Chuyên gia địa nhiệt
Địa nhiệt là ngành nghiên cứu về nhiệt lượng của lớp vỏ Trái đất và sử dụng nhiệt lượng đó làm nguồn năng lượng. Nhiệt độ của đất tăng một cách đều đặn theo (độ sâu građien địa nhiệt là 1oC trên 30 m) có liên quan đến một luồng năng lượng bên trong có nguồn gốc từ phóng xạ của một đơn chất và từ nhiệt lượng được sinh ra do quá trình hình thành và biến đổi cấu tạo Trái Đất. Quá trình chuyển dời nhiệt lượng này được thực hiện hoặc là qua sự dẫn nhiệt (không có sự dịch chuyển của vật chất) hoặc qua sự đối lưu (vật chất chuyển động như nước hoặc dung nham. Nhiều đo đạc cho phép phác họa một bản đồ về hệ năng lượng này, rõ nhất là trong các khu vực có thông lượng mạnh, ví dụ như ở vùng khối núi trung tâm (Massif central) của Pháp (200oC ở độ sâu - 5000 mét), có thể đạt tới được với những kỹ thuật khoan hiện nay và là những nguồn năng lượng dự trữ khổng lồ. Phương pháp khai thác là làm chuyển động tuần hoàn một chất dẫn truyền ở giữa hai hoặc nhiều giếng thông nhau ở độ sâu để đảm bảo quá trình trao đổi nhiệt. Được bơm vào ở trạng thái lạnh và bốc lên dạng hơi ở 180oC, nước được sử dụng cho một nhà máy nhiệt điện để sản xuất ra điện, rồi lại được làm lạnh, và được bơm lại lần nữa vào trong giếng khoan. Ngang tầm với những nguồn nước nóng được sử dụng để sưởi ấm cho các thành phố trong một số quốc gia, người ta cũng có thể khai thác các giếng địa nhiệt với quy mô lớn trên thế giới. Song phương pháp sản xuất năng lượng này vẫn còn là ở giai đoạn thử nghiệm và đặt ra nhiều vấn đề kinh tế đối với chuyên gia địa chất.