Chương 1.2 Đồng Phi Phi về văn phòng, vừa ngồi xuống ghế, Hứa Lâm liền quay sang bắt chuyện:
“Trưa nay 4bcậu đi 8đâu vậy? aMình đến b ủ cậu 43đi ăn cơm d hưng cậu 3 hông có cở đây?”
“Ờ,
ac rưa nay mình d ó việc ab hải ra ngoài 12 ột lúc.” fĐồng Phi 5c hi trả lời.“Sao
5 hế? Nhìn 64 ậu như 8 gười mất 3 ồn vậy? 86 hông khỏe 9 ao?” Hứa 9 âm quan tâm 6fđưa tay d2 ên trán bĐồng Phi b hi.Đồng
4 hi Phi lắc 77đầu: “Mình 09 hông sao.”Hứa
5 âm nhìn 5 ô, thở b ài: “Cậu 63 hật cứng dđầu. Nếu b2 hông khỏe 55 hì đừng aa iấu!”“Mình
66 iết rồi, 83 ẹ Hứa!” 7Đồng Phi 47 hi cười df ui vẻ.Hứa
3 âm là bạn 1 ùng phòng 75 ồi ” Đồng fPhi Phi cười bvui vẻ.Hứa
5Lâm là bạn 63cùng phòng 58hồi đại 5học của dePhi Phi, trong 7fphòng Hứa 2cLâm lớn 42tuổi nhất 3nên được ccphong là 23“mẹ Hứa.”“Nha
c2đầu chết 1tiệt, nói 8dlinh tinh!” 3Hứa Lâm 4cố nghiệm d7mặt, quay 07về chỗ 44của mình. 18 © DiendanLeQuyDon.comMột lúc 31sau trên 0MSN của 9cô nhận 80được một ctin nhắn.Phi
33Phi: Hứa b7mỹ nhân, 13tôi sai rồi! fHôm nào 9tôi sẽ abmời đại 2mỹ nhân a1ăn cơm nhé?Hứa
9Lâm bĩu 9môi, cố e8gắng nén acười, cố 9ý vênh mặt anói: Tại 3sao phải 5hôm nào? 8Tại sao fkhông phải blà tối b2nay?Phi
3Phi: Ừm… 4aCái này… 71Tối nay 8thực sự amình có 0việc bận… 28Hứa mỹ c0nhân đại 45nhân độ c2lượng…Hứa
67lâm: Hừ! 3Đúng là 6chỉ biết fenói ngon bngọt! Ta 1có thể elà loại 38người gì fachứ! Thôi f2đi, nhìn 30ngươi cũng 77có vẻ chân 9thành, thôi 1đành miễn bcưỡng vậy!Phi
76Phi: Ha ha aha, đúng 00vậy, mỹ 9dnhân, mỹ enhân hãy 8tha cho tôi 94đi!Hứa
8aLâm cuối dcùng cũng 1không chịu bnổi phá 98lên cười, 1cô ngoái 80nhìn sang 6chỗ Đồng d2Phi Phi, Phi c5Phi cũng 6ngẩng lên fnhìn, làm 5bbộ mặt 6fquỷ với 4cô. Hứa 8Lâm không 42nói gì, 2acúi đầu, 0enha đầu 21này, thật ckhông có 5alương tâm.Đồng
ePhi Phi thấy 8Hứa Lâm fcúi đầu, bnụ cươi 6trên mặt a1từ từ 25biến mất. a © DiendanLeQuyDon.comCô khẽ 9bặm môi, 78hít thở b6thật nhẹ, 2những sự 14việc đau akhổ giấu 7kín trong e6lòng không 8phòng bị 55kĩ mà tuôn dra, sau đó b5không có dcách nào 7khống chế 93được. 68 © DiendanLeQuyDon.comCô giơ tay 6phải lên, 6dùng lực athắt chặt 77chiếc khăn edmàu xanh 2ngọc trước 2ngực, buộc 1chặt tóc, ahít một chơi thật ecsau, rồi 3ctừ từ 8thở ra, 5ftập trung adhết sức 3bvào màn ehình máy 3tính.Lúc
1Mạnh Tuần deđi vào văn 43phòng, vô d1tình liếc a2sang chỗ 7clàm việc 21của Đồng 3Phi Phi, vừa 47hay thấy 7cvẻ mặt a8kiên cường adngẩng lên, rồi dbình tĩnh 6nhìn cuống cmàn hình. c © DiendanLeQuyDon.comSắc mặt 9cô dường 1như rất dbình tĩnh, cnhư không fcó chuyện fgì xảy 1fra, họa cdchăng chỉ 37là một c0cái nhìn dđầy ám 0hiệu, lộ ara vẻ lạnh 12lung, như c5thời tiết 21mùa đông c2lạnh giá, ebuốt lạnh 5thấu xương.Sáu
8cgiờ ba mươi d2phút, Mạnh 8Tuần gọi 5điện vào amáy Đồng dPhi Phi: “Tôi 2có thể bvề rồi. e8 © DiendanLeQuyDon.comSau năm phút dbnữa cô 46hãy xuống, 25tôi đợi bcô ở cửa 2bên của 9dtòa nhà.”“Được.”
dĐồng Phi 77Phi tắt 3điện thoại drồi nhanh 9atay thu dọn 7đồ đạc, 0sau ba phút bcô đã xuống adưới cổng, fvừa đợi dmột lát đã 71thấy chiếc b7Volvo màu 5xám bạc 4đi tới.“Không
f2phải tôi 24bảo cô aađợi sau 0cnăm phút 0hãy xuống, 5sao lại 1cxuống trước a4cả tôi fthế?”“Ồ,
23tôi cũng 7không có 52việc gì, f8xuống sớm 2hơn một d7chút, khỏi eflàm phiền eanh phải 5đợi!” 8Đồng Phi dPhi cẩn 18thận nói. 0 © DiendanLeQuyDon.comNói đùa, bcô có mười 8lá gan cũng dkhông dám 7để Thần 7Mặt Đen 29đợi mình.“Chả
6btrách cô 4có thời 6gian ra ngoài 24coi mắt, 98hóa ra cô 83rất nhàn 04rỗi.” f3Câu nói ccủa Mạnh 6Tuần khiến 26cho mây ngừng 2bay, gió dnhừng thổi. e © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 3Phi ngây 1người lo elắng. lúc 10đó cảm 13giác như 61mình bị 98dây an toàn 8fthắt chặt, 1thở không e1ra hơi. Một blúc sau, ecô mới 6bực tức f4nói: “Tôi… 3etôi thực b6sự biết 01mình sai 0drồi.”Mạnh
bTuần quay 41mặt, khẽ 48nhìn cô 0một lượt: 39“Rất tốt! 6dTối nay 74ăn gì đây?”“Hả?”
