Nghịch Lửa Chương 50


Chương 50
Trần Nặc trừng mắt nhìn Lâm Vãn Thu, khám cho người trước mặt xong thì ngoắc ngoắc amấy ngón tay, ý bảo Lâm Vãn Thu tới đây.

 

Lâm 5 ãn Thu đi 6d ới ngồi 02đối diện f ới Trần 8 ặc, khóe b3 ắt cong 4 ong: "Ở 9 ơi này cũng b ó thể gặp f ại chị, 0f húng ta quả 6đúng có 20 uyên."



Trần 7 ặc mang 7a hẩu trang, 97 ói tiếng 2 hông được 01 õ, ánh mắt 9a hìn Lâm 6 ãn Thu trong 26 eo, sáng c gời. Cô 1 a quan sát 22 âm Vãn Thu b5 ài giây, 0c iếp sau 5 úi đầu 02đo huyết 41áp cho cô: f"Xem d0 a em và Bạch 1 huật Bắc 50đã hoàn 9 oàn chấm 0 ứt."

Lâm 1 ãn Thu mấp 8 áy môi, 5bảo não 95 ật đầu.

Trần d3 ặc ngước e ắt, như ecó điều 2fsuy nghĩ, bcnhìn cô 8đăm đăm: 20"Lần 1trước ở 1bệnh viện, cfchị không 87nhịn được, bbmỉa mai 2anh ta vài acâu. Người 4đàn ông bfnày quá 99ngạo mạn 1rồi, anh 9ta sao có ethể nhẫn 14tâm vứt 7bỏ em ở 8nơi đây, 5equả thực 8là  ——"

Trần 1Nạc không 19biết dùng f8lời gì bđể diễn b9tả, đối f5với Lâm dVãn Thu, 62cô ta vừa 84thương xót 7dvừa phẫn 9nộ tức e7giận.

Lâm 14Vãn Thu từng 72nghe Cao Hách fckể lại 7việc Trần 7Nặc gây e9khó dễ fcho Bạch 18Thuật Bắc 0atại bệnh 4viện. Trước 9ađó, hai 6cô không 50hề quen 4biết, Trần d9Nặc vốn elà thanh fmai trúc 30mã với fCao Hách. 9 © DiendanLeQuyDon.comTrần Nặc 85là kiểu 0angười thẳng bthắng, nhanh aemồm nhanh 3miệng, có b5sao nói vậy, 7chướng fmắt người 4nào thì esẽ trực 1tiếp nhạo b1báng ngay 10trước mặt, 97chẳng thèm bckiêng nể fdhay lo lắng abà đây b8sẽ đắc 0tội với 7dma nào.

Lâm 05Vãn Thu rất 5quý mến a3Trần Nặc, b7mỉm cười 6với cô 1ta: "Cám 66ơn chị 0đã giúp fem hả giận, 21nhưng mà 3em tự mình c7đến đây fở, anh ta 30không biết."

Trần fNặc ngoài bý muốn 2enhìn cô, dLâm Vãn ebThu nói tiếp: 33"Hi vọng dchị giữ fbí mật agiúp em."

Trần 2Nặc trợn 0ehai mắt, fevẻ khinh 3khi hiện 32rõ trên 62khuôn mặt: 1e"Chị cđâu phải clà kẻ ăn 67no rửng 4mỡ, không ebiết phân 79biệt phải 9trái, đi 73lẻo mép bvới tên 8đàn ông 4mắc bệnh c3tự kỉ benặng đó. 2 © DiendanLeQuyDon.comCó điều d0nhìn em thê 9thảm quá, eđã cùng 6aanh ta đi 2đến bước 8này, thì 25ít gì cũng 0bphải vơ 49vét của d4anh ta một 0bkhoản tiền a1cho mình e7chứ. Sao 8mà dại fđến mức fbngay cả cmột ngôi dnhà cũng 56không có."

Lâm eVãn Thu có echút xót 3lòng, e là ekhó có thể egiãi bày c2cho Trần 6Nặc hiểu.

Trần cdNặc đo d4xong huyết dáp cho cô, 40giơ tay tháo 9khẩu trang, clộ ra khuôn 2mặt nghiêm 4túc: "Bạch 37gia có tiền 99có quyền, ebem tội gì etự chuốc 7khổ cho 2emình. Đối cvới loại 17đàn ông dthiển cận anhư Bạch afThuật Bắc, fcứ thẳng 85tay tính 3toán rõ 50ràng. Mà 7fanh ta thiều 3chi tiền, 9bem có đòi fcbao nhiêu, fanh ta cũng a5chả đau e3lòng."

Lâm d4Vãn Thu dở 4akhóc dở 1cười, đem 58tay áo phủ 4xuống: "Thôi 06chị ạ, 5aem không a9muốn đụng 35tới tiền abbạc hoặc ebất kì 7dvật gì 7của anh 11ta. Mắc 53công sau 62này xài 43tiền của 7canh ta, lại 7gián tiếp 4nhớ về b4anh ta."

Không 1phải cô 7ra vẻ ta 5đây thanh 9cao, cũng cekhông phải 74có thù hằn 48với tiền 4bạc. Chỉ 6là nhớ 55đến anh 18ta, sẽ bị 1egiày vò 3bđau khổ, 4chi bằng 8buông bỏ 5mọi thứ, 28để tâm 3hồn được 7thanh tịnh, 8cần gì 2bphải dính 2líu vì những c7việc không 9đáng.

Trần 6Nặc dẩu admôi, chậc dchậc lưỡi f6tiếc nuối: fa"Vì 7em quá hiền 2alành nên 1mới dễ e7bị ức 47hiếp, hèn 3gì Bạch a4Thuật Bắc 2không thèm 40không tôn 79trọng em."

Lâm 9dVãn Thu biết 5etính tình fecủa Trần 04Nặc, lời 0nói thẳng fdnhư ruột e2ngựa, dễ adgây thương 5ctổn, nên 79cô không 2để bụng, 3huống chi bnhững lời 1này hoàn f0toàn đúng, 60cô không 3thể phản efbác. Đối bvới người 2mình yêu 56thì bao dung, 9anhân nhượng fdvô điều 1fkiện, không 8so đo hay 8tính toán 5chi li. Đây 5achính là acách yêu f0của cô, eđáng tiếc 99đến cuối 30cùng, đối 6phương vẫn 9bkhông yêu, fddù cô làm ebgì cũng 71giống như f« dã tràng 80xây cát 36biển đông 51».

Từ eđầu tới 3cuối, chỉ 4có cô ra csức vun 6cđắp tình 74cảm, còn 85với đối 9phương và 8những người 96khác, hệt anhư một 31trò hề e0rẻ tiền.

Trần 27Nặc tiếp 1tục kiểm 37tra những 79thứ khác fcho Lâm Vãn cThu. Thời bkì nguy hiểm 6fcủa ba tháng 1đầu đã 7an toàn vượt ccqua. Bởi 6fvì sự cố dlần trước bccùng với cnhững tác 38dụng phụ 64của thuốc 2bmen, Lâm 40Vãn Thu luôn elo sợ đứa 5bé sẽ không 24chịu đựng bnỗi. Thế bnhưng, đứa 1bé này thật 98sự quá 57ngoan cường, 3fcùng cô 65trải qua 87bao sóng 9gió, vẫn 6có thể b9bình an vô 8csự.

Ngay bfcả Trần a5Nặc cũng 4phải thốt d9lời cảm 1thán: "Đứa fbé này rất fcó duyên bevới em đấy, 9bchịu biết 7bao hành 1hạ mà vẫn d9vượt qua. d4 © DiendanLeQuyDon.comCơ mà, nếu 39em giữ lại eđứa bé, 8chỉ sợ cccả đời 4sẽ cùng 58Bạch Thuật dBắc dây 8dưa không e4rõ."

Lâm b1Vãn Thu trầm fmặc, thật 4ra có nhiều 66người đã fdthắc mắc d7nguyên nhân 5cô giữ 9lại đứa 7bé. Trong 1lòng cô etừng do 4bdự, lý 9do giữ lại, ccô không 0cnghĩ ra được. b © DiendanLeQuyDon.comNhưng bắt c6cô phải 08phá bỏ, b6trừ khi acô chết 12thì có thể.

Trần dNặc không 82nhịn được, 0hỏi thẳng: b3"Không 2dphải em bcòn muốn bcho anh ta c9cơ hội, 7nên mới 3giữ lại 1đứa bé? ffMấy cái 4tình tiết 61này xuất 0chiện nhan 37nhản trên 56phim ảnh, 2dhai vợ chồng evì đứa 0acon, quyết 9định gương 82vỡ lại 71lành."

Lâm 1Vãn Thu ngớ f4ra, ngay sau fđó bật 0cười khanh 0khách: "Đứa 4bé không 21phải của 6driêng anh 8ta, em cũng 5có phần. 7 © DiendanLeQuyDon.comEm không 5thể bỏ 5rơi con mình."

Những 49năm cô mất 8đi Manh Manh, dđã tạo ethành một 9thói quen, fhay ngắm anhìn những ađứa trẻ 1fcô tình bcờ thấy 09ở ven đường, fdần dần 8ccô sinh ra 1cảm giác 1thương yêu, 91quý mến dbtrẻ con. e8 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, asống một 4mình cô 95đơn nhiều 0năm, nên 3khát vọng 9về tình c6thân của dcô rất 4lớn, luôn cước ao d7hơi ấm 8của con 5người.

Trần 5Nặc nhìn ecô bằng cánh mắt 1phức tạp, 6quyết định 39giữ im lặng.

Tuy 94cô ta ra 71mặt bất 53bình giùm 66Lâm Vãn aThu, nhưng  Lâm 0Vãn Thu khiến efcô ta không dvừa mắt, 08đã biết 6rõ trong blòng người 7fta chỉ có fbạn gái f3cũ, còn 72ráng đâm ffđầu vào, 89cuối cùng e0bị ruồng f2rẫy cũng f5đáng đời.

4điều qua bbbuổi nói 2chuyện hôm 4nay khiến 6cô ta phải ethay đổi 52cách nhìn, 97ấn tượng evới Lâm dVãn Thu dần achuyển biến 07theo chiều 48hướng tốt.

"Em fdquá gầy, 5nhớ phải 83ăn nhiều athức ăn e9bổ dưỡng, bcòn phải 8anuôi đứa 75bé nữa 12chứ." 8Trần Nặc d4vừa dặn cdò vừa 6cúi đầu cghi đơn bthuốc, "Đừng 0quá tiết bkiệm, thể dtrọng không 7đủ tiêu 2echuẩn thì fsau này sẽ 7ckhó sanh a3đấy."

Lâm 93Vãn Thu nghe fcô ta nói, 57gật đầu adlia lịa.

Lâm 18Vãn Thu làm 6kiểm tra 2xong, bèn 2đi ra ngoài d3sân phơi 6nắng. Ánh 13nắng buổi 4sáng dịu 25nhẹ ấm 4áp, toàn fthân Lâm 87Vãn Thu buông blỏng thoải 1mái. Nghĩ 4eđến trong 9bụng mình b6đang dưỡng 2dục nên 75một sinh 0mạng bé f0nhỏ, đứa 7bé này hoàn 4toàn thuộc dvề cô, 3niềm hạnh 54phúc dào 31dạt này, 69lấn áp 82mọi khó akhăn gian f9khổ hiện 5ftại.

Trần 2cNặc xong 4việc thì 5cầm theo a9ly nước, 4chướng đến fcái ghế fedài, lười f3biếng ngồi 75xuống: "Chị echắc chắn dakhông nói e6cho Bạch 6Thuật biết, 4acòn Cao Hách 4thì sao ? d4Thằng nhóc 72đó vẫn cđang điên 3cuồng tìm cem đấy. 6f © DiendanLeQuyDon.comLúc biết 07em đã bán 32quán cháo, 2cậu ấy 57nhốt mình b8trong phòng d5tự trách, 6mắng mình 7không đủ 3tỉ mỉ equan tâm 2em."

Nói fđoạn, Trần 7Nặc quay fđầu nhìn dLâm Vãn 5Thu, giọng a8nói khẽ ftrầm: "Mặc cdù Cao Hách 8là kẻ đến 4sau, nhưng 7fcậu ấy 9là người 12đàn ông 9btốt, rất 1acó ý thức ectrách nhiệm."

Khóe 1môi Lâm bVãn Thu nhẹ b1nhàng nâng 5lên, khuôn cmặt đắm 81chìm dưới 4ánh nắng 4mặt trời, flộ ra tầng abánh sáng ftrắng muốt: 1"Chị 7biết chúng 25em không 92thể mà."

Trần 8Nặc nhìn 17chằm chằm ceLâm Vãn 8Thu mấy 79giây, cuối 7fcùng không 0nhịn được 23xua xua tay, 8mi tâm chau 57chặt: "Thôi cmệt quá, 1muốn dối 0clòng, nói 7tốt cho 1athằng nhóc fấy vài ecâu mà sởn 00cả da gà. a © DiendanLeQuyDon.comCậu ấy 2có cả đống 60tật xấu, echỉ giả 0vờ ra vẻ 0fđàn ông 3etốt trước e1mặt em thôi. 0 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, dhai bác Cao ecũng không cedễ ứng bphó, cho 4nên. . . f1 © DiendanLeQuyDon.com. . . chị bdkhông nhẫn 28tâm đẩy 28em vào hố 0blửa."

Lâm 20Vãn Thu rất 96mến mộ 84tính cách bcủa Trần dNặc, không fkiểu cách fakhông giả 5tạo. Cô bkhẽ khàng 6fhít thở, 09hơi bần 61thần nhìn 7quang cảnh 9xung quanh: b" Bác 29sĩ Trần, 2ecảm ơn f1chị. Nếu 4được, 4em hi vọng echị đừng 72nói với 4Cao hách. d © DiendanLeQuyDon.comEm không 30muốn liều flĩnh nữa, 6và muốn 3vĩnh biệt 99mọi thứ 1ccó liên eaquan tới 3quá khứ."

Trần 7Nặc cúi dđầu nhìn b7ngón tay 9bmình, lát esau thở 2dài thườn 7thượt: b"Ừm, 5chị đồng 6ý. Dù sao bbchị nói 61láo với dCao Hách dcũng không 4phải là 0lần một elần hai." b-

Sau b2đó, Trần aNặc thường 4đến viện 34phúc lợi bkhám bệnh fetừ thiện, 1quan hệ 90của hai d3cô càng 30ngày càng e3thân hơn, 5thường 3exuyên bí 6mặt gặp 6nhau. Thỉnh 16thoảng, ecTrần Nặc cfkhông nhịn d8được, 22bàn luận 2avài câu 49về Bạch 73Thuật Bắc: d5"Chị 3nghe kể, danh ta đi 7làm nhiệm b2vụ, càng 3flúc càng e5liều mạng. fd © DiendanLeQuyDon.comMới ba mươi 04mốt tuổi, fchẳng lẽ fecòn muốn athăng chức 3cao hơn."

Lâm 8Vãn Thu nghe 30xong, không 8hề có phản 7ứng, đưa bquả cam 4đã bóc 45vỏ cho cô c9ta: "Chị 2ăn đi, ngọt 91lắm."

Trần 2Nặc lặng blẽ quan 7sát biểu ffcảm của 0cô, không 60nhìn ra được 7điểm đặc febiệt, bất cfđắc dĩ cđằng hắng 42một tiếng: 55"Thật 7ra là. . d © DiendanLeQuyDon.com. . . là 8Bạch Thuật 6Bắc cứ 6làm phiền 6cCao Hách, 6cchị ở 0ebệnh viện 6nhìn thấy cbnhiều lần. c © DiendanLeQuyDon.comHai người 3đó vì chuyện 70này, còn e1suýt đánh 7nhau. Bạch 2Thuật Bắc akhăng khăng 8khẳng định, beCao Hách cbiết chỗ bacủa em ở. f0 © DiendanLeQuyDon.comChị có 80cảm giác, 8hình như 0anh ta thay 1đổi so avới trước."

Lần bđó gặp ccmặt anh 5eta ở bệnh d3nữa, xém 6cnữa Trần 9Nặc không anhận ra.

NGười 0bđàn ông aấy vốn 52dĩ kiêu 84căng ương efngạnh hơn 5người, 0lúc đó, 0tuy anh ta 0vẫn giữ eđược khí 41chất lạnh 65lùng, vô dcảm với efmọi thứ, 0nhưng sự e6mệt mỏi, e1kiệt quệ fnơi đáy 98mắt hiện 37lên rất frõ.

Động 1tác nhai d7nuốt của 2Lâm Vãn cThu khẽ 54ngưng một bgiây, vẻ cmặt lại 38kín kẽ, dkhông chút 63kẽ hở.

2không ngờ d3Bạch Thuật f4Bắc ngoan 1cố đến 35vậy, tự e8ái của canh ta lớn 4đến thế 9dsao? Lâm 64Vãn Thu vẫn egiữ vững 5suy nghĩ, bhiện giờ 4Bạch Thuật 1cBắc cố 7chấp không 9fchịu ly 5hôn và tốn 5công tìm 05cô, chẳng 5bqua là lòng f5tự trọng fcủa anh 5dta bị tổn cfthương, fkhông chấp 4nhận nổi. 88 © DiendanLeQuyDon.comNếu đổi blại, người 50yêu cầu 9chia tay trước aflà anh ta, ckết quả dcó khả a1năng sẽ ehoàn toàn 35khác biệt.

Trần 3dNặc xoa d9xoa ngón ftay, tự 9lầu bầu 9trong miệng: c7"Tuy 7chị nói 5năng chua 0ngoa đanh 5đá đấy, 99chứ lòng b7dạ thì cdy chang miếng 45đậu hũ b5mềm. Cái 9eloại đàn 29ông tự 8acao tư đại e4đấy, suốt 2eđời không a3có vợ là 6đáng nhắm. d2 © DiendanLeQuyDon.comBất quá b8nhìn dáng 4vẻ suy sụp 4của anh b7ta, bỗng 8nhiên cảm 09thấy thương bchại."

Lâm 3bVãn Thu từ 5từ quay dđầu nhìn 0cô ta, Trần aaNặc có 52chút khó 3xử: "Con 0fgái của d0anh ta đó, 0dngày hôm 1qua mới 9enhập viện. a © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật cBắc ở 00bên cạnh, 81trông nom bfcon bé suốt f3một ngày 2bmột đêm, eacũng không 9tìm hộ 6lí. Xem ra, d8anh ta cũng 4có điểm 59tốt. Quả fthật, chị ecó chút ebối rối, 2không xác 22định được, e2anh ta rốt 1cuộc là 6loại người 3gì"

Lâm 01Vãn Thu không 8quan tâm 55đến những 53lời nhận fxét liên 1quan đến 9Bạch Thuật a7Bắc, nghe f6thấy Manh cManh phải 3nhập viện, c5trái tim 90cô như bị 6kim châm 0đến mấy flỗ, lo lắng 62hỏi: "Nhập 8viện? Bé abị gì?"

Trần 40Nặc không 92biết quan bhệ thật 6dcủa Lâm bbVãn Thu và 28Manh Manh, 6hơi ngỡ fngàng với 05phản ứng athái quá 0của cô: 8"Là 5eđau dạ edày, có 20thể là 9ăn đồ 7không hợp 5bvệ sinh."

Trái b9tim Lâm Vãn cbThu co thắt 15từng cơn, 2Manh Manh 1còn nhỏ, 1bị đau ebụng hay d9ói mửa 6asẽ vô cùng fđau đớn, 2còn mất 0nhiều sức bđề kháng.

Trần fNặc thấy fmặt mày 9cô trắng 8bệch, cau 6mày nghi ffhoặc: "Em 6sao vậy? 8Không phải 5con bé ấy dlà con của cBạch Thuật fcBắc và 67bạn gái dcũ của 4anh ta sao? ceEm quan tâm 9đến nó 30thế ?"

Lâm 4Vãn Thu không 51giải thích 87thêm,chỉ 7dùng sức 0nắm chặt 3atay Trần 10Nặc, chân a6thành nhìn 2cô ta: "Bác 7sĩ Trần, achị làm 1ơn giúp 41em với" d.

Mấy fcngày nay, dcBạch Thuật 26Bắc bận d9tối mặt 5tối mày, 03nhưng Manh 9Manh bị cbệnh, anh 7dđành bỏ 2dỡ hết 6công việc, 8tập trung 1lo cho con. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhìn bộ adạng đau 0đớn của ebé, anh hận 75không thể cthay bé nằm 41trên giường. 9e © DiendanLeQuyDon.comCon cái là 2btrái tim bcủa cha 08mẹ, con 4dđau bao nhiêu fthì cha mẹ 4bđau hơn 9gấp trăm c0lần. Ở cenhững phương ddiện khác, d2Bạch Thuật 90Bắc có 60thể là 3kẻ máu 6lạnh, là akẻ khốn dkiếp, nhưng f0với Manh dManh, anh cbthật sự c0là người 49cha tốt.

Manh 7bManh đờ 8đẫn nằm 15trên giường, 1akhuôn mặt 4nhăn nhó, 1ngay cả 8khi đang 2angủ, vẫn 3nhíu chặt fehai hàng achân mày. d7 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật cfBắc khoanh btay, trầm btư ngồi 65bên cạnh cgiường.

Trong 6dmộng, bé dthất thanh 75kêu vài etiếng « 1fmẹ, mẹ c6» , mỗi 77một tiếng 7eđều khiến 6ftrái tim banh co thắt. a8 © DiendanLeQuyDon.comAnh mạnh 4mồm bảo 79đảm với 4dbé, sẽ 6tìm về 9Lâm Vãn 03Thu.Vậy 4mà đã qua bmột tháng, 0vẫn không d1có bất bkì tin tức 49của cô.

Cứ 9như cô đã 8f“bốc hơi” 4khỏi thế 9gian.

Bạch 4Thuật Bắc 9cdùng mọi 8cbiện pháp. 26 © DiendanLeQuyDon.comCử người 2theo dõi b9ở viện 27an dưỡng 18của Tri 0fHạ, nhiều 83lần thăm b4dò Cao Hách…. 97 © DiendanLeQuyDon.comQuan hệ 81trong cuộc 17sống của 9Lâm Vãn 0Thu rất 9fhạn hẹp, 0flúc đầu 73anh cứ tự f9tin mình fthừa khả anăng tìm 3bđược cô.

Nhưng 81đâu ai ngờ, 12một người 97chỉ có 7lưa thưa abvài mối 6quan hệ, 39sau khi mất fatích, muốn e4tìm được, 99lại gần anhư trở f8thành nhiệm 3fvụ bất 61khả thi? 47Bây giờ 5Bạch Thuật 46Bắc mới 6biết, có f7một số 55việc khiến canh “lực f0bất tòng 23tâm”, hao b5tổn biết 15bao tâm huyết, 2vẫn chẳng 30đi đến 4đâu.

Manh a9Manh mở 5mắt, miệng 76tràn ra tiếng drên: "Ba b1ơi, bụng fcon đau quá."

Bạch 18Thuật Bắc fxốc lại 12tinh thần, f3nhoài người banằm nghiêng 8cạnh bé, clòng bàn atay dày rộng bnhẹ nhàng 9nắn vuốt 2bụng bé,  dùng clực vừa aphải, nhằm dxoa dịu c3nỗi đau bacho bé.

Phòng a3bệnh đang 18an tĩnh, 69chợt vang 5lên âm thanh 59thều thào ccủa cô 63bé nhỏ: f"Tay 1fmẹ cũng 65ấm áp như 6vậy nè. c © DiendanLeQuyDon.comBa, nếu 78mẹ biết 3Manh Manh 9fbị bệnh 5dthì có đến dthăm con 0akhông?"

dhấp của 7Bạch Thuật 0bBắc đặc 2enghẽn, từ etrong khoang 8bmiệng tràn dra tiếng 2e“ừm” 4nhẹ.

Lệ a5nóng đảo 9trong hốc 8mắt, Manh b6Manh ngước bđầu nhìn cetrần nhà 1trắng xóa, 3hai cánh aemũi thút 2tha thút 1thít : "Ba 79ngốc hết 1thuốc chữa, elâu như 29vậy mà dchưa tìm 57được mẹ. 4 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 4nhớ mẹ 3lắm, lại 2không biết fmẹ đang eở đâu. e © DiendanLeQuyDon.comGiờ mẹ dcũng không a1biết Manh 33Manh bị fbệnh, không bcbiết Manh dManh đang 2rất cần 8mẹ…cái bgì mẹ cũng 89không biết eenên mẹ 41sẽ không dđến thăm 5Manh Manh."

Bạch f9Thuật nghe 1tiếng khóc 0ccủa con, 2trong lòng 18khó chịu 5và hổ thẹn, 80anh đem bé eôm sát vào efngực, lặng 5im áp cằm b8vào mái 5tóc bé.

Anh e1không cách 77nào mở 3miệng an 11ủi bé, anói những 1câu trấn cdan qua quýt 2bnữa, đâu 9dthể trơ cmặt lừa 7bdối bé 0hoài.

2lẽ Lâm 4Vãn Thu đã ckhông còn 6dở Dong Thành. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu còn cở đây, fechắc chắn dcô sẽ xuất bahiện xung cquanh nhà 92trẻ của f7Manh Manh. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh đã cố fý quan sát dnhiều ngày, 4cơ bản 63không phát 9hiện được 6cbóng dáng 8dcủa cô.

Đứa 4abé khóc 62rất lâu, câm thanh atừ lanh 0elảnh dần b6chuyển sang 4tiếng nấc e1nghẹn ngào ffđè nén. f1 © DiendanLeQuyDon.comTâm tình 8bBạch Thuật 25Bắc ngày f6càng nặng 2nề, sau 7cùng tựa 7hồ như dvùi vào 0dhầm băng.

0cứ mếu dmáo, vừa 0ekhóc vừa dckể lể: a4"Thuốc d2đắng quá…mẹ 2sẽ mua Đại f0Bạch Thỏ* ccho Manh Manh."

*: dLà nhãn 8fhiệu kẹo anổi tiếng 9aở Trung aQuốc được emọi người 7yêu thích 78và gắn 2fliền với athời thơ 2ấu của 99những đứa atrẻ.

"Kim bchích đâm cvào da….mẹ 4sẽ ôm Manh 2Manh... Còn 6ba không 05trông nom 76kĩ Manh Manh ff. . . . ."

2nói đứt cquãng, nhưng ecBạch Thuật 3Bắc hiểu, cbé đang 57nhớ về eLâm Vãn dThu. Nỗi 8bnhớ khắc b0sâu theo bthời gian, 2tăng dần 6theo tình 0cảm. Thời 3gian bé ở 8cạnh Lâm cVãn Thu không anhiều bằng 1anh, nhưng a0tình cảm d1thì bé chia 19đều cho 76cả hai.

Manh 2Manh khóc 7đến lả 1engười, eấm ức aathiếp đi 2etrong lòng 0Bạch Thuật 5Bắc . Trên 2khuôn mặt 5enhỏ nhắn 4ecòn in dấu 25những vệt 7edài của 1những hàng e8nước mắt, dvài giọt 2đọng trên dhai hàng 5mi cong, vô 72cùng chói 0bmắt.

Dáng 5vẻ đấy anhìn cực a7kì đáng 90thương, 6Bạch Thuật 5fBắc giơ 36tay lau sạch 52nước mắt 7cho bé, bất 0giác nhận 4ra, càng 26lớn bé e9càng giống 4Lâm Vãn f9Thu, đặc 1biệt, bộ 6dáng ấm ddức, tủi cthân của fbé hệt enhư phiên 5bản nhí 3của Lâm 8Vãn Thu, 95khiến ngực 65anh sắp fnứt toạc 7ra.

Mệt f4mỏi muốn 23tìm đến 8hơi thuốc, 3eBạch Thuật f9Bắc bèn 44đứng dậy, 0edịch lại 8chăn cho bbé, xoay cngười chuẩn 1bị ra ngoài 27hóng mát amột tẹo.

Lúc cnày cửa d9phòng bệnh 6vừa vặn amở ra, một 5cô ý tá 3trẻ thong dthả bước 8dvào.

Đối e2phương hơi 8cúi thấp 5bđầu, phần emặt lộ 03ra ngoài 5khẩu trang 75rất ít, dtrong đêm ctối nhìn bkhông thấy 2rõ. Bạch 33Thuật Bắc 6khẽ liếc a9mắt một 4acái, thấy 19cô ta đang 57cầm bệnh cán trong 9tay, không 03để ý nhiều, 89thản nhiên fcra khỏi 14phòng.

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74632


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận