Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 1


Chương 1
Dư Tịnh đã từng tưởng tượng vô số lần cảnh gặp lại Trình Lãng.

f1lẽ đã a5từng lướt dqua nhau trong 3ebiển người a6mênh mông, 9 úc ngẩng 5dđầu nhìn 86 ại sẽ 6e ó cảm giác 6a uen thuộc. d © DiendanLeQuyDon.com ũng có thể c ột phía 9 ẫn còn 16độc thân, 2fánh mắt 6đăm đắm e8 hìn dán 54 ào người 28 ia. Cũng 6 hông loại 5 rừ cả 17 ai vẫn còn d5 ột mình, c5 hìn nhau 5 ở nụ cười, 3 au đó hoặc e ẽ tiếp f ục duyên ec hận trước a2 ia, hoặc e3 ẽ vì hàng 90 ạn nguyên b o mà lại a9 ỏ qua nhau 6 ần nữa. 36 © DiendanLeQuyDon.comĐương nhiên 0 ó khả năng 4e hất là 4anh đã có eb ợ, em đã 9 ó chồng, 2 ỗi người a4đều khoác 82 ay nửa kia 71 ủa mình, 77gặp lại fenhau khi đang 8btản bộ a2trong công adviên, chuyện 6cũ ùa về, anhìn nhau 8fmỉm cười 1rồi tiếp ctục đi blướt qua 72nhau.


8mấy năm 20nay, trong 6fthành phố 01không to dkhông nhỏ c1này, họ 30chưa từng 9gặp lại.
Hôm eđó là ngày 4ethứ ba sau d9đám cưới 7của cô.
Anh 6họ của ebbố chồng 74cô do vợ 5qua đời 9chưa lâu 47nên không ethể tham 4gia lễ cưới 76của đứa bcháu Hứa ccGia Trì, 9nhưng vẫn cnhờ người 8mang tới 8một phong abì dày cộp, 7ddo lễ nghĩa 4dnên bố 26chồng cô 56hôm đó 1đã trịnh 3btrọng gọi a9Dư Tịnh 3cvà Hứa 8Gia Trì đến, c3nhân lúc 70còn được 8nghỉ phép, fchọn vài emón quà 4khá khá bđể đáp 35lễ.
Không aai ngờ rằng, 2gặp nhau, 2trong tình ecảnh đó.
Trong bkhoảnh khắc 8mở cửa cra, Dư Tịnh 60ngẩn người.
Trình 8Lãng vẫn 6giữ vẻ bcmặt lơ ađãng và 0dnụ cười buể oải 02như thế a5bao năm nay 32chưa hề 8thay đổi, c9anh đám e6một cái 1lên vai Hứa 4Gia Trì ,nụ 45cười vụt acbiến mất 4ekhi nhìn a9thấy Dư 3Tịnh, hai emắt nhắm f3lại rồi 10mở ra, như d2không dám 3tin những 82gì đã thấy.
“Đây 3là chị ddâu họ 65của cậu 63đấy.” aHứa Gia 80Trì không dhề thấy 8có gì khác 7dlạ, cười fbnói.
Ông 35Trình đúng 0lúc này ddbước ra: c2“Sao đứng aở cửa 9cả thế?”
Trình 8Lãng sực 6tỉnh, mỉm dcười chọc eghẹo như 2để che 4giấu: “Chị c8dâu đẹp eaquá, em nhìn 9mà ngẩn 6ngơ.”
Làm 3Hứa Gia edTrì cười 9to.
cTịnh cúi bxuống thay 0giày, cố egắng kiềm a6chế nhịp 98tim đang deđập loạn. 8 © DiendanLeQuyDon.comNếu có 17thể, cô dchỉ muốn 88rời khỏi 2chỗ này 4ngay.
Trình 8aLãng lúc b0này tâm 28trạng vô 01cùng phức 3dtạp, khóe f4mắt anh e5liếc qua bemột bên 6bmặt của eDư Tịnh, bmôi mấp 5máy, bao 36l 8000 ời muốn 5bnói mà không 2thốt ra ddđược. f © DiendanLeQuyDon.comMấy năm 5nay, anh luôn 51tìm kiếm d7cô. Thế 0nhưng khi cgặp lại, 6cô đã trở 0thành chị 8bdâu họ 9của anh.
“A 70Lãng, không 2brót trà 1cho anh chị d6họ của dcon đi.” aaÔng Trình ddặn.
Trình 57Lãng đáp 2khẽ, rồi  liếc cnhìn Dư 1Tịnh lần 14nữa, sau 8đó chậm 48chạp đi 2và bếp.
5Tịnh thầm 3thở phào 84nhẹ nhõm, eedưới ánh 2mắt cháy 4bỏng của 7anh, cô gần 4như hoảng 1loạn muốn 1btháo chạy.
Ông 16Trình thuận a9miệng hỏi: e“Cháu dâu dlàm việc cở đâu?”
cTịnh vội beđáp: “ 54Cháu làm 7y tá ở 08bệnh viện c6RJ.”
“Cô abé có công 57việc tốt 0trông lại 8điềm đạm 92xinh đẹp,  Gia 77Trì có phúc dthật,” a1Ông Trình 3cười tươi 8khen ngợi.
Hứa dfGia Trì cũng 1không khách desáo mà nhận 0lời khen: a0“Đương anhiên ạ, 82mắt nhìn c1người của c4cháu làm 66sao kém được.”
“Thằng cnhóc xấu 5dxa.” Ông 6Hứa cười ffmắng yêu. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Con trai 4thì chả 73ra sao, nhưng 40con dâu thì 00bố lại 15vô cùng 5hài lòng.”
Hứa a0Gia Trì không 0phục: “ 72Con không 2tốt thì cblàm sao cô 1eấy chịu 8fgả cho con”, a0anh tinh nghịch cquay sang d3Dư Tịnh: 1“Đúng 2không, vợ e9yêu.”
ceTịnh cắn 7môi không 62đáp.
“Dù 7sao chú cũng 7bcó phúc, 70con trai cưới erồi, chắc d0cũng sắp 8có được 1cbế cháu 4thôi.” dÔng Trình 5cnhìn vào 15bếp, thở 9bdài, lắc 2đầu.
“A bLãng vẫn 08không chịu 36có bạn 3gái ạ?” 2Hứa Gia 77Trì hỏi.
Ông 5Trình lặng 9lẽ gật dđầu, nhắc 4đến thằng 1ccon trai, 9eông lại 2cđau đớn 7‘hận thép 61không thành a4gang’.
Tim 8fDư Tịnh ekhẽ lạc 1bmất một f1nhịp.
Hứa 3aGia Trì cười dehì hì: “Thế 10thì dễ f9rồi, để 7cTiểu Tịnh 7nhà con giới 72thiệu cho 9cậu ấy 4một người, 0abảo đảm 46sẽ hài 33lòng.”
“Thế 8thì tốt d3quá rồi.” fÔng Trình 3fgật gù.
“Bố, 1chuyện của c6con con tự 0biết cách 3xử lí, bbố lo lắng 29thái quá 68rồi đấy.” 0Trình Lãng 9đặt ba aly trà trên 25bàn, nhìn 9Dư Tịnh, 4ctrùng hợp 0flà cô cũng fnhìn sang 7anh, Dư Tịnh 2vội vàng 04cụp mắt, 7mặt ửng 29hồng.
“Bố 2không lo 2fkhông được, cmày đã 7dlớn xác 4dthế kia cdrồi, mẹ c1mày trước akhi đi còn fkhông yên etâm về f7chuyện của 0mày, mày…”
Cứ 6nói nữa ffthì chắc 5cchắn không 59kết thúc 3được, 7Trình Lãng 4vội chuyển 3đề tài: dd“Gia Trì 3lần trước eanh kể chuyện 07nhảy việc, b5về sau thế enào?”
“Lão 5tổng không bthả người, 7cbó tay thôi.” 34Gia Trì nhún f2vai nheo mắt bdnói.
Hai 57người nói 9từ chuyện 2công việc 9dsang game 08online, lại 9nói đến b8chuyện hồi 89nhỏ, ánh 8mắt Trình 7Lãng thỉnh 8fthoảng nhìn 5esang Dư Tịnh.
4Tịnh đứng d2ngồi không 7yên, trong f9tim như có 5gai độc edchặn ngang, 24sắc mặt 0dcàng lúc 7càng tệ, 4cô kéo tay 5áo Hứa cfGia Trì nói: 7“Em thấy 3hơi khó echịu.”
Hứa b7Gia Trì căng fthẳng hỏi: 4“Khó chịu 0chỗ nào, 7có sao không?”
“Hơi 74đau đầu.” fDư Tịnh elần đầu a1nói dối 08trước mặt adanh.
Hứa a4Gia Trì tỏ 4vẻ hối 95lỗi: “Bác, 1A Lãng chúng 9ccon xin phép 9về trước bbạ.”
Ông 9Trình gật 18đầu: “Đi eđường 6bcẩn thận 0nhé.”
Trình 9cLãng lại 27nhướng emày, ra chiều bsuy tư.
Vừa 89ra khỏi 54cửa Dư 1Tịnh cảm cthấy toàn f0thân nhẹ 74nhõm hơn 8nhiều. Không d5khí lúc 1nãy quá bbnặng nề, 5cô có cảm fgiác nghẹt f3thở.
“Tiểu 62Tịnh, em 7thấy sao 7rồi? Có e4cần đi f0bệnh viện 30khám không?” aHứa Gia b0Trì lo lắng 01hỏi.
fTịnh cúi axuống, mỉm 65cười: “Ra 3fngoài hóng egió một bchút, giờ dkhông sao 6fnữa rồi.”
Hứa 4Gia Trì lẩm 6bẩm: “Chưa f8từng nghe 3nói hóng dgió lạnh 1lại có 3athể chữa 94đau đầu.”
“Chắc 74do lúc nãy e9không khí 2trong phòng 0bkhông tốt, 3bố cũng 1cthấy hơi 0tức ngực.” aÔng Hứa 1nói góp bvào.
8Tịnh hít 7một hơi 1thật sâu, e8nở nụ dcười.
Hứa b0Gia Trì đi 2blấy xe, cđưa ông dHứa về 0cnhà trước drồi đề 48nghị: “Đi cxem phim nhé?”
79chuyện Trình 25Lãng nên b4tâm trạng 4Dư Tịnh 3không ổn 8flắm: “Về 9nhà xem đĩa 7thôi.”
“Ừ, f4vậy chúng 7ta cùng về 0nhà nào!” 7dHứa Gia fTrì cười 93tươi rói, fnhìn vào 7mắt cô.
5Tịnh chớp cmắt, khóe 7môi bất 3giác nở e3nụ cười, dbóng đen 0trong lòng 34dần tan abiến.
Hứa cGia Trì rất 89giỏi nấu 92nướng, 6aanh thường 5nói rằng: f2Muốn giữ btrái tim 0cmột người, 30đầu tiên c6phải giữ dddạ dày 6của anh adấy (cô e2ấy) trước 6đã, Dư c1Tịnh nhận 2lời lấy banh phân 46nửa cũng fnhờ tài ecbếp núc 18của anh aamà nên.
Đợi 7Dư Tịnh 0tắm xong cbước ra, 6một bàn dcthức ăn acthơm phức cđã được 2abày lên, 9cô hôn chụt 3một cái clên má Hứa 0Gia Trì.
Hứa aGia Trì trách cbyêu: “Thế 7là đã được 4coi thưởng 76cho anh rồi d8đó hả?”
1Tịnh cười b7hì hì, nghịch 3ngợm le clưỡi làm 0nũng.
Hứa 00Gia Trì bị 7cô đánh d4bại hoàn catoàn, bó 4tay chẳng 4biết làm f7thế nào.
5Tịnh vừa acầm đũa dlên, Hứa 8Gia Trì đã e1hỏi: “Đúng c7rồi, lúc 7em đang tắm 60thì A Lãng 1gọi điện 23cho anh, xin e2số điện 5thoại của 91em.”
Tay 04cô khựng b0lại ngón c6tay siết dcchặt, Hứa fGia Trì giải 5thích: “Nói 8flà sau này 56đi bệnh aviện khám 41bệnh, có 1bngười quen e2cũng tiện 50hơn.”
0Tịnh cười c8khổ, nếu b3anh nghĩ 0fthế thì 60tốt rồi. b7 © DiendanLeQuyDon.comBỗng chốc echẳng còn 45lòng dạ 89đâu nữa, 0cô nuốt 4vài miếng 9rồi buông 1ađũa.
“Không 5hợp khẩu fvị à?” dKhông ai ethưởng 69thức, Hứa cdGia Trì không 94còn tự 4tin vào tài 1bếp núc f2của mình 0nữa.
5Tịnh lắc 55đầu: “Không 6phải, do b2em thôi.”
“Hử?” 12Hứa Gia bTrì thắc d4mắc.
“Chắc 8vì hôm nay e1mệt quá.” 73Dư Tịnh fakhông nghĩ 23ra lí do 8bnào khác, 6chỉ có 3thể trả 9lời qua 20loa bằng 5nguyên nhân 03đơn giản f5nhất và fcũng hiệu a7quả nhất.
Hứa 1Gia Trì cưng dbchiều vuốt 31ve má cô: 3“Mấy hôm 1nay chuyện dkết hôn 66làm em bận cquá rồi.”
“Cũng 2aổn.” Dư 3eTịnh lúng ctúng dựa 3vào lòng banh.
“Đi cnghỉ đi, 9để anh 0dọn dẹp ccho.”
Trước 43kia từng 51phân công 6dviệc nhà drõ ràng, eHứa Gia 64Trì nấu bcơm, Dư 99Tịnh rửa 20bát, kết 95quả là d8cô thường 62xuyên giở 0trò khôn 1vặt để 2trốn tránh 1việc nhà, 2Hứa Gia 13Trì rất adễ tính, 5luôn bao b3dung và chiều f7chuộng cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comCó lúc cô decũng giả dbộ giúp, 85nhưng lại fcàng làm 4dmọi thứ 53tồi tệ 81hơn. Hứa bGia Trì dứt 3khoác ôm 4hết mọi aviệc, trong 5nhà sạch 39sẽ ngăn e3nắp, bố bmẹ chồng 55lại nghĩ 6là công bblao của 1cô, suốt cdngày khen 2bngợi. Hứa 0Gia Trì chỉ 85cười thầm, 46nhưng chưa ftừng vạch 4atrần, lâu e3dần, cô 1cũng yên 5tâm thản f0nhiên đón 1dnhận mọi eelời khen 3ngợi.
fchồng thương cyêu mình 3như vậy, eacô không abhề nghi engờ về 44việc mình 9đang rất 3hạnh phúc.
4fTịnh nằm 3trên giường, 3etrong căn 08phòng tối 9fom, cô thoáng b5thấy bất 62an, cùng avài phần 3clo lắng. d5 © DiendanLeQuyDon.comNhững chuyện a2trước kia 50như thủy 7triều dâng 7lên trong 02đầu. Đến 96khi tiếng bchuông tin 5nhắn ‘tít 4tít’ vang 67lên kéo ddòng suy e2nghĩ của d2cô về lại a6hiện thực.
Tin 0cnhắn đến 5từ một dsố lạ: eMấy năm anay em sống 5có tốt d4không?
Tuy 3không có b3tên, nhưng 5giác quan 67thứ sáu 35mách bảo 2Dư Tịnh f7rằng đây elà do Trình 57Lãng gửi. 7e © DiendanLeQuyDon.comCô không cetrả lời, 5đờ đẫn bcầm điện cthoại trong 4etay.
Tiếng 8chuông tin 3nhắn lại bfvang lên: 9Ngày mai d7anh đến 7dbệnh viện egặp em, 9dcó vài chuyện 2chúng ta 74phải nói f4rõ với a0nhau.
c8Tịnh dở ckhóc dở bacười, anh c9vẫn ngang 4ngược và fmạnh mẽ f7như vậy. 9c © DiendanLeQuyDon.comChuyện đã bqua lâu lắm 3rồi, nếu 46không vì 7lần gặp cnhau hôm ddnay, cô đã c6không còn 7bận tâm fnữa, mà 96anh còn định agiải thích agì. Cầm 04điện thoại e3trong tay 5suy nghĩ dhồi lâu, 5cuối cùng 3cô buồn 89bực bỏ 6xuống. Đáp 7dlại bằng fsự im lặng 6có lẽ đó 1là câu trả d8lời hay 6anhất.
Hứa 3Gia Trì nhẹ a6nhàng đẩy e1cửa phòng fngủ, trong 0phòng chỉ 2có ánh sáng d5yếu ớt 9phát ra từ 3màn hình dđiện thoại, 03anh cười d0hì hì: “Không 59mệt à, 61sao còn chưa dngủ nữa?”
“Đang 5đọc tin 1cnhắn.”
“Của 42ai thế?” 7Hứa Gia f8Trì hỏi 57vu vơ.
6aTịnh không emuốn lừa dbdối anh, 8cthành thật f2nói: “Là aTrình Lãng.”
Hứa 25Gia Trì khẽ 5cười: “Cậu dấy gấp 5gáp thế a8à?”
3Tịnh ngớ 61người: 1“Gì ạ?”
“Thì e5chuyện giới abthiệu bạn 5gái cho cậu 9ấy đấy.”
55Tịnh khẽ f6thở phào, 49trong lòng 3dâng lên amột nỗi bniềm phức btạp khó 8tả.
Hứa aGia Trì lẩm 48bẩm: “A aLãng là fngười khá fctốt, em 57là chị 8cdâu phải 98giúp cậu f4ấy ổn cđịnh nhé.” a4Không đợi 99Dư Tịnh dlên tiếng, 2anh lại 32nói: “Đương a8nhiên, so f0với anh eevẫn có 73chút kém cbhơn.”
8Tịnh nén 7cười: “Nói adnãy giờ, 7hóa ra là fanh đang c5tự biên 5tự diễn bđó à.”
Hứa aGia Trì cười 4ekhà khà: df“Đúng 1crồi, em 6học cấp eba ở trường 1XX đúng c1không, A 2Lãng hình 5như cũng 0fcùng tường f7với em, 1cả hai tuổi 2tác cũng 8fxấp xỉ, 4trước kia 7em có từng bnghe sự 41tích huy 1hoàng của 1cậu ấy 2chưa?”
49mắt Dư 2Tịnh giật 1giật, vòng 1fvo: “Về esau em chuyển 9atrường 19mà.”
“Xem dtrí nhớ dfcủa anh 6này, em nói c2anh mới 7nhớ ra.” a1Hứa Gia 3Trì vỗ avỗ đầu. 9f © DiendanLeQuyDon.com“Chuyện 6của A Lãng d2cụ thể 1ra sao anh accũng không crõ, nghe 22bác nói, 1cậu ấy bhọc hết f6cấp ba đã e8yêu sớm, 9bbị phụ 5huynh và 0thầy cô fphản đối fkịch liệt, 0hai người a5bị ép phải 0chia lìa, 7eđến khi 70A Lãng thi aađại học 01xong đi tìm 4cô ấy thì 24cô gái đố 0đã chuyển 0dnhà, không b4ai biết 2tung tích. c7 © DiendanLeQuyDon.comNghe nói cA Lãng đã e0vì cô gái adđó mà không 3chịu có abạn gái, 8fcứ đi tìm fsuốt mấy d7năm ròng frã, gần 08đây mới fachịu ngừng.”
Ánh 6mắt Dư 7Tịnh lóe 2lên một 1btia sáng, 6fcô mím chặt d2môi, tâm cftrạng như cdậy sóng.
“Haizzz, 7bình thường 7em thích enghe chuyện cngười khác 6lắm mà, c9sao hôm nay 9echẳng nói bfgì cả.” fHứa Gia cTrì vốn 0định chọc 78cô mấy ecâu, thấy adcô nhíu amày, sắc 1mặt bực 53bội thì 1vội hỏi: f3“Vẫn còn bnhức đầu 1hả?”
“Vâng” 6Dư Tịnh 9không muốn 03dính vào 7echuyện này e4nữa, viện 5ecớ này 6đến cùng. d © DiendanLeQuyDon.comCô lấy bachăn trùm ecđầu lại, 7muốn trốn 2tránh tất 6ccả.
“Đừng 5vội ngủ, 9anh mát-xa cdcho em, sẽ dthoải mái ehơn nhiều.” dHứa Gia 7aTrì kéo aDư Tịnh b4ra khỏi cechăn, day 3nhẹ hai bbbên thái 9dương cho 5cô. “Có emạnh tay elắm không?” 8Anh vừa cấn vừa eahỏi.
“Dễ 2chịu lắm.” 3dDư Tịnh 2cbỗng thấy eấm lòng. 7b © DiendanLeQuyDon.comLực tay ffcủa Hứa 97Gia Trì vừa bphải, mày 55nhíu chặt 6của cô etừ từ egiãn ra.
“Thấy 64đỡ hơn 47chưa?”
“Đỡ 9nhiều rồi.” c5Dư Tịnh atoét miệng: b“Cảm ơn bfông xã.”
Hứa fbGia Trì nhướng 52mày: “có 3dcần khách 58sáo như 2cthế với 5anh không?”
7Tịnh cười 49đẩy anh 5ara: “Được 8drồi được 39rồi, ổn bcrồi.”
Hứa 30Gia Trì dịu 2edàng: “Vậy 3eem ngủ trước 55đi, anh đọc asách một 6lát.”
“Vâng ddanh cũng 61ngủ sớm 8đi.’
“Chúc d9ngủ ngon.” 4Hứa Gia ccTrì ôm chặt 1lấy cô, 8đắp chăn 64lại cho 5cô rồi 9eđặt một 8anụ hôn 7thật sâu 5elên gò má 20trắng nõn 02của cô.
Trong fánh mắt f8yêu thương dcủa anh, 1Dư Tịnh 07cuối cùng cđã an lòng, 68bước vào 50giấc mộng 92êm ái.
Sáng dsớm tỉnh bdậy thấy 2tinh thần 0rất khá, 6xem ra sự 89xuất hiện 3của Trình 1Lãng không 57thể phá 7cvỡ nhịp 88sống bình 7lặng của 0cô, Dư Tịnh 46nghĩ thế, 38toét miệng 97cười.
Hứa dGia Trì đã a5đi làm, eđể lại 0atrên bàn e7cho cô một 7bữa sáng 9thịnh soạn.
e3công việc dequá bận 80rộn nên 0sếp chỉ edcho Hứa 7fGia Trì nghr 3fphép ba ngày, 6tuần trăng 34mật ở f0Maldives đã 1esắp xếp 6xong cũng 0đành gác 5lại. Hứa cGia Trì từng 1đề nghị b2đi một d2vòng quanh 0các thành 2phố gần 6đây nhưng cbị Dư Tịnh 4bphản đối. 1 © DiendanLeQuyDon.comLí do của 7cô là những enơi quanh fđây đã 3chơi chán 2brồi, chi 4bằng ở 7nhà nghỉ 6cngơi, lấy 3tinh thần b5chuẩn bị 4khiêu chiến 9với công 56việc.
e3Tịnh dọn ecdẹp bát d6đũa xong, c1thấy còn 74sớm, lại 36không có aviệc gì 9để làm, 64liền mở 96máy tính e0ra chơi game cQQ, tiện athể vào 5MSN đã lâu 26không đăng 9bnhập.
Hứa 1Gia Trì nhanh b0chóng nhảy bvào: Bà 19xã, em dậy 9rồi à.
7Tịnh cười: 91em dậy lâu arồi.
Hai 9người tán 9gẫu với 8nhau một 8lúc, Hứa 1Gia Trì đề dnghị: bà 0dxã, em đến f0công ty ăn dtrưa với danh nhé.
4dTịnh gửi f4biểu cảm fkhoác tay: fdlười đi elắm.
Hứa fGia Trì không eebuông tha: atrong nhà ckhông có agì ăn đâu.
9Tịnh: thức 52ăn thừa 1tối qua 4còn nhiều 66mà.
Hứa 3Gia Trì: 8ăn thức 61ăn thừa 1không tốt 31cho sức 8ckhỏe.
8Tịnh bực dbội: vậy f6sao anh còn 9fnấu nhiều.
Hứa c9Gia Trì chịu dthua: sau 3anày anh sẽ fcân nhắc f2lại số 0elượng, 0anh sai rồi, 35bà xã, em bđến nhé, banh nhớ bem quá.
80Tịnh bị b0anh đeo bám, 0đành bó eftay, chấp c5nhận: được drồi, em dbiết rồi, dđúng 11 2giờ em sẽ 64xuất phát 9đến công 8ty anh.
Hứa fGia Trì lúc 7đó mới cdthỏa mãn 0buông tha aecô.
6Tịnh lắc 04đầu, cười 3dtủm tỉm, f4con người b5này có lúc 0bhệt như 12trẻ con 2vậy, trình fđộ đeo 0bám người 7khác quả aclà số một.
9chơi thăng 8cấp một e6lúc, do trình bđộ quá 68tệ, bị 80người ta 69trách móc c3vài lần anên không 16còn hứng 5ethú nữa, 79cô lên QQ 9ftìm bạn 8thân trò 8achuyện nhưng bai cũng bận 27làm việc, bmọi người d8tỏ ra vô 20cùng kì dthị với eahành vi nhàn 57rỗi buồn 2dchán do nghỉ 9phép ở enhà của 2cô.
5Tịnh nhàn 2bnhã đi vòng 8vòng trong bphòng, suy dnghĩ một alát rồi f8quyết định 3athay quần dáo đi sớm, b5chắc vẫn f4còn thời 7gian đi dạo d7quanh khu 1mua sắm 6gần công 54ty Hứa Gia 6aTrì.
67mặc một fchiếc áo 7fkhoác demin, 2mái tóc 9suôn dài bbuông xõa btrên bờ 9avai, cô vốn 8có gương 0mặt búp 81bê, nếu bckhông trang c5điểm thì 54càng giống 0học sinh, cchẳng trách fcó lần bcô đến bthăm em họ 07Lý Doanh 6vừa thi 1ađậu đại ahọc, liền 44bị người e3khác hiểu clầm là 9esinh viên 8amới, nên anảy sinh 0ftình cảm d7với cô, 9về sau còn 25hỏi thăm 7Lý DOanh eevề cô. 4f © DiendanLeQuyDon.comLý Doanh 8flần nào 55nhắc đến 2chuyện này 3cũng đều dtrêu đùa 82còn không dquên đem 5cô ra so 7sánh với 1Hứa Gia 9Trì vốn 5có ngoại 8hình chính cchắn, già 8dặn.
8eTịnh khóa 6cửa đi 9xuống cầu a0thang. Nhà 43cô ở vị 3trí không 6quá cao, aelại thêm ebình thường 94ít vận 5động nên acô xem chuyện f8leo cầu 46thang bộ 03là mộ thể cathao hằng 7ngày, luyện 9tập và d2giảm cân, dquả là 71nhất cử 10lưỡng tiện 1fđối với ekẻ lười 0vận động 3enhư cô.
d0vừa xuống 2được một 53tầng thì 6fnghe có tiếng 8người đi 47lên, xem d3ra cũng có 7angười cùng dsở thích 35với cô. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô tò mò 81thò đầu 7xuống, tim 1bỗng khựng clại. Người f0đang bước 8lên ấy, 2chẳng phải 65ai khác chính 8là Trình 48Lãng.
Chắc 5là anh đến 05bệnh viện 7không tìm 5thấy cô 4nên mới 2chuyển sang b8chỗ này.
d7Tịnh vội 01vàng thụt 5lùi mấy 20bước, xoau fngười, fnhẹ nhàng 4nhón gót 8lên tầng. 91 © DiendanLeQuyDon.comSau khi lên dlại tầng 3cũ, cô không a6dám đứng alâu, lại e4tiếp tục 3lên thêm 88một tầng. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô khẽ ecthở ra, 6rút điện 2thoại, nhanh echóng chuyển bsang chế abđộ im lặng.
7đoán không 40sai, Trình 5Lãng đến 6bệnh viện 83RJ tìm cô 5biết cô 78vẫn đang fnghỉ phép, 4lại nghe 80ngón được cđịa chỉ 7mới của f6Hứa Gia dTrì từ 4dbác Trình a6nên vội 8vàng chạy ftới.
Trình 28Lãng bấm achuông cửa 8cnhưng mãi a3chẳng thấy 6ai mở cửa. 0a © DiendanLeQuyDon.comSắc mặt 8anh không ffchút cảm e0xúc, nhìn f9cửa chống fatrộm, thẫn ethờ một elúc rồi elấy điện 8thoại ra dgọi.
Điện d8thoại trong aanhà vang bblên ‘reng 6areng’, Dư 1Tịnh thầm 4nghĩ: anh 7quả nhiên 3dlà thần 36thông quản 30đại.
“Dư 3Tịnh mở b4cửa đi.” cGiọng Trình 7Lãng không a7lớn nhưng 2Dư Tịnh 8nghe thấy emà tai rung c2lên.
Trình 8Lãng nhẫn fnại đợi e0một lúc cbrồi lại a3cất tiếng: 7“Dư Tịnh 6anh biết a2em ở trong 2đó.”
91Tịnh cắn 2môi, hơi 6thở phập 9phồng.
Trình 8Lãng lại 0bấm bấm 34trên điện 0thoại, quả 0nhiên một e0lát sau, 7điện thoại bccủa Dư dTịnh trong 8túi áo rung 30lên, cô 03toát mồ 39hôi lạnh, 9cũng may 6dmình phản 6ứng nhanh, 3fkịp thời d8kịp lúc.
Hàng 6clông mày 4khẽ nhiếu efcủa Trình 2cLãng ban fnãy giờ acàng cau 97chặt, giọng e4trầm trầm fmạnh mẽ: b“Dư Tịnh, e5trốn tránh 8cô ích thôi.”
8Tịnh co 6rúm người 9trong góc, 60không dám 9thở mạnh, 0cô cũng 44biết trốn 9btránh không cphải cách, 8chuyện năm 2đó cũng 3không phải 9alỗi của e8cô, cô không 3ecần trốn b8tránh anh, 1nhưng không cbiết vì 26sao, cô sợ 4phải lần 7nữa đối 80diện Trình 08Lãng,. Cô c2biết rõ, 81cho dù chia 0li bao năm 22rồi, cô 4vẫn không 16thể phủ c9nhận sức 4hấp dẫn 9chí mạng b1của Trình eLãng đối acvới cô.
Di dđộng vẫn drung lên bdữ dôi, ccDư Tịnh c9nắm chặt 00nó trong atay, hàm 6frăng trắng 05để lại 60vết răng 0rất rõ ftrên môi.
Trình 8Lãng cực 0kì kiên banhẫn, như 7hồi xưa d4đã từng 1ađứng trước 5cổng trường 3đợi cô 8suốt hai 62tiếng đồng 5hồ.
Chuyện 4bcũ dậy 51sóng, thần 3sắc Dư 0Tịnh không 16còn giữ 29được vẻ 4bình thản anhư trước.
Không bdbiết qua 98bao lâu, 9bên dưới 0bdần dần bkhông còn 35tiếng động, fDư Tịnh 7ftừ từ d2xuất hiện, 9ethở phào 5nhẹ nhõm. f © DiendanLeQuyDon.comLúc này, 15điện thoại 1lại rung f0lên. Lần f7này, người egọi là bHứa Gia 9Trì, Dư 83Tịnh vội 3nghe máy.
“Tiểu eTịnh, em 54sắp tới dchưa? Anh 71đang đợi 23em đến 70cùng ăn 4cơm đây.”
2Tịnh nhìn eđồng hồ 3eđeo tay, b3bị chẫm d7trễ nên fgiờ đã 9hơn 12 giờ, 8cô vội 4dnói: “Tắc bđường, 6em sắp tới erồi.”
afvuốt tóc 5lại, xuống 7tầng gọi c3taxi đến bfthẳng công f6ty Hứa Gia dTrì.
Cũng bmay đường 9eđi khá thông ethoáng, lúc 32cô đến 81nơi thì 3Hứa Gia 1Trì đang c6đứng bên c1dưới đợi 2cô. Vừa athấy cô, 4anh kéo cô 9đi ngay, 4lầm bầm emãi: “Mong e8là vẫn 6kịp chỗ dcđã đặt e5trước.”
6Tịnh cười cphá lên: 70“Gấp gáp 97thế sao?”
“Tất 63nhiên.” b7Hứa Gia abTrì nhướng c6mày: Kinh 13doanh tốt alắm, anh eđã đặt 45chỗ trước 2ehai tuần dđấy.”
“Hóa 2ra là anh 8dđã có âm 3mưu từ 3lâu.” Dư edTịnh cười.
“Là famón ăn Tứ efXuyên em 5thích nhất.” 4Hứa Gia 85Trì véo 29nhẹ mũi 8cô: “Quỉ ftham ăn.”
4Tịnh cười, 42nhéo vào 75eo anh.
Quán 3ăn mới b1mở này 8bquả nhiên 6brất đắt 14khách, dù flà buổi 41trưa hơn 8nữa đã 2cqua giờ ccao điểm b3ăn uống 0frồi, nhưng fbkhách vẫn 6nườm nượp.
Hứa 55Gia Trì nói btên của 0anh, phục cavụ dẫn 73họ vào 8chỗ ngồi, a2mang một b8ấm trà 28và vài đĩa ađồ ăn 75nhẹ lên.
2Tịnh lật 9xem thực 41đơn, chọn f7mấy món.
“Sao 5bchọn ít 9thế, không ecần tiết bdkiệm tiền d4cho anh đâu.” 23Hứa Gia 5cTrì mỉm 3ccười nói.
“Tiền 5của anh 7chính là 40tiền của bem.” Dư 2Tịnh chớp e9đôi mắt d2to.
Hứa 1bGia Trì cười 8eung dung: d9“Anh biết 2anh biết, 72tiền của 59anh là tiền 5của em, 3còn tiền dcủa em thì 7vẫn là 53tiền của 7em.”
fTịnh cười 8phì thành aetiếng: “Anh 1tự giác a5ghê nhỉ.”
“Đâu bcó đâu acó.” Hứa caGia Trì lắc 1fđầu. “Thường f7thôi chỉ clà hạng 2aba trên thế 9egiới.”
“Miệng 9lưỡi cứ 5trơn tuột.” 4Dư Tịnh 09trừng mắt banhìn anh.
Hứa c5Gia Trì đang 2định phản 2bác thì eđiện thoại f0đổ chuông: 2d“Là A Lãng.”
Sắc 8fmặt Dư 5Tịnh vụt athay đổi.
“Ừ…không 7fcó ở nhà…đang 13ăn cơm ở 1ngoài…cậu 1ở gần 6dđây à…vậy 24ăn chung enhé.”
Sắc cmặt Dư 9Tịnh không 7tốt lắm: dd“cậu ấy 43cũng tới dà.”
“Ừ, 58cậy ấy 66nói đang alàm việc 07ở tòa nhà 12gần đây, b2chưa ăn 1gì, anh nghĩ 78đông thì 0càng vui cnên gọi 0cậu ấy ctới.”
64Tịnh bất 6egiác thở edài trong alòng, vẫn fakhông tránh cđược sao?
Hứa 3Gia Trì nhạy 6cảm nhận 1thấy sự 6khác lạ 3của cô: f“Sao vậy 5fbà xã?”
67Tịnh theo e5bản năng bvội giấu dgiếm: “Không decó gì, chỉ ckhông muốn 8người ngoài dđến quấy brầy chúng bdta.”
“Hiểu.” c1Hứa Gia 43Trì tỏ 5ara nghiêm 4btúc. “Bà 8xã, thích 2thế giới 3hai người, e0sau này anh 9bnhất quyết 7không tái 47phạm sai 5elầm sơ b3đẳng này 6nữa.”
9Tịnh cười 57ngượng, 64có vẻ lơ 07đãng.
Trình cLãng đến frất nhanh, 4nhưng Dư f9Tịnh không athể nào 53tin rằng 3anh trùng 6hợp làm d5việc ở fgần đây, 01rồi lại atrùng hợp a1gọi điện 1cho Hứa 74Gia Trì.
“Anh 0họ, chị 6dâu.” Nụ 6cười của bTrình Lãng 7trông rất a6trong sáng cvô tư.
“Mau 9ngồi  đi, 8đến sớm 4không bằng 0đến đúng 2lúc, món 98ăn vừa emang lên bđủ.”
4Tịnh không f5nói gì, afchỉ cúi e9đầu nhìn 2đĩa thức 1ăn và khăn 3trải bàn, 8cứ như d4rất hứng 1thú với cchúng.
“Chị bddâu đang fnhìn gì cthế?” 2aTrình Lãng 0vừa ngồi 1xuống đã 5‘khai đao’ 14với Dư c5Tịnh.
“Nhìn echơi thôi.” 9Dư Tịnh 02lạnh nhạt 20nói.
Trình bLãng cười 4như không: 69“Chị dâu 0thích khăn 81trải bàn 0của quán aenày à? Định 3về thêu 57một tấm?”
“Có 68gì không 6được?” 6Dư Tịnh f7không chịu 96thua.
Trình dLãng quan 29sát cô chăm afchú: “Đương 50nhiên là 7được, fbtôi chỉ 40ngưỡng 4mộ anh họ 0ccó phúc d9thôi.”
Hứa fGia Trì không 8hiểu chuyện 4gì, cười ca‘khà khà’ a9mấy tiếng.
Sắc cmặt Dư 56Tịnh thoáng 9vẻ giận edữ, tên bnày trong e6lời nói bacó gai, ra bsức nghĩ f6cách  khiêu 3akhích cô 5nể mặt 3Hứa Gia 58Trì nên 1bcó thể e2không so 5ađo, nhưng 52không có e7nghĩa là dcô đuối 2lí nên nhẫn 6nhịn.
Hứa 81Gia Trì gắp avào bát 80cô một 0amiếng cá chấp: “Ăn 7đi, món 1này mà nguội 17thì sẽ 34không ngon 1đâu.”
63Tịnh lặng 93lẽ cho vào 57miệng nhai, c7món ăn trước adkia yêu thích 5nhất, bây 1giờ cứ b4gặm phải a3sáp nến a3vậy.
Trình f3Lãng đương 7anhiên không d9tha cho cô: 85“Chị dâu c4thích ăn 3bcay à?”
“Ừ.” aDư Tịnh ddlạnh lùng 6fđáp, xem 7anh còn giở 3trò gì.
“Luôn dbthích ăn 4cay à?”
7cTịnh hiểu 77dụng ý 12của anh, 2cười tươi: 9“Trước 7kia không 36thích mấy, ddnhưng khẩu 7vị con người 7sẽ thay 92đổi.” 21Ngước lên 5dnhìn anh, 0rồi nói btiếp: “Con c3người còn a2có thể 29thay đổi, 8huống hồ a2là sở thích dfvề thức a4ăn.” Trước ckia cô thực 1sự không 5ăn cay, nhưng casau khi học 9ađại học, fcbạn cùng 1phòng dẫn b3cô đi ăn 1dbữa Tứ 8eXuyên, cô bdliền yêu f8thích cảm 1giác kích a7thích đó.
“Hóa 0ra là thế.” 4Trình Lãng 42tỏ ra hụt ehẫng, giọng 3enói không bcche giấu 1vẻ bần ccthần.
Cổ 8Dư Tịnh a8cứng đờ, 98cô đang 1làm gì thế. d4 © DiendanLeQuyDon.comChuyện rõ a3ràng không 8phải thế, 64chuyện tình 7cảm không fthể đem e2so sánh với 5khẩu vị 7được, ccô nói vậy fđã làm 68tổn thương bdanh cũng 7như chính 64bản thân f7cô.
“Đừng 66nói chuyện 91mãi thế, 0ăn đi ăn eđi.” Hứa 94Gia Trì cảm 1nhận được eakhông khí 7fcăng thẳng, dfvội hòa 77hoãn.
Trình 8Lãng thu 3lại nụ 93cười nhạt 7vẫn giữ etrên môi bfnãy giờ, 7aăn một 2miếng rau, agiả vờ 24nói vu vơ: 3f“Sau này bechuyện tìm f4bạn gái dchắc phải 9fphiền chị edâu nhiều 46rồi.”
“Nhất ađịnh, phải 9không Tiểu 9dTịnh?” eaHứa Gia 93Trì huých 1cánh tay bDư Tịnh.
cTịnh không dngẩng đầu, e‘ừm’ 59một tiếng.
Trình 9Lãng tiếp 82tục tìm 7chuyện để 41nói: “Anh 7chọ và chị badâu chắc 7dquen nhau alâu rồi enhỉ?”
Trong alòng Dư 2Tịnh thầm 0cười lạnh, 1cđó chẳng 78phải là 4cmục đích 3dđến đây bhôm nay của 65anh hay sao.
“cũng 5không lâu alắm.” 4Hứa Gia 0bTrì nhìn 1Dư Tịnh 7đắm đuối, e8Dư Tịnh dđáp lại 36bằng nụ 7cười nhẹ cnhàng.
Trình 78Lãng ung 68dung hỏi: 25“Nhanh thế f3đã kết 6hôn, lỡ b6sau này gặp 8được người ftốt hơn 80thì làm 1sao?”
98Tịnh mím 6môi, Hứa 7dGia Trì trả 1lời thay ecô: “Đã 9achắc chắn 8rồi thì 0csẽ không 8thay đổi.”
“Thế fbsao?” Trình aLãng cười 3lúng túng.
“Đúng 3vậy.” 98Dư Tịnh e4kiên định clặp lại.
Ánh fmắt Hứa 7Gia Trì tràn ađầy tình 14ý: “A Lãng, a6đó là cậu fvẫn chưa 0gặp được 83người cậu dcyêu thương 3thực sự.”
“Có c6lẽ đã 72gặp từ 26lâu, nhưng aem đã bỏ flỡ.” Trình 0Lãng bần 4thần sắc 2fmặt càng f1u ám.
Vẻ cmặt Dư baTịnh dửng 04dưng không 2cảm xúc, fhoặc đó 84chính là 94bản tính 1của đàn 07ông, thứ f7không có eđược mãi bmãi là thứ f1tốt nhất.
Trình eLãng viện 87cớ buổi 6cchiều còn 6có việc 5cphải đi, 6Hứa Gia 4Trì nhìn f9Dư Tịnh, 9bđùa: “Hình 38như em không 3thích A Lãng b0lắm.”
“Có ckhông?” 2Dư Tịnh 46đáp thản 8nhiên: “Em dkhông thấy fthế?”
Hứa 3Gia Trì xoa 6fđầu cô: 1c“Buổi 0chiều có 04dự định 5gì? ANh còn 4phải làm eviệc, sợ dlà không d9đi với d1em được.”
“Em cđi dạo 5quanh đây.” 2Dư Tịnh 6nhếch môi.
“Ừ, 31tan làm anh cgọi điện c0cho em, nếu 4eem chưa đi 52đâu thì aanh đưa c0em về nhà.”
6Tịnh ngoan angoãn gật 42đầu: “Vâng.”
flẽ đã 3blâu không edạo phố, dhoặc do bkhông ai 1dđi cùng 9nên Dư Tịnh 9fkhông có 9hứng lắm, 31bình thường 5những bộ 5quần áo 0không mua 2nổi thì 85chỉ ngắm 6thôi cũng 09thấy thích, 02bây giờ 03lại không 08thấy lộng elẫy nữa, 8có lúc tâm ctrạng thực 18sự ảnh 4dhưởng tới 6khiếu thẩm amĩ của 57con người.
78dừng bước 3dở quầy 8ebán đồng 11hồ đeo e7tay, Hứa aeGia Trì luôn 2fmuốn có 33một chiếc 46đồng hồ ethể thao 8mà không f7dám mua, alần này dnhân dịp 0sinh nhật ethì chọn 00một cái 3tặng anh 5vậy.
Mắt d9thẩm mĩ 38của Dư a3Tịnh rất etốt, cô 7chọn trúng 7mẫu đồng 7hồ bản 7kỉ niệm 49của Gulfman, cnhất định 80sẽ rất 2hợp với 8sở thích 9bcủa Hứa 95Gia Trì. a8 © DiendanLeQuyDon.comThanh toán 8axong, cô b4còn mang e6đến quầy 67tặng phẩm fdnhờ nhân 86viên gói 8elại cho eđẹp.
“Tặng ccho bạn btrai à? Cô 12thật có a7lòng.”
a2Tịnh mỉm 1cười: “Tặng 4cho ông xã.”
“Cô 5trẻ thế 5enày mà đã 9lấy chồng, 7khiến đám 89gái già 2chúng tôi fsắp không f9chịu nổi 4drồi.” 5bCô bán hàng 9ngọt ngào 9như bôi 6emật.
Phụ 4anữ đều b3thích nghe 96những lời 2mật ngọt, 5đặt biệt 55là lúc được ckhen vừa bftrẻ vừa 6đẹp.
“Cô 7dùng mĩ f1phẩm dưỡng 81da nào thế, d1da đẹp 81như vậy, 2trắng hồng 5mà như trong 0suốt ấy.”
fTịnh thấy 9rất dễ 4achịu, vô 43thức chọn 7vòng tay 38và những 2thứ phụ ckiện khác 3ftrong cửa 53hàng. Biết f4rõ đây 0chỉ là aacách quảng 37cáo để 37bán hàng, d3nịnh nọt fmà thôi, 5nhưng vẫn 5cam tâm tình 0nguyện. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐó có lẽ blà bản 3tính của 1phụ nữ.
29đi mệt 1rồi tìm 9một quán 27Starbucks ffngồi xuống, dnhắn tin 3cho Hứa cGia Trì, dbáo địa 21điểm cô fđang ngồi 80đợi anh. 81 © DiendanLeQuyDon.comMới ngồi 3fđược một 6elúc, cô e4đã thấy 9rảnh đến 6phát chán, 6lòng hối e0hận vì e4không mang 5fipad theo, 4đành miễn 6ccưỡng ngồi b2nghịch điện 69thoại.
Bỗng ekhóe mắt d9cô liếc 4thấy một engười quen 9đang ngồi 5trong góc, 8fđó là cấp 23trên trực 07tiếp của 1Hứa Gia 6Trì kiêm cbông chủ 9ccông ty, 07Lữ Thiên b6Ba. Dư Tịnh b7không thích b3việc giao c0tiếp xã 8giao nên 62giả vờ dkhông nhìn 60thấy, tiếp 26tục nghịch 8điện thoại ecgiải sầu, 5chỉ thấy dhơi kì lạ, 0dbây giờ 9công ty đang 2bận như evậy mà c2sao anh ta flại rảnh e2rỗi chạy a9đến đây e3thưởng athức trà a6chiều. Có 9lẽ là hẹn dvới ai đó? 6Sự hiếu 75kì của 23Dư Tịnh ccàng tăng 4lên.
73nhanh chóng b3biết được bđáp án, 9trưởng 7phòng tài 00vụ công 6bty của Hứa d8Gia Trì là 3Thư Nhã ađang uyển echuyển đi fctới,xem dra họ có 8công việc 2cần bàn. 5 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 53khó tránh 43khỏi buồn ccười vì dfsự nhiều e9chuyện của 6mình, Lữ 1Thiên Ba 1cho dù ngoại 8tình thì ađối tượng f6tuyệt đối 62cũng không 5thể là a8Thư Nhã. b © DiendanLeQuyDon.comThư Nhã 37là bạn b2thân của cThiệu Mân fbQuân vợ 04của Lữ 7Thiên Ba, fban đầu 3là do chính d4Thiệu Mân 96Quân cực 96lực đề bcử cô ta evào công 9bty. Hứa eGia Trì còn 1kể cho cô 5nghe như 7chuyện đùa, dhọ đều b4cho rằng 7dThư Nhã a5thực ra elà mật ddthám mà 16Thiệu Mân eQuân cài cdvào bên ecạnh Lữ 7Thiên Ba.
ccTịnh nhấp cecafé, mỉm ecười, càng 2anghĩ càng 32thấy buồn 17cười. Lữ e4Thiên Ba b8đối với fvợ vừa 2dịu dàng cvừa ân ecần, công 3cty ai chẳng 49hay chẳng 9biết, còn 7Thư Nhã fđối với aaThiệu Mân cQuân cũng 4rất chu fđáo, ban 19đầu khi 55Thiệu Mân 6Quân mang dthai ở nhà 82nghĩ dưỡng, ecòn công aty Lữ Thiên 2fBa đúng 0clúc đó 24lại gặp 4achút vấn 70đề nên 8suốt ngày bbận rộn bebên ngoài, 47Thư Nhã 9bngày nào becũng ở 3cạnh bạn dfmình, giúp 95bạn làm aeviệc nhà, 4đi cùng b3bạn đến e0bệnh viện fkhám thai. 6c © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 0eQuân thường c4ngọt ngào 38nói rằng: c8Lữ Thiên dbBa và Thư 3Nhã là hai fngười thân 59nhất của 7mình.
Chuyện anày không c7thể nói 3cho Hứa 5fGia Trì biết, 7Dư Tịnh c2thầm nghĩ, 0nếu không a5nhất định bsẽ bị eanh cười 1trêu.
0fTịnh tiếp 14tục nghịch 6điện thoại, dtiện thể 57gửi tin cnhắn cho fcHứa Gia c4Trì thúc 8giục anh. ff © DiendanLeQuyDon.comTừ góc dcủa cô 9có thể 9fthấy rõ 1atình hình b5bàn bên 8kia. Lữ 66Thiên Ba dlà người acđàn ông 64ít nói ít cccười, thậm bbchí Dư Tịnh baquen anh ta 75lâu như 7vậy rồi fdmà hiếm 3ckhi thấy eaanh ta cười. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 4này đây, ecDư Tịnh 3thấy được bý cười 3dhiện rõ a6trong đáy 6mắt anh cta.
85Tịnh là cengười cực 31kì nhạy ccảm, lập d2tức phát ahiện ra ccó gì đó akhông ổn. 0c © DiendanLeQuyDon.comNụ cười bđó, cô 9chỉ thấy 59trên gương 9mặt chàng 4trai mê đắm 22trong tình 8yêu, còn 1đối với dLữ Thiên e2Ba thì thật dsự không dathể hiểu ddnổi. Cô 3dè dặt 47thích người 2sang giấu 64mình kĩ 12hơn, để 3tiện quan bsát vẻ amặt anh c3ta.
Gần 04như trong b9tích tắt 56cô đã có aathể khẳng 9định chắc 58chắn suy fđoán của 06mình, khi eThư Nhã 33đưa tập 3văn kiện adsang, Lữ 4Thiên Ba f5tiện thể 6vuốt ve 7mu bàn tay 9ccô ta một bflúc, rồi bdsắc mặt ctự nhiên dnhìn ngó f3xung quanh, e9xem như chưa 7có việc d9gì xảy eera.
62Tịnh cắn 9chặt môi, a2sự việc fxảy ra như 8thế này ccô chưa 66từng nghĩ d0tới. Cô 0dnắm chặt 46điện thoại 39trong tay, 85đang do dự 39có nên kể bchuyện này fcho Thiệu aMân Quân a7biết không. ab © DiendanLeQuyDon.comNói ra thì, c2hai người 4btuy là bạn, 6ecô và Hứa abGia Trì cũng 68quen nhau 7thông qua b9Thiệu Mân 8Quân, nhưng 15nếu so về 79quan hệ 1thì còn 39lâu mới ethân thiết e7bằng Thư 5Nhã. Thiệu 7aMân Quân 8có tin lời a3cô không? 1Liệu có 69cảm thấy 3cô đang etạo thị 7phi? Nếu 0aphải đối fachất thì 6cô cũng c6chẳng có 1chứng cứ. 52 © DiendanLeQuyDon.comCho dù bây eegiờ có fchụp hình cThư Nhã 4và Lữ Thiên aBa ngồi 9eở Starbucks 8dthì cũng 8không thể 57chứng minh afhọ có mối 1aquan hệ e9không chính ađáng. Dư 37Tịnh đau cđầu, sao 9lại bắt d9cô phải e7chứng kiến 8cảnh này. 7 © DiendanLeQuyDon.comNói thì 18không thể fnói, mà 9nhìn thì d5cũng không 82nhìn được 8nữa.
78băn khoăn 6bối rối, 4đến khi a6ngước lên 25thì bên 1dkia đã không 38còn ai. Dư 44Tịnh không 5dbiết tâm 02trạng của e1mình là 9đang nhẹ anhõm hay 13nặng nề e2nữa. Cô 83gọi điện c2thúc giục bHứa Gia aTrì, đến f9khi anh mồi 9hôi mồ 91kê chạy 42tới, Dư abTịnh mới fdthấy yên f5tâm trở dlại. Cho 2fdù xảy 18ra chuyện f0gì, chỉ bcần có 9anh ở đây, 3mọi thứ 06đều có 7thể dễ 7bdàng giải 2dquyết.
“Tiểu 96Tịnh, sao bcuống quýnh 6fnhư thế?” 0Hứa Gia 38Trì ngồi 4xuống, dùng b2khăn giấy 8lau mồ hôi.
37Tịnh cũng ckhông vòng evo mà hỏi a1ngay: “Anh 8ccó cảm f7thấy Lữ eThiên Ba evà Thư Nhã 39có vấn a6đề không?”
“Có, 2đương nhiên 9là có.”
“Anh bacũng nghĩ a1thế à?”
“Ngày 52nào cũng 63đả kích 4ađối phương, 0nhìn nhau falà thấy cchướng c8mắt, sao 4không có ffvấn đề 0được.”
3eTịnh ngẩn 2người: d6“Em không aphải ý 9đó.”
“Vậy 1theo em là 4dsao?”
Lúc 2nãy họ arõ ràng 20rất vui 4vẻ, nếu 0ở văn phòng f0lại giả 78bộ như 5rất căm 6cghét đối dphương thì adcàng khả anghi. Dư 1Tịnh trầm 32giọng nói: 2“Ban nãy 44hai người afhọ ngồi ccở bàn phía 91trước uống 1café.”
“Thế 64thì sao?”
51Tịnh cười 4lạnh, quả bđúng như edcô đoán, 45ngay cả 64Hứa Gia 2Trì cũng 34không tin e5cô. “Anh enghe kĩ đây, 2họ không 8hề ghét 41nhau như dcanh tưởng, emà thái bfđộ rất b4thân mật.” 9Cô lại 1akể tỉ 4mỉ những 9gì mình 2dnhìn thấy.
Hứa cGia Trì cau 8cmày: “Em a9có nhìn 6lầm không?”
“Khoảng e6cách gần c3thế này dlàm sao nhìn 1alầm, em 3có bị cận d8đâu.”
“Có 43lẽ chỉ flà vô tình 8bchạm phải, ccũng chẳng dcó gì.”
2cTịnh tức 4điên: “Đàn 8ông các 27anh có phải 52cùng bản 46chất không?”
Hứa 7Gia Trì cuống 49lên: “Haizzz, bsao em lại cđổ lên 7đầu anh.”
11Tịnh cũng 0biết không bnên tức 1giận Hứa 59Gia Trì, dfnhưng cô 6vẫn không 4kìm được.
Hứa 9Gia Trì gãi 9đầu: “Tiểu 8Tịnh, anh 7và Thiên 6eBa, cùng 3fThư Nhã 2đã làm ddviệc với bnhau bao lâu 1rồi, họ 2fkhông phải 67dạng người 1cđó, em đừng 7quá nhạy 5cảm.”
Không 82có chứng 7cứ thì bkhông thể 80nói rõ mọi ebthứ, Dư 7dTịnh không 8biết nên 69tấm tắc 81khen Lữ dThiên Ba 9ngụy trang b8quá tốt, f4hay thở 2dài cho nhân 0phẩm của camình quá 8kém, mà 52lời cô bfnói không fthể khiến 9người khác 7etin tưởng.
“Được 7rồi được 6rồi, đừng fanghĩ nhiều 67thế, chúng 87ta đi thôi.” 16Hứa Gia 6eTrì kéo aDư Tịnh 0ngồi dậy, 0khoác áo 77vào cho cô. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Em nên cdnghĩ thử bxem lát nữa cđi đâu 70ăn đi.”
“Ăn d5ăn ăn, anh fchỉ biết 5ăn thôi.” a2Dư Tịnh 8fbình thường atính cách 9ôn hòa, 16nhưng một 91khi nóng 01giận trỗi edậy thì 3thật khiến 36người ta 7sợ hãi.
Hứa fGia Trì tủi 50thân bĩu 38môi, không anói gì, b8chỉ kéo 15áo Dư Tịnh, a0chớp chớp 0mắt, còn 6chu môi ra 25làm nũng.
67Tịnh thích 5dỗ ngọt, e‘phì’ decười một 9dtiếng, không 7giận nữa.
94câu hết 5chuyện này clại tới 2chuyện khác, 9cquả nhiên 05có lí.
Buổi dtối trước dkhi đi ngủ, 5Dư Tịnh 4bnghĩ đi bnghĩ lại, 1vẫn nên a5gọi điện 48cho Thiệu fMân Quân. a6 © DiendanLeQuyDon.comCô dò hỏi: 03“Đồng 38chí Lữ 7eThiên Ba 0nhà chị 7đâu ạ? 6Vẫn đang 34cống hiến 4cho bốn eccái hiện d5đại hóa 42được thực 1hiện sớm 49à?”
Thiệu aMân Quân 5cười: “Đúng 3thế, dạo 9gần đây c0ngày nào 0cũng làm 62thêm giờ.”
20Tịnh len c7lén liếc fHứa Gia 7cTrì một 97cái: “Chị 99Mân Quân, 3bchị yên 2etâm anh ấy b5thế sao?”
“Là e2vợ chồng 25bao lâu nay frồi có b9gì mà không 6yên tâm enữa.” 8Thiệu Mân 34Quân tỏ 35ra thản fdnhiên.
82Tịnh lo 6lắng thay fcho Thiệu 2aMân Quân, 3mà chị 86ấy căn fbản không dhề bận 7atâm. Dư 2Tịnh tức 3ađến ngứa arăng, nhưng e3không tiện 3dnói thẳng 2mà đành avòng vo: 3“Anh ấy 5làm sếp 0thì có cần etự mình 47làm đâu, 8giao cho cấp dfdưới là 74được mà.”
Hứa 3aGia Trì trừng dmắt nhìn 9cô, Dư Tịnh fbmím môi 3cười trộm.
Thiệu 9Mân Quân 3vẫn không fnghe ra ẩn 45ý: “Anh 42ấy ở công 8ty kiếm 9tiền nuôi 5gia đình, bchị chăm 09sóc Đông eĐông, hai 1fngười phân c5công hợp catác, công fbằng mà.”
Thiệu eMân Quân avốn tính dcách thoải a3mái vô tư 3như vậy, fDư Tịnh b9thấy ấm 9ức, nhưng 40đương sự 6thì hoàn 3toàn không ebđể tâm. d © DiendanLeQuyDon.comCô lắc cđầu, nghĩ 5ngợi rồi 59hỏi: “Chị aMân Quân, 3chị Thư 83Nhã gần 23đây thế a0nào à, lâu fquá không 7fgặp chị 2ấy.”
“Hình 9như tài 7vụ công 0ty xảy ra echút chuyện, 29cô ấy cũng 8ở lại 57công ty làm fthêm, ban 80nãy Thiên 4Ba gọi điện c5thoại đến 60nói với dchị rồi.”
cdTịnh càng 4cnghi ngờ, dcông ty giờ a9chỉ có 3hai người 9họ, cô 6nam quả 69nữ, chuyện bgì cũng f9có thể 3xảy ra.
Hứa d0Gia Trì lại 9không nghĩ 4như thế, 58anh đợi 6Dư Tịnh 3acúp máy frồi nói: b“Thiên fBa quang minh 4chính đại 84nói cho Mân a8Quân biết 1anh ấy và fThư Nhã 87ở lại 3công ty làm b4thêm giờ, 7ccàng chứng 32tỏ anh ấy akhông làm 0gì hổ thẹn evới lương ftâm, em đứng 0lo thái quá.”
38Tịnh không 0dám phản 4cbác quan 2eđiểm của 87anh, nụ f5cười lúc 8chiều của caLữ Thiên f0Ba khiến 7người ta 06có ấn tượng 03quá sâu 87đậm, cô ftuyệt đối 5không tin a7rằng gặp fngười lúc 4nào cũng 77tỏ ra đối dđầu với amình mà eanh ta có fthể cười 9rạng rỡ 76như vậy. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng trong clòng cô 3cđã quyết 4định không 3phản bác dcHứa Gia 1Trì nữa, f4tất cả 0phải có 1bằng chứng bmới nói echuyện được, 88tóm lại elà cô không 4cmuốn thấy 07bạn bè 3bbị tổn 6thương.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93720


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận