Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 8.2

Chương 8.2
“Tớ hiểu.” Giọng Hạ Sính Đình rất khẽ.

bTịnh thở 45dài.
Hạ 8cSính Đình 64im lặng 7hồi lâu 9rồi nói: 7“Tiểu 3Tịnh Tịnh, 6tớ muốn 1đấu tranh e ần nữa, 5 ậu giúp 58 ớ có được e hông?”


“Làm 1 ao giúp cậu?” 9 ếu giúp 4được bạn 4 hì Dư Tịnh 42 ó lao vào c ầu sôi f iển lửa 7 ũng không 6d ừ.
“Tớ 1 hải lên c ế hoạch 5đã,cậu b8đợi tin 9a ủa tớ 2 hé.”
c ịnh vội 52 ói: “Cậu dđừng làm 5 ậy nhé.”

“Yên d âm.” Hạ a ính Đình 3f hẽ cười.
e0 ịnh không e ên tâm nên fd ại dặn 6 ò mấy câu d ữa, rồi d ới lưu 6 uyến cúp f áy. Trong 07 òng cô cứ 64 hấy lo lắng 7 hông yên, 1đôi mày 1d híu lại, 31 ứa Gia Trì 1 iơ một 0ctay ra vuốt fvuốt trán 3cô: “Cô 8eấy lớn f1ngần này 30rồi, làm aviệc cũng cbiết chừng 14mực, em 2đừng lo 3quá.”
“Anh 9nói xem Dương 0Dận làm 1sao không cehi u tình b5cảm người ata thế chứ, 3Sính Đình d0là cô gái ctốt biết 4bbao.” Dư 0Tịnh bĩu 47môi.

Hứa aGia Trì phì 19cười: “Lúc dnày em khuyên 9cô ấy còn dalại lí 1trí lắm 79mà, sao cúp bamáy xong 6lại suy c2nghĩ lung 7tung rồi.”
31Tịnh phồng 9cmang trợn 4fmá.

Hứa a2Gia Trì thấy 0cdáng vẻ a1đáng yêu 3của cô dfthì không 2ckiềm được baxoa đầu d0cô: “Cô 5ấy rất 42tốt nhưng 1chưa chắc dlà người abác sĩ Dương 6cần, chuyện 0etình cảm 04chỉ đơn cdgiản thế 6thôi.”
bTịnh bĩu amôi, đạo 5lí thì cô 78hiểu, nhưng fchuyện xảy dra với Hạ 7fSính Đình, 28cô không 9thể bình 9dtĩnh nổi.
“Tình eeyêu không cathể miễn 5dcưỡng, ckhông thể 29là em thích 76anh thì anh bbắt buộc aphải đáp 9elại.” e4Hứa Gia cTrì chậm 2rãi nói.

bTịnh xoa cxoa mặt, 29lại thở fdài. Lời 4aanh nói tuy 3tàn nhẫn dnhưng là 0sự thật.
Hứa 4fGia Trì có b4ý thay đổi cfkhông khí 7nên cố ctình hỏi: 1“Này, lúc dnãy em nói a0ai đẹp dtrai thế?”
82Tịnh đã equên sạch 8dnhững gì 0từng nói, c0cô hoang a2mang: “Gì 0ccơ?”

Hứa 04Gia Trì không 8nhịn được c8cười: “Gian dxảo.”

b3Tịnh chớp 0mắt vô atội: “Em akhông nhớ 2thật mà.”
“Em cnói là đối 51tượng xem 7cmắt của d8Hạ Sính 3eĐình rất 7fđẹp trai.” eHứa Gia bbTrì tỏ 59vẻ ghen 1tuông.
69Tịnh vỡ clẽ, nhưng 0vẫn gi ả 4ngây: “Em 2có nói hả?”
Hứa 2dGia Trì trình 88trọng gật 3đầu: “Có 0nói.”

8Tịnh nghiêm 85túc: “Anh dnghe nhầm crồi.”
Hứa cGia Trì cười eto: “Tuyệt e9đối không.”
5Tịnh rất 69điềm tĩnh: c“Chắc 1achắc anh 1nghe nhầm, 7cái em nói 9là, tuy anh 6ta rất đẹp 8trai nhưng bcòn thua 44xa chồng 55yêu của 20em.”
Hứa a6Gia Trì cười 95lớn, kéo e8mạnh Dư 0Tịnh vào dlòng.

5Tịnh sợ ehãi kêu 64lên: “Này 06anh lái xe 1cẩn thận.”

Đến 9nhà chưa dfbao lâu thì dđiện thoại 0Hạ Sính a8Đình lại 2gọi tới 5điên cuồng.
4Tịnh chọc 33cô: “Nhanh 1dthế đã 0enghĩ ra gì 8rồi à?”
“Tiểu 2bTịnh Tịnh, cccái  anh 91Thành Thành 5kia hẹn 96tớ, không, 0là hẹn 73cậu đi 93chơi.”
a5Tịnh ngớ 45ngời: “Ai 4là Thành 97Thành?”
“…” 1Chính là bacái người 4xem mắt 1dhồi chiều c0ấy.” Hạ 0Sính Đình 74rất bất 75lực trước 5atrí nhớ a3của bạn 7cô.
“Ờ, bdvậy anh 4dta làm thế a9có ý gì?” b9Dư Tịnh 74băn khoăn.
“Ý fflà anh ta, 1chẳng những 44không phải 84không thích 3bcậu, mà 91còn rất dfcó hứng 19thú với 21cậu.”
aTịnh bị 9cách nói 96phủ định 26hai lần 8của cô fnàng làm fechoáng váng, 2dcũng may 7vẫn nghe 01hiểu cô f6sau, cô cứng f5đờ người.

“làm dcsao đây 3flàm sao đây?” abHạ Sính 99Đình cuống e6quýt.

42Tịnh hít fbthở: “Từ 27chối thẳng.”

“Tớ 15đã từ 4chối, nhưng bgiác quan 7thứ sáu 4tớ mách abảo là 8anh ta sẽ 6không từ 81bỏ dễ aethế đâu.”
7Tịnh bình etĩnh: “Lần 7sau còn gọi fcậu cứ fnói thẳng fathừng là 2ecậu không 40thích anh b0ta.”
“Tớ 8acũng muốn 8alàm thế 9enhưng chuyện 47này nếu f0bị mẹ 3già phát 7hiện thì d0tớ chết 17chắc!!!”
4Tịnh cũng 1đau đầu, fcô ôm đầu 5suy nghĩ 37hồi lâu, 11mắt đảo f7lia lịa: 2e“Hay là 3thế này, 7dlúc mẹ 93cậu hỏi 6bthì cậu 23cứ nói 83xấu người 2ta kịch 00liệt vào.”

Hạ 1cSính Đình: 5“…”
5Tịnh nói 7akhích: “Nói 1cxấu anh ata mà cậu ccũng không cbbiết à?”
“…Biết.”
“Vậy 0cứ thế 10nhé.”
“…Được.”
Hai cngười cứ 56len lén chơi 7khăm Thành 19Thành như 49vậy.
Hạ c5Sính Đình 1lúc nhắc dđến anh 3ta với mẹ adthì nghiến 9răng nghiến 9lợi, nói 86anh ta ăn 46cơm thì 7nhai ngấu 8nghiến, 4ehúp canh 8dthì sồn dsột, mặc cfđồ thì 2không ra 70sao, đã 1từng li 10hôn lại 0còn có con 11nhỏ, gia 5đình tan 23nát, lại 67còn phải 0 26ff0 dtrả tiền bctrợ cấp, 5nói chung 59là không 53còn thanh 2bdanh gì, 1cúi cùng e7ngay cả 2Hạ Sính cĐình cũng 7ccó phần 9atin vào đó.

Thành 82Thành đáng 95thương không 4biết chút 6gì, đến c9khi bà Hạ 0tức quá dmới đi dtìm người c6làm mai để 6bmắng cho bbmột trận 8bthì lời a2nói dối 39đó mới 1ebị vạch 72trần. Chuyện anày nói fsau.
Hứa 4bGia Trì nhìn 7Dư Tịnh fđang ngồi d3trước bàn 3làm việc 7cthoa kem dưỡng ccda: “Đúng 3rồi, lần f4trước chuyện 9giới thiệu 3bạn gái fcho Trình 1Lãng em không danhớ à?”
afTịnh khựng c3lại: “Sao a8ạ?”

“Hôm 05nay bố anh e2gọi điện 5thoại cho 9danh hỏi c9chuyện này, enói là bác brất lo lắng, 0em có thấy fai hợp thì 13tìm giúp acậu ấy 9vài người eđi.”

“…Vài dngười…” bDư Tịnh 5vuốt trán.

Hứa cGia Trì cười 74tươi: “Em 74biết là 2công ty bọn 9anh toàn 8fđàn ông 5dcon trai, d1anh muốn 1giúp cậu 2ấy cũng ekhông được, 8còn bệnh 4viện của ccem chắc acó không 1ít y tá f8và bác sĩ 99chưa cưới, 8em nghĩ kĩ a1xem.”

1Tịnh cũng e4mau Trình 7Lãng sớm bbước ra 33khỏi mối 3tình này, cbắt đầu 4cuộc sống 46mới nên d8tích cực b0suy nghĩ 8thậm chí 3còn tìm ctờ giấy 14viết hết ftên  những ccô gái chưa c3có người 5yêu ra.
Hứa eGia Trì suy 97tư: “Tiểu 2cTịnh, em afcó từng 8nghĩ đến 2eSính Đình 03không? Trai 48tài gái 9sắc anh 6thấy khá 3xứng đôi 50đấy.”
“Anh 44đừng có cghép đôi 0bbậy bạ.” 1Dư Tịnh e9gạt phắt, bđừng nói b9là Trình e9Lãng và 9cô từng clà người 2ayêu, mà 1cho dù không 9dphải thì 3họ đã blà bạn 5bao năm, ehiểu nhau 66quá rõ, 0nếu thành 89thì đã a7thành rồi, bfcũng sẽ 8không kéo 1tới bây fgiờ.

“Tại 4sao không 46được.” eHứa Gia a6Trì nghĩ 0thế nên e5nói, ai ngờ c9phản ứng eccủa Dư 2Tịnh lại 8mạnh mẽ 42như vậy: d4“Chẳng 0phải em ccòn muốn 96tác hợp 95Sính Đình bvới bác 47sĩ Liên 0à? A Lãng 7không thua f4kém bác dsĩ Liên 07đâu.”
9fTịnh vội agiải thích: 1“Em không 99nói là Trình e2Lãng kém 9hơn bác 94sĩ Liên, 5mà ý em alà …” 68Cô lắp 0cbắp, khó akhăn lắm bcmới tìm c0ra lí do: b3“Sính Đình 3vẫn chưa 1quên bác csĩ Dương, f2thật ra aem còn sốt cruột hơn 72anh, nhưng 0cũng phải 78đợi nó 75buông bỏ b8hoàn toàn 49đã”
“Cũng cđúng.” e2Hứa Gia 2Trì gật agù: “Vậy 0aem nghĩ ra acai chưa?”
“Bác 20sĩ khoa mắt 7Thang Văn 4Ý rất xin 4đẹp, lại 1dịu dàng, 46em thấy a5ổn lắm.” cDư Tịnh 9cắn bút, 9vừa nghĩ 8fvừa nói.
Hứa f5Gia Trì chồng a2cằm nhớ f6lại: “Có caphải người fhơi giống 8Lưu Nhược 4Anh không?”
“Đúng dđúng, anh 2nhớ giỏi 6dquá.”

“A 00Lãng chắc 1thích dạng 31đó.” Hứa 53Gia Trì hài d6lòng gật b7đầu. “Ngày 4mai em hẹn 29cô ấy đi, 15A Lãng để f1anh lo.”

“Có ecần sốt 2druốt thế 2không?” b7Dư Tịnh 81bất giác 4thấy buồn f0cười.
“Giơ dcao đánh 7khẽ mà.”
5bTịnh lẩm cfbẩm: “Thành 81ngữ đó adùng thế 7dà.?”
“thế 6thì …”
Hứa 3Gia Trì vắt bdóc suy nghĩ: e3“Phù sa b5không chảy druộng ngoài.”
3Tịnh nhịn 3cười.
“Vậy dem thử nghĩ f0xem.”
Hứa 9Gia Trì tỏ 28vẻ không 6vui.
7Tịnh há fmiệng mãi 49mới thốt fra một câu: 7“Thà giết anhầm còn 9hơn bỏ csót.”
Hai angười cùng e0cười to, 2Dư Tịnh 83ngồi bệt cxuống đất erất khoa 30trương mãi bkhông đứng 5lên nổi.
Hôm 0sau Dư Tịnh 99nhân lúc bnghỉ trưa 18đến khoa 9mắt tìm 2cThang Văn 5fÝ nói chuyện. 2c © DiendanLeQuyDon.comBan đầu 0Thang Văn 0Ý còn ngại 40ngùng đỏ 04mắt khẽ  nói: e“Mình chưa c1chuẩn bị f5tư tưởng.”

Về dsau Dư Tịnh 64vừa khuyên 7nhủ còn c8tán phét, 89cô nàng fvặn vẹo fmột lúc 9rồi đồng 47ý.
49Tịnh vui e8vẻ báo 7ecáo kết 9bquả với 8Hứa Gia eTrì, anh 5và cô hẹn bctan sở xong 51sẽ gặp 5cnhau tại bdmột quán 1ăn nhỏ 8ở gần 8bệnh viện, 78sau đó hai dangười kiếm ecớ rút 94lui, cho Trình 06Lãng và 99Thang Văn 1dÝ cơ hội 4ở riêng 6với nhau.
Ai 2ngờ chuyên 9không như 38mong đợi, 59việc này 9ekhông biết 3thế nào f9lại bị c6Vương Lệ aQuân biết 8được. 33 © DiendanLeQuyDon.comNàng nằng 9nặc đòi a9đi theo còn 0oán trách 4fDư Tịnh 1fkhông nghĩ 7cho mình, 7ecơ hội 6tốt như 2thế mà dbkhông để 2lại cho 4engười trong bkhoa mà lại 78đưa cho f1người ngoài. 6c © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 71cực kì 85khó xử, 96không biết bephải làm 6sao. Cũng 0emay Thang 0Văn Ý dễ 8tính chủ 35động rút 3lui làm hài 01lòng Vương eLệ Quân.

Hứa 30Gia Trì vừa ethấy Vương 4fLệ Quân f1thì giật 6mình khẽ 94hỏi Dư fbTịnh: “Chuyện 2fgì thế 69này? Chẳng 0phải là 2nói bác bsĩ Thang a4hay sao?”

54Tịnh khổ emà không 1nói được d7đành cười c8gượng: bd“Cô nàng 5dcứ đòi 28đi theo, 1em cũng bó 4tay rồi.”
“Cũng f6may anh không d7nói với c7A Lãng chuyện d1xem mắt, fchỉ nói 6mọi người 3atụ tập făn chung 43bữa cơm.” 2Hứa Gia 0Trì muốn adtoát mồ 3hôi, cô bnàng Vương 6Lệ Quân 2này sợ 0Trình Lãng ekhông tiêu c5hóa nổi.
16Tịnh thì 6thào: “Bên 0bbác sĩ Thang 2cem sẽ nghĩ 26cách khác.”
“Ừ.” 1Hứa Gia cTrì vỗ 5nhẹ lên 6amu bàn tay 6cô.

Trình 9Lãng đến 33muộn không d4phải vì 54anh cố ý. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhi anh biết dDư Tịnh acũng đi 1thì chỉ 5muốn mọc 1cánh bay c6đến ngay, d4bất lực fblà gặp 6phải ông 3khách hàng fquá dai dẳng, 0phải tốn frất nhiều 4dcông sức 3mới thoát bethân được. 95 © DiendanLeQuyDon.comVừa ngồi dxuống anh 7đã xin lỗi: ef“Xin lỗi, 7tôi đến b1muộn.”

Vương bLệ Quân 35cười tươi b3rói: “Không 5sao bọn dem cũng vừa 2đến thôi.” bCô nàng 2dnhìn thấy 0trai đẹp 3đã không 4nhớ nổi 74tên này, 5eban nãy còn 0than vãn 81với Dư c7Tịnh là 39không thích dađợi chờ cnhất, lại 95còn đúng 6giờ là f9tính tốt 9enhất của 0đàn ông…, 76mấy lời 8đó giờ fđã bị 44cô nàng 63ném lên 3chín tầng 4amây mất 43rồi.

Trình 3Lãng là f4người thế f8nào, anh 19vừa nhìn 5eđã biết a1là chuyện 31gì. Sắc 6mặt anh ekhông thay eđổi nhưng b6trong lòng fthì lửa dgiận đã 5bốc cao.
“Lên bmón đi?” bfHứa Gia b0Trì dặn ephục vụ.

Trình dLãng cúi 38đầu uống 15nước như 6điên.

7Tịnh thì f3ra sức ăn 5dĩa đậu 5phộng để dtrước mặt.
Hứa 5Gia Trì cười 4khan mấy 4tiếng.


Không 4khí có phần bbức bối.

Vương e5Lệ Quân 2thì mặc akệ, cô 2dnàng sở 6trường b7chủ động 01ra đòn nên 9bám lấy 63Trình Lãng 3hỏi: “Nghe faTiểu Dư 83nói anh là 9chuyên gia 5dphân tích bcổ phiếu, 7làm nghề 48này chắc dlà kiếm e0được nhiều 8tiền lắm fnhỉ?”
Trình 71Lãng ậm 96ừ vài câu, 61nhân lúc 60cô nàng 96không để 8eý anh trừng bemắt với 2aDư Tịnh.
dbTịnh cúi cdgằm mặt.
Quán 4ăn này tuy 7nhỏ, nhưng 1phục vụ brất nhanh 8bnhẹn. Hứa fGia Trì thay 3Trình Lãng fgiải vây: 29“Vừa ăn bvừa nói 3chuyện đi.”
Vương ffLệ Quân 6nhìn đĩa cgà cay trước 68mặt mình, dcau mày: 6“Phục 80vụ, gọi 6ông chủ 4alên đây.”
Ba 43người kia 8đều nhìn 49nhau, không fbiết xảy 5ra chuyện c5gì.
Ông 62chủ mặt bmũi tươi 0bcười đi 76như chạy 99tới.

“Ông 1nhìn đĩa bagà cay này 62đi.” Vương 3Lệ Quân 5chỉ.
Bọn 3Dư Tịnh 9mới nhận 68ra đĩa gà 6cay này chỉ 3toàn ớt, b7gần như bkhông thấy 90thịt gà.
Ông cdchủ mặt 5dày nói: a3“Chỗ nào 8bcó vấn fđề ạ?”

Vương eLệ Quân ccũng không fnổi giận, ccười lạnh: 7“Ông chủ, c7tôi thấy amón ăn này 9bvề sau đừng 4fgọi là 2gag cay nữa, 1đổi thành 6Khu Đèn bĐỏ đi.”

Bốn engười kể 4cả ông 5chủ đều f2không hiểu, 27ông chủ ccquán hoang fmang hỏi: d“Tại sao?”
“Tìm 2f‘gà’!” bVương Lệ f3Quân nói echắc nịch.
9Tịnh suýt 4thì phun a0cả trà cra ngoài. 0 © DiendanLeQuyDon.comKhóe môi 9eTrình Lãng 6giật giật, bsắc mặt 82không kìm 8achế được.
Hứa eGia Trì cúi dđầu nhịn 37cười, rồi 7khẽ nói: 9“Cô ấy 68cũng dí 6cdỏm đó a9chứ?”
Ông 95chủ đỏ 1cbừng mặt, fVương Lệ 8Quân vẫn 1chưa định fbuông tha 9fông ta chỉ 6món ‘thịt 3fquay về a6nồi’ nói: 8“Thịt benày đều 5quay về 4bnồi hết e7rồi à?”

5Tịnh nhịn 94cười đến fkhổ sở, 5trước kia 61sao không 6bphát hiện 0dra Vương 7Lệ Quân dcnày còn 53có chiêu 9cđó.
Trình 1Lãng cố 2nén cười, 53cuối cùng 9vẫn phì c7ra.
Hứa f6Gia Trì hoàn e9toàn không 45chú ý đến f1hình tượng 41nữa, cười enghiêng ngả blăn lộn.
Ông bachủ rất cngượng angùng, vội 5edặn phục cvụ bưng 2hết hai 23món quay 8về nhà 7bếp đổi 0bđĩa khác.
Vương fLệ Quân 49đắc ý 1cchìa tay 4ra, vừa engước lên dthấy mọi 5dngười đều cnhìn mình, fcô nàng 87càng dương adương đắc 6ý, quay sang 1Trình Lãng: b5“Không a3cần nhìn 4em bằng 7ánh mắt csùng bái 3anhư thế, 10chuyện nhỏ amà.”
Trình 84Lãng cười c6phụ họa.
Món c3ăn được efmang lên 98lần nữa 0không chỉ c0nhiều mà f6ổng chủ 6còn đặc 4biệt thêm 90một món 2anguội và 12một phần b7điểm tâm. 8b © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh d4thực sự 92đã nhìn cVương Lệ 05Quân bằng 8ánh mắt 6khác.

Suốt 2dbữa cơm 79ăn uống 5rất vui 6vẻ, Trình 2eLãng hình f6như rất 2vui, cười bđùa không 3ngớt với cVương Lệ 10Quân, chỉ 3alà lúc nhìn bDư Tịnh, f9ánh mắt ekhó che giấu 6sự oán 96trách
Trên 5đường fvề nhà 9Hứa Gia 5Trì cười 8chì hì: “A 7Lãng hình a3nhưu không 20ghét Vương 9Lệ Quân, ckhông chừng 7flần này 36sai lầm 2mà thành b9thật.”

e2Tịnh cười 9gượng: 2“MOng là 1dthế.”
Đang bnói thì 4điện thoại ebrung lên ftrong túi, 3Dư Tịnh 0linh cảm blà Trình aLãng, quả 5nhiên không e1sai.
Trình eLãng nhắn 3tin chất f8vấn: Em 1làm vậy dlà có ý 3fgì?
6Tịnh không 3dtrả lời.
“Chuyện acủa anh akhông cần 18em lo.”
“Em 4muốn cắt 3đứt mọi f1quan hệ evới anh 61cũng không 4sao, nhưng fxin em đừng 12cố đẩy a6anh sang người 2khác.”
“Dư fTịnh rốt 5cuộc em 8cmuốn thế 5nào?”

6Tịnh cười 86khổ, cô 9ckhông muốn b4thế nào cdcả, và 6cũng không 81thể thế 3nào cả.
Hứa bGia Trì vuốt fmái tóc 0dcô: “Sao 7avậy, vẻ 5mặt đau adkhổ thế 6kia?”

fTịnh lắc 19đầu, cô 51bỗng cảm 7thấy mệt fmỏi vô 7cùng ngay 60cả nói bdchuyện cũng c4không muốn.

Hứa a6Gia Trì không 3phát hiện 77ra, hoàn d8thành nhiệm fvụ bác 9giao cho anh 3đã thấy 27rất vui 9arồi, nếu f7Trình Lãng 6có thể 8phát triển d5tiếp với 8Vương Lệ 34Quân thì e2tốt quá. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Em nói 8xem A Lãng 4fvà Vương 9Lệ Quân c1có khả d4năng không?”

80Tịnh không 8cđáp.

“Vương 6Lệ Quân 1tuy tính 6bkhí hơi cvô tư quá, 5nhưng A Lãng 9lại có 52phần trầm 2lặng quá, cbổ sung 79cho nhau cũng 56được, 47em thấy 8sao?”
eTịnh rất 70bực bội, 31buột miệng: 3“Anh có 8thể để bem yên tĩnh 58được không?”
Hứa 05Gia Trì ngớ 6cngười, b1Dư Tịnh 4atuy thường bxuyên hờn 18dỗi nhưng bachưa từng 8nổi cáu 9vô cớ cũng 9không giận 42dỗi vô 6alí, hôm 4nay làm sao 9vậy. Hứa 47Gia Trì im alặng, nghĩ b6xem rốt adcuộc đã 0đắc tội fvới cô 8bở chỗ 54nào.
“Xin 2lỗi, xin 27lỗi.” eDư Tịnh 48lại không 9ngờ trút 3giận lên b5đầu Hứa 4Gia Trì, 64cô ra sức 03bình tĩnh 1lại, dịu 36giọng nói: 5“Xin lỗi ebGia Trì. d5 © DiendanLeQuyDon.comEm không ccố ý nổi 8fgiận với eanh, anh đưngg 94giận em 37nhé.”
“Không 0sao.” Hứa 73Gia Trì cười 08cười: “Sao 5anh lại 5giận em.” aAnh khựng a1lại: “Có c0phải là eđang có etâm sự?”, 08rồi dò fhỏi: “Trong bbệnh viện 68làm em bực aamình à?”

“Em… f4có chút 93không khỏe.” 1aDư Tịnh btạm thời ckhông nghĩ b9ra cớ gì, 2fvẫn dùng bchiêu này 83là an toàn 77nhất.

Hứa ebGia Trì lại cbắt đầu 47căng thẳng: 2e“Không 64khỏe thì 45sao không efnói sớm ccho anh biết, eban nãy ở 5gần ngay 67bệnh viện, acđến đó 2khám cũng d4tiện mà.” a3Anh nhìn cgương chiếu cchậu, định a8quay đầu 85xe.

fTịnh ngăn 76lại: “Chỉ 86hơi nhức 8đầu thôi, 6em về ngủ 5sớm là aakhỏe ngay.”
Hứa 2cGia Trì không b9hài lòng: 3“Gần đây dem cứ nhức 8đầu hoài, d4bảo em bớt 3chút thời 4gian đi kiểm b8tra, em đã 3làm chưa.”


“Chưa…” a4Dư Tịnh 3flúng túng 78cúi đầu.
“Ngày 02mai anh xin fnghỉ phép bđi khám 9fvới em.” 5Hứa Gia f0Trì bình 8thường 06hi hi ha ha 9bchiều chuộng 9vợ nhưng 3một khi denghiêm mặt, fquyết định 8chuyện gì bfthì rất ckhó thay bđổi.
fTịnh có 43bệnh hay 8không thì ctrong lòng 3bcô biết 4rõ nhất, 18nếu có 8dthì cũng 5là tâm bệnh: b5“Gia Trì, dem thật 06sự không bsao mà.”

“Đi akhám một 2lần xem 57như để 2anh yên tâm 15nhé.” Ánh 9mắt Hứa dGia Trì lướt 7aqua mặt 1dcô vẻ mặt 59nghiêm túc.

71Tịnh giơ 4hai tay đầu c3hàng: “Biết 1rồi ạ, c9ngày mai d5em sẽ cầm 8báo cáo 5bkết quả b8khám cho danh xem, thế 2dđã được 9chưa?”

“Nói 4là phải 7làm nhé, b9nếu không damai anh sẽ 19đích thân cđưa em đi aekhám.” dHứa Gia bTrì hung 1adữ nói, cxong lại 4nhéo má dfcô vẻ yêu 79chiều.

8Tịnh tuy ethấy Hứa c4Gia Trì chuyện 25bé xé ra 86to, nhưng fcũng biết deanh chỉ f7muốn tốt ccho cô, cô 9fchủ động 2hôn lên b7má anh một 84cái: “Yên cctâm nhé.”

Hứa aGia Trì ho ffmấy tiếng: db“Em còn 92muốn để 1anh lái xe 7an toàn hay 9bkhông?”
9cTịnh liếc fanh, cuối bcùng không 7nhịn được 08mà cười 6elớn, như 2một con c6cáo nhỏ 0đã thực 0hiện xong 4âm mưu.

Nguồn: truyen8.mobi/t102020-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-82.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận