Cô 7đã trực 5hai đêm 6liên tiếp, 1vón muốn 4ngủ bù 36thật đã, cai ngờ kế b2 oạch lại d hay đôi 5b hanh như e hong chóng, 4 ô vừa ngáp 55 ừa hỏi: 5“Chuyện 34 ì thế?”
Hạ 5 ính Đình 5 ghe giọng c ên kia có 03 ẻ rất f án trách: a“Tại cậu c ết, tại 7e ậu hết.”
“Tớ e9 ại chọc 12 iận gì 4đại tiểu 6 hư nhà cậu 3à?” Dư 5 ịnh buồn b5 gủ đến acđộ không d ở mắt 6 ổi, vẫn 0 ố vực 5 inh thần 2 ên.
“Tớ f9 ặt kệ, e uổi xem f0 ắt chiều 9 ay cậu phải 7fđi cùng.”
Dư 4f ịnh thắc e ắc: “Liên 8 uan gì tới b1 ớ.”
Hạ 5dSính Đình 1cnói tiếp: 3“Buổi 4xem mắt 2hôm nay là 8do mẹ già 35xắp đặt, 7tớ không 3có gan thất 2hẹn, cậu a1là đầu 20môi tai họa, anên phải 90đi cùng.”
Dư ecTịnh chưa 94mở miệng 6thì Hạ 0Sính Đình 9sợ cô không 3chịu, đã 92cướp lời: 5“Nếu cậu 3không đi edvới tớ, 0thì tớ 8cũng không 2đi. Đến 38lúc đó 02mẹ già 33trách tội, ftớ sẽ 8 dnói là cậu 5ckhông cho 6ftớ đi.”
“Tớ bđi, tớ 72đi với ecậu.” 7fDư Tịnh 22nói liền, 7da đầu 7bcô tê dại, 17tội danh 29phá hoại fHạ Sính 86Đình tìm ckiếm tình 4byêu đích 6thực này, 3cô không 1gánh vác 6nổi, bà 3Hạ sẽ 7xử lí cô 9fngay.
Hạ aSính Đình fchài lòng 2cúp máy.
Dư 3fTịnh không 3ngủ yên 7nổi, đau 1khổ mặt bmày ngồi 0dậy, mặc 0đồ, ăn 4dxong bữa cdđiểm tâm 4Hứa Gia fTrì làm 71cho cô, than 3ngắn thở 84dài rằng f4mình không febiết chọn 53bạn mà b8chơi, sau 2đó lên fMSN kể lể ddvới chồng
Hứa 74Gia Trì nhịn 18cười: “Thì aem xem như 9bạn bè 5tụ tập 2thôi.”
Dư aTịnh: “Em ecó quen đối dbphương đâu, 42làm sao coi blà bạn 1bè.”
Hứa 67Gia Trì: e0“Nếu Hạ d8Sính Đình cvới anh 4ta thành 9đôi thì bbsau này sẽ 7clà bạn ecrồi.”
Dư 1Tịnh suy 8nghĩ, cũng 2fđúng, huống 4hồ cô cũng 9không muốn cthấy bạn eechìm sâu 0evào mối btình đơn aephương không adứt ra được, 31có lẽ đối ebtượng xem 0cmắt này 2là chân 5emệnh thiên 62tử của 7Hạ Sính 95Đình cũng anên. Nghĩ 91thế cô b8không băn 5akhoăn nữa, f5thậm chí b8còn có chút among chờ 1buổi gặp amặt tối 0nay.
Hứa fbGia Trì cười 3bthầm, cô c0vợ của 61anh thật 2sự rất 5dễ dỗ 9dành.
Sự 73tính toán 39của Dư cTịnh rất 9tốt thế 2nhưng Hạ 4Sính Đình 2lại không dcho co như 34ý. Năm giờ ffchiều khi 7Dư Tịnh 28đang đợi eở quán 2acafé đã 6hẹn trước, bthì Hạ c8Sính Đình 34gọi tới. c8 © DiendanLeQuyDon.comGiọng cô c4có vẻ nghiêm 2btrọng: “Tiểu 4Tịnh Tịnh, etớ có tin 3xấu này amuốn báo 45với cậu.”
Dư eaTịnh không 9chú ý lắm, ftưởng cô 9bnàng chỉ 66bị tắc 52đường 0nên cười 31hí hí hỏi: 2“Sao thế?”
“Tối anay tớ phải blàm phiên 47dịch cho 10sếp, không dđi được 1rồi.”
“Ờ 54ờ.” Dư 31Tịnh nhìn a1đồng hồ eeđeo tay: 0“Vậy tớ 5cũng chuồn 9đây, cậu 96mau gọi 73điện cho 97người ta 4thông báo 55đổi lịch 4đi.”
“Tiểu 46tịnh Tịnh.” 54Hạ Sính 0Đình không 4cđịnh buông 1ftha cô, 9cười khan 7emấy tiếng aerồi nói. 2 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu giúp dtớ xem mắt 35lần này 54đi.”
Dư 74Tịnh ban bđầu vẫn 2chưa hiểu 0ý của bạn: 76“Cậu đã 0không tới dethì còn 3exem mắt ccái gì.”
“Thì ecậu giả 4elà tớ đó.” 18Hạ Sính 7Đình cười 2arất đắc e4ý.
“Cái 10gì?” Dư 8Tịnh đứng 48bật dậy.
“Xem anhư cậu 80giúp tớ belần này 8đi, dù sao 34cũng chỉ 33cần xem 9mắt thôi, 5acoi như hoàn 2ethành nhiệm cvụ, thành fhay không 29thì mẹ 1tớ cũng e7không thể fmiễn cưỡng bđược.” fHạ Sính 1Đình nghĩ 6rất hay, b7tiếc rằng f8Dư Tịnh e0hoàn toàn 4không nể 6mặt.
“Làm 5sao được.” 5eCô nói to.
“Sao 8không được, 1dù sao chỉ agặp mặt 0acho qua, cậu 02đi hay tớ eđi cũng 27như nhau 24mà, cậu 5còn mong 1tớ và anh ata có gì 5phát triển dfsao.”
Dư 65Tịnh nghẹn 3blời, quả 0thực cô 8đã nghĩ 91thế.
Hạ 0Sính Đình 40lại thay 0dđổi sách d1lược, nhún 62nhường bbcầu cứu: f“Tiểu 0Tịnh Tịnh 8cxem như tớ 9xin cậu 7đó.”
Dư bTịnh tức 1tối: “Có 43phải cậu cđã giăng 7bẫy tớ 0từ lâu 6không?”
“Không bcó thật 13mà.” Hạ 9Sính Đình cthề thốt: d0“Sếp vừa chạ lệnh 2không tin a4tớ để 6ông ấy 44nghe điện 8thoại.”
“Miễn 8đi, tớ bkhông có 00trình độ fAnh văn cao 6như vậy.” 0Dư Tịnh 1ngừng một 1chút: “Vẫn 1không được, 5flỡ bị 5cvạch trần ethì mẹ c1cậu không 6tha cho cậu 05đâu.”
“Anh dta chưa từng 3gặp cậu, 9làm sao biết 7eđược.” bHạ Sính 8Đình nói 17nhanh: “Sếp a6tìm rồi, 8tớ không f4nói nữa, c7tớ tin cậu b9có thể 5xử lí được, f7bye bye.” 1Nói xong 3cô nàng 0tắt điện 2thoại nhanh cbnhư chớp.
Dư 1cTịnh vừa 2tức giận 7avừa buồn 6cười, làm 52gì có người anhư vậy, 1cô đúng 1là gặp 5bphải đứa 3ebạn quỉ 23quyệt rồi. a © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 3ngợi, quyết eđịnh nhân blúc người 60ta chưa tới 2thì mặc 4dkệ tất 3cả, tẩu 0avi thượng 6sách.
Cô 0vừa xách 9túi lên 51thì một 51người đàn công trẻ 2đã ngồi 0xuống đối 6diện, thong 81thả nói: c“Xin hỏi 7cô là Hạ aaSính Đình 0phải không?”
Dư 2Tịnh ngẩn angười, 4elần này fcchuồn không 8athoát rồi. 9f © DiendanLeQuyDon.comCô nghiến c2rang, sự 4ađã đến 8nước này 9fcũng đành 81chịu vậy. d © DiendanLeQuyDon.comCô mìm cười: bc“Đúng, 59anh là Thành 12Thành phải 29không?”
Thành c1Thành cười 6tươi: “Không 2ngờ cô dHạ xinh 05đẹp nhưu e2thế cũng 7cần xem 0fmắt.”
Dư 2Tịnh không a3chịu thua: 1“Anh Thành 3tướng mạo cbảnh bao dccũng không d9cần phải c0đi xem mắt eblàm gì.” 94Thực tế f5thì Thành 0Thành đúng 72là đẹp 1ctrai, lúc e0cười đôi c4mắt cong 46cong cự ebkì mê hoặc.
Nụ 81cười bên 7khóe môi aanh càng 5đậm: “Trình d3độ khen 6người khác e6của cô 74Hạ rất 8cao.”
Dư 3Tịnh im e1lặng thừa 76nhận.
“Nghe 1nói cô Hạ f7làm phiên 07dịch trong 55một công 6ty liên doanh, dcông việc echắc là 96rất bận?” 15Thành Thành 47hỏi.
“Không 35phải…cũng ftàm tạm, 8ekhông bận 2lắm ạ.” 9Dư Tịnh d9phản ứng 2bchậm thêm 0chút nữa 5elà lộ tẩy 87rồi.
“Cô 62Hạ làm aeviệc ở 7công ty nước 9ngoài chắc 64giao tiếp 8frất rộng, 5sao lại 3dkhông có 1bạn trai 3dchứ.” 5Thành Thành 5vô cùng ehứng thú fvới đề f7tài này, 6túm chặt calấy không 45buông.
Dư 1Tịnh nghĩ engợi, rồi 8dmỉm cười, 9vẻ mặt cbình thản bnhư không: 64“Chắc dvì duyên aphận chưa 7bđến.”
Thành bThành cười 0dkhẽ: “Nói d5hay lắm.”
“Chọn 8món trước a7nhé, chúng c1ta vừa ăn 94vừa trò echuyện.” 35Gương mặt f2Thành Thành cluôn nở 47nụ cười 5dịu dàng 9vô hại, c1cô gái trước 5mặt e thẹn 8mà kiều 2diễm rất 49hợp với acsở thích bcủa anh 6fta.
Dư 8aTịnh gật 78đầu, cả 44tuần nay 6dquay mòng fmòng, rất 5hao tâm tổn 9sức, phải fbmau chóng c9bổ sung a6năng lượng. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô chọn amấy món 8ăn đơn 2giản và 49trà sữa, dfđịnh ăn 3xong sẽ 72tìm cớ 8chuồn đi.
Thành bThành nhìn athực đơn, 90rồi chọn damột phần 01giống y 55Dư Tịnh.
“KHông e5biết cô bHạ bình athường a4có sở thích 9gì?”
“Nghe 0nhạc đọc bsách.” 4Dư Tịnh 1trả lời f1ngắn gọn.
Trò 5chơi vấn 6đáp này 39luôn là c0Thành Thành 23hỏi, Dư dTịnh trả b5lời, cô akhông dám 17nói nhiều e6là vì không 1biết Hạ cSính Đình 70rốt cuộc 6đã tiếp 97xúc với 1anh ta tới 01mức độ 61nào nói 4anhiều sai 3nhiều, cứ bậm ừ cho 4dqua thì tốt 08hơn.
Thành 32Thành nhíu 2mày, anh e4ta nhận cra thái độ ccủa Dư cTịnh không 6mấy tích 1cực, cũng c0tức là 2không mấy chứng thú fvới anh dbta, còn ấn 1atượng của f9anh ta về a2Dư Tịnh 2lại khá adtốt. Anh 3ta đang định 0dò hiểu 1bnhiều hơn 1thì điện athoại đổ 65chuông: “Xin 95lỗi, tôi 6nghe điện 53thoại một echút.”
Dư 6Tịnh thở 3phào: “Anh 0cứ tự 9nhiên.”
Nói 0vài câu cThành Thành 83đã cúp bmáy, cuống 7dquýt bảo: e8“Xin lỗi 4btôi có chút fdviệc phải 1cđi ngay, brất xin 1alỗi.”
Dư 7Tịnh xem bbnhư đã d2thở phào 03nhẹ nhõm: c4“Không 48sao ạ, anh 3cứ bận 7dviệc đi.”
Thành dThành thấy 2vẻ mặt 44như trút 9dbỏ được 09gánh nặng bcủa cô 5cthì trong f4lòng rất 8bkhó chịu, 99nhưng bây fagiờ bó 5tay, chỉ 5còn cách 3tìm cơ hội 4bsau.
Dư a1Tịnh vốn a5định lấy 4eđiện thoại 3ra phát bừa 34một ca khúc 0làm nhạc 12chuông giả avờ có việc 27gấp để 64‘kim thiềm e7thoát xác’, 10ai ngờ chiêu 6này đã 61bị Thành feThành xài 5trước, 8fđỡ phải elàm. Dư d6Tịnh mỉm 6ccười, đối aphương không 1nhắm trúng 57cô là đúng bekế hoạch ecủa cô, f9nhưng Hạ 5Sính Đình 8dlại tổn 78thất một 1ccơ hội cftúm được 1trai đẹp, 2cũng hơi 8etiếc nuối. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô lập 2tức nhắn 6tin cho Hứa fGia Trì tóm 29tắt nguồn 3cơn sự d6việc, Hứa fcGia Trì cũng b0đang định 9về sớm, fchai người 1liền hẹn acnhau đi xem 1phim để 18giải tỏa.
“Em fđang làm edgì thế?” 6Trình Lãng fngồi một 1bên quan 2sát cô nãy 8giờ cuối 53cùng không b4nhịn được, 34bước lại 6bchất vấn. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrước đó 95có khách 5hàng nên b2anh không 47tiện đi 2dâu, về 3dsau lại 0không muốn 57làm cô khó 9exử trước f0mặt Thành eThành, bây 50gờ đã 2có thể 4nói rõ mọi 4việc.
“Là 8eanh à.” 27Dư Tịnh 2hơi lúng 6túng, rồi dfnhanh chóng 1bình tĩnh flại. Cô cchỉ cần ckhai rõ với dcHứa Gia 9Trì, không 8fcần giải 6thích với 22Trình Lãng.
“Người 39hồi nãy 7là ai? Nếu aanh không 98nhìn nhầm d8thì hai người 0cđang xem 1mắt?” 88Trình Lãng 5không thể 9fnói rõ vì afsao anh lại 53ức chế 1như vậy, c4rõ ràng fkhông liên 0bquan tới canh Dư Tịnh 7cũng chẳng 3phải loại 8người đó.
“Không 85liên quan 3tới anh.” fDư Tịnh b7đáp gọn.
“Tốt 8nhất em 5nên nhớ bthân phận 60của mình.” 01Trình Lãng f3không muốn f2nói lời 3cay độc, a4nhưng vẫn 2chẳng kiềm 8chế được.
Dư f9Tịnh dửng 6dung: “Em 62nhớ rất fcrõ.”
Trình c0Lãng hậm 92hực: “Em 3có thể 1nhớ là f9tốt nhất.”
Dư 05Tịnh không 0cđếm xỉa 89tới anh, cegọi phục 01vụ tới: 6“Thanh toán.”
Phục 00vụ lật 5xem hóa đơn: 98“Lúc nãy danh kia đã catrả tiền 5rồi ạ.”
Dư 1Tịnh ngẩn 0người, 2enghĩ chắc 8là Thành 5Thành: “Ồ…”
Tâm 8trạng Trình 9Lãng không btốt lắm, dmột mặt 4cDư Tịnh elén Hứa 15Gia Trì hẹn 92hò với engười đàn bông khác a7khiến anh arất tức bdgiận, mặt c3khác anh a0lại ghen c3tị điên 2cuồng với 5người đàn aông ngồi e3ăn cùng 2bàn lại ftrò chuyện arất vui 5vẻ với 9cô.
Dư 33Tịnh xách 01túi xách 99ra khỏi 5quá café, 02Trình Lãng 7btheo sau cô, 6cDư Tịnh 7ađi nhanh, 62anh cũng b9đi nhanh, b2Dư Tịnh 2đi chậm 6anh cũng 06đi chậm 16lại.
Cuối 7fcùng cô 0ckhông thể 44kiềm chế fđược nữa, 1quay lại: c1“Rốt cuộc 83anh muốn 5thế nào?”
“Anh b5cũng không 98biết mình 2muốn thế 3fnào nữa.” aTrình Lãng 06thở dài. 8 © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 7có thể 86buông được e7thì sẽ fkhông đau 1khổ nhường enày.
Dư f2Tịnh làm 2sao không 7biết những 5gì anh nghĩ 4btrong lòng, 02nhưng cô 35đã không 3còn tư cách fđáp lại 55rồi. Cô 3cắn môi: 3“Trình dLãng cô 9gái lần 7trước đến b6thăm anh b5rất tốt, 26tại sao 07anh không 49suy nghĩ?”
“Không 2dliên quan etới em.” eTrình Lãng clại đáp 7trả bằng fcâu nói cban nãy cô a5trả lời 5anh.
“Em dđang quan 87tâm anh, fbGia Trì và 7cả cha anh eađều rất 0equan tâm 7đến chuyện 8chung thân ccđại sự b7của anh.”
“Rốt acuộc là 3họ quan 79tâm anh, 41hay là em 8flo anh sẽ cđeo bám 83em, cản 9trở hạnh 9phúc của fem?” Trình 4Lãng lạnh fdlùng.
Dư 3dTịnh tức 07đến nghiến c3răng kèn f3kẹt: “Anh 4cđừng có bmà không 04biết ý bftốt của angười khác!”
Trình 4dLãng lại 5lạnh lùng 55hừ một 0tiếng.
“Đúng cem đang sợ 7anh làm ảnh 3hưởng tới 8cuộc sống acủa em, 8anh hài lòng 8dchưa>” 1fDư Tịnh ctrợn to 37mắt, giọng 0cũng gay 69gắt hơn.
Cô 0quay ngoắt 30đầu bỏ 81đi, Trình eLãng kéo 7tay cô lại: 5“A Tịnh!”
f5Dư Tịnh 7mặc kệ.
“A 96Tịnh!” eTrình Lãng c4lại yếu 8ớt gọi 4tên cô.
Dư dTịnh thở 61dài trong elòng, anh cbđã nhắm fftrúng điểm 4dyếu của 71cô, cô dừng cfbước: “Sau 5này đừng 2gọi em như 1fvậy nữa.”
“Vậy 5anh phải 49gọi em thế danào?” Trình 78Lãng buồn fbã: “Chị adâu sao? 38Anh không 6gọi được.”
“Anh 4có thể 61gọi tên faem.”
Trình 6Lãng hít bfthở thật 2sâu: “Được 8thôi, Dư 1Tịnh, anh cađưa em về.”
“Không 7cần, em avà GIa Trì dfhẹn gặp 7ở rạp achiếu phim.”
Trình 1Lãng nhẫn anại: “Vậy banh đưa 2em đến 25rạp.”
Dư 1Tịnh buồn b5bực: “Trình d9Lãng sao 7anh phải 0khổ sở 93như vậy?”
“Anh f1thấy rất c5vui.”
Dư 6Tịnh hoàn ddtoàn bó 6tay.
Trình e4Lãng hôm dnay bàn việc 0với khách c6hàng ở 9quán café a7vì ở gần anhà anh nên 58anh không 2alái xe, anh 7gãi đầu: f“Em đợi 6bnhé, anh eđi lái xe f8đến.”
Dư 9dTịnh nhìn 4đồng hồ: 5“Thôi để 8fem đi tàu eđiện ngầm 80sẽ nhanh 5hơn.”
“Em…vội 46à?” Trình 4Lãng khó fnhọc hỏi.
Dư 05Tịnh chỉ 2có nước cgật đầu: 55“Phải, 1Gia Trì đặt 0vé rồi.”
“Vậy 92thì đi tàu 2điện ngầm.”
Dư cdTịnh đang 4thắc mắc 92vì sự thỏa c9hiệp của 42anh, thì 6anh đã nói: 47“Đi tàu 8điện ngầm ethì anh cũng 5eđưa em đi.”
“…” 83Dư Tịnh bfdở khóc 01dở cười.
Đang eclà giờ 1dtan tầm, 1trong tàu 16chật chội 3đến nước 6cũng không 37chảy lọt, afTrình Lãng 64luôn che dfchắn phía 8sau Dư Tịnh dkhông để 9ai đụng 2fvào cô.
Dòng 9suy nghĩ dcủa Dư 4Tịnh lại 1abắt đầu e7trôi dạt.
Nhiều a8năm về 0trước, 3anh cũng 1che chở c8cho cô như 12thế.
Khi b9ấy họ acchỉ là d3học sinh atrung học, c1đi đâu eccũng thường 0chọn xe a5bus cho tiết 21kiệm. Có 0lần họ 2hẹn nhau 2cuối tuần 29đi sở thú, 6tuyến đường 3ấy khá 1dài, mà 2lại đi 9ra ngoại dô, thường exuyên có fngười nông 6dân vác 05đồ, tay 8chân lấm 2bùn đi lên ddđi xuống. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrình Lãng 8bkhông mấy 89để tâm, 0enhưng Dư 4Tịnh ưa besạch sẽ cđương nhiên dctránh xa 41được bao 86nhiêu thì 3tránh. Ít b1người còn fđỡ, đông bcngười một 1chút là acô bị mắc 9kẹt ở cegiữa tiến 73lùi không eđược. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrình Lãng 5đã dùng 8cánh tay c5ôm lấy 7bcô, cố 1sức lấy eecơ thể fche chắn desợ cô bị 53đẩy ngã.
“Em d3đang nghĩ 4bgì thế?” 58Trình Lãng 41hỏi, đôi b4mắt đen 4sáng rỡ.
Dư 7Tịnh như dsực tỉnh 1khỏi cơn f1mơ, cúi 8đầu: “Không ecó gì.”
“Anh cctưởng em 3nhớ đến dlần chúng d9ta cùng đi 1sở thú…”
Dư eTịnh lập dtức cắt angang: “Chuyện 2trước kia fdem đã quên eehết rồi.”
“Thế 5à?” Trình eeLãng trầm 7giọng hỏi.
Dư f8Tịnh bình 5thản: “Đúng a2thế.”
Trình edLãng trầm cdtư một 0lúc lâu, crồi mới ckhan giọng 4nói: “Ừ…”
Dư eTịnh không 8muốn làm 92tổn thương 4anh, bao chuyện 7ecũ cứ xoay 4vần trong 64đầu cô 8nhưng thế 2athì đã 1sao? Cô đã flà vợ của bHứa Gia 8cTrì bắt 5buộc phải 23cắt đứt 5với mọi 35thứ trong a4quá khứ, 1phải chung b4thủy với 5anh. Cô và 9cTrình Lãng 22kiếp nay 2có duyên 3không phận, cchỉ có 4athể nói 4ecâu xin lỗi amà thôi.
Vừa 3fra khỏi 3ccửa ga tàu, 35Dư Tịnh bđã nhìn 4athấy Hứa 1Gia Trì mìm 8cười, vẫy b0tay với 03cô.
“Ủa, 0A Lãng cũng a3ở đây 8à?”
Dư a2Tịnh cướp 9lời: “Gặp 46nhau trên 2đường.”
“Vậy 3có muốn bxem phim chung ekhông, chắc 1vẫn còn 2vé.” Hứa 1Gia Trì nhiệt datình.
“Không 78cần đâu, c5cậu ấy fđã hẹn 0fbạn, cũng 6ở gần 9đây.” 86Dư Tịnh 6lại cướp 0lời.
Đã 98đến nước 29này, Trình 13Lãng đành a7chào từ 64biệt.
“Em f3và A Lãng 9sao vậy?” aHứa Gia 75Trì thắc 8mắc anh 52thâý Dư 8eTịnh như 2cố ý đối 57đầu với 5cậu ấy, eenhưng Dư 10Tịnh đối 4với người 9dkhác rõ f1ràng là f1vừa thân 4fthiện lại 08chu đáo.
“Có 6lẽ không 59hợp nhau.” 00Dư Tịnh d1nói bừa.
Hứa 6fGia Trì cười: 2“A Lãng derốt cuộc 75đã làm 1gì em mà 7em không 9khách sáo fgì với 5cậu ấy 16thế?”
“Thế c8à, vậy dsau này em 0sẽ cố a9gắng khách 5sáo với 08cậu ta một 7chút.” a7Dư Tịnh bakhông muốn 7dính đến 49vấn đề 39này thêm 6nữa, vội 85hỏi: “Chúng cta xem phim 8gì thế?”
“Cơn acsay nắng 3dtháng Ba, afnghe nói 71rất hay.” f8Hứa Gia aTrì huơ 7huơ vé trong c6tay.
“Ủa f8chẳng phải a6anh chỉ 8thích xem 8fphim nước adngoài hay 0fsao?”
“Em 8thích xem bcphim này danh đương fcnhiên phải 3đi cùng erồi.”
Dư 7Tịnh sửng 4sốt: “Sao 7banh biết 3em muốn 1cxem?”
Hứa bGia Trì cười 5bí ẩn: 6“Chuyện btrước hay 2sau năm trăm fnăm thì 69có gì mà 0fanh không c1biết đâu.”
“Lại 7nói nhảm.” 9Dư Tịnh 5cười, nhéo banh,
Hứa 2Gia Trì vừa 6tránh né cavừa nói: d“Tối qua 42anh thấy fem tìm phim 7này trên b0baidu, anh e2biết ngay 36là em có 3hứng thú dmà.”
Dư aTịnh hơi 87cảm động, d0Hứa Gia 7Trì vừa f2chu đáo edvừa tinh fý, lúc nào dcũng quan etâm tới 5ccô, thật csự không ftìm đâu 61ra tật xấu, efcô thực 80sự phải 8hài lòng 58mới đúng. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô khoát bdchặt tay 29Hứa Gia e0Trì cười: ba“Cám ơn canh, chồng 53yêu.”
Hứa 5aGia Trì thuận 8tay ôm lấy 0cô: “Đây 0là chuyện 28anh nên làm, 3vợ yêu cà.”
Đây clà một abộ phim a1về chủ fbđề chữa 5blành tình 4byêu, dùng f6cách hài 9fhước dí 3dỏm để 4diễn tả 40các vấn 4đề trong 8tình yêu 3như ‘tình d1yêu dâng 7ftrào’, 3d‘yêu không 33được’, 8‘yêu bất dlực’, 8c‘yêu tiền d5tài’,… 01dùng những 5câu thoại 7rất hài bhước và a0những cảnh 33quay ngắn 8để diễn ctả những d1‘căn bệnh atình yêu fchốn thị cdthành’, 7kể lại 3acác câu 4achuyện hài 48hước xảy 9ra trong quá 9atrình ‘trị fbệnh’ 97của bốn dngười.
Ngôn 6ngữ trong b0phim hài 3hước dí 1dỏm, cách 6diễn đạt 00mới mẻ b8độc đáo, 32lại thêm 4kết thúc 6viên mãn, 6đúng kiểu fcDư Tịnh f5thích. Cô 7xưa nay không cthích những 0ebộ phim b4đau đớn 0quằn quại, 9cuộc sống bđã không 54dễ dàng 9agì, nếu ckhông tìm 57gì đó giải 05khuây thì c7sẽ khiến bbản thân dalúc nào 6dcũng buồn bbực không 6cvui.
Hứa dGia Trì có 7vẻ buồn engủ, bộ 9phim này achính vì 6chiều lòng 6aDư Tịnh 0nên anh mới 7xem, lại a8thêm bận 60rộn cả e1ngày, mấy 0dhôm trước 6ecòn liên dtục làm 54thêm giờ, 61hôm nay thảnh 55thơi một b1bữa nên 74mí mắt 7đang đánh fnhau, anh cdựa vào 6vai Dư Tịnh dlơ mơ ngủ, 1bđầu cứ ebgục lên 0gục xuống.
Dư cTịnh đưa d3vai ra để danh ngủ cbthoải mái ebhơn. Cô bkhông giận 3chỉ là 8ctrong lòng 78có chút bchút khó 6dchịu. Chắc dlà đàn 3ông đều 5akhông hứng 4fthú lắm cvới thể 4loại phim 4tình cảm bdnày, Dư 05Tịnh quan 2sát khán cgiả không c7đông lắm 2trong rạp, aphát hiện 60ra cứ hễ e2là đàn f2ông đều 0có vẻ gật agà gật 2gù buồn 3ngủ, phụ b5nữ thì 48mắt mở 8to, người 9fnào nhỏ ectuổi hơn 5còn tỏ 1cvẻ mặt 4đồng cảm bthương xót. 85 © DiendanLeQuyDon.comCô bỗng cthấy dễ d5chịu hơn.
Trên dđường 4về cô nhận 9được điện 90thoại của bHạ Sính 79Đình tri fhỏi chuyện 9xem mắt dabuổi chiều. 5a © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 01ngợi rồi 71cười: “Chắc 94anh ta không 7thích tớ 8đâu, không 9biết đối bdvới cậu 4flà chuyện 65tốt hay fxấu nữa.”
Hạ 2Sính Đình e9thở phào: 5“Cảm ơn etrời cảm 4ơn đất.”
Dư bTịnh im a5lặng.
“Dù 5sao đã đáp 1aứng nguyện 03vọng của 86mẹ đi xem 8mắt rồi, fđối phương 62không hài 4lòng thì afcàng tốt, 3mẹ tớ 4acàng không 70thể bắt flỗi tớ 06được.”
Dư e6Tịnh cười fkhà khà: 02“Là trai 5đẹp đấy, dtính cách 7cũng ổn, eacậu không 8hối hận 55à?”
“Có 9ephải cậu ekhông biết 5là tim tớ 1đã thuộc 50về người 0ckhác đâu?” 0Hạ Sính bdĐình buồn erầu nói.
Dư cTịnh nghiêm 4túc: “Sính 28Đình, cậu dđịnh sống eechết bám 9chặt vào 4abác sĩ Dương c2à, câu này 2dtớ nói 9thì cậu 5thực sự 87đừng bực 7amình nhé, ftớ thấy 85hai người 28không hợp.”
“Tớ 9biết.” 1cTâm trạng fbHạ Sính 9eĐình có bvẻ sa sút.
“Sính 8Đình.” 8Dư Tịnh 96nhấn mạnh: b0“Bác sĩ aaDương cứ fkhông chịu a6đáp lại, 7nhất định 7là có lí fdo của anh dbấy, chuyện ctình cảm dakhông thể acưỡng cầu, 95cậu nên 1bỏ cuộc 5đi.” Trước 3kia cô không acho Hạ Sính 7fĐình bất 1kì lời 6khuyên nào, 6là vì mong fcbạn có 0thể tự f7nghĩ kĩ, cdù sao lời 6người khác 8cũng chỉ 9mang tính 0chất tham 0khảo, bất 6kể việc dgì phải 4chính mình 5bthông suốt 4thì mới 5eđược, 3nhưng thấy dHạ Sính 5Đình càng 7ngày càng alúng sâu, 08người làm 6bạn như dcô không bbthể nào 82chỉ ngồi dnhìn được.