lấy 9danh nghĩa 1alà vì muốn eatrừ độc e cho nàng. 5c © DiendanLeQuyDon.com bảo Khâm h5 ỏi ông lff ão, nhận bđược lời 71 khẳng định, 06 liền vui vc
Đi 6được mấy 99 bước, đột nd hiên Tần e8 liệt quay 14 lại lườm 71 cửu Cân 9ở phía 9e sau, tuy vẫn l0 à vẻ mặt c5 không biểu c8 ảm như 65b ình thường, f4 nhưng Cửu cbị dọa 4 cả người b lạnh toát. 97 © DiendanLeQuyDon.comÔng lão 7t3 hấy vậy l0 iền gọi 7 rồi đưa c tay kéo hắn 26 lại.
Đợi 4 gười đi bkhá xa rồi, 7ông lão d6mới lắc 1đầu nói: b6“Thằng 0nhóc này, 63sao không 53chịu nhìn 5mặt người bckhác mà eehành động 61chứ?” 92Cửu Cân 4không nói 2gì, chỉ 12cười ngây angốc. Không d0phải hắn ekhông hiểu 3chuyện, 5chẳng qua dhắn vẫn acòn nhớ 33lời Tần dTu dặn dò adtrước đó, 4nên muốn 4cố gắng 70hết sức 77mình làm b4tròn bổn dphận.
Còn 0dBảo Khâm 4avà Tần 2Liệt vừa 4đi vừa c6nói chuyện, 2không bao alâu đã 3btới nơi. 5 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 79chạy như 59bay đến 83căn nhà c2cỏ kia bê 1mấy cái fghế và 1bàn đá 7lại cho 2nàng để 9quần áo, d7bận rộn e“hầu hạ” cnàng chu 8đáo. Cho dđến khi 2xuống hồ, afBảo Khâm 6fmới cảm a1thấy có 1chút không 6ổn... giữa flưng chừng 8fnúi chỉ 79có hai người 98họ, nếu 2fnàng trượt 8bchân trong c0hồ nước, 2chỉ có 3thể nhờ 9Tần Liệt fđến cứu fmình...
Vừa 11nghĩ đến 0fđây, mặt 92nàng nóng 77bừng lên, 0động tác 2cũng dần 7chậm lại. 79 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 7thấy vậy d3nhưng làm 9như không dbiết gì, b8đi ra phía 9 sau hòn giả 96sơn, bên 1fđó vẫn 9dcòn một 1edòng suối b3nước nóng 9khác.
“A b9Liệt...” 73Bảo Khâm 8khẽ gọi e0tên hắn: b“Hay là 2chàng gọi 9thêm một 24cô nương 3nữa đến 5đây đi. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu chẳng 8may có chuyện...”
“Mấy e9hôm nữa 3là đến baTết rồi.” bTần Liệt 8không trả 9flời nàng, chạ giọng 3nói: “Khi e5nãy ở trên 5anúi, ta thấy 0mọi người 99đang bận 8amuối thịt.” 74Cho nên, 0tất cả e5các cô nương 7trong sơn atrại đều 8bận rộn 88hết, không ecó ai lên 9eđây?
“Còn 2có ta ở 8đây.” dHắn lại 19nói: “Sẽ 2không có 62chuyện gì 9xảy ra được 2cđâu.”
Chính b1vì có hắn 1cở đây aenên nàng 9mới không 2yên tâm. 2e © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 4cnghĩ thầm fenhư vậy, 8nhưng ngẫm 4kĩ lại, 6có vẻ như dbản thân cđã nghĩ 2fnhiều quá 3rồi. Sức akhỏe của c2nàng tuy c7không tốt, c3nhưng cũng 6không đến 4bnỗi ngâm 8nước nóng 97chân tay 5mềm nhũn 9akhông đứng 41dậy được. 2 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến 96đây, nàng dliền đuổi 23Tần Liệt 23sang cái dhồ khác, e6còn mình bcởi bỏ 9ecái áo khoác eddầy trên e8người và 7mấy lớp 0áo khác, echỉ giữ dlại áo 7lót, nhanh 3chóng xuống 80nước.
Suối 61nước nóng 15này đúng alà dễ chịu abhơn nhiều cso với những b4con suối f7khác họ 8từng gặp dtrên núi 07Tiểu Chướng, f6nhiệt độ e7hơi cao một e8chút, nhưng 8vẫn chịu eađược, 0trong hồ 0còn có mùi a8lưu huỳnh, a2nhưng không bbnồng nặc 6alắm, chất 09lỏng ấm cdáp bao trùm 72xung quanh dBảo Khâm, ethấm ướt 46từng chỗ dcnhỏ trên abda thịt e5nàng.
Một 5lát sau, f4thấy trong dngười không acòn chỗ anào khó 9bchịu nữa, 8dòng suối 6ấm đã 44thẩm thấu avào cả 0engười nàng, fkhông chỉ flàn da, mà acòn vào 29tận xương 75tủy.
“A 6Bảo...” a3Tần Liệt 3egọi tên bnàng từ aasau hòn giả fsơn: “Nước 0không còn 83quá nóng fdnữa rồi.”
“Ừm...” 9bBảo Khâm 45lười nhác ctựa vào 0hồ, tay 2hơi dùng 9lực, ngồi 4alên một 9fviên đá e8to, hai chân 1eđạp nước, 16khẽ đáp 33lại hắn: 1“Không e9sao, rất 72thoải mái!”
Lúc 84nói, nàng 1nhảy thật 2mạnh từ etrên hòn d9đá xuống, 33phát ra một e7tiếng “ùm”. d7 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt ffđột nhiên ffthấy lo 2flắng, cất 1cao giọng b1hỏi: “A 2Bảo, A Bảo, 7có phải blà nàng 6không?”
Bảo bKhâm chỉ 9cười không 2ftrả lời. 6c © DiendanLeQuyDon.comPhía bên 3akia, Tần 8Liệt bắt 9bđầu sốt druột, tiếng 60nước cuộn 8ào ào. Bảo 4Khâm chớp 33chớp mắt, 1vừa ngẩng 07đầu đã cdthấy hắn 1bchạy nhanh 87đến chỗ 99mình, trên b1người chỉ 23mặc bộ d7quần áo btrong màu bexanh nhạt e0đã bị 2nước suối 1thấm ướt 68từ lâu, d5dính chặt 3vào, làm 0lộ ra từng 5đường 8nét rắn 90rỏi hoàn 5mỹ bên atrong...
Bảo a3Khâm “á” dlên một ctiếng, lập 8tức quay 37người đi, 11giận dữ 48nói: “Tần 3Liệt, chàng e7làm gì thế! 3Sao không cmau đi đi.”
Tần 2Liệt nghe dthấy vậy 9liền quay 3người không 7fdám nhìn 17nàng, đầu 1cúi gằm, f4giọng nói 4có chút 46hối lỗi: 53“Vừa nãy 0không nghe 9ethấy nàng 8trả lời, ata sợ nàng 6xảy ra chuyện efgì nên sốt adruột.”
Nàng 8không phải cđứa bé ehai ba tuổi 4bkhông biết 13lo cho mình, 7làm gì đến abmức phải 91cẩn thận dtừng li 1btừng tí 42như vậy. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên, ddtrong lòng 30Bảo Khâm bcũng không 3brõ mình 0đang nghĩ e7gì, vừa abuồn bực, 1dnhưng lại 0có chút f9ngọt ngào. 7 © DiendanLeQuyDon.comTrên thế fgiới này, 2tìm được 9người yêu dmình mà 4mình cũng ebyêu người athật không 83dễ, hơn bnữa người 9đó còn f1đặt mình 3vào nơi bquan trọng fenhất trong 2tim.
Tần eeLiệt nói cxong, trong 8lòng cũng fthấy có 2lẽ bản 4thân hơi bkích động. e © DiendanLeQuyDon.comĐến chính 9dhắn cũng 7akhông hiểu 75được, bkhi nãy vội aevàng chạy bđến, là c6do lo lắng 0hay còn có 31ý đồ gì f9khác? Nghĩ 97đến đây, 4chắn chợt ecxấu hổ, 8dvội vàng 30đi nhanh 57về chỗ 9acũ.
Có clẽ do xấu 3dhổ nên b8đầu óc 7hơi quay c6cuồng, Tần 20Liệt không eđể ý dưới 0chân mình 46đã bị 37ướt. Vừa cquay người 1đi được fnửa bước, 7hắn bị c8trượt ngã, 24cả người bchao đảo, crơi tõm axuống nước, fphát ra âm 58thanh rất clớn.
Tần dLiệt biết fbơi, nhưng 48vừa trượt 6chân, đầu 3lao xuống 8nước trước 9nên hắn 7fuống liền 8fmấy ngụm, 52mũi và tai 2cũng khó 4thoát. Vùng 1bvẫy một 22hồi, cả 17người mới 3ctạm đứng 4vững, hắn 89ho đến 4bnỗi kinh athiên động 4địa, mặt b3mũi đỏ a1bừng.
Bảo 2Khâm ở 42bên này, 37vốn dĩ 92còn tức 1cgiận, nhưng fcnghe thấy 1chắn ho như 6vậy cũng 76nguôi giận abmấy phần, 1còn lại 0hóa thành 6blo lắng, 6bkhẽ hỏi: 1“A Liệt, dcchàng không 5sao chứ?”
Tần 7bLiệt ho 9dmấy tiếng 32muốn trả 1lời, nhưng 0giống như 9người câm f7vậy!
Bảo fKhâm nghĩ 1một lúc 7bliền đứng adậy, thay 27quần áo 22ướt ra, a4vớ lấy dđống áo 17dày sụ 87mặc vào, 9brồi khoác 8thêm áo 6khoác, đi 4agiày, xong d9xuôi chạy b9nhanh ra phía fbsau hòn giả 30sơn xem hắn 0thế nào. 2f © DiendanLeQuyDon.comVừa thấy 1người, 9Bảo Khâm 4liền khựng f9lại. Có b9lẽ là do bvừa trượt 4bngã nên aflớp áo f2trong của efhắn không bdbiết bị 82nước cuốn a7đi đâu. e0 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt eeđứng giữa 1dhồ, lộ 8chơn nửa 65người, 46nàng chỉ 47thấy được 79làn da màu a5đồng trơn abóng như 2sa tanh. Bờ 3vai vừa 4rắn chắc 80vừa rộng a6lớn, vòng fdeo thon gọn, 1dxuống dưới... 89 © DiendanLeQuyDon.comxuống dưới 74nữa... Bảo 9fKhâm ngại 4ngùng không a2dám nhìn etiếp, lập ddtức quay 0đầu đi.
Tần 1bLiệt không 02ngờ nàng 0dlại chạy 6đến, trong 68chốc lát bcũng hơi 8ngượng, ethấy Bảo 2Khâm đỏ 0mặt quay 25người đi, dhắn vui 8fvẻ trở bflại, giống 5như một 6gã lưu manh, ahạ thấp 55giọng: “A 8Bảo! Nước 2ebên này 57tốt hơn, 8dhay là nàng 2dcũng xuống 8đây đi!”
Bảo bKhâm ngồi dfxuống, vớ ealấy hòn 1đá trên f5đất ném 48về phía 88hắn.
Không dthể ngâm 5btrong suối dnước nóng 6cquá lâu! c2Trước khi 8ađi ông lão a2đã dặn 44dò như vậy drồi, nếu 16ngâm quá 9lâu sẽ 1fkhiến tinh dthần không 2ổn định, ekhông cẩn 2thận còn fbị ngất. f7 © DiendanLeQuyDon.comCho nên Tần 54Liệt mới chết sức fecẩn thận, 09lúc nào 21cũng gọi 92hỏi Bảo 97Khâm. Nàng 9bcòn giận 4hắn vừa b1rồi trêu ebđùa mình, 0nên mặc 78kệ, mỗi 4blần hắn 1hỏi, nàng 7đều ném 6một viên 6đá nhỏ 3bqua thị duy.
Hai 1người ngâm fsuối nước fnóng trên dnúi một 86lúc, cả cngười cảm 34thấy uể 1oải mới d5lên bờ, ddthay quần cáo và nắm c2tay nhau quay 2về.
Tính dfra, Tần d5Liệt rời 4bquân doanh 5cũng được f0mười ngày, eBảo Khâm fcó chút eelo lắng b1cho chiến 77sự ở phía 7Bắc. Tuy chắn luôn fnói mình fcầm quân, 4athuộc hạ bai làm việc 7nấy, nhưng 48bất kể 6thế nào, 5ehắn mới 8là thống a8soái thật 1sự. Hiện 32giờ hai bcquân giao 1chiến, nàng f2không sao 3cyên tâm a4nổi.
Cho b9nên, về dđến phòng, a5Bảo Khâm 2liền giục fchắn mau 8fquay về 3nước Tần.
Tần 09Liệt không 6lập tức 6trả lời 34nàng, suy 0nghĩ một 15lúc, đợi 0đến tối 3cmới nói: 6“Sáng ngày bmai ta lên 02đường 5trở về, 85nàng, lão 4tiền bối d8và Cửu 4aCân cứ f3ở lại 5bsơn trại e1một thời egian. Nơi 7này có suối 7nước nóng fcó thể 1trừ độc, 8aở lại amấy ngày acũng tốt 74cho nàng.”
Bảo aKhâm nghe 6vậy lặng 3đi một blúc, mở fto mắt nhìn bhắn, trong 2lời nói 1có chút d4nghi hoặc: 3“Một mình dchàng quay 4về ư?”
“Ừ.” aHắn cúi 41đầu, không 6nhìn nàng. d © DiendanLeQuyDon.com“Nàng nói 70đúng, ta 5ra ngoài 12đã lâu, ethật là 5không nên. 5 © DiendanLeQuyDon.comNếu có d5tin tức btruyền ra 8fngoài, chỉ 6sợ lòng b3quân xao 6động. Cũng d2may nơi này fcách đó dkhông xa 4lắm, đi 2một hai 80ngày đường elà tới. 77 © DiendanLeQuyDon.comNàng không 3dễ gì gặp elại thuộc 8hạ cũ, 3ở lại d9đây ôn 05chuyện cũng 9tốt.”
Nhưng, 6trong lòng 42Tần Liệt 38vẫn có 9bchút không bnỡ. Hắn 6avượt ngàn edặm xa xôi ffđến đây, 08khó khăn 4alắm mới fcứu được 5nàng. Suốt 32dọc đường achỉ lo chạy 9trốn, không e7có mấy 0cơ hội 85nói lời 8tình cảm. d1 © DiendanLeQuyDon.comGiờ hiếm 34có dịp 26bình tĩnh angồi lại acnói lời fyêu thương cvới nhau cthì phải c5ra đi, làm dbsao hắn a5không buồn bcho được.
Đến 40nhìn nàng 39thêm một 3lần nữa e4hắn cũng ckhông dám, a6hắn sợ, 1đến phút acuối cùng 9mình sẽ 7không đành clòng dứt 1áo ra đi, 67hoặc nhất 5thời kích 11động đưa 2dnàng cùng 3về.
Bảo a9Khâm im lặng 1một lúc, aánh mắt 09có chút 79mê man, hồi cbsau, nàng c1mới trầm a1giọng trả 8elời: “Ừm.”
Tần 1cLiệt không erõ nên thở 2phào nhẹ 3nhõm hay elà xả được cnỗi bực batức. Trong 1dlòng rất 1bphức tạp, 2vui mừng b2hay thất 8vọng, thế 70nào cũng 80không nói 2rõ được. c © DiendanLeQuyDon.comHắn run 7run nắm 75lấy tay 94Bảo Khâm, d0muốn dặn afdò nàng 1vài điều, enhưng lời 8vừa ra đến acửa miệng, 48lại như 94bị chặn 9lại, thế 2bnào cũng c7không thốt b9ra được.
Buổi 1atối hôm 67đó Tần 2Liệt không cbsao ngủ eđược, 3lại sợ 51Bảo Khâm etrông thấy 2không yên eetâm, nên 8chỉ dám bnhắm mắt 5cbất động, f9cho đến 24tận khi 73trời sáng. a8 © DiendanLeQuyDon.comHôm sau thức agiấc, Tần 78Liệt mới ephát hiện 4dưới mắt 2dBảo Khâm fcũng xuất 8hiện quầng fthâm. Trong alòng bỗng fnhiên hiểu 5rõ, nỗi 40buồn tiễn fbiệt người f4thương đã ebiến thành 66một nỗi 6niềm khó f2nói, hắn efdang tay ôm abchặt nàng avào lòng.
Cuối 8bcùng, Bảo 3Khâm bảo aCửu Cân 73cùng về evới Tần 4Liệt. Tuy 23núi Tiểu 40Chướng bcách nước 3Tần không 69xa, Tần fLiệt lại 2thân thủ ffnhanh nhẹn, 08nhưng nàng 47vẫn không ddyên tâm 3nhìn hắn 02đi về một 4mình. Những 20ngày đông 5giá rét 77thế này, 66một mình ađộc bước, 4cô đơn fbiết bao!
Nàng 60ngồi trên 88núi phóng 6tầm mắt 8dõi theo 6bóng hình cTần Liệt 6adần dần 2biến mất 9vào trong 40gió tuyết bngập trời, 6rất lâu, f7rất lâu ckhông động 83đậy. Ông bblão khẽ a6nói bên 90cạnh: “Ta 88còn tưởng 4Bảo nha acđầu ngươi 29sẽ theo 7fhọ về 50cơ!”
“Bây 8giờ vẫn 78chưa thể 0bvề.” Nàng ekhẽ lắc bmình, chậm 4rãi nói: 75“Giờ tiểu 6nữ phải 9ở đây 8chữa cho 6ckhỏi bệnh. d © DiendanLeQuyDon.comLần sau 3gặp lại, 27sẽ không a3bệnh tật dốm yếu f0như bây e9giờ nữa!”
Từ bbtrước đến 8anay, nàng d7không phải 3là một 8đóa hoa 7kiều diễm, 0càng không 50phải là fsợi tơ 20yếu mềm, enàng như cmột cây 6bạch dương d4vừa đầy 1nghị lực 6avừa mạnh 2mẽ, cưỡi 78ngựa, phi 22thương, 6ngẩng cao 8đầu cùng 04hắn vào 62sinh ra tử.
***
Vì 9fcó bọn a5Lão Béo fchỉ đường fđi tắt 6trong núi, 10Tần Liệt cvà Cửu 39Cân chưa 5đầy hai 8ngày đã 85về đến cdoanh trại 37Tây Xuyên. d © DiendanLeQuyDon.comTần Tu nghe atin liền 6chạy ra 7bđón từ 1xa, thấy bchỉ có 5eTần Liệt 7và Cửu 7Cân, sắc dmặt khó b6chịu, lạnh 1lùng chất avấn: “Tam 6ca đi bặt 0vô âm tín 7hơn nửa 29tháng, hôm 7nay tay không 4trở về 23như vậy fcsao?”
Nếu 42là lúc bình 5cthường, 9Tần Liệt a0sẽ kiên 97nhẫn ngồi 2xuống giải dthích cho adTần Tu hiểu, 4nhưng hắn amới vừa 03chia tay Bảo 1Khâm, trong 41lòng đang 81rất khó dchịu, làm 78sao có tâm 83trạng nói 84rõ ràng? cNghe những dlời trách d9móc vớ 29vẩn kia, f3hắn cũng 6chẳng buồn 9để ý, 5đi thẳng e6một mạch 0vào trong 4doanh trại, d3không thèm 2liếc nhìn c5lấy một ecái.
Tần d0Tu thấy 0cvậy càng efthêm nóng 36nảy, ánh 9mắt như betóe lửa, b4Cửu Cân 2vội vàng 6chạy đến c7dập lửa, 2bkéo hắn 6ra một bên. d © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 79Cửu Cân a9thuật lại 35đầu đuôi 78những chuyện 1adọc đường 75rõ ràng 47rành mạch acho hắn b2nghe. Đến 0khi biết 0Bảo Khâm dđã thoát 3khỏi hiểm bnguy, gương 47mặt Tần a8Tu mới dễ a1chịu hơn 3một chút, blại nghe bchuyện Bảo 8Khâm gặp 9thuộc hạ 65cũ, ở lại f6núi Tiểu 91Chướng edưỡng bệnh, 7Tần Tu mở 5eto mắt, 7không dám b2tin vào tai 9mình hỏi fflại: “Mấy 9tên ngốc 4ngươi nhắc ađến không 5phải là 2bọn Lão 8fBéo và Thư 5Sinh đấy dchứ?”
Tần 5Tu và Bảo aKhâm vừa 72đánh nhau a1vừa hợp 96tác đã 4cnhiều năm, cdcho nên hắn 7erất biết damấy người aphó tướng 8acũng như bthị vệ 6của nàng. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhất là btên Béo, 51không ít a8lần bày 8mưu kế 6đen tối dcho Bảo cKhâm. Sau 8này khi cùng 6liên thủ bđánh nước a7Yên, tên e1Béo đó 2flại cùng ehắn uống 4rượu nói 6chuyện, b6cũng coi 1anhư trở cfthành bạn 88rượu.
Nhưng 9từ sau khi 13Chung tiểu 6tướng quân 8bị mưu aehại, đám bcthuộc hạ 4ecũ của 1anàng cũng 0mất tăm 3cmất tích c7luôn. Cũng akhông hiểu 3nghĩ gì, cban đầu 1Tần Tu còn aphái người 0eđi tìm, 2nhưng vẫn 0không có 8dtin tức. b7 © DiendanLeQuyDon.comNay nghe thấy 3eCửu Cân 60nhắc đến f5mấy người cnày, Tần fTu bất giác d8nhớ lại 9những ngày d0tháng xưa adcũ vừa elà thù vừa 7là bạn, 0trên mặt e6hiện ra 50cảm xúc fhoài niệm.
Cửu 79Cân thấy 51thế, nét 6mặt vừa 4lo lắng evừa khó dahiểu, suy a5nghĩ một e4lúc, hắn b6nghiến răng, b2cuối cùng fcất lời 97khuyên: “Ngũ e9gia, tiểu enhân thấy, bTam gia và dBảo cô bnương... 0 © DiendanLeQuyDon.comtâm đầu 3ý hợp, e7trai tài 0gái sắc, 89trời đất 1tác hợp, 5cngài... ngài fasao phải...” e4Ngài sao 8phải chen 8avào giữa clàm gì? 0Tất nhiên 2fcâu này ahắn không 99thể nói 66ra, chỉ 87làm khuôn 8mặt như 6do dự, hi b1vọng Tần f7Tu có thể 58hiểu ý 6dmình.
Tần b1Tu nghe xong e3thì ngây 7ra, một 8lúc sau mới 5dhiểu hết, edlập tức etrở nên 1aphiền não, 43tức giận 0cđến mức cmặt đỏ 31tía tai, 98mắng: “Ngươi 70nói huyên dthuyên gì 50đấy, không abphải ta 48không lấy 54được vợ, 8việc gì aphải tranh 2acướp với fLão Tam cơ 2chứ. Chung 9Bảo Khâm 4chẳng qua 9ccó chút 4nhan sắc, 50nhưng xét fdáng dấp 13sao đẫy cađà được 44như người 9akhác. Ngươi bcòn nói 71lung tung 7enữa, coi 9chừng ta 2xẻo miệng.” 2Nói rồi 1chắn đập ecmạnh vào 4fđầu Cửu 0Cân một c1cái mới chả giận, achậm rãi fquay về 0flều của 1mình.
Lần 59này Tần 4eLiệt rời e7doanh trại 7fgần hai 95mươi ngày, 0nhưng những 7fngười biết f6tung tích 1fcủa hắn 14đếm trên 33đầu ngón etay. Tuy mọi 97người đều 4rất tin d3tưởng Tần 3Liệt, nhưng bnhiều ngày 71không có 88chút tin detức nào, 08bọn Lão c0Hắc cũng 7bắt đầu f3lo lắng. 99 © DiendanLeQuyDon.comKhi hay tin 6cTam điện 6bhạ đã ctrở về, dmọi người 3mới thở 7phào nhẹ b3nhõm.
Ngay atối hôm 3đó đã dacó một 4fchồng giấy ftờ dày 49được đưa 1đến chỗ dTần Liệt.
“Gần c3đây hành 3btung quân e7Yên có chút 83kì quái.” bdLão Hắc 24vuốt vuốt 38chòm râu angắn ngủn 2khó khăn 00lắm mới 96mọc dưới 3dcằm, mặt 15nghiêm nghị 06nói: “Liên btục mười bmấy ngày 6đều không 0có động 87tĩnh gì, ckhông biết fdo sợ hãi 9hay chúng 94có ý đồ 0khác.” 8Trong lòng c0hắn hiểu 12rất rõ, 77người nước 71Yên rất 1nhanh nhẹn 99dũng mãnh, edtrước nay 9tôn thờ 3kẻ mạnh, 2rất ít 1ekhi hoảng csợ, vậy 15mà lúc này 6lại khác athường 8như thế, 69tám chín d4phần là 8có ý đồ 72khác.
“Binh dđến tướng 3ngăn, nước eđến đất 24chặn.” 1Tần Liệt alạnh lùng 26nói: “Dặn 30dò xuống 4dưới, nhắc 35nhở mọi e4người phải 4hết sức 34cẩn thận, bdkhông nên fatham công 9mạo hiểm. ca © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần bchúng ta 4tính toán 0kĩ từng 6bước, không aphải sợ 7chúng có aâm mưu quỷ 22kế gì hết.” 7cNhắc đến dkế hoạch, f6Tần Liệt 67lại nhớ ađến Hạ 18Lam Thanh. 3 © DiendanLeQuyDon.comKẻ này abnăm lần 6bảy lượt 7athách thức 0Tần Liệt, dnếu không 4cho hắn fbiết lễ eđộ, chỉ 0sợ y sẽ 3được đằng dchân lân dđằng đầu.
“Không 25phải ngươi 6nói bọn echúng gần d9đây im lặng 8đến bất 2bthường c6sao?” Gương f6mặt nghìn 7enăm không 3đổi của 1Tần Liệt 10đột nhiên 9có chút bgì đó kì 41quái không 0thể diễn bftả được, 12ánh mắt csáng bừng, 9Lão Hắc fnhìn hắn, 5fđột nhiên 7cảm thấy blạnh người.
“Ngươi a3cho người 2floan tin, 06rằng ta bmột mình 4fđến nước 9Yên, đến dgiờ vẫn 91chưa về, fsống chết 5không rõ.” 32Rồng mất 1đầu, lòng 3quân xao 3fđộng, hắn dekhông tin, dquân Yên b9nghe tin này c8lại chịu 6ađể yên. ba © DiendanLeQuyDon.comNếu Hạ 9Lam Thanh 9hay tin, hắn c7sẽ càng 1thêm chắc dchắn người d5đã cứu fcBảo Khâm 2ftừ trong 3cquán trọ 78ra chính alà Tần fLiệt.
“Nhưng...” 11Khuôn mặt 6Lão Hắc 3tỏ vẻ 8do dự, lưỡng 1lự khuyên 2cngăn: “Tam 87gia, thuộc bhạ chỉ alo, khi tin dnày truyền dvề Kinh, 8asẽ có người ecnhân cơ 6bhội thêm f9dầu vào 1clửa, tố 5atội ngài...”
Tần fLiệt liếc 9bmắt nhìn eông ta, ánh cmắt chất achứa thù 4hận vô 40cùng. Lão 0Hắc không 5ngốc, rất 55nhanh đã 9bhoàn hồn 6trở lại. b © DiendanLeQuyDon.comTin bên ngoài 0do họ truyền 9ra, thời 9bgian cũng f3do họ quyết 5định, mà agiờ đây 1Tần Liệt 1vẫn ở 3trong doanh 6trại, sao c9phải sợ 4lời lẽ c0bên ngoài. c © DiendanLeQuyDon.comĐến lúc 2bđó dù có 4dngười muốn cbắt hắn, f8hắn chỉ 6cần nói b3đây là ekế dụ 59địch, cũng 23không ai 6ddám nghi b3ngờ, hơn dnữa, đây a0vốn dĩ bachỉ là 0chiêu dụ f0địch mà acthôi.
“Thuộc ahạ sẽ bđi sắp 25xếp ngay.” 9Lão Hắc eđã hiểu f5rõ vấn 12đề, lập 2tức vui 5amừng trở 6lại, cười a2“hề hề”, 3xoa xoa tay, 69đắc ý abnói: “Thuộc fehạ không dtin bọn achúng có 5thể nhẫn enhịn được.”
Khoan fnói đến 69bên này fbày binh cbố trận 0ra sao, Bảo bKhâm ở 22trên núi 09Tiểu Chướng a2bị phương bthuốc mới fbkê của dông lão d3làm cho khổ 02sở vô cùng.
Nàng a6bịt mũi a9uống một a2hơi hết 2bát thuốc, 86sau đó ngậm c0ngay viên 5kẹo vào fmiệng, nhưng 40vẫn thấy achưa đủ, fnàng vươn 01tay lấy aấm trà 4bên cạnh 1uống mấy 0hớp liền, 6cuối cùng 5cũng chế angự được 57vị đắng. aa © DiendanLeQuyDon.com“Lão tiền 9bối, tiểu 8nữ có đắc atội gì 1ông đâu, 1sao dạo 28này ông 2ctoàn kê 03những vị bthuốc đắng 98đến nỗi 2ekhông nuốt 97nổi như ffvậy?”
Ông e1lão tức e1giận phì 5phì, nhìn 72nàng nói: 5“Có biết athế nào clà thuốc 17đắng giã adtật không? bNếu là fcngười khác, alão phu sẽ 2không kê 50như thế 51đâu, mấy 8vị thuốc 9này rất 5đắt đấy! 8Mà hơn nữa, c7không phải c3ngày nào b4nha đầu 8bngươi cũng flải nhải b1bên tai lão b6muốn sớm b3khỏi bệnh e9sao, nếu 4không ta 1kê đơn bthuốc mới 15làm gì?”
Bảo 6Khâm vốn d2chỉ muốn athan phiền a6vài câu, 3không hề 8có ý nào 1khác, nhưng 0nghe ông 34nói như 06vậy, liền 3cười phá 54lên, vui 6vẻ hỏi: cf“Ý lão ftiền bối 6là chẳng 4bao lâu nữa fbệnh của bdtiểu nữ 4bsẽ khỏi?”
Ông dlão bĩu 4emôi, làm bra vẻ sâu 81xa: “Bảo b3nha đầu f6à, có những 0việc không 6thể vội e0vàng được, 2nhất là...” 71Ông chưa 8fnói dứt elời, đã 85thấy sắc amặt Bảo 2Khâm thay 79đổi, khuôn bmặt vừa 3dịu dàng 3vừa thân 3bthiện khi fnãy trở d8nên hung d6dữ, ông 87lão vội asửa lại a5lời nói 4của mình: 98“Tất nhiên, 3ccó lão phu 9fở đây, dkhông đến 0ba tháng 0nhất định 7ngươi sẽ b7có thể dbvui vẻ bay 3bnhảy như 5fngười bình bcthường.”
Ba 1tháng... 2d © DiendanLeQuyDon.comlúc đó 9đồng cỏ a4Tây Xuyên a5cũng đã 4nở hoa rồi.
Từ 9dưới núi 0vọng lên 1atiếng Lão a9Bao, lúc 36rõ lúc không. d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm c1đứng dậy a3chạy đến 2dsườn dốc 80đáp lời, 94Lão Bao vui dmừng, cao fgiọng nói: 9“Tam gia...”
Sau 42khi Tần dLiệt đi, 50Bảo Khâm 8quay lại 8mặc trang dphục nữ, 1nhưng bọn 6Lão Béo efkhông đổi a2được cách 78xưng hô, 3luôn miệng 7fgọi “Tam 53gia”. Mấy efvị huynh 4đệ trong 3trại cảm cthấy kì 8lạ, nhưng ebốn vị 9đương gia b4không giải 8ethích, bọn adhọ cũng 5chỉ dám 0đoán mò, 13không ai 99dám tưởng 1etượng thiếu dnữ xinh eđẹp này 3chính là 6Chung tiểu 3tướng quân 9danh tiếng elẫy lừng 59ngày trước.
“Tam 5gia...” 2Lão Bao rất 1nhanh đã 2dchạy lên dđỉnh núi, 6thở hổn 7chển, vẫy a8vẫy lá 4thư trong 7tay, nói fdlớn: “Lão 4Tía hồi 3âm, nghe 8dnói ngài b9đang ở 85đây liền 0vội vã cchạy tới, bdnói là sẽ fađón năm 30mới ở 33sơn trại 25chúng ta.”
Lão eTía là thuộc 0bhạ cũ của 94Chung lão 0ctướng quân, 7từ khi Bảo 37Khâm biết 47ghi nhớ, 78đã thấy 7ông ấy d3rồi. Trong f4lòng nàng, 04ông ấy 7giống như fcha mình 2evậy. Suốt f8mười mấy 6năm qua, 78ông là một 51trong số 6drất ít 35người biết ađược thân dphận thật c7sự của 25nàng. Sau 09này vì nàng d1bị hãm 3hại, ông 60mới rời 0quân Tây cBắc đã 1gắn bó 1mấy chục 8năm để afvề quê, 8etrong lòng bkhông tránh fkhỏi phẫn 71uất tuyệt fdvọng.
Từ 65khi nàng 0lên thuyền drời nước aTrịnh đi 7hòa thân, anàng không e7nghĩ sẽ 1bcó cơ hội e3được gặp 81lại mọi 9cngười nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng ngẫm 01lại, ông 71trời cũng 7không đối a0xử với fnàng quá 80bạc bẽo, a2không chỉ 4ftặng cho 1bnàng một 4lang quân dyêu thương 9nàng hết cmực, còn 71cho nàng fbđược gặp 2clại bao 0nhiều bè b3bạn, người dathân. Tuy dkhông thể 67trở về 0quê hương, d3nhưng có f5nhiều người 2ở bên cạnh 3như vậy, 35nàng không dcòn cảm f9thấy cô 2cđơn nữa.
“Lão cTía một 9fmình đến 37đây?” e8Bảo Khâm 96sau khi vui 8mừng lại 2anhanh chóng 61trở về 70dáng vẻ 14bình tĩnh: d8“Núi Tiểu b7Chướng 03tuyết băng 2giăng kín, dbđường 6không dễ 75đi, Lão 7Tía tuổi 61cao, ta sợ...”
“Tam 54gia, ngài 4yên tâm a7đi.” Lão f6Bao vỗ ngực beđảm bảo: 45“Thuộc 19hạ vừa 3nhận được 5thư liền 1bảo Lão 0fTứ xuống 7núi đón angười rồi. de © DiendanLeQuyDon.comLão Tía 07tuổi cao 1anhưng sức b3khỏe vẫn 86rất tốt, blấy một 9dchọi ba c0không thành c3vấn đề. 12 © DiendanLeQuyDon.comNếu biết 6dngài lo lắng dcho ông ấy cnhư vậy, d4có khi đến 2eđây ông cấy còn bcmắng ngài 4fnữa ấy 1chứ!”
Bảo b7Khâm phì e3cười. Lão 1bTía là người 55không bao 74giờ chịu bthua ai, nàng cvẫn còn 1nhớ khi 79phụ thân cdnàng còn 9sống đã ftừng khuyên aLão Tía 1về quê 7dưỡng già, 6kết quả 0khiến ông bấy tức f6giận bừng 3bừng, còn 2chọn ra 6mấy thị 7vệ bên 3cạnh phụ athân đánh f6nhau một 16trận, đánh c4cho đến dakhi người 3fkia phải 15bò đi mới e0chịu nguôi 98giận.
Cũng ekhông biết cLão Tía 5còn khỏe 52như trước bkhông?
Vì fcsắp đón anăm mới, e3khắp nơi c1trong sơn d0trại đều agiăng đèn 07kết hoa, 2tạo nên e8bầu không 1khí tươi 0vui. Bảo 4dKhâm cũng bfhòa vào d4trong đó, 28giúp ông dlão viết dcâu đối, 75dán chữ dPhúc, bận 8quay cuồng.
Đây 4là cái Tết 53đầu tiên 45kể từ 2khi nàng 48rời khỏi 3nước Trịnh. b6 © DiendanLeQuyDon.comNàng vốn 8nghĩ là 41sẽ cùng 01Tần Liệt 6đón năm 18mới, nhưng c4chẳng hiểu b4thế nào 7ccuối cùng enàng ở 92lại đây. 16 © DiendanLeQuyDon.comTuy nơi này 7không phải dHồng Cốc 0quan nàng 8đã gắn 3bó, nhưng 68hiếm có 6dịp cố 09nhân tề 41tựu, Bảo 56Khâm vô 77cùng mãn 41nguyện...
... 9 © DiendanLeQuyDon.comTất nhiên, 2nếu Tần eLiệt cũng aở đây 7bthì càng eetốt hơn 7cnữa.
Trưa cngày ba mươi, 2Bảo Khâm 1ngồi gói 9bánh chẻo 3với các abà các mẹ, 1vừa nói 3chuyện vừa a4cười tít 61mắt. Bánh 9còn chưa ccho vào nồi 63luộc thì f7đã nghe 8thấy tiếng 1Lão Bao hét d7lớn: “Tam 7gia! Tam gia! 6Ngài ra đây f2mà xem ai dđến này!”
Ai fđến thế 8nhỉ? Bảo 65Khâm trong blòng sốt 12ruột, liền 5bđể bánh a0chẻo đó 2chạy ù 9ra ngoài, ddvừa đến fcửa đã 22nhìn thấy fdLão Tía 0dmệt mỏi 5bụi bặm 66đứng ở 9ecửa cổng. 2 © DiendanLeQuyDon.comMới nửa bnăm không 56gặp, ông e4nhìn như fbđã già ađi cả chục 9tuổi, mái cctóc lúc 0trước vẫn e4còn đen, 9giờ đã 7engả sang 26màu hoa râm, f1khuôn mặt cđỏ ửng 93vì lạnh, 9bnhững nếp cnhăn ở cbkhóe mắt cdày thêm 4không ít.
“A 94Bảo...” dLão Tía 7nước mắt adlưng chừng, 22chỉ đứng dxa xa ngoài 6cổng, không edám đến 81gần.