Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 34


Chương 34
“Cô nhìn kỹ xem, người trên hình là tôi thật sao?”, Quan Nguyệt San chớp mắt với Thiên Thụ.

Thiên 9Thụ mở 1to mắt nhìn aftấm hình.

“Không 8d hải cô, 6ưm… Lẽ 62 ào là tôi?”, 01 thiên Thụ f hỏ giọng 2đáp.



Quan a4đại mỹ 3a nhân nghe 7 xong, tay đập 3d một phát.

“Tôi c nói nghiêm ta5 úc, không 5p hải đang 4đùa với c05 ô!”

Thiên 9 hụ bị 52đánh trúng 82đầu, ấm 19ức bĩu c2 ôi. “Tôi d ũng nghiêm a7 úc xem mà!”

Hơn 97 ữa tấm c7 ình này, 8 ối qua cô 2 òn nhìn c hấy trong a hư phòng b4 oss. Tuy anh d5đã mệt 9b ỏi ngủ 79 hiếp đi, e hưng vẫn 9 hận ra sự 5 êu quý của 0 ủa anh với 75 ấm hình. 2 © DiendanLeQuyDon.com ó lẽ là 11 hực sự 9 oài niệm a8 hững tháng 06ngày trong 6hình chăng, d9hoài niệm anhững ngày 9tháng họ deở bên nhau. 07 © DiendanLeQuyDon.comĐiều đó dkhiến Thiên 86Thụ vừa 6ngưỡng 5fmộ, lại f6vừa đố 6kỵ.

fxuyên không 5tới đây, 5akhông hề 0biết quá e0khứ của danh, càng 3không biết 0trong ba năm 0nay đã xảy 37ra chuyện c3gì. Cảm 9giác này 81thật sự cdtồi tệ.

“Nhìn bkĩ mà vẫn 2không nhìn e7ra?”, Quan eđại mỹ 7nhân chồm b1sát lại 57Thiên Thụ, 6a sức chớp 1mắt.

Thiên 2Thụ cố 3gắng mở cmắt nhìn 2đôi mắt dbto chớp 04chớp của b7Quan đại emỹ nhân, 8nghi ngờ ahỏi, “Ồ 4ồ ồ… 9cChẳng lẽ 55là… mắt d5cô bị chuột drút hả?”

Quan 26đại mỹ 44nhân tức detối bóp acổ Thiên fbThụ. “Tôi cbóp chết 66cô, Hạ 0Thiên Thụ! 6Cô đúng b6là có bản b8lĩnh giết d9người không 0đền mạng! e4Tôi bảo dcô nhìn 8mắt tôi, ctrên mắt ctôi có một bvết sẹo, 56nhưng người 7trong hình 67không có!”

Khụ 0khụ khụ bkhụ!

Thiên d2Thụ bị ffQuan Nguyệt e0San bóp cổ 56lắc lắc, f2suýt nữa 27thì nghẹt bthở choáng cfváng, nhưng 03cô cũng eđã nhìn 5ra, người 64trong hình 18tuy đẹp cnhư Quan 74Nguyệt San, 8nhưng trên 9mí mắt edtrái của 9dcô ấy không 8có vết f8sẹo mỹ 56nhân quyến 2rũ như của fSan San hiện 2giờ.

“A…”, 26Thiên Thụ d8chớp mắt, b“Chuyện dgì đây? 6Lẽ nào 55cô… biến 0thân?” 38(thực sự dlà giết fngười k e4cần cầm f5dao mà)

Quan abđại mỹ cnhân tí acnữa thì ebngã lăn 5ra. “Tôi a6có bị phân aliệt đâu, 47cô tưởng 27tôi là siêu 40nhân biến fhình trong 6manga hả? cNgười trong 0hình này b1là chị 26sinh đôi 30của tôi.”

Hả?! 3Đáp án c8này thực 69sự quá fbất ngờ. b © DiendanLeQuyDon.comThiên Thụ 83mở to mắt 67sửng sốt.

“Chị c3tôi là Quan 0Nguyệt Tịnh, bbchúng tôi 90là chị fem sinh đôi, 1từ nhỏ edtính tình 7đã hoàn d4toàn khác bnhau. Chị 8mãi luôn 0dịu dàng 9khéo léo, b6xinh đẹp dvô cùng, 28tôi như 9một thằng 8nhóc, không 1bđược ai 14yêu mến.” dQuan Nguyệt 29San nhìn c4tấm hình, fngồi xuống dsofa chậm d9rãi kể. 1d © DiendanLeQuyDon.com“Năm chị 7ấy học e3đại học 4athì quen 4Viên Dã, e2họ tham fbgia cùng admột câu blạc bộ, 9Viên Dã 51luôn là 48đầu tàu eccủa mọi 4engười, 5là chỉ ehuy cao nhất ftrong nhóm, dcòn chị 09tôi thì fmãi mãi 48là người 1bị chỉ 7huy, theo f6anh ấy đi dkhắp nơi. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhông thể a2nói rõ là 7chị tôi c0thích Viên 3Dã từ khi 5nào, nhưng dtôi còn f1nhớ hôm 1ấy là một e7chiều mưa, 1câu lạc 57bộ của 97chị tôi 8đến khu cdân cư mới 9phát truyền 3đơn, muộn bdlắm chị 51ấy mới cfvề nhà.

Tôi c7thấy có 9người đưa 27chị về 5đến cửa, 8btrên người echị ấy 6còn khoác 9một cái 4áo khoác 1của nam agiới. Tuy 3người đó 57đã quay b1đi, nhưng 5cchị vẫn fđứng ở 6ccổng, với 78mái tóc 4ướt đẫm 80nước mưa, fađứng rất clâu. Tôi b0che ô ra 55đón chị, 73tay chị 3dlạnh cóng 1nhưng trên 6gương mặt flà nụ cười engọt ngào 8dbiết mấy. 0 © DiendanLeQuyDon.comTôi cảm 42thấy chị ebthật ngốc,  nhưng 1chị lại 67nói với 5tôi rằng 38chị thích 48anh ấy. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgười con 89trai đó, 4chính là 3Viên Dã.”

Thiên acThụ nghe 2đến đây, 23ngẩn ngơ e8cả người.

“Hóa 84ra, anh ấy fthật sự 54có người 4eđể yêu 4thương…”

Quan 00Nguyệt San bnhìn vẻ 52hụt hẫng 87của Thiên 5Thụ, cười 8tủm tỉm, c“Người 1anh ấy yêu 0thương? 46Ha, đúng 0cthế, Viên 1bDã quả cthực có 2người anh aấy thích. e3 © DiendanLeQuyDon.comTuy anh ấy b6không quen 18với chị 9tôi, nhưng 01mỗi lần fcâu lạc bcbộ hoạt cđộng, họ b2ở cạnh 79nhau, tôi c8luôn cảm 1thấy có 9vẻ như dtrái tim eanh ấy đã fdthuộc về 4ai đó. Cho 12dù bên cạnh fcó bao nhiêu 5cô gái xinh 0eđẹp, bao 8dnhiêu người f8thầm thương 7trộm nhớ, 11anh ấy vẫn dcchỉ mỉm bbcười lịch 6sự, thân e9thiết, nhưng 4lại có 5một khoảng 9ccách không cthể vượt bqua. Chị 7tôi chắc 89là cô gái 13ở lại 6cạnh anh 3lâu nhất, 99họ đã 3xem như là e3rất hòa 47hợp rồi, 86Viên Dã 07cũng thường 4eđến nhà btôi chơi fevới chị 13em tôi. Có ddạo tôi anghĩ, sau dkhi họ tốt ednghiệp, canh ấy nhất c8định sẽ 7trở thành 97anh rể của atôi. Nhưng…”

Quan d6Nguyệt San cnhìn Thiên 6Thụ.

e0chớp chớp 6mắt.

Nhưng d0cô lại 9trở thành 04kẻ thứ 04ba, phải ckhông? Cô 9đã cướp 6chồng của 78chị San fSan?

Thiên 6Thụ bỗng 6cảm thấy 2hơi ngượng 5ngập, “Xin 6alỗi…”

Quan 14Nguyệt San 0phì cười. 3d © DiendanLeQuyDon.com“Cô làm 90gì mà phải bxin lỗi? bChắc cô fbkhông phải 1là đang 93phát huy aphẩm chất 3hiền lành ccủa công e2dân ưu tú, bftưởng rằng 6ccô cướp a8người yêu 81đầu đời ecủa chị ftôi đó 8achứ?”

Thiên 5Thụ choáng.

Chẳng blẽ là không 4ephải?

San 3San nhìn 7Thiên Thụ, cethu lại 5vẻ đùa 1cợt, “Không 7liên quan 07tới cô. 4 © DiendanLeQuyDon.comChị tôi 6và Viên bcDã vốn dkhông có c3duyên. Chị 5tôi chưa c4tốt nghiệp bđại học c6thì đã 57gặp tai 3nạ xe, qua e0đời rồi.”

A?!

Thiên b1Thụ bàng 2hoàng, ngẩn 60người.

Hóa 9ra… Quan 8bNguyệt Tịnh 1đã…

“Ngạc 18nhiên hả?”, 1Quan Nguyệt 2San nhìn fThiên Thụ 4chá to miệng, 2“Đối 0với chúng 49tôi thì dđã quen 6rồi. Hôm 5chị ấy 53sắp mất 4mới nắm 0tay Viên 7aDã, nói 5rằng chị 3ấy thích 51anh. Viên 9Dã không cacó thời 5gian trả 5lời, chị 3dấy đã 2đi rồi. 52 © DiendanLeQuyDon.comTôi nghĩ, e4chắc chị 3ấy đã 14đi trong 3hạnh phúc, 1vì chị bấy đã 7nói ra lời fbtận đáy clòng, lại bkhông nghe 27anh ấy từ bdchối, nhất 00định là c5qua đời 5trong hạnh 8phúc. Nhà a2chúng tôi 7đều rất accảm kích 3Viên Dã, dasau khi chị 5bị tai nạn, eanh ấy là 5người đầu 01tiên chạy c7tới bệnh 0viện, sau bkhi chị 1mất rồi, 62lại luôn 3ở bên chị dấy, hoàn 9athành hậu d5sự. Viên 1Dã đối ddvới chị 1atôi, có 9lẽ không f5có tình eý gì, nhưng 4cũng có fetình bạn. b © DiendanLeQuyDon.comThiên Thụ, 2aanh ấy là 5người đàn 9ông tốt. e © DiendanLeQuyDon.comCô phải…. 87 © DiendanLeQuyDon.comtrân trọng 5banh ấy.”

Thiên abThụ hơi 2đờ ra.

3ebỗng nhớ b5lại tối aqua, tấm e4hình bày dftrên bàn 37trong thư fphòng của 73Viên Dã. 3b © DiendanLeQuyDon.comMấy hôm bnay họ đang 8chiến tranh flạnh, anh blại lấy 0tấm hình 36đó ra, có dalẽ… cô 4thật sự 2bđã khiến 5banh bị tổn 1thương? dSan San nói, cQuan Nguyệt 62Tịnh từng b1là một ecô gái dịu f9dàng đáng 6yêu, luôn 75ở cạnh 9anh, nhưng dcô thì… f2cô không fdịu dàng, f5không chu dđáo, không 4ctinh tế, akhông đáng 36yêu, thật 7fđúng là 1chẳng được c0gì cả… 8Nên, anh 76mới nói f3với cô bcâu “anh athật sự 9rất thất advọng về dem” chăng?

Quan baNguyệt San 0đứng dậy, 7bđưa tay 0vò tóc Thiên f6Thụ. “Đối 6xử với 9Viên Dã 0dthật tốt, 1biết chưa? 8Nếu cô ekhông đối bxử tốt 75với anh 8ấy…”

anàng hơi 0bcúi xuống, 10nói với 8vẻ uy hiếp, 9“Tôi vẫn 3esẽ cướp fanh ấy đi 9đấy!”

Khụ…

Thiên 9dThụ thấy 8ekhóe môi e1giật giật.

“Được 96rồi, tôi 0đi đây, 9tốt nhất 24cô nên tìm 73thời gian 2gọi điện 38cho cái gã 2eđàn ông 4kỳ cục bkia đi. Còn 3nữa, tôi 9sẽ sắp cxếp giùm dcho hai người, blần này 73tuyệt đối fsẽ không 52có ai làm 21phiền, nếu 3acô không a2dẹp yên 0btên đó, cbtôi thật 6sự kỳ bthị cô d0đấy!” 02San San cười, 7alen lén thì 9thào vào 3tai Thiên 0Thụ, “Mùi 3vị anh ấy 8crất là 3fngon đó, c9nếu cô 5còn bỏ 7dlỡ thì 1đúng là 4fđồ ngốc!”

Hả? d1Mùi vị ecủa anh? d8Rất ngon?

Thiên c0Thụ thấy 70tim thót alên.

San 46San cười 1lớn, ra 4khỏi cửa.

Thiên 2bThụ bất 3giác nhớ 61đến mấy bbài báo, dhọ đã 54thân mật cvới nhau 98ra sao ở 5sân bay, edmà San San 8hình như 18cũng từng 01hôn lên dmá Viên 5eDã, mờ 41ám như vậy, 3dbây giờ 0lại…

“San 8San, thực era… Cô 4fcũng thích 77anh ấy, 64phải không?”, 99Thiên Thụ f7nhìn theo bbóng San 4San.

San 8San đã bước 4xuống cầu 7fthang gỗ. d3 © DiendanLeQuyDon.comBước chân 4như hơi 0khựng lại, 34nhưng vẫn 2sải bước 61bỏ đi.

0lúc, có 0những vết 1thương mắc 6lại trong e9tim, giả 5cvờ quên 6lãng.

70một nỗi d6buồn thương 5bao phủ 7lấy Thiên 2Thụ.

3cầm tấm 0hình cũ cđó đó, 3flật đi c8lật lại 32ngắm.

Nụ 30cười của 5Quan Nguyệt 37Tịnh rất 2đẹp, rất 5dịu dàng. b © DiendanLeQuyDon.comMột cô 2gái như 5thế mới 9axứng với 2engười đàn 2ông lạnh 8lùng như bViên Dã achăng. Tiếc 6rằng cô bbấy đã 3qua đời a5quá sớm… 49Trong tim 25Viên Dã 0nhất định e9cũng luôn anhớ đến 01cô ấy? bNhưng lại 8ckết hôn avới cô…

Thiên daThụ ngồi bftrên xe bus, 5acắn môi 1mãi.

Rốt becuộc ba b5năm qua đã 0fxảy ra chuyện egì? Làm fsao cô quen 6được Viên 33Dã, rồi elàm sao lại 8kết hôn? 9Cô và anh 03thật sự 3yêu nhau 6ư? Nếu b4lạnh nhạt e7với nhau, a5oán hận 2lẫn nhau, 3thì làm e1sao sinh ra 99con gái? bTrước kia 3cô luôn fmừng vì 8cô đã mở cmắt tỉnh 9dậy, tuy 3đã mất 94ba năm nhưng cblại có c6được những 50thứ cô 38muốn có, 2nhưng bây 8agiờ, cô d8lại cảm 4thấy ba 9năm đã 6dmất đó 7đáng tiếc 1biết bao, 67xuyên không 9qua quãng aathời gian 3đó, thật 0bsự là một 6chuyện… a6rất hối ftiếc.

Không 7biết… aecó khả 0năng xuyên 7fkhông trở b9về không 30nhỉ?

Thiên a0Thụ bỗng fsáng mắt 4lên.

Xe 05bus vừa 0đến trạm, cmở cửa, 9dừng xe 5ethì trong btích tắc, 7Thiên Thụ bđã nhảy 0axuống.

Cửa 6xe đóng 0lại.

Thiên eaThụ bỗng 6kinh hoảng. 43 © DiendanLeQuyDon.com“A, không 4đúng, tôi 3xuống nhầm btrạm rồi! d1Này, tôi…”

Vù…

Xe bbus làm sao bbquan tâm 4tới cô, 54đóng cửa fxong đã 0achạy vèo a1đi.

Thiên dThụ cầm etấm hình, 8choáng váng 0đứng trên 70đường, 2f“Ở đây dhình như 0là…”

Công 48viên bên 3ađường 0bmà lần 8trước cô ađi lạc?

Ủa, e5sao lại 3cchạy tới eađây?

Thiên fThụ hơi 4lạ, có 46những lúc a7tư tưởng fahỗn loạn 6cđúng là 6có thể 3dẫn đường. d © DiendanLeQuyDon.comLần trước 37cô đã gặp 74Tiểu Mạc fở đây, d7không biết 2hôm nay liệu dccó gặp b6được một 9cậu chàng cfđẹp trai 2khác không? eLần trước akhi Tiểu 0Mạc tặng adcô tấm dfhình, cô 9ccòn chưa ekịp cảm cdơn cậu, 4avừa hay 1hôm nay tâm catrạng không 7vui, chi bằng 96ra công viên c4ngồi một 4chút.

Thiên 50Thụ lững 8athững ra 3đó.

Những f7tán cây 96thấp thoáng, 64cây đông 8thanh lá axanh mướt a8vẫn rậm 18rạp tươi b3tốt.

Thiên f4Thụ vén ađám cây 11ra với một 1fchút hy vọng 12mong manh.

Băng cghế dưới 7ánh đèn 9đường 68trống không.

Haizzz, 4sao có thể fagặp may 5dmắn mãi, elại gặp 64cậu đẹp 63trai nào 0eđó được? 0Ha, cô còn btưởng mình 6cthật sự emay mắn fchứ, xuyên 79không, có 36chồng tốt, 86gặp trai beđẹp nhỏ 4btuổi. Thế cđã khiến bngười ta 3thấy tức d7tối lắm 4rồi!

Thiên d6Thụ thở cdài, ngồi bxuống ghế.

45Tấm hình 58trong tay, 5đôi tình 4nhân đó 7vẫn cười etươi rói.

Thiên 8Thụ chớp 6mắt, càng 2nhìn tấm 6ahình thì ccàng cảm 1thấy buồn. c © DiendanLeQuyDon.comNgười tốt 2thế này, 3vì sao lại b3mất chứ? 97Tại sao 9lại rời 7xa anh… 6fNếu cô ekhông xuyên 41không tới 2đây, thì 7không biết…

Soạt!

8đang thở bdài thì 6bỗng bên 6cạnh xuất 51hiện một 6bóng trắng e“a hu” 01một tiếng 3giật mất 4tấm hình bcủa cô!

Thiên c6Thụ giật 7thót, “Này, 0đó là hình 0của tôi…”

Bạn 45Thiên Thụ 0hoảng sợ 37chưa kịp 98nói hết 78câu.

95cái bóng 6trắng to beđó sau khi 5chạy xa 1rồi còn a5quay lại ecười với 91Thiên Thụ, 75suýt thì 27làm hồn 0phách cô 97biến mất!

“Bạch… dBạch Tiểu 58Lang!”

Mẹ 60ơi, cô đúng 0là may mắn, 9mà cũng 4thật xui bfxẻo! Lại 80gặp tên 7Bạch Tiểu c1Lang kia, 89cái tên 5lúc nào 29cũng hù 4adọa cô 1hồn xiêu aphách lạc 3ấy! Bạch 60Tiểu Lang 0cướp mất 6tấm hình, 7ôi trời b2ơi, nước bdãi của 97nó, tấm 37hình… Tấm dhình sắp 5bị nó cắn 6rách mất 4rồi!

Thiên cThụ cuống 5quýt, nhưng ckhông dám 3eđến gần 3nó, chỉ 0có thể asợ hãi 4quỳ xuống 9fdỗ ngọt, b0từ từ b6thương lượng 1với Bạch ddTiểu Lang. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Bạch… 8Bạch đại fgia à… 5bĐưa tấm 53hình… đưa b1tấm hình 9cho chị 7được không…Chúng bta có gì… 0thì từ 3từ nói…”

“A 36hu!”, Bạch b6Tiểu Lang dakhông há 8mõm ra mà 96dùng mũi 86gầm một 8tiếng.

Thiên eThụ nhát dgan bỗng 6cgiật mình 1fté ngồi 66ra đất.

Bóng 83dáng mà bquần chúng 6aThiên Thụ 94chờ đợi ecuối cùng 87đã xuất 4hiện.

Ngón 56tay thon dài 7túm lấy afchỏm lông 4dtrên đầu 18Bạch Tiểu d7Lang, con cchó lập 3tức ngoan fngoãn ngồi acxuống. Tiểu 8Mạc lấy 83tấm hình 18ra khỏi 60mõm nó, 9mỉm cười b9đưa cho 0Thiên Thụ.

Thiên eThụ đã 0esợ tới c5mức phát 43khóc.

Run 9lẩy bẩy 0nhận lấy 4tấm hình, bccô nàng 3nào đó cđang thất 59thần bỗng d7nói với 30Tiểu Mạc, d5“Tiểu 1bMạc à, 1fem có tin 5rằng thế 5dgiới này 03có thể 3cxuyên qua 98thời gian bbkhông gian fkhông?”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92754


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận