Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 5

Chương 5
Hạ Sính Đình tìm một vòng không thấy bóng dáng Dư Tịnh đâu,

 dlấy điện 81thoại ra f5định gọi 3ethì Trình f4Lãng đã bbước nhanh 9đến trước da ặt cô: 6c“Dư Tịnh db ề trước b3 ồi, nhờ 4 ôi nói với 8f ậu một e iếng.”

“Ờ.” 8 ạ Sính 0Đình nheo 5 ắt lại, 9 ẻ mặt b ì quặc, 6d uan sát anh.

“Sao 0e hế?” Trình 02 ãng mất b ự nhiên 7 hìn lại f4 ản thân 5 ột lượt.

Hạ 6b ính Đình ea hẽ thở 7 ài: “Dư 1 ịnh đã b ết hôn d3 ồi, chuyện 66 ày cậu da iết chứ.”

“Biết.” 3 rình Lãng 52 ình tĩnh cc ói: “Lần 5 rước cậu 73đã nói 5 ho tôi biết.”

“Thế 0f ao cậu còn c hưa từ 6 ỏ đi?” 48 ạ Sính 7Đình quá e uen với 2ánh mắt fanày, cũng bagiống hệt 6ánh mắt afcô nhìn fthấy trong 2agương, thâm 16tình mà fcố chấp.

Trình 1Lãng cười c6khổ: “Có bvài chuyện 5akhông phải ccứ nói bebuông là 2buông được.”

“Nhưng 5dchuyện này 58cậu không dcmuốn buông edcũng phải 5buông, không 91có cửa fđể thương b7lượng đâu.” 30Hạ Sính 9Đình sắp 7chống nạnh bnhư một 09bà già đanh 9đá, cô 3tuyệt đối 7không cho 9phép người 76khác phá 3ehoại hôn d7nhân hạnh dphúc hiện fnay của 56Dư Tịnh. b7 © DiendanLeQuyDon.comCho dù người 4đó là Trình 1bLãng, là bmối tình fđầu của 5Dư Tịnh, 8acũng không 10được.

Đáy ebmắt Trình 2Lãng thoáng 08hiện nét ađau thương 8sâu sắc, 5không tan 33biến được, 4anh cũng 8muốn quên 2eDư Tịnh, 2dnhưng nếu 3amọi việc 93đều như daý muốn 50thì thế 9giới này 4sẽ chẳng a4có phiền 0não và tội 06ác. Anh gắng c0sức nhả 4ra mấy chữ: eb“Tôi chấp anhận.”

Chia 3uyên rẽ fthúy không bđược nhân bđạo cho alắm, nhưng 90Hạ Sính 7Đình cũng bđành bó 8tay, bây 1giờ không 7ngăn cản 02thì sẽ 8flà dung túng 2cho tội 8aphạm, muốn b7trách chỉ 4có thể 0trách họ 60có duyên 8dmà không 6có phận.

Trình 8cLãng khựng bblại, rồi 9dnói: “Tôi fchỉ có 01thể nhận elời cậu 65sẽ không 80xen vào gia 8đình cô 8ấy, nhưng 6tâm ý tôi 3fdành cho 4cô ấy mãi 32mãi sẽ d1không thay 9đổi.”

Hạ 7Sính Đình 04đờ ra, 8nhìn vào 6ánh mắt ckiên quyết 4ccủa Trình d1Lãng. Bất dgiác bị 12anh làm cho e8cảm động, 58nhưng dù csao đi nữa, acô cũng akhông thể 00giúp anh.

Trình dLãng hơi f0nhíu mày: f1“Cậu vẫn edkhông yên 5tâm? Tôi 3dù khốn acnạn mấy 2cũng sẽ bkhông cướp 90người phụ 05nữ của 8anh họ mình.”

Hạ 4Sính Đình  lại absững sờ, 7tin tức 1thu hoạch 1được trong f0tối nay 9bthực sự 6bquá nhiều, bcô không ethể đón e7nhận nổi.

“Cậu dtin cũng 55được không fatin cũng 00được, bdù sao tôi f5đã nói etới nước aerồi.” 5Trái tim dTrình Lãng 87như có mây 1mù che phủ, 2cũng không 3ccòn tâm ftrạng giải c6thích với 0Hạ Sính d6Đình nữa.

Hạ 6Sính Đình 4tin anh nhưng f0càng tin 7rằng cái 9tên cứng 2eđầu này bsẽ kiên 7atrì chờ 9đợi, cho 0dù hi vọng fchỉ le lói 44cũng không 74dễ dàng 3bỏ cuộc. d © DiendanLeQuyDon.comNhìn anh, 4aHạ Sính 96Đình bỗng 25nghĩ tới 42chính mình, 59tuy càng 9chiến càng 5bại nhưng 2chỉ cần 7cô càng 63bại càng 96chiến thì 4sẽ có một angày công bphá được 51thành trì dkiên cố dđó, làm ftan chảy 0núi băng 3dngàn năm dđó. Ừ, 90ngày mai 0bsẽ phát dđộng lời 8ftỏ tình d8làn thứ 2cmột trăm e0lẻ một.

Trình 1Lãng lơ e9đãng lái 0xe, trong 6ađầu vẫn fngập tràn fhình ảnh 6Dư Tịnh 3khi nãy. 54 © DiendanLeQuyDon.comTuy mặt 43lộ vẻ btức giận, 12nhưng vẫn 12xinh đẹp fđáng yêu, 9bao năm qua 08mà cô không 66thay đổi 01mấy. Ông atrời đối 6đãi cực ekì tốt 70với cô, f9so ra thì 60trên người 5anh đã hằn e3lên dấu avết mệt 3emỏi theo 0thời gian.

Điện ethoại không b2ngừng run 6lên trong 0túi áo, 33anh liếc bnhìn số 38gọi rồi fném sang 7ghế phụ. 01 © DiendanLeQuyDon.comBắt đầu ctừ lúc 5anh xuống 7máy bay số f8này đã 4không ngừng 2quấy rối, ckiên trì 09không thôi, f1càng lúc 68càng mạnh emẽ. Trình 59Lãng biết 6là ai, nhưng eeanh đang f1bực bội, 1ngay cả dađối phó 9qua loa cũng bkhông thích. 1 © DiendanLeQuyDon.comHuống hồ 7anh tự cho 2rằng mình 92đã nói 6frõ tất 0cả với 70cô ta rồi.


Ai 0ngờ vừa 84lái xe vào fftiểu khu 1đã thấy 7Thi Thi đứng dbtrước cửa, acđôi mắt 9nhìn chằm echằm vào ecánh cửa, fchút động 1tĩnh nhỏ 73cũng không 7thể qua dkhỏi tầm 20mắt cô, 9fcòn chuyên anghiệp hơn 23cả bảo eavệ tiểu fkhu. Trình 7bLãng kêu 0khổ, sao fecô cứ như 2âm hồn 3không tan 1vậy. Anh 3tiếp tục b2lái vào 0trong, Thi 8cThi quả enhiên chạy d3đuổi theo 4anh.

Trình 5Lãng muốn 9né tránh 0ccô nên đứng aở hầm eđể xe một 0clúc lâu, arồi đi 4thang máy 94chuyển hàng 4lên, kết 4quả vẫn 6bị cô tóm f7được.

“Tìm 3anh à?” c2Trình Lãng 29không nhìn 69cô, thản cnhiên tìm dchìa khóa d8mở cửa. 7e © DiendanLeQuyDon.comCó lúc anh 5khá khâm bphục cô 5gái này, fdù anh có 8hành tung 9cbất định cthì bất 9dluận anh fở đâu 96cô cũng 7có cách ctìm ra.

“Em 83đợi anh acả buổi 6tối rồi.” 58Thi Thi bĩu 5môi.

“Em cdồn sức 84đó vào f7việc học 9thì hay biết 3dmấy.” ccTrình Lãng 3uể oải cnói.

“Tại 6sao không 8bnghe điện c4thoại của 78em?” Thi cThi đỏ cfbừng mặt, a9tức tối fcnói.

Trình fLãng đáp 07gọn: “Anh 2có việc.”

“Bận dcđến nỗi 7không có 6thời gian cnghe một 5cuộc điện athoại hay 3sao?” Thi bbThi truy hỏi 6tới cùng.

“Ừ.” 64Trình Lãng d7đáp thẳng 00thừng.

Thi 62Thi tủi 11thân muốn 75khóc: “Nhưng 19em tìm anh 09cũng là 72có việc fgấp.”

Trình aLãng ngừng 7tay đang a9mở cửa, 9xem ra cô anàng sẽ d8không nói ctrong một echốc được, 4nhưng anh c1lại không eemuốn cho 98cô vào nhà: e2“Chuyện 42gì?”

“Ngày 10mai là lễ 3tốt nghiệp 6của em, 4fmong anh có 0thể tới.” 5Thi Thi cắn 74môi, lấy bhết can acđảm nói.

“Chuyện 6anày chẳng 54phải em 3anên để 4bố mẹ 1tham dự 5à, em tìm 68anh làm gì?” eTrình Lãng c9lạ lùng 9ahỏi.

“Em echát một 30bài trong 9btiệc tối, 6dbài này 63là hát cho 7anh.”

Trình 2Lãng thẳng 0cthừng từ cechối: “Anh 4không rảnh.”

“Là 9tối mai, 4ckhông cần 7anh nghỉ dphép, không 6chiếm dụng d4thời gian d0làm việc 13của anh.” 28Thi Thi nhỏ agiọng van 9nài.

“Cũng 6không được, 3mai anh rất e8bận, phải clàm thêm 62giờ.” 7Trình Lãng 1từ chối 3dứt khoát.
Tròng 50mắt Thi 8Thi đỏ choe: “Xem dnhư em van 8anh được 9ekhông?”

Trình d8Lãng lặng 6flẽ thở 1cdài, giọng 43anh dịu 5lại: “Em dđừng phí 12thời gian bvới anh 8bnữa, bây 7agiờ bổn a2phận của 11em là học efhành cho 6giỏi vào.”

Thi 4Thi dở khóc adở cười, 4anh thật bsự không d6để tâm a4đến cô: df“Em không fcòn là trẻ 7bcon nữa, 7em sắp đến 05bệnh viện 79thực tập b0rồi, thành 2tích của 8em rất tốt, afhơn nữa dnăm nào 16cũng có chọc bổng 1loại 1.”
“Thế 4thì tốt cthôi.” 8Trình Lãng d2nhún vai: 85“Vậy phải 4cố gắng 78hơn nữa.”

Người aebình thường 3achắc sẽ bgiận tới 97vẹo cả 4amũi, chỉ dcó Thi Thi 13bị anh đóng bđinh nhiều 6lần, nên 04đã có sức 07miễn dịch: 5“Anh không d6thể đối 4xử tốt a7với em được b8sao?”

“Anh 28đối xử 9với em vẫn 9chưa tốt f0à? Anh luôn bfxem em  như 5em gái, nói 3ra thì anh 2đối xử 2với em họ d2an còn không 8ctốt bằng cvới em.” 7Trình Lãng 4nhân cơ 0hội này 0nói rõ lập 08trường 1lần nữa, 02anh và Thi 2eThi chỉ 1acó thể 9là anh em.

“Em bkhông muốn 7làm em gái 87của anh!” 92Thi Thi cao egiọng, từ enăm lớp d82 anh dạy dkèm cho cô, 15trong tim 6cô đã có fbóng hình 4anh.
Trình bcLãng lại 9thầm kêu b8khổ, nếu 30sớm biết 2cô nàng 2này rắn 61mặt như 7vậy, ban 38đầu sẽ 71không nhận 6lời mẹ 5dgiúp con agái bạn 96thân của d2bà ôn tập, b2lại còn 7mắc vận 69đào hoa: a“Em nói bnhỏ thôi, 08nửa đêm 99rồi, đừng 8nói là người, 25ngay cả 8ma cũng bị 1em dọa cho 7tỉnh dậy 8đấy.”

Thi 2Thi biết 4rõ Trình 6Lãng cố 2ý hù dọa 7cô nhưng 48vẫn rùng dmình: “ANh 58đừng nói 91kiểu kinh 6adị thế aeđược không?”

Trình 9bLãng đưa dtay lên xem f3đồng hồ: 4“Đã khuya 3lắm rồi 6mà em chưa cevề nhà 96à?”
“Chỉ fcần anh e7nhận lời bem, em sẽ 4về ngay.” 5Thi Thi bó detay, đành 9giở trò 2năn nỉ.
“Đừng acó hờn fddỗi, bây 4giờ anh 60đưa em về.” a4Trình Lãng c9kéo tay cô 6nàng: “Đi 0thôi.”
Thi 3Thi thấy 30không có 5cách nào c1vùng thoát 8thì ngồi fbbệt luôn 1xuống đất.
Trình aLãng phì 0cười giễu e1cợt: “Em 4còn nói 4fkhông phải 7trẻ con 4à, có thục 7nữ nào 8lại lăn 29lộn trên 6đất thế 0không?”

“Em 9mặc kệ, danh không 24nhận lời 03thì hôm 29nay em sẽ 6ngồi đây 5suốt đêm.” 02Thi Thi cứng bgiọng nói, f3không thuyết fphục được dthì chiêu enày chính 9là hi vọng 68cuối cùng f5của cô.
Trình bLãng vẫn edlắc đầu, 92Thi Thi nhệch 15môi, bật c7khóc.

“Em 20khóc cái fgì.” Trình 2cLãng không 9akịp đề 60phòng, hơi cluống cuống.

Thi 2Thi càng fnghĩ càng 0tủi thân, 3càng khóc 1càng to.

Đã e3có hàng 9xóm hiếu 2kì thò đầu e9ra nhìn ngó 3xung quanh, 45Trình Lãng 6ngượng 95ngập, nghiến 9răng nghiến bclợi: “Sợ 7em qua, đừng akhóc nữa, e7anh nhận flời là 66được chứ 91gì.”

“Thật 19không?” 6Thi Thi cười dcqua làn nước 1emắt hai 4fdòng lệ 37vẫn chảy d3dài trên 8má.

“Anh d7đã dối b2em bao giờ cchưa?” c2Dù không 0cam tâm tình 9nguyện tí 95nào, Trình 5Lãng vẫn 6bgiữ lời fbhứa.
Thi d2Thi lập c0tức chùi cnước mắt, 0dnũng nịu: 1“Vậy bây b9giờ anh 6đưa em về.”

Trình d9Lãng bó 15tay: “Ừ, 8đi thôi 6fđại tiểu fthư.”
Đưa 6Thi Thi về 4cxong lái 1xe quay lại 88thì đã 8nửa đêm, bTrình Lãng ftắm rửa 1rồi lên egiường 9nằm, nhưng 7không hề cbuồn ngủ.
Lúc f9này ánh 9trăng sáng enhư nước, fsao sáng 24lấp lánh, 7vốn là 5một đêm e0tĩnh lặng e7tuyệt vời e9mà tâm trạng 00anh lại 5sa sút đến 1kì lạ.
Bố 50anh ngày 18nào cũng 13giục anh 5tìm bạn c2gái, anh cphải trốn 4đến đây, e3ai ngờ tránh 0được sự dacằn nhàn 2ecủa bố, 1lại không 5tránh được csự đeo dbbám dai dẳng 1của Thi 2Thi. Chính 10vì giảm ebớt điều 2kiện tiếp ffxúc với 3ccô nàng, e1anh mới 3dmua nhà ở d2ngoại ô, 16nhưng cô 44nàng quá 0là thần a1thông quảng 99đại, lại 7đuổi đến 3đây.

Thi 42Thi thích 0canh, anh biết, 5enhưng mối 8tình mà 1biết rõ akhông thể 2bđáp lại 9thì đương 5nhiên sẽ 2ekhông thể 5mặc nó 6phát triển. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhi cô bé bthi đậu 5đại học 8tỏ tình f7lần đầu 7với  anh, 8anh đã nói 7rõ lập ctrường d9của mình, 3cả đời a7này anh chỉ cyêu một dbngười, 20hơn nữa cdsẽ vẫn 63tiếp tục b6yêu. Nhưng 2eThi Thi bướng 45bỉnh nói 7dngười có 23chí thì 1việc ắt 8thành. Cái 5gọi là 74“nước 34chảy đá 5mòn” cũng b6phải cần 7tảng đá 6đó tình adnguyện chứ. 89 © DiendanLeQuyDon.comThi Thi cứ 1đeo bám 01dai dẳng 9dmãi, Trình 7Lãng không 15hề thấy 8dvui, ngược clại còn cbực bội, 65phiền muộn. 4c © DiendanLeQuyDon.comNhưng Thi 8Thi là con dgái lại 5thân với egia đình 5anh, không 9thể đối 1xử thô e8lỗ, chỉ 1có thể atrốn được 2thì trốn.

0Tịnh…

Nghĩ 6bđến cái 2tên đó, ebtim Trình 0Lãng nhói 4đau, người 5anh không 5thể đến eegần, cũng bkhông buông ebỏ được.

Anh atừ từ 9ngồi dậy, eđến ngồi 08trước bàn fflàm việc, a0mở hộp 6quà rất d4lớn trên 9bàn. Bên 90trong là 5chocolate 7bmang về atừ mọi 0nơi trên 5dthế giới. f4 © DiendanLeQuyDon.comCó những 92thứ tự 05tay anh đi 35mua, một 93vài thứ bthì nhờ 9dngười mang 0về. LinDư 2Tịnh của 4fThụy Sĩ, aGodiva của 6eBỉ, Valrhona 2ccủa Pháp, 3Pascual chocolate f2pudding của 12Tây Ban Nha,… 78Tổng cộng 95là mười 82một loại.

Anh 6từng nhìn bthấy trên e7một diễn 36đàn ẩm 7thực nói frằng mười emột loại 5này là những floại chocolate a3ngon nhất 6thế giới. 2 © DiendanLeQuyDon.comVì Dư Tịnh c2thích ăn 4echocolate, e7cũng vì 3một lời 1hứa của amình,anh 1đã tốn ccông sức 9thu thập 1cnghĩ đến 4emột ngày 1sẽ mang eđến trước fmặt cô.
Mấy 0loại chocolate anày, vài cfhộp để 55lâu đã 09quá hạn, cnhững cái dcòn lại 2de rằng cũng fkhông còn 2cơ hội denữa.

Trình 5cLãng tiện f0tay mở hộp, 51lấy một 3viên bỏ 4vào miệng, 90vị bạc 0hà trong bphúc chốc 7tràn ngập 38khoang miệng, 2vừa đắng avừa lạnh, bcũng giống 62tâm trạng fu ám của ddanh lúc này.
Hôm esau, Trình dbLãng vẫn bkhông tham 1dự buổi c2lễ tốt dcnghiệp của 4Thi Thi, không 6phải vì 1canh cố ý 0thất hứa, bmà là nửa dđêm hôm aeđó, anh 8bỗng thấy 1tối tăm 5mặt mũi, 4tim đập 4nhanh còn 9dạ dày 45thì đau 7nhói, anh 9cố gắng 6egọi điện d7thoại cho cebạn thân 4Lăng Thiên eÝ, Lăng 0Thiên Ý 7vội vã 34chạy tới, dthấy Trình 5Lãng mặt ctrắng bệch, 8mồ hôi alạnh tuôn d8ra đầm bđìa, còn 65nôn ra máu, e2sợ tới 9mức vội 03vã đưa 4danh vào bệnh 8viện.

Bệnh 4viện chuẩn 3đoán anh cbị xuất cdhuyết dạ 0fdày, phải bnhập viện 19điều trị.

0không có fgiường bftrống, chỉ ccó thể 0nằm tạm etrên giường a0ngoài hành a6lang để ctruyền dịch, dLăng Thiên cÝ thở phào, 7lau mồ hôi: d“Cái tên cenày lúc anãy suýt 1cdọa chết 41tôi, còn 85nôn ra máu, cctôi tưởng fecậu lại 3luyện công 9ađến tẩu 48hỏa nhập 2ma rồi chứ.”

Trình 62Lãng yếu aớt nói: f“Xin lỗi.”

Lăng 08Thiên Ý 0khoát tay: 2“Không 44có gì, đúng 1rồi, có a2cần thông dbbáo cho người denhà cậu akhông?”

Trình bLãng ngẫm f0nghĩ: “Đừng 86nói với dbố tôi, 4aông ấy a1không khỏe, ctôi không amuốn bố 64lo lắng. 10 © DiendanLeQuyDon.comCậu nhờ c7y tá tìm 16giúp tôi 7một người 91chăm bệnh 1flà được.”

“Nửa ađêm nửa 89hôm rồi cdcòn tìm 4người chăm fbệnh ở 45đâu, thà etôi làm 6fngười tốt 1đến cùng, 97tối nay 86ở lại 3bệnh viện f7chăm sóc 9cậu, ngày bmai nhờ 4dy tá sắp 9xếp sau.” 68Lăng Thiên 6Ý nghiêm f6túc nói: 0f“Tôi đã 19nói với 8cậu bao 9dnhiêu lần drồi, ăn 4cuống phải 96có giờ 1dcó giấc, ccó bao giờ d2cậu chịu 2fnghe lời ceđâu, đáng 1đời cậu eflắm.”

“Tôi 5đang là 4bệnh nhân, 7cậu không 0thể nói fanăng dịu 3dàng được ffà?” Trình 6Lãng mệt 90mỏi nói.
Lăng 65Thiên Ý 83lườm anh: e“Còn trẻ 4mà dạ dày ađã có bệnh, dsau này cậu 21làm sao?”

“Sau fnày tôi 1asẽ chú baý.” Trình 75Lãng nói 4nhỏ. Anh chiểu bạn 3thân đang 49quan tâm 0anh, nhưng b7vì có lúc edcông việc 37quá bận, bquả thực bckhông thể 40nghĩ đến 09việc khác.
Lăng eaThiên Ý 63lắc đầu, 1biết rõ 3ebạn thân efmình, biết 2hắ chỉ bnói thế 7thôi, về 3sau chắc asẽ lại 1lén lút 20làm ngược 9lại, nhưng 7cũng đành 4bó tay.
Trình dLãng bỗng 0bật cười.
Lăng 1eThiên Ý 8ehừ khẽ: c3“Thế mà 9còn cười ađược.”

“Bộ 3dạng cằn 44nhằn của 34cậu lúc 3nãy đúng ealà giống 7hệt mẹ e4tôi.”

Nếu 4không vì b4anh nằm 6aốm trên 97giường, 4Lăng Thiên 37Ý chắc d2chắn sẽ d8quyết đấu 68với anh. 0a © DiendanLeQuyDon.comCòn bây 3egiờ chỉ 8đành hậm 0hực thầm 17nguyền rủa 5ftrong bụng, e9nín nhịn 6emà rót nước f6đắp chăn dcho anh.

Chính 61vì thế aTrình Lãng 2mới không e3biết sợ b0là gì.

Lăng 9Thiên Ý fbê một 0chiếc ghế f2đến ngồi 70cạnh giường 5hỏi: “Cậu 12có người dquen nào 4cở bệnh adviện RJ ckhông? Nếu decó thì mai 27tôi đi tìm 33người đó, bchứ không 4để cho 3cậu nằm 9ngoài hành 1lang mãi eđược.”
Bệnh bviện RJ…
Trình 7dLãng thấy 9tim rung lên, 1trước đó 94không nghĩ 85nơi này flà chỗ fDư Tịnh 8công tác, 1dcó lẽ ngày c8mai có thể 3gặp được 8cô, cơn ebệnh này bcũng không c6phải là fkhông có 03giá trị. 02 © DiendanLeQuyDon.comAnh nghĩ: c6“Tạm thời e2chưa nghĩ ara là ai, c7ngày mai 1hãy tính.”

Lăng 04Thiên Ý f8nhún vai: 5f“Được, 12cậu mau 87ngủ đi, d5cứ thế 1này thì 6trời sáng 3emất.”
Trình 0fLãng nhắm 0mắt bóng 5Dư Tịnh 4flại từ 6từ xuất 43hiện trong 6đầu.

Buổi c7sáng Dư cTịnh đến cchưa bao elâu, y tá 7trưởng fDoãn Quyên cbđã dặn: a“Tiểu fcDư, hôm 9nay không ađủ người, emấy bệnh 8nhân ngoài 5hành lang 15em giúp chị b5chăm sóc d4luôn nhé.”

“Không fbsao ạ.” 5Dư Tịnh 15nhận lời acngay. Cô 72là một dbngười rất edễ chịu, dDoãn Quyên ecó việc 1gì đều 5thích nhờ 8cô giúp, 8bcô lúc nào 2cũng vui 0vẻ làm 9ngay.

0Tịnh lấy 2bình dịch 3truyền và eckim đi trên 5ahành lang, f3nghe nói 13bệnh nhân cgiường 1bsố 44 tối 8qua do xuất 1dhuyết dạ 4dày được 3đưa vào 01cấp cứu, c5nên cô đến 4đó trước, 2bkhẽ hỏi: 4“Tên gì 39thế ạ?”
Vào d1lúc cô xuất chiện ở cphòng y tá, fTrình Lãng efđã chú 4ý, thấy 42cô đến 94trước mặt 29mình, anh 67vội vàng 4gục đầu axuống, ậm bừ trả 0lời: “Trình 78Lãng”.

fTịnh không 23nghe rõ, 94liền nhìn 0tư liệu bctrong tay, 96tim như ngừng 3đập. Cô 5cắn môi: 8a“Quay lại bđây, phải 1truyền dịch 2rồi.”

Trình 25Lãng từ f5từ ngước clên, nở dnụ cười bngượng 3nghịu.
“Anh dlàm sao thế ahả?” Dư 3Tịnh cũng ckhông ngờ c9câu đầu b5tiên lại 1là trách 7móc.

“Không 4có gì.” 6Vẻ mặt 8Trình Lãng 4lạnh nhạt, e6trong lòng fblại rất 17vui vì Dư 0Tịnh tỏ 9ra quan tâm.
f1Tịnh vừa 0tức vừa 85cuống, hậm 7hực cắm 9tim truyền 9dịch cho 4danh trước f7rồi mới 7fnói: “Xuất ddhuyết dạ 2dày rất 75nghiêm trọng, c6anh đừng 5có mà xem d9thường.”

Giọng 40điệu đó 3hệt như 82Lăng Thiên 2eÝ, Trình a5Lãng hiểu, 8dđó cũng dcvì quan tâm banh. Anh cười 6acười: “Sau anày anh sẽ a0cẩn thận.”

“Anh 9đó, sau anày những 4điều cần 18chú ý nhiều blắm.” 94Dư Tịnh 8cầm bệnh 49án của cTrình Lãng eblên xem, f6phim chụp 1dạ dày 05cho thấy c3có mười 9hai vết d6loét, và 2fcả viêm 01dạ dày: 39“Trước 53đây anh 8không biết 9mình bị d4về dạ 8dày sao?”

“Có alúc đau adạ dày, auống chút 5thuốc thì 7akhông sao 1anữa.” cTrình Lãng 2lúng túng 5nói, biết 7chắc chắn c1sẽ bị e2mắng.
“Tại 0bsao không 6tới bệnh cviện sớm ahơn?”
“Khám 45bệnh phiền a4phức lắm, 83hơn nữa 0anh nhìn 0thấy áo cblouse trắng 80là phát dsợ rồi.”

eTịnh sắp 50bị anh chọc f3cho tức 7điên, làm 75gì có người anào lại bđối xử avới sức ckhỏe của 9mình như 5thế chứ. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Điển 2fcố ‘che 7egiấu bệnh 6tật, không 1muốn điều 3trị’ lúc b3học đại b8học anh cfchưa đọc ccqua à? Anh dbao nhiêu 31tuổi rồi d2mà không 08biết chăm 2sóc bản fthân? Bệnh d6nhẹ kéo 5dài thành ebệnh nặng 2thì không 9kịp nữa, 5fanh chưa c0từng nghĩ 1đến cảm cnhận của 7người nhà fanh à?”

Trình b5Lãng tuy 0fbị mắng 54tới tối f6tăm mặt 07mũi, nhưng 3trong lòng 21lại cực 3kì dễ chịu.

“Y 24tá Dư lại 5dđang dạy 64dỗ người 8ata rồi.” 1Mấy ông ecụ bệnh cdnhân thì 67thầm với 64nhau, cười 4híp mắt: 7“Chàng aatrai à, cậu ađừng để 4bụng, cô 84ấy vì muốn 63tốt cho dcậu thôi, c5bệnh nhân fở đây 7có ai chưa 1từng bị 8cô ấy mắng 0đâu.”

Trình fLãng gật 96đầu rối 07rít: “Là dclỗi của dcháu, cô 2cấy mắng 0đúng lắm.”

fTịnh đỏ a4mặt vội 9ho mấy tiếng 80để lấp 0liếm: “Các 8cụ về bphòng bệnh 46hết đi, 1esắp đến 3alượt các 0cụ rồi 3đấy ạ.”

Mấy angười kia a2thoáng cái 97đã biến f2mất,
e8Tịnh hít 51thở thật 1sâu: “Xin 3clỗi, em fkhông nên enói với aanh lớn b1tiếng như 3vậy.”
“Không 99sao.” Thực cra trong lòng d9Trình Lãng elại cảm 57thấy cực 8kì ngọt 5fngào.
“Em 3đi làm đây, 2elát nữa csẽ đến 7thăm anh.”

“Ừ, 6eđược.” 68Nếu có 85thể bệnh amãi để 89cô chăm 7sóc cũng 4hay, Trình eLãng nghĩ 28vẫn vơ.
Lúc 7dnày Dư Tịnh 2cđứng chuẩn d0bị bình 9dịch truyền c4lại có 87chút lơ 3đễnh. Doãn bQuyên nhìn 7cô, lấy 95tay huých b3cô mấy 1cái: “Tiểu ffDư để fsai chỗ brồi.”

eTịnh giật eamình, toát b6mồ hôi 28lạnh, suýt 40nữa thì 03cô đã bỏ 7glucose của 6bệnh nhân 01giường 3b23 vào trong b0dịch truyền 55cho bệnh bnhân giường 324, bệnh anhân giường b224 mắc chứng 5tiểu đường 23nếu làm esai thì đúng 91là chết 03người.

Doãn a8Quyên cũng 5chết hồn, 5Dư Tịnh 4làm việc 3xưa nay luôn bcẩn trọng 74dè dặt, 11hôm nay làm 3sao thế 5này. “Nếu d2không khỏe bthì xin về 5fnhà nghỉ 42ngơi đi.” 9Cô phê bình dthẳng thắn dcmà vẫn 1khéo léo.

7Tịnh cúi 1dđầu: “Y catá trưởng 0aem sẽ không ephạm lỗi 97nữa.”

Doãn aQuyên bóng 2gió xa xôi: 2a“Tiểu 13Dư, đây 94không phải 48công việc 20bình thường, 9một lỗi 00nhỏ thôi 0ecũng có 6thể nguy 8hiểm đến 9tính mạng, 06bệnh nhân 0tin tưởng 5chúng ta, 25chugns sta 20càng không 3thể lơ cbđãng sai 4sót được.”

6Tịnh chỉ 35muốn tìm 3cái lỗ 5chui xuống, fcô làm việc cđã mấy 6năm trời, fđây là 0lần đầu f2tiên xấu 9ehổ như 8vậy. Cô 6tự nhận 10mình luôn 4cbiết phân 4biệt chuyện 9công tư 2rõ ràng 9ctuyệt đối 0fkhông mang 43những nỗi 0aniềm trong 87cuộc sống 1trút lên 20người bệnh d0nhân, nhưng dsự xuất 7hiện lần c1này của 6Trình Lãng dđã khuấy 0đảo tâm 3tư của b5cô. Đương ffnhiên không e2thể trách 10người khác, 4hoàn toàn 87là do tâm 63trí cô không bkiên định a4thôi. Khóe fmôi cô hơi 69cứng đờ, fnhưng vẫn 7bảo đảm b0lần nữa: f“Y tá trưởng, fxin chị 5btin em, tuyệt dđối sẽ dkhông như 6vậy nữa.”

“Thật 81không?”

“Nhất 45định!”. 1 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh bbđáp mạnh 0mẽ.

“Ừ, abchị tin 1cem!” Doãn abQuyên luôn 0xem trọng 18Dư Tịnh, 3những lời c5nặng nề c6hôm nay chẳng 3cqua là muốn 0dcô nhớ 84lấy mà 3tự giáo 0huấn bản bthân thôi.

9aTịnh khẽ d4thở ra, 3acố gắng 6fgạt hết fmọi suy 2nghĩ trong cđầu để 9chuyên tâm e6làm việc.
Bệnh cnhân giường c7số 30 họ 2Châu, bị 7bệnh xơ 00gan cổ trướng, 2tình trạng e6không ổn 06lắm, cứ 59một quãng cthời gian 4là phải 3đến bệnh 4viện truyền b2thuốc gan 1evà hút nước cetrong ổ 26bụng, rất 7vất vả. e © DiendanLeQuyDon.comÔng Châu f9là người elạc quan, bluôn nói fđã sống 8đến ngần 7này tuổi 69rồi, những 82thứ cần eăn đã ăn 3rồi, những 69nơi cần 5đến cũng 5đã đến f7rồi, cuộc 6đời này 68xem như không 6thiệt thòi, d6chỉ là 4có phần 5mắc nợ 3evợ ông. 5c © DiendanLeQuyDon.comNhưng con 2dcái lại 5mong ông fbsống đến btrăm tuổi, 3đang muốn 1giúp ông ddliên hệ 0làm phẫu fethuật gan. 1b © DiendanLeQuyDon.comXơ gan nếu 18để đến d2thời kì 8ecuối sẽ 06không có fcách điều 2trị, chỉ 5thay gan là 8hiệu quả d4nhất, nhưng dDư Tịnh 5vì đã từng a0thấy chuyện c5của cha 01Thiệu Mân 8Quân nên 55trong lòng 26luôn bị dám ảnh 2fbởi phẫu 99thuật thay egan.

“Tiểu 43Dư đến 66rồi.” 57Dư Tịnh 4xinh đẹp, flàm việc alại nhẹ 51nhàng chuyên 09tâm, cả ekhoa ngoại fcnày trừ ay tá trưởng 1Doãn Quyên 1ra thì cô 6chính là c5người có 30kĩ thuật 95cứng nhất, 4cũng được 7bệnh nhân dyêu mến enhất, ông fdChâu lần 0nào cũng arất khách bsáo với bcô, trước 9kia còn muốn 3giới thiệu b1con trai ông acho cô, về 6sau biết fcô có bạn betrai rồi 4mới từ abỏ suy nghĩ bđó.
22Tịnh gật ccđầu: “Mấy 2hôm nay bác d2thấy thế anào ạ?”

“Vẫn bnhư cũ thôi.” deSắc mặt 7ông Châu 23sạm đen, 3gò má hóp 0flại, đó elà một detrong những ctriệu chứng 8của người ddbị bệnh 6gan.

“Bác 2asẽ khỏe 7lại thôi.” 06Dư Tịnh 0nói khẽ.

Ông 4Châu cười 37ha ha, không 1nói gì.
Ông 8đã quá 03bình thản 9trước cuộc 97đời này, 91chẳng giống 9như Dư Tịnh 4tuy đã chứng 8ckiến nhiều c0cảnh sinh 4lão bệnh 3tử song 2vẫn chẳng 0thể thản 1nhiên đối 9mặt.

Làm exong việc 9ở những fphòng bệnh 70khác, Dư 9Tịnh quay 31lại phòng 6y tá, nghĩ 4ngợi một dlúc rồi elấy điện 2ethoại ra 0nhắn tin 9cho Hứa d1Gia Trì, 2dbáo anh biết 2bệnh tình 9của Trình 4Lãng. Sau 0đó quay alại chỗ 6aTrình Lãng aenhìn bình edịch truyền 09điều chỉnh 80tốc độ fchậm lại.

“Chỉ acó mình 4anh, không 4có ai ở acạnh anh 6à?” Dư e2Tịnh đến 99hai lần 84không thấy fai có phần 7echua xót a2cho anh.
“Tối 3qua có một angười bạn dở lại fqua đêm, 3bây giờ dcậu ta đến 9công ty rồi, fchiều tối elại tới.”
8cTịnh liếc 6nhìn anh: 20“Em đã cbáo cho Gia 7bTrì anh ấy c4tan làm xong 4sẽ tới 2thăm anh.”
Ánh bmắt Trình 9aLãng lóe 6lên: “Bảo 6anh ấy đừng 8nói với 9ebố anh chuyện 7này.”

“Anh 7ấy sẽ akhông nói d7đâu.” 18Dư Tịnh 3nhướng 8mày thản 2fnhiên.

Ánh ffmắt Trình 2Lãng khóa 7cchặt nơi 61cô, sau đó 5cụp mắt 2chỏi một 7câu vu vơ: 85“Bao giờ c6anh có thể eera viện?”

“Cái a7này phải bxem tình c5hình hồi 00phục của fbanh và hỏi 4abác sĩ rồi 6mới biết.” 03Dư Tịnh 72quay sang 4chăm chú 96nhìn anh: 7“Sau khi 5ra viện ecó rất 9nhiều điều d5anh cần 6chú ý, tạm 2ethời chỉ ccó thể 3ă mì, húp 28canh và cháo 4loãng, qua 0amột thời 1gian nữa 5bcó thể 2ăn cơm, 38nhưng phải 06nấu nhão bfmột chút cngoài ra 1anh phải 53nhớ không fđược uống 1rượu. Dạ 7ddày anh đã 6crất yếu 2rồi, bắt abuộc phải b8chăm sóc 7nó.”

Trình 8Lãng hơi fnhướng 25mày, cười b4khẽ, mãi 6sau mới 62nói: “Em 5đang quan betâm anh đó 6à?”
2Tịnh tránh eánh mắt f8anh, cau mặt 57lại: “Anh aanghĩ nhiều cquá rồi, a9em quan tâm 1mỗi bệnh 73nhân như b2nhau cả.”

Đôi bmắt sâu cthẳm như 49màn đêm 46của Trình 07Lãng dán achặt vào degương mặt 7cô, khóe 1môi khẽ econg lên, bftạo thành 1một đường ccong rất 6cđẹp.

Anh 5là một f0người đàn b2ông vừa 0cđẹp trai 8cvừa phong dđộ, Dư aTịnh luôn f1biết điều ađó, đặc abiệt là 5lúc anh cười, 5edịu dàng 1ftrong sáng, 99có một bfsức mạnh 4mê hoặc 2lòng người. a6 © DiendanLeQuyDon.com“Anh nghỉ engơi đi.” cDư Tịnh 9ném lại e7một câu 6drồi vội f6vàng chạy b1trốn. Nếu 8đã không 1bthể kháng 18cự thì fchỉ còn 0ecách trốn 5bđi thật edxa.

Nguồn: truyen8.mobi/t98889-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-5.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận