Chương 57 TRUY TÌM - Sư phụ,sư phụ - Nàng hét to
-...................
- Sư phụ - Lại lần nữa
- ....................
- Sư phụ,người làm đổ hết dược liệu rồi kìa
Độc cô cô lúng túng nhìn xuống,quả nhiên những dược liệu trên bàn đều bị bà làm đổ,ngẩng đầu lên nhìn nàng,bà xấu hổ vô cùng.Có sư phụ nào như bà cơ chứ.
- Người làm sao vậy,sư phụ - Nàng lo lắng hỏi han,từ lúc đi ra ngoài lúc sáng trở về sư phụ của nàng rất hay lơ đễnh,ngẩn ngơ,lúc đầu nàng không để ý lắm,ai ngờ trong lúc làm độc,sư phụ cũng không tập trung.Rốt cuộc ngoài kia có việc gì mà khiến sư phụ để tâm như thế.
- Ta......ta.......không sao - Độc cô cô lắp bắp,trả lời - Hôm nay học đến đây thôi,dừng lại mai làm tiếp
- Sư phụ,bình thường chúng ta đều làm đến tối mới nghỉ,bây giờ mới chiều thôi mà đã nghỉ rồi sao,độc con làm sắp xong rồi,đang chờ người kiểm tra thôi - Nàng ngạc nhiên,tay vẫn thoăn thoắt làm độc trên bàn,nhanh chóng kiểm tra dược liệu lại một lần nữa,cho vào,chờ xong xuôi nàng quay sang sư phụ của mình - Con xong rồi,người kiểm tra đi
- Được - Độc cô cô bước đến nhìn lọ độc nàng mới làm xong,đây là loại thất sắc dược,có 7 màu,làm rất khó,lần đầu Độc cô cô chỉ làm được 3 màu,vất vả lắm mới hoàn thiện đến màu thứ 7,Độc cô cô thấy đồ đệ của mình nhận rất thông minh,trong vòng ba ngày đã học được gần hết những loại độc bà dạy,bà thật tự hào vì đồ đệ cùa mình - Được 4 màu thôi sao ? Ngươi hãy làm lại một lượt ta xem nào
- Dạ - Nàng tiến tới,nhanh chóng làm lại những thao tác bà đã dạy,một cách thành thạo
- Dừng lại - Độc cô cô lên tiếng khi thấy nàng chuẩn bị cho bạch sa và ngưng mộc vào
-..................- Nàng dừng lại,khó hiểu nhìn Độc cô cô
- Ngươi cho ngưng mộc vào trước,một lát sau mới được cho bạch sa vào - Độc cô cô giải thích
- Ân,con đã biết - Nàng làm theo Độc cô cô,quả nhiên một lát sau,trên tay nàng lọ độc hiện lên 7 màu sắc thật rực rỡ,nàng vui sướng - Sư phụ,người nói thất sắc dược khiến người ta thống khổ nhất theo bảy cấp độ,một tháng,một ngày bất kì,đến tháng thứ bảy thì chết,vậy chẳng phải quá dễ dãi cho người trúng độc sao ?
- Linh nhi,ngươi phải nhớ có loại độc khiến người mất mạng ngay tức khắc,hay thống khổ kéo dài mười ngày nhưng cũng có loại độc khiến ta đau đớn vô tận một tháng một lần nhưng sẽ khiến cho người ta sợ hãi,lo lắng không biết nó sẽ đến vào lúc nào.Như thế sẽ thú vị hơn chứ
Lời nói của Độc cô cô khiến cho nàng vô cùng khâm phục,đây đúng là loại cực phẩm độc dược mà,nàng đang suy nghĩ xem không biết Nhược Hi có chịu đựng được loại thống khổ một tháng một lần này không. (Jennifer : tỉ định cho Nhược Hi dùng hả ? Sẽ đau lắm đấy !)
- Sư phụ,sáng nay có việc gì mà khiến người lo nghĩ,mất tập trung vậy ?
- Aizza,thật sự là không giấu được ngươi - Thở dài bất đắc dĩ,Độc cô cô lên tiếng - Hôm nay ta vào rừng,định bắt mấy sơn tặc về nào ngờ,ta nhìn thấy có mấy hắc y nhân đang tra khảo bọn sơn tặc về ta,họ muốn biết nơi ở của ta.Ta đã quy ẩn lâu rồi,thật không biết bọn họ tìm ta có mục đích gì cơ chứ ?
- Có phải bọn họ muốn xin độc của người không ?
- Không thể,bây giờ trên giang hồ đã xuất hiện nhiều người dùng độc giỏi hơn ta,còn ai nghĩ đến bà lão già này chứ
- Sư phụ,người thật sự không già,chỉ là tóc đã bạc hết mà thôi - Nàng lên tiếng an ủi sư phụ của mình
- Ngươi thật là.............- Nhìn nàng,Độc cô cô không biết nói gì hơn nữa - Thôi kệ,việc gì đến sẽ đến,bọn họ nếu tìm ta thì sẽ tìm được thôi,đến lúc ấy sẽ biết mục đích,suy nghĩ làm gì cho mệt
- Phải đó,sư phụ - Nàng đồng tình nhìn Độc cô cô,trong mắt lóe sáng,nàng đang lo lắng không biết đám hắc y nhân đó có phải là Mộ Dung Cung không,bọn họ có thể đang truy lùng nàng.Nàng cần phải về Thanh Long quốc nhưng mà không thể cứ thế mà đi được,còn sư phụ nữa.Thôi,không suy nghĩ nữa,nước đến chân mới nhảy,cứ sống ung dung tự tại bên sư phụ đã.