2Đồng Phi bPhi nhất bethời không dphản ứng 6kịp.“Tôi
2hỏi cô, 6tối nay 4muốn ăn a8gì?” Lông 2này Mạnh 6Tuần lập 4etức cau 3flại, “Tôi d5xem trên 3lý lịch 5của cô c5viết tốt 52nghiệp đại e3học, nhưng 1adường như bIQ của cô 5ccó vấn 25đề?”Máu
7tức của 7Đồng Phi 3Phi dồn cclên đầu, csuýt nữa c2tuôn ra. 6d © DiendanLeQuyDon.comAnh ta có 6ý gì vậy? 3dNgầm ám cchỉ cô dahọc thức b1kém sao? 44Rõ tang trng 1emỗi câu danói, anh 5ta đều b3cố ý chuyển 28chủ đề, dăn nói rất 4thâm thúy. 29 © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 2trong lòng 27phản ứng, 9nhưng cô 95đành dịu fgiọng: “Tôi b7không cầu dkì lựa bchọn món 4băn, chỉ 62cần đơn b1giản một 4chút là b1được.”“Đơn
agiản một 1chút? Nhưng 21tối nay cftôi muốn căn món ăn 2Tứ Xuyên.”Đồng
cPhi Phi ngây 4người, aelập tức 9dnở một 37nụ cười: 8a“Ồ, cũng eđược. 0 © DiendanLeQuyDon.comMón ăn Tứ 2Xuyên cũng 8arất ngon, crất ngon, 48ha ha.”“Đừng
dcười nữa, 0giống như 3fmột con cngốc vậy.” 73Mạnh Tuần c5nói nghiêm a5túc, mắt 4enhìn về 4ephía trước. 4 © DiendanLeQuyDon.comNụ cười 3của Đồng 8Phi Phibị 4đông cứng 9etrong một 7phút rồi cbiến mất. b © DiendanLeQuyDon.comCô nắm 02chặt tay, chít một 4hơi thật 3sâu, tự bfnhủ: Không 2sao, xã hội d6mà, sao phải 5tức chứ? 7Nhịn được 1là tốt, 6nhịn một b1lúc sẽ 2sóng yên 0biển lặng, 13lùi một abước để 6ctiến hai cbước!Mạnh
9bTuần lái 54xe lòng vòng, a6Đồng Phi bbPhi đang 7thắc mắc atại sao 3con đường 14này quen aquen thì 3Mạnh Tuần 7đã đỗ 8xe, rút chìa 2khóa, bước 1xuống, mở bcửa cho 6Đồng Phi 5ePhi: “Đến dbrồi, xuống 83thôi,”Đồng
2Phi Phi từ 05trong xe bước 1ra, ngẩng d0đầu nhìn 8bbiển hiệu 4bên đường, ceánh mắt a9ngạc nhiên: df“Lẩu Đá?!”“Đúng,
b2vào đi.” 3Mạnh Tuần b3khẽ đẩy fĐồng Phi f5Phi một 9cái, cô bbước đi 96không tự 45nhiên.Người
50phục vụ 1enhiệt tình dftiếp đón: 4“Rất vui cađược tiếp c6đón anh 1cchị, mời bvào trong!”Mạnh
2Tuần muốn angồi trong 3một góc d6gần cửa cfsổ, mặc bdù ở đây a1tương đối 85yên tĩnh, dnhưng trong aphòng lớn edrất ồn 9ào, hơn enữa ăn 9elẩu rất f7nóng. Đồng f2Phi Phi thấy 1fMạnh Tuần 90cởi áo 8vest, xắn 4tay áo, một 06lát sau thấy d2anh toát edmồ hôi, 61cô bạo 6fgan nói: fe“Tổng 8cgiám đốc d9Mạnh, tôi c2thực sự 4không ngờ danh lại dđến những 15nơi như 5cthế này! 7Tôi vẫn 49cho rằng canh thích fmột quán 1cà phê yên d7tĩnh.”“Quán
a4cà phê?”Đồng
1Phi Phi lần e9đầu tiên f2nhìn thẳng 22vào mắt 9eanh ta, trong f5lòng không 90dám than cmột lời, d8chả trách 00các cô gái 71trong công a1ty thích 98anh ta như 1vậy, anh 47ta thực 6dsự rất ađẹp trai.“Đúng
5thế. Anh 0không phải 69từ Mỹ 62về sao? 14Vậy thì f3phải có fchút Tây edhóa, ví adụ như 1ethích món 72ăn Tây.”“Món
05Tây?”Mạnh 0Tuần lắc 2đầu. “Loại 0dthức ăn 4khô khốc, 2emấy năm 6fở Mỹ tôi 4đã chịu d3đủ rồi, 50về nước 9tại sao 2không nuông d4chiều bản 5thân chứ!”Đồng
e4Phi Phi cúi 66đầu, không bnói, thầm fnghĩ anh 63ta không 3thích ăn 2bmón tây, 5tại sao e5lúc trưa 3lại hẹn 7Nhã Doanh 99ở quán 9dcà phê đó, 2hại Nhã 09Doanh không a9đến kịp, 75cuối cùng 2biến mình 1ethành vật 4thế thân. 16 © DiendanLeQuyDon.comTrong lúc 2cô đang 4fsuy nghĩ, 6nhân viên 4phục vụ 4đã bê nồi clẩu lên. 36 © DiendanLeQuyDon.comLúc này 8Đồng Phi b6Phi mới c3phát hiện 9ra Mạnh aTuần gọi 53lẩu Uyên 7fƯơng, không d0nén nổi 53hiếu kì ehỏi: “Anh 18không ăn ecay sao?”Mạnh
dTuần cười: a“Vừa rồi 79hình như fbcô nói thích căn đơn cgiản một 29chút mà?”“Ừm…”
e1Đồng Phi 1Phi lúc này 6mới nhớ 5ra, hình e0như mình 7nói như 6vậy. Cô 8khẽ mỉm fcười: ”Nếu 8là gọi 7cơm, đơn dgiản chút 8cũng không 62sai, nhưng 1nếu ăn 0lẩu, vậy bphải đủ a8cay mới 07thích.”Mạnh
ae 10000 Tuần không 9bnói câu 9nào, lặng dlẽ nhìn 5cô. Đồng 4bPhi Phi đẩy cchiếc ghế 5về phía dsau, cười 6alàm lành a2nói: “Không 18phải anh 1thích ăn 8bcay sao? Vậy 0tôi sẽ 9liều mình 6tiếp quân dtử!”Nói
9xong, cô 3vẫy tay 8cgọi nhân fviên phục 4vụ, đổi 65lẩu cay. 78 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần dđợi người 2phục vụ bdđi xa, cau dbmày nhìn 6Đồng Phi ePhi: “Đến 9bản than dmuốn ăn 6gì cũng 4không rõ, 64thực sự e9không hiểu ftại sao 2cô có thể csống được!”Đồng
a3Phi Phi cúi eđầu, bặm 4môi, không 02nói. Càng 57nói càng 9sai, chi bằng 06dồn hết 49sức lực 0của mình 6ăn cho no!Trút
4thức ăn 04vào nồi 09lẩu, Mạnh 37Tuần mới 4phát hiện anh 74hoàn toàn 8xem thường ethực lực 20của Đồng 06Phi Phi. Nhìn 2fhai đĩa 91thịt bò, 4một đĩa dtôm trước 5mặt đã 6bhết sạch, 1anh hoài 3nghi hỏi: a0“Trưa nay f7cô không d7ăn cơm sao?”Không
6đợi Đồng 6Phi Phi trả d6lời, anh ecnhớ lại 2rồi nói: 2“Không ađúng, trưa 8nay cô ăn a8cơm cùng etôi. Tôi a6nhớ rõ b6cô đã ăn 9bhết một 2cđĩa hải 95sản.”Lúc
3này Đồng dfPhi Phi mới 77vội vàng 0nuốt miếng bthịt bò a4trong miệng, bngượng c0ngùng cười: e5“Lâu rồi 1không ăn 9lẩu, cho c3nên rất dnhớ mùi 8vị này.”“Ồ?
1eĐã lâu 6brồi cô 9không ăn 4sao?”“Vâng,
8năm năm 16rồi.”Mạnh
17Tuần cau emày: “hình 86như cô rất 9thích ăn 83lẩu, tại 9sao lâu như 58vậy rồi e7không ăn?”Đồng
b7Phi Phi ngây dngười, 1lập tức ecúi đầu fngượng 43ngùng, từ bdtừ gắp 69vào bát 1mình một 71miếng nấm. 7 © DiendanLeQuyDon.comNấm vừa dcay vừa 1nóng, cô edthổi phù ephù, khẽ 8cắn từng 4miếng một, 08cho đến 49khi ăn hết c9miếng nấm ađó, mới 5btrả lời cđại khái: 51“Thì không 6có thời 5gian. Ăn aelẩu rất 0mất thời 0gian, bình 2thường 35tôi rất 6dbận.”“Bận?”
6Mạnh Tuần cnhìn Đồng 9Phi Phi, cũng 4không nói 64gì, cúi 7đầu nhìn 1bđĩa thịt 1bò được 5trút sạch a6vào nồi.Đồng
6dPhi Phi thoái 82mái tiếp 4tục chiến 4đấu với cthức ăn 35trong bát. 3 © DiendanLeQuyDon.comNăm năm 5rồi không 1tới đây, 7mùi vị 7ngon thế d7này, quả 56thật là crất rất 6nhớ.Ăn
1lẩu xong, 2Mạnh Tuần 3fđưa Đồng acPhi Phi về 39khu Nhã Uyển a2nhà cô. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 9Phi vừa 2xuống xe, cmới đặt 4amột chân 9cxuống liền 30nghe thấy dtiếng của 80sư tử Hà 5Đông vang 68lên: “Đồng 7cPhi Phi, nha 2đầu thối! aCậu chạy fđi đâu a2vậy hả? 77Điện thoại 27thì không c4nghe, mình 6eđừng trước 0cửa nhà 73cậu gọi 6dcả hai tiếng dđồng hồ 60rồi, mình 8fmà đông 2cứng ở 8đây thì 93cậu phải 54đền tiền emua thuốc 6cho mình 0đấy!”“Nhã
cDoanh?” cGiọng Kha c0Nhã Doanh bthe thé hét e0lên, “Là 3aai tối qua 6giục mình atối nay bmang đống e4sách rách 7dnát tới? c0Không phải 3dlà cậu 1đã quên a7đấy chứ?”Kha
5Nhã Doanh bhầm hầm fvứt chiếc b9túi trong atay mình 42vào lòng fĐồng Phi 54Phi. Đồng aPhi Phi bị e2va đập 0mạnh, người e8bị đẩy 1về sau một 0cbước, vừa 32hay đứng 7trước đầu 31xe, Mạnh 65Tuần chuẩn 9bị nổ 63máy, suýt e0nữa đâm c3phải cô.“Làm
84gì thế? 2bMạnh Tuần 3căng thẳng, 00lạnh tóat b2cả người. d © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 28Phi vẫn 6đứng thẫn 60thờ ở 2đó. Mạnh dTuần tức b6tối. Đồng 0Phi Phi bị 9giọng nói 3clạnh lùng 0blàm cho giật e3mình, co 5frúm người, cevội vàng dlùi sang abên cạnh, 74cuối cùng 65ngã sõng 2dsoài trên 7mặt đất.“Phi
4Phi!” Kha bcNhã Doanh 7avội vàng 4đỡ cô. 90 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi ccPhi mặt 04trắng bệch, 4fluống cuống 5để Kha e9Nhã Doanh 1eđỡ cô 75đứng dậy. 3 © DiendanLeQuyDon.comKha Nhã Doanh 5cũng bị ftiếng thét 9đó làm fcho giật 9emình, nhìn 45thấy bộ 40dạng Đồng 4Phi Phi như 61vậy, lấy bhết sức 91mình, quay 37đầu tức d1giận mắng 1Mạnh Tuần: 36“Anh bị 7thần kinh 0à? Sao lại 2abấm còi 7inh ỏi vậy? 4Suýt chút 4nữa đâm 8phải người cta rồi, 15biết không? 3Tại sao a3hung tợn, ethiếu đạo bađức như 49vậy?”“Rầm”
bmột tiếng, 2bMạnh Tuần dđẩy cửa daxe, mặt b9hầm hầm 6abước đến fetrước mặt 6Kha Nhã Doanh: 3“Rốc cuộc 24ai là người 2giảng đạo bbđức cho bdai? Đêm 6fhôm khuya 2dkhoát ai 17đứng giữa 66đường 62trước cổng 25nhà người 5khác la hét c0ầm ĩ, làm 9phiền giấc 4ngủ của 28người khác, b3gây cản 8btrở giao fthông, tôi 1thấy chính 4cô mới 21là người 4fnên sớm favào khoa d6thần kinh 4fkhám xem 6thế nào 76ấy!”“Anh
2nói gì…”“Thôi
1đi Nhã Doanh, e2thôi đi…” 1Đồng Phi ffPhi vừa dkéo vạt e5áo của fNhã Doanh cfvừa quay 61sang nói bvới Mạnh aTuần: “Tổng 7giám đốc 1eMạnh, xin e1lỗi, vừa 83rồi tôi 71không chú cý. Xin lỗi! dXin lỗi! 2Muộn thế 28này rồi, e6hay là anh 2dvề trước 8đi?”“Nhã
6Doanh?”“Tồng
4giám đốc ddMạnh?”Mạnh
59Tuần và bcKha Nhã Doanh 6đồng thanh fanói. Kha bNhã Doanh engây người, ekéo Đồng 68Phi Phi sang 7một bên, ckhẽ hỏi 9cô: “Anh eta chính 0là người 1mà cậu 9thường 1fgọi là dThần Mặt 2Đen đó 29sao?”Đồng
3Phi Phi, vẻ 9mặt bất felực, gật dđầu: “Đúng, 1chính là d6anh ấy. 04 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây 2dgiờ anh eấy còn aecó một bthân phận 5khác.”“Hả?”
cKha Nhã Doanh bvội vàng achớp mắt. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 6Phi thở 0dài một 4atiếng, kéo acKha Nhã Doanh 0lại trước aemặt Mạnh aTuần, chính 0thức giới dthiệu hai 30người với 4nhau: “Tổng 0giám đốc 8aMạnh, đây 15là người b3bạn thân bcủa tôi, 2Kha Nhã Doanh. 0c © DiendanLeQuyDon.comCòn đây 6elà sếp 4của mình, aTổng giám dđốc Mạnh, aMạnh Tuần.”“Mạnh
5bTuần?” fKha Nhã Doanh 5cau mày, 6cái tên dnày nghe 7rất quen. 5f © DiendanLeQuyDon.comNghĩ một 7lúc lâu, emắt cô 5sáng lên, 27vẻ mặt 1vô cùng 5ngạc nhiên: 83“À, hóa 4ra là anh!”“Rất
d3vinh hạnh e8được gặp 6đúng cô 3ở đây, ecô Kha.” bMạnh Tuần anói một e7câu đầy 4hàm ý.Kha
8Nhã Doanh fquay đầu 0nhìn Đồng 3Phi Phi, cô fhoàn toàn efkhông dám 6tin: “Không ephải là dbnhư vậy 68chứ?”Đồng
5Phi Phi trầm 1dtư nhìn 8cô, ánh dmắt vẻ bdrất đồng 05cảm. “Làm 6thế nào eabây giờ? eLàm thế 0nào bây 1giờ? Tại 4sao lại 9trùng hợp 34như vậy? cTại sao fanh ta lại 2aở công 34ty của cậu?”
Đồng b hi Phi ngồi 0 rên giường, 0f hìn Kha Nhã 58 oanh đi đi c5 ại lại f rước mặt e à chóng a2 ết cả 59 ặt. Cô cđứng bật 4 ậy, kéo d3 hã Doanh 54 gồi xuống: 0“Đừng 5 ó đi đi 47 ại lại f2 hư vậy d ữa, mình b hóng mặt a ắm! Mình 2 ỏi tại b ao cậu lại f o lắng như 9 ậy? Bây 4 iờ người 3 hải giả fe ộ làm bạn 01 ái anh ta 2 à mình chứ 4 hông phải 5 ậu, cậu 9e o lắng như c ậy làm e ì cơ chứ?”
“Chính b ì vậy mình a ới lo lắng!” 3 ha Nhã Doanh f ắm chặt 39 ả vai Đồng 2 hi Phi, bộ 36dạng cứng 4đơ như bcsắt thép. 5 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu nói, 5dmình làm 4sao có thể 4cyên tâm bđược đây? 6Tại sao 47không lấy 35thân phận e4của cậu ecđể giả dlàm bạn 2gái anh ta, b8mà lại flấy than ephận của emình?”
“Cái 0bnày… anh 7ta cũng giống ccnhư cậu, abị người 6anhà giục d7thế nên 5cloạn hết e2cả lên, 64cho nên liền 59nghĩ cách 5ứng phó 7chứ sao!”
Nói 41thực, câu ahỏi này 4bản thân aĐồng Phi bPhi cũng 3nghĩ rất enhiều nhưng 07không thể banào lí giải 6được, efnghĩ nát c3cả óc cũng 81không thể b0hiểu tại csao Mạnh b6Tuần đưa 56ra yêu cầu 7cquái gở 8như vậy. 83 © DiendanLeQuyDon.comĐoán già 2ađoán non, 6cô cũng 11chỉ có ethể nghĩ eđến một dcđáp án b7có vẻ khả 0quan nhất.
“Anh fcta đối ephó với d2người nhà c6anh ta, tại 7sao lại flôi mình e9vào? Mình afkhông biết 9anh ta, dựa 26vào cái 0gì mà đưa adanh nghĩa 45của mình 9ra làm bạn 7agái anh ta? 8Thật bất fcông!” 2Kha Nhã Doanh b4bất mãn bcàu nhàu.
Đồng 83Phi Phi trừng d1mắt nhìn 4cô, tức dgiận nói: 77“Cậu còn 9mặt mũi 7mà nói bất 98công? Ai c7nghĩ ra chủ d6ý điên crồ như fevậy, không 4đường bđường bchính chính 88từ chối 2người ta, 3còn bày 1trò bắt dmình đi 36“gặp Quang eTử”. Lần 3enày thì 47tốt rồi, angười ta 7nắm đằng 10chuôi, anh ata ra điều 9kiện gì, dmình có e9thể không fngoan ngoãn 4elàm theo c9hay sao? Cậu 56thấy bất c2công ư? dMình mới alà người ethấy bất f5công nhất! 9Mình đắc 8tội với e7ai, bây giờ 5dường như b5phạm phải ectội ác 7hung bạo 3gì đó! 7Thời gian 2bmình đi bclàm, mình fvốn đã afkhiếp sợ b8anh ta, bây 4giờ đến bthở mình fcũng không adám thở dfmạnh, hơn 4nữa bây d4giờ điều 0then chốt 7anhất là a6tan ca mình 21còn phải a5thực hiện 6hiệp ước a6với vị 0bThần Mặt abĐen tôn ebkính đưa 6ra với thân 0phận bạn agái! Đây 1không phải elà ép chết ddmình sao? acMình chết b5rồi, cậu 4giúp mình 6lo hậu sự ffnhé?”
Đồng 4cPhi Phi vốn fchỉ nghĩ c9nói đôi 9ba cậu để 88giảm bới cdự tức 4giận của 53Kha Nhã Doanh, dnào ngờ dcàng lúc acàng giận 1hơn. Kha dNhã Doanh 59thấy tình e1hình bắt 7đầu căng 1thẳng, nhanh 0chóng ra bkhỏi giường, 5rót một acốc nước, cđưa tận 9tay Đồng ecphi phi, mỉm 18cười: “Hạ c2hỏa nào, 92hạ hỏa 7nào! Nào 6nào, uống e0nước đi cnào, ngoan 9nào! Cậu ddxem, chẳng 45phải mình 52cũng không c3còn cách 8nào hay sao? e0Ai bảo anh f5ta là người 14mẹ mình f7ép mình 17phải đi e6xem mặt 7chứ? Đừng 1vội, đừng 8vội, việc dnày chúng 57mình phải 62tính kế 9flâu dài…”
“Tính 9ekế lâu bdài? Tính fkế gì cơ? acMình dám 4ekhông đáp e5ứng yêu 82cầu của f9anh ta sao? a1Anh ta đều 55dùng những 32lời lẽ 2độc ác, cetàn nhẫn f7để nói 36với mình, 81không đồng 4ý với anh 11ta, anh ta 9sẽ sa thải 9amình, lại 23còn đóng 48cho mình 57cái dấu e“cố tình 53nghỉ không clý do”. d © DiendanLeQuyDon.comMình không 74có việc 6làm, cậu 3sẽ nuôi 71mình sao?”
“Ha 9aha, nuôi 6cậu lại 2có thể 02đến lượt 18mình sao? 80Một đội fquân đông ednghịt người e3đâu?” 2Kha Nhã Doanh 5vừa cười 56vừa nói.
Đồng 3Phi Phi lườm fNhã Doanh: d0“Cậu hại 8emình? Sao 9mình lại 3quen cậu 74cơ chứ? e6Đúng là cchọn sai 6cbạn thì alàm hại 6chính bản bthân mình 5thôi!”
“Ây 9fda, đừng 9nói vậy e6chứ! Cậu 6xem, mình 3đối tốt 7dvới cậu 3cnhư vậy, 90xa nghìn 2vạn dặm d8trường 7chuyển phát 2nhanh sách d1đến cho 53cậu, còn 89đứng chờ 0bcậu trong 7agiá lạnh 3suốt buổi f9tối! Đúng 66rồi, cậu 3trả lời 9sao đây? 42Mình gọi c8điện thoại 8dcho cậu 4cả buổi 34tối, không e3lẽ điện 4thoại của 5cậu hỏng?”
“Hả?” 9fĐồng Phi 3Phi đặt e9cốc nước 65xuống, lôi 55điện thoại ctrong túi bra xem, quả 7nhiên có 1amấy chục 3cuộc gọi 4nhỡ, đều 2là của 47Kha Nhã Doanh. b © DiendanLeQuyDon.comCô ngượng ecngùng cười: f2“ Có lẽ c3do đi ăn f1lẩu, quán a7ồn quá, 2mình không d6nghe thấy.”
“Quán 57lẩu?” a2Kha Nhã Doanh 2dtrợn tròn 81mắt nhìn: 0“Cậu đi b8ăn lẩu 1dsao?”
“Đúng 1vậy.” dĐồng Phi 73Phi cười anhạt. “Thần 2eMặt Đen 8ra lệnh, 8mình có d6thể không 0phục tùng dhay sao?”
Sắc a5mặt Kha 8Nhã Doanh 80có chút ckhó hiểu, 75yên lặng 8một lúc 5lâu, đột anhiên cô 33hỏi một f5câu: “Mình 91phát hiện f8hình như 1cThần Mặt fĐen rất 39đẹp trai, 99có phải edkhông?”
Đồng bPhi Phi ngây cngười, 6nhìn lên 9trần nhà dfrồi lại 8nhìn sang c5Kha Nhã Doanh: f7“Mình phát dbhiện hình anhư Thần 21Mặt Đen 2drất hợp 1với cậu!”
“Hả?” 14Kha Nhã Doanh fbị kích 3động lao ebtới, cau 97mày hỏi: 7“Dựa vào 33điều gì 7hả?”
“Cách 9suy nghĩ 50của hai 1người rất 93giống nhau. 0 © DiendanLeQuyDon.comCòn nữa, dmình ở 46bên hai người eatoàn gặp 0chuyện đen 1đủi!” 5Đồng Phi bPhi giơ ngón bdtrỏ phải, bnâng cầm fcKha Nhã Doanh 91lên, bất 28giác khiến 5Kha Nhã Doanh adgiật mình 5ớn lạnh. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô đẩy 6tay của 48Đồng Phi dPhi ra, nghiêm 6nghị phản 10kháng: “Đừng 8fcó dọa b0mình nữa! 6Gan mình 39nhỏ lắm!”
“Gan 7cậu nhỏ 8á?” Đồng cPhi Phi hét 4dlên. “Vừa edrồi là 6cai ngẩng 1đầu, cao 13giọng hét dlên với aeMạnh Tuần? eSao hả? dBản cô 27nương chính 51là Kha Nhã f2Doanh! Bản fcô nương 47không muốn 2egặp anh, fkhông thích 7bgặp anh! fAnh nghĩ 2bsao? Thì 2đã sao nào?”
Đồng 9Phi Phi trượt ftừ trên 7giường dxuống, đứng fctrước mặt dKha Nhã Doanh, dbắt chước 2điệu bộ 87của cô, 9khiến Kha 46Nhã Doanh 5tức quá 2vơ lấy c7chiếc gối 7aôm, đập 4cô: “Cậu a1còn nói, fecòn nói bfà? Đều 6tại cậu! 93Hại mình 6mất mặt 0như vậy!”
“Cậu 0mất mặt?” 3Đồng Phi d8Phi vừa f5che chắn 5vừa hét b9lên. “Cậu 24tức như 4dthế, dũng bcảm như 6thế, đẩy f7người ta 3đến mấy 10bước, suýt benữa ngồi 4lên đầu cxe, cuối acùng không 64dám nói 4ctiếng nào 4mà lái xe 6bỏ đi! d3Rốt cuộc 0là ai mất e2mặt chứ?”
“Haizz… 9Cái đó, 0cái đó, dthực sự 1mình chỉ 1giả vờ aoai phong 8tí thôi…” a4Kha Nhã Doanh d1xấu hổ fcúi đầu, 89nhưng vừa a9nghĩ đến 90bộ dạng 9fcủa Mạnh aTuần, cô a3lại không cchịu được 1cphá lên 1cười, ngẩng 70đầu đắc 8eý chạy 0lại hỏi bĐồng Phi 9Phi: “Haizz, 2cậu thử bnói xem, 6vừa rồi b4cái tên eMạnh Tuần 5đó nhanh 6chóng rút 51lui chứ?”
Đồng b7Phi Phi cầm 0chiếc cốc alên, nhớ b9lại lúc 93sự việc 6xảy ra, aekhóe môi 5khẽ nhếch 7lên: “Cậu fbcòn phải anói, đây a9thực sự 73là lần e0đầu tiên 9cmình thấy eanh ta bị b2khuất phục 9dnhư vậy!”
“Thật 8không? Mình 2đã nói 3mà! Hừm, ađấu với 6mình, cũng cphải xem 8bản cô fnương ta 66là ai!” 07Kha Nhã Doanh 7crất đắc 28ý, coi mình clà bá chủ 79thế giới. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Nói không bchừng anh 25ta bị mình 4dọa như 1fvậy, chắc 9chắn sẽ 6không bắt 0cậu thay 0fmình, không 4bắt cậu 8blàm con tốt agiả vờ beđóng vai dbạn gái fnữa!”
“Thật 1không?” 1Đồng Phi 8Phi cau mày, d6bán tín f7bán nghi. 9 © DiendanLeQuyDon.com“Nhưng 5mình nghĩ b2việc này 80anh ta không 3dễ gì cho 60qua như vậy.”
“Xời, 9có thể faphức tạp 4như vậy 5sao? Cậu 7dđừng lo flắng quá ddnhư thế 1chứ!” 4Kha Nhã Doanh 10đập vào bctrán Đồng 86Phi Phi.
Đồng 1Phi Phi xoa 7trán nhìn fdcô: “Mình blo xa sao? aVừa rồi 4ai đừng engoài kia 7hét ầm 1ĩ vang cả btrời kia, bcòn kéo 9dmình lại 6aphân tích 2dngười ta 57có ý đồ afgì nữa 6chứ?”
“Hừm… bbCái này 1dmình phải fchuẩn bị 3trước, c9phòng khi bhỏa hoạn 28xảy ra!” 89Kha Nhã Doanh dbnói xong, acau mày suy 7dnghĩ hồi fblâu, kéo 0mạnh ga 6giường. b © DiendanLeQuyDon.com“Bất luận dthế nào 7bcậu và 5mình phải 64giữ liên c5lạc thường 8xuyên, chúng fta phải 25liên minh 3bđể chống elại đợt a2lũ này, 32đi một 7bước phải 1xem trước demột bước!”
“Ừm, 1cũng chỉ bcó thể 7như vậy.” ebĐồng Phi 9dPhi bất 90lực gật dđầu. Haizz, 97với tình 91hình này, 3fthực sự 58người là 99dao thớt, d2còn tôi 6là thịt 5cá! Hôm 6dsau là thứ 9bảy, Đồng 29Phi Phi dậy adrất sớm, 94nuốt vội bfnuốt vàng dbữa sang 5xong liền 9ôm lấy 83đống sách 8Kha Nhã Doanh 95đưa, bắt 39đầu dịch. d © DiendanLeQuyDon.com goại ngữ b2 hứ hai cô b7 họn là e iếng Nhật, 2f òn nhận 86được chứng d hỉ cao nhất. 2 © DiendanLeQuyDon.com ặc dù công 0 iệc hiện 2 ay của cô 97 à tiếng b6 hật không 3 ó liên quan 37 hiều tới 8 hau, nhưng 50 ay mắn là 82 ai năm nay ff ô vẫn thường 2 ó công việc 1 iêng của 28 ình, giúp 84 gười ta 96 ịch hoặc 44đi phiên 50 ịch nên 2 rình độ 4 iếng Nhật 7 ủa cô càng 4 gày càng 93 ao.
Sáu f iờ tối, e ô đã dịch 8 ong toàn 50 ộ, vừa 68 ới vươn ef ai thì điện 4 hoại bỗng 4 eo. Cô cầm falên xem, bdlà Hứa 5Lâm gọi bctới, ấn 8phím nghe, dagiọng nói 11gấp gáp 9của Hứa aLâm vang elên: “Phi ePhi, tối anay cậu cdcó rảnh 4không?”
“Có, 86sao thế?”
“Cái 2anh chàng 38Vương Đại 9Thực không 20phải hẹn 6bcậu ngày ecmai gặp fmặt sao, enhưng anh 6ấy gọi dađiện cho 1dmình nói 0cngày mai 1bận việc, e7hỏi cậu 05tối nay e8có thể 9dgặp anh 6aấy không?”
“Ồ, 1evậy thì 38tối nay 9đi, thật 9emay là mai dmình có 7thể ngủ enướng rồi.” 2Đồng Phi 83Phi vui vẻ 5fnhận lời.
Hứa 9Lâm thở 4fphào nhẹ cnhõm: “Thế f7thì tốt 5quá. Vẫn 4chỗ cũ cnhé, mình a5hẹn anh 53ấy bảy 9cgiờ ba mươi enhé?”
“Được.” 5Đồng Phi 3Phi tắt 8dmáy, bới btrong tủ 9quần áo aelấy một 8fbộ váy 4màu vàng, 9trang điểm enhẹ nhàng, 56đứng trước 43gương. Ừm, 2trang điểm exong, trông 37mình thật dcđẹp, xuất bphát thôi!
“Em dnhìn xem b9bàn tay của 3banh dài hơn 2ebình thường 0dnày, ngón 3atrỏ của 5eanh còn dài ahơn cả 2ngón giữa…”
Trong 2emột quán acà phê rất 3flãng mạn 4tình tứ, 7cĐồng Phi 32Phi căng 0mắt, cố 25gắng tập 1trung vào f4bàn tay đen 8trước mặt, 5khóe miệng 6khẽ mỉm 1cười, nghĩ 7thầm: “Anh 8à, không 95phải chỉ acó bàn tay c6anh dài kì 98lạ, biến dthái, vốn 0dĩ toàn 8bộ con người 2anh đều 3cbiến thái cđấy!”
Nhưng 8bsau ba phút, 4cô ngẩng 6lên, vẫn cdlà con người c8lịch sự, 1nho nhã, 5Đồng Phi 14Phi cười fấm áp: 9“Anh Vương, b0anh thật acó khiếu d2hài hước! bThực sự 6tôi cảm 3thấy những 9bngón tay eanh rất 3ađẹp!”
Người c6đàn ông 68đối diện 63sắc mặt ccó vẻ thay fđổi, khuôn c8mặt đen e3lại thêm 1một tầng 0máu đỏ, 35anh ta lắc 0đầu một 59cách khó akhăn, đôi 3môi dày 98khẽ nhếch 79lên, để 61lộ hàm 1răng to, 8trắng toát: 7“Em thực 3sự nghĩ 4như vậy 6sao? Mẹ 94anh cũng 3đã từng enói, đôi 0bàn tay anh c5thế này, f4không học 9fpiano thì 07thật đáng 3dtiếc!”
“Thật bư? Đúng 2là thực 2sự rất 3đáng tiếc!” 6dĐồng Phi aPhi vừa 5gượng cười 9vừa rút 7bàn tay trái 55đang để 0trên bàn 9của mình, aacho vào túi eáo khoác 0ngoài, mở 7khóa điện a7thoại.
“Vương cĐại Thực, 7banh đúng 5dlà thằng eđểu!” 77Tiếng nói 4đột nhiên 3vang lên, 0một giọng 6nữ cao. 5b © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 3fPhi giật 7mình, tay 27run lên, engẩng lên, e1vừa hay 3thấy người 5còn gái 0đó cầm cốc 8nước hoa 8quả trên 58bàn, hất 9bthẳng vào cmặt Vương 1fĐại Thực: 8“Vừa nói 3với tôi b4rằng yêu 4tôi, lại 38chạy đến bđây gặp 3mặt cô e3gái khác! dVương Đại cThực, đồ bbsở khanh!”
“Tiểu 3Dĩnh, anh…” eNước hoa bquả trên 1mặt Vương ccĐại Thực 2ftừ từ 1drơi xuống, 2Vương Đại 6Thực hoang 1mang đứng 27dậy, thân 5hình béo 9đập vào 8cbàn, bát 79canh đầy ddđổ trước 5mặt Đồng 3Phi Phi từ b4từ rơi dxuống đất.
“Ôi…” 46Thực ra 0phản ứng 3ccủa Đồng 6Phi Phi cũng 0rất nhanh, a8nhưng do afcô bị vướng 0giữa sofa 31và bàn, ekhoảng trống 3acó hạn 0nên cô chỉ 5có thể dtrừng mắt 1nhìn chiếc fbváy vàng cnhạt của 89mình bị fgiội đầy 2màu đỏ dthẫm, một bsự trả cgiá rất c7đáng, giống cnhư một 5người thích 22ăn món đó cvậy, thêm 3enước xốt detrứng và 5cà chua.
“Cô bĐồng, xin 6lỗi, cô fđợi tôi 9một lát, 40tôi…” 26Vương Đại 67Thực lắp e6bắp nói, dkhông đợi 2Đồng Phi dbPhi trả e3lời, liền 6quay người 6đuổi theo a5Tiểu Dĩnh 8đang chạy 1ra ngoải. d © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi dPhi thở eadài, cẩn 79thận đẩy 06chiếc bàn, 9đang chuẩn 75bị lấy 84khăn giấy clau váy thì 7nghe một 2giọng nói 9quen thuộc 4vang lên: 43“Sao thế, b5đi gặp 9amặt người 20khác là eviệc làm 93thêm của f0cô à?”
Đồng 9Phi Phi giật 9nảy mình, 5khẽ gật eađầu, gượng 6acười: “Tổng cdgiám đốc ecMạnh, thật 5trùng hợp…”
Mạnh ecTuần Không 4chút biểu 63cảm ngồi b1xuống, giọng 36điệu bình abtĩnh, nhưng fnghe có vẻ f4đang tức 30giận: “Hôm 6nay trang 0điểm trông 1rất bình 9thường. 4 © DiendanLeQuyDon.comSao thế, f5lần này 7không có dfngười yêu 5cầu cô 38thế chân cnữa sao?”
Đồng 8bPhi Phi cảm 9thấy khí 66nóng bốc 7lên đầu, cbkhó khăn flắm mới 9giữ được cfnụ cười 6trên mặt: 0“Tổng bfgiám đốc 56Mạnh, anh 1đúng thật 4thích nói 6đùa….”
“Tôi 4không đùa.” 9Mạnh Tuần ađẩy đĩa ffthức ăn 07hỗn độn 6trước mặt. 78 © DiendanLeQuyDon.com“Lần này fngười hẹn 5cũng là dKha Nhã Doanh b8sao?”
“Không b0phải, không 9bphải!” f8Đồng Phi ePhi vội 27vàng xua 16tay. “Người 2này do tôi 72hẹn, không 07có quan hệ 5fgì tới 9Kha Nhã Doanh!”
“Cô 2hẹn?” 62Mạnh Tuần 0nhìn lại 6cách trang 2điểm của 6Đồng Phi 1Phi. “Cô 5fthực sự 9mong sớm 8alấy được 4cchồng sao?”
Miệng e1Đồng Phi f2Phi như bị echặn lại: ae“Cũng không c8phải…”
Mạnh 6Tuần ngắt 5lời: “Việc 2riêng của 26cô, tôi 0akhông có 27hứng thú 7tìm hiểu, 8fchỉ là b9cô đã đồng 21ý giả vờ 45làm bạn 4gái của 3etôi nên…”
“Hả? eAnh còn định 4bắt tôi 1tiếp tục 5giả làm c7bạn gái c4của anh?” d6Đồng Phi 75Phi ngạc b2nhiên hỏi.
Mạnh 0bTuần có 32vẻ không 9hài lòng 7khi Đồng 86Phi Phi ngắt a8lời anh fnhư vậy, 6vẻ mặt 4dcó chút 2tức giận: 3“Việc 8này, hôm 7qua chúng 8bta đã lập 1thành hợp a5đồng rồi. 1 © DiendanLeQuyDon.comHay bây giờ 2cô thay đổi b4chủ ý. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐịnh để fbtôi đuổi eviệc cô?”
“Không 92phải, tôi 8không có 38ý đó!” 1Giọng Đồng 9Phi Phi nhỏ fadần. Cô ccẩn thận f2quan sát e2sắc mặt fecủa Mạnh 3Tuần , từng e4câu từng 7từ giải 5athích: “Chỉ 46là tôi rất 7ngạc nhiên. 80 © DiendanLeQuyDon.comỪm, tối 8hôm qua… baanh… không d3phải anh ađã gặp d2Nhã Doanh 58rồi sao? 5Cho nên tôi f2nghĩ có 3lẽ anh sẽ cthay đổi bý kiến…”
“Việc 6gì tôi đã 48quyết định, f1sao có thể e4dễ dàng 88thay đổi 2như vậy?” dMạnh Tuần akhông đủ 9ekiên nhẫn 1đành ngắt 0alời Đồng 5Phi Phi, nhớ c6đến việc 7tối hôm 7qua, anh cau 92mày: “Tính 1khí Kha Nhã eDoanh hung 6bạo như 5vậy sao?”
“Không a7phải, không 57phải! Hôm 8dqua là do 38tôi không 0tốt, quên 3mất mình 4có hẹn 0với cô f7ấy, hại 9ccô ấy đứng 8ngoài trời flạnh đợi 82tôi lâu 37như vậy, dbcho nên cô fấy mới 4tức giận 3như thế. 44 © DiendanLeQuyDon.comBình thường 6cô ấy không 26như vậy eđâu!”
“Ừm, 2thế thì 2tốt.” f1Vẻ mặt cMạnh Tuần 2fcó vẻ đã fgiãn ra một echút, anh cgiơ tay gõ fcgõ xuống bbàn. “Hôm 2dqua tôi đã 52nói, tôi 8không thích 2những cô d5gái hay gây 8phiền phức a8và xui khiến 9người khác 9làm việc bxấu. Hôm 3nay thêm 6chai điều, bdtôi càng 38không thích e2những cô acgái có thái 4độ không 0tốt và 9hay nói dối. a1 © DiendanLeQuyDon.comCho nên cô 53không được fegiống Kha 99Nhã Doanh, 40đứng trước dmặt tôi 8khóc lóc dgiở trò f8xấu, hơn 55nữa, không f5được giống 70như ngày dhôm nay, 93đằng sau 0flưng tôi, 3không được aalăng nhăng.”
“Lăng 0nhăng?” 82Đồng Phi b2Phi tròn 7mắt nhìn, dsuýt nữa 8bị nghẹn 29nước bọt 10mà chết.
“Vừa 5làm người c4yêu của 9tôi, vừa achạy đến 67đây gặp 82mặt người 7khác, đây 8akhông phải 4là lăng 0nhăng hay bfsao? Tóm 43lại, việc 78này, tôi 3hy vọng elần sau e0không tái bediễn nữa.”
Mạnh 3Tuần nói bxong liền 0đứng dậy, dquay người ebỏ đi. 63 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi bPhi vẫn fngây người 0fđứng tròn 0mắt nhìn 97theo, nhất 6thời không adbiết nên 3phản ứng f1thế nào. 0f © DiendanLeQuyDon.comHình như 2cô chỉ d8đồng ý 40với việc d2giả làm 4bạn gái 9fcủa anh cta thôi mà. b0 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta dựa evào điều a2gì mà dám 1equản lí 1cả đời a7sống riêng 74tư của acô như vậy? 56Loại người agì vậy? bAnh ta thực 50sự cho rằng 8emình là 37Thượng 4dĐế sao, e7cả thiên a5hạ này 5chỉ có fanh ta độc 1tôn thôi 2csao?
“Còn 1đứng ngây 1ra đó làm 46gì? Không afđi sao?” aeMạnh Tuần 9đột nhiên 9quay lại, caĐồng Phi 8Phi giật 9anảy mình, 5fvội vàng 8lấy túi, 86đi theo anh 4ta. Haizz, 6không có 9cách nào eakhác, ai 7bảo người a0đó đang 7nắm giữ absinh mạng 9của cô 26kia chứ? d9Cô là một f1cô gái chân 0yếu tay 9mềm không achỗ dựa 47dẫm, vì f9chăm lo cho 61gia đình, ebcô có thể 8câm như 14thóc, nhẫn fnhịn vì cađại cục 8được.
Đồng cPhi Phi lên 9xe của Mạnh 5Tuần, thắt axong dây 5an toàn, 89cúi đầu 65nói: “Lại dphải phiền 44anh đưa 4tôi về 32nhà, thực 5bsự rất b9cảm ơn!”
“Đưa 8cô về nhà? 5Tôi nói 8đưa cô avề nhà akhi nào?”
Đồng a6Phi Phi chớp 1chớp mắt, echỉ tay 7vào quần 8áo của eemình, có 9chút đáng 9thương: b8“Giờ tôi 31như thế 3này rồi, eanh định edđưa tôi 52đi khoe khoang 56ở chỗ 7đông người 1hay sao?”
Mạnh cTuần nhìn d1một lượt, aerút trong fahộp khăn bbgiấy để 2trong ô tô bdvài tờ, 92đưa cho 8Đồng Phi e2Phi, khởi 0động xe: b“Lau sạch acđi, chú caý đừng 2làm bẩn 1xe của tôi. 15 © DiendanLeQuyDon.comĐêm hôm 6ai nhìn rõ dquần áo 53cô thế d8nào. Công 9dty có việc 19cần xử 6clí, tối 81nay tôi còn dcó hẹn dlàm việc 2ckhác. Cô 86hãy giúp 9ctôi xử f8lí công 2dviệc trước 4đã.”
“Vâng.” 2Đồng Phi 4cPhi cúi đầu, a3bặm môi 15cẩn thận 3elau bộ váy 5của mình. 49 © DiendanLeQuyDon.comCô đã nói 73mà, sao Thần aMặt Đen 66lại có e7lương tâm 80đưa cô 0về nhà 3cơ chứ?
Hai 3người về bđến công 2ty, Mạnh 98Tuần đưa 8tài liệu 2cho Đồng 6ePhi Phi, giải e1thích qua 3loa một blượt rồi 2bỏ đi, 6anói sau hai e4tiếng nữa b4sẽ đến 6tìm cô. 2 © DiendanLeQuyDon.comSau khi Đồng 53Phi Phi vất 8vả, khổ dbsở xử 5lý tài liệu, evừa lưu 7flại xong 8thì “bụp”, bmáy tính 8avà đèn 6đột nhiên 6dtắt ngúm.
“Không f4phải vậy 5echứ?” 0Đồng Phi cPhi lo lắng 69nhìn ánh 91đèn cấp fcứu ngoài e6hành lang, dvỗ vỗ 1vào ngực, cetrong lòng 0fthầm nghĩ” 41Vẫn may 5bmình đã 1elưu lại, f0không thì 2phải làm b9lại!”
Lấy c1điện thoại etừ trong 8etúi ra, nhìn 0vào đồng chồ, mười bagiờ ba mươi 73phút, còn 8fhai mươi 30phút nữa demới đến fthời gian chẹn của 8Mạnh Tuần. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô bóp bóp 1ehai vai đau 8nhức, sau 8đó ngủ egật trên 4bbàn, hôm 4enay thực 4dsự giống 56như đi đánh 2dtrận vậy, f2haizz, hy f1vọng ngày 0cmai Thần 6Mặt Đen 3dsẽ không 4lôi cô dậy, 4bắt cô bphải tăng cca!
Lúc 9Mạnh Tuần equay lại c1công ty, 38cũng đã 35gần mười fmột giờ. 83 © DiendanLeQuyDon.comTừ xa anh 66đã nhìn 0dthấy tòa 69nhà là cả d6một màu dđen như 2emực, đột 2nhiên trong 9alòng thấy a0lo lắng, 6dừng xe 0lại bên cđường, 7vội tìm a3nhân viên 1fbảo vệ b7trực ban 3của tòa 3nhà: “Có 8chuyện gì 7bvậy? Văn 03phòng bị dmất điện 01sao?”
“Vâng, 2đúng vậy!” 7Phòng bảo 0fvệ phải 12vặn to đèn 9báo hiệu 3fkhẩn, nhân bviên bảo 6vệ đang 17ngồi đọc 8báo dưới 8bóng đèn, 0banh ta ngẩng 04đầu, lười 33nhác nhìn aMạnh Tuần, 9nói như dkhông phải 4bviệc của 0dmình. “Không 6phải hôm 1qua đã dán 2dthông báo 7rồi sao? 9Mười giờ 4ba mươi 06tối nay ađến hai 94giờ sáng d3sẽ cắt eđiện để b2sửa chữa. d © DiendanLeQuyDon.comTối cuối dbtuần không acó người 02đến… f2Haizz, anh 0vào đây clàm gì? dThang máy 7bcũng bị d6dừng cả f4rồi…”
Mạnh 2dTuần vừa 7ađi cầu e8thang bộ bvừa lôi 0điện thoại 8ra gọi cho 9eĐồng Phi 76Phi, kết dquả nghe 9được là: 06“Xin lỗi cfquý khách, 2thuê bao aquý khách 9vừa gọi cđã tắt 1máy.”
“Đáng 7fchết!” 4dMạnh Tuần detắt điện b3thoại, nới 87lỏng cà 38vạt, bước 4bhai, ba bậc 25cầu thang, 4khi leo lên 3tầng thứ 5mười lăm 1của tòa 3dnhà, anh 40thở không ara hơi nữa.
“Đồng 01Phi Phi!” 6Anh đứng ecbên ngoài 56cửa văn 29phòng hét ato, giọng 8hét khàn eakhàn vang 1avào bên 6trong phòng elàm việc 9trống rỗng, f2đến một 0bóng ma cũng 9không có.
“Đúng dclà lo lắng 2làm gì cơ c2chứ. Mất 61điện rồi, 7cđương nhiên 8người ta 3đã về 7arồi.” 5Mạnh Tuần f1thở phào 9bnhẹ nhõm, cthắt lại c5cà vạt, fđúng lúc 9cchuẩn bị f5rời đi, 7đột nhiên 9nghe thấy 0một giọng 7nói mơ hồ: d“Tổng 27giám đốc 6Mạnh?”
Mạnh a9Tuần kinh 0ngạc quay eđầu lại, c2Đồng Phi 40Phi vừa adụi dụi fmắt vừa cfngồi thẳng 25dậy: “Anh 6bđến rồi 5sao? Tài 68liệu tôi 0dđã làm e3xong, nhưng f1chưa kịp fgửi thì e5mất điện. d © DiendanLeQuyDon.comNếu không 02gấp, sáng cthứ hai 6tôi sẽ bgửi cho 7anh, được ckhông?”
Mạnh 02Tuần im 6lặng bước etới, ngồi 1xuống cạnh 1cô, đợi c9hồi sức blại, mới 9fhỏi: “Sao a0cô lại etắt điện e0thoại?”
“Đâu, 5tôi có tắt dđâu?” bfĐồng Phi fPhi lôi điện 9bthoại trong 9ctúi ra, lúc bnày mới c4phát hiện cquả nhiên 33màn hình b2điện thoại 7đen sì, a3cô vội 9vàng thay 78pin, cười 9trừ: “Xin alỗi, tôi 0ngủ quên edmất, không ebiết điện 99thoại hết 8pin.”
“Ngủ fquên?” b5Mạnh Tuần 26thoáng cười. e4 © DiendanLeQuyDon.com“Vừa rồi bfmất điện, 8tại sao 70cô không 3gọi điện 1thoại cho ctôi mà vẫn eở đây, 9clại còn 74ngủ quên?”
“Ồ!” f5Đồng Phi 9Phi mới c5tỉnh ngủ, 08vẫn còn 3ngái ngủ, 8mắt nhắm cmắt mở 8fnhìn Mạnh 67Tuần, bộ ddạng ngây 8ngô. “Không 31phải anh 4đang bận bfsao? Tôi 3thấy cũng 2csắp tới 4giờ anh chẹn nên cnghĩ ngồi 0gục trên 3fbàn chờ canh một alát là được. 2d © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ 3angủ quên 6mất, sau e8đó điện 8thoại cũng 3hết pin…”
Mạnh bTuần xua atay, ngăn 2cô giải 5fthích tiếp, 9anh cảm 0thấy bất 54lực. Anh 26đứng dậy, 2achỉ ra cửa: c7“Đi thôi, fthang máy 6fbị ngắt 25rồi, chúng 7eta đi thang 70bộ xuống.”
“Vâng.” 1Đồng Phi 43Phi vội 7vàng đứng edậy, cầm 5clấy túi, 7đi theo Mạnh 5Tuần. Lúc bxuống dưới 7tòa nhà, 7Mạnh Tuần f1không nói 4cgì, Đồng 8Phi Phi cũng b1không dám 1nói gì. 2 © DiendanLeQuyDon.comHai người dđi đến 35sảnh, lúc 8fđi qua phòng 8ctrực ban, dngười bảo 82vệ nghe fthấy tiếng 36bước chân e5liền thò a4đầu ra, b5than vãn: 4“Hóa ra 3đến đón e8người yêu, 06chả trách dlo lắng anhư vậy.”
Đồng 3Phi Phi đột 85nhiên thấy fbối rối, 5cđang định 01giải thích 4rõ. Mạnh dcTuần đột 8dnhiên quay 36sang nhìn 1cô, mặc 0dù không 6có biểu 70hiện gì, 73nhưng cũng 3dọa Đồng cPhi Phi sợ eđến nỗi d0tim muốn 36nhảy ra fengoài. Do eđó câu c: “Không 7phải” 48cứ nằm 8ctrong cổ dhọng, nói 63ra không 8được, 42nuốt xuống 9bcũng không 8exong, suýt 9nữa làm 7cô nghẹn 0chết.
Ủ ebrũ cúi đầu 77ngồi vào axe của Mạnh a1Tuần,, Đồng 5Phi Phi cắn dmôi, cuối eacùng cũng akhông chịu banổi, ngẩng d1đầu, nhút 08nhát hỏi: e“Tổng 3giám đốc 0Mạnh, tôi bcó thể 0bhỏi một cfcâu không, 8danh muốn 21tôi làm e9bạn gái 3anh trong 52phạm vi 6nào vậy?”
Mạnh 85Tuần ngây 5người, 09vẫn nghĩ b6chưa thông. b0 © DiendanLeQuyDon.comĐồng Phi 5Phi tiếp 9tục giải athích: “Tối ebiết anh fkhông thích f1những cô 8gái nhiều 6lời và c3phiền phức, 4ftôi hỏi enhư vậy dchỉ vì 84muốn hiểu afrõ yêu cầu fecủa anh, 8fnhư thế esẽ phối 63hợp với 29anh tốt 21hơn, đúng 7không?”
Mạnh 31Tuần nhìn 7bbộ dạng 19thận trọng 97của Đồng 6Phi Phi, nhếch 53môi: “Thế 6là thế dnào, cô 5sợ tôi?”
Thật 1là lạ! bdAnh là Thần 3Mặt Đen 21đại danh 4đỉnh đỉnh, 0tôi có thể 5không sợ asao? Đồng 76Phi Phi nhẫn 7nhịn, ánh 45mắt đầy 8kích động, 8dịu dàng etrả lời: 68“Không 6acó, chỉ 15là tôi tôn 0trọng anh.”
“Tôn 1atrọng?” fMạnh Tuần 37gật đầu. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Với tư e4cách là d2cấp dưới, btôi công 5nhận thái cđộ này 89của cô, 64nhưng với 14vai trò là 9bạn gái, 94tôi cho phép 44cô có chút 6đặc quyền.”
“Đặc eequyền?” 16Đồng Phi 86Phi chớp 2emắt liên 30tục, không 11phải giả cavờ sao? aaCô cho rằng 57đó là trách 09nhiệm và 6nghĩa vụ 2của mình, 0đã như 0vậy còn bcó thể 1hưởng quyền alợi sao?
“Ví 7dụ, trong btrường 12hợp không dcphải công 0việc, cô 5không cần 51gọi tôi 5là tổng 78giám đốc. d © DiendanLeQuyDon.comCòn nữa, 98vừa rồi 5khi mất 9điện, nếu 4cô sợ hãi, 3có thể 90gọi điện cthoại cho 7tôi, để ftôi đến b3đón cô.”
“Vâng.” 0bĐồng Phi 0Phi gật 08đầu ra 75vẻ hiểu, 1flẩm bẩm cemột câu: 44“Nhưng ftôi không csợ, chỉ c6là buồn 12ngủ, như ddthế cũng 28có thể 7gọi anh 0đến đón 7ư?”
Khóe emiệng Mạnh 88Tuần khẽ 0chu lại. ad © DiendanLeQuyDon.comAnh nghiêng 4đầu, ánh fbmắt lướt fqua mặt cĐồng Phi 87Phi. Trong 6xe rất tối, 4aĐồng Phi fPhi không b1thấy rõ ecđược sắc cmặt của 5aMạnhTuần, cchỉ cảm begiác có 65một tia 9dsáng từ 17trong mắt 19anh, tim cô b2giật thót, 5bất giác 3dcô ngồi 5thẳng dậy, 0achỉnh lại 2dquần áo.
Trên 44đường 6hai người 8không nói 73câu nào. 09 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Tuần 9đưa Đồng 2fPhi Phi đến 84một ngõ 5nhỏ, Đồng 2Phi Phi mở 1cửa xe, 1đang chuẩn 6dbị xuống 4xe, Mạnh 53Tuần đột 3enhiên nói: 52“Điện cthoại, đừng 4tắt máy enữa.”
“Hả? 8aVâng!” 4bĐồng Phi 6Phi vội 2vàng gật e9đầu, còn 0đưa ra bảo deđảm: “Tôi 1về nhà esạc pin, 1sau này nhất 6định sẽ 8chú ý!”
Mạnh d8Tuần lúc bnày mới c9gật đầu, cecó ý bảo fcĐồng Phi 52Phi xuống 73xe. Đồng cPhi Phi đừng 26bên cạnh 7đường, 30nhìn bụi abay theo bóng 6chiếc xe e1xám bạc cđi xa, đôi dvai luôn 56luôn thẳng a9đứng giờ bdần còng cxuống. Từ 8bây giờ, 5dthực sự d4cần hai 2mươi tư 45giờ để 86ở chế d0độ “Stand cby” rồi.
Mạnh d8Tuần về 69đến nhà dcũng gần damười hai 4egiờ. Anh crót một dcốc cà 59phê, mở 5amáy tính, flên MSN, 7có một 2tin nhắn 7eđến: “Nói 4fchuyện với 86Paul thế 5nào rồi?”
Mạnh 0aTuần day 9day hàng 8long mày, 87gõ máy tính 3atrả lời: f“Cậu ấy 0dưa cho tôi 8evài phương a6án, mình ethấy còn ephải suy cnghĩ trước 23khi quyết 4định một 28chút. Bên dcạnh cậu dcó thể 69từ từ, 4cđợi bên 16tôi có phương dán sơ bộ c7rồi hãy c0tiếp tục.”
“Được. 83 © DiendanLeQuyDon.comVậy tôi eclàm việc c2của công fty trước. b6 © DiendanLeQuyDon.comKhi nào cậu 01sang New York?”
“Có d2thể trong dethời gian 2ngắn tôi efchưa thể aqua được.” dMạnh Tuần ckhẽ cau 03mày. “Đợt 51này ông 75già và Mạnh 4phu nhân 30sắp xếp 17cho tôi mấy 58vụ đi xem 2mặt, một ctuần bảy fngày, trừ 6bữa sáng, 38dường như 5đều được bsắp xếp fcả rồi. e © DiendanLeQuyDon.comHôm nay cuộc 20gặp với 8Paul, tôi 1fchỉ có 1thể hẹn 2sau chín 52giờ.”
“Ồ?” a9Bên kia gõ 7một mặt 1cười ha 6aha. “Vậy d7phải chúc f0mừng thôi! cCuối cùng 8fcậu cũng dsắp trở 4thành Ngưu 1Lang rồi!”
Mặt 8Mạnh Tuần 52chuyển màu dxám xịt, agõ ầm ầm 2xuống bàn 0phím: “Bên b2Mỹ lúc dnày là thời 9gian làm aviệc. Alex, 2cậu dường 8như rất fnhàn rỗi? 0Tôi có nên 71kiến nghị avới ông 82chủ của 5cậu giao dcthêm cho dcậu một 29ít công 9việc nữa fckhông?”
“Hả… 1Tổng giám 1đốc Mạnh 2tôn kính, cphải nhắc 29nhở cậu 1một chút, 15hôm nay là fcuối tuần, 30nhà nước fvà công 7aty đều 01cho tôi quyền e9được nghỉ 25ngơi. Cảm c6ơn!”
Cuối 59tuần? Mạnh dTuần vơ dlấy cuốn aalịch, lúc 95này mới bnhớ ra hôm 63nay là thứ 9bảy. Nhìn 54xuống cửa 3esổ chat dthấy mấy 51chữ “Tổng cgiám đốc 0cMạnh tôn 59kính”, 4anh thấy c0bất mãn, 8nhưng cố dtrả lời 5bằng vẻ 4mặt giả cvờ tôn bkính. Bặm dbmiệng cười, danh nhếch 9long mày 7hỏi: “Có aphải người 6trong công cty tôi sợ ctôi lắm ekhông?”
“?” a8Alex trả e1lời bằng 4một dấu f2hỏi. Không 45chờ Mạnh 0Tuần trả f5lời, anh 2aliền hỏi: 86“Tại sao 11đột nhiên fhỏi như 3vậy?”
Mạnh c5Tuần im 74lặng một fblúc lâu, dachầm chậm 5gõ bàn phím: 0a“Cậu hãy ctrả lời fcâu hỏi 9của tôi 53trước.”
“Cái 58này… Cậu abiết đấy d9tôi ở nước cMỹ, tiếp 9xúc với engười công 3ty cậu không bnhiều, cho 1nên tình d8hình bên 7Trung Quốc d1các cậu, dtôi không chiểu…”
“Cậu e7nói như avậy là eeđể ám 8chỉ tôi enên mời 58cậu bay 57đến đây c3vài lần avà cùng fhọp với ecông ty tôi 02phải không?”
“Sợ!” 4fBên kia trả a7lời bằng f9đúng một achữ, để 7fnh 3662 n mạnh fsự thật 08còn giải 7thích them: a4“Tôi nghe dPaul nói, 1bngười trong 8bộ phận c7kế hoạch 86của cậu 6gan rất cbé, khi trả clời cậu 1evề công 95việc đều 91phải chuẩn 0bbị rất btỉ mỉ.”
Mạnh c1Tuần bất egiác chau 5fmày: “Cậu 8cứ tiếp eftục khuếch 7dtrương một 5chút cũng 3không sao.”
“Lão 3đại, tôi 3athề với 82ông trời, b7câu này ctuyệt đối ekhông phải damình bịa dbra! Tôi đánh 17cược là bcậu không abiết sau dlưng cậu, 1bọn họ dđặt cho 0cậu biệt 7danh gì!”
“Là fgì?”
“Thẩn… 5eMặt… Đen!”
Lúc 33này, Mạnh 47Tuần mất dhết bình f2tĩnh. Vì dvậy, anh b8đột nhiên 2nghĩ ra một 37việc. Tuần f7trước, 06vì một 7người tên 2Hứa Lâm 4làm báo ecáo sai, dbsau khi anh 9bmắng cho dcô ta bật ckhóc, Đồng 39Phi Phi đã 4fở phòng 2uống nước 4an ủi cô efgái đó, 71giọng đầy 2tức giận: 2“Thần 3Mặt Đen! 02Chúng ta 9drủa anh 2ta, cầu f8cho anh ta 0bcả đời 2enày cũng ekhông tìm b1được người 51yêu!”
Đồng 1Phi Phi! Mạnh b2Tuần cắn 62môi, xem 5ra, tôi tìm 92cô giả 3bạn vờ alàm bạn 46gái tôi fcthực sự 25cũng không 4fphải là fức hiếp 4cô!