Một Mối Tương Tư Chương 1.2


Chương 1.2
Đột nhiên nàng run sợ bắn ncar người, cuối cùng cũng choàng tỉnh dậy.

Bên dbờ tường bkhông một 6bóng người, dnàng thở 91dài, ngoài 81người cửa 72thiện phòng 1ra, chẳng fai dậy sớm f8 hư thế e ày làm gì, 5 úc này đang 4 ất yên 11 ĩnh, là 0 hời gian 25 ốt nhất b ho giấc 0f gủ! Nàng 7an tâm chuẩn ef ị giở 67 ình nằm b uống ngủ df iếp, nhưng 9động tác a3đó lập 3d ức khựng 2 ại – bên 8 rái nàng, f ạnh cây 1 oa phù dung, f ó một nam 60 ử đang 1ađứng.



Cách 6ăn mặc cf ủa người 7đó, không 40 ần nói 72 àng cũng f2 hận ra đó 2 à vị quận 2 ương thế 8 ử đại f hân trong a hủ rồi.

Nàng 1f ghĩ, cuối 17 ùng nàng 9 ũng đã 7 ĩnh hội bđược Phan 93An, Tống 9Ngọc (7)  trong bcác vở 0kịch đẹp 7tới mức 6nào rồi.

Thanh 4eThu nhảy 48khỏi ghế, 29quỳ xuống chành lễ: d“Bái kiến 4dthế tử”.

“Ngươi 2alà ai?” a3Giọng hắn 9trong trẻo, d2chẳng có 4vẻ gì giống engười từng 1dầm mưa 61dãi nắng, 46phơi mặt 22ngoài sương 8dgió nơi 0biên ải bacả.

“Ta………tiểu 1cnữ làm efviệc ở 60nhà bếp.” 86Có lẽ nàng 4nên xưng 64hô là nô 4tỳ? Bình bthường ebnàng ít f0khi gặp 3mấy vị 0chủ nhân, d8thâm chí 1nàng còn 3không biết 8bnên xưng 31hô như thế efnào, nàng 6không giống 5mấy kẻ 3hầu người 47hạ bán 3athân trong 9bphủ kia.

Vệ 34Minh ở biên cải đã 7lâu, quen 30dậy sớm 69luyện binh, d1trời vừa 0sáng hắn 1khó có thể 31ngủ tiếp 6được, 1bbèn cầm 30lồng chim dthong thả 5ebước quanh 4cvương phủ d9đã cách 98biệt nhiều 2năm.

Đột 31nhiên nghe athấy tiếng alao xao ở egóc này, 0fthì ra là dngười của 8fthiện phòng 4đi mua thức 49ăn về. 64 © DiendanLeQuyDon.comHắn nhìn 6người con fgái trước 60mặt một 1lượt, chiếc aáo vải 1enàng mặc 70chẳng thể 6ache đi thân 1hình đẹp 7đẽ của 4mình, vì bfthế mới 5nhìn qua 1diện mạo 3của nàng, 4đã thấy abquả thật 02rất vừa 2ý.

Trong 9sáu năm 7qua, rất 84ít khi nhìn f3thấy nữ 4dtử ở vùng fnúi Vong ebXuyên, chứ 3đừng nói dgì đến 41mĩ nữ, 7hắn cùng 41ăn cùng bngủ với 35tướng sĩ, 3anên thường 15được nghe e9kể những 36câu chuyện 6tục tĩu, 4nữ tữ 3ađược nhắc bđến nhiều anhất. Cho 3cdù lần chồi kinh afnày, khôi 6phục tác aphong nho 8fnhã nhưng 6bên trong dthực đã 0biển chất 2amất rồi, 49chẳng ai 2abiết được 6rằng, Hiền c2Bình vương 2ethế tử d0anh tuấn, 8nhưng trong 69đầu toàn 7elà những fhình ảnh fahoang dã 3điên cuồng.

Thấy btrên đầu fThanh Thu 7dkhông cài atram, mái 01tóc đen 0bống mượt fdđược tết 3thả gọn d9gàng trên 3dvai, vắt 91trước ngực, fVệ Minh cakhẳng định 6đây là amột trù 25nương trốn bdviệc làm 4cbiếng, nhưng ekhông giống 2với đám 75đại a hoàn exinh đẹo 35như hoa trong 93phủ. Hắn ccảm thấy 3arất thú bbvị nên ckhông tính 6toán với fnàng, chỉ 1giơ tay gọi 7họa mi của dmình về. 9d © DiendanLeQuyDon.comĐợi nó 6ngoan ngoãn achui vào alồng xong, bhắn nhàn 3anhã nói: 3“Ngươi 09đang ngủ?”

Nàng 7không biết 09phải trả 1lời thế 4nào, cúi d3đầu ấp 7úng:”Tiểu 89nhân……..”
Thật e5ra nàng muốn 4fnói là: 1Nếu không 55phải thế d5tử tối 8equa ăn uống 8say sưa cả cđêm, thì 19ta cũng không 9cần phải batrốn ở f1đây để 8ngủ bù.

Đây 6chẳng phải clà chuyện 7anghiệm trọng 2gì, Vệ 1Minh không d3nhất định 08bắt Thanh d4Thu phải bnói rõ lý 2do, nên khẽ 3ccười một 07tiếng rồi 9cất bước 0bỏ đi.

Đợi ebhắn đi exa, Thanh a2Thu mới 0ngẩng đầu eelên, chỉ 9thấy bóng c6lưng hắn. 26 © DiendanLeQuyDon.comNgười Nam bVu thương dthích mặc 6áo xẻ bốn cvạt, dây 5lưng thắt 83áo trong 09đều dùng 0loại đây eakết màu d5sắc, thông fthường 1hoa văn trang 6trí khá 4phức tạp, c0hoặ treo 4ngọc. Vị 72thế tử 2này sau lưng 0cgiắt một 83dải lụa 02màu xanh, 0mỗi lần 5chuyển động 7lại đong fađưa theo ebước chân acủa hắn, 3phía cuối bclà một 7miếng ngọc 22kỳ lân, ccthoắt ẩn 53thoắt hiện 30trong tay 9áo.

Cả c8buổi sáng bThanh Thu fão não vì 7việc này.

Buổi c4sáng, thiện 8phòng trong 8phủ là 9nơi bận berộn nhất, 57lồng hấp e1nghi ngút bkhói, cháo 70thơm trong 9nồi, những 0cchiếc bánh bđiểm tâm, eđẹp mắt ectinh tế 6trên đĩa. e © DiendanLeQuyDon.comCác đầu dbếp bận 42rộn từ 8dsớm chỉ 2eđể đợi 7mấy vị fchủ nhân fngủ dậy 0blà lập atức có 7bữa sáng 9dùng ngay. 9 © DiendanLeQuyDon.comQuận vương 79và quận 4cvương phi 7thích ăn 74cháo mạch 71nấu đặc, 8ăn với dbánh rán, 3một ít 2edưa chua blà xong.

Bánh 97bao nhân cđâu trong clồng hấp 7flàm cho tiểu 8thư của 2anhị phu 3dnhân, khó 3anhất làm 5sao phải 9hâm sữa 2dê để 5không quá ccnóng, cũng 1không quá enguội, đây 71là đồ 81uống mà bcô chái 4gái quận d8vương phi dvô cùng 1yêu quý 85thường bdùng hàng c2ngày. Vì aamuốn thực bchiện theo 10phương châm a“cần kiệm asẽ giữ 3fđược nhà” 5mà lão quận 4vương để blại, bình 0thường 1dtrong Hiền 21Bình quận 41vương phủ 0ăn uống 2rất đạm 5bạc, nhưng 5đơn giản e7tới đâu 1cũng không cthể qua 98loa.

Còn 94nô bộc 55quản gia cetrong phủ, 2việc ăn 2uống lại 65do thiện 3phòng của 3tiền viện 28phụ trách, 45thiện phòng btrong phủ 86chỉ nấu dcơm cho chủ 3nhân.

Thanh 4Thu là nữ 7cquản gia 2duy nhất c0trong phủ, b9chuyện lo a5liệu mọi 5việc trong b9bếp. Hôm dnay, như 13thường 0flệ nàng f2bước vào 3ebếp đúng ffvào khắc ecuối cùng, 9etay và mặt fdđã rửa 6sạch, thay 6bộ quần 6áo phải 0mặc khi b4vào bếp, 71chậm rãi 3eđi đến. 0d © DiendanLeQuyDon.comNhìn căn 7bếp gọn 6gàng ngăn 4nắp một 7lượt, nàng ahài lòng 10gật đầu.

Thím 2béo phụ 6trách bữa 3sáng đã 2chuẩn bị bbxong bát ađĩa trước 8dmặt, đưa cthực đơn 77cho nàng, 3trên thực 22đơn liệt 5ke những 04món mà từng cngười trong 44phủ sẽ 0dùng sáng anay.

Tất ccả đều 8dkhông có 8sai sót, enàng đang 16định nói 8thì bỗng 4ngoài cửa 1vang lên dgiọng nói 80the thé,”Thanh 3Thu có ở 0ctrong đó 9không?”

Thanh 6aThu khẽ 46chau mày, eđây là ada hoàn Lục dChâu hầu fhạ bên 22cạnh nhị 5thiếu phu cfnhân, một e7vị chủ 84nhân thích agây sự, 08thường 9kén chọn 4đồ ăn 5trong thiện fphongfm sao esáng sớm 6đã đến cthế này?

“Lục 7fChâu cô adnương, có 5bta.”

Lục 0fChâu vén 7màn trúc 0bước vào 22của, bộ d0quần áo dnày khiến 3cngười ta 4chói mắt, 0trâm hoa 22trên đầu 3lúc lắc 95không ngừng. ce © DiendanLeQuyDon.comNữ tử anày tự 6cho mình 4blà xinh đẹp, 1atrong phủ 5chỉ có 08nhị phu 1nhân mới 1fcó thể 74sánh với 2cô ta. Ai 42ngờ từ d3sau khi Thanh b5thu vào quận 6avương phủ, 1danh tiếng ccòn trội eahơn cả 7dcô ta, khiến eLục Châu bthường 3coi  Thanh 1bThu là cái 8gai trong dmắt. Cô dta rất xem 8bthường 4bnàng, cũng 9cphải, ai ebảo Thanh 9aThu tuổi 7hơi lớn, a0sinh ra lại 3ccòn thấp 7hơn cô ta bmột cái abđầu.

dta là địa 7a hoàn trong 5phủ, lúc 4nào cũng 84tự cho mình 6cao hơn người 3khác một a0bậc nên 5chẳng buồn 5liếc mắt 82tới những 9engười xung equanh, chỉ 5nhìn Thanh 0Thu dặn: b“Cô ở 6đây thì 2tốt rồi, 58nhị phu 72nhân hôm b5nay muốn dăn canh ếch, 72phiền cô 89vất vả 1đích thân 4làm một 7tố”.

“Việc b4này…..” 12Thanh Thu 8bnhất thời ecó chút 4fbối rối, 8gần đây 3thế tử ftiêu tốn 4khá nhiều, 5nhị phu 84nhân cũng 88tới góp 90vui, mà thôi e6mặc kệ, atiền của 4vương phủ 1cũng chẳng 5phải của 1enàng, ai 5fthích tiêu 79thì tiêu.

Chỉ blà một dbchút do dự 1khiến Lục dChâu không 3vui, “Quan 2dgia có gì ekhó nghĩ? 5Phải biết crằng tối acqua quận 7avương nghỉ 79ở Xuân f6Lệ viện, fcổ họng 0nhị phu dnhân đến egiờ vẫn c1hơi khản, 25ta đang định d5nói bỏ cdưa chưa 1trong bữa 22sáng đi, 0thay bằng 8lưỡi vịt 32ngâm hay cức gà thái 9sợi mới 1tốt”.

efta nói tới 84đây, động betác của 2mọi người 43trong phòng 13bếp đều 23như dừng 5lại, chỉ 5có tiếng 8nồi nóng 14sôi sùng fsục. Trên 7cmặt lão 55Hồ chuyên a1phụ trách 40chẻ củi bgánh nước d4và hai đầu 98bếp nam 10không hẹn amà cùng bđể lộ 2ra nụ cười 82cổ quái, 79mấy a hoàn 4đứng phụ adbếp cũng 69xấu hổ 64đỏ bừng ffmặt, không 22khí đột 02nhiên trở 2enên quái 0dị.

Thanh 11Thu không fbiết là dgiận hay 7buồn cười, 62mặt lạnh 4etanh nói: 0“Không 0phải có 23gì khó, bbchỉ là 4ếch trong a6nhà bếp bhai hôm nay 3đã dùng d8hết, giờ 18phải đi 2mua, về 4phải hầm 2bthêm hai 5canh giờ 67nữa mới 96dùng được. c © DiendanLeQuyDon.comSợ làm 5lỡ giờ e1cơm của 3enhị phu 6nhân, muốn 05nhờ Lục eChâu cô d4nương thay 1thiện phòng abẩm lại 88với nhị ephu nhân 22một tiếng, 5acó được 27không?”

Lục 2fChâu chăm 7chú nhìn cenàng mấy 1cái, rồi 8amới nói: bc“Thế cũng fkhông hề 52gì, chỉ 5fcần đừng dtới tận 9tối mới cbưng canh 0lên là được”.

Đợi 88cô ta hài 28lòng mang ahai bữa 33sáng đòi 54đổi lại 8lưỡi vịt 25ngâm và 8ức gà thái bsợi rời 49đi, thím bbéo lập 06tức thì 5thầm to 86nhỏ với 8mấy bà cbmới đến: 9“Nhìn thấy echưa hả, 93sau mỗi elần quận a1vương nghỉ 9đêm tại cdXuân Lệ 74viện, Lục d5Châu chắc 2echắn sẽ 0đến, thanh bbquản của 0nhị phu 73nhân vì b3sao lại eyếu thế”.

e2tiểu nha dđầu nghe 7xong không 22hiểu chuyện 10cứ muốn 8hỏi cho 2arõ: “Từ 0lâu đã enghe các 6thím nói e9chuyện này brồi, rốt 6cuộc cổ 8dhọng của 6fnhị thiếu 42phu nhân 2bthì liên 9quan gì đến b5việc quận 02vương gia 5nghỉ tại bXuân Lệ 52viện?  Là 1hát kịch d1cho quận 06vương nghe 1fsao?”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/73732


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận