Tiếu Ân thở phào, hắn nhanh chóng lấy đoản kiếm từ trong lò rèn ra, động tác thuần thục tự nhiên như đã luyện tập cả trăm lần, khiến Witte đứng bên cạnh âm thầm gật đầu không thôi.
Sau khi làm lạnh đoản kiếm, Tiếu Ân cung kính nói: "Scott tiên sinh, sư phụ, đây là thanh ma pháp kiếm do ta sửa chữa lại."Witte lập tức đoạt lấy đoản kiếm trên tay Tiếu Ân, hắn yêu thích sờ soạng cả nửa ngày:
Điểm ánh sáng này theo hướng chỉ của mũi kiếm phóng ra, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối vượt qua khả năng cực hạn của mắt thường."Khái." Một thanh âm kinh thiên động địa từ miệng kỵ sĩ Scott phát ra, sắc mặt hắn ngưng trọng, hai tay nắm chặt đại kiếm, một kiếm bổ ra như thiểm điện, trên người hắn thậm chí còn hiện lên một ít ánh sáng yếu ớt.
Thân thể hắn nhanh chóng lui về sau, thực hiện một động tác thiết bản kiều giống như trong sách giáo khoa, cái đầu của kỵ sĩ chỉ kém một tấc nữa là đụng phải mặt đất, nhưng hắn vẫn như cũ bảo trì tư thế này.
Hô to một tiếng, thân hình kỵ sĩ đứng thẳng lên, sắc mặt Tiếu Ân hơi đổi, quả không hổ danh là cao cấp kỵ sĩ, động tác của kỵ sĩ quả thực quá nhanh, bản thân Tiếu Ân cũng không thể nhìn rõ."Witte… Ngươi muốn mưu sát ta sao?" Trên đầu kỵ sĩ đổ đầy mồ hôi lạnh, hắn phẫn nộ gào lên:
Scott lập tức ngậm miệng lại, hắn cẩn thận lui về phía sau vài bước nói: "Witte, chuyện gì cũng để từ từ, ngươi hãy bỏ thanh kiếm xuống đi."
Witte hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút, cuối cùng đành kìm nén cảm giác lưu luyến bỏ thanh kiếm xuống.
Scott lập tức tiến lên, đem thanh kiếm cầm lên.
Tố chất của kỵ sĩ đại nhân không phải một vị thợ rèn nho nhỏ có thể so đo, mặc dù tâm tình hắn cũng rất kích động, nhưng vẫn tự chủ được.
Mũi kiếm chỉ vào cây đại thụ cách đó không xa, tâm niệm vừa động, ánh sáng lại chợt lóe trên mũi kiếm, một tiếng vang nhỏ đột nhiên truyền đến.
Mấy người Scott nhanh chóng bước tới trước cây cổ đại thụ, tất cả mọi người không nhịn được hít vào một ngụm lương khí.
Phía trước cây đại thụ xuất hiện một vết nứt kinh khủng, bị ma pháp kích trúng trong chớp mắt bạo liệt ra, bên cạnh còn mấy cái lỗ hổng nho nhỏ.
Kỵ sĩ đột nhiên nhớ lại bản thân mình vừa rồi hình như là đã dùng đại kiếm để ngăn cản ma pháp, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Nhìn lại, trên cây đại kiếm của hắn xuất hiện một lỗ thủng không nhỏ, hơn nữa trên thân kiếm còn xuất hiện một vết rạn tinh tế, thanh đại kiếm này bây giờ coi như đã là đồ bỏ đi rồi.
Một giọt mồ hôi lạnh từ trên đầu kỵ sĩ nhỏ xuống, may là có thanh đại kiếm này cản lại, nếu không cái mạng nhỏ này của hắn đã mất tại đây rồi.
Cũng may Witte trong lúc vô ý đem mũi kiếm nhắm vào mình… Ách? Phi, cái tên chết tiệt Witte này lại đem mũi kiếm chỉ vào mình, thật sự phải giáo huấn hắn.
Scott bị thanh ma kiếm làm cho mê muội, cho nên không để ý đến vẻ mặt cổ quái của Tiếu Ân bên cạnh."Kỵ sĩ đại nhân, ta có đủ tư cách chứ?" Tiếu Ân cất tiếng hỏi, đối với uy lực của ma pháp kiếm, hắn không cảm thấy quá ngạc nhiên bởi vì khi hắn thi triển ma pháp Tật Phong Thuật cũng có hiệu quả như vậy.
Khóe miệng Tiếu Ân nhếch lên, vị kỵ sĩ này sau khi biết được thực lực của mình, chẳng những xưng hô mình thành "tiên sinh" mà còn thể hiện thái độ kính trọng nữa, quả thực là một nhân vật không tầm thường.
Bất quá nếu như Scott tầm thường, chỉ sợ không có tư cách lập được trang viên có quy mô như bây giờ. Nguồn: http://truyenyy.comNhìn động tác mơ hồ của Tiếu Ân, bản thân kỵ sĩ cũng không biết trong lòng Tiếu Ân có sự đánh giá đối với hắn, sau một lát trầm tư, kỵ sĩ nghiêm túc hỏi:
Sau khi biết được đáp án từ miệng Tiếu Ân, kỵ sĩ rõ ràng cao hứng hẳn lên, hắn lưu luyến đem ma pháp kiếm trả lại cho Tiếu Ân, sau đó nói: "Tiếu Ân tiên sinh, nếu ngài đã nắm giữ được ma pháp, dựa theo luật lệ của đế quốc, ngài có thể gia nhập ma pháp tháp tại công quốc để tiến hành tu hành rèn luyện… Ngài nguyện ý chứ?"