hắn fmới thấy fông lão 9và Cửu 0cCân đều 2acười trộm, 65vẻ như eđã nhìn 45thấu cả 48rồi. Lúc 5bấy giờ, edhắn mới 1bcó phản 13ứng, muốn a6lên tiếng 3giải thích, 69nhưng lời c7đến cửa 86miệng lại 3enuốt vào 3trong bụng.
Có falẽ... nói 8không chừng... 1 © DiendanLeQuyDon.comtrong đầu 7hắn lúc 74này xuất d9hiện rất 9dnhiều ý 78niệm liền 0amột lúc, 82dường như 9bnghĩ ra cách 56gì đó, 7khuôn mặt 9lúc trước 3acòn căng dthẳng giờ bađỏ ửng.
Chỉ 4fduy có Bảo 08Khâm vẫn 1ngây người. d0 © DiendanLeQuyDon.comNàng tiến clên phía 5ctrước, 0mân mê cái 5chăn, nhíu 62mày: “Hay 63là, để dta đi bảo abbọn họ 24cho thêm a8một cái 6giường ednữa.”
Cửu 1Cân vội 4vàng nói: e“Bảo gia, e0ngài cứ dnghỉ ngơi 6trước, 5những việc 0này để 52tiểu nhân ađi làm.” 8Nói xong, 0bhắn quay 9người ra f8ngoài. Một dlúc sau m i 2thấy quay 89lại, trên a1mặt hiện a3rõ thái 6độ bất 85bình, giận ccdữ nói: 86“Những ddkẻ này 49thật quá 45đáng, chẳng 03qua chỉ 1muốn xin 9thêm cái c8giường 7acái chăn 8mà làm như a6chúng ta 7muốn lấy 40mạng họ 5không bằng. 1 © DiendanLeQuyDon.comKhông cho 4thì thôi, 4lại còn 0mắng chửi 00người ta. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 3fphải là abkhông muốn 1dgây chuyện 9phiền phức, e8tiểu nhân 9đã cho chúng 53biết thế b0nào là lễ 7độ rồi.”
Bảo 5Khâm không 0amuốn làm dto chuyện, e4liền lên btiếng khuyên agiải: “Không 23đưa thì 9thôi vậy, bchúng ta a9vừa mới 8lên núi, 9bọn chúng cđều đang c8cảnh giác, 5không cần 9dthiết phải ccãi nhau 5cvới chúng f4làm gì.” 98Nàng không 9cbiết rằng, 7khi Cửu 28Cân quay 9người đi, bhắn làm 9mặt hề 0với ông 5alão.
Cửu 0dCân mặt 80buồn rười 1rượi đáp a2lại một 1tiếng, vừa e9bước ra c3khỏi cửa 04vừa than 9dthở não b2nề. Ông 4dlão cũng 9fcười khúc 6bkhích theo 79sau, trong 5phòng tự anhiên chỉ 0còn lại 1Bảo Khâm bbvà Tần 9aLiệt. Trước 11đây khi 16còn trong 0quân Tây bBắc, Bảo 8Khâm tuy 0có liều 3criêng, nhưng 0fkhi vào trận a4nàng không 32còn để 47ý kỹ như a5thế nữa, fcó lúc chưa b8kịp cởi fáo giáp 64đã lăn 7cra ngủ rồi, 5xung quanh 7có sáu, 6bảy người elà chuyện ebình thường. f © DiendanLeQuyDon.comCho nên, b3dù hai người bnằm chung 70một giường, 30nàng cũng esẽ chẳng 1cảm thấy ecó cái gì 1không ổn bở đây cacả.
Buổi 1tối, có b3người mang 53đồ ăn 0đến, chỉ alà một 00ít màn thầu 4và vài món 5bmặn, nhưng fđều nóng csốt, có 20thể ăn 9được, 7ngoài ra 79mỗi người 46còn có một 8ebát canh dgừng để 12trừ khí 1lạnh. Họ 2vẫn còn amột ít bthịt khô 11trong túi, a1nên lấy 9ra ăn cùng bvới canh 0gừng nóng, 70no bụng 9mới thôi.
Đi 0suốt cả bngày, ai 31cũng thấm bmệt, nhất 0elà Bảo cKhâm, tắm 19táp xong e8liền leo 39lên giường 1ngủ luôn, 96không đề aephòng chút fcnào. Dưới 0ánh đèn 23mờ ảo, 7Tần Liệt 44nhìn thấy dsắc mặt c8bình thản dcủa nàng 9lúc ngủ, ffkhi tỏ khi d1mờ, khiến 17hắn ngây 8ra một lúc, 0cuối cùng 93vẫn thở dbdài một 9tiếng rồi dbcẩn thận 7dnhẹ nhàng b0nằm xuống 02bên cạnh, 1adang tay ra, 1ôm nàng 8vào lòng.
Tần b2Liệt như 4một cái 3bếp lửa, b2có hắn cbên cạnh eche chở, 6Bảo Khâm fngủ rất cangon. Chỉ 7khổ Tần 6Liệt, được 24ôm người 3fcon gái mình eyêu thương 8trong vòng d2tay, muốn 07gần gũi 4thân thiết emà không 2dám, muốn 10ngủ thì atrong lòng 23lại ngứa 1ngáy, cứ 7thỉnh thoảng 7cúi đầu 3ngắm Bảo 26Khâm, chốc 7chốc lại 76giơ tay lấy eấm trà 26bên cạnh 41uống mấy eengụm trà 39lạnh, nhưng 2vẫn không d8thể áp bchế dục dhỏa, hắn 1khó chịu 68vô cùng.
Khó d6khăn lắm 2mới mơ f5màng thiếp 9dđi một blúc, người 34nằm trong fvòng tay 22hắn lại 40đột nhiên 13rên lên cvài tiếng, 21khiến Tần 6Liệt tỉnh 50giấc, vỗ 0nhẹ bờ 4vai Bảo 0cKhâm, hỏi 4nhỏ: “A fcBảo, có cphải khó 8achịu ở 9đâu không?”
Bảo 96Khâm “ừm” f1một tiếng, 1quay người 0đi, nói 15giọng không 77được vui 3vẻ lắm: d5“... Muốn ecđi tiểu.”
Tần 3Liệt lặng 25người một 27lúc, mặt 52thì ngây 19ra. Bên ngoài 2trời lạnh 65đến mức bfnước đóng 26thành băng, 3hắn không ddthể ôm 1nàng vào b0nhà xí được. a © DiendanLeQuyDon.comNghĩ một bflúc, Tần ceLiệt xuống 8giường, 4cẩn thận bfđắp chăn 33cho Bảo fKhâm, rồi 5fkhoác thêm 0áo ra ngoài. 7 © DiendanLeQuyDon.comMò mẫm d4đi lại 4một vòng 04trong sân agiữa đêm, ccuối cùng 27hắn cũng c9tìm được 36một thùng 2nước, liền 00vội mang a7vào trong 6fphòng để ddở sau giường, 28sau đó vỗ c9nhẹ lên 4cmặt của 3Bảo Khâm, 20dịu dàng 9nói: “A 1Bảo, dậy 77đi, cái 4dbô để 29sau giường, 1nàng dậy 2đi tiểu 59đi.”
Lúc f3trước, achỉ cần bhơi thấy bchút động b4tĩnh Bảo 9Khâm đều 31bật dậy a2ngay tức 3khắc, nhưng betừ khi ở 47cùng Tần 56Liệt, nàng 1dliền trở bnên mơ màng, 25nghe thấy 32tiếng hắn dgọi, nàng 6chẳng suy fnghĩ gì 3ngồi phắt 88dậy, mắt 3dnhắm mắt 1mở đi ra 8bsau giường. 4 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt eakhông dám 9nhìn, chỉ ecúi đầu 2ngó chằm 4cchằm vào c8cái chăn 42trên giường.
Tiếng bnước vừa 0adứt, rất 7nhanh Bảo 1Khâm lại flắc lắc 1lư lư đi cra, ngã xuống e0giường, 92lật người, 54một lúc 06sau liền 68nghe tiếng 5ngáy nhè cenhẹ.
Tần 07Liệt thật 22sự dở ekhóc dở 7cười. Hắn 98lại ngồi d4dậy xách 9thùng nước 18ra ngoài, 7đổ hết c9cái hương cfthơm đêm dkhuya này dxong còn 0xúc hai vốc 8tuyết đè dlên, lấp dlại rồi c7nhanh chóng 7quay trở avào phòng f2ôm người 02đẹp.
Bảo 26Khâm cả 7đêm ngủ 8rất ngon, 37trời vừa 9sáng đã 22tỉnh dậy, 9ngáp một f5cái rồi 10mở mắt ffmới phát fahiện mình 8fđã nằm 8trọn trong dvòng tay edcủa Tần 7Liệt. Nàng 7ngây người, 1cbắt đầu 4bthấy ngượng 4ngùng.
Hai 5engười cứ e5nằm như 4bvậy cả bfđêm, còn 1nằm chung edvới nhau 8trên một 8chiếc giường! aNếu chuyện 53này xảy a7ra ở nước daTrịnh, chỉ fsợ xương 50sống của 78nàng đã 80bị người a3ta đập 86gẫy rồi.
Người 85nằm trong 3lòng hơi 4bcựa quậy, 7Tần Liệt ebliền mở 44mắt ra, 33dáng vẻ bbmơ màng, 5khác ngày 4thường cmột trời 7một vực. ac © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 03nhìn bộ 7ddạng hắn 55lúc này, blại mềm blòng, nàng anhìn hắn 5một lượt 68từ đầu b0đến chân, 5bhỏi nhẹ 3cnhàng: “Tối fqua chàng 7ngủ không 2ngon à? Sao 1mắt lại 4có quầng bthâm thế dnày?” Nàng cvừa nói avừa đưa edtay lên chạm a3vào mắt bchắn.
Hai ddngười họ 9gần sát 0dbên nhau, 9Bảo Khâm b0chỉ hơi 13động đậy, 5cả người 78đã gần 5như dán bachặt lên 9Tần Liệt. 2 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt dbthở mạnh dmột hơi, acnhanh chóng 51giật người f5về phía 7sau nửa ctấc, mặt cđỏ lựng, 83hô hấp ekhó khăn.
“Chàng f3sao thế?” e0Bảo Khâm engạc nhiên fchỏi: “Trong b8người có 2chỗ nào b6không khỏe, d5hay là...” fLúc nói ccâu này, 36nàng nhích dđến gần 4fhắn một cchút. Tần adLiệt lại 31lùi người 3về phía 9mép giường, dđộng tác 7quá nhanh 01nên không 49làm chủ 7fđược, 9clịch sử 9dlặp lại, 9Tần đại catướng quân 57ngã lộn 44nhào xuống 6giường, 7phát ra một ctiếng động f6lớn.
Bảo 4Khâm vội 7vàng đạp 7achăn, ló 7đầu ra, 4avẻ mặt 75hồ nghi.
“Ta... e2 © DiendanLeQuyDon.comngủ đủ fcrồi.” 8Khuôn mặt 1Tần Liệt bcăng thẳng, d9nhanh chóng fquay đi, e5vơ vội 6quần áo 2bên cạnh dgiường fdmặc lên 1cngười, dquay lưng elại mà cbnói với 2bBảo Khâm: d5“Ta ra ngoài 3bảo Cửu 5Cân mang 0nước nóng 0avào phòng. 8 © DiendanLeQuyDon.comNàng... nàng 8cũng dậy f9đi.” Vừa cnói, hắn 76vừa đi a8ra, động 74tác nhanh cđến không 5fngờ. Bảo 6Khâm chỉ 4cảm thấy 90hắn bỏ 4bchạy trối 5chết vì dbngại với 5dáng vẻ 4chật vật 71của chính 1dmình.
Suy 3cnghĩ một 8lúc, Bảo 7eKhâm cuối dacùng cũng 6hiểu ra 6cvấn đề, cbụm miệng 6cố nhịn 3cười. Nhịn 4dđược một 64lúc, cuối 2cùng vẫn 31không nhịn eđược, 4nàng liền abôm bụng f3cười lớn.
Tần 5Liệt vừa dra khỏi 8cửa, đã 7thấy ông b7lão và Cửu 5cCân đến dbđây, hai cngười họ 03nghe thấy 5tiếng động 8trong phòng, 5liền chạy cdđến xem 6thế nào, 23ánh mắt 65rất mờ 1ám. Tần 9Liệt chợt a1thấy mình bathật oan bức, nếu 0thực sự 2làm được 40cái gì đó arồi còn 24dễ nói, 1đằng này dchuyện mất 14mặt kia emuốn nói e0cũng không cethể nói e1được.
Thấy 26sắc mặt d3của Tần 1cLiệt có 5gì đó bất 8thường, 25Cửu Cân dliền biết f5ý không e0cười hắn 83nữa, bước 31nhỏ đến 3cbên hắn 55ân cần 2dhỏi: “Tam 0fgia, ngài d7đi nghỉ cmột chút 9đi, để dtiểu nhân 0dmang nước etới cho 2ngài.”
Hắn 8chưa nói 62dứt lời, e7Tần Liệt 5bliền chột eedạ, nhìn flại hiện 72trường cđêm hôm c4qua, cái dthùng nước a0kia đã không 01thấy tăm 3tích. Tần 5Liệt mặt 3 hông đổi 4 ắc, nói: 6f“Không f4 ần đâu, d7 a cũng đang 5 uốn ra ngoài, 1 hân tiện 7 ấy nước 1 uôn.” Nói f ồi, hắn e3 hông đợi 0 ửu Cân 5 rả lời 1cđã vội dc àng rời 2đi.
Cửu b ân gãi đầu, 5 ó chút khó e7 iểu, vừa 3 uay người 2 ão nghe thấy d iếng ông d8 ão thầm c0 hì: “Cửu d ân, ngươi d8 ấy nước 9ở đâu a à người 3 oàn mùi 5 hai vậy?”
***
Ăn d áng xong, 24 ứ đương 10 ia dẫn mấy 65 ã đàn ông 08đến rồi e hân công 5 hiệm vụ. 0 © DiendanLeQuyDon.com ảo Khâm d7 à Tần Liệt 0 hụ trách 6ghi tên mấy fhuynh đệ 4trong sơn a5trại, ông dlão xem bệnh 9fcho mọi 4người, e5Cửu Cân 17thì trợ 95giúp cho c2ông lão.
Thế 3là cả cái csân này 6phút chốc 03náo nhiệt ahẳn lên, 51từng lượt 9fngười chen 5dlấn đến dnỗi cửa 1như sắp c7sập hết 18cả.
Sơn a7trại chỉ 34có người 3nước Trịnh, 16còn có cả 0người nước 6Tần và 08nước Yên, dđa phần 7đều do 7fkhông chịu 23nổi cuộc bsống ở 7aquê nhà 1cho nên mới 07xin vào đây, ddcó nam có 60nữ, có bgià có trẻ. b © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 6nhanh chóng 74nhận ra, 5ctrong số 07những người cbnày, không 35ít từng blàm lính 89hoặc từng 4sống trong 7quân đội. 7 © DiendanLeQuyDon.comNàng và 7Tần Liệt 7đều như 7có thần anhãn, đâu 6là lính 8đâu là cdân, chỉ 3cần nhìn 08qua đã biết.
Không 39lẽ đây 4alà căn cứ 6fngầm của 79một nước 60nào đó?
Nhưng f3nghĩ kĩ alại, nàng b6thấy điều anày không 19hợp lý 13lắm, Bảo 44Khâm biết athống soái 1fquân Tây eBắc nước 5Trịnh, nếu 11ông ta có acon mắt dnhìn xa trông farộng, đã c7không đến d8nỗi cả 9doanh trại 0không người 33nào phục. bc © DiendanLeQuyDon.comNước Tần 5lại càng 63không thể, bchuyện lớn 1như vậy, 9chẳng nhẽ 1Tần Liệt 4không biết? 4Còn về e4nước Yên, bnếu là 2thám tử e6của nước 6eYên, họ 4dsẽ không 32để nàng e3qua đêm 8eở đây.
“... 8 © DiendanLeQuyDon.comCậu bao 01nhiêu tuổi brồi? Đã 96thành thân 74chưa?” f9Đến đăng 6ký có không 3ít các bác 4gái nhiệt aftình, vừa 0nhìn thấy 68Bảo Khâm 5hai mắt dđã sáng blên. Cả 1asơn trại 80chưa có cfngười nào 8ftrắng trẻo 1đẹp trai 34lại nhã 52nhặn phong 7cđộ như d4vậy, điều 6đáng quý dhơn là hắn 2ta còn biết efchữ, cho 5nên Bảo 9Khâm rất d3nhanh trở bthành mục btiêu tranh 43cướp của fecác bà các e9mẹ.
“Nhị 2Nựu nhà 9bchúng ta 3năm nay mười 3sáu tuổi...”
“Cháu egái ta eo a3tròn, mông 3bnở, có ectướng sinh 8ccon...”
Bảo 5Khâm mặt 57mày đau 9bkhổ, liên 1btục từ 03chối: “Tiểu dsinh đã fdlấy vợ bsinh con ở equê nhà, 16thằng bé f6cũng được 7nửa năm 00tuổi rồi.”
“Làm 78sao cậu 8elại thành 7thân sớm 0như vậy!” 0Các bác 6gái đều 9arất thất 16vọng, lẩm 19bẩm một 63hồi, thôi 3vậy, thế 67là họ chuyển 90hướng sang 5Tần Liệt. e © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt danhư khúc 72gỗ ấy, 0cvẻ mặt 09lạnh lùng 9xa cách... c4 © DiendanLeQuyDon.comCác bác dgái lập 08tức quay 3người, 1nói: “Nghe 3dnói còn 1dcó một 6vị đại 76phu đi cùng 16các cậu?”
Bảo 1Khâm nhịn accười, nhịn dđến mức 9mặt đỏ 2ửng, nói: d“Đúng bdlà có một evị đại 8phu, đang 0khám bệnh echo mọi engười trong 1sân. Các 9bác phải 8nhanh lên, 1akhông thì...” dNàng nháy a7mắt, ra 66vẻ thần 1bí. Các 9bác gái 6nghe vậy 83liền vỗ 4tay, nhanh 6chóng chạy 3qua bên đó.
Tần e5Liệt nghiêm 64mặt, nhân clúc người ata không 2để ý liền 7vỗ nhẹ 64lên tay nàng, e9nói nhỏ: cc“Nàng dồn 8hết gánh 75nặng sang 37cho ông già, ccẩn thận fsau này ông aấy tìm 7anàng tính eesổ.”
“Thiếp fđâu có?” fBảo Khâm 6nhìn hắn 1fvới ánh 44mắt vô 9ctội: “Thiếp fchỉ nói aông ấy eclà đại cdphu thôi f9chứ có 3nói gì khác 6nữa đâu.”
Trước 4cbữa cơm cchiều, Bảo 6Khâm và 9bTần Liệt 7gần như 27đã viết 0xong đăng 5ký cho toàn d2bộ người 91trong sơn 7trại. Khi 7Tứ đương b8gia quay lại 7kiểm tra, ebiết họ 1đã làm 9ahết việc 3thì bất c5ngờ, vờ dcầm quyển 5sổ lên 8lật qua eflật lại, c0nói: “Khá 8lắm, khá alắm! Làm 9rất tốt.”
Bảo bKhâm có 3chút hiếu d0kì, liền 98vờ như fevô ý, khẽ 5nhắc: “Đầu dcuốn sổ 4còn thiếu 4tên ba vị fđương gia 41chưa điền.”
“Ờm...” 3dTứ đương bgia gãi đầu cmột lúc, 22khua tay: 4“Ta đem 14quyển này 79về cho Đại cđương gia fxem, ngài 6ấy biết e4chữ, nói 3không chừng 0có thể 1tự điền 31được.” 9bNhìn dáng 50vẻ thô 4kệch kia b7cứ tưởng 5hắn là 9một người 55lỗ mãng, 40không ngờ alàm việc 18lại hết a2sức cẩn dthận.
Bảo cKhâm và c0Tần Liệt 06trao đổi d3ánh mắt, 4ngầm suy cxét trong 5clòng.
***
Buổi 00tối ngày dthứ hai, 62Bảo Khâm 15không thể 94giống đêm ftrước nằm bgọn trong 07lòng của cTần Liệt d4ngủ say d8sưa được 9nữa. Ăn afxong cơm, fnàng bắt 5đầu cảm d9thấy có 52chút gì 89đó không etự nhiên, 24đi đi lại fflại trong d6phòng, mỗi 0lần Tần 8Liệt ngẩng 9bđầu lên 31liếc nhìn 9nàng, nàng 0eđều giả f4vờ như 0không có 40chuyện gì axảy ra vậy, 75vẫn gật ađầu với 6hắn ta như c0thường elệ.
Tần 1Liệt coi 1như không ebiết.
Ngoài 7trời tuyết 1rơi không 59ngớt, bốn dbề vắng 0lặng, Bảo 44Khâm lại 6fcàng thêm 41lo lắng, d1muốn mở 83lời nói 8dđôi ba câu beđể có cthêm không 29khí, đột 03nhiên nghe d6bên ngoài ecó tiếng f7“bang bang” 46vọng lại. 55 © DiendanLeQuyDon.comNàng lặng bđi một dchút, rồi 02ngay lập dtức phản 2dứng lại, aTần Liệt c0cũng đã 08bật dậy 8fmở cửa.
Trong c6đêm tối bđen như 5mực, có 78một ngọn c0lửa sáng e7rực vụt fqua, nháy 40mắt liền 5vụt tắt, a2sau đó, 15lại vụt 0qua lần f1nữa.
Thổ 4phỉ trong 5sơn trại 6này lại ecó nhã hứng fnhư vậy 3esao? Hay là... f © DiendanLeQuyDon.comHai người bcòn đang 1nghĩ, ngoài a6sân đã afcó tiếng 52bước chân 1brượt đuổi, 5dai đó hô eto: “Kẻ 37địch tấn bcông, kẻ d5địch tấn 13công!” 7bMột lúc dsau, có người ckhua chiêng cegõ trống, 1đi hết anhà này 44đến nhà 0khác hô 0hào mọi 3người. d © DiendanLeQuyDon.comKhi đi qua 1sân bên 6phía bọn 1Bảo Khâm, 0một người 97tầm vóc c2trung bình anhìn họ 5hằm hằm 50sát khí, anói: “Không 82muốn chết 1thì hãy 5eở yên chỗ bcủa mình, 73đừng có 94chạy lung 61tung.” Nói 8xong, hắn 0chạy như bbay đến b3nhà tiếp 9theo.
Cửu eCân và ông 2lão đã 0anghe được 0tin ra khỏi cphòng, nghiêm 7túc nhìn 4những người f7đang chạy 01đi chạy 8lại bên d2ngoài sân. 0f © DiendanLeQuyDon.comCửu Cân 78hỏi nhỏ 9Tần Liệt: 4“Tam gia, 94chúng ta 7nên làm 0cthế nào fđây?”
Tần 0Liệt trả 1lời: “Ngươi 3ra ngoài axem chuyện 2egì xảy 2ra, ta ở 4trong này 5bảo vệ 9Công chúa.”
Cửu 8Cân “dạ” 4dmột tiếng 85rồi chạy bnhư bay ra 1ngoài. Tần bcLiệt quay a2người nắm 1alấy tay 3Bảo Khâm, 4dnói nhỏ: e“Bên ngoài fclạnh lắm, b3chúng ta ecvào trong 22phòng tránh bđi một b6lúc, đợi clát nữa 38Cửu Cân 8trở về, dxem xét xem 7sự tình 4rồi hành 4dđộng.” bNói xong, 7hắn quay bra phía ông 1lão gật ffđầu: “Lão 3tiền bối 77cũng về daphòng nghỉ 2đi.”
Thế 0là ba người 24quay trở 4lại phòng, 7amặc kệ c4cho bên ngoài 9xảy ra chuyện 5long trời alở đất.
Lúc 71này, Bảo e2Khâm đã 09hoàn toàn b9không còn dcái cảm 28giác ngượng 34ngùng như 9trước nữa, 6dnàng chỉ 4fchau mày 7nói nhỏ b6với Tần 2Liệt: “Chàng c0nói xem, 2rốt cuộc 4clà quan binh a3hay là đạo dtặc? Chúng 9ta có nên a7nhân lúc 98này tháo dchạy xuống a1núi không? 2cNếu không e5bị vây 6hãm ở đây, 0bnhững ngày 4sau không edễ trốn 6đâu. Bên f9kia vẫn a4đang phải 89đánh trận, 2quân đội decòn đang 8đợi chàng dđấy.”
Tần 9Liệt lại flàm ra vẻ 21không có 9chuyện gì ehết, nói: d“Nếu thiếu e5ta là không ađược thì aebọn họ eaở đó làm 2gì? Đều 3là những 5angười đã 0etheo ta nhiều 1năm, chuyện etrong quân cdđội họ 5dcũng biết e6rõ, đâu c1cần ta bên e6cạnh. Bên 5ngoài xảy 9ra chuyện 0egì chúng 3ta còn chưa dcbiết, nếu fquan binh 0của nước 6cYên đang 0mai phục 75dưới chân ecnúi, chúng 4ta sao có 35thể thoát 9enổi.”
Hắn 5đã không 6vội, Bảo 0dKhâm cũng 17lười chẳng 2muốn khuyên enữa, bèn 7hạ giọng: d8“Vậy thì 65tùy chàng.”
Giọng ecủa nàng 04hơi trầm, agiọng điệu 0dcó vẻ không 3được bình 5thường. 22 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 0thấy lòng achùng xuống, 13vội hỏi: f“Nàng giận 11ta?”
Bảo 9Khâm liếc 1nhìn hắn afmột cái, 22uể oải f8đáp: “Không.”
“Thật e6chứ?”
Bảo 83Khâm không chề khách 7khí véo 2má hắn f5một cái, e3bật cười: 9“Chàng 2lúc nào 7cũng chưng ccái bộ emặt đơ bnhư khúc 0gỗ này 64thiếp còn 27chưa nói 25gì. Bây 4egiờ thiếp 53chỉ nói 3ít vài câu a9chàng đã 0vặn hỏi, ethế là 32đạo lý 4bgì?”
Tần cLiệt chưa 4bbao giờ 5bị người dta véo má, 22nhất thời edkhông kịp fphản ứng. f © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm a2thấy thế bdcàng thêm 12vui sướng, 36giơ tay còn d5lại lên. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 3này hắn 3eđã tỉnh 65táo, thoắt 6một cái f0nắm chặt 14lấy đôi etay nhỏ 9nhắn ấy, 50hơi dùng d9lực một fchút, kéo 6nàng vào flòng.
Vừa 1ađịnh trộm e9hương, bên d9ngoài vọng 69lại tiếng bdbước chân afvội vã, cCửu Cân d8chạy nhanh bvề phía 08bên này, 21miệng hét 8alớn: “Tam 6gia! Tam gia! 7Là quân dYên đột 7kích!”
Tay acTần Liệt eclơi lỏng dra một chút, aBảo Khâm 8liền thoát fkhỏi hắn, 6quay người 1mở cửa, 6mặt nàng 14lúc này 09trở nên 57nghiêm túc: 77“Đã đánh f9lên trên 07núi rồi 50sao?”
Cửu aCân quệt bmồ hôi, bthở hổn 2hển đáp 4lại: “Không 6ehẳn như 1vậy, những d5quan quân 69đó còn 5chưa tiến fvào trong 92cửa sơn 0trại. Mấy 6vị đương 5gia đã huy ađộng toàn 9bộ lính 9tráng ở c3đây tập atrung hết flại rồi, 9achờ đợi bxem tình c3hình thế 4anào. Tiểu dnhân đã fhỏi người 4ata rồi, 9đám quan f2quân ấy 2vẫn hay 52đến đây, 2enhưng chưa c2có một c1lần nào 8chiến thắng, 1hai ba ngày 4sau thấy 8fkhông đánh 1vào được dđành phải 80quay về, 38chắc là 5không đáng 7elo lắm đâu bạ.”
Biết cnhững người bdđó không aphải đến 1ađây bắt 2mình, Bảo 8aKhâm liền cthở phào 15nhẹ nhõm. 2 © DiendanLeQuyDon.comNàng sợ ccnhất là 41Tần Liệt fbị nhận bra, nếu enhư vậy, 59một mặt 1nước Yên esẽ giăng 6thiên la 1địa võng aeđể đến b8bắt hắn, e6mặt khác 4khi chuyện anày truyền 42ra ngoài, 7e rằng hắn dsẽ bị 0xử tội.
“Vào etrong hẵng 55nói.” Bảo 58Khâm gọi 17Cửu Cân 93vào trong e8để Tần cLiệt hỏi 64kĩ lưỡng. 0 © DiendanLeQuyDon.comÔng lão 6nghe thấy 64tiếng động cfchạy tới 1góp vui, fcười cười 1bảo: “Bên 6cngoài đánh 0nhau thế 4nào rồi? 86Không đánh 5evào đây a7chứ? Đám 0engười nước aYên này 0thật không era sao, sắp 9đến năm emới rồi cmà còn làm d0vậy?”
Sắp cbsang năm 85mới rồi 34ư? Bảo 1bKhâm lặng 7người đi 00một lúc, 42hóa ra nàng 4đã đi lâu 9đến thế e3rồi.
Họ 2ở trong 4phòng nói 1bchuyện một 53lúc, âm 8thanh bên angoài vọng blại mỗi 48lúc một e7to. Rốt dcuộc mọi dngười cũng 4abắt đầu ecảm thấy 4ecó cái gì d1đó không 7ổn, chưa 9đợi Tần f6Liệt dặn 7dò, Cửu 5Cân liền b3đứng dậy cfchạy ra 0ngoài. Mới 4fđến cửa 17sân, đã e4có một f9cây thương 7từ bên c8cạnh đâm 93tới, may 4mà hắn 2nhanh nhẹn, 0thoát nạn 8trong gang ftấc. Cửu 5Cân vươn 9tay cướp fflấy thương, 0aquay lại efđâm vào 5ngực kẻ 4ckia...
“Cứ 2ở nguyên b4trong phòng.” fTần Liệt 12thấy tình 8dhình không 0ổn, liền 3fchạy theo 85ngay sau đó.
Tên 7lính nước c8Yên ở ngoài 1dcửa đã abị Cửu a4Cân giải 61quyết, lúc 59này cũng 85không có cai đánh 6đến nữa, b2Tần Liệt eliền đá 08cái xác cra rồi đóng d4cửa sân 70lại.
“Ta 57chặn cửa, 7ngươi trèo c8lên tường c3xem thử, 2đừng để dfkẻ khác 2leo tường a7vào.” Mặt c4Tần Liệt 6etối sầm 7lại, ánh ebmắt lạnh 3như băng. b © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 35lại không 1cảm thấy 44gì, ông 61lão đột 04nhiên rùng 8mình, đóng 9dchặt cửa 88lại, quay dsang nói 4với nàng: b“Tiểu 6nha đầu, 0đừng sợ 7ahãi.”
Bảo 88Khâm dở 5khóc dở dcười.
Họ 5chờ trong 43phòng một 8lúc, nhưng 47không nghe 4thấy tiếng 72bọn Tần 7Liệt đánh 4nhau, ngay a5cả tiếng 4dồn ào bên 2ngoài cũng 1dần lắng d0xuống. Bảo 5Khâm đột 2nhiên nghĩ b6tới điều 1dgì đó, 82sắc mặt 6dlập tức 84thay đổi.
“Sao 7thế?” eÔng lão 4hỏi: “Bên bngoài có dTần Liệt 80rồi, nha 6đầu còn 58lo lắng 4cái gì?”
Bảo d3Khâm cười e8khổ: “Quan 52quân đã 6rút rồi, edchỉ sợ 7tiếp theo 1bọn thổ 1aphỉ sẽ fquay sang 39đối phó 4bchúng ta 2cthôi.” 4cNhát đâm avừa xong dcủa Cửu 3Cân, không 5anhững đâm bchết được btên quan c1quân, mà 3còn để 0lộ thực 9lực của 4họ. Thổ 5ephỉ trong b6sơn trại bbkhông phải 4là người fdân bình 17thường, 2bkhông nhắc 1đến ba 02vị đương 2dgia đứng bđầu kia, 7chỉ sợ efnhãn lực dbcủa Tứ 8eđương gia 75cũng không 92tầm thường. 05 © DiendanLeQuyDon.comNgười quen 1với việc 9đánh đánh dgiết giết, 0chỉ nhìn 56qua là có fthể biết 6được tên 4sát nhân 0rốt cuộc 4chỉ dựa cvào sức 3elực bình 2thường aehay đã có 3kinh nghiệm 9chém giết etrên sa trường.
Ông 7lão hơi 88biến sắc, 50đứng ngồi 76không yên, ecnắm lấy ctóc, cố 6dgượng cười: b2“Dù có 4giết vài e7kẻ cũng 2không cần 65thiếu lễ fađộ thế b7chứ. Hôm 52nay lão phu 1còn giúp 3xem bệnh 3cho bao người 8đấy!”
Đang cnói, bên d4ngoài vọng 0dtới một 8thứ âm 6thanh hỗn atạp, Bảo 89Khâm dỏng 1tai lên nghe 6ngóng, hình dnhư có mười 24mấy người 93lận.
“Tam 8gia, phải 8làm sao đây?” 7aLúc này 1fCửu Cân ccũng đã flấy lại 5được tinh 1thần, trong 0lòng không edtránh khỏi dbvừa lo lắng 91vừa hối 1hận. Nếu 2fkhi nãy hắn bkhông kích 7động như 87vậy, chỉ ftrói kẻ 7fđịch lại, 7âm thầm 9giải quyết 9thì đã b3không khiến 6bcho bọn 5ethổ phỉ 6cnghi ngờ.
“Hỏi cxem chúng 0muốn làm bgì?” Mặt 7cTần Liệt fphẳng lặng 0như nước 98hồ, không 5bnhìn ra một 3chút hoảng fsợ.
Cửu 8dCân ở trên 0tường nghe bthấy vậy, 7lập tức 8acất cao 2dgiọng hỏi: 0d“Đứng flại đó! 87Lũ các ngươi 8ehung hăng f7xông đến 2cđây, muốn 1flàm gì?”
Đám 7cngười kia 6không hề ddừng bước, 00Tứ đương dfgia đằng ađằng sát d5khí, lạnh 92lùng nói: e“Ông đây dengày ngày 1đi săn nhạn, enay gặp 62nguy suýt adbị đại 9nhạn mổ c9mù mắt, 1cnên mới 1không nhìn e6ra mấy người 1các ngươi 3elà gian tế. 60 © DiendanLeQuyDon.comKhôn hồn 66thì mau đầu 9hàng, ngoan acngoãn tự 5đi ra đây 7để đỡ b8phải chịu 8cnỗi đau 1thể xác.”
Tần 2dLiệt nghe 9thấy thế, c5đôi mắt d5đầy hàn 47khí chợt csáng lên, fera dấu cho 24Cửu Cân. 6 © DiendanLeQuyDon.comCửu Cân eethấy tình ahình như f5vậy, liền 5nhảy xuống 40dưới tường, 8hạ thấp c8giọng hỏi: e“Tam gia, 9chẳng nhẽ 21chúng ta 53lại đầu dbhàng như 0bvậy? Công 9chúa còn d2ở trong fphòng. Nếu 7chúng ta 00dốc hết 7esức để bbchiến đấu, 5chưa chắc 7đã thua...”
“Mở fcửa.” 66Tần Liệt fkhông trả 25lời hắn, 4chỉ trầm 41giọng dặn 6dò. Cửu 8Cân không ddám kháng 8lệnh, tuy 2bhơi miễn 58cưỡng nhưng 41cũng lật a1đật làm fetheo.
Bọn 1ethổ phỉ 70không ngờ 03mấy người 0cnày lại 2cthật sự 9dbiết nghe 5lời đến 74vậy, nên cclúc đầu c9có chút 61khựng lại, 3không dám 0vội vàng a5tiến lên. 1 © DiendanLeQuyDon.comTứ đương 7gia cho người 4cdùng đuốc dsáp đến 3gần hơn f8một chút, 8nheo mắt 68muốn nhìn 5rõ tình 7hình bên dtrong sân, 89nhưng chỉ dnhìn thấy 8dáng người 1cao cao gầy 9gầy của 9aTần Liệt ddđang đứng bở giữa 7sân, Cửu daCân thì 87nhìn chằm 3cchằm vào 3họ một e6cách cảnh dgiác.
“Các fngươi... 4b © DiendanLeQuyDon.comra đây cho 25ta!” Tứ 9bđương gia 1hét lớn: d6“Nếu các 0ngươi không era, ông sẽ 57cho mồi aalửa thiêu 3rụi cả dkhu nhà này, dxem các ngươi...”
Hắn 3còn chưa dnói hết, feBảo Khâm ađã mở 6cửa ra, c1ông lão efcũng chắp 6tay đi đằng 9sau, vừa 8đi vừa 04lẩm bẩm: 4b“Hôm nay clạnh thật 49đấy, trong 89phòng còn 7không có 3lò sưởi, b8lão đã 0có tuổi e7rồi, cứ 16thế này 3sao chịu 27nổi đây!”
Có 0ông già ddchọc cười 4bên cạnh, 4Bảo Khâm 4evốn đang 39rất căng 4thẳng cuối dcùng cũng ephải bật fcười, nàng 9dsuy nghĩ fmột lúc, 6nói to với 3Tứ đương 78gia: “Bất fluận Tứ edđương gia bcó tin hay 7không, chúng cbta tuyệt 4đối không e4phải gian ctế. Những 3huynh đệ 0trên núi 5đều biết, 1chúng ta fcả ngày 1bkhông ra 0khỏi cửa, 5làm sao có a1thể truyền 0tin xuống 4dưới núi cđược.”
Tứ bđương gia 50cười nhạt: a“Các người 5có phải 08gian tế 20không ông 7chả quan 1tâm, cứ 2úp úp mở c4mở thì abkhông phải chạng tốt f6đẹp gì. 6 © DiendanLeQuyDon.comCó lời 7nào muốn cnói, để 84sau nói cho 34Đại đương egia nghe. f © DiendanLeQuyDon.comCòn đứng 39đấy làm 28gì nữa, 88mau trói 4achúng lại!”
Hắn 80vừa dứt 63lời, bọn 6cthổ phỉ 7đã xông 7lên. Tần bLiệt không fbra tay, chỉ 4lùi nhanh 44về phía f9trước Bảo 94Khâm che 1fcho nàng, a5lạnh lùng 61nói: “Chúng 6ta có tay e3có chân, bdtự đi được.”
Đám cthổ phỉ 8không nghe 3etheo, chẳng c8nói chẳng cdrằng vẫn b4xông lên 16phía trước. 8 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 2Tần Liệt a6trở nên 9dsắc lẻm, b5giọng nghiêm 96lại: “Đã 9anhư vậy, 3thì đừng 7trách ta 9ra tay.” c0Còn chưa 6nói xong, 35chân hắn 8đã bắt cđầu di 24chuyển.
Một 9tiếng “bụp...” evang lên, 6ctên đứng 83ngay đằng btrước đã 79bị Tần 91Liệt đá d8cho bay xa cđến ba 27trượng, 1rơi xuống dađất, bất b3tỉnh nhân 3sự.
Đám 4fngười kia 5trợn trừng 7mắt, lập 06tức tiến 9đến đỡ 02tên vừa d4bị ngã f3kia, vỗ 60vỗ mặt ehắn, cuối 4ccùng thì dhắn cũng 3tỉnh lại.