Quan Thương
Tác giả: Cảnh Tục
Q.7 - Chương 1: Thân Thích Nghèo (01)
Ads
Chuyện đoàn người Lục gia tới Tĩnh Hải trôi qua rất nhanh, cảPhương Nam và Lâm Tuyền đều không muốn nhắc tới chuyện đó, thậm chí Lâm gia không hay biết gì Lâm Tuyền đã tìm được nhà mẹ đẻ của mình, cuộc sống của Lâm Tuyền tiếp diễn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngày 3 tháng 2, Cố Hiến Chương trúng tuyển bí thư tỉnh ủy, tiếp đó ban bệ tỉnh tiến hành điều chỉnh, Đoạn Kính Hồng, Lưu Thanh Sơn đều có khảnăng tiến lên một bước, nhưng trọng điểm quan tâm của Lâm Tuyền quan tâm không phải điều đó, mà là tháng tư kỳ đổi khóa của cấp huyện thành phố.
Cảnh Nhất Dân hướng tỉnh ủy tỏ rõ thái độ muốn ở lại Tĩnh Hải, bất kểtừ phương diện nào mà nói, địa vịcủa ông ở Tĩnh Hải không ai lay chuyển được nữa, nhưng không ai khẳng định ngày nào đó Trương Quyền không thểthay thế.
Quan viên trong nước chỉthăng chứkhông thểgiáng, trừ khi nắm được nhược điểm trí mạng, nếu không khó mà chèn ép được mãi.
Trương Quyền làm quan rất thông minh, ông ta biết tiến biết lui, biết ăn vụng biết chùi mép, nên ai cũng biết ông ta là quan tham mà không làm gì được, Trương Giai Minh tiếp nh
ận tổng cty xây dựng là nhờquan hệ hôn nhân với Trần Vũ, lu
ật pháp tương quan trong nước không có điều lu
ật hạn chế. Tới gần tuyển cử đổi khóa, Trương Giai Minh còn vờvịt từ chức, khiến người ta không bới móc gì được.
Muốn triệt đểđánh gục tổng cty xây dựng, phải cắt đứt tài nguyên chính trịcủa nó, chỉcần đuổi được Trương Quyền khỏi ghế thịtrưởng, sẽ không ít người ném đá xuống giếng giải quyết phần còn lại, điều này Lâm Tuyền có nh
ận thức sâu sắc ngay từ thủa thiếu thời. Tất nhiên nói đơn giản song không phải dễ, có điều Lâm Tuyền đủ tự tin đểdồn cha con Trương Quyền, Trương Giai Minh vào chỗ chết.
Lâm Tuyền đan hai tay vào nhau, trông như đang ôm một cốc trà, khuôn mặt gầy gò mang sự nghiêm nghịkhông phù hợp với tuổi tác, y đang cân nhắc lại các bước trong kế hoạch của mình.
Do lần đổi khóa này tỉnh và thành phố gàn như tiến hành cùng lúc, Cố Hiến Chương sau khi trúng tuyển bí thư tỉnh ủy, b
ận rộn điều chỉnh ban bệ, ông ta không muốn phía dưới ở thời gian này có biến động lớn. Kết thúc sự nghiệp chính trịcủa một quan viên cấp phó tỉnh, hoặc dùng kế quyền nghi điều Trương Quyền ra khỏi Tĩnh Hải, đều không phải là chấn động nhỏ.
Lâm Tuyền cầm điện thoại lên, đến khi ngón tay bấm số đầu tiên lại bất động, do dự một lúc bỏ điện thoại xuống, bấm dãy số khác rồi lấy áo khoác mắc vào đi ra cầu thang.
Lâm Tĩnh Di đang ngồi nhàn nhã đọc tạp chí ở ghế sô pha, thấy Lâm Tuyền đi ra ngoài trách:
- Giờnày mà còn đi đâu nữa, sắp cơm nước rồi? Hay là bây giờmuốn ăn cơm cùng cũng phải hẹn trước hảchủ tịch Lâm?
- Hì hì, em tới nhà ông ngoại, tối ăn cơm với ông, lâu không gặp ông nhớ quá.
Lâm Tĩnh Di đẩy Lâm Tuyền ra, hồ nghi nhìn y, cô chẳng tin lời ma quỷ của y:
- Tưởng chịcon nít lên ba à? Đi đâu.
Lâm Tuyền nổi hứng nghịch ngợm thơm lên má Lâm Tĩnh Di một cái:
- ChịTĩnh Di càng ngày càng trẻ đẹp, da mịn như con nít lên ba th
ật ấy.
- Cái thằng quỷ, đi Châu Âu có mấy lần mà đã nhiễm thói xấu rồi.
Lâm Tĩnh Di lúng túng đẩy Lâm Tuyền ra, Lâm Tuyền nhe răng cười, chỉnh trang xong đi ngay không đểLâm Tĩnh Di chất vấn thêm, gọi điện cho Quý Vĩnh tới đón.
Chiếc Volvo đi qua Tân thành Nam Cảng, Quý Vĩnh b
ật đĩa CD, trong loa phát ra bài Một ngày hoàn mỹ của Tôn Yến Tư:
Em muốn một căn nhà lớn.
Có cửa sổ th
ật rộng.
Mặt trời chiếu lên sàn nhà,
Cũng làm ấp chăn của em.
Lâm Tuyền khuỷu tay chống lên cửa sổ xe, chăm chú nhìn thành phố bao phủ dưới ánh hoàng hôn.
Từ tình cảm, Lâm Tuyền căm ghét Trương Quyền, Trương Giai Minh hơn xa Trương Minh Hành, quan trọng hơn, hạng mục Thế Kỷ thành có thểlàm loạn quỹ tích phát triển của thịtrường địa ốc Tĩnh Hải.
Là một trong số những người xây dựng lên thành phố này, Lâm Tuyền luôn có cảm giác tự hào và thành tựu về nó, điều này cũng là nguyên nhân khiến Lâm Tuyền không muốn kẻ khác cướp đọa, phá hỏng đứa con cưng của mình.
- Em muốn một căn nhà lớn.
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.mLâm Tuyền khẽ nhẩm lời bài hát, chợt nhớ tới lần ở Venice Trần Phi Lăng cũng nói với mình điều gần tương tự, khóe môi hơi nhếch lên, nhưng chưa phải là nụ cười:
- Đúng là giấc mộng hoàn mỹ.
Xe rẽ vào đường Hồng Giang, dọc theo bờbắc sông Thông V
ận tiến về phía đông, xe đi không nhanh, đó là vì thói quen của Lâm Tuyền. Phía nam cầu là nơi đặt hạng mục Thế Kỷ thành, đất đai chưa được san bằng hết, v
ẫn còn những căn nhà lác đác, đa phần dùng vôi trắng viết chữ"giải tỏa" trên đó, dù cách một con sông v
ẫn thấy rõ ràng.
Trạch viện cũ ba mặt là nước, xe từ chính diện đi qua con đường nhỏ rải đá, trước cửa nhà có đỗ chiếc xe của Trần Kiến Quân, Lâm Tuyền nhíu mày, chỉmuốn bảo Quý Vĩnh quay đầu xe bỏ đi.
Con chó chăn cừu Tiểu Vĩnghe tiếng xe ở sau cánh cửa gỗ đỏ sủa toáng lên, thấy Lâm Tuyền liền nhào tới như cơn lốc, Lâm Tuyền có đề phòng trước, Tiểu Vĩvừa phóng lên thì y tóm lấy dây da đeo cổ của nó, tránh quần áo bịhủy bởi móng vuốt của nó. Trần Kiến Quốc nghe tiếng chó sủa chạy ra, vội vàng chạy ra, chớp mắt nụ cười toét ra tới t
ận mang tai, lưng còn hơi khom xuống:
- Tiểu Ba tới thăm ông ngoại à?
Bộ dạng cực kỳ đáng tởm đó của ông ta làm Lâm Tuyền đau đầu, may y chưa tới mức nổi khùng là vì Trần Sở kịp thời xuất hiện. Tình cảm của Lâm Tuyền với đám anh em cùng bối ph
ận khá tốt, dù sao khi còn nhỏ đều sống ở trạch viện, còn chưa bịchiều hư thì Trần gia đã đi xuống, Lâm Tuyền tuổi lớn hơn một chút, nên nhiễm đủ thói hư t
ật xấu.
Chung Lệ vợ của Trần Kiến Quân cũng có mặt, không tiện nói chuyện, Lâm Tuyền coi như tới thăm ông ngoại, lòng thì tò mò, cảnhà Trần Kiến Quân sao lại kéo tới đâ chẳng tin người c
ậu này lương tâm thức tỉnh tới thăm cha già.
Trần Sở đã có bạn trai, điều kiện gia đình không tốt, không phải là con rểphù hợp của Trần gia.
Chàng trai đó làm việc ở trung tâm thư viện Tĩnh Hải, là nhân viên công tác rất bình thường, Trần Sở thường tới đó tìm sách, hai người nhờđó tiếp xúc với nhau, rồi từ cuốn sách chung sở thích phát hiện ra đặc điểm trên người đối phương cuốn hút mình, cứthế bất tri bất giác quen nhau gần một năm.
Trần Sở chưa định đểtrong nhà biết chuyện này, một lần lỡ miệng nói ra, vợ chồng Trần Kiến Quân đểý lần theo manh mối tới đơn vịbạn trai Trần Sở nghe ngóng tình hình, vừa mới biết chàng trai kia là nhân viên không được cấp trên ưa thích, gia cảnh không phải nghèo khó, song tuyệt đối không thểnói là dư dả. Trái tim vợ chồng Trần Kiến Quân, Chung Lệ bịthế tục hun đen xì bao năm tức thì sôi sùng sục, như mèo bịd
ẫm phải đuôi, kiên quyết cấm con gái qua lại với chàng trai đó.
Trong đám anh em cùng bối ph
ận thì Trần Sở có cá tính nhất, chẳng hề sợ áp lực từ cha mẹ, còn tính bỏ nhà ra đi, vợ chồng Trần Kiến Quân cũng rất dữdội, tới t
ận thư viện gây chuyện, chửi mắng chàng trai kia lừa gạt tình cảm của Trần Sở trước mặt bao người, còn nói hắn là đỏ đào mỏ, không biết liêm sỉ, khiến chàng trai đó không thểnào ở lại đơn vịlàm việc nữa, quan hệ với Trần Sở cùng tụt xuống 0 độ C.
Trần Sở chỉcòn một đường cầu cứu ông nội, Trần Sở cũng đi theo, còn mong Trần Nhiên cùng mình dạy bảo Trần Sở. Trước khi Lâm Tuyền tới, hai cha con họ đã cãi nhau một tr
ận ầm ĩtrước mặt Trần Nhiên. Ngược lại do mấy năm qua nhờtài sản tăng vọt, uy tín Lâm Tuyền trong gia tộc rất cao, trước mặt y Trần Kiến Quân, Trần Sở đều kiềm chế bản thân.