Địa Ngục Sâu Thẳm Chương 12.2


Chương 12.2
Ta ngẩng đầu, dũng cảm đối diện với hắn.

Sắc mặt hắn lại thay đổi, cuối cùng, hắn từ từ mở miệng nói: "Thế nào, ngay cả ngươi cũng bị hắn mê hoặc. Xem ra U Minh Ám phủ xuất hiện đúng là yêu nghiệt xứng với cái tên!" 

"Yêu nghiệt? !" Ta mở to hai mắt nhìn. 

"Vào lúc ta sắp chết, chính là "yêu nghiệt" ấy đã cứu ta, lúc đó thì ngươi đang ở chỗ nào? Vào lúc ta khổ sở như thế, vẫn là "yêu nghiệt" ấy ở bên cạnh ta, giảng giải cho ta, lúc đó thì ngươi đang ở chỗ nào? Chỉ có "yêu nghiệt" ấy là thật tâm tốt với ta ! Ngươi vừa đối xử với ta như thế nào ? Ngươi chán ghét ta, hận ta, chẳng lẽ lại không cho phép người khác thích ta, quý trọng ta sao?" Ta nói từng chữ từng chữ một, nói xong, cuối cùng, không còn sức lực, nhắm hai mắt lại. 



"Đừng khóc ~~~" Giọng nói hắn khàn khàn. 

Bỗng nhiên, có cái gì đó ấm áp, mềm mại, nhẹ nhàng áp vào trên mặt ta, ta kinh ngạc mở mắt, ca ca, hắn lại có thể hôn nước mắt của ta! 

Môi hắn rất cẩn thận, giống như đang che chở bảo vật trân quý nhất! 

Hắn dừng lại, ánh mắt phức tạp khó hiểu. 

"Ngươi không được phép thích người khác! Ta không cho phép! Ngươi là của ta! Là của ta!" Hắn cuối cùng mở miệng nói. 

"Ta không phải là của ngươi! Ta là của chính ta! Ta không cần tiếp tục nhận oán hận của ngươi! Không muốn bởi vì ngươi mà trong chốc lát chợt có ý nghĩ sinh ảo giác! Ta không muốn tiếp tục làm đồ chơi của ngươi! Ta không muốn! Ta không cần ngươi!" Ta khóc to lên. 

"Ngươi có biết mình đang nói cái gì không?" Giọng nói của hắn lạnh như băng. 

"Ta hiểu được chứ! Người không rõ chính là ngươi!" Hai mắt của ta lờ mờ ngấn lệ. 

"Ta không rõ sao?" Hắn cười lạnh nói: "Xem ra ta dạy dỗ ngươi chưa đủ phải không! Hay là dạy dỗ của ta thất bại chăng? Hay là hắn cho ngươi thỏa mãn hơn ? Ồ ? "

"Ta và Ám không xảy ra bất cứ chuyện gì cả! Ngươi không phải đã xác nhận qua sao? Ta chỉ có một người đàn ông là ngươi mà thôi! Vẫn chỉ có ngươi mà thôi ~~~~" 

"Vậy trái tim của ngươi đâu? Ngươi không phải đã muốn yêu hắn sao?" Giọng nói hắn khàn khàn. 

"Trái tim ư?" Ta cười lạnh nói: "Ta đã sớm không có trái tim, ba năm trước đây đã không có rồi!" 

"Ta sẽ không hối hận !" Hắn bình tĩnh nói: "Đây là ngươi thiếu nợ ta!" 

"Xin hỏi ta thiếu nợ ngươi cái gì? Ta phải trả giá như vậy sao! Ngươi không phải là ca ca của ta sao? Vì sao ngươi có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Tóm lại ngươi có để ta trở thành muội muội của ngươi hay không vậy?" Ta túm lấy vạt áo của hắn, không cam lòng hỏi hắn. 

"Muội muội?" Miệng hắn gợi lên một tia cười lạnh: "Muội muội là như thế nào?" 

"Ngươi nói cái gì? !" 

"Ta chính là muốn làm như vậy, ngươi có thể làm gì chứ?" Hắn vừa nói vừa tháo đai lưng của ta, xé mạnh, quần áo của ta theo tiếng xé mà rách ra! 

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve da thịt của ta : "Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một người đàn bà mà thôi !" 

Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng cắn vào cổ ta: "Đây là ký hiệu của ta! Da thịt này, thân thể này, toàn bộ đều là của ta!" 

"Tuyệt đối không cho người khác!" Hết cái mút này tới cái mút khác. 

"Đau! Ô ~~~~" Môi lại bị hôn! 

"Là của ta!" Môi hắn áp vào tai ta, nhắc lại. 

"Ngươi điên rồi!" Ta thì thào nói. 

"Điên ư?" Hắn cười tà mị nói: "Ta rất tỉnh táo! Cho dù phải xuống địa ngục, ta cũng sẽ kéo ngươi xuống cùng!" 

Ta lại một lần nữa bị đặt lên giường! 

Đột nhiên ta có dạng xúc động muốn cười lớn! Làm sao lại chọc tới hắn chứ? Thật sự là thiếu nợ hắn sao? Ta không cam lòng! 

Ta ngẩng đầu, lần đầu tiên chủ động tiếp xúc môi hắn! 

Hắn ngẩn ngơ, ngược lại càng quay lại nồng nhiệt hôn ta hơn. 

"Nói cho ta biết!" Ta vừa chạm vào phía dưới hắn vuốt ve, vừa hỏi: "Vì sao lại hận ta như vậy!" 

Hắn không trả lời, ngược lại bắt đầu tra tấn nụ hoa mẫn cảm của ta, vân vê, mút, cắn nhẹ, mỗi một động tác đều muốn ta lên tới đỉnh cao của khoái lạc! 

"Xin ngươi!" Ta khuất phục cầu xin nói: "Nói cho ta biết đi! Xin ngươi!" 

Hắn cuối cùng dừng động tác, đôi mắt thủy tinh đen giống như muốn thôi miên ta: "Đợi đến lúc thích hợp, không phải Minh Ám sẽ nói cho ngươi hay sao?" 

Cả người ta giống như đột nhiên đi vào hầm băng giá: "Ngươi đều nghe thấy hết?" 

"Ngươi cho là ở đâu chứ?" Hắn lạnh lùng nhìn ta: "Lại là một kẻ muốn phản bội Vô địch sơn trang a!" 

"Đến lúc đó phải nhớ nói cho ta nghe một chút!" Vừa dứt lời, hắn tiến nhập cơ thể ta không có gì báo trước! 

"Ngươi hiểu lầm rồi!" Ta vội vàng nói: "Ta không biết gì hết!" 

Hắn không trả lời, nét mặt lạnh lùng giống như đã muốn phán tội chết cho ta! 

Như vậy cũng tốt, như vậy ta có thể hết hy vọng ! Ta tuyệt vọng nhắm hai mắt lại!

Ngay từ đầu hoàn toàn là phát tiết! 

Ta cắn chặt răng, hoàn toàn không đáp lại những gì hắn làm. 

Có lẽ sự cứng ngắc của ta không thể làm hắn thỏa mãn, hắn bắt đầu ác ý tra tấn cơ thể ta! 

Tay hắn, môi hắn lướt nhẹ khắp nơi cảm quan xúc giác của ta, cơ thể của ta hắn đều đã quen thuộc nhất! 

Lại giống như nhớ tới buổi tối ác mộng ở Hà Cư kia! 

Cơ thể của ta đã không còn là của ta! Mỗi một tấc da thịt đều ham muốn hắn! Khát vọng hắn đem lại! 

Hắn khiêu khích và đi vào ta, ta hoàn toàn không thể kháng cự! 

"Chỉ cần ngươi nói không bao giờ ... gặp lại Minh Ám nữa, ta sẽ bỏ qua cho ngươi!" Hắn ở bên tai ta nhẹ giọng nói. 

"Không!" Ta cố gắng tìm về một chút lý trí duy nhất còn sót lại, cười với hắn: "Ta đột nhiên phát hiện, chỉ cần coi ngươi như là hắn, tất cả mọi chuyện cũng không khó chịu mấy!" 

Quả nhiên! Một lần nữa ta đã thành công khơi mào lửa giận của hắn! Cứ như vậy đi! Ngươi càng thêm hận ta! Được như vậy, ta có lẽ có thể bắt đầu hận ngươi! 

Hắn không hề bận tâm chút nào khả năng chịu đựng của ta ! 

Mỗi một lần đâm vào đều là mãnh liệt như vậy, phía dưới truyền đến chính là cảm nhận đau đớn và tê dại đan xen! 

Không cần, ta không cần tiếp tục kêu lên cho hắn nghe ! Dựa vào cái gì mà chỉ có một mình ta thống khổ! 

Ta hướng tới bờ vai của hắn hung hăng cắn xuống! 

Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng tốc độ không hề giảm bớt! 

Tổn thương lẫn nhau như vậy, mãi cho đến khi, hắn phóng thích trong cơ thể của ta, trong lúc ta cũng đạt tới đỉnh điểm, mới chấm dứt! 

Lúc ta còn đang cố gắng ổn định lại thân thể, không tự chủ co rút, hắn bỗng nhiên áp vào tai ta, nhẹ giọng nói: "Không cho phép gặp lại hắn! Nếu không, ta sẽ giết hắn!" 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/49808


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận