Chương 43 Cô thiếp đi. Nằm 2btrên chiếc agiường b3nhỏ hẹp, 6vùi đầu eavào chăn 9mềm mại 6của cậu, fThiên Thụ 9cngủ rất 0mệt mỏi 12và vật b ã. Đôi 65 ắt vì khóc 5cđến sưng 3c úp, chóp e ũi và gò 0 á bị dụi e2đến đỏ 8ửng, và 67 ả hàng f3 ông mi dài 4 ẫn còn e7đọng chút 5 ước mắt, a ất cả cđều khiến bf gười ta c hấy xót 5 a.
Tiểu
e ạc cầm 5 ột chiếc b3 hăn lông 02ẩm cùng f7 ột ly lục b8 rà đứng eb ạnh giường.Nhìn
b9 ô nhíu mày, 4 gay cả trong e ơ cũng tỏ 3 ẻ đau khổ, 6 hông kìm cđược lại 4 hấy chua 4 ót. Cậu 01đắt ly 2 rà xuống, 7 ùng tấm 2 hăn ướt d hẹ nhàng b7 au mặt cho 7 ô…Một
0 iọt nước 6bmắt rơi b5ra từ khóe 6emắt cô.Ngõn
0tay Tiểu e7Mạc hơi 6khựng lại.Đau
dckhổ đến dbthế thật 6esao? Thương 6tâm đến 5thế thật 6sao, vì một 32câu nói 3của anh feta… Hoặc 7có lúc con 19người luôn 90không nhận ara, rằng 21trái tim 6fmình trong elúc vô thức d3đã chạy f4về phía bngười kia fmất rồi… 1Nên mới eđau khổ, 2nên mới 2thương tâm, fnên mới 51rơi nước 1amắt…Giống
0acậu, nhìn dthấy cô e4tiều tụy, fcũng cảm 1thấy xót bxa và đau 9khổ… Nhưng, 2Thiên Thụ efà, tại 7sao chị 2lại không 9chạnh phúc?Ngón
3atay thon dài 8và hơi lạnh 89nhẹ nhạng f2vuốt má abcô.Giọt
2nước mắt 58ấy rơi 75xuống đầu 4angón tay 28cậu.Thiên
5Thụ chớp 4mắt, tỉnh 1bdậy.Tiểu
4Mạc lập 48tức rụt ftay lại.Mắt
3vừa cay 5vừa sưng, 95Thiên Thụ 6dụi mạnh ebmới nhìn 3arõ bóng 4người trước 01mặt. “Xin… bXin lỗi, 2chị ngủ 24thiếp đi…”Giọng
f3cô vừa 0dkhô vừa 6bkhan, có 7cảm giác 7đăng đắng, 8hơi đau.Tiểu
97Mạc đưa 3ly trà lại.“Cảm
d0ơn.” Thiên edThụ nhận 9lấy, chiếc 6ly sứ trắng 89tỏa hơi 16ấm trong 2tay cô.Trà
fctrong ly trong cfvắt, giống denhư ánh f1mắt của 3chàng trai b9ấy. Cô cbcúi xuống, 4cậu nửa 4quỳ trước amặt cô, b0cũng không dnói gì và cdkhông truy 4hỏi. Trong dkhông khí 43như tràn 2ngập hương 0thơm nhè 9nhẹ của 2trà, yên dtĩnh ấm 9ấp, ở 30đây mọi 9thứ đều f4tĩnh lặng, b6bình thản, 07yên tĩnh, eấm áp. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiống như a0cậu bé e1này, với agương mặt fsạch sẽ 20và trong 81sáng.Nhưng
e2càng là 3thế thì 1càng khiến dThiên Thụ dbuồn bã, 6nhìn Tiểu 35Mạc nửa 9quỳ trước 4giường 1enhìn cô, 5cô đưa ctay ra che 52mắt cậu 91lại. “Đừng 67nhìn chị. 2 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Mạc, 52đừng nhìn 0chị như 66vậy. Chị 75biết bây dgiờ chị a6rất xấu fxí…”Tiểu
3Mạc kéo 90tay cô xuống.Cậu
16không nghe ffthấy tiếng 3cô nên không 89muốn không bnhìn thấy 1mắt cô 5bnữa, tuy 46hiện giờ 58mắt cô b9hơi sưng, 03nước mắt bbđầm đìa.Cầm
f5quyển sổ d6ghi chép 22lên, cậu eviết một fhàng chữ:Lúc 7fchị khóc 57rất đẹp. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng dù c8là thế, aem cũng không 5muốn cứ fdnhìn thấy 5chị khóc bfmãi.Thiên
4Thụ nhìn 9cậu viết, bđưa tay 68dụi mắt. f5 © DiendanLeQuyDon.com“Đừng elừa chị, 56Tiểu Mạc, 04chỉ có 14em biết 4an ủi chị. 1 © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt 4người khác, fechị mãi 5bmãi là người dacó cũng 0được, ekhông có 99cũng được, d9mãi mãi flà… người 6không nên 25thuộc về 8thời đại 7này.”Tiểu
d1Mạc chớp fchớp mắt.“Tại
esao không acho chị 7xuyên không 8trở về? 9cChị thà 0là Hạ Thiên 94Thụ hai 91mươi bốn 7tuổi, cho 0adù suốt 7ngày bị 4chủ biên 0eẾch Xanh 6amắng mỏ, ccho dù chỉ 8có thể 5viết những bbài lặt 4vặt, cho 92dù mỗi bngày bị 72mẹ ép đi exem mắt, 80cũng còn 78hơn bây 6giờ… Con 7hơn là ở 1bên cạnh 2canh ấy…”Nhắc
bđến anh, 0nước mắt 0lại tuôn drơi.“Chị
aamãi mãi 6cũng không dbiết anh feấy nghĩ e2gì, anh ấy 5xem chị fthế nào, 50sao anh ấy 03lại có 3bthể làm 0echuyện đó 8fvới chị… cChị cứ 9dngỡ cho 5dù trước 9akia tình 1cảm của 4chị và 40anh ấy không 6tốt, nhưng bchí ít bọn a1chị cũng alà vợ chồng, dgiữa bọn 0bchị còn 4fcó sự tin bftưởng cơ fbản nhất. 0b © DiendanLeQuyDon.comNhưng… dNhưng Tiểu 42Mạc em có 7biết không, a7anh ấy lại… alại cử 5người theo 44dõi chị! 7aCảm giác 5cđó… Cảm 6agiác đó 79quá tệ, 4ecảm giác 6eđó khiến 42chị như 0một quyển 3asách bị emở ra, không 38bao giờ 5giấu nổi 96bí mật ctrước anh dfấy! Chị cghét cảm 25giác đó, c4chị ghét eebị theo 0dõi, chị 6ghét anh baấy không eetin chị fdnhư vậy, a3chị ghét… 94chị ghét danh ấy! eChị ghét 9Viên Dã!”Thiên
f6Thụ gần d2như ôm mặt 1khóc to.Tiểu
aMạc nhìn 83cô.Đột
efnhiên cậu 3bỗng viết aatên Viên adDã lên sổ, 54sau đó xé 3tờ giấy dđó ra rồi 12ngay trước 9dđôi mắt 22sưng húp 77của cô, b7cậu từ d1từ, chậm 7rãi, xé ftờ giấy fdthành từng e8mảnh vụn.Mảnh
34vụn màu 74trắng như 7cánh bướm 8bay lả tả 00xuống trước 4mặt cô, 9Thiên Thụ b3nhìn không 7chớp mắt etên anh dần adần vỡ 4avụn, bay 4đi… Nỗi ađau khôn 5tả đó 5như siết 76chặt lấy 5tim cô vậy.Mảnh
03giấy vụn, ctất cả eđều rơi 1xuống khỏi 5lòng bàn 59tay Tiểu a4Mạc.Thiên
1dThụ cắn 4chặt môi.Cô
ahiểu ý 23Tiểu Mạc.Cậu
5muốn cô 63quên Viên aDã, nếu dhận anh 8đến thế, d0nếu ghét 98anh đến 9thế, nếu 7không muốn cở cạnh 18anh nữa, 11thế thì 14hãy xé vụn 4bmọi thứ fcvề anh, 65quên hết.Nhưng…
beNhưng tim edsao lại e1đau thế fbnày? Tại 4sao nhìn 0anh từ từ d0xa cách, f7tim cô đau 6bnhư bị 19bóp chặt. 2c © DiendanLeQuyDon.comNhư thể 8fsắp ngạt 17thở, như dthể không 5cách nào 2hít thở.Tiểu
dMạc nhìn 0cô đau khổ, ebổng nhổm bdậy, đôi e1môi hồng cmềm mại cchợt áp 9sát Thiên a3Thụ.Thiên
0Thụ gần 08như giật 1bắn mình!Cô
18vô thức 91lùi ra sau, fađưa tay 6chặn Tiểu 5dMạc lại!Đôi
bmôi như 84cánh hoa 11của chàng 0trai ở ngay 09trước mắt, 79trong đôi 1mắt trong 78veo như nước 6là tình 2ecảm sâu ddđậm không b0thể tan fchảy.“Tiểu
3Mạc… Em… eEm định c8làm gì…”Thiên
bcThụ bàng bhoàng, một 0giọt nước 9mắt còn c4đọng trên 8má.Tiểu
35Mạc cầm a8quyển sổ elên ghi:Chị dkhông hề 2ghét anh 22ấy tí nào.Thiên
dThụ kinh 9ngạc chớp 8mắt.Cậu
7viết từng 3nét từng echữ:Chị, 0fyêu, anh, 20ấy.Bốn
fchữ đó 5khiến toàn 70thân Thiên 11Thụ run abắn, đờ 84ra như bị 41điện giật.Nếu b5không quan 23tâm, nếu b4ghét bỏ, 41nếu không 6muốn nhìn 0thấy anh 2nữa, thì ftại sao cchị vẫn fkhông thể e9đối diện 92với người 4ađàn ông 4khác? Nỗi a4đau của cchị, nỗi bebuồn của aechị, nước emắt của dchị, đều 4chỉ vì 4anh ấy.Tiểu
e5Mạc ngước 8alên, đưa 66quyển sổ bcho cô đọc.Tròng
emắt Thiên 29Thụ lại 7hoe đỏ.Nếu 14yêu thật 8lòng, thì 06đừng từ c2bỏ. Nếu 0từ bỏ, 96thì đừng 0để bản 1ethân phải 47khóc một amình. Tiểu
52Mạc cuối 2cùng viết 4dnhư vậy.Thiên
7Thụ thật 3ekhông đọc 8tiếp được 1fnữa.Cậu
cbuông quyển 9sổ xuống, 7ddùng ngón 6dtay vẽ chữ c6cho cô thấy.Tiếc
3crằng Thiên 9fThụ đã 5ecúi đầu, d6không nhìn 7rõ.Đêm
7fthâu.Thiên
cThụ mắt 12sưng húp e4cuối cùng 2bquay về dnhà.Phòng
ekhách tối 59om, có lẽ 27mọi người e4đã ngủ.Như
15thế cũng 46tốt, không d3cần đối 8ediện sự cchất vấn bcủa mẹ, 4sự lạnh 5fnhạt của 9canh, sự fhổ thẹn 4với con 29gái, và c3cả ánh fmắt tò fmò của 9bdì Trương. 3b © DiendanLeQuyDon.comCô cảm d2thấy mình 0rất cứng 1fđầu, cứ 56thế bỏ cchạy khỏi actòa soạn, dkhông biết 5dcó phải 8cũng định 7đơn độc 5abỏ chạy 4ckhỏi ngôi c2nhà này bhay không?Nhưng
95khi cô bấm 7cngọn đèn 2trong hành d0lang, thì e5ở phòng 7ckhách lập ctức có bcngười đứng 9dậy.“Thiên
dThụ! Sao dgiờ này a6mới về?”Là
40giọng cuống d1quýt của 03mẹ.Thiên
01Thụ vội 08đằng hắng. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Xin lỗi, 6mẹ, con dgặp một 1người bạn…”“Đừng
0nói dối 19mẹ nữa!”Bà
4Hạ cuống 7ecuồng bước atới, thuận 4atay bật 5ngọn đèn 9lớn trong ephòng, ánh bđèn tràn 6engập, sáng 7cđến nỗi eđôi mắt 5bsưng húp d9của cô 8không cách 9enào che giấu.“Hai
eđứa đừng 8dmơ giấu 34mẹ nữa, 1có phải 8mày cãi 56nhau với b8Viên Dã b8không? Cãi 69to lắm hả? aTại sao abuổi chiều cmột mình 47nó vộ vàng 20quay về, 8chỉ lấy 83vài bộ 44quần áo 51rồi nói 41ra nước 4ngoài?”Tim
83Thiên Thụ 96giật thót.Hóa
aara anh lại ddđi rồi f1sao? Mỗi f9khi tổn 5thương, 4mỗi khi 4btrải qua 3khó khăn f3không thể e3giải quyết dgiữa họ, 87anh lại e0một mình 90lặng lẽ 1fra đi. Lúc 50nãy cô còn 5blo làm sao 6đối diện evới gương cmặt lạnh flùng của 97anh, hóa 9ra anh đã 84đi từ lâu, ekhông muốn 9dnhìn thấy 50cô. Lần 50trước cô 22còn cảm 5thấy anh 03gấp rút d7bỏ đi như f2vậy, cứ 10như đại 1ma vương 6ra khỏi 6núi, tiểu 2yêu tinh 00được giải 5dphóng vậy; 00nhưng lần 5này… lần 1fnày tại 0bsao hụt 9ehẫng đến bthế, đau bkhổ đến 4thế, buồn 61bã đến d4thế…“Còn
b8nữa, Thiên 3Thụ, trước eekhi đi nó 30nói với 4dmẹ, hai 6fđứa quyết ađịnh ly 11hôn?!” daGiọng bà 35Hạ cao lên, 99có phần 48tức giận 85bước một 2bbước đến d7trước mặt a9Thiên Thụ. de © DiendanLeQuyDon.com“Thiên eThụ, mày 0ngốc à? cTại sao 7đòi ly hôn? 3Mày có biết 9eViên Dã 36tốt với 59mày nhường 28nào không? 97Mày có biết 8sau vụ tai afnạn, nó 27đã ở cạnh cemày ra sao 3không? Mày 80làm sao có 9fthể làm dthế, quyết 9dđịnh ly ahôn với fanó?! Con cbé ngốc a6nghếch, 3erốt cuộc cđã xảy 9ra chuyện 71gì, nói 34mẹ biết, 93nói mẹ bbiết ngay!”Bà
2fHạ giận 5dữ thật, 1gần như 77muốn bóp 73chặt vai b9cô lay lắc.Nhưng
ccánh mắt 9Thiên Thụ 9alại hướng 76đến bàn btrà trong 5cphòng.Ở
dbđó, có 3một túi edcông văn 2ngay ngắn.Cô
enhớ bìa 1hồ sơ đặc 93biệt đó.Tờ
5bìa từng 25bị đầu 33móng tay c0nhọn của 1cô đâm 9thủng một 4elỗ to – 9fđơn ly hôn, 5fcủa họ.Khi
05xuyên không etỉnh lại, ecâu đầu 7tiên nghe 2từ anh là 05“chúng 9ta ly hôn 7đi”, còn b3đơn ly hôn 3acũng vì 8nguyên nhân 4ckia mà bị feniêm phong 76rất lâu, 79mà nay, nó 1clại lần 3nữa nhảy 65ra trước amặt cô? 3Lại lần 3nữa… quay 9avề điểm 0xuất phát, dđặt dấu bfchấm hết 9cho tất 42cả, là 3một kết 23thúc bi thương.Cô
fthậm chí bnhìn thấy 0tên anh ký b0trên đó, 8rồng bay 2phượng 9múa, mạnh b4mẽ phóng fkhoáng. Cô 28từng hoang bctưởng nếu b1cùng ký b4tên cạnh b1anh thì sẽ cecó cảm 5egiác thế cnào, nhưng 7lại không bfphải cùng 8ký trên 46tờ đơn 13ly hôn này.“Rốt
c8cuộc là 2ftại sao? aThiên Thụ? e3Tại sao?”, bbà Hạ vẫn 7tức giận 5chất vấn 9cô.Thiên
0Thụ lại fthấy tai aù ù, đầu 98đau như dmuốn vỡ 3bra.“Xin
45lỗi, mẹ.”Không
50nghe tiếp cđược nữa, 3Thiên Thụ 3đẩy mẹ cra, chạy bvề phòng.
Cô 16ngủ liền 7ba ngày ba 3dđêm.
Không 1có công 27việc, không 68có điện 3thoại, không 0cliên lạc avới bất bkỳ ai.
Cả 96thế giới f0dường như 36cách ly hoàn 24toàn với c3cô, cô nằm 0trên giường, dchỉ có 2nước mắt ckhông xua 4đi nổi, 0dvà nỗi 2fđau tràn angập trong 8không khí.
Đã ccđến nước 0này rồi. df © DiendanLeQuyDon.comTự cô dù 4ethế nào d7cũng không 24ngờ tới.
Nhưng 0hình như cecũng là 7kết cục 3tất nhiên 9chăng? Cô 49xuyên không ctới, mơ e4mộng là 01Cô Bé Lọ 4Lem trong dtruyện cổ atích, chỉ 4cần mở a9mắt ra thì ecó được 8btất cả?
Đây, 7echẳng qua 2là nỗi 7đau khi từ ctruyện cổ ctích rơi dxuống hiện 7fthực thôi.
Thiên cThụ thấy 3fđầu đau 88như vỡ, b8môi miệng 9khô ran gần 78như nứt 1nẻ. Cô 5enhẹ nhàng bmở cửa 9phòng, đi 46chân trần dcra phòng 4khách.
Mẹ 62và con gái, a9dì Trương 91đều đã 79ngủ, đêm 3nay yên tĩnh 3trầm mặc 8đến đau flòng.
Trong 5hoa viên 92không có 68bóng anh, 2như thể 6cũng mất cđi mọi bbtrọng tâm.
Tất 60cả chỉ 6là bóng 79tối, tịch 5mịch.
Nhưng 2không biết 4là ai đã 7dvặn một e4ngọn đèn 2trên bàn 9trong thư 1phòng anh. 6 © DiendanLeQuyDon.comÁnh sáng btrắng lọt cbra từ khe ebcửa, khiến 88cô gần 8enhư nhìn 2thấy anh ffngồi đó.
Thiên b2Thụ chậm 09rãi bước 99tới, đẩy d5cửa ra.
Trong 77phòng không 4bcó ai.
Chỉ dcó đơn 01ly hôn lặng 49lẽ nằm 6dưới ngọn 0đèn bàn.
Ánh b0đèn chói 5cmắt chiếu f9lên chữ e9ký của fanh, cô như b1tưởng tượng 3ra vẻ mặt ccanh khi cầm 21bút ký, 2dùng sức a0nắm cây 4abút ấy. 6d © DiendanLeQuyDon.comNỗi đau 9và phẫn cfnộ khiến 2đầu bút a1xuyên qua 7giấy, tên 2canh, đau d8thương và 9bay bổng.
Có 65lẽ, nên 6kết thúc 2bthế chăng?
Anh 4avà cô… 2có lẽ chưa actừng bắt 67đầu, chưa 4từng giao 4nhau, thời 21gian không 3egian xoay 9chuyển, c0thứ mang 5đến chỉ 0là giấc amộng bị 9hủy diệt…
Thiên 9Thụ ngồi 3xuống bàn.
Lặng 8lẽ nhìn eftờ đơn 6ly hôn.
Chữ edký của eanh giống enhư đôi dmắt lạnh 40lẽo và 1tàn khốc 41của anh.
Thật 3bkém cỏi, 5mắt cô b3bỗng nhòa 24đi, cô cúi 0người, ađịnh tìm dmột cây abút trên 7bàn. Nếu 44anh đã quyết 23định kết 3cthúc, thế 0thì…
Cạch!
Một faxấp tài eliệu bày ftrên bàn f9bỗng bị dThiên Thụ 9xô đẩy, 2frơi đầy e1xuống sàn.
Thiên 3Thụ vội 9cúi xuống 7nhặt.
Trong btập tài 65liệu viết 0đầy tên 7công ty Vân 8Thượng, fbỗng xuất ahiện tờ cbìa tạp 48chí màu e9hồng. Nó 6khiến Thiên fThụ tò 77mò. Cô nhặt 4cuốn tạp 3achí đó 6elên, bất 52ngờ phát 6dhiện, đó 80là cuốn e1tạp chí 78rất lâu 6trước kia, 4hoặc có 45thể nói fdlà cô đã dtừng viết ctrước khi 3xuyên không.
“Phụ 39nữ online” 91số mộng 2ảo màu 73hồng.
Chuyên 97đề “Xe 1dtốc hành 75lãng mạn”, 36“Gửi tặng angười tình 9tương lai aacủa em” e7– tác giả, 0Hạ Thiên 59Thụ.