Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 28


Chương 28
“Viên Dã, em muốn tặng anh một món quà, đến phòng 2807 khách sạn bảy sao đợi em.”

Quan eNguyệt San bđã nói 2rõ ràng 7nhanh chóng 3như vậy a trong điện 1 hoại.



Thế a là anh cũng 5e rất nhanh 1 chóng đến 0bđây đợi 48 cô.

Cửa 50 mở, có người b8 ị đá một ca5 ước bay 3 vào trong. ac © DiendanLeQuyDon.comAnh tưởng b là Quan Nguyệt 1f san lại đang b bắt nạt aai, kết aa quả người b47 ị đá vào 9 lại là cô.

Viên 7b dã ngồi 6 trên chiếc 4f ghế sofa d9 thoải mái,h1 ơi chỉnh 8 lại tư thế d của mình.

Anh 97 không nhúc c hních, không l8 ên tiếng, kd hông ngạc n80 hiên, không k2f êu lên.

Anh e biết thần k28 inh khác n1 gười của qc9 uan Nguyệt 4 san, anh đã e quen lâu rồi.

Anh 0b chỉ tìm 3emột tư 6athế tốt c1để thưởng fthức món 7bquà của 4anh.

Dáng cengười rất 3ađẹp.

Dưới 5aánh đèn 1nơi cửa, 14đường ccong nhấp anhô hiện flên trên 0cửa sau elưng cô, 6bchiếc váy 1ngủ vừa 4bó sát vừa 83gợi cảm 6tôn lên 3cđường econg quyến 8eấy. Ngắn fđến độ 98gấu váy adchỉ có f6thể che 4vừa đủ 3mông và 01phần eo f7xẻ cao, 1alộ ra đôi bchân mảnh 59mai thon dài 76nhưng không 6gầy gò 02của cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comLàn da trên 2ađùi trắng 1dnhư tuyết. e © DiendanLeQuyDon.comCô không 5gầy gò 1yếu ớt, dcũng không a8mập mạp, 9chiếc váy 8ngủ ngắn 2ôm người 88cô hơi bó 5nhưng lại 2động lòng 0engười.

Anh 34thích phụ 96nữ như 2thế.

Không 1gầy như 43tấm phản, c6cũng không 00mập tới dđộ sờ ddtới đâu fcũng thấy 8thịt.

Nơi 4cần mập 9bthì mập 40vừa đủ, aanơi cần a8ốm thì 16cũng rất 4mảnh mai.

Chẳng cchạn cổ cchữ “V” 0khoét sâu 0của chiếc 9váy đã elàm lộ 4ra khe ngực 0rất sâu dcủa cô, a8trên làn 8bda lộ ra blấp lánh 6ánh sáng anhư tuyết btrắng, khi 4cô hơi di echuyển, 1“đôi thỏ” dđáng yêu 3kia lập 9tức rung brung, như 0thể đầy 7đặn tới 8nỗi sắp a6bung ra khỏi 3áo vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comThậm chí a2vì chiếc c3váy ngủ 5và bộ đồ alót khá 1mỏng nên 06gần như 7anh có thể enhìn thấy a2đóa hoa 0đào ẩn 4hiện của 2cô…

Ánh c5mắt Viên 06Dã bỗng 6tối lại.

Trong eacơ thể 0enhư có một fbcơn sóng 44nhẹ, bắt ecđầu cuộn 0btrào lên 39trên.

Thiên 6Thụ đứng d0dưới ánh c7đèn, gần 5bnhư bối brối tới 3cđộ chết 3đi sống b0lại.

Sao clần nào 4cô cũng 59ngốc nghếch dnhư vậy, 2lần nào bcũng bị e2người ta egài bẫy, 6trước kia 1alà Boss Viên, 75lần này 8lại là dQuan Nguyệt 66San! Hơn c2nữa còn 45bị mặc 8cả quần 15áo thế 6này, bị 3anhét vào dphòng khách 5dsạn bảy dsao! Quan 80trọng nhất 8là, Boss 0bViên lại b9bình thản fbngồi đó, fbất động 9cnhìn cô 13gần như ckhỏa thân… cVẻ trầm 9tĩnh và fánh mắt 3u tối đó 9khiến cô 7muốn run 9rẩy toàn f7thân, chỉ 4muốn khoét afcái lỗ 2cchui xuống c0ngay lập 6tức!

27vô thức deđưa tay ache ngực, atrong giọng enói như 8đang nức b2nở. “Boss… bViên, em… f4em không abiết gì e7hết… Hôm aenay thực fasự là em bchỉ đi dngang, là 1Quan Nguyệt 2San, là cô fấy… Em… bEm xin lỗi, a1em vào phòng 17vệ sinh ftrước!”

Thiên fThụ cuối 34cùng nghĩ fra một cách 8thoát thân, 5chạy biến 5vào phòng 0vệ sinh.

Cứ 23để Boss eViên nhìn 1dnữa thì 0bcô run bắn d5lên mất, 88toàn thân 89sắp bốc 9lửa rồi! e4Cô đang 49ăn mặc edkiểu gì 8bthế này, 1bhở hang 01như vậy, amà còn đứng 9trước mặt a7anh! Anh nhất d4định đang 8cười thầm 04cô, nhất fđịnh là ebcười sắp 4chết rồi, 57nên mới 1bngồi đó 6bất động 6nhìn cô, 4cả một 4ccâu cũng ckhông nói c6gì! Cô mất 2mặt quá, 5mất mặt dchết mất!

Thiên 2aThụ lao bvào phòng 2vệ sinh, 9mở vòi a2nước, vốc c4nước vỗ 3lên mặt.

Trên 2tấm gương 64trong phòng 1aphủ một blớp sương 6mờ ẩm 0bướt.

Thiên b6Thụ rửa 4mặt nhiều 66đến nỗi 4dtóc muốn 1cướt hết, 41mới ngẩng 21đầu lên.

Trong 93tấm gương bẩm ướt, blộ ra gương 8mặt đỏ a4hồng của a4cô và dáng 56người kiều 2diễm.

Đành eephải nói 08rằng, Quan 51Nguyệt San 37thực ra 10rất có d3khiếu thẩm 2dmỹ, tuy 3equần áo edcô ta chọn 0echo Thiên e8Thụ rất 19hở hang, b2rất gợi 0cảm, nhưng 4lại thật esự tôn c9lên tất 5cả đường 18nét trên 46người cô, 1mỗi nơi eđều hoàn fhảo không cftì vết, 7dcho dù là 2một cô 8fgái nhìn 15thấy cũng c1sẽ không 2kìm được etán dương 3bộ quần 52áo đẹp ccnày, làn dda đẹp 2này…

Nhưng…

Thiên 4aThụ nhìn 0mình trong 5gương.

4phải cô 10không có 8asức hấp 2dẫn không? bBoss Viên 8thấy cô e5ăn mặc 6như vậy 8clại chẳng 01có chút 7phản ứng 6nào? Là 7cô quá xấu 9chăng, cho 7bdù là lột f4trần ra fcũng sẽ 9không khiến 20anh có bất 0cứ hành 7cđộng nào? 4Nếu là angười đàn fông khác, 10thấy phụ 9nữ mặc 7thế này danhất định b4sẽ chồm dđến như 79sói đói, 8nhưng anh aclại trấn 1ctĩnh ngồi f2đó, không 93hành động 76gì cả… 0bQuả nhiên 6anh không 8hề có chút 6tình cảm, c8quả nhiên 1là thế…

Thiên 3cThụ bỗng 6thấy bi athương quá.

1lại rửa dmặt lần 55nữa, quay e7lại định 6lấy áo cfchoàng tắm 4trên giá, 6không thể 2cứ thế 5dnày mà ra 0ngoài, nếu 9không Boss aViên không dmắng cô 30thì tự b3cô cũng a8chết trước. a2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 5dnãy cô lại a0làm nước f1tràn ra ngoài bkhá nhiều, 7nên khi quay 24lưng lại, achân bỗng b6trượt dài 9một cú 8rồi “ầm”… 41Thiên Thụ 5đâm sầm 9fvào bồn fdtắm!

“Rầm” b3một tiếng, 0ccả người d4té nhào 1xuống đất.

Á... c © DiendanLeQuyDon.comĐau quá…”, 7bThiên Thụ 7ôm đầu c1gối hét f7lên.

Lạch 6cạch!

Trong btích tắc, 57cửa phòng 9vệ sinh 0cbỗng vang 7flên tiếng e2gõ cửa. fa © DiendanLeQuyDon.com“Hạ Thiên aThụ, em 3csao vậy?”, cgiọng Boss 5Viên từ 33ngoài vẳng 84vào.

Thiên 9Thụ đập 38đầu gối evào thành cbồn tắm, 2lập tức 5bầm tím, 5ecô đau đến 2mức chảy 6cả nước 0fmắt. “Không… 33Không sao… 6A…”, vẫn ađau đến 2anỗi xuýt 69xoa.

Rầm!

Không 2đợi cô 3phản ứng, 59cửa phòng 75đã bị 8một lực fmạnh đẩy 2ra, Viên 94Dã xông 34vào trong.

“Hạ dThiên Thụ!”

Anh bthấy ngay 7cô đang f2té ngã dưới 2đất, đầu 73gối bầm 3tím, quần 7áo rách b0bươm.

“A e3a! Đừng enhìn!”, aThiên Thụ 7elập tức dchét lên 2ôm lấy bngười, 3“A a, anh 7dđừng nhìn, 72ra ngoài 5đi, em không 4sao, em thật 11sự không 4sao!”

Mất 1mặt chết 0ađược, 16áo ngủ 2quá bó nên 5akhi ngã, 56cô bất dcẩn làm 8rách nó, aebây giờ dephần eo c2cao đã rách 1clên tận 1ngực cô c4rồi, áo 6lót vừa 93mỏng vừa 1xuyên thấu 6bên trong 2fđã sắp 46lộ ra ngoài. d © DiendanLeQuyDon.comCái chân 7bầm tím 6lại hiện fbrõ trước 5mặt anh, 4cô chỉ 0cảm thấy 5bản thân 8vừa thê 4ethảm vừa 0mất mặt, blại không 45còn mặt 3mũi nào 2bnhìn ai!

Boss fViên nào d2quan tâm cđến cô akháng cự 39cái gì, ebbước tới 5cạnh cô, 9đưa ta ra 62bế cô lên.

“A!”, 48Thiên Thụ 8clại hét 28lên, “Đừng ecđừng! Anh… bAnh buông fbem ra… Em 8không muốn 8fđể anh dnhìn thấy 2eem thế này… 7Mất mặt 3cquá… Là 29cô Quan nhầm dlẫn, người 3bhôm nay tới 0dđây phải 5alà cô ấy, dkhông phải 21em… Em biết 54anh rất fghét em, cem biết c8anh không fthích em, aem biết 3anh sẽ không 8muốn nhìn fthấy em! 1Em sai rồi, 8em sai rồi, c6sau này em c4sẽ không e7xuất hiện c7nữa, em 3sẽ ngoan 2ngoãn thông 0báo luật 5sư về việc 3ly hôn, em 8sẽ mãi 4mãi rời fdxa nơi đây! 6Xin anh đừng 3enhìn em đừng 2anhìn em đừng bnhìn em!”

Thiên 0Thụ gần dnhư nức 6nở như f4sắp khóc.

Thảm 9quá thảm aquá, mất 43mặt quá 33mất mặt 4quá, chưa 72bao giờ ecó ngày 84nào lại 56thấy thê bthảm như 39vậy, mất 8mặt đến 9thế trước aemặt anh, 13cho dù anh 0ađánh cô dmắng cô 6ghét cô 7thì cũng 46không buồn 1athế này. 6 © DiendanLeQuyDon.comNgười ta 55nhìn cô bmà chẳng 4có chút 1phản ứng, 9aghét cô 35như thế, dđòi ly hôn 9dvới cô, d0mà cô còn 0bắt người 7ta giúp cô, 3fbế cô… bbCô muốn 4chết, muốn fkhóc, muốn dchạy trốn…

Thiên 9cThụ đau ebkhổ che 8mắt, nước e2mắt đang 4rưng rưng.

“Ai ffnói với 80em là anh 17ghét em?”

Bỗng, dgiọng nói c6trầm trầm 87ấy lướt equa tai cô, 21vô cùng 2cám dỗ.

Hử?

Thiên 7Thụ ngẩn d6người.

“Ai 3bảo em là d1anh không 7thích em, 91anh không 09muốn nhìn bthấy em, 0anh không 5có chút 2ftình cảm 8nào với 4em?”, giọng 37Boss Viên 0vang lên e0bên tai cô.

Thiên 8Thụ buông fbàn tay che 9đôi mắt 84ra, chớp 2đôi mắt bto đầy e7ngây thơ 78và kỳ lạ. 9 © DiendanLeQuyDon.com“Nhưng d8em ăn mặc e2thế này aamà anh không 8có phản 69ứng gì. e © DiendanLeQuyDon.comTiểu Vi 0từng nói 57nếu một cbngười đàn bông đối 8với một e5người phụ fnữ mà không 7fcó chút d6ham muốn 8anào, thế bthì đừng 07mơ nhắc 1tới thứ 38cao thượng 0như tình 32cảm nữa…”

Boss 3fViên trừng fnhìn cô, 13sắc mặt 49hơi sầm 4alại.

Thiên eThụ bỗng e2cảm thấy 2mình đã 3nói sai.

Boss 3eViên mím dmôi, “Đồng 2Tiểu Vi, 0trừ thưởng eba tháng blương vẫn 61là quá nhẹ.”

A… eHả?! Thiên 0Thụ thấy 3mắt gơi 94giật giật. 9 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 6cô nàng cckia đã sắp 45lật trời 6luôn rồi, f4mà còn định 51trừ thêm?!

Boss 51Viên nhìn bcô, bế 09cô, bỗng 23khóe môi ahơi nhướng 3lên, “Em c6nói… không 20có phản 9aứng có 9nghĩa là 0fkhông có 3tình cảm? 93Em nói… c0anh không 92có phản 6ứng với 1bem?”

Thiên d5Thụ nhìn cBoss Viên 95hơi nheo b6mắt lại, 55bỗng cảm 6thấy không 85lành!!!

Quả 88nhiên, Viên b8Dã một ftay ôm cô, 2ctay phải 1rất mạnh 3mẽ gạt bbmạnh lên 6bệ rửa dmặt! Mấy fchai lọ ekem đánh e4răng ly trà e0v.v… trên 3bệ đều a6rơi hết eexuống đất, 6banh đỡ 0lấy cô, a7rồi bế 1bổng cô clên ngồi ctrên bệ!

Á… 9Thiên Thụ e5gần như 5hít một a5hơi khí 3lạnh.

Bệ 4đá lạnh 3ngắt “hôn 62lên” bờ 3mông nửa 4lộ ra của eecô, quần 3fáo bị rách 8càng để 85lộ phần 3lưng trắng edmuốt, hơi a5nước đọng 51trên tấm 8cgương sau elưng ẩm bướt và alạnh ngắt, b5vòi nước 98ấm vẫn 15đang chảy f1trên bệ frửa mặt c6càng tỏa era hơi ấm 76mờ ám trong 4gian phòng fnhỏ này! 5Người đàn 02ông ấy 2là một 07ngọn lửa bnguy hiểm f5và cháy dbỏng, anh 63đang đè 4xuống cô 3bvới một 4vẻ mê người emà nguy hiểm ckhông kém…

“Rốt 3cuộc anh 2có phản deứng với adem hay không, 8em có muốn 2tự mình 57cảm nhận 71không?”, d5Viên Dã 78giữ chặt bflấy Thiên 9Thụ đang e7ngồi trên 3abệ và ngang 7dtầm mắt 43của anh, c7áp sát xuống fvới một 98tư thế 3bđiên cuồng 99và nguy hiểm.

Thiên bcThụ gần d3như sắp 0eđứng hình 7rồi.

Hơi bthở của 03cô phập 7phồng lên 5cxuống, trái 7tim cô đang fđập loạn 68nhịp, đầu eóc cô trống 97rỗng, cô dkhông biết fmình đang fở đâu, 2dcàng không 0biết tiếp dftheo sẽ bexảy ra chuyện ecgì!

2achỉ cảm 4fnhận được ftrong không 20gian chật c2hẹp này, 9đầy ắp 5mùi của 0anh, sự c8ẩm ướt 5sau lưng, 6lạnh lẽo fdbên dưới, 4hơi nóng 6bên cạn 4dvà ngọn blửa hừng 7dhực từ 7người đàn 4ông trước a6mặt, đã 3hoàn toàn abao vây lấy 79cô! Cô cảm 2thấy mình 7chìm vào emột vòng dvây quái 84dị mê ly, 52hình như ađang mơ 77một giấc bmộng kỳ ediệu tuyệt d8đẹp, hoàn atoàn không 9thể biết 77mình đang bở đâu, echỉ nhìn 57anh đứng fetrước mặt, 01nhìn người b5đàn ông 8vì mái tóc 0ẩm ướt 74mà càng 0trở nên 0bđẹp trai 55lạ thường, adần dần 0áp sát cô…

Đôi 2môi.

Ẩm 7ướt.

“Thiên 95Thụ… Thiên 63Thụ… Thiên 4Thụ…”, 0giữa môi ccô, anh gọi ctên cô.

Cả 73người cô a0nóng hừng 41hực.

Cả 6người cô 22đã đờ 59ra rồi.

Thế 2giới này bchỉ còn 82lại anh, bcchỉ còn cflại nụ chôn ấm 2áp của c8anh, bàn dtay dịu 2cdàng của aanh…

Rầm 0rầm rầm!

Cộc 3ecộc cộc!

“Tiên 3sinh! Tiên 45sinh! Thực ccsự xin lỗi, ebphòng chứa fđồ tầng c28 bị cháy c6rồi! Xin 3ngài mau f1mau ra ngoài! dXin lỗi aatiên sinh, c7mau ra ngoài 62đi ạ!”

Đúng 0thời khắc 46quan trọng 93như vậy 9mà lại 53có kẻ đập ccửa, và 6cả tiếng 1hét thất 7thanh của fnhân viên 1phục vụ, fcửa phòng 6bbị đập 96rầm rầm! 3bHai người edđang chìm f4đắm vào 22cơn mê tình 9ebỗng bị 4bâm thanh 8đó kéo 0phắt về bhiện thực!

“Chết 46tiệt!”, 4Viên Dã 69thở hổn 9hển, vùi 6mặt vào 49ngực cô.

Thiên 0Thụ bỗng 5run bắn 95lên.

Cộc 0bcộc cộc!

Lại 90có người 2eđứng ngoài e4đập mạnh 09cửa, “Tiên 85sinh, tiên 5fsinh mau ra 1ngoài, muộn cnữa sẽ bkhông kịp!”

Trong 0không khí cđã thoang 0thoảng mùi 3khói.

Viên 3cDã lập e5tức ngẩng 6đầu lên, 89đưa tay 1lấy áo 41choàng tắm 2bên cạnh drồi trùm 7cô lại, 0sau đó một 4atay bế cô 5đang ngồi 2dtrên bệ 3đá, phóng era ngoài bnhấc áo 15khoác của 8mình lên derồi lại e6đắp lên bngười cô eethêm một 9lớp, sau f0đó lao ra fdngoài!

Trên 5bhành lang 3tầng 28, 3khói đang 3bốc lên.

Khách dthuê phòng btrong khách 70sạn đều choảng loạn, dchạy tứ 3tán.

Mấy 46nhân viên 69phục vụ e5tận tâm 53với nghề fcvẫn đứng 40trên hành 27lang, chỉ 73dẫn mọi 3người chạy cevề phía 7lối thoát 5ahiểm. Thấy 49Viên Dã 8bế Thiên 05Thụ lao 2ra ngoài, 3gương mặt 9mấy nhân fdviên đó 2đều tỏ fvẻ mờ 8ám.

“Tiên 16sinh… xin 39mời đi abên này… cđi bộ lối d7cầu thàng…”

Viên 7Dã gật 44đầu rồi 31bế cô chạy 28về phía 6đó.

Thiên 3Thụ đương anhiên nhìn 8thấy sắc 3dmặt của 3bọn họ, 83mặt cô 4lập tức 8cbiến thành 1con cua luộc.

“Để 04em xuống… 7Em tự đi a7được…”

Viên 2Dã giữ achặt cô 7etrong lòng. 2 © DiendanLeQuyDon.com“Đừng ffnhúc nhích! 05Nếu em còn 00động đậy, 8anh sẽ làm 71lại lần 56nữa ngay 3tại đây!”

Ối 2trời!

Thiên 8Thụ suýt 1nữa muốn 75chết đi a6cho xong.

Boss 9Viên, anh 2có thể 85nào đừng 4điên cuồng 8như vậy 05không, lại 2fcòn uy hiếp c0người ta! aLại lần 1nữa ở bcđây? Lẽ 79nào không 4sợ bị 25chết cháy… dÔi trời 8ơi mất 3mặt quá! 5aMất mặt 3quá!

Thiên 45Thụ bỗng cnghĩ tới 7fcâu “tên 0Viên Dã 3kia thật alà có phúc” dQuan Nguyệt a0San nói. 3 © DiendanLeQuyDon.comHại cô 11suýt thì 2aquay lại 9nhảy xuống 9dtừ tầng 6f28 chết cfluôn!

Nhưng davòng tay c8Boss Viên e9thật ấm 79áp. Được 6anh ôm trong 9lòng, dường cnhư khói bbbụi, ngọn 6lửa, đều 5fkhông cần 69sợ hãi.

3như một e1con đà điểu, 7vùi mặt d0vào lòng 4anh.

Từ ebây giờ, d6sống chết 80có anh.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92569


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận