Có điều, 3khi biết 80nơi họ 7 uốn đến 8 à huyện d2 uảng Bình, 4c ần Liệt 3đột nhiên 4 ghĩ đến fđiều gì ađó, thái 51độ cũng 4 hông khó 7 hịu như a rước nữa.
Vào 6 rong xe ngựa, d7 huôn mặt ea ần Liệt 94 hư được 28 hủ một f5 ớp băng df ạnh lẽo, 4 hưng đôi 58 ay vẫn không c hịu để b ên. Hắn e éo Bảo 2 hâm ngồi e uống, vòng 3 ay ôm lấy 68 o nàng, kéo 2 àng tựa 9 ào lòng d ình. Gần a4đây hắn 7f ất thích 92 ư thế này, 73 ảm giác 4 ai người 4a ựa sát e ào nhau khiến 1f ắn cảm c hấy rất 4f hân thật, 6flòng cũng afnhẹ đi drất nhiều…
“Sao 3vậy?” eBảo Khâm 0fngẩng đầu 81lên nhìn eTần Liệt, 91khẽ nhíu emày. Trong 1mắt người 35khác, Tần bcLiệt luôn 96mang vẻ 6mặt lầm blì, lạnh 3lùng xa cách, 8dkhông chút 5bbiểu cảm 1bnào. Nhưng aBảo Khâm 9lại nhìn 27thấu được ftâm trạng 89của hắn, 51vui vẻ, 4tức giận, e5bực bội, 3bthậm chí calà khi có 9tâm sự.
“Sơn 57trang Thanh fHà chỉ alà một fbang phái bgiang hồ, ddnhưng lại fathân thiết 78với quan bbphủ. Lúc 7trước còn 5nghe nói d8trong sơn 0trang có bngười chế 3tạo ra ‘đạn 47sét’, tuy 44chưa ai thấy e7tận mắt, 9anhưng nghe 1bcái tên b2này khiến 4ta liên tưởng btới đại 9bbác Tịnh c7Viễn. Huyện d5Quảng Bình 8xa xôi hẻo aclánh, là fnơi không 6có gì hấp dfdẫn người fta, ngoài ebhòn đảo 9nhỏ lão 1tiền bối 1fnhắc đến, 5ta không fcnghĩ họ 5đến đó dcó mục 2eđích gì.” 93Tần Liệt c2chau mày 2aphân tích.
Bảo 71Khâm nghe 15xong, ánh 17mắt tối dsầm, khẽ ethở ra: 3“Vốn nghĩ 91có thể 9fvài ba câu fđuổi nàng 8ta đi, nhưng ffgiờ xem b7ra không 41những không a0thể đuổi, 0dmà e còn ffphải phiền cTam gia hy fsinh nhan d3sắc dùng 45mỹ nam kế, dcnếu không 3cô nương 56nhà người 11ta cứ ầm aĩ đòi đi ftheo thì 7làm thế anào!”
Bộ 9dạng ghen ctuông của 9nàng, thật f5khác với amọi ngày, 9tuy Tần 1Liệt biết 8nàng cố 2ý nói vậy, cdnhưng vẫn 4nhìn nàng 4mấy cái 8rồi thì 7bthầm bên 29tai: “Hàng a7ngày ta đều 8dùng mỹ 6nam kế trước amặt nàng, 02không biết 4A Bảo có 8dđộng lòng 8dhay không?”
Bảo e5Khâm cố dnhịn cười e4đánh hắn 2một cái e1nói: “Hừ! 22Mới cho 5chàng chút amặt mũi 92chàng đã dđòi lấn 7tới rồi!” b4Vừa nói, 3nàng vừa 2đảo khắp 4người hắn 30từ trên 8xuống dưới a0với vẻ 7như đang afxem xét cái 57gì, dường 7dnhư cách cemột lớp 4quần áo 5dày vẫn 19nhìn rõ 5cơ thể bhắn.
Tần 88Liệt không 15đỏ mặt 3như trước 61lúc kết c0hôn nữa, 7hắn thản fnhiên lao bđến hôn 18lên mặt aaBảo Khâm 6mấy cái, c8rồi không 00nhịn được dbđè nàng exuống hôn 1thật sâu, 2đôi tay 77không yên aaphận lần 8mò vào trong 0equần áo 44nàng. Không 2khí trong 6exe chợt 1ấm áp lên, dgương mặt aBảo Khâm 49ửng hồng.
Tần 0Liệt híp 6mắt, tỏ bra tùy tiện 8phóng túng, 9dkhàn giọng bdhỏi nàng: b“A Bảo dvẫn chê 03chưa đủ dà? Hay là 9vi phu cởi by phục ra 7echo nàng 72quan sát 72kỹ xem rốt 47cuộc… 9có đẹp 30hay không enhé?” Nói 2rồi bắt 1đầu nới ethắt lưng c8ra.
Bảo d8Khâm không 18tránh, chỉ 4cười nói: 39“Chàng f1nghĩ kĩ 82chưa, lát 4có khó chịu 5ethiếp không cquan tâm 2đâu đấy.”
Tay 67Tần Liệt 23bỗng khựng aclại, ánh a2mắt buồn f1bã, một 1lúc sau, 31lại cúi 5ađầu thở ddài rụt etay lại. 20 © DiendanLeQuyDon.comLần đầu eanếm trải achuyện nam 19nữ, hắn 3cảm giác 8“ăn” 13mãi cũng 0evẫn ngon, achỉ hận dkhông thể 29yêu thương 3nàng đến 46tận sáng. f2 © DiendanLeQuyDon.comHai ngày enay Bảo 06Khâm đến 15tháng, khiến 11hắn bức c7bối sắp 60chết!
“A 3Bảo…” 6fÁnh mắt 1Tần Liệt 9như rực 46lửa, giữa 44hai hàng alông mày 4có chút 9xảo quyệt: a“Thực 94ra… chuyện cấy… vẫn 1còn cách 0fkhác…” ffHắn cố 68đè thật 4thấp giọng, 6ghé vào ctai Bảo 79Khâm nói bmấy lời. 0 © DiendanLeQuyDon.comNàng đầu b5tiên lặng cđi, sau đó ffnhanh chóng 01đỏ mặt.
“Chàng 3thật là 5hư đốn…” 96Bảo Khâm 60nghiến răng, 2đánh hắn cmột cái, 24trong đầu f5hiện lên 8cảnh Tần 67Liệt vừa 5nói đến, 1nhất thời c6cảm thấy 6xấu hổ.
Tần 75Liệt da 01dày thịt 7béo nên ckhông đau, 2miệng vẫn 65còn cố 3trêu ghẹo eanàng, làm ara vẻ lưu dmanh thật 71sự, nói: 8“Nếu A 6Bảo xấu 09hổ, để 2ta hầu hạ 5cnàng cũng eđược.”
Mặt 78Bảo Khâm f2đỏ bừng ebnhư sắp 07chín đến 2anơi, dáng fvẻ thẹn ethùng kia fkhiến Tần 28Liệt mê e5mẩn, càng 7hạ quyết 68tâm, tối efnay nhất bđịnh nghiên ddcứu thật bdkỹ tuyệt dbản “Xuân 2cung đồ” fLão Hắc 99tìm được 3rồi còn 7cmau chóng b5thực hành.
Bên 32trong hai 2người ngọt 8cngào tình dechàng ý 02thiếp, bên 6cngoài Ngũ 2Cân đang 2dựng một dfcâu chuyện.
Cô 1cnương áo bđỏ kia btuy không 96có đầu 0óc, nhưng 22đám đàn 1ông trẻ 99tuổi bên 65cạnh rất 6cảnh giác. ca © DiendanLeQuyDon.comVừa nghe 8dnói họ 87muốn đến 43huyện Quảng b0Bình thì f7bắt đầu 7cđề phòng, 2nghi ngờ fhỏi: “Ông dchủ buôn cbán da, sao 69không đi cvề phía 7Bắc mà 7flại đến cphía Đông e4làm gì? 37Ta nhớ huyện caQuảng Bình 8cđâu có 8asản xuất 42hàng da?”
Ngũ 6Cân cười, e4nói: “Lần f8này ông fbchủ chúng cta ra ngoài 7không hẳn 3chỉ vì 57chuyện buôn 0bán, chủ 0yếu muốn 3đến thôn aThượng a2Hiểu tìm bngười. 7 © DiendanLeQuyDon.comCuối năm engoái, trên c9đường 7chở hàng 8chúng ta cbị chặn 4lại, suýt 5nữa bị dcướp hết. 2 © DiendanLeQuyDon.comMay mà gặp 0bmột quân 3nhân dẫn 1binh ngang 6qua, thấy 15chuyện bất 49bình ra tay 2atương trợ, ddchúng ta amới có dthể trở e3về. Vị eđó không b7chịu tiết 9lộ danh 9tính, chúng eata hỏi mãi c9mới biết 70ngài là bngười thôn 0Thượng 2Hiểu huyện 0Quảng Bình. 4b © DiendanLeQuyDon.comVì thế, 0lần này f4chúng ta cxa xôi ngàn bcdặm đến 5đây chính alà để betìm vị 4ân nhân 0này.”
Lí 2do này Ngũ fCân đã 8chuẩn bị 88từ trước, 07đề phòng cetrên đường 6có người 7fdò hỏi. b9 © DiendanLeQuyDon.comKhông nói fđến người 5xung quanh bkhông thể dphát hiện 8thật giả, 41mà có đến 4thôn Thượng dHiểu thật 8họ cũng 8ckhông sợ 37bị phát e4hiện. Dù 87gì vị “quân fnhân” đó ecũng không edchịu tiết 9lộ danh 0tính, ai 9biết thông eetin “mơ chồ” này 71có sơ hở 0ckhông chứ.
Thanh 9eniên nọ d6nghe Ngũ e5Cân giải 65thích xong, 6không biết 4dtin hay không, dnhưng cả 3bchặng đường 4ckhông ngừng btán dóc d9luyên thuyên, 54chốc chốc 6lại nói b2chuyện buôn 47bán. Tần eLiệt lấy fthân phận dthương nhân 45nhiều năm 32liền nên f3đã có sự 7chuẩn bị. 8 © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 0bàn chuyện 0buôn bán 3bhàng da rất ctự nhiên, ađánh tan anghi ngờ acủa đối 41phương.
Tần 4Liệt muốn 61dò la tin 62tức từ 7anhững người ebnày, nên 9không thích aahợp làm a7căng với bhọ nữa. 8 © DiendanLeQuyDon.comSau khi về 7dđến nhà 44trọ, Tần eLiệt đành 4phải bảo 79Ngũ Cân a9nhường fhai gian phòng 3cho họ.
Trên 7đường 7bđi, Ngũ a4Cân dò la 43được không 6ít thông 3tin. Những angười này 8flà lớp 7đệ tử dbtrẻ của bcThanh Hà 9sơn trang, etừ đại 17sư huynh 98đến tiểu 0sư muội fcó tổng 0cộng năm 5người. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô nương 04áo đỏ 39họ Ôn, 9tên Xảo 6Xảo, là 22con gái út 04của trang 30chủ Ôn 4Quyền Chương. 7c © DiendanLeQuyDon.comDo nàng ta 80xinh đẹp 9lại có 59thân phận fanhư vậy e9nên sư huynh 7bđệ mấy b7người kia 7arất khách akhí với a9nàng ta.
Ôn bcXảo Xảo f1gặp Tần 35Liệt thì fđộng lòng, 1thấy hắn 1ccó người e8đẹp bầu ebạn bên 70cạnh không f0khỏi buồn f2bã. Lại bthấy hai 0vợ chồng e0quấn quýt dmặn nồng 6thì càng etức tối 6dhơn, chỉ bmong sao người 42ngồi trên 40xe ngựa 9chính là emình.
Trong 8csố các b4tỷ muội, cnàng ta xinh 40đẹp nhất, 1cũng là 8con gái mà cÔn trang 44chủ cưng 9chiều nhất, 8fvì thế 8rất tự f4cao tự đại, c3đối với 9những huynh 7đệ trên 8cnúi thực 0sự không 92vừa mắt. 8 © DiendanLeQuyDon.comLần này 6khó khăn alắm mới 54được ra 28khỏi nhà, f9đám đàn dông bên 38ngoài ít 47kẻ lọt dvào mắt a8nàng, thỉnh cfthoảng gặp 6fngười tướng fmạo xuất 2chúng thì dađều là 40con cháu 75quan lại, 8không thèm cfliếc đến emột cô 82gái giang 8ehồ tẹo 7nào.
Ôn 3Xảo Xảo ebị đả 3kích càng 40thêm nóng cnảy, nên 20ban sáng 7lỗ mãng cgây sự 3với Ngũ c1Cân, bị ehắn đánh 9không hề 9cnương tay, 9cả người 7dđầy bụi 2đất.
Với 8tính cách 85nàng ta, 85chịu nhiều acấm ức dnhư vậy echắc chắn asẽ tìm dcách báo 1thù, ai ngờ fsau đó gặp cTần Liệt, 69chỉ bằng 9bmột cái 3nhìn, nàng 81ta đã say e1đắm.
Tuy csắc mặt 7Tần Liệt e1khó chịu, e7không nhìn cthẳng vào cnàng ta, 3enhưng Ôn 7aXảo Xảo 3lại thấy 9rất rõ, bhắn đối dbxử với 8đám thị 7dvệ cũng 63lạnh lùng 1bxa cách. a0 © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn 22ông như 0vậy, yên c8lặng đứng ceđó, chỉ ebmột ánh bfmắt cũng 7đủ khiến 01người ta csợ hãi. 0 © DiendanLeQuyDon.comKhí thế 7và phong 1độ ấy fngay cả acha nàng 7cũng còn 9dkém xa. Nàng 4ta chưa bao 9giờ thấy 9người đàn 92ông nào 6chói mắt enhư thế, 1etrái tim e5Ôn Xảo baXảo đã 6mất đi f6phương hướng.
Hắn dchẳng qua 52chỉ là 97một thương 0nhân, có dcnhiều tiền e9thì đã asao? Dù gì 6bnàng ta cũng 6là thiên 5ckim tiểu 06thư của dThanh Hà 90sơn trang, b2đại tỷ cđược gả 1cho con trai abcủa tri 78châu, gia 6đình cũng 2có không eít giao tình 0cvới quan 4ephủ, thân b5phận như bvậy tính 0ra cũng không 1dkém. Còn a2về người aphụ nữ bkia… Ôn 71Xảo Xảo 9fkhông vui 45liếc xéo 1evề phía 98xe ngựa 93đen sì, btrong lòng 5athầm nghĩ, 9chẳng qua c9chỉ dựa 2dvào tư sắc 5hầu hạ 9người ta amà thôi, 8bnếu mình alàm chính 95thất, đâu e4còn chỗ 5dư thừa 7cho nàng 3ấy.
Ôn f4Xảo Xảo a7đang nghĩ e1đến bức 7tranh hòa a2thuận mặn f0nồng sau 7khi lấy 1Tần Liệt, c6bất giác 0trên mặt f0có chút fcmong đợi. 8 © DiendanLeQuyDon.comQuay mặt 7ara đã thấy eNgũ Cân bmở to mắt dnhìn mình, bnàng ta không 4vui, lạnh 86lùng lườm 68hắn, hạ 9bquyết tâm 6sau này nhất 4định sẽ 16cho tên gia 15đinh không bbiết sống 6chết kia 1biết tay!
Lúc d5này Tần e1Liệt xuống 2xe, dịu edàng dìu 52Bảo Khâm 49vào phòng 2trong ánh 5dmắt ghen 0atức của eÔn Xảo 70Xảo. Bảo 9Khâm sớm 1đã phát 8hiện ra aánh mắt dcủa nàng 6eta có vấn 9đề, vừa evào phòng fđã không bnhịn được f8bật cười: 4“A Liệt f8à! Thiếp e6thấy vị 6cô nương ađó đầu 5óc thật 65không bình 1bthường, 6làm gì có 7ccô gái nào 72cứ nhìn 6dchằm chằm cvào chồng 7bngười khác 8như vậy 4chứ?”
Bảo 62Khâm dù bsao cũng 2elà người 74nước Trịnh, 1bChung tướng 3quân khi 44còn tại 4dthế từng dmời mấy 06bà vú dạy dbnàng quy e8củ, nên 0nàng vẫn c5bị ảnh 5hưởng chút 9ít. Dù ở acmột nơi 8cnhư nước 3Tần, to 03gan như Vương 8Nhị tiểu dthư đứng atrước mặt 3Tần Liệt cvẫn phải 71có chừng 1mực, huống 10hồ lúc 7đó nàng 9còn chưa 5fthành thân d9với Tần 5Liệt. Ôn dXảo Xảo 7này đúng 3blà đồ 24mặt dày.
Tần 37Liệt lạnh 13lùng nói: 17“Người cnước Yên echưa được dkhai hóa, 49trước giờ 2fvẫn lỗ 14mãng vô 71lễ quen f9rồi, chẳng 25có chút blễ phép 5nào hết. 3d © DiendanLeQuyDon.comDù sao chúng f8ta cũng toàn 0ngồi trong 2exe ngựa, 2nàng cứ 9bmặc kệ cnàng ta đi.”
Nói frồi, ánh 7mắt hắn 3thay đổi bnhanh chóng, dkhi nãy vẫn ecòn lạnh 55lùng mà bgiờ đã ctrở nên 8nóng bỏng: b4“A Bảo…” c7Tần Liệt dra vẻ nghiêm 4etúc, hắng 0dgiọng nói: 5a“Dù sao f9còn lâu 1dmới ăn b0tối, chi ebằng chúng cbta… xem 5esách đi.”
Bộ ffdạng này 35của Tần 28Liệt sao 3qua mắt aBảo Khâm 26được, bnàng vừa cthấy liền 58né tránh. 25 © DiendanLeQuyDon.comNhưng căn c1phòng bé 96tẹo, nàng ebtrốn đi cdđâu được 0bchứ. Huống 54hồ đây e5còn là thú cvui vợ chồng, 9nàng cũng 7không nhất 44định phải 38né tránh….
Chưa 3chạy nổi bemấy bước, aTần Liệt 0đã bắt 0được Bảo 1Khâm, hai 3tay dùng 96lực ôm 20lấy nàng, 4bước nhanh fdđến bên 99giường, ađè xuống…
Nửa 58canh giờ 4bsau, Ôn Xảo 9Xảo thay 6quần áo, etrang điểm cexinh đẹp ara khỏi 7phòng, vừa 8cbước đến 1dhành lang dđã nghe 0thấy Ngũ 70Cân đang edặn dò btiểu nhị: 3“... Lấy 61nhiều nước cnóng một c3chút! Cơm 7tối? Cứ 0muộn muộn 3chút, đợi 56ông chủ 66dậy rồi 8tính…”
Mặt 42Ôn Xảo bXảo trắng c5bệch, nàng 1eta nghiến b8răng quay 14về phòng.
Trên 9giường 4bên này, 69ai đó được 0ăn no uống 17say, dù là 5sức khỏe bhay tinh thần 3đều rất b5thỏa mãn, 3chỉ muốn a2ngân nga 8vài câu 9nữa thôi! 44Bảo Khâm fbuồn bực 43nhéo hết 34chỗ này 7đến chỗ ckhác trên 6người Tần 6Liệt, chẳng cbmay nhéo 1trúng chỗ 6ađau của 9hắn, Tần 2eLiệt kêu 3eđau, khẽ dbnói: “A e2Bảo! A Bảo! 1Nhẹ tay fdchút, vết 5thương cũ 4còn chưa 13khỏi hẳn!”
Nàng cnheo mắt 80nhìn hắn: 3e“Chàng 6có vết a7thương cũ aftừ lúc 7nào vậy?”
Giọng 7Tần Liệt ctrở nên 69mập mờ, 3nói không d3xấu hổ: 3“Chẳng dphải là 2lúc nãy… fỐi! Sắp 87bị nàng 6dcắn đứt cfrồi….”
Bảo a0Khâm tức 5đỏ mặt, 8nghiến răng 1mắng: “Đều ddo chàng f8tự tìm e0lấy đấy 3nhé! Lúc ađầu là 1ai tự khoe 27khang bản 1thân… cái eđó… cứng 7lắm…”
“Có ccứng nữa 5cũng không 4bằng răng f2nàng… Á c… A Bảo, bnàng nhẹ 01tay một 5chút! Sắp 6bđứt rồi!”
***
Đến 71giờ cơm 8tối, Bảo 90Khâm nhất 7aquyết không 82chịu ra 6ngoài. Tần 0aLiệt biết 2bnàng xấu dhổ, tuy avẫn muốn ctrêu thêm bbchút nữa 5nhưng sợ 5nàng giận 3thật bèn 77sai Ngũ Cân 39mang cơm 81vào phòng, 19còn hắn cdùng lời 04ngon ngọt bdỗ dành. 4 © DiendanLeQuyDon.comÔn Xảo dXảo vốn fcứ tưởng b6đến bữa dtối sẽ 16được gặp 96Tần Liệt, fai ngờ không 61như ý muốn, 5dtrong lòng dtức muốn achết!
Sáng ahôm sau, 1ecả đoàn 3người lên 6đường 4đến huyện 13Quảng Bình.
Bảo dKhâm và 9bTần Liệt angồi trên 0cxe ngựa, edđôi vợ 4chồng son bcười cười bnói nói, 5emặn nồng abiết bao. f © DiendanLeQuyDon.comÔn Xảo 3Xảo cưỡi 7ngựa song 4hành với 4các sư huynh 0đệ, thỉnh fthoảng nghe 2thấy những 4tiếng cười b2phát ra bên 76trong xe, fmặt nàng 18ta lại rất ekhó coi. 37 © DiendanLeQuyDon.comNhững sư 8dhuynh đệ 5bên cạnh bkhông dám 3mắng nàng, 57nhưng trong 86lòng cảm 8thấy không e6nên, ngay 9cả hai sư 6huynh vốn c4có tình eý với nàng e1ta cũng đều 2lắc đầu 7bó tay.
Ngũ 3Cân vốn b0dĩ cho rằng, cdvới tính 2cách của bBảo Khâm, 6gặp phải b3người phụ 0nữ không 3ebiết liêm esỉ như fÔn Xảo 9Xảo, nàng 3nhất định 09sẽ không ekhách khí 91mà dạy d3cho ả ta 7một bài e7học, nên 3vẫn mong bdđược xem 1kịch hay. f © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ enàng lại ecdùng cách 2không đổ 0máu, chẳng bcần chạm afmặt với dbngười đàn 24bà đó mà 8vẫn khiến 6aả tức 0fđiên lên.
Còn 4Tần Liệt, 1dtừ sau khi 9thành thân, c3hắn càng dengày càng 6mặt dày, dbchỉ mong 70được dính 2lấy Bảo 1eKhâm, nếu fkhông phải 62sợ người fckhác nhìn 6vào chê 6ecười thì 95có lẽ ngay d5cả lúc 2lên xuống 89xe ngựa 7cũng đưa 07tay ôm nàng.
Hắn 2càng dịu 2dàng quan 5tâm như eevậy, Ôn 4eXảo Xảo 58càng thêm c9ghen ghét cđố kỵ, 75như thể asự dịu fdàng quan 9tâm đáng 79nhẽ phải 4ddành cho 72nàng ta, fbnhưng lại dbị Bảo 8Khâm cướp a5đi mất.
Buổi f9trưa, mọi engười dừng alại ở 8một tửu fblâu trong atrấn để 4anghỉ ngơi, c1đợi sau dkhi ăn cơm 72xong sẽ dtiếp tục 5dxuất phát. d0 © DiendanLeQuyDon.comMới đứng 3dậy, đột 1fnhiên Ôn 9Xảo Xảo 8kêu lên 43“ối”, a1sau đó mặt 53mũi nhăn anhó ôm chân, 5khóe mắt 5ửng đỏ 2như sắp 5trào nước emắt. Bảo aKhâm cười crồi quay 64lại nhìn bnàng ta, 4trong mắt ehiểu rõ dtất cả.
Không 5fhiểu sao, bcÔn Xảo dXảo không 0adám nhìn 25vào mắt fBảo Khâm, 6lặng lẽ fecúi đầu 4xuống, làm fbộ đau b1đớn, đôi 8emắt ngấn 5lệ nhìn evề phía 8Tần Liệt, athấy mặt a9hắn không f4chút động 3lòng nên acàng bực 31bội.
Sư cdhuynh đệ 30nàng ta thấy 7vậy nên 6vội đến 5hỏi thăm, 5fÔn Xảo e4Xảo thút 7fthít: “Chỉ 6ctrẹo chân fbthôi, không 6có gì trở 7ngại, vẫn 2bđi được.” f1Khi nói, eanàng ta làm 0cbộ muốn bđứng lên, cvừa bước 9fvài bước, c8mặt lại 9ftỏ ra đau 4cđớn kêu d1lên.
Nàng 5eta mất công 1biểu diễn 4như vậy, a8không cần 19nói cũng 60hiểu được 98mục đích.
Bảo 21Khâm nhìn 0bnàng ta cười, 8bmặt còn e3tỏ vẻ equan tâm 31lo lắng, 2cdịu dàng enói: “Ôi 1chao, Ôn 98cô nương ebị thương enhư vậy, ce là không 7athể cưỡi ffngựa được a6rồi. Phu e7quân à, d0chi bằng 0chúng ta 0mời Ôn 5cô nương dlên xe ngựa fngồi cùng fbcó được 55không?”
Ôn 56Xảo Xảo 7sửng sốt, 90trong lòng b4đột nhiên 8dvui vẻ. 7 © DiendanLeQuyDon.comNàng ta vốn bbđịnh tự 5mình nói cra, chẳng 8cngờ có 76thể tiết 0kiệm lời. d © DiendanLeQuyDon.comĐang định 24mở miệng 06đồng ý 52thì Tần 13Liệt lại 9chặn họng, 71hắn lạnh 0blùng nhìn 1Bảo Khâm 32trách móc: 0“Phu nhân c1thật hồ c4đồ, người 8ta là cô 6nương còn 6chưa xuất cgiá, sao acó thể bngồi cùng fechúng ta e5được. 9 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 9sức khỏe bnàng không 4etốt, chốc 0đau chỗ 7cnày, lát 97đau chỗ dkia, chẳng aphải sẽ e5làm phiền bngười ta 1nghỉ ngơi 6hay sao?”
Nói brồi hắn 7không phí 5lời nữa, agọi Ngũ 0Cân tới 00bảo nhanh cchóng đi c5thuê một bcỗ xe ngựa 3ckhác.
Ôn 11Xảo Xảo 40mặt nghệt bbra định anói gì thêm, 59chợt nghĩ 1đến những aelời Tần fLiệt vừa ftrách móc 15Bảo Khâm, 5sợ hắn 91sẽ cho rằng 5mình không 01hiểu phép 2tắc, đành e1giương mắt 1nhìn Ngũ 7Cân đi ra 03ngoài. Một 8lúc sau, dNgũ Cân a5đã gọi emột chiếc 42xe ngựa f2khác tới, ekhách khí ddmời nàng a1ta lên xe.
Đợi 74nàng ta khập 6khiễng trèo clên xe ngựa, f1Ngũ Cân 37vạch rèm 8cra cười 22nói: “Chiếc 2xe này mấy 9ngày chưa 0có người cngồi, có 51lẽ vẫn 4fcòn chút 76ẩm mốc, 5cnhưng đừng 3lo, mở rèm 2acửa ra một clúc là hết.”
Ôn faXảo Xảo 5loáng thoáng 74cảm thấy bkhác lạ, c7vừa đặt 2mông xuống 9eliền ngửi 8thấy mùi 28hôi thối 6vây quanh. 6f © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu 2nàng ta vẫn 6tưởng là 27mùi ẩm cmốc như 8elời Ngũ 09Cân nói, a9nên không 8dchú ý nhiều, 7bèn cuộn frèm cửa 6lên cho thoáng. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ 3fxe đi được 7một lúc, 6mùi hôi 77càng ngày 5càng nồng 7nặc, không 50chỉ chui dvào mũi e8nàng ta mà 2còn như 1len lỏi 5vào quần 10áo, da thịt, fkhó chịu 23vô cùng…
Còn 24bên kia, 3chai người 61rất thoải c9mái. Bảo 05Khâm ngủ 2gật trong 0lòng Tần fLiệt, không 6biết nàng 82mơ thấy 75gì, đột 8dnhiên giơ 9tay véo vào 2lưng Tần eLiệt một 4cái, sau 0đó trở 5mình, miệng 7ú ớ rồi b0ngủ tiếp.
Tần 8cLiệt khẽ 0hít vào 8một hơi, f6đang muốn 8kháng nghị, bcúi đầu 54xuống, người 0ctrong lòng 2bđã ngủ 1csay từ lâu.
Tối dqua nàng 34ngủ sớm, ebuổi sáng 12ngồi trên 5xe ngựa 77cũng toàn 0ngủ, Tần 2fLiệt sợ anàng tối 9fsẽ mất 9ngủ, nghĩ 72rồi vỗ 83nhè nhẹ, 98gọi: “A 9eBảo, A Bảo, 8nàng dậy c4đi, đừng 85ngủ nữa, c0chúng ta 0cùng nói 29chuyện nào.”
Bảo 0Khâm mơ c1màng mở 8mắt liếc 7nhìn Tần cbLiệt, ngoài b2mặt tỏ 1cvẻ khó c1chịu, khẽ 7lẩm bẩm: a“Nói gì 84cơ chứ?”
Tần fLiệt làm 0ebộ tức 9agiận, nói: 4“Chúng 9ta mới thành e3thân được 44hơn một f5tháng, chẳng 36lẽ A Bảo 00đã hết fdlời để fbnói với bfta rồi sao?”
Bình 85thường 55khuôn mặt 0hắn lạnh 6flùng, cau 4lại càng 41khiến người cdkhác sợ. ca © DiendanLeQuyDon.comNhưng Bảo 8fKhâm nhìn fqua là biết 5hắn giận dthật hay c4giả, không 9nhịn được ecười bèn 13vỗ nhẹ blên mặt ahắn: “Nuôi 1mấy ngày, e1mặt mũi ecũng trắng e4trẻo ra 21nhiều, nuôi 4ethêm mấy c9ngày nữa 73chỉ sợ 8người ngoài 2nhìn vào 2sẽ cười cnói là tên 8mặt trắng.”
Hai dngười họ e1từ sau khi 1dthành thân 7thân thiết 58không rời, 5Tần Liệt 8flúc nào 0cũng là f1một bộ cedáng lưu dmanh, ngay 0cả Bảo 4Khâm cũng 57không còn 35nghiêm túc 42như trước, 4nhưng hắn elại rất 8dthích nàng benhư vậy. 57 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 4hắn nóng 4rực lên, 79khẽ nắm 1chặt lấy atay nàng 02không buông, 68cúi đầu 6kề sát, 0tựa trên 0atrán nàng: 48“Nha đầu 3agan to bằng 61trời này, 8cdám trêu 79chọc phu fquân, hôm 2cnay nếu d1ta không 6trừng trị e1nàng cẩn 8thận, sau 8này nàng 2sẽ không 7biết sợ fenữa!”
Bảo 9aKhâm không 5btránh, chỉ 8híp mắt 5dnhìn Tần f3Liệt cười, 7lại đưa 2tay ra véo 6amũi hắn, 4hỏi: “Tam bgia định 9btrừng trị e6thiếp thế fnào?” Lúc d2nói, một atay đã đặt d5lên ngực 14hắn, sau bđó dần 9bdần trượt 5xuống đặt cở bụng 15dưới.
Tần 9Liệt toàn 2ethân cứng eđờ, mặt d5đỏ dần d4lên, nhanh 85chóng nắm 64lấy bàn 2tay đang e2làm loạn 82của nàng, 9nói nhỏ: 35“A Bảo 9thật sự 28đã trở 91nên hư đốn frồi!”
Bảo fdKhâm cười c3gian xảo, 42lại cứ 4muốn làm 0ra vẻ ngây 5thơ vô tội, 8mở to mắt 39nhìn hắn, dnói với dgiọng tủi athân: “Hôm 3qua Tam gia 3nói bao nhiêu d9lời ngon afngọt để 1dỗ thiếp, 5akhiến người 31ta phải c4làm chuyện 7axấu hổ echết đi 61được, d5bây giờ 4mới qua 6có nửa angày đã 0không thích 6rồi. Chẳng blẽ A Bảo 4có chỗ 9nào làm 8ekhông tốt, cđã chọc 2giận ngài…” 5dCòn chưa cbnói hết 5dlời, nàng 0đã không 4athể giả 2bộ được 9nữa, ôm 1bụng cười 4bngặt nghẽo.
Tần 1Liệt nhất 21thời dở 6khóc dở 90cười, chỉ bmuốn xử a6Bảo Khâm 06một trận, 27nhưng e rằng b9mình không 56kiềm chế 2được trước, clại sợ 57nàng châm a6dục hỏa ftrên người b6mình, lát 1nữa không 2có chỗ 37nào phát 3atiết mới 5thực sự 0khó chịu. 4 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng, chắn chỉ 4có thể 3ôm nàng 47hôn mấy acái, nghiến 5răng uy hiếp: 46“Nàng cứ fđợi đấy, btối nay… ata cho nàng cbiết ta.”
Bảo aKhâm kéo 1dkéo tay áo 4hắn, nói: 92“Chàng acũng thật 74biết cách 50ăn hiếp a6thiếp, nếu 7không phải 4tại chàng 9ađào hoa 1dụ ong dẫn 60bướm, tự brước cả 7cmột đóa 8ahoa héo to enhư vậy, 30thiếp đã 57được cả 89ngày nằm 1ftrong xe ngựa, bkhông cần f8ra ngoài 0rồi!” 1dTuy nàng e7không phải blà loại 8con gái tính 21tình nhỏ dcmọn, nhưng 2angười đàn 4ông của enàng đâu 55phải để 13người khác c4thỏa sức bbđể ý. 66 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 20phải Ôn 87Xảo Xảo 05kia vẫn 1còn giá 32trị lợi bdụng, chỉ 8be nàng đã a3sớm như 5mong muốn ccủa Ngũ 29Cân, đuổi 89nàng ta đi 0không cần d6khách khí f5rồi.
Tần 3eLiệt nhìn 2nàng vì 45mình ghen atuông thì 2trong lòng frất vui, dlập tức 9khua môi cmúa mép 4cthể hiện 3quyết tâm. a4 © DiendanLeQuyDon.comCũng may 7lúc nhỏ bbị Tần 5Đế ép 6đọc nhiều csách quá, 9nên lúc 9này hắn facó thể 5trích dẫn 7cđiển cố bđiển tích 87ngon ngọt, 96dỗ Bảo 9Khâm vui 4vẻ rạng brỡ.
Sau 1đó, hắn c5lại thì f3thầm bên eftai nàng, 3Bảo Khâm 7nghe xong, dvốn dĩ acvẫn muốn 0kiềm chế, d8nhưng cuối b6cùng không dnhịn được 9phì cười ebthành tiếng, agõ vào trán eTần Liệt, 5fnói: “Đúng 3blà không 81thể trông 18mặt mà 10bắt hình 7dong, Ngũ 8Cân đi theo c2chàng đã 7học được d2nhiều trò 34xấu xa rồi!”
Tần 5aLiệt nói danghiêm túc: 07“Trên dưới d8Phong Thành 2ai mà không 5biết, Tam 6gia ta không 30phát ngôn 5tùy tiện b1nhưng rất 19thẳng thắn, 72có gì nói enấy, không 6chút giả 4dối.”
Bảo cKhâm khó 5khăn lắm 3mới nén 02cười được, 4lần này 15nghe thấy 3hắn nói exong lại 4côm bụng 39ngặt nghẽo, 8chỉ vào 6Tần Liệt 3bkhông nói b7nên lời.
Hai 16người cười 0cười nói b9nói, trong ealúc không 2để ý xe 3ngựa đã 1bdừng lại. 1 © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân b8ở bên ngoài d9cung kính c7hỏi: “Tam 2gia, đã 3cđến trấn eYên Hòa, 7cách trấn 0tiếp theo 3hơn ba mươi ddặm, ngài cexem đêm bnay chúng 9ta có nên 18nghỉ ở 66đây không?”
Tần caLiệt đồng dfý, Ngũ Cân 7nhanh chóng 12sai thị bvệ đi thu edọn phòng 1anghỉ. Phía dsau, xe ngựa 6của Ôn 5Xảo Xảo ecũng dừng 9lại, nàng 36ta nhanh chóng enhảy ra 2khỏi xe, 3hít thở 29một hồi, 6khuôn mặt 6xám xịt fcũng giãn 79ra đôi chút. a9 © DiendanLeQuyDon.comNgẩng đầu 61lên, thấy 69Ngũ Cân 3bnhìn mình 55tươi cười, f4lại còn a2hỏi một 75cách quan btâm: “Chân 90của Ôn 41tiểu thư 2khỏi nhanh 39thế sao?”
Ôn 8Xảo Xảo btrong lòng 9hận hắn d5muốn chết, 6nhưng ngoài a5mặt vẫn ftỏ ra không 0aquan tâm, 0fnghiến răng 9trả lời: 5“Nghỉ c4cả buổi 45chiều nên 98đã hết 1đau rồi. db © DiendanLeQuyDon.comChắc hẳn dengày mai c5có thể 2cưỡi ngựa, 8không cần 4phiền Chung ccông tử fthuê ngựa 2cho ta nữa.” 11Chung công 1ctử trong 8miệng nàng 05chính là fTần Liệt. 43 © DiendanLeQuyDon.comĐã đến 03nước Yên, cđương nhiên bbhắn không cthể tùy 75tiện gọi cmình là a5Tần Tam 0gia, nên f9quyết định e4mượn họ 2của Bảo 7Khâm, trên cđường 6đi còn bị 5dnàng cười 9bnhạo.
“Ôn 9tiểu thư 7khách sáo 7rồi.” eNgũ Cân 8cười đáp: f8“Chẳng equa chỉ c7là thuê 2fgiúp cỗ 7xe ngựa cthôi mà! aTam gia nhà 6chúng ta btrước giờ 6rất hào 24phóng, thực 78sự không 9có vấn eđề gì.”
Ôn 9fXảo Xảo dlạnh nhạt 7ậm ừ, 8quay đầu 1không để eeý đến a1hắn nữa.
Trấn 1An Hòa không 4clớn, đương anhiên không 1được phồn 6hoa náo nhiệt 4như ở Ngân fDương, các 7nhà trọ fdtrong trấn 40cũng chật 9hẹp cũ 5kỹ hơn. 9c © DiendanLeQuyDon.comMay mà Tần 20Liệt và 0eBảo Khâm 19đã quen echịu khổ 4trong quân f5doanh, chút 5ckhó khăn f7này chẳng cfthấm vào 98đâu. Chỉ d5có Ôn Xảo feXảo kêu ddca không 3ngừng, hết 36kén cái 85này lại 5fchê cái 2anọ. Ngũ 3Cân chẳng abuồn để 38ý, mặc d4nàng ta làm 39trò trước dbmặt đám afsư huynh 9đệ của bemình.
Đến btối, Bảo 0Khâm không abiết nghe 2ai nói trong 87trấn có 6dngõ Bình 2An, ngõ đó fdcó món thịt 5bò kho rất 0ngon, nên a3cảm thấy 1fthèm. Tần 9Liệt sai 3Ngũ Cân ffđi mua, ai 6ngờ chậm bmột bước, e3thịt bò b2trong quán 6fđã hết 67sạch từ 6lâu.
Vốn 42định sáng 3hôm sau sai 5thị vệ 7cđi mua sớm, 77không ngờ 5tiểu nhị 63trong quán 48trọ nói: c“Mấy vị e6khách từ fphương xa 1tới có flẽ không 1rõ, cửa 6tiệm nhà e1Lão Quách 4ckhông mở 1vào buổi 0sáng, phải 5đợi đến a5giờ Tị[1] 7mới được.”
[1] daGiờ Tị: a9-11 giờ 7sáng.
Tần 3Liệt nói: a0“Không 8sao, dù sao 0achúng ta ccũng không a9vội, đợi 9thêm mấy bcanh giờ bnữa cũng a5không vấn 1fđề.”
Ôn aXảo Xảo 3nghe thấy b0những lời 32này, trong b3lòng rất 28tức tối. 6 © DiendanLeQuyDon.comCòn đám 6sư huynh 0ccủa nàng 6ta lúc trước 2nghi ngờ 6Tần Liệt belà gián 3fđiệp của cnước Tần, 6giờ đã 3bị dao động… b9Nếu thật dasự là gián aeđiệp, đâu 1có chuyện bkhông vội 8đi thăm 74dò tin tức 3amà còn dẫn a2theo phu nhân 14đi khắp 3nơi dạo adchơi. Cuối ccùng bọn 6chọ cũng 98an tâm.
***
Lên cđường 2fchưa được 61bao lâu thì 12xảy ra một 6chuyện khiến echo Bảo 7Khâm cảm b7thấy rất 1kỳ quái.
Vì 97đường dxá khó đi 43nên xe ngựa dcủa họ 1chạy không 1bnhanh, đến dakhi rẽ bất 8cngờ đụng 4phải một 21người. 2 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm bflà phận bnữ, lại 9ngồi trong dbxe, đương a1nhiên không 1tiện ra ebngoài xem bxét, chỉ 7bcó thể edựng tai 34nghe ngóng, 4thấy Ngũ 7cCân dịu 8dàng nhỏ 19nhẹ với 3người ta, cchứ không 8arõ người 3bị đụng 3phải là 81nam hay nữ.
Tần aLiệt ngồi 92bên cạnh bkhông động 8cđậy, dường 6như không 1emấy hứng 7thú với 8chuyện bên 7ngoài. Bảo dKhâm thấy 45thế mới 0ckéo áo hắn, 4nói: “Hay cchàng xuống 5xe coi thử, 7xem có xảy 4ara chuyện 9cgì không?”