Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 9

Chương 9
Hôm sau Dư Tịnh tuân thủ lời hứa, đến trung tâm làm kiểm tra, vì là nhân viên của bệnh viện nên trung tâm rất chăm chút cho cô, rất nhanh cô đã có được báo cáo xét nghiệm.

“Huyết 42áp hơi thấp, e hững cái 89 hác đều 85 ình thường.” 5 ác sĩ Tiêu 25 huyên phụ 3 rách xét 0 ghiệm cười f ói.


6 ịnh thầm 0a ghĩ, thế 8 à cũng tìm 73được một 24 í do đường 0 oàng chính 77đáng cho c ệnh đau cđầu chóng 36 ặt rồi.
“Không 0 ó vấn đề f1 ì to tát, 8e àng ngày 9 ập thể c hao, ăn đồ c ổ uống 1 hiều nước ed à được.”
5 ịnh mỉm 23 ười gật e8đầu.
Đúng 94 úc này, 3 ó người feđẩy bật 52 ười ra, 3động tác 5 uá mạnh 1 hiến cánh 21cửa đập 8vào tường 70phát ra âm 6ethanh rất c6lớn.
Bác 9sĩ Tiêu fcau mày: f1“Chuyện agì vậy?”
Bên e7ngoài lao 8avào một 04người chưa cđợi Dư dTịnh nhìn 19kĩ ngoại 9hình gương 03mặt đã 12ăn một 3cái tát 3rất mạnh.

“Hồ 9li tinh” fbNgười kia 6chửi.
7cTịnh bị 6đánh đến 6choáng váng, 7cô ôm mặt 40không hiểu 8bgì.
Bác e1sĩ Tiêu cbiến sắc: c0“Cảnh 9Hà, em làm 89gì thế?”
“Tôi 23làm gì à, 82anh còn không abiết hay 0sao?” Người b0phụ nữ a1tên Cảnh 26Hà hừ một 7tiếng.
“Đúng e4là bậy 8bạ!” Bác 2bsĩ Tiêu aquay sang c6Dư Tịnh: 6f“Thật 1bcó lỗi evới cô 7quá.”
2Tịnh không b4nói gì.
Ch 0càng điên atiết: “Còn 8thương hoa 4tiếc ngọc 52quá nhỉ.”
“Phó 7Cảnh Hà 7rốt cuộc 12cô muốn 5gì?” Bác 9sĩ Tiêu 59chỉ vào 12cô ta chất eavấn.
Phó 34Cảnh Hà d2trợn mắt 4giận dữ: 9“Tiêu Nhân 6Kiết tôi achỉ cho 1ả một 6bài học 3enhỏ thôi, aanh cuống cacái gì! 5Đây chính blà cái giá fả phải 4trả vì 1cướp chồng 4engười khác.”
Bác a5sĩ Tiêu cgiận dữ: c“Cô bị 6thần kinh 2hả?”
“KHai 84thật đi 8aanh và con 62hồ li tinh 97này ở bên dnhau bao lâu aarồi?” 28Phó Cảnh 0Hà lạnh 3lùng hỏi.
89Tịnh tức 3đến ngón d6tay cũng d0run lên, ebcơ thể bbcũng run 6cbần bật 19không kiểm 11soát được. a7 © DiendanLeQuyDon.comBỉ sỉ 97nhục như dvậy, là 28ai thì cũng 3không chịu 35được.
Bác 2esĩ Tiêu 4bquát to: 5“Cô muốn b6phá thì 1về nhà 2amà phá đừng dlàm ảnh ehưởng tới dcông việc ccủa tôi.”
“Công e0việc?” 5Phó Cảnh b7Hà cười clạnh: “Tôi dmuốn tất 01cả mọi 4fngười phải anhìn rõ f0bộ mặt athật của a6anh.”
Chỉ b4mấy phút 0thôi mà eccả trung ftâm xét fnghiệm đã bbtụ tập 2rất đông, 0dmọi người 9đều nghe ebđồn mà 0kéo tới, cfhiếm khi acó scandal ddlàm sao bỏ 80qua được.
faTịnh vừa b8tức vừa exấu hổ, edchuyện này 4không liên 6quan tới 6cô, tự 0dưng bị băn tát đã d8đành lại 5còn dính 4avào chuyện cevợ chồng 8dngười ta. 45 © DiendanLeQuyDon.comCô quay người 5tính đi cthì bị 6Phó Cảnh 88Hà kéo lại: 4e“Muốn bchạy hả? 3Không dễ dthế đâu?” cCô ta hét 02lên: “Mọi 7người mau 7đến đây a7xem đôi dgian phu dâm 08phụ này 8đi.”
“Cô!” 7eDư Tịnh 6vừa tức 3evừa sững 9sờ.
Phó 61Cảnh Hà dcười rất dkì dị, ehôm nay cô e3ta đến bđể làm 95cho họ mất 78mặt, nếu 4không sao dahả giận 13được, 83bên ngoài ferất ồn fào, mọi e0người nhìn 8eDư Tịnh 63có vẻ bất 5mãn.
“Cô 49đừng ngậm femáu phun 3người!” 71Mắt Dư 0bTịnh như 8tóe lửa.
Sắc 0dmặt bác 61sĩ Tiêu 56nhanh chóng 74sa sầm, 1ly trà trong 7tay đập 3mạnh xuống 1bàn: “Phó 26Cảnh Hà 4cô đừng 0quá đáng.”
“tôi 2quá đáng 5à?” Móng 99tay dài và 6nhọn của 8Phó Cảnh cHà như xỉa 4vào mặt 2bác sĩ Tiêu: 8a“MỌi người 0nói xem anh 73ta có người c2đàn bà b6khác ở fbên ngoài, d4lẽ nào 35còn bắt etôi nhẫn 05nhịn im 1elặng.”
Bác 86sĩ Tiêu 4tránh ra, 3dvẻ mặt 0dửng dưng: a“CHuyện 31này không c1liên quan btới Tiểu 7Dư, có chuyện 1gì cô cứ 5btrút giận 9lên mình 9tôi thôi.”
“Anh 2còn bảo bvệ ả hả?” ePhó Cảnh 01Hà nổi 61giận đùng b6đùng, cơn bbgiận rực 9lên trong amắt khiến 9người ta 4thấy bất aan vô cùng. 35 © DiendanLeQuyDon.comNhững người dđến xem 25đã đứng c8kín đến 54mức nước 51chảy không bclọt, chỉ 5trách, thương 5hại, an 6ủi, cổ 4vũ…
Âm 5thanh nào 6fcũng có.
Nước dfmắt Dư c4Tịnh rơi 55
lả chã, 7cô chưa 8bbao giờ 20ấm ức 66như lúc 5cnày.
Bác 68sĩ Tiêu 59nắm chặt 1hai tay Phó f1Cảnh Hà, 7ctrầm giọng: 46“TIểu 09Dư cô đi ftrước đi, bchuyện này f2tôi sẽ 4giải thích 6sau.”
8Tịnh quay 83lưng bỏ 7đi thật ffnhanh không 21nhìn ra đằng cdsau Phó Cảnh fHà vẫn d9hét the thé: 8“Hồ li a6tinh mày 4eđừng chạy, 44có giỏi dthì nói 0rõ trước 9bmặt tao 5đi.” Đám 7người không crõ chân 9dtướng tự 0động đứng eadạt ra nhường a4đường, 7nhưng vẫn bxì xào chỉ 6etrỏ Dư 0Tịnh.
6Tịnh vừa 9giận dữ 49vừa xấu bhổ, hàm 8crăng cắn 6bchặt môi 7đến bầm ctím, cô echạy đến dmột góc b1vắng người, 71ôm hai tay dtừ từ 0ngồi bệt cxuống, nước 22mắt nhạt fanhòa, cô 5xưa nay hiền dlành dịu dbdàng, đối 1xử với 9bệnh nhân 35chu đáo cân cần, c5thân thiện 7với đồng 81nghiệp, echưa từng edđắc tội bvới ai, 68hôm nay lại 70bị sỉ 25nhục thế 3fnày khiến ccô làm sao 5dkhông đau 1lòng buồn abã cho được. d5 © DiendanLeQuyDon.comTừ nhỏ 24đến lớn a9cô được f5bố mẹ 9thương yêu 1cưng chiều, 06Trình Lãng b1chăm sóc 7bảo vệ, 5Hứa Gia 32Trì lại a7xem cô như dbáu vật, 89ngoại trừ 0alần yêu fsớm bị 7bố mẹ 88mắng mỏ abmột trận 79nhưng vẫn akhông nỡ 4dđụng đến 1một ngón 3tay của 1cô, cơn 5ấm ức 7etrong lòng 0ecô khó mà dctrút được, 25càng nghĩ afcàng tủi eethân khóc 8fdữ dội c9hơn.
Một 2ađôi giày 4da đen xuất a7hiện trong 9btầm nhìn 2chạn hẹp d4của cô, fsau đó có 7người nhẹ dnhàng đỡ fcô lên, 72sau đó có 9người nhẹ cnhàng đỡ 71cô lên, 69giọng dịu fdàng hỏi: c“A Tịnh, 8em sao vậy?”
a8Tịnh mở c2to đôi mắt  ngấn 0cnước, người fcđó lại 88chính là dcTrình Lãng, c4mũi cô cay 25cay, nước 4mắt lại 01rơi xuống.
Trình bLãng ôm f3cô vào lòng, 09giọng trầm bdấm: “A 4Tịnh, xảy e3ra chuyện 18gì thế? 3Đừng khóc 8bmọi việc aeđã có anh.”
20Tịnh có ccchút hoảng bhốt, giống 9như lại f3trở về bbnhiều năm e7về trước, 4nhớ lại fnăm đó 3lúc tham bbgia kì thi athử, kết 5quả thi 4của cô 0eso với trường 5lí tưởng 2mà cô đăng 9akí còn thiếu bdvài điểm. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy cô 1cũng khóc eđến đứt e7ruột đứt 68gan như thế 4này. Trình 6Lãng ôm d5chặt lấy 7cô, vỗ bvề an ủi 1cô: “A fTịnh, đừng fkhóc. Mọi e1chuyện đã 0có anh.” 4Lúc đó 44Dư Tịnh 1acòn nổi 7cáu với 5anh: “Người fbthi không 8tốt có 9ephải là 5anh đâu, 23có anh cũng 69vô dụng.” ebTrình Lãng 0dùng khăn ebtay nhẹ bnhàng lau 09nước mắt 1cho cô, nói bbbằng giọng e1cực kì 70dịu dàng: 51“Dù cho 3em thi vào atrường abnào, anh 1ccũng sẽ 15theo em.”

