Thủ đô Tokyo
Với trên 13 triệu dân chưa kể khách vãng lai, Tokyo là một thành phố khổng lồ thuộc hàng đầu thế giới. Ở đây có đủ loại phương tiện công cộng với mật độ lưu thông dày đặc như xe lửa, tàu điện ngầm, monorail, taxi... nhưng đường sá vẫn sạch sẽ, ngăn nắp. Đặc biệt, con người ở Tokyo luôn hối hả, tất bật. Họ đi như chạy, gương mặt căng thẳng và rất ít khi cười.
Trên con đường cao tốc từ sân bay quốc tế Narita về trung tâm thủ dô Tokyo, đủ loại xe tải, xe buýt, ô tô nối đuôi nhau lao vun vút. Càng vào gần trung tâm thành phố, cao ốc, nhà chọc trời xuất hiện càng nhiều.
Ngay trước Hoàng Cung - nơi sinh sống của Nhật hoàng và Hoàng tộc, hàng loạt cao ốc, nhà chọc trời đã mọc lên cùng quá trình phát triển mạnh mẽ của nền kinh tế Nhật Bản. Đó là những cao ốc có dáng vẻ khổng lồ, sừng sững như Mitsubishi, Tokyo Kajio, Kasumigaseki... hay những tòa nhà chọc trời gần công viên Trung tâm Shinjuku như: Shinjuku Center, Tokyo Metropolitan, Shinjuku Sumitomo, Sompo Japan... Theo thông tin do Bộ Xây đựng và Giao thông Nhật công bố, vào giữa tháng 9 - 2003, ở Tokyo có 15 tòa nhà cao trên 200 m, 47 tòa nhà cao trên 150 m. Còn loại cao ốc cao từ 100 m đến 150 m thì nhiều không kể xiết.
Dưới những dãy nhà chọc trời, nhịp sống ở Tokyo vô cùng hối hả. Mỗi sáng, từ thứ hai đến thứ sáu, hầu hết phương tiện vận tải công cộng như xe lửa, tàu điện ngầm, monorail đều chật cứng người. Vào giờ cao điểm, nhân viên các nhà ga phải túc trực để... đóng cửa tàu vì người quá đông nên cửa tàu không thể tự động đóng được. Điều đặc biệt nữa là người Tokyo đi bộ rất nhiều và rất nhanh. Từ nhà ga, họ cứ lặng lẽ đi bộ qua các phố để đến công sở.
Ở Tokyo, chỉ những người có thu nhập cao, giàu có mới đi lại bằng taxi, còn phần lớn người dân đều đi lại bằng các phương tiện công cộng. Ở tất cả nhà ga xe lửa, tàu điện ngầm, monorail đều trang bị hệ thống bán vé tự động, kiểm soát ra vào tự động. Muốn đi đến ga nào thì phải mua vé với giá quy định được ghi rõ trên bảng. Nếu không đùng thẻ, hành khách phải bỏ các đồng tiền xu vào máy và bấm nút, máy sẽ cho ra vé và trả lại phần tiền thừa ngay tức khắc. Chiếc vé nhỏ xíu này sẽ là giấy thông hành để hành khách vào ga đi và ra khỏi ga đến một cách rất chính xác.
Toàn bộ hệ thống giao thông công cộng khổng lồ ở Tokyo nói riêng và nước Nhật nói chung đều được tự động hóa ở mức rất cao, con người chỉ tham gia quản lý ở những khâu thật cần thiết. Trên khắp các đường phố, nhà ga, sân vận động, nhà bảo tàng... đều lắp đặt hệ thống bán nước giải khát, thuốc lá, điện thoại công cộng tự động.
Tháp Tokyo
Tháp Tokyo được xây dựng vào năm 1958, cao 333 m. Với chiều cao này, tháp Tokyo cao hơn tháp Eiffel ở Paris (có chiều cao là 320 m được xây năm 1889), và là tháp bằng thép tự đỡ cao nhất thế giới. Hiện nay, tháp Tokyo phục vụ cho việc truyền tải các tín hiệu thông tin truyền thông, giao thông của thủ đô Tokyo, cũng như phục vụ việc thu thập các số liệu thời tiết và ô nhiễm không khí.
Tháp Tokyo là một nơi tuyệt vời để chiêm ngưỡng toàn cảnh thủ đô của đất nước hoa anh đào. Tháp có hai khu, một khu cao 150 m và khu thứ hai cao 250 m. Thường tháp Tokyo lúc nào cũng đông khách du lịch. Vào ban ngày, từ tháp Tokyo có thể nhìn rõ những tòa nhà và các khu cây xanh của Tokyo và núi Phú Sĩ. Khi hoàng hôn xuống cùng những ánh đèn điện lung linh khắp nơi, khung cảnh càng tuyệt vời hơn nữa.
Từ năm 1989, những bóng đèn thắp sáng được lắp trên tháp Tokyo. Người Tokyo cảm thấy ngọn tháp với những ánh đèn nhấp nháy tạo nên một khung cảnh ấm áp và kỳ ảo hơn. Những người lần đầu tiên đến Tokyo thường tìm đến tháp Tokyo để có thể ngắm toàn cảnh một trong những thành phố hiện đại nhất thế giới.
Dù cao hơn tháp Eiffel 13 mét, nhưng khối lượng tháp Tokyo lại nhỏ hơn. Trong khi tháp Eiffel nặng 7.000 tấn thì tháp Tokyo chỉ nặng khoảng 4.600 tấn. Đây là thành tựu vượt bậc xuất thép và xây dựng Nhật Bản.
Tổng cộng khối lượng sơn sử dụng cho tháp Tokyo là 28.000 lít (140 thùng), gồm 2 màu sơn là trắng và da cam theo quy định an toàn hàng không. Có tất cả 176 dàn đèn chiếu sáng theo kiểu hắt từ dưới lên.
Đặc biệt, trên hành trình trở xuống sau khi ngắm cảnh từ độ cao 150 hay 250 mét, ở tầng 3, bạn có thể thăm khu trưng bày tượng sáp các danh nhân, các ngôi sao nghệ thuật danh tiếng với kích cỡ bằng người thật, có cả tượng sáp Chủ tịch Hồ Chí Minh ở tư thế đang ngồi trên ghế gỗ.
Vườn trên không
Tiếng róc rách của nước, tiếng rúc rích của côn trùng sẽ làm cho bạn có cảm tưởng đang đứng trong một công viên nhỏ. Nhưng thực ra đây lại là một khu vườn cách trung tâm quận Kasumigaseki, thành phố Tokyo đến 45 m trên không, tập trung trên sân thượng những tòa nhà văn phòng lớn. Những khu vườn như thế này được trồng để xem xét hiệu quả của việc tăng cường cây xanh trong thành phố.
Ở Kusumigaseki, ngoài khu rừng nhỏ ở cung điện hoàng gia, hầu như không còn chỗ nào để trồng cây. Phần lớn diện tích được dành cho xây dựng, chỉ 5% đất đai còn lại đề trồng cây.
Vườn trên không thoạt nghe có vẻ như là một ý tưởng viển vông, nhưng đây lại là một thử nghiệm thực tế để giải quyết một vấn đề đang tồn tại. Nhiệt độ ở các trung tâm thành phố có lúc tăng đến mức không bình thường, đe dọa trực tiếp đến môi trường ở nơi đây. Theo trung tâm khí tượng học ở Nhật Bản, nhiệt độ trung bình hàng năm ở Tokyo tăng 3oC trong vòng 100 năm qua. Nhiệt độ tăng trong thành phố là kết quả của rất nhiều nhân tố, trong đó có sự giảm lượng hơi nước trong không khí do thiếu cây xanh. Vì vậy biện pháp hiệu quả nhất là tăng cường cây xanh cho thành phố. Sân thượng bằng xi măng nếu bị bỏ không sẽ tập trung sức nóng và góp phần gây ra sự nóng lên của thành phố. Nếu đất được đưa lên sân thượng và cây được trồng ở trên đó tình hình sẽ được cải thiện rất nhiều.
Tuy nhiên, việc trồng vườn lại không đơn giản chút nào. Gần đây các nhà khoa học ở Nhật Bản đã tạo ra một loại đất nhân tạo chỉ nặng bằng 1/2 hay 1/3 đất bình thường. Với loại đất này, có thể sử dụng với một độ dày hơn mà không phải tiến hành bất cứ công việc củng cố lại trần nào. Ngoài những loại đất đặc biệt, người ta còn phải đưa vào những tấm ngăn nước đặt giữa trần và đất, tấm ngăn không cho rễ của thực vật mọc trên trần và cả một hệ thống tưới nước. Một tiến bộ khác là việc tạo ra các loại cây mọc với ít đất hơn bình thường và các loại cây nhẹ hơn, ít rễ hơn.
Mùa hè vừa qua, nhiệt độ ở Tokyo và các thành phố lớn khác vẫn cao, nhiệt độ cao nhất trong ngày cũng bằng nhiệt độ cơ thể con người. Ban đêm nhiệt độ hiếm khi dưới 25oc và thường trên 30oc. Vào giữa hè, Tokyo được coi là thủ đô nóng nhất trên thế giới, hơn cả Bangkok (Thái Lan) và New Delhi (Ấn Độ). Rất nhiều người dân Nhật Bản đang mong chờ sự quay lại của những đêm hè mát mẻ, khi đó họ có thể nghỉ ngơi sau một ngày nóng nực. Và có lẽ những khu vườn trên không sẽ góp phần đem đến điều này.
Tokyo City guide - Shinjuku
Với trên 1.5 triệu người qua lại Shinjuku mỗi ngày, trung tâm này đáp ứng nhu cầu cho mọi người.
Shiniuku không bao giờ ngủ. Có rất nhiều sự tương phản: công viên Shinjuku-gyoen trầm lắng xen giữa những tòa nhà chọc trời. Các rạp hát hiện đại đứng giữa các sân khấu Kabuki truyền thống. Các cửa hàng giảm giá đông đặc người đối diện với các siêu thị, cửa hàng bách hóa delux và các nhà hàng sang trọng lại nhìn xuống quán yakitori.
Dấu ấn của quá khứ tô điểm thêm cho cảnh vật bằng các đền chùa, lễ hội và Oiwake Dango, một loại quán ăn có thể làm hài lòng những du khách khó tính.
Những địa điểm tham quan hấp dẫn:
Ga Shinjuku
Ga bận rộn nhất thế giới là nơi lý tưởng để bắt đầu những chuyến đi chơi. Ra bằng ''East Exit'' (cửa đông) là khu shopping và khu red-light đèn đỏ Kabukicho, cửa nam ''South Exit'' ra trung tâm shopping Takashima Times Square và cửa tây “West Exit'' là khu vực kinh doanh và cao ốc.
Khu Đông
Đông Shinjuku là khu shopping cao cấp, nó cũng là ''Kabukicho'', một khu đèn đỏ. Từ ga Shinjuku đi theo biển báo “Central East Exit'' là đến ''My City''. Bên trong nơi này được chia thành khu có nhiều cửa hàng rất được giới trẻ quan tâm, Studio Alta với các màn hình ti vi khổng lồ.
Khu Tây
Từng là một khu vắng lặng cho đến những năm 1960, giờ đây nó tập trung toàn cao ốc lớn nhất ở Nhật. Một số toà nhà có tầng để quan sát từ trên cao và hầu hết đều có nhà hàng ở tầng trên cùng, cho ta chiêm ngưỡng những cảnh đêm đẹp nhất thành phố.
Kabukicho
Shinjuku luôn nổi tiếng là một trong những khu giải trí của Tokyo. Sau thế chiến thứ II, kế hoạch xây dựng một nhà hát Kabuki không thành hiện thực, nhưng cái tên thì được giữ lại. Các con đường đèn đỏ của Kabukicho tự hào là một trong những khu chơi đêm nóng bỏng, rực lửa nhất của thành phố. Nơi đây có rất nhiều các câu lạc bộ thoát y, các quán hostess bar và các tiệm massage parlor, rạp chiếu phim cùng với rất nhiều quán karaoke, các nhà hàng phục vụ món ăn từ đủ các nước khác.
Tokyo Opera City
Nằm ở tây nam của Tây Shinjuku, Tokyo Opera City mở cửa vào năm 1996, gồm có nhà hát New National Theater và toà nhà Tokyo Opera City Tower. Nhà hát New National là một cấu trúc thoáng đãng chứa 3 không gian biểu diễn. Từ tầng 4 đến tầng 6 là trung tâm NTT Inter-Communication Center (ICC), một viện bảo tàng tân kỳ của tập đoàn viễn thông lớn nhất Nhật Bản. Các triển lãm trưng bày là các kỹ thuật cao cấp nhất.
Toà nhà văn phòng chính quyền – Tokyo Metropolitan City Goverment
Toà nhà này cao thứ 4 ở Nhật, xây xong vào năm 1990 và khó mà bị nhầm với các tòa nhà khác vì 2 cái tháp đặc trưng của nó. Tòa nhà cao 296 mét và nhờ vào các trụ hấp thu chấn động, đây được cho là tòa nhà có khả năng chịu được động đất mạnh. Có hai sảnh để quan sát nằm ở mỗi tháp ở tầng 45, có thể lên miễn phí và tầm nhìn từ đó vô cùng tuyệt vời. Nếu vào ngày đẹp trời, từ đây có thể thấy cả núi Phú Sĩ.
Shomben Yokocho
Đây là một bộ sưu tập các nhà hàng và quán nhỏ nằm giữa các đường ray tàu và bên cạnh cửa hàng Odakyu Department. Năm 1999, một trận hỏa hoạn xảy ra trong một quán mì ramen và khu vực này hầu như bị thiêu hủy. Sau đó nó được xây dựng lại nhưng vẫn giữ đặc trưng cũ.
Quảng truờng Takashimiya Times
Chỉ vài phút từ ga Shinjuku theo đường bộ hành, Takashimiya Times Square là một phức hợp cửa hàng, khu vui chơi, khu ăn uống đồ sộ. Có chi nhánh của Tokyu Hans, cửa hàng nổi tiếng về lifestyle và DIY, một Kinokunia bán sách tiếng Anh. Ba tầng trên cùng dành cho các hoạt động giải trí: Tokyo Imax Theater là nhà hát chiếu phim 3D màn hình rộng đầu tiên ở Nhật. Nếu bạn đói và mua sắm đủ rồi thì có 30 nhà hàng, tiệm cà phê giá cả phải chăng sẵn sàng phục vụ.
Công viên Shinjuku
Trộn lẫn 3 kiểu vườn khác nhau: Pháp cổ điển, Anh landscape và Nhật truyền thống, công viên Shinjuku được đánh giá là một trong những khu vườn quan trọng nhất từ thời Minh Trị.
20.000 cây trồng trong công viên Shinjuku đều là những mẫu cây đầu tiên được trồng tại Nhật như cây tulip, cedar Himalaya và bald cypress. Chúng làm cho khu vườn trở thành độc nhất và có vẻ đẹp rất đặc biệt.
Từ màu của hoa anh đào nở vào mùa xuân cho đến màu xanh nhẹ nhàng của của hè, những chiếc lá đầy màu sắc của mùa thu, các bông tuyết của mùa đông, công viên Shinjuku là một ốc đảo hoàn hảo.
Edo Tokyo
Tuy người Nhật hòa mình vào cuộc sống công nghiệp hiện đại nhưng lại rất tôn trọng và có ý thức bảo vệ văn hóa truyền thống. Tại Tokyo - Viện bảo tàng Edo Tokyo là khu nhà mang kiến trúc kiểu một con tàu vũ trụ chứa đựng trong đó đầy đủ lịch sử Tokyo qua các thời kỳ. Ở đây bạn sẽ nghe kể truyền thuyết về người anh hùng nổi loạn Taira No Masakado (vào năm 940 sau CN) hoặc đến thẳng vườn Hoàng gia gần đó để tha hồ lãng mạn, bay bổng, suy tư. Vườn Nhật mang nhiều ảnh hưởng của kiểu vườn Trung Quốc, nặng tính tôn giáo và triết lý nhưng được ''Nhật hóa'' và nhấn sâu ấn tượng bởi tính tượng trưng. Khu vườn Hoàng gia là một trong 20 khu vườn lớn và đẹp của xứ Phù Tang. Ở đây có ngôi nhà của đương kim Nhật hoàng Akohito. Nó được ví như một con tàu xanh khổng lồ trôi trên dòng Sakuradabori, Babasakibori và Chidorigafuchi. Vườn Hoàng gia còn lôi cuốn du khách bởi thành cao, hào sâu và những điều huyền thoại, bí ẩn trong việc bảo vệ, canh phòng.
Hoàng Cung của đất nước mặt trời mọc
Cung điện của Nhật Hoàng nằm ở trung tâm Tokyo, trên khu vực Cung điện Edo được xây dựng từ thời Edo (1603 - 1868). Vào thời này, Chính phủ do các tướng lĩnh quân đội lập nên. Chỉ trong hai ngày 02/01 và ngày sinh của Nhật Hoàng (hiện tại là ngày 23/12) là mọi người có thể vào thăm cung điện để bày tỏ lời chúc tụng đến Nhật Hoàng.
Cung điện này là một khu vực lịch sử của đất nước hoa anh đào. Tuy nhiên, khách thập phương đều có thể đến thăm khu vườn ngoài trời của cung điện (Kokyo Gaien) khu vườn phía đông (Higashi Gyoen), và công viên Kitanomaru. Ngày nay, những công viên này là những nơi nghỉ ngơi, giải trí của người dân và khách đến thăm Tokyo.
Ieyasu Tokugawa là vị Tướng quân đầu tiên trong thời các Tướng quân của dòng họ Tokugawa tính từ năm 1603, đã bắt đầu xây dựng lại tòa lâu đài Edo như là một biểu tượng chính trị và kinh tế cho nước Nhật thời đó.
Qua các thời trị vì của các Tướng quân, cho đến năm 1710, tức thời của Tướng quân Ienobu, tòa lâu đài được xây thêm hai lớp hào nước bao quanh, với diện tích dài khoảng 5 km sang tây, và 3.9 km tính từ hướng nam sang bắc. Cho đến ngày nay, những lớp hào nước và các bức tường đá vẫn được giữ nguyên, nhưng một số cổng và chùa nhỏ bên trong lâu đài đã được phục chế lại.
Khu vườn phía đông là nơi đã có những văn phòng trung ương và nơi ở của Tướng quân thời đó. Mặc dù những tòa nhà này đã bị phá hủy vào năm 1657, nhưng những dấu tích của chúng vẫn còn được giữ lại. Ngôi vườn ngoài trời nằm ở phía đông nam cung điện rất rộng, và hướng về phía cung điện. Du khách có thể đến ngôi chùa nhỏ Fushimi (một tháp canh của tòa lâu đài thời đó) khi đi qua một cây cầu đá có hai vòm.
Các khu thương mại ở Tokyo
Các siêu thị
Người Nhật chia các khu buôn bán ở Tokyo ra nhiều loại. Xịn nhất và hàng hoá cũng đắt nhất thế giới là ở khu Ginza, giữa trung tâm thành phố, gần khu vực Hoàng Cung và nhà ga Tokyo cổ kính. Dường như các công ty nổi tiếng của Nhật như Sony, Sanyo đều lập trụ sở chính với những toà nhà chọc trời xây ở hai bên phố. Chỉ những nhà tài phiệt hoặc quý tộc lâu đời mới dám ở khu này vì giá nhà đất cũng... chọc trời. Ban đêm, nơi đây thật đẹp với đủ loại ánh đèn neon rực rỡ viền quanh các góc cạnh cửa hàng siêu thị. Hàng hoá ở đây từ đồ trang sức đến thực phẩm đều là hàng hiệu nổi tiếng thế giới. Ginza dành cho giới thượng lưu, nhưng không tấp nập.
Khu thương mại sôi động nhất ở Tokyo chính là Shinjuku, nhiều kiến trúc mới, hiện đại. Cả ngày lẫn đêm, dòng người đi lại mua bán tấp nập. Nhiều siêu thị khổng lồ trưng bày các sản phẩm có model mới nhất thế giới: máy tính, máy in, máy ảnh, tivi siêu phẳng... Nhiều cửa hàng hạ giá, nhất là những sản phẩm đã ra đời được vài tháng, mà ở Nhật thì cái vòng quay mẫu mã mới liên tục thay đổi, gấp gáp nhất thế giới đã chi phối mạnh đến giá cả.
Khu Akihabara được mệnh danh là ''thành phố điện tử'' - nơi tập trung nhiều nhất các siêu thị điện tử, dọc hai bên vỉa hè cũng bày la liệt hàng. Ở đây có hệ thống cửa hàng có tên là Laox dành riêng cho người nước ngoài. Nhiều người Việt mua nồi cơm điện hay máy tính xách tay ở đây, sẽ được giảm giá nếu xuất trình hộ chiếu. Nước Nhật dùng điện 110V, nhiều đồ điện 220V sản xuất riêng để xuất khẩu.
Một loạt hệ thống siêu thị mini rải đều khắp các phố và hang cùng ngõ hẻm. Nhiều cửa hàng phục vụ 24/24 tiếng giá đắt hơn bình thường chút ít. Chính những siêu thị này còn có giá bình dân, phục vụ số đông người Nhật. Ở đây, một miếng thịt cũng được đóng gói đẹp đẽ và được cân chính xác từng gram. Đắt nhất là các loại thịt bò, cá và thịt lợn. Trong khi đó, đùi gà có vẻ là rẻ nhất, chỉ khoảng 13.000đ tiền Việt Nam là đã có một chiếc đùi gà to tướng. Gạo cũng là lương thực chính của người Nhật mà giá cũng rất đắt, vào khoảng 75.000 đ/1kg.
Người Nhật còn có cửa hàng ''100 yên'' bán đủ mọi thứ, trong đó có nhiều hàng hoá xuất xứ từ Trung Quốc như đồ sứ, văn phòng phẩm, bánh kẹo đồng hạng mức giá 100 yên (khoảng 13.000đ). Có lẽ đây là loại cửa hàng có giá cả rẻ nhất ở Nhật. Có thể tìm được nhiều đồ mỹ phẩm, đồ kỷ niệm Nhật Bản chính hiệu ở đây.
Chợ trời
Một trong những khu chợ đông đúc họp chủ yếu ngoài trời, bán thực phẩm, quần áo, vật dụng được giảm giá đến 30 - 40% so với các nơi khác ở Tokyo là chợ trời Amey Yokocho ở gần ga Ueno. Có thể tìm thấy ở chợ nhiều rau và nhất là hải sản tươi sống. Thậm chí, nhiều gia vị và thức ăn các nước, nhất là của Trung Quốc và Việt Nam có đủ mặt ở đây: xì dầu, tương ớt, mắm tôm, bánh phở, bánh đa nem, rau húng và cả rau muống... Khu chợ này đã giúp nhiều người đỡ nhớ hương vị quê hương.
Giữa Tokyo còn có những chợ đồ cũ. Không phải ngày nào chợ cũng họp và cũng không phải cố định một chỗ. Thường chợ họp vào các ngày thứ bảy, chủ nhật, mỗi tuần lại luân phiên một địa điểm, lúc thì ở khu Shinjuku, lúc ở công viên Minh Trị, lúc ở khu sân vận động Quốc Gia.
Chợ được sắp xếp ngẫu hứng, không có lều lán mà chỉ là khoảng đất rộng, từng dãy ô tô xếp hàng, cửa xe mở ra, hàng hoá trút xuống, thế là thành một quầy hàng với đủ mọi thứ. Ngoài người Nhật, người Châu Âu cũng hay đến tìm mua đồ điện cũ vừa rẻ lại bền như máy tính, máy ảnh, máy nghe nhạc.
Đi một lượt chợ, người nào cũng tìm được cho mình một thứ đồ mình thích, nhiều khi chỉ là một con búp bê xinh xinh kỷ niệm của xứ mặt trời mọc. Người bán hàng bán lấy được vì thường đó là những đồ không dùng để chật nhà, mang ra chợ bán như cho. Vì vậy, người mua kẻ bán gặp nhau đều vui vẻ và nhanh chóng. Giá trị hàng hoá không nhiều, nhiều người đi chợ như một nét sinh hoạt văn hoá thú vị, một chỗ để giao tiếp, tránh đi cái đơn điệu của một xã hội công nghiệp buồn tẻ. Nhiều người còn mang trống, kèn đến biểu diễn ầm ĩ.
Hàng Việt Nam ở Tokyo
Như một làn sóng toàn cầu, đi đâu cũng gặp hàng Trung Quốc. Từ chiếc máy điện thoại đến đầu video trong nhà khách của một trường đại học cho đến con dao, các bút, pin đèn trong các siêu thị bình dân. Nếu so với Trung Quốc thì hàng Việt Nam sang đến Nhật Bản còn vô cùng khiêm tốn. Tỉ trọng lớn nhất vẫn là hải sản, nhất là tôm đông lạnh, không những bán đầy ở Tokyo mà còn ở nhiều tỉnh khác nữa. Ngoài ra, một số siêu thị còn kinh doanh bia 333, cà phê Trung Nguyên, hàng mỹ nghệ... Thị trường may mặc Việt Nam cũng len được tới các quầy hàng bằng những chiếc áo jacket giá rẻ.
Nếu như hàng Việt Nam xuất hiện khiêm tốn thì đã có nhiều quán ăn Việt Nam ở Tokyo. Đối diện cửa hàng ăn nhanh McDonal’s ở ga Ueno là cửa hàng bánh mì viết bằng tiếng Việt. Một số quán rải rác ở các quận đông dân khác do người Việt quản lý, có cả phở, nộm, nem, bánh chưng.