Quan Thần
Tác giả: Hà Thường Tại
Chương 541: Một bước mấu chốt
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruyen.com
Đàm Long đầu tiên bừng tĩnh lại, thì đột nhiên vỗ mạnh vào đầu, vô cùng khiếp sợ nói:
- Thật sự là chuyện kỳ lạ, vừa nghe bộ trưởng Mã nói, đúng là có chút kỳ quái. Quận Hạ Mã được đặt tên lấy từ sông Hạ Mã, Hà Giang Hoa vừa đúng lúc chạy tới trước đêm thành lập quận Hạ Mã thì bị hạ mã (xuống ngựa), chữ lót tên của anh ta cũng có chữ “Giang”, một “giang” một “hà” (đều là sông), vừa vặn ăn khớp nhau, chẳng lẽ nói đúng là vận mệnh?
- Nói bậy bạ gì đó? nguồn tunghoanh.com
Phó Tiên Phong cười mắng một câu
- Làm Đảng viên Đảng Cộng Sản, chủ nghĩa duy vật là nguyên tắc đầu tiên, sao lại có thể nói về thần thánh ma quỷ ở đây, đó chỉ là một sự trùng hợp thôi. Nếu có sự việc thần kỳ đi nữa, cũng là cần sức người mới thúc đẩy được. Hà Giang Hoa là Trần Phong kéo xuống ngựa, không có quan hệ gì với sự thành lập quận Hạ Mã
Phó Tiên Phong không nói thì tốt, y vừa giải thích, ngược lại càng khiến cho Đàm Long nắm bắt được điểm mấu chốt:
- Tên Quận Hạ Mã là do Hạ Tưởng đề nghị, trước khi Hà Giang Hoa rớt đài, Hạ Tưởng có tìm ông ta nói chuyện...
Đàm Long lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều cảm thấy một chút kỳ lạ. Nếu nói là trùng hợp, thì sao lại khéo đến thế, vừa nghĩ không ra được lời nói có đủ sức phản bác lại, lại không giải thích được, đều không ai bảo ai cùng nhau chọn sự im lặng. Người trong quan trường, sự tình liên quan đến lợi ích cá nhân và tiền đồ trước mặt, đối với một số tên mang điềm xấu, thì thà tin là có còn hơn là không, lời nói của Đàm Long, mang lại một ám ảnh khó hiểu không thể nói rõ trong buổi họp hôm nay
Mấy người không ai ngờ tới là, ngày hôm sau, thì có tin đồn bắt đầu truyền lưu đầu tiên là ở trụ sở Thành ủy, nói tên của quận Hạ Mã là điềm xấu, thành lập quận Hạ Mã, quan lớn xuống ngựa, nói không chừng ai đi quận Hạ Mã nhậm chức, thì người đó sẽ xuống ngựa!
Hai ngày sau, tin đồn lại bắt đầu truyền bá ở trụ sở Tỉnh ủy. Diệp Thạch Sinh nghe xong thì giận dữ, nghiêm lệnh mọi người không được truyền bá tư tưởng mê tín, một khi phát hiện, sẽ nghiêm ngặt xét xử. Trần Phong cũng ở trong một lần hội nghị quan trọng, hàm súc biểu đạt ý kiến giống với Diệp Thạch Sinh, kêu gọi mọi người kiên trì niềm tin không lay động của chủ nghĩa Mác-Lê Nin, đường đường là cán bộ quốc gia, không nên bị trò chơi chữ gì đó hù dọa, cái gì lên ngựa xuống ngựa, chỉ là một cái tên không có ý nghĩa cụ thể mà thôi, thì như Thành Đô đã được gọi hơn 2300 năm. Trong lịch sử vẫn không biến thành thành đô (thủ đô)…
Mặc dù Trần Phong phát biểu nghiêm túc sống động, tạm thời áp chế lời đồn đại lưu truyền, nhưng sau đó không lâu quận Hạ Mã lại xảy ra một sự kiện lớn, lại một lần nữa dấy lên lời đồn đại về ngụ ý tên quận Hạ Mã với hàm nghĩa quan lớn xuống ngựa, hơn nữa còn diễn biến thành lời đồn đại, còn lưu truyền trong dân chúng, biến thành lời đồn đại, còn ở xu thế càng ngày càng nghiêm trọng…
Đương nhiên, cái này sau này hãy nói, tạm thời không đề cập tới.
Hồ Tăng Chu cùng mấy người Phó Tiên Phong tụ cùng một chỗ thảo luận đối sách thì khác hẳn, sau khi về nhà, một mình tản bộ trong tiểu khu, suy đi nghĩ lại, suy xét rất lâu
Hồ Tăng Chu ở tại tiểu khu số 3 Thành ủy, vốn ông cũng có căn hộ hai tầng ở tòa lầu ủy viên thường vụ, tuy nhiên ông không vào ở, bởi vì chỉ hai người ông và người bạn già sống trong một căn hộ hai tầng 200 mét vuông thật quá trống trải, cho dù có cả người giúp việc cũng thiếu hơi người. Hồ Tăng Chu không thích nhà ở vừa rộng vừa vắng vẻ, cho nên mới ở trong khu nhà ở tiểu khu số 3 Thành ủy.
Nhà cửa không lớn, chỉ khoảng 100 mét vuông. Hai người thêm một người giúp việc, vừa đủ ở
Hồ Tăng Chu hôm nay vừa tan sở liền về nhà sớm, ăn qua loa một ít cơm, thì một mình chắp tay sau lưng đi tới bên trong tiểu khu tản bộ
Tiểu khu số 3 Thành ủy đặc biệt yên tĩnh, hộ gia đình không nhiều, phần lớn là lãnh đạo cơ quan Thành ủy, trong tất cả ủy viên thường vụ Thành ủy, chỉ có một mình Hồ Tăng Chu là sống tại tiểu khu số 3. Chẳng qua Hồ Tăng Chu bình thường vô cùng khiêm tốn, sớm đi tối về, cũng rất ít khi lộ diện, rất nhiều người thậm chí không biết nhân vật số 2 thành phố Yến sống ở bên cạnh
Đêm nay ánh trăng rất đẹp, ánh trăng sáng ngời, soi rọi khắp nơi, còn có vẻ xanh tươi um tùm của tiểu khu số 3 rất đẹp, dưới ánh trăng cũng đặc biệt đẹp hơn. Hồ Tăng Chu không lòng dạ nào để thưởng thức cảnh sắc, tâm tình của ông giống như bóng đêm xa xôi vô tận kia, ngưng trọng mà thâm trầm.
Hà Giang Hoa không ngờ xuống ngựa, tạo cho ông đả kích vô cùng trầm trọng
Hồ Tăng Chu kỳ thật đối với quyết định vào thời điểm này mà bỏ rơi Hạ Tưởng rời khỏi Trần Phong, cũng là đấu tranh qua một thời gian dài mới đưa ra quyết định. Thúc đẩy ông cuối cùng quyết định hạ quyết tâm được ăn cả ngã về không chính là sau khi áp lực Ngô gia tan biến, lúc ông gọi điện thoại xin chỉ thị của hậu trường ở thủ đô, hậu trường nói lời thật với ông:
- Làm việc thì phải đến nơi đến chốn, Tăng Chu, thời gian anh đến thành phố Yến cũng không ngắn, bên thành phố Yến có cái nhìn thế nào về thị trưởng anh đây thì tôi không biết, tôi ở thủ đô thì lại vô ý nghe được người ta nói, nói rằng nhân vật số một số hai của thành phố Yến là Trần Phong và Phó Tiên Phong, mà không hề có anh Hồ Tăng Chu!
Hồ Tăng Chu lúc ấy liền mồ hôi ướt đẫm, ý thức được ông quả thật là quá thất bại khi làm Thị trưởng thành phố Yến. Vừa không thoát khỏi bóng râm của Trần Phong, lại bao phủ dưới quầng sáng của Phó Tiên Phong, thật sự quá là uất nghẹn
Biết mất mặt rồi sau đó mới dũng cảm, Hồ Tăng Chu đột nhiên bừng tỉnh, thời cơ tốt trước mắt không thể bỏ qua, uy danh Trần Phong đang giảm, cùng không ít ủy viên thường vụ có khúc mắc, nếu ông có thể nhân cơ hội thoát khỏi bóng râm Trần Phong, tự mình xây dựng thế lực, lúc này đúng là thời điểm suy yếu nhất của Trần Phong, ra tay lúc này có thể thu được hiệu quả làm ít công to.
Cơ hội một khi bỏ lỡ, đợi sau khi Trần Phong chấn chỉnh lại trống cờ thì ông có muốn hành động, chẳng những rất dễ dàng bị Trần Phong phát giác sớm, nói không chừng còn có thể bị Trần Phong cản trở kế hoạch của ông
Trước lợi ích cá nhân, giao tình so ra thì kém xa tiền đồ bản thân, Hồ Tăng Chu cuối cùng quyết định cũng vì bí quá hoá liều
Rốt cục, Hồ Tăng Chu đưa ra một bước mấu chốt
Đối với việc ngay lúc này lựa chọn rời xa Trần Phong, Hồ Tăng Chu lo lắng chỉ là khả năng thành công được bao lớn, sẽ có hậu quả nghiêm trọng cỡ nào, v.v…, cũng không có gánh nặng tâm lý. Nhưng bởi vì lợi ích của ông, cuối cùng làm mất đi cái ngai Bí thư Quận ủy của Hạ Tưởng, ít nhiều trong lòng ông cũng có chút áy náy.
Bởi vì dù sao đi nữa lúc Hồ Tăng Chu tiến vào thành phố Yến thì Hạ Tưởng là người đầu tiên thật sự tin tưởng, cũng là người đầu tiên gẩn gũi với ông, và là người có lòng thật tâm trợ giúp qua ông. Cảm giác của ông đối với Hạ Tưởng vô cùng phức tạp, cũng xem Hạ Tưởng thành một cấp dưới trung thành đáng tin cậy, lại trở thành một bằng hữu có thể tin cậy, vì thế vào thời khắc mấu chốt ông đối với hành động kéo chân Hạ Tưởng của chính mình, trong lòng không yên
Chỉ có điều khi nghĩ lại, Hạ Tưởng đã đắc tội với nhân vật lợi hại không nên đắc tội, e là sau này cũng sẽ không còn tiền đồ gì nữa, đâu cần khư khư bảo vệ hắn chi? Nhưng niệm tình cũ, để cảm tạ Hạ Tưởng trước kia đã giúp đỡ ông, cùng với cống hiến lớn lao của Hạ Tưởng đối với quận Hạ Mã. Nên ông đã quyết định vứt bỏ Chu Lập Ba, nâng đỡ Hạ Tưởng lên ngồi vị trí Chủ tịch quận. Dù sao áp lực đến từ thủ đô cũng đã biến mất, thì làm cái ân tình thuận nước giong thuyền (làm ơn mà không tốn công sức) cũng tốt.
Chỉ có điều khiến Hồ Tăng Chu tuyệt đối không ngờ tới được chính là, cùng ngày thông qua bổ nhiệm Hạ Tưởng, ngày hôm sau lại có một lực lượng càng kinh người hơn tạo áp lực với Tỉnh ủy, đồng thời khiến ông khiếp sợ cực đỉnh, vừa thương tiếc thay Hạ Tưởng, vừa vì sự liều lĩnh của Hạ Tưởng mà cảm thán, một người trẻ tuổi đang yên đang lành, vốn có tiền đồ sáng lạng, lại không biết tự mình quý trọng, khẳng định là bị hủy hoại trong chốc lát
Phỏng chừng là khoảng thời gian được điều tạm đến bộ Thương mại ở thủ đô, tuổi trẻ nông nổi, chọc phải tổ ong, kết quả thì bây giờ người ta kéo đến trả đũa, thật là đáng thương đáng tiếc.
Hồ Tăng Chu rất thật lòng thương tiếc Hạ Tưởng, còn bất đắc dĩ tiếc cho việc rèn sắt không thành thép
Ai ngờ áp lực đợt 2 này tới cũng nhanh, mà đi càng nhanh hơn, chớp mắt là biến mất không còn thấy tăm hơi đâu, khiến Hồ Tăng Chu kinh ngạc không còn gì để nói, không rõ rốt cuộc ở sau lưng sự việc, đã xảy ra cái gì? Càng không rõ là ai ở phía sau hậu đài ra tay giúp Hạ Tưởng!
Dựa theo suy nghĩ của Hồ Tăng Chu, không cần biết là ai muốn ra tay hạ bệ Hạ Tưởng, khẳng định là một trong nhân vật cao nhất quốc nội, nếu không cũng không mời được hậu trường của ông trực tiếp ra mặt tạo áp lực với ông. Nhưng mặc kệ là ai, ông không thể chọc vào, Hạ Tưởng không thể trêu vào, tức là sự tình chỉ có thể có một kết quả, Hạ Tưởng không còn đường để đi, chỉ còn một con đường chết
Chỉ có điều đột nhiên hai áp lực bất thình lình được hóa giải không còn tăm hơi, Hồ Tăng Chu không dám cũng không thể tin rằng do lực lượng của chính Hạ Tưởng, cũng không cho rằng Hạ Tưởng đã tác động đến một tầng quan hệ nào đó. Sau khi đợt áp lực đầu tiên xuất hiện, Diệp Thạch Sinh và Mai Thái Bình liên minh thị sát, Hồ Tăng Chu cho rằng là Trần Phong mời đến để làm tăng uy thế, không can hệ đến Hạ Tưởng
Mà Diệp Thạch Sinh và Mai Thái Bình cũng là xuất phát từ góc độ ổn định đại cục mà suy xét, không cho phép xuất hiện tình huống phát sinh bí thư không khống chế được cục diện tại thành phố Yến
Từ đầu đến cuối, Hồ Tăng Chu chưa từng nghĩ tới là trong đó có vai trò của Hạ Tưởng. Có thể nói, ông làm ra phán đoán hôm nay, hoàn toàn nằm ở chỗ ông đã phỏng đoán sai lầm về năng lực và sức ảnh hưởng của Hạ Tưởng
Đương nhiên cũng không thể hoàn toàn trách cứ Hồ Tăng Chu, một là Hạ Tưởng không có nói rõ chân tướng chuyện nhà của Ngô gia với Hồ Tăng Chu, hai là Hạ Tưởng che dấu rất nhiều quan hệ, Hồ Tăng Chu không biết rõ, cũng không thể biết được
Song sự tình phát triển, lại lần nữa nằm ngoài dự đoán của Hồ Tăng Chu
Tuy rằng Hồ Tăng Chu đối với việc Trần Phong vẫn một mực bảo vệ Hạ Tưởng, vô cùng khó hiểu, cho rằng Trần Phong hoàn toàn không cần phải vì một Hạ Tưởng mà đắc tội cấp trên, không đáng chút nào. Hồ Tăng Chu cũng kiên định tin tưởng, cho dù Diệp Thạch Sinh xuất phát từ suy xét ổn định đại cục ra mặt bảo vệ cho uy quyền của Trần Phong, cũng chỉ là hành động tạm thời, không được bao lâu, chỉ cần cấp trên tạo thêm áp lực, Diệp Thạch Sinh khẳng định còn có thể thỏa hiệp. Chỉ có điều tình thế thay đổi mau lẹ, khiến cho người ta cảm thấy hoa mắt xoay mòng mòng, Diệp Thạch Sinh và Mai Thái Bình nâng cao lực nâng đỡ Trần Phong, Trần Phong lại đột nhiên nhanh chóng thỏa hiệp, tiếp nhận đề nghị do ông đề xuất cho Hạ Tưởng chuyển sang làm Chủ tịch quận, khi mọi người không có phản ứng, liền được xác định.
Hồ Tăng Chu liền cảm thấy với trí tuệ chính trị của ông, cũng có chút không theo kịp tiết tấu, rốt cuộc là ở sau lưng đã phát sinh sự tình gì không thể để cho người khác biết đây, sao có thể lúc thì cao trào, lúc thì hụt hẫn, khiến người ta chỉ biết gãi đầu
Không cần biết là có gãi đầu hay không, Hồ Tăng Chu được Trần Phong thỏa hiệp, sau đó hội nghị thường vụ nhanh chóng thông qua bổ nhiệm Hạ Tưởng, thì mơ hồ nhận ra có chỗ không được ổn, rốt cuộc là chỗ nào không ổn, ông nhất thời vẫn chưa xác định được phương hướng
Kỳ thật ông cũng muốn chủ động gọi một cuộc điện thoại, kể rõ nỗi khổ với Hạ Tưởng, nhưng một là cho rằng hơi quá mất thân phận, không đáng để cúi đầu với một Phó giám đốc sở cấp dưới, hai cũng là ý tưởng phải tạm thời phân rõ giới hạn với Hạ Tưởng. Ông không thể so với Trần Phong có được ủng hộ của tỉnh, ông cũng biết hậu trường ở thủ đô của Trần Phong mạnh hơn so với ông, chỗ dựa hậu trường lớn nhất của ông ở thủ đô chính là vị yêu thích thư pháp của ông, nhưng quan hệ giữa hậu trường và ông, cũng không được thân cho lắm, chỉ khi ông cố gắng làm việc khiến hậu trường vừa lòng, ông mới có khả năng tiến thêm một bước tranh thủ tạo niềm vui cho hậu trường
Đồng thời suy xét lớn nhất chính là Hạ Tưởng dám đắc tội với nhân vật mà ngay đến hậu trường của ông cũng phải nhượng bộ ba phần, Hạ Tưởng trên cơ bản chẳng khác nào tự tuyệt tiền đồ của mình. Cho dù có thể thuận lợi nhậm chức Chủ tịch quận quận Hạ Mã, có thể làm việc lâu dài không, làm xong một kỳ thì có khả năng lên chức không, đều không thể xác định chắc chắn. Hồ Tăng Chu vốn liếng căn cơ không vững, lại càng không muốn vì qua lại thân thiết với Hạ Tưởng mà bị liên lụy.
Nhưng ông ít nhiều cũng cảm thấy thẹn với Hạ Tưởng, cũng do dự thật lâu, điện thoại mấy lần cầm lên lại buông xuống, cuối cùng cũng không gọi vào dãy số quen thuộc
Sau khi hoàn toàn thông qua bổ nhiệm Quận Hạ Mã, ở tỉnh và thành phố đều tiến vào thời kỳ ổn định ngắn ngủi. Hồ Tăng Chu thừa cơ lôi kéo vài ủy viên thường vụ đứng trung gian, cùng mấy người rất ăn nhịp với nhau
Cũng đúng, lúc đó mấy người trước kia là phái trung gian, hiện tại vì ở hội nghị thường vụ lần trước không nể mặt Trần Phong, khẳng định sẽ bị Trần Phong ghi hận, đã là như vậy, chi bằng sớm dự định, tạo lại đội ngũ mới, Thị trưởng Hồ tốt xấu gì cũng là nhân vật số 2, đoàn kết chặt chẽ ở xung quanh thị trưởng Hồ, coi như là hóng mát dưới đại thụ
Phải nói là kế hoạch lôi kéo của Hồ Tăng Chu được tiến triển vô cùng thuận lợi, trong khoảng thời gian ngắn, xung quanh ông đã liên kết được ba ủy viên thường vụ, trong hội nghị thường vụ tại thành phố Yến tổng cộng có 13 ủy viên thường vụ, dưới thế lực thiên hạ chia ba phần, tính cả ông vào đó tổng cộng có bốn người đồng thanh đồng tiếng, cũng là một phần lực lượng không thể xem nhẹ
Hồ Tăng Chu không khỏi âm thầm tự đắc chí, nghĩ thầm rằng một bước mấu chốt xem ra là đúng hướng rồi. Quả nhiên là tìm kiếm rủi ro trong quyền thế, lấy hạt dẻ trong lò lửa tuy dễ bị phỏng tay, nhưng niềm vui sướng sau khi thành công thì rất là thoải mái dễ chịu
Chỉ có điều niềm vui của Hồ Tăng Chu duy trì không được mấy ngày, thì đột nhiên phát sinh sự kiện Hà Giang Hoa!
Sự kiện Hà Giang Hoa mang đến đả kích trầm trọng cho Hồ Tăng Chu, tuyệt không ít hơn Phó Tiên Phong. Mặc dù Hà Giang Hoa cũng không phải người của ông, nhưng trước đó Trần Phong căn bản không hề thương lượng với ông, chỉ sau khi việc Hà Giang Hoa xảy ra, trưng cầu một chút ý kiến của ông về việc Cao Hải tiến vào hội nghị thường vụ, ông còn chưa kịp bày tỏ rõ thái độ, thì hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã thông qua nghị quyết
Cao Hải là thân tín của Trần Phong, Cao Hải tiến vào hội nghị thường vụ, phân lượng quyền phát ngôn ở bộ máy chính phủ cũng lớn mạnh hơn nhiều, chẳng khác nào Trần Phong trực tiếp đóng đinh bên cạnh ông. Thủ đoạn thật là lợi hại, làm suy yếu Phó Tiên Phong, chặt chẽ dõi mắt theo ông, dưới thực lực hùng mạnh, Trần Phong chẳng những là nhân vật số một, ủy viên thường vụ liên kết bên ông ta cũng nhiều nhất, Phương Tiến Giang, Lý Đinh Sơn, Bạc Hậu Phát và Cao Hải, vẫn là một thực lực hùng mạnh nhất bên trong ba lực lượng
Hồ Tăng Chu cũng không biết đã đi lòng vòng bên trong tiểu khu được bao lâu, vầng trán vẫn nhíu mày suốt không hề giãn ra, ông chợt ngẩng đầu, mới phát hiện trăng đã ở phía tây, không khỏi lắc đầu cười, đã nữa đêm rồi? Hoá ra khi suy ngẫm vấn đề thời gian lại qua nhanh đến vậy.
Trần Phong... Vẫn hùng mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ông, thủ đoạn cũng rất cao minh. Hồ Tăng Chu không phải không nghe qua tin đồn, cũng biết sau lưng sự kiện Hà Giang Hoa, cũng có bóng dáng Hạ Tưởng trong đó. Hạ Tưởng à Hạ Tưởng, vừa nghĩ tới Hạ Tưởng, Hồ Tăng Chu day day cái trán, làm giảm bớt cơn đau đầu không thể ngăn chặn, trong lòng lại mơ hồ có một chút gì đó lo lắng, nếu Hạ Tưởng vì việc này mà ghi hận ông, nếu về sau liên kết cùng Trần Phong đối phó ông, thì ông nên ứng phó thế nào?
Tuy nhiên lập tức lại suy nghĩ, ông vừa không có vấn đề kinh tế, lại không có vấn đề tác phong cuộc sống, Hạ Tưởng và Trần Phong dù sao cũng không thể bịa đặt nói không thành có, không cần sắp đặt những cái không đúng về ông phải không? Ông vẫn đường đường là cán bộ cấp phó tỉnh, muốn động vào ông, thì cần phải kinh động đến trung ương, Hạ Tưởng và Trần Phong vẫn chưa có bản lĩnh lớn như vậy!
Chỉ có điều lại nghĩ tới tài năng và con người của Hạ Tưởng, Hồ Tăng Chu vẫn còn âm thầm tiếc nuối, ông nếu đã cắt đứt với Trần Phong, mặc kệ cấp trên có người muốn chèn ép Hạ Tưởng hay không, vì quan hệ của Hạ Tưởng và Trần Phong, giữa ông và Hạ Tưởng chắc chắn càng lúc càng xa.
Lúc này chỉ là mượn cơ hội phát tác sớm mà thôi.
Quận Hạ Mã, một quận Hạ Mã còn chưa biết chắc chắn có hiệu lực không, vừa mới ở thế lên ngựa, thì đã khiến cho một quan lớn xuống ngựa, thật đúng là một việc để cho người khác suy nghĩ chế nhạo. . Hồ Tăng Chu cũng bỗng nhiên ý thức được vấn đề tên quận Hạ Mã, ngây người sửng sốt, chốc lát sau lại tự nhủ mỉm cười:
- Sông Hạ Mã dẫn đến quận Hạ Mã, rồi quận Hạ Mã chặt bỏ Hà Giang Hoa, thành món hời cho Cao Hải… Vừa có hà lại có giang lại có hải, thật khiến người không tưởng tưởng cũng không được.
Sau khi cười xong, , lại nghĩ tới ngày mai nghi thức chính thức khánh thành Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã, cũng là vào khoảng thời gian gần đây nhất, lần đầu tiên ông đối mặt với Hạ Tưởng, trong lòng không khỏi có chút không yên
Một Thị trưởng thành phố cấp phó tỉnh lại đi sợ một Chủ tịch quận khu trực thuộc, truyền ra ngoài đúng là chuyện cười, nhưng Hồ Tăng Chu vẫn thấy hoảng loạn có một áp lực trong lòng không kìm được cũng khó có thể nói rõ. Rốt cuộc là sợ gặp Hạ Tưởng, là áy náy? Hay là vì giữa Hạ Tưởng và Trần Phong ra tay liền gạt bỏ đi Hà Giang Hoa, lại còn khiến Hà Giang Hoa mang ơn Trần Phong?
Hồ Tăng Chu nói sao cũng không thể hiểu nổi
Ngày 15 thàng 8, nghi thức chính thức thành lập quận ủy và Ủy ban nhân dân quận, long trọng cử hành tại tòa nhà Quận ủy quận Hạ Mã mới khánh thành. Bí thư Tỉnh ủy Diệp Thạch Sinh, Chủ tịch tỉnh Phạm Duệ Hằng, Phó bí thư tỉnh ủy Thôi Hướng cùng với ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Tống Triêu Độ đích thân tới hiện trường, lãnh đạo Thành ủy tham dự nghi thức có, ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Trần Phong, Thị trưởng Hồ Tăng Chu, Phó bí thư Thành ủy Phó Tiên Phong, đám người phó Thành ủy thường vụ Đàm Long
Nghi thức thành lập do Bí thư quận ủy quận Hạ Mã Bạch Chiến Mặc chủ trì.
Bạch Chiến Mặc đầu tiên cảm tạ lãnh đạo Tỉnh ủy và Thành ủy trong bộn bề công việc vẫn tham gia nghi thức thành lập quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã, y đại diện Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận bày tỏ sự cảm ơn đối với lãnh đạo hai cấp tỉnh và thành phố đã ủng hộ sự thành lập và xây dựng của quận Hạ Mã, bày tỏ sự chào đón nhiệt liệt hoan nghênh đối với hai cấp lãnh đạo đã đích thân tới hiện trường nghi lễ…
Lời quan trường rập khuôn của Bạch Chiến Mặc được nói ra cũng không tệ, làm một con ngựa ô trong quan trường, cho đến bây giờ còn rất nhiều người vẫn chưa biết rõ về y lắm, vẫn là lần đầu tiên nghe được tên của y. Tuy nhiên thấy y ở trên đài nói chuyện rất có tổ chức sóng yên biển lặng, bộ dạng cũng khá, rất nhiều người có cái nhìn đầu tiên đối với y cũng không đến nổi
Hạ Tưởng nhìn uy phong khoe mẽ trên đài của Bạch Chiến Mặc, trong lòng bình lặng như nước, vừa không có lòng hâm mộ càng không có lòng ghen tị, chỉ là bỗng nhiên nhớ tới kinh nghiệm từng trải của Tống Triêu Độ
Tống Triêu Độ có hai lần trải qua đặc cách đề bạt, có thể nói ngựa ô trong ngựa ô, rồi thuận buồm xuôi gió làm tới vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, bị Cao Thành Tùng áp chế mấy năm không thể trở mình, cuối cùng vẫn là cùng hắn liên kết, một sáng một tối mới lật đổ Cao Thành Tùng, lại lần nữa vùng dậy. Chính Tống Triêu Độ cũng có nói qua, đặc cách đề bạt là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu. Chuyện tốt là thăng chức nhanh, dễ bị người chú ý. Chuyện xấu là chính vì thăng chức quá nhanh, lại bị người chú ý đồng thời, càng bị người đố kỵ. Nếu ở trên vị trí này không thể làm ra thành tích tương ứng, hoặc là nói, không thể làm ra thành tích tốt hơn so với người bình thường, thì rất dễ lọt vào miệng lưỡi của người khác…