9Tịnh im 4blặng trong bfvòng tay 6anh một 9lúc bỗng 21tỉnh ngộ, 1acô ra sức ađẩy Trình 2Lãng ra, c8nhắm chặt 59mắt hồi 3elâu rồi cmở ra yếu a6ớt nói: 3“Em không e3sao?”
Trình 3Lãng lặng flẽ nhìn 7bcô, cô kiên 37cường và fbình tĩnh c4hơn trước 0nhiều nhưng danh lại 7không muốn 4thấy cô 1như vậy, 79anh mong muốn 0làm chỗ 3dựa cho 5cô, nghe 6cô kể lể, achứ không 17phải kìm 7dnén và nhẫn 6nhịn như dcbây giờ.
“A eTịnh, rốt ccuộc đã 44xảy ra chuyện 3gì?” Anh 8cúi xuống, dgiọng nhẹ 33nhàng trầm 39ấm, vẫn fbnhư ngày 05nào.
Tâm 0dtrạng Dư bTịnh dần 6bdần bình 0tĩnh trở 1lại, khóe cmôi gượng 58gạo nở 56nụ cười: e“Em không dsao thật e9mà.”
“Em 0không gạt 85được anh 4đâu.” 9cTrình Lãng 6ngừng lại 9rồi nói: 14“Anh hiểu 1em, nếu b1không phải 09chịu nỗi 8fấm ức fquá lớn 9fthì em sẽ 29không khóc 54đến vậy.” cAnh để 2Dư Tịnh 8dựa vào avai anh: “Khóc c6đi, khóc dđược sẽ 4thoải mái 4hơn.”
63Tịnh gục 7đầu, nước d1mắt lại 1cướt nhè, 3trong cuộc 5đời cô dcó ba lần 1dkhóc thảm 9nhất, lần 9đầu là 30khi cô bị 3ép phải 1chia tay với 0dTrình Lãng, 65lần thứ 33hai là khi achị cô 8qua đời, 5hôm nay là elần thứ daba, thực d3ra cô không 1phải người 96yếu đuối, 4dmọi chuyện 8xảy ra hôm 7fnay cũng 26không đến d2nổi quá 1cnặng nề e8khiến cô 5suy sụp c8nhưng bao 8cảm xúc ebdồn nén, 7egiờ phút 37này nước 5mắt cứ 4thế trào 1bra, khiến aáo Trình 8Lãng cũng 3bị thấm 42ướt.
Cánh etay Trình e8Lãng vòng côm chặt blấy cô, 5dkhông ngừng 0an ủi: “A cTịnh có 7aphải ai 4atrong bệnh bviện ức cbhiếp em 55không?”
ebTịnh lắc c4đầu.
“Bị 3mắng hả?” b6Trình Lãng d1lại hỏi
“Cô 07ngốc.” 20Trình Lãng 79xót xa: “Đến 4anh mà cũng 5không nói d7được à?”
Trình d4Lãng hiểu 99Dư Tịnh bfmà Dư Tịnh elàm sao không 7hiểu cá ftính của baanh, nếu d0anh biết 9chuyện này, fchắc chắn 84sẽ tìm 40vợ bác 1sĩ Tiêu ctính sổ. 0a © DiendanLeQuyDon.comCô không b2mong anh làm 1thế. Đương 04nhiên cô 23không phải 9fthánh mẫu, 5emà cô cũng 6cảm thấy 1Trình Lãng afkhông có 86nghĩa vụ b8phải ra 2bmặt giúp 46cô.
4Tịnh rời 8khỏi vòng 54tay anh, sửa 1lại tóc: 3“Sao anh f0lại tới 3đây?”
“Đến dkhám lại a8tiện thể a2mua thêm fcthuốc dạ 99dày.” Trình eLãng cho 59cô xem cái 5túi trong 81tay.
“Vẫn a2ổn chứ?”
“Cũng ftạm, gần 7đây ăn 02uống gì e8cũng khá 69chú ý.”
aTịnh mím bmôi: “Nhớ 42lúc nào 2cũng phải 18mang theo c1bánh, đói 81thì ăn, e3sẽ có ích 5cho bệnh cđau dạ 4dày.”
“Ừ, acanh biết erồi.” fÁnh mắt 7trầm tư 6của Trình 0Lãng nhìn dđôi mắt 7sưng đỏ 17của cô: ea“Có cần fdnghỉ nửa 23ngày phép dekhông, anh ađưa em về eenhà.”
2fTịnh nghĩ bngợi: “Buổi 22chiều còn 52rất nhiều 2việc, không 4nghỉ được.”
Trình 3Lãng im lặng, 11ánh mắt 7dừng trên aagương mặt 6cô, trên 8đó còn decó dấu 14tay rất arõ, anh kéo ecô đến 9trước gương: 4“Em nhìn 7đi, bộ 52dạng này 8làm sao làm 8việc được.”
Người 0trong gương e9mặt sưng 2như quả 8đào, gò 5má phải 8hơi sưng a8đỏ, gương 61mặt trang e9điểm nhẹ 66đã bị c0trôi hết, fDư Tịnh ccắn môi: c1“Vậy làm fphiền anh a6rồi.”
Trên fxe, Dư Tịnh 8dnhắn tin ffDoãn Quyên 24để xin bfnghỉ, Doãn bQuyên đã 88biết chuyện 19náo loạn 4ban nãy xảy 40ra ở trugn etâm xét 7dnghiệm nên 72quan tâm 51dặn dò 6fcô vài câu, 4sắp xếp 30cho cô nghỉ 6ba ngày phép.
72Tịnh không f3muốn kể, 8Trình Lãng 0cũng không c1ép, nhưng 1ađã quyết bdđịnh sau 50khi đưa 6Dư Tịnh fvề nhà bcrồi sẽ f5quay lại 37bệnh viện 75hỏi thăm 7cchuyện này. a © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 8ăn một 90cái tát, 2bcòn đau ahơn là tát dechính anh.
Trình 3Lãng lái axe rất chậm c6rãi, trên bđường 6về kể f8chuyện cười ffcho cô nghe, dnhưng cô 5không cười cnổi cho fdù miễn 0cưỡng cười c7gượng thì e9cũng rất 1khó coi.
Rất dn hanh xe 7đã đến 6tòa nhà 3Dư Tịnh 67ở: “Em 7bkhông mời eanh lên ngồi 5được.” 7Hứa Gia 94Trì không 87ở nhà, etuy rằng ccô không 1làm bất bkì chuyện 6gì có lỗi, 9cô cũng etin vào nhân 0cách Trình 0Lãng, nhưng 6vẫn nên ftránh thì chơn

Nếu 95là mấy chôm trước 1chắc Trình bLãng sẽ fmỉa mai 7vài câu, e9nhưng hiện 0giờ, một 23là anh nghĩ 6tới tâm e0trạng của 8Dư Tịnh, 4hai là anh 2có việc a5quan trọng 2hơn cần d3làm.

Anh 43nhìn theo 66Dư Tịnh f0lên tầng 76rồi quay 17đầu xe bbchạy thẳng dbđến bệnh dfviện.

1eTịnh về 9nhà rửa 4emặt trước, 55ngồi trên 75sofa đề fđẫn sau 7đó vào 6eMSN tìm Hứa dGia Trì để 2bthổ lộ: 50Có đó không? 77Có đó không? aCó đó không?
Bên 44kia lại beim lìm.

5Tịnh nhìn 3màn hình fehồi lâu, 94trong đầu a9không xua aatan được a9chuyện xảy cra lúc trưa, 27cô không 65tĩnh tâm 52nổi, cuối ccùng thở 1fdài nặng f1nề.

Hứa 1aGia Trì hai 48tiếng sau bmới hỏi: 91Sao thế?

41Tịnh đã 9không còn cmuốn kể 0lể nữa, 9fchỉ nói 97gọn: Không 8sao, anh cứ 29bận đi cbmặc kệ adem.
Chắc blà thật csự có nhiều 2việc nên 3Hứa Gia cTrì không 1quan tâm 9dđến cô 9anữa, thậm 6chí anh còn 7không nghĩ 9tới chuyện fDư Tịnh 40vốn đang 05đi làm vì asao lại ffxuất hiện etrước máy 94tính nữa.
0aTịnh khó ctránh khỏi 09cảm thấy 8hụt hẫng 8evà tổn 0thương.

Trình aLãng lái 6xe như bay 2đến bệnh eviện, đỗ axe xong anh bđến nơi e1buổi trưa 0gặp cô, 9ở đó tĩnh flặng, không cccó gì lạ. d6 © DiendanLeQuyDon.comAnh nghĩ 0ngợi rồi 6chạy tới 4khu phòng e2bệnh. Anh erất thông cminh, biết d7nơi nhiều 9phụ nữ 0fnhất là d6nơi lan truyền f1tin đồn 46nhanh nhất, ecòn phòng 6y tá lại dblà nơi đông 8nhất bệnh f6viện, anh b0tránh tầng bfDư Tịnh 7làm việc,  đến d5phòng bệnh 9bkhoa mắt, efanh giả e6làm người 3đi thăm ffbệnh, tìm eđại một 9cái tên e4bệnh nhân, 7sau khi cô 15y tá tìm 8không ra etên, anh 12ngồi trên 32băng ghế 3chờ trong fgóc giả fbộ gọi 89điện hỏi dthăm.

Không 1lâu sau anh 8nghe cô y ftá nhắc 7ađến tên 3Dư Tịnh. 9 © DiendanLeQuyDon.comLại một 31lúc sau, ekhi đã tìm b3được nguồn 1cơn, anh 42càng nghe ethì đôi 2lông mày 5càng nhíu 35chặt, chẳng 95trách Dư faTịnh khóc bbthê thảm 9như vậy, 0bị sỉ 93nhục trước 4mặt mọi dfngười như 4thế ai mà 6chịu nổi. 69 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh 2đã qua cái 46tuổi manh 1cđộng bồng afbột từ cdlâu, nếu e7là mấy cnăm trước, cechắc chắn 5anh sẽ dùng avũ lực 7eđể giải 64quyết vấn 6ađề. Bây 54giờ anh 44sẽ cố 35gắng tìm 3dchân tướng acsự việc, 4ctrả lại b1sự trong 0sạch cho 6bDư Tịnh.

Hứa 2Gia Trì hôm 8nay về nhà 9hơi muộn, 10trong nhà d6không bật 37đèn, lại 7fyên tĩnh 30đến lạ a5thường. 23 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 9ctrực ban dngày, theo flí thì giờ 0đã về d9nhà lẽ 07nào kết 9quả khám ckhông tốt? c4Anh tự dọa 80mình toát 1mồ hôi b0lạnh, sau c2đó vội catự an ủi: 11“Không ethể, không d5thể nào.”
“Tiểu 11Tịnh, Tiểu 8Tịnh!” 4Anh gọi e0to. Anh tìm emột vòng dtrong thư 9fphòng không f0có ai. Lại 5đến phòng angủ, phát 62hiện Dư fTịnh mặc 2nguyên quần cáo nằm 0trên giường 4hơi thở 8đều đều, 4khóe mắt 5fcó vết b1nước mắt 1chưa khô.
Hứa c7Gia Trì đờ 29người, fchuyện gì fcthế này? 0Nhưng anh 4không muốn 69đánh thức bDư Tịnh, cđắp chăn d8cho cô xong, b9quay lại cbếp chuẩn fbị bữa ddtối.
dTịnh ngủ fkhông ngon aalắm, khoảnh bfkhắc Hứa 45Gia Trì đóng 7cửa lại 0cô đã tỉnh. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô mở mắt, 54hơi thở 97quen thuộc 37vương vấn ebên mũi. 6 © DiendanLeQuyDon.comLúc cô ra 3tới phòng akhách, Hứa fbGia Trì đang 4ebày hai món fcmặn một dmón canh 3dra bàn, thấy bcô phì cười: 45“Dậy rồi 8à? HÔm nay evề hơi 36muộn nên 1bđơn giản 6thế này cthôi.”

“Vâng.” 7eDư Tịnh 6bngoan ngoãn 10ngồi xuống, 24đưa đũa 59cho anh.

Hứa c5Gia Trì không 7hỏi vì asao cô khóc, 0bcũng không 3bhỏi đã 1xảy ra chuyện cegì, càng 5không hỏi 9acô vì sao 47một bên amặt cô 5bị sưng, 5cứ ra sức 40gắp thức 5ăn múc canh 2cho cô.
“Em e0không ăn cađược nhiều 96thế này 53đâu.” 4Dư Tịnh cnhìn anh a9vẻ mặt d5có chút bbuồn bực.
“Khóc anhiều như d9vậy, không 22húp nhiều 27canh bổ 0sung nước c2thì làm ecsao được.” 3Hứa Gia caTrì cười bfkhẽ, ánh 8mắt thoáng 81nét thương eyêu.

Giọng 0điệu nhẹ 7cbẫng tỉnh abơ của 97anh khơi 7edậy tâm 38sự trong 4lòng Dư 0Tịnh, cô 8tỏ ra không 2evui: “Anh 8còn cười 8à!” Chỉ 1tại anh, e0nếu không 6dvì anh giục 9ecô đi khám 64thì làm 9bsao gặp 0phải chuyện 6xui xẻo 37như vậy.

Hứa 2Gia Trì nhếch 2miệng: “Anh 49chỉ muốn athổ lộ 3tâm sự ebtrong bầu 27không khí fnhẹ nhàng 6thôi mà!”
aTịnh kìm anén một calúc, vẻ 87mặt từ 99từ sinh 4động lên, 92anh nghĩ 3cách chọc 0cho cô vui, 56tuy lúc nào 5ecũng dùng asai phương 1pháp nhưng 1dù sao cũng 97có lòng. 3f © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến 8đó, Dư 6Tịnh cũng 6không bực 79tức nữa.
Hứa acGia Trì nâng 2emặt cô e2lên, âu byếm vuốt 51ve: “Nói fdđi, đã 7cxảy ra chuyện agì?”
fcTịnh thật 88thà kể bhết cho 2anh nghe, 20không chút dgiấu giếm.
Hứa 1cGia Trì vừa cdnghe vừa 17cau mày,cuối 1cùng anh ectỏ vẻ b2giân dữ 7đứng phắt 32dậy,Dư 4Tịnh vội 7kéo anh: 6“Anh muốn 69đi đâu? 9Manh động 99không giải cquyết vấn 5bđề.”

“Em 83đưa số ađiện thoại dcủa bác 9sĩ Tiêu 4cho anh.” 7Giọng Hứa c6Gia Trì không ebình tĩnh 2lắm.
65Tịnh chần dchừ: “Gia f3Trì em kể echuyện này 5echo anh nghe ekhông phải 6muốn anh 57bất bình 5bthay em, em dchỉ không amuốn sau e5này anh nghe ftừ người 1khác mà 3hiểu lầm a6em thôi.”
Hứa 4Gia Trì có cvẻ sửng csốt: “Tiểu 56Tịnh, anh 1không hiểu 4lầm, cũng 6không nghi 1ngờ em. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh chỉ a2muốn hỏi 2rõ chuyện 46này, bắt canh ta phải 8giải thích.”
“Vậy 1thì càng 16không cần 83tìm anh ta, d1anh ta đã bhứa sẽ 25giải thích 08với em.” 4aDư Tịnh 5nheo mắt: b6“Em nghĩ, 00chắc là 6bvợ chồng 83anh ta mâu 6thuẫn với 2nhau, em đứng 1ngay đầu 7họng súng, 18đợi bác dbsĩ Tiêu b2dẫn vợ c5anh ta đến 23xin lỗi dem là được.”

“Tiểu 63Tịnh, em 27nghĩ đơn 18giản quá.” eHứa Gia 6Trì lắc 56lắc vai 4cô: “Chuyện 0này giao 7ccho anh xử 59lí, được c8không?”

“Không 0được.” d4Dư Tịnh 76từ chối 2ngay, vẻ 4mặt có 5phần thiếu ftự nhiên: a“Em còn 4phải làm fviệc ở abệnh viện, 6em không cfmuốn làm 4to chuyện.”
“Anh 2sẽ không 1flàm to chuyện, a1nhưng anh dmuốn đòi fflại công 94bằng cho 40em, anh không cmuốn vợ 0yêu trong 1sáng của e7anh chịu 3ấm ức, c8mà còn phải 6nhẫn nhịn fkhông nói 9gì.” Hứa 83Gia Trì là e7người ôn d1hòa hiếm f4khi nổi 48giận, chuyện 81của anh 51có thể 79nhịn, nhưng 83Dư Tịnh e8bị sỉ 90nhục đến c4thế, anh d3không thể 20nào bình 9tĩnh được.

7Tịnh hiểu d5tâm ý của 09anh, anh không fmuốn cô 83chịu bất dcứ nỗi 80ấm ức 1nào, nhưng 0chuyện này 87cô không 89mong Hứa d3Gia Trì nhúng 8ftay vào, 5fmột là dbác sĩ Tiêu 74dù gì cũng 6là đồng 6nghiệp của 79cô, tuy không 5cùng một 2khoa nhưng 4mỗi tháng 7họp cũng efsẽ gặp 3nhau; hai e3là cô kiên dtrì  với 2csuy nghĩ 3ecủa mình, dacho rằng 9đây chỉ clà hiểu clầm, chỉ 91cần Phó 79Cảnh Hà 9chịu nhận 44lỗi thì 7fchuyện lớn 4sẽ hóa 1nhỏ, chuyện 4nhỏ sẽ 85hóa không 40có, mọi engười không 8fcần phải 4flàm tổn bhại hòa ckhí với 7nhau. Đây 1là điều cmà cô đã 2ngẫm nghĩ 5cả buổi 3chiều, cũng 9cảm thấy adđây là fcách hay 4dnhất. “Gia 7Trì, lần d8này anh nghe a4em được 0không?” 7Cô nhón 1chân, hôn eblên má Hứa 34Gia Trì chớp f2chớp mắt, 7cọ vai vào 0người anh, cdhai tay ôm 6chặt eo 5anh.
Hễ 1cô làm nũng 18là Hứa 25Gia Trì hoàn betoàn bại btrận, nhưng bvẫn quẳng elại một 36câu: “Nếu 7ctrong ba ngày 27anh ta không 54giải thích 1acho rõ, anh 9sẽ dùng ecách của ceanh giải 2quyết chuyện 95này.”
6dTịnh được fnghỉ phép 29ba ngày, eđợi khi ebcô quay lại 65bệnh viện dchắc chuyện 1này đã 2fêm xuôi 2nhiều, bác ccsĩ Tiêu 36chắc cũng 04có thể ethuyết phục 2fPhó Cảnh 0fHà đến ebxin lỗi 54cô. Cô vội 06gật đầu: 6“Được, 61ba ngày thì 8ba ngày.”

Hứa eGia Trì quay 9lại ôm ccô: “Bà 4axã à, em 1thật sự 06quá dễ c7tính.”

“Ban 1đầu em 18cũng rất 56phẫn nộ, 3nhưng nghĩ 3kĩ thì cũng echẳng sao. a9 © DiendanLeQuyDon.comThanh giả 8ctự thanh, 9eem không 6cần giải 4thích với b2người khác, 7cũng không 1cần quan atâm ánh ebmắt của 8người khác, a5Gia Trì, cngười em dfquan tâm c5nhất chỉ 9bcó mình 26anh. Chỉ 1bcần anh 2tin em thì 93những chuyện d9khác chẳng alà gì cả.” aDư Tịnh 21là người 5e thẹn kín c8đáo, cho 8dù lúc họ dyêu nhau bcuồng nhiệt, aacũng hiếm akhi nói những 78câu gì.
Hứa 7Gia Trì thấy 7engực nóng 4lên, tìm 7ckiếm đôi 9môi đỏ 27của cô, 46hôn thật 07cuồng nhiệt, 27ậm ừ nói: 7f“Chỉ cần 5blà em nói athì anh đều 1dtin.”
9Tịnh e thẹn 2hôn trả 9lại, trong 0alúc quấn 9fquýt thì 4fcó tiếng 51chuông tin fnhắn vang felên. Hứa 0Gia Trì buồn 36bực buông a5tay ra: “Đến fthật chẳng bđúng lúc eftí nào.”

Anh 60móc điện d9thoại ra 64nhìn một 9clúc, càng aủ rũ thêm: 38“Của em 79đó.”

Từ 71lúc Dư Tịnh 3đổi nhạc aachuông tin cfnhắn giống 3Hứa Gia 7Trì, thì 8thình thoảng 5hai người 1evẫn hay a3bị nhầm, dmà cô lại 84tỏ ra rất b5thích thú. c5 © DiendanLeQuyDon.comCô mỉm 43cười, nụ 6cười ngay fdsau đó đông 0cứng.
Tin 9bnhắn là 7của Trình 65Lãng: Em a8có ổn không? 83Em yên tâm, 5danh sẽ không 8để em bị ffđánh oan ccuổng đâu.

9Tịnh thấy 42tim hẫng exuống, nghe cý anh thì 7canh đã biết 38chuyện gì 0xảy ra với b1cô. Cũng 4đúng tính 17khí anh cô cphải biết f0rất rõ. ff © DiendanLeQuyDon.comMà chuyện enày chắc acũng sẽ a1náo động 0thôi, đến 9bệnh viện 3hỏi rõ 66là biết e2ngay. Cô 3sờ sờ f3màn hình 70điện thoại, b3không biết d4nói sao.
Hứa 12Gia Trì vừa 0edọn dẹp 60bàn ăn vừa 6hỏi: “Ai c9thế?”

“Trình 9cLãng.” 1Dư Tịnh 0không định b4che giấu: 67“Cậu ấy 3mới tới f6bệnh viện 51khám lại, 0dđã nhìn 78thấy hết.”
“Cậu dấy không ara tay chứ?” 9Hứa Gia dTrì cuống f3lên, Trình aLãng là 72người nóng 3tính, lai 82bồng bột, b8cho dù Dư dTịnh thường cxuyên mỉa f6mai châm dbiếm như dacó ý thù c0địch nhưng 7anh tin rằng 16nếu có 07chuyện thật bethì Trình 2bLãng tuyệt 51đối không fkhoanh tay 51đứng nhìn.
“Không, 8cậu ấy 41chỉ nhìn fthấy bộ 6dạng thê d9thảm của bem, chứ 16không thấy d1quá trình 1xảy ra.” 1Dư Tịnh anhếch khóe fmôi, cười bkhổ.
Hứa 1Gia Trì thở 8phào: “Thế 10thì được. 9f © DiendanLeQuyDon.comEm không 8biết tính 0cnó đâu, 49rất nóng 7nảy, nhưng 5bđã đỡ 4hơn xưa 6nhiều rồi, fanh nhớ blúc nó đi 5học, có 1lần đánh 59nhau với engười ta, dcmũi sưng f6mắt bầm 0aquay về, dlàm hai bác 02xót vô cùng, ehỏi nó 9anguyên nhân 25nó sống 3achết không 94chịu nói, clì lợm elắm.”
fTịnh thoáng 1giật mình: 8“Chuyện exảy ra lúc 0nào thế?”

Hứa 70Gia Trì nghĩ cngợi: “Cấp dba thì phải, evề sau anh 09phải vòng 86vo hỏi thăm 4lẫn nhận dlời nó 80không nói 1ra nó mới cnói với banh vì cô 15bạn gái 27của nó.”

Rèm 5mi Dư Tịnh 48rung rung, etrong lòng 19vô cùng 1cphức tạp, dvội quay 9lưng đi, 19hơi thở 80dài. Nếu b5cô đoán fdkhông sai 50thì đó 40chính là blúc sau khi 44Trình Lãng c3tỏ tình 8evới cô ckhông lâu.
Trên f0đường 7về nhà bcô bị mấy 0dtên lưu 4manh học 87trường cnghề gần 1đó chặn 0đường, 69ra lệnh bbcho cô nộp 32hết tiền 33mang theo 64trong người ara.

1Tịnh vốn 4định thà a4rằng của 57đi thay người, fanhưng mấy 04tên kia thấy 39cô xinh đẹp 0thì lại 1này sinh ftà tâm, 65động tay cdộng chân 3với cô. d © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh afhoảng loạn 6hét lên 61cầu cứ, c1Trình Lãng b5đến kịp fblúc, một fchọi bốn, 4liều mạng fbảo vệ 8cô. Tuy Trình 2Lãng rất 38khỏe, nhưng 4dù sao hai 82tay không bthể chống 1lại bốn engười nên 0mặt anh 6nhanh chóng 04bị đấm 4mấy cú, 5đạp mấy 11phát nhưng 88dù bị thương eanh vẫn 0không tỏ 0ra sợ hãi, flấy ống 3dtay áo lau camáu mũi 0rồi lại 0fbất chấp 84tát cả elao lên. 4 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, 38bốn tên 12kia bị cách 68đánh không 0sợ chết acủa anh 49làm cho sợ 7hãi, tên 2đầu sỏ abđưa mắt d4ra hiệu 9cbốn tên cdchớp mắt 6đã chạy d9biến. Trình 83Lãng kéo 0Dư Tịnh 6ađang sợ 4đến đần dngười vào 2lòng anh 1cuống cuồng 5dhỏi: “Em 1không sao cchứ?”

b7Tịnh nấc dnghẹn: “Anh dbị thương 9dthế này 4mà còn hỏi efem có sao ehay không aà?”

Trình 2Lãng nói 1angắn gọn: 4“Bị thương c8chút xíu 3thôi mà.”

6Tịnh đòi bđưa anh 42đi bệnh eviện nhưng 54anh kiên 54quyết không 3chịu, cứ 11đòi đưa 3Dư Tịnh 18về nhà. 33 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa 7để tránh 8gặp lại 1chuyện xui 8xẻo đó, 4anh kiên 56quyết đưa 6cô về mỗi 1ngày. Hôm 25đó vì anh eakhông nỡ bchia tay Dư d0Tịnh nên 2cứ lẽo 3đẽo theo d4cô từ đằng 6xa, mới 6kịp đến 75bảo vệ aecô, anh tuyệt ccđối không acho phép bnhững chuyện fđại loại 74như vậy 85xảy ra nữa.
Về 0asau Dư Tịnh 4mới biết dTrình Lãng asau khi về 5ađã mặc bfkệ bộ 6mẹ ép hỏi 3thế nào acũng không 2chịu nói, 7ccuối cùng 7bị tra hỏi 1quá đành 0khai là đánh 1nhau với 81người ta, 4fnhưng không a4hề nhắc 61tới Dư 3Tịnh khiên 4ông Trình bcầm chổi 13lông gà dđánh anh cmột trận. 1c © DiendanLeQuyDon.comVề chuyện cnày, khi 9eDư Tịnh bvà Trình 6eLãng ở 1bên nhau, 4cô lại dxót xa mà 4khóc mấy edlần nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comTrình Lãng d8lại tỏ 7ra không cđể tâm 72mà nói: 7“Chuyện 01nhỏ mà.”

“Sao 2vậy?” 5Hứa Gia 92Trì thấy 2fsau lưng bmãi không 82động tĩnh, a8quay lại f5thấy Dư 7Tịnh đang 50thẫn thờ.
“Không 7có gì.” eDư Tịnh 2ecụp mắt 8bxuống.
Hứa 6dGia Trì thắc 2mắc nhìn dbcô: “A 03Lãng nói 6gì à?”
“Cậu 7ấy nói…” 0Dư Tịnh 6há miệng, erồi lại 37nuốt xuống: d“Cậu ấy d5hỏi chuyện c1buổi trưa 4là sao, em bkhông muốn 4fnói  nên c3đang suy a6nghĩ lí dbdo.”
“Ờ…”  Hứa b5Gia Trì vuốt 2ve gương cfmặt cô: c“Chuyện 81nói dối 64này anh không 1rành, tự 0em nghĩ đi 7nhé, anh bđi rửa bbát đây.”
82Tịnh: “…”.

53bấm mấy 5hàng chữ, 0lại xóa ffđi bấm flại, cuối 9cùng chỉ fcòn lại 1mấy chữ: bfchuyện này ckhông cần 5aanh lo. Cô 9nghiến răng, 8cgửi đi.
Trình b0Lãng không 51trả lời.

e5Tịnh bĩu 00môi, không 41biết là 79hụt hẫng 0hay nhẹ 8nhõm nhiều 90hơn.
Đến atối đi 59ngủ, Hứa 09Gia Trì mới 4sực nhớ: 3a“Kết quả ckhám của fem đâu, 5mang ra cho 6anh xem.”
“Anh 3đọc có 8hiểu không?” 0Dư Tịnh 5giả vờ 1tỏ ra kì ethị.     
Hứa 8bGia Trì như 3cười như 5không: “Cũng 34đúng, có 8chữ bác 86sĩ nào mà 4không rồng 2bay phượng e4múa đâu.”
“Anh 41đừng bẻ ccong ý em 43đi, em nói 2là thuật 4ngữ chuyên angành làm d6sao anh hiểu 78được.”
Khóe 0môi Hứa 99Gia Trì dần a5nhướng 2lên thành 77một đường 64cong rạng 1rỡ: “Vậy 22em giải fethích anh cnghe.”

2Tịnh lấy 73kết quả dckhám trong 1túi ra đưa d8cho anh: “Chỉ e5huyết áp 1hơi thấp 79thôi, không b2có gì lớn.”

Hứa 1Gia Trì cầm d5đọc mãi, 7đúng là akhông hiểu 48lắm nên c3trả lại acô: “Thế 7acần chú eý những 2gì?”

“Nghỉ fnhiều làm edít, ăn canh 9bồi bổ 13dinh dưỡng, 5echỉ có dba điều 9này thôi, 62chẳng có 9fgì lạ.”
“Thế 1lúc nãy 49anh bắt 8em ăn canh alà đúng 1quá rồi.” 43Hứa Gia 2Trì một 4ftay chống 27cằm, tay 1kia tải 0phần mềm 64trên điện 1thoại xuống.
3Tịnh chồm bđến xem 6rồi cười adlớn: Tuyển 79tập các 88loại canh.
“Bắt 1đầu từ 5ngày mai 57sẽ nấu acanh các cfloại cho eem ăn, nuôi efem tăng lên fmười cân 92mới được.”
dTịnh cuống a4lên: “MỚi 2kết hôn 52mấy tháng ccho mà em 83đã tăng 2gần năm 62cân rồi.”
Hứa e3Gia Trì chăm 9chú ngắm 78cô: “Vẫn 8gầy.”

1Tịnh lập 00tức phản ebbác: “Tại c3anh quá mập.”

“Đợi 05em mập đến cfnăm mươi ccân rồi 71anh sẽ bắt d8đầu giảm 48cân.” Hứa 65Gia Trì cười 5khì.
4cTịnh cười 7khẽ: “Bây 83giờ em đã 83năm mươi 9cân rồi, dHứa tiên 5sinh, bắt 3đầu từ 09ngày mai 8anh đã có 14thể giảm a3cân rồi fđấy.”

Hứa 1Gia Trì cười 8fgian xảo: 8“Nhưng 5trong lòng aaanh, em mãi 8mãi là bốn 2mươi lăm d3cân.”
1Tịnh: “…”
Sự bckiện ở 30trung tâm 51xét nghiệm fcòn lâu emới đơn 2giản như dDư Tịnh ctưởng tượng, 5lời xin 7lỗi cô 1cmong muốn ecũng mãi 7không thấy. 5 © DiendanLeQuyDon.comBa hôm sau 4ckhi cô quay 2lại bệnh f8viện, lời ađồn đã c6nghiêng hết dvề một 7phía, chỉ 3trích Dư 5cTịnh dụ 4ddỗ chồng angười khác, 7bản thân 0đã có chồng 8mà còn trơ a9trẽn làm ckẻ thứ cba.
a6Tịnh đờ 2dngười, c6sự việc adiễn biến ethế này, 1ccô chưa dbtừng nghĩ 6dtới. Nếu 4không vì 0ecâu nói 5fđó thốt 1ra từ miệng 8Thang Văn 53Ý, chắc 7chắn cô 7sẽ không 8tâm.

Thang 9cVăn Ý chặn 5cô trước b6cổng bệnh 1eviện: “Tiểu 5Dư, cậu 62cứ về bnhà để 9tránh bão d7đi, hình aảnh năm 9dngoái cậu 41được bình 7bầu xuất 4sắc đã 3cbị người bta bôi nhọ 0hết cả, 60nghe nói 2video hôm ađó cũng 1bị người ata đăng 9lên trang eweb nội dbộ, vợ 3eTiêu Nhân 4Kiệt ngày 01nào cũng 0ở lì trong d1bệnh viện ctìm cậu bđể tính 3sổ, tình 0hình bây 44giờ rất cbất lợi bvới cậu.”

9Tịnh cố 6nhún vai 43vẻ bình 7tĩnh: “Tại 1sao mình d3phải tránh, d3mình chẳng 55làm gì cả.”
“Bọn eamình tin 37cậu cũng cccó ích gì, 5phải là 2evợ Tiêu a9Nhân Kiệt 52tin mới 19được.” dcThang Văn 3aÝ cuống b6quýt: “Cậu 6mau về đi, 1bây giờ 7ecô ta là 8bmột con c2điên, nhất 5định sẽ akhông bỏ e9qua cho cậu ecđâu.” 4Thang Văn b6Ý đưa tay 1lên nhìn 2ađồng hồ, 5cba ngày nay, bePhó Cảnh abHà ngày 0anào cũng 0đến đúng d8giờ này, dnếu hai 21người đụng 7fđộ nhau b0ở cổng fthì quá atệ.

“Mình csẽ không dtrốn tránh.” 6Sắc mặt 32Dư Tịnh ftuy khó coi 82nhưng cuối 43cùng vẫn 5cười: “Cô 43ta đến 34thì tốt, a1có chuyện 52thì nói 9rõ trước 9mặt nhau.”
“Cô 0ta bây giờ 5đang điên, a7nghe không 49nổi đâu, 6cậu muốn 7alàm rõ cũng e0đâu nhất 70thiết phải 68lúc này, f4đến khi fđó người 7ethiệt thòi dlà cậu 9dthôi.” 05Sự đanh 10đá ghê abtởm của ePhó Cảnh aHà họ đãn 46tận mắt fechứng kiến, 0Dư Tịnh cftuyệt đối 88không phải 5đối thủ 6của cô 2ata.
6aTịnh vẫn 7lắc đầu, c1cô đi vòng 67qua Thang d3Văn Ý, đến dbphòng bệnh 3khoa ngoại.
Thang b8Văn Ý cuống 7quýt giậm dchân, vội 7gọi điện 9cho Doãn 0dQuyên.

Cũng 12may thông e9báo đến 2kịp thời, 92Doãn Quyên dđã bắt 2được Dư 32Tịnh ở 11cửa thang 1máy: “Tiểu 9eDư bây giờ d5không cần athiết phải 6đương đầu bvới cô 7ta, em nghe 5lời khuyên b1của chị 16đi, chị 2không hại fem đâu.”
87Tịnh không ehiểu ý 7hỏi ngược aalại: “Nếu fem trốn 8btránh thì 9chẳng phải 1btội danh cđó là thật 88sao?”
Doãn 7Quyên nghẹn 8lời, nhất 88thời không f7nghĩ ra phải 8khuyên cô 9thế nào.
78Tịnh nhân 86cơ hội 7fđi vào trong, 8Doãn Quyên 2etúm lây dfcánh tay bbcô không f5chịu buông.
“Y 6tá trưởng, dchị đang…” 67Dư Tịnh 17dở khóc 4edở cười.
Doãn 55Quyên thở 0ddài: “Thôi 2thì chị 2cứ nói 7thật với dem vậy. f6 © DiendanLeQuyDon.comĐây là aý của chủ bfnhiệm, bảo 53em tạm thời 06nghỉ phép, 1đợi qua bsóng gió 09này rồi 6em hãy đi flàm.”
“Tại 10sao?” Dư 60Tịnh thắc 3mắc.
“Anh 0eấy nói…” 3Doãn Quyên dấp úng, 5Dư Tịnh 9dcàng muốn abiết nguyên 4nhân: “Y 9tá trưởng, f4chủ nhiệm b8đã nói 4gì?”
Doãn cQuyên lại 2khẽ thở adài: “Anh e9ấy nói, dem sẽ ảnh b3hưởng đến 8ehình tượng 9tập thể ecủa khoa 5chúng ta.”
bTịnh giận edđến độ dmất cả 2bkhả năng 0ngôn ngữ, d6vì cô trẻ 4trung xinh 3đẹp, chủ 45nhiệm luôn enói may mà e0có cô, nên 0atổng thể 4khoa ngoại 4của họ 3mới được eenâng lên c1một bậc, 32bây giờ 4cô lại dtrở thành dtội nhân 83phá nát 6chình tượng 30tập thể, 65đạo lí 3này thay 3đổi nhanh 07thật. Cô bbị nỗi f6tức giận dalàm choáng 6eváng, cố 0achấp tìm f0chủ nhiệm aeđể cãi 2lí đến 1cùng.

Doãn 5Quyên lấy acơ thể ddchặn cô blại trong cthang máy: 6“Tiểu 60Dư! Sao em 5dkhông nghe flời khuyên a3của chị 3chứ. Lời 80chủ nhiệm b0thực sự 1ckhó nghe, 9nhưng Phó fCảnh Hà 16ngày nào fcũng tới 8quấy phá, 68anh ta cũng 96không thể 7chịu nổi, d0bị bức a5ép quá mới 35quyết định 1như vậy.”
59Tịnh bất ađộng, mãi esau mới 52hỏi: “CHị b0Doãn, chị 3cũng nghĩ d3thế sao?”
“Đương dfnhiên là 65không, và 4ccũng tuyệt bfđối tin 99tưởng nhân 5cách của 6em, nhưng 6nếu bây 6giờ em cương aaquyết đi 1làm, không 0chỉ Phó aCảnh Hà 34không nghe 9lời giải fthích của 9em, mà còn 8đắc tội e9với chủ 3nhiệm, có 93cần thiết 3dkhông?” 1Doãn Quyên 6bình tĩnh 06khuyên nhủ: 9“Em nghĩ b4thử đi, avài hôm 3nữa Phó e1Cảnh Hà 56không đến 2alàm phiền c9nữa, mọi dcngười sẽ 9quên chuyện c4này thôi. 0 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó 73em xuất 8hiện trở flại thì e5chuyện này a3sẽ dễ 0giải quyết 06hơn nhiều, 73em nghĩ sao?”
bDư Tịnh e1không can ftâm đến emấy thì 3evẫn phải 72thừa nhận 2lời Doãn cfQuyên nói berất có 0tình có 6lí: “Thế 63thì em về a1nhà trước 9vậy.”
Doãn bdQuyên gật 29đầu: “Yên achí, chủ d8nhiệm nguôi 0đi một fchút là 5chị sẽ 5thông báo ccem ngay.”
5Tịnh ngoài agật đầu fđồng ý 4ra thì không dthể nói 8gì được 3nữa.

Vừa 3xuống tầng 6thì nhìn 2thấy Phó aCảnh Hà eckhí thề 6hừng hực 0đi vào, 22theo tính acủa cô 61thì chắc e3chắn sẽ 5bước tới 96lí luận a9với Phó cCảnh Hà, 90nhưng cô fđã nhận 3lời Doãn f3Quyên sẽ enhượng 61bộ, nên 9dkhông thể 7nuốt lời. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô lẻn evào trong 3ethang bộ 7đợi bên bngoài không ffcòn động atĩnh gì 1mới bước bra. Cô không 37về nhà afmà gọi 24điện thoại 7cho Hạ Sính b5Đình.
Hạ dSính Đình e1cũng là 21người nóng fctính, mới f0nghe đã acnổi giận: 1“Sao cậu 05không kể asớm cho 48tớ biết?”
“Kể 8cậu nghe 5ethì có tác 94dụng không?”
“Đương aanhiên là 4acó, tới 7sẽ đứng bvề phía c7Hứa Gia f9Trì. Cậu 5xem cậu ddkìa, còn 03nghĩ cho b2bọn họ, bbây giờ 17thì làm 81khổ chính fdmình.”
1Tịnh vốn 2đã ôm cục d4tức trong 90bụng, bị 7Hạ Sính cĐình trách 4móc như 1cvậy, cô 8càng nổi dcáu: “Tớ 7kể cậu 3nghe không 7phải để d8cậu mắng 6tớ.”

“Tớ 7có mắng 71cậu đâu, dtớ lo cho 26cậu mà.” d2Hạ Sính 5dĐình là 1bạn thân dbao năm của 0ccô,hiểu 1rõ nhân c6phẩm của 68cô. Cả a9hai đều 1fxem người 38kia quan trọng bhơn chính 8bản thân fmình, Dư aTịnh xảy 6ra chuyện 3này, đương 2nhiên Sính fĐình sẽ elo lắng.

“Bây 9giờ tớ 36phải làm 5sao đây?” eDư Tịnh 4khổ sở. 47 © DiendanLeQuyDon.com“Haizzz, bebây giờ ctớ đã 57có cảm 56giác đi 3làm không 1được mà c9về nhà 9cũng không cxong rồi.”
“Xùy 26xùy xùy, 88Hứa Gia c4Trì nhà 8cậu tốt 3anhư thế, 9emà cậu b5lại nói 9ara lời đó.” 7Hạ Sính d6Đình trong cbgiờ phút adquan trọng 87vẫn nói 9giúp Hứa d1Gia Trì, 0anh chiều 4dchuộng Dư eaTịnh đến 4hư rồi. 5e © DiendanLeQuyDon.comĐồng thời 0cũng hâm 3fmộ Dư Tịnh, c3trước kia 6fcó Trình aLãng chăm esóc bảo bbvệ, bây fgiờ Hứa bGia Trì càng fyêu chiều 6lo lắng. e © DiendanLeQuyDon.comCó những 4người sinh 4ra là để 7fđược yêu 69thương.

8Tịnh than f1ngắn thở 4dài: “Gia 2Trì đối 1xử tốt 9với tớ ddthì tớ 3ađương nhiên c8biết, nhưng 2eanh ấy đoán ectrúng chuyện 4dnày như 27vậy chắc 9chắn sẽ 2đắc ý 2lắm.”
Hạ cSính Đình 1vuốt trán: 14“Đầu a9óc cậu 8bị gì thế, elúc này 7eđương nhiên 0là vợ quan 3atrọng nhất, 31làm sao còn 9chê cười 9bcậu.”
“Thật akhông?”
Hạ cSính Đình f5cực kì 1chắc chắn 66nói: “Ừ.”
“Haizz 5cậu hiểu f3anh ấy như 0thế ban 3đầu sao 3bkhông thích eanh ấy?” 3Dư Tịnh b8bỗng nói 17một câu.
Hạ 6bSính Đình aekhông mắc 1bbẫy: “BIết 3đùa là edchứng tỏ 88tâm trạng cfcậu chưa 0tới mức batệ nhất.”
03Tịnh mím 75môi, người a8hiểu cô 81chỉ có cfHạ Sính 7Đình.
“Mau 5liên lạc 7evới Hứa 8Gia Trì, emột chữ 9cũng không cđược giấu 2aanh ấy, asuy nghĩ ecủa đàn b7ông khác 8xa với lí 7giải của e4bọn mình, 6huống hồ c0là một 5người đàn a5ông yêu 0dcậu tha 2bthiết, anh 8fấy nhất 67định có f8cách giải 08quyết.”
7Tịnh trầm 6tư: “Mấy ehôm không cgặp, sao aacậu bỗng fcao thâm 1khó đoán 99nhiều như f4vậy.”
“Thế a6à?” Hạ 5dSính Đình 4cười khẽ dcó chút a8tự giễu: d“Chắc 0evì thất d8tình khiến bangười ta 7trưởng bthành đấy.”
34Tịnh lặng dyên không 5biết nói 48gì, rồi bnhư đột 9anhiên nhớ cra điều 2bgì, cô hỏi: b“Chuyện 55lần trước 3cậu muốn 2tớ làm, 8kế hoạch abtới đâu 2rồi?”

Thực 33ra là Hạ 2Sính Đình ađã có suy dnghĩ đại b1khái ròi, 49nhưng trước f8mắt quan 8trọng nhất 8vẫn là 4chuyện của bDư Tịnh, 7việc của b8cô tạm eethời có fathể gác 5sang một f0bên, cô 9nói tỉnh edbơ: “Chuyện 33của tớ f0không gấp, 75hơn nữa 2phải là 4cậu đi 2làm rồi dmới giúp 2tớ được.”

e5Tịnh nghĩ 18ngợi thấy d8cũng đúng, 2cúp máy 5brồi định 5gọi điện 8cho Hứa 71Gia Trì, 6đúng vào elúc này 5bcó điện 4thoại gọi 3etới, Dư 6fTịnh không 79kịp nhìn e9đã bấm 7cnút nghe: f4“A lô.”
“Là banh.”
0Tịnh lập 6tức nhận 00ra giọng 52Trình Lãng: 64“Chuyện 9gì thế?”
“Em 7đang ở 6đâu?”
77Tịnh rất e0không muốn 9anh xen vào e7chuyện này e7nên bịa 1ra: “Đang 28làm việc.”
“Lừa 94anh thú vị 0lắm hả?”
aTịnh: “…”
Trình dLãng bước 78ra từ sau 6lưng cô, edgiúp cô b0bấm nút 2tắt.
eTịnh bị 1anh dọa 91cho giật 7mình, căng 8thẳng nhảy 71dựng lên.
Trình 5dLãng tư 66lự: “Em bavẫn như 66xưa, không 8chịu nổi dbị hù dọa.”
39Tịnh bực 3bội: “Đổi d7lại là 9anh thử 0xem.”

Trình 9Lãng toét a7miệng cười.

f2Tịnh bất femãn nói: da“Sao anh f8núp sau lưng dem?”

Trình 02Lãng không 6đáp mà 8hỏi: “Có 8muốn biết dtình nhân 42của bác 9sĩ Tiêu f4là ai không?”
cfTịnh sửng fsốt: “Anh bta thực esự có tình 75nhân à?”
“Đúng 8bthế.”
dbTịnh lẩm 46bẩm: “Em 5cứ tưởng fPhó Cảnh 6Hà hiểu dnhầm anh fta.”

“Em 2ngây thơ eequá.”
Giọng 5cđiệu này 3giống hệt 7Hứa Gia f5Trì. Giọng 9fDư Tịnh 9mang vẻ enghi hoặc 20và dè dặt: e4“Là ai?”
“Ở bdđây không dbtiện nói, 9em đi theo 4canh.”

Lúc 0này hai người d4họ đang c7đứng trước 9cổng chính dbệnh viện, 87bệnh nhân a0ra vào tấp 33nập, không fchỉ chặn ađường f9người khác 5mà cũng 39khá ‘lộ 3liễu’. 33 © DiendanLeQuyDon.comĐó không c0phải chuyện 6etốt đối fvới Dư 7Tịnh đang 72cần tránh eebão, đối 54với Trình 00Lãng đã 16ở đây dba ngày quan dsát Tiêu 9fNhân Kiệt dcũng khá b5bất lợi.

Nguồn: truyen8.mobi/t102021-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-9.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận