Thơ Ngụ Ngôn La Fontainne (La phông ten) Thỏ rừng và gà gô

Thỏ rừng và gà gô
Đừng bao giờ nhạo người khổ cực

Chắc đâu mình hạnh phúc lâu dài?

Trong truyện ngụ ngôn của ngài

Hiền triết Êdốp đã vài lần nêu

Một hay hai trong nhiều ví dụ

Những dòng thơ tôi thử đề ra

Cũng giống của ngài thôi mà

Cánh đồng xa gà gô và thỏ

Tình đồng hương ăn ở yên lành

Chó săn ập tới thình lình

Thỏ phải chạy trốn lánh mình cho mau

Chỗ ẩn kia kín sâu khó thấy

Đàn chó săn đã phải lạc đường

Kể cả tên Nhanh-vô-cùng

Nhưng tấm thân thỏ nóng bừng cả lên

Toát hết vía làm tên Thạo-ngửi

Nhận ra mùi mồi lủi đâu đây

Hăng tiết nó xông lên ngay

Sủa thúc đuổi thỏ chạy dài một hơi

Tên Không-dối-một-lời bèn nói

Rằng mồi đà chạy khỏi nơi đây

Đúng thế. Cũng vào lúc này

Chú thỏ tội nghiệp về ngay hang mình

Để được chết yên bình chốn ấy

Gà gô vừa nom thấy đã cười

Nhạo rằng: "Khoe chạy quá trời

Chân cẳng đâu rồi mà chịu nằm đây?"

Đang cười bị phát hiện ngay

Tưởng đâu đôi cánh vốn bay lẹ làng

Đảm bảo trước muôn vàn nguy biến

Gà gô chưa tính đến chim ưng

Móng sắc độc ác vô cùng

Nguồn: truyen8.mobi/t120613-tho-ngu-ngon-la-fontainne-la-phong-ten-tho-rung-va-ga-go.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận