Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 4

Chương 4
Lúc Dư Tịnh bước vào đại sảnh thì mọi người đa số đã có mặt.

f © DiendanLeQuyDon.comBân rộn fnhận nhau, 03chào hỏi, farất lâu akhông gặp, 80 ài người dđã thay 5ađổi. Đặc 2 iệt là 4 ớp trưởng, 2b ừ Hiểu 40 oa, cái bụng 5c ia nhô ra, 5 ào còn giống 09 ình tượng 2b hiếu niên e4đẹp trai f1 ao gầy năm a ào.

“Dư a2 ịnh, cậu 8d hì chẳng 3 hay đổi e hút nào.” fd ừ Hiểu fc oa cười 9 hà khà.

Hạ e ính Đình 69 rừng mắt: 39“Sao không f hay đổi, 6 ắt cậu e6 ị làm sao 12 hế.”

Từ 87 iểu Hoa b ờ mũi: 52“Tớ nói a ai à? Tớ 1đang khen d ư Tịnh 2 rẻ mà.”

“Ngốc.” 72 ạ Sính a1Đình lườm 6 ậu ta. “Cậu c hải nói 0d à Tiểu d9 ịnh Tịnh 7dcủa chúng 8ta đã trở benên xinh 1đẹp  hơn dxưa chứ.”

Từ 97Hiểu Hoa 56mới vỡ bblẽ, ra sức bdvỗ đầu: 0“Đúng 3đúng đúng, 5xem tớ này, 1không biết 1fcách nói 0gì cả”, delàm Hạ 9bSính Đình 8dbật cười 5bha ha.

Hai 03người lên 65cấp ba đã 4thích cãi fnhau, lần 0nào cũng ckết thúc ebằng việc 53Từ Hiểu aHoa bại b5trận. Tâm 13tư của 4cTừ Hiểu 93Hoa đối 3với Hạ 6Sính Đình 8ai cũng thấy f7rõ, chỉ 41tiếc rằng 8‘tương 94vương hữu 1ý, thần 0cnữ vô tâm’ 7cthôi.

03Tịnh quan asát thấy 5fđại lễ 3đường 1đã được < span style="font-size: 2.9px; letter-spacing: -2.9px; color: #e9f6f4;">csửa mới eflại sau 24khi họ rời 06trường, e9rộng rãi 35hơn nhiều. f © DiendanLeQuyDon.comHạ Sính 4aĐình vẫn aarất kiên 1nhẫn, nghe c1những người dekhác hẹn 8ở quán 1dăn hoặc 83quán KTV f8cũ thì lập 5tức liên ffhệ với dcthầy cô 0cũ, chèo d8kéo năn 52nỉ mượn 25được lễ 41đường ccủa trường 6để tiến 73hành buổi bhọp lớp, bchoài niệm 9ftuổi xuân bađã qua một 5cách đặc 7biệt. Dư eTịnh vốn 4không định dđến, nhưng btối qua 7Hạ Sính dĐình gọi 0điện thông 21báo cô rằng d3Trình Lãng 0bđã đi công dtác, chắc 7chắn không 4etham gia buổi 55họp lớp bbhôm nay, 41cô mới 22miễn cưỡng ebnhận lời.


Từ 7eHiểu Hoa 8bất mãn 4enhìn Dư 8cTịnh: “Này 90này, sao 45cậu lại 0phớt lờ 2tớ, tớ 1xấu đến 66nỗi cậu 4không nhận 7ra à?”

Chưa 0đợi Dư 8Tịnh tiếp 3blời, Hạ 09Sính Đình 0đã cười 67phá lên, fcướp lời: a3“Cậu cũng dbiết mình 4biết người 5aghê nhỉ.”

6Tịnh vội bxua tay: “Lớp c8trưởng 52à, cậu 37quyền cao cchức trọng, calàm sao tới 1dám đắt 7tội với a0cậu”. ff © DiendanLeQuyDon.comTừ Hiểu 9Hoa sau khi 5tốt nghiệp 74đại học 1đã vào 34làm trong a1cục vệ cdsinh, là d0nhân viên 46nhà nước 5duy nhất etrong bao 20nhiêu bạn 1học ở 6đây. Nói 4bra thì, cấp 6bbậc của 7cậu ta cao 6hơn nhiều 4aso với nghề cby tá của 6Dư Tịnh.

Từ 3Hiểu Hoa 9cười hê 10hê, còn 3cliếc Hạ 4Sính Đình 8một cái.

“Tiểu 8Tịnh Tịnh, 2cậu kệ 6ccậu ta đi, 3ecàng nói f5thì cậu 5ta càng hứng 77lên đấy.” 8aHạ Sính 6Đình kéo 3Dư Tịnh dfđi: “Cậu 9cuống gì, efnước ở 99đằng kia.”

Tính 5akhí Từ 72Hiểu Hoa 6vẫn dễ dchịu như 51xưa, ngúng c9nguẩy theo 8sau lưng d0họ, kiếm 4cớ nói bcchuyện: 34“Đúng aarồi Dư aeTịnh, mấy dfhôm trước 2tớ gặp 2Trình Lãng, 0tên này 5dchăm sóc 3fthân thể c0giỏi quá, 9làm tớ dhâm mộ 49chết đi 89được.”

Hạ fSính Đình 3cquay ngoắt 01lại, bực 3bội nói: 05“Im miệng”, 8brồi gắng f8sức đưa 0bmắt ra hiệu 0fvới cậu 03ta.

Thế bmà Từ Hiểu 9Hoa không 4hiểu ý, 7còn hào 93hứng nói 1tiếp: “Hình dnhư cậu 48ta làm ăn 0acũng khá e0lắm, chuyên edgia phân dftích cổ 3dphiếu, tớ eđã hỏi 4số điện 8thoại của ecậu ta, dsau này mua dfcổ phiếu ccó thể ahỏi ý kiến acậu ta trước. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu liên 2lạc sớm 5dvới cậu 7thì hay quá 81rồi, tớ f7không đến 1bnỗi thua blỗ nhiều 8cthế…”

Hạ eSính Đình 2ftức điên, fchụp lấy 78một quả dctáo nhét dvào miệng 3cậu ta.

Từ 8Hiểu Hoa ache miệng, 7cười gượng a5gạo.

06Tịnh cắn 1môi, thần 9sắc tuy 6không thay 1đổi nhưng d5bỗng cảm cthấy cổ 8họng khô cđắng. Cái abtên Trình 7Lãng này, dđối với 7cô mà nói, 4dvẫn là fmột điều 98cấm kị. 4 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ atuy hiểu 40lầm đã bdđược cởi 6bỏ, nhưng dlại càng 5phải kiêng b1kị hơn. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô thầm 41thở dài.

“Tiểu b1Tịnh Tịnh, dcậu không 1sao chứ?” 54Cho dù vẻ 8mặt Dư 3eTịnh lạnh 85nhạt như 0không hề 20để tâm, dnhưng là 83bạn thân c8bao năm, fdđã hiểu 48cô quá rõ, 2cô càng 7có tâm sự 0dthì vẻ 85ngoài càng 0egiả vờ 4như không ecó chuyện cgì xảy 22ra.

“Tớ 6thì có chuyện 5gì được.” bDư Tịnh dcười gượng, 3evốn cứ ctưởng không 82thấy anh 7thì sẽ 67không mất 9bình tĩnh, fngờ đâu f3nghe cái btên đó 71vẫn khiến 01lòng cô fdậy sóng.

Hạ 4bSính Đình fvỗ vai cô, 38đang định can ủi thì 6bỗng nhìn 2thấy một 08người đang b9vội vã 1bước vào, 1cô há hốc 8miệng. Rõ fràng Trình 1Lãng đã 86đi công 1tác ở Bắc 70Kinh, bây 0fgiờ lại 60xuất hiện 5ở cửa. b5 © DiendanLeQuyDon.comPhản ứng 1đầu tiên aecủa Hạ 2Sính Đình 84là lần 3này toi thật 57rồi.

eTịnh nhìn 8theo ánh a7mắt của 9bbạn, trái b6tim co thắt 3lại đột dngột, cô amím chặt bmôi, nhìn fHạ Sính 00Đình như fdò hỏi, 58cô nàng b6lắc đầu atỏ ra vẻ 18vô tội. 0 © DiendanLeQuyDon.comThực tế 2flà, cô nàng 2thật sự 32cũng không 4biết chuyện 3dlại diễn 3biến như 1cvậy.

Cuối 39cùng Từ deHiểu Hoa a3đã nuốt 83xong miếng dtáo cuối dcùng, hưng b9phấn vẫy 5ctay với d1Trình Lãng: 41“Ở đây, 4ở đây.”

Trình aLãng đã 5anhìn thấy 29Dư Tịnh f2từ nãy, a3nhưng giả 0dvờ mới d1phát hiện 2ra, ung dung 03đi tới.
“Không 28phải cậu 1đi công 1tác hay sao?” 4cHạ Sính 8Đình hỏi 58câu mà cả 0cô lẫn bdDư Tịnh 7đều muốn 87biết.

“Ờ, atạm đổi 06ngày rồi.” 6Trình Lãng 82nhếch môi, 19thản nhiên 8nói. Tuy 4eanh nói nhẹ 7bẫng như 43không, nhưng c2thực ra 2anh đã mất 3cả ngày 7bđể hoàn 43thành công cviệc vốn 6sắp xếp 5etrong hai a6ngày, ngồi fmáy bay nhanh f0nhất để 7kịp về 3đây. ANh 15không kịp 77về nhà bcsợ bị 0nhìn thấy 5bnên chỉ 9cởi áo 7vest, cà 3vạt còn 4túi giấy 38tờ thì 2ném lại 29trên xe, c1áo sơ mi emàu xanh c2da trời c8đơn giản ftrên người 03lại khiến eanh thêm 0ccao ráo, 20phong độ.
Hạ 2Sính Đình anhìn anh, 4lại liếc 7sang Dư Tịnh, d0không biết 72nên nói 7gì, tuy lỗi 2không phải 6ở cô, Dư aTịnh cũng csẽ không 0trách móc, 0bnhưng trong 26lòng cô 7vẫn khó d2chịu.
ecTịnh cố 36kìm nén 4nhịp tim eđập thình 56thịch, nở 0bnụ cười crạng rỡ: 81“Chào, 4lâu quá 4không gặp.”
Trình 24Lãng cũng 2rất phối 8hợp: “Lâu bquá không 0gặp, dạo 48này khỏe bkhông?”
“Mình arất khỏe, ccòn cậu?”
“Mình 0cũng rất 4khỏe.”
Một e9loạt câu dkhách sáo, 34Hạ Sính 94Đình há 1cmiệng trợn 00mắt, hai f4người này 27diễn kịch 63như thật dấy.
0cTịnh luôn 75nở nụ 72cười, thỉnh 6thoảng quay cbsang hỏi 62tình hình e5những bạn b6khác, lúc dfthì đùa b3với Hạ e9Sính Đình 87mấy câu, 6fdè dặt f4né tránh 83ánh mắt d2của Trình 88Lãng, đến 0dkhi nụ cười 68trên môi e2không giữ 1được nữa, 9cô hít một ehơi, đặt 9ly nước 24xuống, thấp 1giọng nói 26với Hạ 81Sính Đình: 40“Tớ ra 8ngoài cho 2fthoáng.”

Hạ 0aSính Đình bhiểu chuyện cfgật đầu.

fTịnh là cngười dễ 8thích nghi, 4athích yên 60bình cuộc csống một 6dđời lặng 84lẽ, những 2tình huống atrong tiểu 6thuyết như bgặp lại bngười cũ fhay gì đó, 90cô chưa 20từng nghĩ 7sẽ xảy c8ra với mình. 91 © DiendanLeQuyDon.comĐọc thư 4dTrình Lãng 5viết, thực 59sự đã b2mang đến 0cho cô sự 7chấn động 0rất lớn. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thế 54thì sao, fbtất cả ffđã được ban bài. Cho 4edù biết 6trước kia echỉ là 20hiểu lầm, 6thì cũng fdchẳng thể 0aníu kéo.

Chỉ ecần cho 21cô chút 4thời gian, 34hoặc không 9gặp lại 34người đó 8nữa, cô 1ftin cô hoàn 1toàn có 7thể gạt b2anh ra khỏi f3trái tim dmình.

Nhưng 0thực hiện 1thì không 3như ý muốn, 3người đó abcũng không 4eđịnh ra 7ekhỏi trái a2tim cô.
Trình 7Lãng bước 25tới sau 9lưng cô, fkhẽ thở 02dài.

1Tịnh không 0fquay đầu 3lại, cũng 5không dám cquay đầu 8lại. Mỗi 68lần thấy e8anh là sẽ 56thêm gánh  nặng 8tâm lí trong e0cô. Đây 9sẽ là sự 6hổ thẹn 9evới Hứa dGia Trì, evà cũng 6là phép a5thử đối 57với cô.

“Dẫn 3em đến 0chỗ này.” 7Trình Lãng 00u sầu nói.

“Không 7đi.” Dư cTịnh bất a2giác phản fứng.

Trình 45Lãng bực 6bội: “Anh f9có bán em 84đâu mà bcsợ?”

“Dựa dvào đâu dmà em phải 91theo anh?” 5Dư Tịnh e0nhướng 07mày.

Trình 8Lãng tức 49quá, phì e9cười: “Em 2sợ hả?”

“Tại 5sao em phải 67sợ?”

“Vậy a8thì đi thôi.”

ffTịnh biết crõ đã bị 6trúng kế 81khích tướng 8của anh, 13đành bất 3đắc dĩ dchấp nhận.

Nơi 7fmà Trình 80Lãng đưa 2cô đến 6là một 26khu hoạt 3động thể 4thao phía c2sau dãy lớp 75học, chỗ 9đó bày 65mấy bàn f0bóng bàn 3ngoài trời, 2bây giờ 5trang thiết c5bị cơ bản 2ecủa nhà 24trường cđã được ccải thiện 1rất nhiều, fnhững môn 1thể thao b1hoạt động 4ngoài trời cdđều trở 1thành trong fnhà, chỗ dnày chắc 1ccũng rất 74ít người flui tới, dmấy cột c5sắt để 4giăng lưới dcđã hen rỉ, atrên bàn dcũng có 0vết nứt arất lớn.

6Tịnh vừa 2nhìn bóng cbàn đó f7đã bắt 4đầu hối d5hận, cho 6fdù bị anh 9cười nhạo ecũng không 52theo anh tới 3đây. Nơi 54đây từng 6elưu dấu 65bóng hình cehọ vô số 60lần, mang cđến cho 8ahọ bao nhiêu eehồi ức dđẹp. Ngay 44cả nụ fhôn đầu 71ngọt ngào evụng về 9dcũng ở f7chính chỗ 48này.

62còn nhớ 03rõ chạng aevạng hôm dađó, ráng 7chiều như elụa, rực 9rỡ chói d6mắt. Hai 8người cố eý đợi 1đến khi 88mấy người 92chơi bóng 84đều về enhà hết dmới chơi fvài ván. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrình độ 71cả hai đều 63tệ nhưng 9Dư Tịnh ethì kém bhơn, thua 7evài ván 9liền giở 1trò không 5echơi nữa. e © DiendanLeQuyDon.comVì thua quá bcthảm, không 7ccòn mặt 2mũi nào, 5eDư Tịnh f4tức tối 6bbĩu môi, c3Trình Lãng bfdỗ dành 53thế nào 1cô cũng 9không nghe.

Mắt 6Trình Lãng eđảo đảo, 3dnảy ra ý cbđịnh: “Đúng a8rồi, đề 7Số học 9hôm nay có 7vài bài 19mình không 3biết làm, 9cậu dạy amình nhé.”

dTịnh lập b4tức hào 1hứng, chờ c0được ngày 68Trình Lãng ffthỉnh giáo e5cô là chuyện ccrất khó fkhăn. Cô cchìa tay, e8khóe môi 0cong lên: 1d“Đề nào? 0Mang vở 59bài tập ffra đây.”

Trình b0Lãng cười 6hì hì đưa dvở ra, chỉ eđại một 4bài: “Đề enày, đề ecnày, còn 24đề này ecnữa.”
a9Tịnh nghi engờ: “Mấy dađề này 6cđều rất 9đơn giản 18mà.”

Trình 0Lãng cười 20toe toét: 6“Cậu giảng bblại cho eemình đi.”
bTịnh không 44nghi ngờ 6nữa, nghiêm 4túc giải 47thích cho 3anh nghe.

Giọng 0cô trong f0trẻo dễ fnghe, lúc 5giảng bài 7frất chăm 0chú, vẻ 9mặt hơi a1nghiêm túc, 58còn khi cười ftủm tỉm 8thì hai bên fmá lại 7hiện ra 5lúm đồng a2tiền nho 6nhỏ, rất 65đáng yêu, amặt trời 83đang lặn, abdưới ánh 40tịch dương, d8gương mặt 35ấy xinh 4đẹp không esao tả xiết.

Trình e5Lãng cố 1kìm nén 2nhịp tim, 6ngắm đến 5mê mẩn.
dTịnh gọi 74anh mấy 8lần không 05thấy trả a2lời, ngước c0lên thấy 13bộ dạng dngốc nghếch 8của anh 6thì đỏ 0mặt, làu cebàu: “Nhìn agì mà nhìn.” fNói xong 9vội vàng 3cụp mắt axuống, hang 64mi như cánh 3bướm chớp 04chớp không 40ngừng.

Trình aLãng hơi b2nheo mắt, bchầm chậm b4kề sát 9cô, Dư Tịnh 8fcảm nhận 4được cử 8động của fanh, giọng agiảng bài 1càng lúc 2càng khẽ. e0 © DiendanLeQuyDon.comĐáy mắt aTrình Lãng 6athoáng một b1nụ cười 39khó nhận 7fbiết, tì bcằm lên d6trán cô, 07ôm chặt clấy cô. 73 © DiendanLeQuyDon.comSau đó môi banh đậu 07lên trán bfcô rất 0dlâu, rồi 1men theo mắt, 3cmũi xuống fdưới, cuối 6fcùng nhẹ acnhàng chạm 9vào môi d8cô.

Môi 35anh nhẹ fnhàng và 68ấm áp, cthoang thoảng 4mùi bạc 4chà mát lạnh, detuy chỉ 52chạm nhẹ f3như chuồn 1cchuồn lướt dnước, nhưng f4Dư Tịnh a9vẫn khẽ 9run lên, e6đầu óc ctrống rỗng, cgần như 84không thể 9suy nghĩ 6được.

Phụ f1nữ là loại 28động vật adcố chấp 7dvà cảm 0tính, người dđàn ông 60đầu tiên f6hôn họ 95sẽ mãi camãi ở lại a8trong trái ftim họ.

“Em dbđang nghĩ 1bgì thế”


“Không dcó gì.” 9eDư Tịnh 7hoảng loạn 92phủ nhận.
Trình 83Lãng nhìn 50cô vẻ ý 5fnhị sâu 05xa: “Anh 9lại nghĩ 25đến rất 0dnhiều chuyện.”

“Không 5cần báo ddvới em, eem không ccó hứng 8biết.” a2Dư Tịnh 0bực bội a3nói.

Nụ dbcười Trình 5Lãng như ecó phần 94cay đắng: 7“Em có 4còn nhớ 2lần chúng adta cãi nhau b8vì một d9chuyện vặt 72vãnh, anh abtrong lúc a3tức giận 6đã quay c9người bỏ 57đi, khi em 81đuổi theo bđã bất fcẩn đụng fvào chân cbàn, sưng 16lên một emảng to.”

Sao 96lại không 29nhớ, hôm fđó cô làm cchân bị 86thương không 6đạp xe 53được, 1vẫn là 8aTrình Lãng 75đưa cô dvề nhà. 33 © DiendanLeQuyDon.comCô ngồi 3trên yên csau xe đạp ecủa anh, 5thẹn thùng dôm eo anh, 4mặt dần 5dần dựa 88vào lưng 9canh, hưởng dthụ mùi a8hương mát fblạnh dễ 6cchịu ấy. ff © DiendanLeQuyDon.comGiữa đường e4Trình Lãng a3còn nhảy 0xuống mua bmột que 5kem cho cô 52để mong 5cô tha thứ, 5Dư Tịnh 92len lén chùi 6kem vào sau d8lưng áo f5đồng phục 9của anh, 6bao tức 05giận đều 1tan biến 7hết.

“Em dcó còn nhớ 66lần anh 52đá bóng e4thua, tâm 4trạng rất 8tệ, em phải d1an ủi anh ekhông?”
Sao 4bkhông nhớ, 23hôm đó 9Dư Tịnh 9nhận lời fađến cỗ 3cvũ cho anh, 8nhưn sau 3eđó bận 2achuẩn bị 0bcho bài kiểm 4tra hôm sau 3mà quên abẵng, kết f5quả Trình f7Lãng lơ cbđãng đá 33hụt quả bbóng, không 50thắng được 5btrận đấu 33quyết định 6đó. Dư 2eTịnh khi cấy vừa 78hỗ thẹn 0blại có cphần lúng ctúng trước banh, thề 23thốt sau 4này sẽ b3không vắng 8mặt bất 5kì trận abóng nào a9anh đá, bmới khiến 04Trình Lãng cvui lên.

“Em a3có còn nhớ, 9ban đầu cchúng ta 19đã hứa 1evới nhau 0sẽ thi vào 51cùng một 66trường c5ở cùng emột thành 0phố không?”

Sao 5không nhớ, 46chàng trai d7cô gái đang 25yêu nhau 7đâu ai muốn 5chia cách 9hai nơi, 2bchịu dự bfdằn vặt d7của nỗi 3nhớ. Dư 40Tịnh và 7Trình Lãng athậm chí c3đã vạch bcra kế hoạch 9làm thế d9nào để 6ehưởng cuộc 57sống đại 08học bốn 9năm tốt dđẹp mà 2không bị 51phụ huynh bvà thầy e5cô trói cabuộc. Tiếc 86rằng trời 54không chiều 8lòng người, 6mối tình 6atrai tài 6gái sắc c3yêu thương 3nhau đến 0vậy lại 1đứt đoạn a2quá sớm.

“Em abcó còn nhớ…”

4eTịnh cắt 7dngang lời e6anh: “Đủ e6rồi Trình 7dLãng, anh 9eđưa em đến 2bđây là ađể nói c8với em những 6dlời này 42à?”

Trình cLãng khó benhọc mở 6miệng, nhưng 9không thể 69nói gì.

“Em akhông nhớ bthì sao, a0nếu nhớ 2fthì sao? eChúng ta abđã qua cái 5tuổi bồng ebột nông 2nổi, không 48biết chịu f1trách nhiệm 5rồi, mấy f9năm nay đã 30xảy ra quá 6nhiều việc 6không thể 6thay đổi eđược nữa, 4chúng ta 83cũng không ffthể quay dvề như 69xưa, anh 97có hiểu 5không?”
“Anh 78hiểu.” 3bTrình Lãng 7dkhàn giọng.

“Anh 3hiểu là 8được.” eDư Tịnh 8hít thật 60sâu: “Vậy 8aem về nhà 8ftrước, 56phiền anh bnói với dSính Đình 42giúp em.”

Trình cLãng bất 5alực gật 6eđầu.

deTịnh kiên 86quyết bỏ eđi không baquay đầu 5lại. Không 3phải cô 88tàn nhẫn, 31nhưng nếu 5dmềm lòng bvới Trình 5Lãng sẽ alà bất 55công với 4Hứa Gia 2Trì, cô dkhông thể 7để Trình c4Lãng ôm 2mãi ảo 3tưởng, 59cũng không 4thể lưu 1lại cho e6mình đường 2alui.

Hứa 47Gia Trì đứng blên vận 1động phần 23gáy đau 4bnhức cứng 3eđờ, cuối ccùng đã 89xong việc. 0 © DiendanLeQuyDon.comĐó là lần 33đầu anh dlàm thêm 8giờ sau 9khi kết 51hôn, nếu 73không phải 4chôm nay Dư 7Tịnh đi 80họp lớp, cethì chắc 1cchắn anh 6lại mang 40công việc c0về nhà d5làm. Không dbiết tìn f1hình của ebcô bên đó 8thế nào, 7có cần 9anh đón fckhông, Hứa 4fGia Trì nghĩ 44thế liền 0cầm điện d2thoại lên 44nhắn tin 3cho Dư Tịnh.

25Tịnh trả 79lời rất b9nhanh: “Lát 58nữa em về f8đến nhà brồi, anh 04cũng về a3sớm nhé.”
Hứa 55Gia Trì nhận a7được chỉ f9thị của 8bà xã đại 3nhân, lập 0tức thu 1dọn đồ 2đạc. Lúc 1đi ra, phát 9hiện đèn 2trong văn 6phòng sếp 1vẫn sáng, e6nên đến 6đó chào dmột tiếng. 7 © DiendanLeQuyDon.comCửa khép ehờ, tuy 9ahọ rất 4thân nhau dnhưng do b9lịch sự 11anh vẫn 67gõ cửa.

Bên dtrong vang 9elên một 1tràng âm cthanh lục 64đục, lâu asau vọng 0đến giọng 7acủa Lữ b2Thiên Ba: 2“Ai đó?”

“Sếp, e6là em.” 5Hứa Gia eTrì tuy thấy f1hơi lạ 0enhưng cũng dkhông để f1tâm.

“Vào 38đi.”
Hứa fdGia Trì đẩy 9cửa đi 93vào, thấy d9Lữ Thiên 76Ba và Thư 2Nhã ngồi 0đối diện 3trên bàn 4đặt những cebảng biểu 6tài vụ btrong quý, 20cười nói: 5e“Không blàm phiền ffanh chị bchứ?”

“Sao 7thế được.” cThư Nhã 5cười nói, bnhích sang 3bên nhường e0chỗ: “Tìm 0ctốc giám 1đốc Lữ fcó việc 7à? Vậy 7hai người abnói chuyện 25đi, tôi 5ra ngoài f0một lúc?”

“Không fcần không c5cần, em 5chỉ nói bfmột câu dthôi, nói 50xong sẽ 6đi ngay.”

“Hôm afnay sao muộn 5rồi còn 4chưa về?” 33Lữ Thiên eBa thoáng dcau mày.

Hứa 7Gia Trì đưa eUSB ra: “Sếp cà, đây 3blà kế hoạch 0đã sửa 1axong.”

Lữ 62Thiên Ba dlơ đãng 8fvuốt lại 10mái tóc 21hơi rối: 0“Hiệu a1suất cao 1thế à.”

Hứa eGia Trì cười 35toe toét: 9“Vậy sao f5anh còn chưa a2tăng lương dcho em.”
Một bbcâu nói dađã khiến c0ba người 20bật cười 9avui vẻ.

“Được ffrồi ạ, fem phải 3về với 0dvợ đây, a6mai gặp.” dHứa Gia a4Trì đã 8hoàn thành 5ccông việc 7tốt đẹp, 2nhẹ cả 0người.

Lữ c3Thiên Ba fbchọc: “Về 86nhà với fvợ đi, 75phê chuẩn 1cho cậu 7ngay mai không 7acần đi 1làm đúng 2giờ.”

Hứa 7Gia Trì đỏ 6fmặt, nhanh 0chóng lỉnh ađi mất. 3 © DiendanLeQuyDon.comVô thức 09quay đầu f2lại nhìn, 30Lữ Thiên 6Ba đã cắm dUSB vào máy 08tính, hình 8như vẫn 8dđang bàn 85luận gì 8đó với aThư Nhã.
Anh 6bất giác 4phì cười, 0hai người 57này ngoài 8công việc d1ra làm sao d9có thể 6nảy sinh bchuyện gì 63khác, nói 41Dư Tịnh 81quá nhạy 7cảm thì 5cô không ctin, lần 3này xem cô 4acòn nói fđược gì.

Hứa aGia Trì đi 7thang máy 7xuống hầm 4dđể xe, e2tìm mãi 1ckhông thấy 5chìa khóa 8đâu, mới 7sực nhớ 1sáng nay 7evội vàng 97đã tiện aetay ném lên 0bàn làm 56việc. Anh 40bực bội 74vỗ trán, 71bất lực ebquay ngược a2lên nhà.

Vừa 2mở cửa, 4anh sững 1sờ.

Thư eNhã bị bLữ Thiên 1bBa đè nghiến devào tường, 0ahai người 3môi kề 7môi, đùi 7quấn vào anhau, nút 0fáo sơ mi 8trắng của aThư Nhã c4đã bị 3cởi ra hai dcái, váy 96ngắn bên 14dưới không 3cánh mà 3bay. Lữ feThiên Ba fcũng không 7tốt đẹp 88hơn, áo 48cởi một 9cnửa để dlộ cánh 8tay rắn 9cchắc cà bvạt lỏng 5lẻo mắc aetrên cổ, 4mắt đỏ e9ngầu như 23một con 6dã thú đang bhăng máu.

Hứa 6eGia Trì không bdám tin mọi ffthứ đang 66xảy ra trước 67mắt, anh 2bnhắm nghiền 6mắt lại, 8rồi mở 4dra, sự thực 6fvẫn khiến 0banh không cthể chấp cnhận.

Thư faNhã hét ablên một atiếng, nhanh 2chóng rời f8khỏi vòng 80tay Lữ Thiên aBa, luống 8cuống mặc cdváy vào, clại dùng 6chân mọc 1đôi giày 88ở trong 6cgóc ra, mặt eđỏ bừng, 1tim đập 3dthình thịch.
So bbra thì Lữ fThiên Ba fctỏ vẻ 7ctrấn tĩnh ahơn nhiều. f © DiendanLeQuyDon.comSau cơn hoảng 4hốt ban ađầu, anh 03ta nhanh chóng b8bình tĩnh 7atrở lại, athong thả 1mặc quần evào, tỉnh 1fbơ nói: a“Sao cậu 0alại quay 3lại?”

Sắc 5fmặt Hứa cGia Trì thay 3đổi liên 74tục, mấy 4lần định cmở miệng 75nói, cuối 63cùng vẫn d5im lặng.
“Tiểu cNhã em về betrước đi, 5chuyện này bđể anh 5xử lí.” 5Lữ Thiên adBa đưa mắt 6ra hiệu 2với Thư b8Nhã.

Thư fNhã mừng 9như bắt 8fđược vàng, d8vội cầm 4túi xách, c9nhanh chóng bbốc hơi 88khỏi hiện 7trường.

Hứa 8Gia Trì không dlàm khó ecô ta, đợi 2cô ta đi 07rồi mới fhừ lạnh: 04“Hóa ra 41không phải 6Tiểu Tịnh fbnhạy cảm, bdlà tôi quá 2ngờ nghệch, fở công fdty lâu như 44vậy mà 6không nhận era hai người b5khác thường.”

Lữ fbThiên Ba 73lúc nãy ccòn tỏ 3ra bình thản, 7bây giờ 8evẻ mặt 4biến sắc: f“Cậu nói 8flà Dư Tịnh 7cũng biết 4chuyện này 0à?”

Hứa 95Gia Trì không cđáp, chỉ fblạnh lùng 1nhìn anh eta.
Lữ dThiên Ba 2run run đôi 5môi, nhớ 5dlại Hứa 7Gia Trì cũng 7vừa mới dphát hiện ebí mật f1này, Dư feTịnh làm 9sao biết 80được, bnhiều nhất 5cũng chỉ 3nghi ngờ 2dmà thôi, cthế là 9tâm trạng 9anh ta trở 0nên bình 45tĩnh hơn.

“Hai 2người như 98vậy có 02xứng đáng d4với Thiệu 83Mân Quân 96không?” 2fHứa Gia bTrì giận 9dđến run 0người. 8 © DiendanLeQuyDon.comMột người 37là chồng, 8người kia 2là bạn 49thân nhất, 3hai người 41thân thiết cnhất đồng e5thời phản 1fbội, hỏi aai có thể bdchịu đựng 7được.

“Gia 7Trì, cậu 31nghe anh giải 2thích đã.”
“Câu 3này anh nên a0để dành 89nói với 69Thiệu Mân fQuân.”

Lữ c9Thiên Ba a6mãi một 2clúc sau mới 9tìm lại 0giọng nói 0của mình: c7“Gia Trì, 9chuyện này 89cậu không 3được nói 61với Mân fQuân.”
“Không 5nói với 3chị ấy? 3Để anh fdtiếp tục elừa dối 7cchị ấy, 46giấu giếm 2tiếp tục 0làm trò b2đồi bại 3bên ngoài 4fhả?”  Hứa 06Gia Trì giận 0đến cùng 40cực, hối dhận vì fsao không c7nhìn rõ 0bộ mặt 8thật của 47Lữ Thiên aaBa, mà lại cdkhông tin 4phán đoán 4của vợ 20mình.

“Sức 8khỏe của 7cô ấy không 02tốt, cậu enói với 58cô ấy chính c8là hại acô ấy.” daLữ Thiên 7Ba cụp mắt, 75giọng trầm 3trầm khó eđoán.

Khóe cfmôi Hứa fGia Trì cong 9lên đầy 3mỉa mai: 5“Thế à? 2Tôi thấy cgiấu chị 7ấy, dung dftúng cho fanh mới clà hại 3chị ấy cthì có.”

Lữ 8Thiên Ba 1nói khẽ: a1“ANh thừa bnhận đều 9alà lỗi ccủa anh, 7là anh có 62lỗi với aMân Quân, 5anh biết 89cũng không 6fthể tiếp 1ftục thế 4cnày nên 4bđã đề 00nghị chia f1tay với b5Thư Nhã.”

Hứa 8aGia Trì thấy 1kì lạ, frồi nghi cngờ: “Vậy fbtối nay 7hai người 8alà thế 9nào?”

Lữ 47Thiên Ba 3cnhún vai: 7“Tuy không cdthể làm 5tình nhân 87nhưng Thư fNhã vẫn 9dluôn là 3trợ thủ eađắc lực 5của anh, banh không e1muốn làm b7cho mọi 98người khó 7xử, nên 6khi cô ta 0cđề ra yêu a3cầu lần dcuối, anh 91đã chấp ffnhận.”

“Vậy 3chị ta đồng dý chia tay?”

“Đồng 31ý rồi.” dÁnh mắt 3Lữ Thiên 49Ba lóe sáng: b5“Cô ta c1là người 44phụ nữ 1fthông minh, 12biết anh 07không thể 4li hôn để bcưới cô 7ta nên dù 27bám riết 7anh cũng b4chẳng có 2eý nghĩa 48gì.”

Sắc d8mặt căng ccứng của 7cHứa Gia beTrì dịu 0đi nhiều: a2“Nói thế 9thì anh chưa c8từng muốn c2li hôn với eeMân Quân.”
“Đương cnhiên.” 3fLữ Thiên 5Ba tỏ ra 29tự nhiên, 09nhưng lại 6có phần danặng nề: 3f“Cô ấy 2là mẹ của fecon trai anh, clà người 7vợ duy nhất 9của anh.”

Hứa 83Gia Trì nhìn bcchằm chằm 7anh ta hồi alâu, cuối ccùng quyết dđịnh tin 8lời anh 33ta nói: “Tôi c8có thể 4không nói f8cho Thiệu 6Mân Quân 0biết mối 64quan hệ 0của anh 04và Thư Nhã, 75nhưng hai 0người phải 8cắt đứt 68ngay.” Từ 6xưa tới b4nay thà phá efsập mười 27ngôi miếu 1cũng không 09cắt đứt 1tình cảm b7với người cthân, Hứa 7Gia Trì tin 5emình làm 07như vậy 2bcũng là 2nghĩ cho f7Thiệu Mân 6Quân, dù fsao chị 3bấy và Lữ d8Thiên Ba f0không phải fkhông có etình cảm 82cũng chưa 2tới mức 1dnhất định e8phải chia 5btay.

Lữ 9Thiên Ba 7gật đầu fanhư gà mổ 1thóc: “Cậu 49yên tâm, 6phía Thư 4fNhã thì a8không có d3vấn đề bfgì. Nhưng 20cậu phải 49nhận lời 7anh, chuyện 07này cũng a6không được 32nói cho Dư cTịnh.”
“Tại acsao?” Hứa 1Gia Trì không 67muốn giấu abDư Tịnh 7bất cứ 3chuyện gì.

“Anh csợ cô ấy 30sẽ nói fvới Mân bQuân, nếu e3anh đã đảm 6bảo rồi 0athì sẽ bckhông làm 9chuyện có e3lỗi với 7Mân Quân 6nữa, lỡ 97Dư Tịnh 7nói ra thì 2chẳng phải dđã khiến dccô ấy tổn 0cthương nặng 1nề hay sao.”

Hứa 2Gia Trì nghĩ 4engợi rồi ađồng ý. 8 © DiendanLeQuyDon.comVới tính f6cách ‘không bchịu nổi abnửa hạt 3bụi trong 6amắt’ của 0fDư Tịnh, 7ee rằng sẽ 62thật sự cnói rõ với 5Thiệu Mân d5Quân, vậy ccxem như tâm 5ahuyết của 6aanh đều 7bằng không.

“Gia 18Trì cảm 52ơn cậu.”
Hứa 6Gia Trì lắc c4đầu: “Anh 4đừng cảm 3ơn tôi, 48Mân Quân clà người 2phụ nữ 8tốt, trước c4kia chị f0ấy đã ccùng anh achịu đựng dbao gian khổ, 38anh đừng 2lừa dối f1chị ấy.”

Lữ 71Thiên Ba 62chua chát: 07“Anh biết.”

Hứa e4Gia Trì khẽ 8dthở dài, dthực ra 52anh giúp 5Lữ Thiên a5Ba giấy a9chuyện này 64vì còn nguyên 3nhân khác, aLữ Thiên 64Ba giúp anh fflúc khốn a6khó nhất, 7còn Thiệu 5Mân Quân eelại là fbà mai mát 5tay của danh và Dư b9Tịnh, về ftình về 59lí, về 32công về 2tư, thì 6anh đều 89phải bảo 5vệ hai người 28họ.
e9Tịnh về dnhà một 2lúc rồi 8mà tâm trạng 8vẫn chưa 1bình phục, fdcô có thể 8giả vờ 1thản nhiên 52trước mặt 9eTrình Lãng anhưng không 56thể nào 59lừa gạt a7bản thân. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhững lời 7Trình Lãng 7nói đã cagăm sâu fvào tim cô. d © DiendanLeQuyDon.comNhững chuyện 23đã qua, adù vui hay 7buồn, cô 9cũng chưa 8btừng quên. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrình Lãng flà người c8con trai đầu 05tiên cô eyêu, trút 6hết ruột 1gan để b4yêu, kí aức đó dđã khắc c9sâu vào exương tủy, 2bhòa vào 0trong máu 6thịt, cô b9đã tưởng 2trải qua ddngần ấy 7năm thì 2không còn 7dđể tâm  đến 9nữa, nhưng 90phòng tuyến batrong tim 4acô ngay từ 53khoảnh khắc 0anh xuất c6hiện, đã eahoàn toàn 3sụp đổ.

Chuông 65cửa reo 5vang, Dư fTịnh lấy blại tinh d7thần, cố b4nặn ra một 6fnụ cười, 4đi mở cửa: 7“Về rồi fdà, sao muộn 3thế anh?”

Hứa 13Gia Trì không 2dám nói 1chuyện mình 85chứng kiến 6eở công 9bty, đành d0viện bừa 69lí do để eđối phó a1cho qua.
f3Tịnh đón 4lấy túi dlaptop: “Chưa b6ăn cơm phải 78không?”

Hứa b8Gia Trì mệt 9mỏi gật 5đầu: “Lát 1bnữa nấu 7mì tôm ăn clà được.”

“Thế 8esao được, 91em nấu cho 1anh bát mì.” fDư Tịnh ađứng lên.
Hứa 0Gia Trì ngăn 5acô lại: f“Để anh.”

62Tịnh mỉm 71cười: “Anh 7ngồi đi, 6adù sao em 08cũng đói, 22nấu cơm 4thì em không balàm được enhưng nấu a6mì thì khá f6tâm đắc 1đấy nhé.”

“Anh 12phải tính 6sổ với fHạ Sính e6Đình mới 2được, fcô nàng f6tổ chức 1họp lớp fkiểu gì 8emà để bvợ anh đói 9abụng thế 4này.” Hứa c6Gia Trì đùa.
fbTịnh cười 6gượng gạo: de“Không d9đổ lỗi 1cho cô ấy 7được, 60là em về 58sớm thôi.”

“Sao dthế? Không cfvui à?”
dfTịnh né b5tránh ánh 4mắt: “KHông 63có gì, chỉ elà hơi không 46khỏe thôi.”

Hứa 83Gia Trì lo 5blắng: “Gần 9đây em thường 3xuyên không f8khỏe, sắc 6mặt cũng 74không tốt dlắm, hay 5bớt chút a1thời gian 23đi khám 2thử.”

“Em 5làm việc 7ftrong bệnh 1eviện, anh 8fcòn gì mà bkhông yên dtâm?” Dư 44Tịnh nói.

“Lại 2ckhông nghe 0lời anh e9à?” Hứa 2aGia Trì cố bý sa sầm 37mặt, lườm 6cô.
1Tịnh vội fbchịu thua: 5“Em nghe 3lời anh, 11được chưa?”

“Thế 01còn được, fbây giờ cdem ngồi 4nghỉ , anh cđi nấu 88mì.”

5cTịnh bĩu ffmôi: “Vậy fem phụ anh 0một tay blà được c5chứ gì?”
Hứa 5Gia Trì hôn 0enhẹ lên 4mũi cô: 05“Được, 4anghe theo 83em.” Ở ccạnh Dư 1Tịnh, anh 1lúc nào 9cũng yêu b7chiều cô dtrong vô 5thức, mặc 17cô muốn clàm gì thì 03làm.

c8Tịnh rửa 9crau, rồi f4lấy hai 52quả trứng 2agà trong 00tủ lạnh 4bra: “Đúng 0crồi, lúc 77nãy Thư bNhã gọi 73điện đến ctìm anh, 0em nói anh b8không có 6ở nhà thì 47chị ta không 7tin, hỏi 0bchị ta có 5chuyện gì 1thì không cchịu nói, e2cứ bí bí 9ẩn ẩn e2chẳng biết 5đang làm b4gì, lát 3cnữa anh d2gọi lại cnhé.”
Lòng 1Hứa Gia a0Trì trĩu e0nặng, trên 6eđường 8về Thư 5Nhã gọi 0eđiện cho 07anh vô số blần, anh 2ađều bấm 4tắt, anh 2thực sự a3không có f4tâm trạng 4dứng phó 4với Thư bNhã, hơn 5nữa chị 5ta có thể 41nghe được 7tin tức 8từ Lữ 80Thiên Ba, 55cứ để dchị ta khốn 23khổ một cthời gian 2đi. Anh hờ 2ehững đáp:

“Chuyện 3ecông ty, 48không gấp, edngày mai equay lại 5xử lí là 3được.”

fTịnh thấy 5kì lạ, 2Hứa Gia 8eTrì xưa dnay luôn eđặt chuyện ccông ty lên 7dhàng đầu, 9btrung thành 5với Lữ 1fThiên Ba 8dốc sức 8tận tụy, 18hôm nay hình dnhư hơi 55lạ. Nhưng 6ecô vốn cchưa từng 73hỏi anh 0cvề việc fccông, nên 1dcũng không 4hỏi thêm. b9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đã 42nhắc đến 3Thư Nhã 6thì tất b4nhiên cô 8csẽ nhớ 24tới nghi 1vấn giữa c7chị ta và 96Lữ Thiên 7Ba, cô hỏi ebvu vơ:” 50Hôm nay anh 20làm thêm 5ở công 5ty, vậy 70Lữ Thiên 2Ba và Thư 95Nhã cũng cfở đó phải dkhông?”

Hứa cGia Trì hơi e3nhíu mày, 8ctuy anh rất bekhông muốn dtiếp tục 6chủ đề 4này, nhưng 8người hỏi 9là Dư Tịnh, banh không bthể trốn f5tránh. Anh b4đáp gọn 0“Ừ.”

“Cả ehai đều 2dcó?” Dư 0Tịnh hỏi dtới.
“Đúng.”
“Ừm.” 3thực ra 48Dư Tịnh 60cũng biết 59không thể 1nghe ngóng f7gì từ Hứa 83Gia Trì, 49để tránh 46cho anh nghĩ ecô rảnh 9drỗi kiếm 01chuyện, 1cứ nên dim lặng 9thì hơn.

Hứa a1Gia Trì nhìn dcô, thấy cchột dạ 6nên vội 9vàng nhìn 0cđi nơi khác, 41thay Lữ 63Thiên Ba bgiấu chuyện 9này, cũng fkhông biết 69là làm đúng 61hay sai, hi 00vọng Lữ dThiên Ba 3có thể fblàm anh tin 7tưởng, amau chóng 2tuyệt giao 9với Thư 62Nhã, quay devề bên 05Thiệu Mân 3Quân.

Ăn 8mì xong đã 4khuya, Dư 3Tịnh và ccHứa Gia eTrì lần 0đầu tiên fnằm trên 7giường dmà ai cũng 9ôm tâm sự aeriêng, mãi e1vẫn không 5ngủ được.

fTịnh lăn 6lộn mãi 5đến nửa fđêm, bỗng 77trở mình 6cchui vào d8vòng tay 90Hứa Gia 6Trì, thầm dnghĩ: Quá fkhứ không 3thể nào 1níu kéo, e6nên phải abiết trân etrọng những c3gì đang b7có lúc này. 6c © DiendanLeQuyDon.comTrình Lãng blà quá khứ, dHứa Gia 4Trì mới 1alà hiện 7etại và etương lai 86của cô, 03cô bắt 2buộc phải 0ecắt đứt 2với quá bkhứ, không 1ethể để d3Trình Lãng b1phá vỡ 4ecuộc sống 67bình lặng 0của cô. eb © DiendanLeQuyDon.comTránh gặp 9mắt là 0vấn đề 9bđầu tiên, asau đó mới d2dần dần f6phai nhạt 27được. c8 © DiendanLeQuyDon.comThời gian 9là phương fthuốc trị 0liệu tốt c7nhất, và ecũng là ccvũ khí quên 76lãng tốt 35nhất, cô ccó thể, 5cô nhất c5định làm e5được.

Hứa 9Gia Trì ôm acchặt cô, 8thề từ 35ngày mai bsẽ theo fdõi chặt 2chẽ Lữ aThiên Ba, 8nếu phát 9hiện anh 03ta lại có ebất kì 0hành động 2anào có lỗi dvới Thiệu a2Mân Quân, danh tuyệt 5đối sẽ fbkhông tha a7thứ. Nếu 5Thiệu Mân dQuân tổn athương vì cachuyện này, 9không chỉ 2Dư Tịnh 1không tha echo anh, mà e0anh cũng 9chẳng thể anào tha thứ 9cho bản 73thân mình.

Nguồn: truyen8.mobi/t96758-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-4.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận