Ác Hán Chương 325: Liêu Tây Nổi Phong Vân

Ác Hán
Tác giả: Canh Tân
Chương 325: Liêu Tây Nổi Phong Vân
  
Ads
Đại đô đốc Hán An mang binh Tây Vực, 50 nước Tây Vực liền nhp hết vào bản đồ Hán thất.

Tháng giêng năm Hưng Bình thứ4, một tin tức phấn khởi lòng người truyền về từ Tây Vực, khiến cho Trung Nguyên rệu rã nhất thời sôi sục.

Sau khi Đổng Trác bịgiết, Quan Đông, Quan Trung đã loạn thành một đống, chiến sự liên miên không ngừng.

Lúc thì Tào Tháo đánh Từ Châu, lúc thì Tôn Sách đánh Lưu Do (còn gọi là Lưu Dao). Lúc thì Kinh Châu mục Lưu Biểu liên thủ cùng Lưu Do, lúc thì phá bỏ minh ước, binh xuất Nam Dương, bỏ qua Dự Châu; chiến sự bên này còn chưa kết thúc thì Tịnh Châu cùng U Châu lại nháo nhào lên, chiến sự của Trung Nguyên còn chưa dẹp, Lạc Lãng, Liêu Đông lại xung đột kịch liệt, quảthực náo nhiệt vô cùng.



Cùng với việc liên tục đánh U Châu, Trương Liêu binh xuất tiếp nhn Thụ Hàng thành, bất ngờtp kích Đạn Hãn sơn, khiến cho quân Tiên Ti phải lui lại.

Vệ thịHà Đông mang theo 8 vạn đại quân, thừa dịp Hoàng Hà đóng băng xâm nhp Tam phụ, liên thủ cùng Mã Đằng giáp công Lý Giác Quách Tỷ.

Trương Lỗ đánh Tô Cố, Quách Tỷ công Hán Trung, Lưu Yên binh xuất Hà Manh quan, ngăn trở đại quân Quách Tỷ...

Cảthiên hạđều rối loạn, bên nào cũng cho là mình phải, khiến cho dân chúng cũng không biết đâu là tht giả.

Mà đúng lúc này lại có một đạo nhân mã.

Người trong thiên hạđều cho rằng bọn họ tà ác, bọn họ xấu xí, nhưng cũng chỉduy nhất bọn họ còn đang giữgìn tôn nghiêm cuối cùng của Hán thất.

Bách tính khắp nơi khổ không nói nổi.

Còn bách tính dưới sự bảo hộ của chi tà ác binh mã này ai cũng có ruộng đồng, nhà nhà thừa lương, sống cuộc sống sung túc.

Khi chư hầu khắp thiên hạđều đang đánh nhau sống chết, thì chi binh mã tà ác này lại khai cương khuếch thổ, lp chiến công hiển hách ở nước khác, khiến dịtộc không dám lại gần tây thùy.

Ai đúng, ai sai?

Người biết suy nghĩbắt đầu nghĩlại.

Gió mùa xuân thổi qua đại địa, xua tan giá lạnh U Châu.

Cây cỏ đâm chồi nảy lộc, nương theo gió thổi chp chờn, trông chẳng khác nào đang khiêu vũ.

Một đội kịquân đang chm rãi đi trên đường.

Thuần một sắc trang phục Hán quân, đại tướng dn đầu là một đại hán Quan Tây, thân cao 8 xích, răng trắng môi hồng, vô cùng khôi ngô.

Khoác trên mình hà diệp lượng ngân giáp, dưới ánh mặt trời phản chiếu rực rỡ, đắc thắng câu trên yên ngựa treo một cây ngân thương dài 3 xích, lưỡi thương lấp lánh hàn mang, phát ra lãnh ý bức người, đầu lưỡi thương ẩn hiện sắc hồng như máu.

- Tử Long đang nghĩđiều gì?

Một thanh niên tướng lĩnh thúc ngựa chạy tới, vừa đi song song với ngân giáp tướng quân vừa hỏi.

- Quốc Nhượng, ta đang nghĩ... Nếu như lúc trước chúng ta không tới nương tựa Công Tôn tướng quân mà tới Sóc Phương, thì sẽ thế nào?

Đại hán Quan Tây họ Triệu tên Vân tự Tử Long, vốn là Bạch Mã nghĩa tòng dưới trướng Công Tôn Toản.

Thanh niên bên người hắn tên là Điền Dự người Ngư Dương, cũng giống như Triệu Vân, đều từng ở dưới trướng Công Tôn Toản.

Năm thứ2 Sơ Bình, Công Tôn Toản trên đường trở về Ngư Dương bịthuộc cấp Lưu Bịdưới trướng Viên Thiệu giết chết, Bạch Mã nghĩa tòng cũng vì cái chết của Công Tôn Toản mà tan rã. Triệu Vân, Điền Dự mang theo di chúc của Công Tôn Toản đến Lệnh Chi Liêu Tây, sau khi tìm được đệ đệ Công Tôn Phạm rồi báo tin hắn chết, hai người cũng ở lại Lệnh Chi luôn.

Vốn ý của Điền Dự là cùng Triệu Vân đến Sóc Phương tòng quân, nhưng trong lòng Triệu Vân Đổng Phi là con trai Đổng Trác, mặc dù Đổng Trác không phải là hung thủ giết chết Công Tôn Toản, nhưng nếu không có hắn thì Công Tôn Toản sao lại chết thảm? Huống chi huynh đệ HạHầu Lan của hắn bịLữBố bắt, chỉsợ đã...

Cho nên Triệu Vân kiên quyết không đồng ý đến Sóc Phương.

Dù cho Công Tôn Toản trước khi chết đã nói với hắn không được trách cứĐổng Trác, nhưng trong lòng Triệu Vân vn cảm thấy vướng mắc.

Công Tôn Phạm thịnh tình giữlại, Triệu Vân sau khi do dự một phen thì cũng đồng ý.

Liêu Tây tiếp giáp Liêu Đông Tiên Ti, ở đây mặc dù chưa hẳn có thểthực hiện toàn bộ kì vọng của Công Tôn Toản đối với Triệu Vân, nhưng ít ra có thểgiết Hồ, có thểbảo vệ quốc gia, điều này đối với thanh niên như Triệu Vân mà nói cũng đủ rồi.

Điền Dự khổ khuyên Triệu Vân, nhưng Triệu Vân một khi đã quyết, thì đừng nói Điền Dự, cho dù HạHầu Lan có ở đây cũng không có cách nào.

Hảo huynh đệ chia ngọt sẻ bùi, có nạn cùng chịu.

Sau khi khuyên Triệu Vân không được, Điền Dự cũng ở lại Lệnh Chi cùng Triệu Vân, ở lại dưới trướng Công Tôn Phạm chờlệnh.

Liêu Tây cũng không phải là một địa phương giàu có và đông đúc, bởi địa lý xa xôi lại bịTiên Ti làm loạn, cho nên nhân khẩu cũng không nhiều lắm.

Công Tôn Phạm theo như Điền Dự nói:

- Có tiểu tài mà không có năng lực, trong loạn thế không thểbảo vệ được cơ nghiệp.

Cũng bởi nguyên nhân như vy, cho nên Điền Dự kiên quyết không đồng ý cho Triệu Vân qua lại quá mt thiết với Công Tôn Phạm.

Triệu Vân cũng vì việc Điền Dự ở lại Lệnh Chi cùng hắn mà cảm thấy hổ thẹn, vì vy về mặt này cũng nghe theo ý Điền Dự. Hai người thương nghịcùng Công Tôn Phạm, quyết định xuất binh Liêu Đông Tiên Ti, đồng thời chiếm Bạch Lang thành ngoài U Châu.

Bạch Lang thành này nằm trên đường bắt buộc phải qua nếu muốn vào U Châu, có vịtrí rất quan trọng.

Đối với vấn đề ngoại tộc, Công Tôn Phạm cùng huynh trưởng của hắn có cùng một cái nhìn. Thấy Triệu Vân nguyện ý trấn giữBạch Lang thì vô cùng cao hứng. Lp tức phong Triệu Vân làm Bạch Lang giáo úy, Điền Dự làm đốc quân, lĩnh 3000 tinh binh đóng quân tại Bạch Lang thành.

Triệu Vân cũng không phải là người giỏi về thống binh.

May được Điền Dự tương trợ, dần dần cảm thấy hứng thú với binh pháp, tầm mắt cùng kiến thức vì vy cũng được đề cao.

Năm Sơ Bình thứ4 khi tin tức Sóc Phương đại thắng truyền đến, Triệu Vân cũng phải vỗ án trầm trồ khen ngợi.

Thế nhưng chẳng bao lâu sau...

Đối với việc Đổng Trác đột nhiên bịgiết, quan điểm của Điền Dự cũng khác với đại đa số sĩtộc.

- Trên thực tế, từ sau khi Đổng Trác nhp Lạc Dương, ngoại trừ có thành kiến trong việc đối xử với sĩtộc, thì một loạt chính lệnh của hắn, bao gồm đề nghịBình Lưu tam sách, Bình Nhung tam sách, Chiêu hiền lệnh của Võ công hầu chính là thuốc hay đối với tình hình hiện nay. Nếu Đổng Trác không chết, nhất định 10 sau sẽ đưa Đại Hán ta sáng rỡ càn khôn, chỉtiếc... Tht sự đáng tiếc.

So với lúc trước, cái nhìn về Đổng Trác của Triệu Vân đã thay đổi rất nhiều.

Đồng thời cảm giác của hắn đối với Công Tôn Phạm cũng phai nhạt không ít. Nếu như đổi lại người khác, có lẽ đã bỏ Công Tôn Phạm mà đi.

Triệu Vân sở dĩlà Triệu Vân, chính là vì tín nghĩa của hắn.

Mặc kệ Công Tôn Phạm thế nào, hắn đã thu lưu chúng ta, thì chúng ta không thểxem thường, buông tha hắn.

Về điểm này, mặc dù Điền Dự rất không thích suy nghĩcủa Triệu Vân, nhưng cũng cảm thấy vạn phần kính phục.

Có lẽ chính bởi vì vy, cho nên Điền Dự ta mới có thểở cùng chỗ với Tử Long.

Vốn tưởng rằng Đổng gia từ đó về sau cũng xong đời, cho nên Triệu Vân cùng Điền Dự liền lưu thủ tại Bạch Lang, vừa chống đỡ Tiên Ti, vừa yên lặng quan sát trò vui của chư hầu Quan Đông. Tht ra một hồi rối loạn này khiến cho Triệu Vân cảm thấy phát chán.

Triệu Vân vô cùng thất vọng đối với Hán thất, đối với chư hầu Quan Đông cũng không còn kiên trì.

Triệu Vân cùng Điền Dự vốn định ở lại Bạch Lang cảđời, ta có thểkhông có năng lực thay đổi thiên hạ, nhưng chí ít ta cũng muốn bảo vệ an bình cho quê cha đất tổ. Ít nhất khi chúng ta còn ở đây một ngày, thì người Tiên Ti không cách nào động đến hương thân phụ lão U Châu.

Thế nhưng...

Điều khiến chư hầu thiên hạcảm thấy khiếp sợ hơn là: Đổng Phi không vì đó mà trầm luân, trái lại còn ở Tây Vực phong sinh thủy khởi.

Từ sau đại tướng quân Đu Hiến, Hán thất đã bao giờcó được công huân như vy?

Điều này không đơn giản chỉlà đánh bại địch nhân, mà là đem toàn bộ Tây Vực nhp vào trong bản đồ Đại Hán.

50 nước Tây Vực kia đủ đểbằng với 1 phần sáu bản đồ Hán thất!

Nếu như cộng thêm Sóc Phương, Mạc Bắc, thì thổ địa trong tay Đổng Phi chính bằng một phần tư Hán thất.

Công huân hiển hách như vy, coi như chư hầu Quan Đông muốn che giấu, coi như sĩnhân thiên hạkhông muốn thừa nhn, thì trong mắt đại đa số người vn sáng rõ như mặt trời. Chí ít người Hán ở Tây Vực cơm áo không lo, chí ít khi người Tiên Ti nhắc về Tây Vực cũng không khỏi biến sắc.

Triệu Vân biết người Tiên Ti đang sợ.

Một khi quân tiên phong Tây Vực hướng về Tiên Ti, tình hình sẽ thế nào?

Triệu Vân nhiều lúc nói với Điền Dự:

- Hn không thểdốc sức dưới trướng đại đô đốc, cho dù chết trn sa trường cũng không hối tiếc.

Đáng tiếc, nếu như mấy năm bọn họ chọn Đổng Phi...

Hiện tại, Triệu Vân cùng Điền Dự phải làm tròn bổn phn của một thuộc hạ. truyện copy từ tunghoanh.com

Nói không chừng có một ngày, khi Công Tôn Phạm xảy ra xung đột với Đổng Phi, thì hai người hắn còn phải đao thương gặp lại y.

Cho nên khi Triệu Vân nghe Điền Dự hỏi thì cười lắc đầu.

- Có thểđược cống hiến cho đại đô đốc thì tht đáng mừng. Nhưng nếu không thể, thì sau này dù phải gặp đại đô đốc trên chiến trường, chết vào tay đại đô đốc Vân ta cũng không tiếc nuối. Nhưng Quốc Nhượng ngươi nếu có cơ hội rời đi, thì vạn lần đừng do dự.

Điền Dự nghe vy lp tức tỏ ra không hài lòng.

- Tử Long sao lại nói vy? Ngươi, ta đều ngưỡng mộ đại đô đốc, thế nhưng muốn ta ruồng bỏ bằng hữu là điều không thể. Tiên chủ coi trọng Lưu Huyền Đức ra sao, nhưng đến chết cũng không ngờlại bịhắn dồn vào chỗ chết. Bội bạc cùng lắm cũng chỉnhư thế này thôi... Tử Long, Dự ta dù chết cũng không như Lưu Huyền Đức kia, coi ngươi là địch.

Lưu Huyền Đức...

Triệu Vân vô thức nắm chặt tay.

Cừu hn đối với Lưu Bịquảtht không thểdùng từ diễn đạt.

Triệu Vân có một nguyện vọng: Tự tay chém thủ cấp của Lưu Bị, có điều nhìn tình thế của Công Tôn Phạm hiện nay, chỉsợ không thểnào thực hiện.

Sau khi hai người nhìn nhau thì không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài.

Đúng lúc này có một thám báo kịbinh từ hướng Bạch Lang thành chạy như bay đến, khi tới trước mặt Triệu Vân, Điền Dự thì nhảy xuống.

- Khởi bẩm giáo úy đại nhân, chúa công đưa văn kiện khẩn cấp từ 800 dặm tới.

Vừa nói vừa nâng một phong thư bằng hai tay về hướng Triệu Vân.

Thân binh tự động tiến lên tiếp lấy thư tín trong tay thám báo chuyển cho Triệu Vân.

Trên bao thư có đóng ấn tín của Công Tôn Phạm, Triệu Vân cùng Điền Dự liếc mắt đã nhn ra, thư tín này quảtht đến từ Liêu Tây.

Trong lòng Triệu Vân kỳ quái: nhiều năm qua chưa từng thấy thư tín khẩn cấp 800 dặm thế này, lần này Công Tôn Phạm có chuyện gì?

Triệu Vân mở ra lấy thư tín, sau khi đọc lướt qua thì không nhịn được hô lên kinh hãi:

- Quốc Nhượng, đại sự bất hảo.

Điền Dự nhìn sắc mặt của Triệu Vân, biết rằng nhất định đã có chuyện, vội hỏi:

- Tử Long, thực ra là có chuyện gì?

Triệu Vân hít một hơi khí lạnh, khẽ nói:

- U Châu mục LữBố cùng Liêu Đông thái thú Công Tôn Độ liên thủ xuất binh, giáp công Liêu Tây.

Nguồn: tunghoanh.com/ac-han/quyen-3-chuong-325-U6pbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận