Ông Xã, Anh Là Ai? Chương 48


Chương 48
Yêu… Anh nói từ “yêu”, cô không bị đụng máy bay đến mức đầu váng mắt hoa chứ?

Cô không fbị những aakhó khăn 3kia hành 7hạ đến f ức choáng 94 áng đó 1 hứ? Người 8đàn ông b ãi mãi lạnh 9f ùng như 87 úi băng c8 ia, lại 2 ói từ “yêu” d ới cô?!



Thiên 5 hụ chớp c hớp đôi b ắt to, mở b ớn mắt 9 ần như 2 hông thể b in, nhìn 0 gười đàn 4ông trước 82 ặt.

“Anh… e9Anh vừa e ói gì? Em… 4 ình như c m nghe nhầm… 3a ó phải 7 au khi đụng c áy bay sẽ 6 ó ảo giác c5 hông? Sao cd m lại nghĩ c ới chuyện 9fđó… Em 24 hông giống ab iểu Mạc 66đâu… “, 14 ô kéo tai c7 ình, vặn b rái vặn 5 hải, muốn 8 hắc chắn 6b ình có suy 8nghĩ lung 55tung hay không.

Viên 1Dã bỗng 0cúi xuống, 6giữ lấy afbàn tay đang betự véo 8tai của 5cô.

“Em 48không nghe 3nhầm.”

A… 5Hả?!

Thiên ddThụ chớp 62mắt.

Ngón 12tay anh lại bnâng cằm fcô lên, canhẹ nhàng cnâng gương 1cmặt cô d1để nhìn 81vào mắt 8anh.

“Anh dyêu em, Hạ 1Thiên Thụ.”

Môi 2canh in lên 6môi cô.

Trong 3tích tắc, 5enhư có một fluồng điện 9xuyên qua 41đầu. Chạy adọc sống c9lưng cô, 09theo môi 14cô, nóng cabỏng lan 45tỏa đến 5từng bộ 00phận trên bcơ thể.

Trời 7ơi, lần 9này cô không 9nghe nhầm 0chứ? Cô 09không nghĩ 73lung tung 2dchứ? Anh 2đã nói 63câu ấy f9thật sao? eCâu nói 4được những 1dngười yêu 6nhau xưng f6tụng là  “câu cba chữ” f6thần thánh! eĐánh chết 2cô cũng a5không nghĩ a9tới, hóa 2ra có ngày 6Boss Viên cclạnh lẽo 0cũng biết fnói một 0fcâu dịu 57dàng như 4dvậy, Viên 03Dã lạnh clùng cũng 94biết tỏ aftình như avậy! Cảm 8giác đó dquá thần 6bkỳ, quá b4kỳ diệu, 8quá tuyệt fvời!

66thể nhẹ dbẫng bay 7dlên trời, a5ngay cả 2anụ hôn fccủa anh fađều trở 8nên dịu 53dàng, ẩm cướt, nhẹ anhàng!

Thiên 60Thụ ngờ 15nghệch còn echớp mắt, 21rèm mi dài casắp cọ cvào chóp bamũi anh.

“Ưm… a3Cái đó…”, fcô hơi rời 4fmôi anh ra, 6d“Viên Dã… 9có thể… 4ccó thể 0nói lại delần nữa 06không…”

Anh 8ngẩn người.

Đôi d8môi mỏng 42nhướng 0lên thành 9dmột đường 3cong, anh 76đưa tay cche đôi f2mắt to lấp 2blánh của 62cô lại, denửa cười 7bnửa không efthốt ra 8dhai chữ, 2e“Đừng 2phá.”

“Em ckhông phá, eem thật dsự muốn 04nghe… Viên bDã… nói 5nữa đi… anói lần 2nữa thôi…”, 1cô năn nỉ 73anh như đứa 6trẻ, tay bchụp lấy ftay anh, muốn 09mắt mình f4lộ ra.

Nhưng 9anh lại bche nửa 25mặt cô, 8rồi lại 5áp môi lên 64môi cô.

Lần enày, càng 7fquấn quýt, 5càng nóng 17bỏng.

Mềm e9mại, nhẹ 7enhàng, dịu 80dàng, quấn cbquýt… Anh dcoi cô như 1là con búp abê yêu kiều 2bnhất, nụ 56hôn dịu 4dàng ấy 59rơi trên 47trán cô, 76chóp mũi, 2khóe môi, 67hàng mi… 02Nước mắt a9vẫn ẩm 5ướt, nhưng 4khi chạm 26vào môi 7anh lại ftrở thành 9enhững giọt 0nước nóng bbỏng… 03Lần này 59giọt nước b0ấy rơi 75vào giữa 9bmôi anh và 6môi cô, 27lại có 9chút vị 9ngọt…

Hóa 8ra nếu yêu e8nhau, cho 0dù là nước 3fmắt, cũng 8sẽ ngọt 2dngào sao?

Thiên 2Thụ không 2acòn thời 8gian suy nghĩ 4đến vấn 9cđề cao esiêu đó, 6chỉ thấy 52anh dịu c5dàng hôn fcô, ngay dcả hơi 9thở cũng 3sắp ngừng 5clại. Lần 94này anh rất enhẹ nhàng, 0lòng bàn a3tay giữ asau gáy cô, 5rất tỉ cdmỉ, hôn 3khắp mặt 43cô…

Đầu 38lưỡi vẽ f4theo cánh f4môi cô, bmềm mại 5trơn trượt cchạm qua 53răng cô.

Cảm dgiác như 9bị điện 3giật lại 30trở lại, 4toàn thân 2emáu dồn 3ngược lên, 2cchỉ dừng 90lại ở echỗ được aanh hôn.

“Ôi…”, 9cô không ethở được, 23rên rỉ.

Anh b7lập tức 3giữ chặt d6gáy cô, 03lưỡi luồn e9vào miệng 8fcô.

Trong e7phút chốc, 1chai người 63như dính eechặt vào 97nhau, cảm 5giác kỳ 4diệu ấy e0khiến cô 30run rẩy. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô không achịu nổi b9áp lực 6ftừ anh, 3ccơ thể cvô thức 2ngả ra sau, 2anh đỡ 0lấy cô, abhai người 6ccứ thế 8trượt xuống 83chiếc giường 18đôi không 42rộng lắm.

Nụ a5hôn, vấn 8vít.

Trên f7chiếc giường 4kiểu Đông 6Nam Á, chăn 4lụa mềm 3cmại mát 7amẻ, cô b7bị anh đè 8xuống, chỉ 43thấy làn e6da tiếp 53xúc với c2drap giường 76mát lạnh, 1vết thương 6trên người 3fhơi nhói, 8nhưng lại c1có một 3cảm giác 51khác lạ 4khó tả.

“Ưm… 6fViên… Viên 8Dã…”, 72cô rên rỉ.

Nụ 91hôn của 45anh từ môi 2cô đã trượt fbxuống hõm 2cổ.

Anh 74tỉ mỉ 86hôn cô, 7như đang 96tạo nên 7bbúp bê sứ b0thượng 2hạng, rất 8nhẹ nhàng 0nhưng lại 51rất thích 5thú, dè 5dặt chạm d7vào, chỉ 52sợ bất ecẩn sẽ eđánh vỡ 77cổ. Đôi cmôi mềm c7mại chạm 1cđến vùng f3da nhạy ecảm nhất efsau tai cô, 4anh nhẹ a7nhàng liếm 88tai cô, cô 30nóng hực atoàn thân, canh lập 5tức há 8miệng cắn 4lấy một 2dcách hư fhỏng!

“Á!”, 40cô run lẩy cbẩy, cảm 7fgiác và 45kích thích cđó đủ 5để khiến 06mọi phụ dnữ tan thành 42nước.

Anh 4rất hài 0lòng trước 60phản ứng f0của cô, 6dùng răng dnhẹ nhàng 6chà xát 1etai cô, thỉnh 4thoảng còn 7fthở ra một ehơi, khiến 1cô mềm cnhũn người, 17đầu óc a5trống rỗng.

Anh 29cắn, gặm, bhôn, mút 17vùng cổ 8trắng nõn 8như ngọc d9của cô, 0ngón tay b0nhẹ nhàng 8trượt từ 0từ vào, 45dần dà… b7chạm đến 32phần eo 79thon của 88cô.

67đang bận 6đối phó 8với sự dtấn công 1aphần tai 4của anh, dkhông ngờ f6ngón tay 5anh lại fluồn vào 36trong. Đầu 7ngón tay 3fhơi lạnh f3chạm vào 44da cô, cô d1lập tức brúm ró, a4kêu lên, b3“Ui da!”

Anh 6giữ tay 7cô, cơ thể 92hơi nghiêng 63tới đè 2cô xuống, 55“Đừng esợ, Thiên 1Thụ, là 5canh.”

Câu 3cnói đó 7bỗng khiến ctim cô như 7biến thành choa.

Rất ddịu dàng, 14rất ân 2cần, người 6cđàn ông 71quá đỗi d7tâm lý này… 32lại sợ b8cô e ngại fsự tiếp 0xúc đó… dCô… thực 3ra không 8sợ, dù 4gì lần a2trước ở a0khách sạn febảy sao 73họ suýt enữa đã… 7Cô chỉ blà chưa 51tự nhiên 8lắm, còn 01cảm thấy de thẹn, fcòn đỏ emặt…

“Em 1em em… em fbkhông sợ…”, 4aThiên Thụ 9xấu hổ ctới mức dsuýt cắn 1lưỡi mình, e“Chỉ là 47chỉ là 2fchỉ là… 6tay anh lạnh 8quá.”

Anh 62nghe cô nói, 27hàng lông 3mày cong bcong, nở 1fmột nụ accười rất acđẹp, lần fđầu nói 29với vẻ etrẻ con, 7“Thế hả? 9Tay anh lạnh 54quá à? Vậy… 3em giúp anh asưởi ấm 9đi.”

Ngón 9tay anh lại 3luồn vào, 5lần này 3thật sự fbtiếp xúc 6với phần 9eo mềm mại 11ấm áp của 6acô.

“A… a6Ưm… A…”, aThiên Thụ fco rúm.

Ngón 3tay anh quá 7lạnh, lạnh fhơn da cô cfkhi mới 0ngủ dậy e9tới mấy f4độ, nhưng 4chính vì 6fcách biệt 0như vậy 7nên lại 6dkhiến cô 40càng cảm 9nhận rõ d1hơn sự 0di chuyển 6của ngón b3tay anh… 7Từ phần aeo, đến dđường eacong tuyệt 82mỹ, rồi 6đến phần 7bụng ấm 12áp, sau đó 0ngón tay 6như đang 0gõ phím a3đàn, len 35lén, lặng flẽ, tiến aađến gần 6atrái tim 6cô…

“Ôi 5không… b3không… fdViên Dã… akhông… 0cần… đừng…”, dThiên Thụ 1run rẩy.

Viên 2dDã trở cmình, lần cđầu hoàn 61toàn đè dcô xuống 3dưới, trọng 78lượng của b7anh khiến 9giường f1hơi lún 9xuống, cũng 7khiến Thiên bThụ lần 3fđầu cảm f6nhận được esức mạnh 6đến từ f9đàn ông.

Anh 4cúi xuống bhôn cô.

Ngón b0tay trong 0chăn cũng anhích lên e9trên, chạm 12vào cô.

88giật nảy bngười.

Áo bngoài đã bsớm rơi bra trong lúc 99ngủ, anh 1enhanh chóng b2trượt lên ctrên, căn 4bản không 64gặp bất 8fkỳ trở ddngại nào.

Gương 8fmặt cô 8trong phút a7chốc đỏ flựng.

Anh 05cúi xuống dnhìn gương aamặt đỏ b3hồng như c1trái táo 08ấy, càng cthấy cô 8ngây thơ 6đến mức 00đáng yêu. 8 © DiendanLeQuyDon.comNụ hôn 7đốt cháy agò má cô, 7flại lần 6nữa cắn 0lấy vành 0tai nhạy 46cảm của dcô.

Thiên d5Thụ run 9lẩy bẩy, 1dngón tay 6hơi thô 52ráp của adanh lại 2ađùa cợt ccô, và răng ddanh đang 0cắn nhẹ elấy cô, 86đúng là 2chai sự hành 44hạ cùng 4lúc, khiến 25cô lo bên bnày lại bbỏ lỡ abên kia, 4amà hai luồng ccđiện ở bhai nơi đang 2lao về phía dccô, chạm 1cvào nhau 90trong lồng 6cngực, lóe 9lên những a3tia rực 07rỡ.

“Viên bDã… Viên cDã... Viên 5Dã…”, 2đầu cô 2trống rỗng, 7rên rỉ, 1duy nhất cnhớ được 5là tên của 6anh.

Anh 2thở hổn 1hển bên 0tai cô, ngón 9tay truyền f6đến hơi 5ấm khiến 4bản năng 7đàn ông 1trong anh 7trỗi dậy. e7 © DiendanLeQuyDon.comChỉ là aanh không e9muốn quá 69nhanh, không 2muốn làm c3cô sợ… 7Anh muốn 2cho cô hồi dức dịu 52dàng nhất, 7đẹp đẽ 45nhất, ngọt 0ngào nhất…

Anh fbkìm nén 67bản thân, 0lồng ngực 1phập phồng. 2 © DiendanLeQuyDon.com“Gọi anh 5là Dã… 22Tiểu Dã… 2Thiên Thụ… 61Tiểu Thụ…”

8thật sự 7quá mềm emại! Như 9một vũng 3nước, lại fgiống một cngọn lửa… 1Sao cô có 3thể nóng 36bỏng đến 0athế, lại 9mềm mượt 9dịu dàng 6eđến thế… 14Giống như dmiếng đậu ephụ vừa 26ra lò, vừa 46trắng vừa 64mềm lại ecăng mịn, 95dịu dàng 6ngọt ngào 0đến mức 7chỉ muốn ecắn nuốt a8cô xuống… 5Tại sao btrước kia 79anh còn muốn abuông cô e1ra… cô e1gái này… cSao anh có 89thể buông 5ra… Sự 7edịu dàng 68của cô 1có thể 88làm tan chảy cmọi thứ btrong anh, flàm sao anh d4lại ngốc 63đến thế, 8muốn buông e2tay chứ…

“A… 96A…” Thiên bThụ rên 05rỉ, ngón b0tay anh như bfchâm lên c7những ngọn 3lửa trên ecơ thể 82cô, sao lại denóng như 0vậy, sao 2lại khó achịu như bcvậy. Chỉ ddcó chạm 7vào ngón atay của feanh mới fcảm thấy 1mát mẻ b4hơn, mới acảm thấy 79dễ chịu b3hơn.

Nhưng… 3axấu hổ equá… xấu 6hổ quá…

7lại thích fanh ve vuốt 9ađến vậy… 4eKhi ngón 63tay hơi buông 21lỏng, cô 01nhận ra 9bản thân 88lại chủ fđộng ưỡn 72ngực lên, dchỉ khao 9khát anh 0đừng rời 9acô ra nhanh bnhư vậy…

Viên 1Dã đương anhiên cũng 5fcảm nhận 5được sự c3thay đổi 26của cô, 56sự chủ 5động đó 2fkhiến anh 36vui mừng. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh thậm c5chí cảm cenhận được 5clòng bàn ftay truyền 4cđến một 94cảm giác 70nhoi nhói, c1không còn 3kiềm chết 9nữa, anh 84đưa tay 2fkéo áo ngoài 9đã sắp 47rơi ra của eacô.

Thiên 0cThụ thấy dmặt như 59sắp bốc a6cháy tới 7nơi.

Nhưng 08lại không 98kìm được 3mà thuận 52theo ngón atay của 50anh, để 20anh cởi 8áo của 12cô ra. Cô 9agần như e7bán khỏa 72thân nằm detrong tấm 6echăn lụa, 30cảm giác a7mát mẻ d8của làn 7da trần achạm vào btấm chăn bthật khiến dengười ta 63run rẩy.

Viên d2Dã trở 9mình đè 3lên cô, 6hai tay nắm f0chặt lấy 8hai tay cô.

Anh bhôn lên 87má cô, lên c6môi cô, dtrán cô, 1rồi tới d9hàng mi dài.

“Thiên eThụ… anh 0bcó thể… 23biến em 1thành của 4canh không?”

Anh 6thì thầm, 6dịu dàng, 9rất dịu 45dàng nhưng dđầy gợi 09cảm, hỏi 0ecô như vậy.

Thiên 68Thụ vùi 7đầu vào 0dchăn, toàn 0thân sắp 6bbốc cháy. 0 © DiendanLeQuyDon.comChưa từng 0dbiết đàn bông trước 0khi làm chuyện 5đó lại 03hỏi phụ 9nữ như 5vậy… Nhưng 1fvẻ mặt 66anh khi hỏi d9cô sao lại 41đẹp như dthế, sao 75lại dịu 7edàng như bthế, sao 3flại khiến 8cô e thẹn 9mà gật 4đầu… 33A a, cô trở 8nên hư hỏng drồi, lại 6akhao khát 1bản thân 6có thể f1thật sự… 4trở thành 30của anh…

“Thiên 68Thụ…”, 4danh nắm 6chặt đôi 3tay cô.

Cuối 0cùng cô dnhư con đà f2điểu, khẽ 84khàng gật cđầu trong 2fchăn.

Cuối 7cùng anh 12như được 4giải thoát, 9hôn lên 6trán cô dthật yêu 3thương, ctrìu mến.

Toàn 5thân Thiên 2Thụ bỏng edrát, màu 54đỏ hồng 18trên gương acmặt đã flan xuống 0xương quai 1xanh…

07nắm chặt agóc chăn, e8ngay cả 0sức nhìn alén cũng akhông có.

Chỉ e7thấy bên eecạnh mình 20lún xuống, 7dcơ thể 67anh đã như bcngọn lửa, 6đốt cháy 53làn da cô.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/93477


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận