Đứa Trẻ Giấy Chương 12

Chương 12
Trước đó tôi từng tưởng tượng

nếu Hoàng Chức có quan hệ huyết thống với đứa trẻ được tìm thấy xác bên Hàn Quốc, ta cần móc nối họ lại với nhau, và sợi dây liên kết giữa hai người đó hẳn sẽ vừa ly kỳ vừa rắc rối. Còn giờ thì dù ẩn tình bên trong lớn cỡ nào, tôi cũng quyết tâm làm sáng tỏ dần.

Hiện giờ cần phải làm sáng tỏ một số vấn đề cơ bản nhất. Việc này thì không khó lắm.

Chẳng thể nào ngủ tiếp, tôi đã ghi lại những suy nghĩ của mình ra kín mấy trang sổ tay. Cuối cùng cũng đến 5 giờ, trời mới bắt đầu hửng, tôi đã gọi vào máy di động cho Hà Tịch. Cô ấy có thể gọi điện cho tôi vào lúc nửa đêm gần sáng, thì giờ tôi cũng có thể gọi lại mà chẳng phải áy náy gì. Với kiểu phụ nữ như cô ấy thì sự bao bọc chăm sóc đến tận chân tơ kẽ tóc, tuyệt đối chẳng thể làm đối phương cảm động.

“Anh nghĩ ra cái gì à?” - Cô hỏi phủ đầu, chừng như không phải là đang ngủ.

“Em có quần áo cảnh phục không?” - Tôi hỏi, bởi chưa thấy cô ấy mặc chúng bao giờ.

“Có”.

“Thẻ ngành?”

“Có thẻ tạm thời, nhưng đã hết hạn”.

“Thế được rồi. Ngay bây giờ hai ta sẽ vi hành một chuyến về Côn Sơn xem thế nào”.

6 giờ 10 phút sáng, trời mới rạng, tôi hẹn gặp Hà Tịch, người sẽ mặc cảnh phục ở bến xe buýt đường dài, bắt chuyến xe thẳng đến Côn Sơn.

Nguồn: truyen8.mobi/t114570-dua-tre-giay-chuong-12.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận