Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 6

Chương 6
Hạ Sính Đình lần nữa ủ rủ bước ra khỏi văn phòng của Dương Dận lời tỏ tình của cô lại kết thúc thảm bại.

Ai 56đã nói a ằng nữ 8 heo đuổi 5d am chỉ có 6a ách một 2 ớp vải, f7 âu này áp f ụng cho 3 ô thật cd à truyện 09 ài hước 21 hất.

Lần 6đầu năm 9 ười tám 7 uổi cô 0 ói với 40 ương Dận 05 ằng em thích 9anh, bao năm 8 ay tổng 3 ộng đã 66 ị ba mươi 3 ần đả 0 ích, tuy eb ẫn chưa 8 oàn toàn a ụp đổ, 1 hưng cũng fb ần thế 5 ồi.


Hạ 9 ính Đình 7 rúng tiếng fc ét ái tình 7 ới Dương 5 ận ngay 9 ừ khi hai 0 gười họ 45 ặp nhau.

Lúc fđó Hạ 11 ính Đình b2 ẫn dang fhọc lớp 312, có một dlần đột 2enhiên bị 90đau bụng, fckhiến cô 10ngất xỉu c4ngay tại 8lớp học. 1 © DiendanLeQuyDon.comLớp trưởng a1vội đưa 39cô đến 94bệnh viện, 5chuẩn đoán 3bị viêm 42ruột thừa 7cấp tính. e2 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó engười phẫu 94thuật cho 11cô chính d4là Dương 7Dận. Cắt cf ruột thừa blà phẫu 62thuật thuộc f0đơn giản 3ethất nhưng 2lại là 9lần đầu 18Dương Dận 2dmổ chính, 11vì thế 34kí ức vẫn bcòn nguyên avẹn. Ca a4mổ tiến 3bhành rất 9athuận lợi, 91sau khi Hạ f6Sính Đình 9bkhỏe lại a9đã xem Dương 9Dận là 31ân nhân 7cứu mạng, dcả trái etim đã trao adcho anh, từ 72đó bắt 20đầu một 7cuộc chiến dfnữ theo 4đuổi nam 5avô cùng 7oanh liệt.

etự vấn f7mình dù esao cũng 1alà người 34cần ngoại 9hình có 9ngoại hình, 0mà lại 9là sinh viên 4giỏi của 9Đại học 6Ngoại ngữ, 3evừa tốt enghiệp đã cđược một ecông ty liên 7edoanh mời bđi làm phiên 1dịch, công atác hai năm 2đã mua được 0chiếc Mini dCoupe, cũng cxem như thành fcông, thế emà cô lại 1không thể blọt được cvào mắt 80của Dương 5Dận.

Còn e7nhớ lần fđầu cô flấy hết 17can đảm detỏ tình fcvới Dương 3Dận lại 0bị anh trừng 4dmắt, rồi 3mắng một 5dtrận tối ctăm mặt d0mũi: “Con 8nít biết 33gì mà yêu 0bvới chả 1dđương, f7học cho fgiỏi mới 09là chuyện 3bchính.” 6Cô nhục e6nhã quay 27về nhà 3bmấy ngày 1sau cũng 72không vực 1edậy nổi 6atinh thần.

Khó 8khăn lắm 9mới đợi 2đến khi 8đậu đại 5học, lần enày xem như bcô đã thoát f4khỏi cái dbóng ‘trẻ 51xanh’ rồi, dDương Dận 4vẫn không d1hề nể 16mặt cô: ca“Đại c8học là athời kì aftốt nhất ađể tích 8lũy tri thức, clúc đó 6bmỗi ngày b9chưa tới fsáu giờ f4sáng tôi 6fđã dậy 3dhọc từ 90vựng, ban 8ngày đi 74học xong 35còn về 0làm gia sư, 2buổi tối…”

Hạ fbSính Đình f9bị những d4lời giáo cdhuấn của bfanh làm cho 5fkhiếp hãi, 13cô không 32hiểu nổi, aDương Dận cchẳng qua e1< /span>chỉ hơn 9cô sáu tuổi, 0dsao còn cằn 2nhằn nhiều chơn cả 58bố cô vậy. 97 © DiendanLeQuyDon.comChính vì 2những lời 51này của 0Dương Dận 6mà hồi bđại học 74cô học 0như điên, bflấy bằng 0như đùa 2chơi vậy, 1tuy nhiên 4fkhi nhìn 2thấy các 24cặp tình fnhân trong 51vườn trường, 0cô vẫn bkhông tránh 88khỏi cảm 13giác hụt 6hẫng.

Đến 5khi tốt 5anghiệp đại ehọc rồi 2có việc e9làm ổn ceđịnh, lần a1này Dương 9dDận chắc 5không còn 3eviện cớ agì nữa, ffai ngờ anh 4lại nói 70nhẹ bẫng: d“Vừa đi 18làm phải 2xem sự nghiệp dlàm trọng”, 1lại lần 24nữa từ fchối lời 6tỏ tình 9của Hạ 1Sính Đình. c © DiendanLeQuyDon.comThế là 1atrong công 0ty, cô cố 0gắng gấp 8nhiều lần 6người khác, 7chỉ trong 1hai năm ngắn 9ngủi đã 7atăng liền efhai bậc, 5trở thành 1phiên dịch 2cao cấp etrẻ nhất 3trong công 19ty.

16vốn tưởng cdlần này 5esẽ không a3còn vấn 90đề gì 3nữa, nhưng blúc nãy aDương Dận 5elại nói ccvới cô 9rằng: “Học, 35học nữa, 0học mãi, flấy được 0tấm bằng 56mà đã tự 5mãn, chẳng flẽ em không 6bbiết rằng dbây giờ 94thạc sĩ, 92tiến sĩ 76đều không ftìm được a9việc à?”

Hạ aeSính Đình 05ngoài việc 0cđầm đìa 45nước mắt 27bỏ ra ngoài eathì còn clàm gì được.
Mấy 87hôm trước 7fcô được akhuyến khích 4etừ chuyện 7bcủa Trình daLãng, nghĩ f1rằng Dương eDận chưa 42kết hôn, fcho dù thế 8nào thì 10cô vẫn fcó nhiều dhi vọng bhơn Trình aLãng, liền 7blấy hết 47can đảm dtỏ tình 77lần nữa, 3ai ngoài elại tiếp 4ftục mang 8nhục thế 9này.

Người bđó nhẹ e8đỡ lấy 5cô: “Cẩn 8thẩn.”

Giọng 8nói vô cùng fdtrầm ấm, 7aHạ Sính 9Đình bất 4giác nhìn bthêm anh bbta mấy cái. fa © DiendanLeQuyDon.comLà một 6người đàn 73ông không 8được gọi 0là đẹp 9trai hơn 3dnữa nhìn 3còn có vẻ 4hơi thô, 1fhoàn toàn 1ckhác với 8fDương Dận fethanh tú, 7cnho nhã.

Anh 2ta gật đầu dvới Hạ 6Sính Đình, 58để cô 37đi trước.

“Anh 72đi trước 5đi.”

“Ưu dtiên phụ 86nữ.” Giọng a7nói dễ 9enghe thoát b9ra từ môi 5mỏng của eanh ta.

“Cảm 5ơn.” Hạ dSính Đình 83nhín vai, 20sau khi đi fxuống mấy 1bậc thang dlại quay 1đầu lên 4nhìn, thấy 4eanh ta đi 64về phía 61phòng bệnh 98khoa ngoại. 23 © DiendanLeQuyDon.comCô ra khỏi a7bệnh viện, ebuồn bực 55mở cửa 6exe đám mạnh fvào lưng 5ghế.

Điện 2thoại đổ 0echuông, là 4Dư Tịnh 1gọi tới.

98mệt mỏi 15nghe máy: b“Tiểu 6aTịnh Tịnh fà?”


45Tịnh khựng 3dlại như 2ađang nhìn b4vào màn 5hình: “Giọng dcậu sao ffvậy, tớ 3fcòn tưởng c8gọi nhầm 49số.”

“Cậu 1có thấy fngười nào 0bthất tình 7mà tâm trạng b0vui vẻ không?”
“Sao 2thế?” 71Dư Tịnh cdè dặt cfhỏi.

Hạ 34Sính Đình fchu môi: d0“Lại bị 1từ chối 1chứ sao.”

baTịnh cười a7phì thấy 4kì cục 3nên lập 13tức im bặt: 60“Quả nhiên 30là cậu, 1dtớ vừa 8nhìn thấy 84một bóng 4người giống d8cậu, chưa 5bkịp gọi bethì đã 4biến mất 8rồi.”

“Sao 9anh ấy lại flòng dạ 6sắt đá 1thế nhỉ.”

Vấn eđề này 4Dư Tịnh 1không thể 96trả lời bbạn, tình 7cyêu vốn c8phải xuất f0phát từ 0bhai phía, 50nếu một abên bỏ 6era quá nhiều, 89mà bên kia e3lại không ađộng lòng acthì chẳng 7bai có thể 8agiúp được.

“Tiểu 42Tịnh Tịnh, 7có phải 9ftớ thật 7asự kém 8dcỏi hay 0fkhông?” f4Hạ Sính 7eĐình gần 0cnhư tuyệt 0avọng.

“Đương 7nhiên là 6bkhông.” 4Dư Tịnh 76an ủi: “Nếu 2cậu được 9coi là kém ccỏi thì 04tớ xem như alót đáy anồi rồi.”

Hạ 7Sính Đình 54biết rõ 1đó chỉ clà lời aan ủi, nhưng 5bvẫn mỉm 4cười, nghĩ 64ngợi: “Cậu 9bnói xem, 5liệu có 29phải vì 1anh ấy có a4bạn gái 38rồi nên 5mới từ 4chối tớ 66hết lần 66này tới c0lần khác ckhông?”
“Tớ 90ở bệnh dcviện đã 84lâu như 42thế, chưa datừng nghe 3fnói.”

Hạ 1Sính Đình 0mắt sáng b9lên, vẫn dcòn hi vọng: 1e“Vậy tớ f3phải cố e2gắng nữa, atrừ phi 36anh ấy tuyên b8bô kết 7dhôn, nếu 9không tớ atuyệt đối 73không bỏ 0ecuộc.”

5Tịnh không 94phản đối ccũng chẳng e5cổ vũ, 1vẫn câu 12nói đó, 0thứ trò bcchơi tình 59cảm này 2như con người 6lúc uống 7nước, nóng alạnh tự dfmình cảm 17nhận, bạn 3fkhông phải 98cá, làm e5sao hiểu 9niềm vui c8của cá.

“Buổi 8tối đi dhát karaoke afvới tớ 9đi.” Hạ 2Sính Đình d8mặt mày 6sầu thảm.
“Tối bnay tớ phải 76trực ca 4đêm.”

Hạ 28Sính Đình 5ủ rũ nói: d“Chẳng 3aphải cậu 6atrực ca 23ngày à, asao cả đêm ecũng trực, 5y tá trưởng 70của các 5cậu bóc 87lột lao 6động hả.”

“Người 4ekhác có fviệc nên 6đổi với 77tớ.” Dư 9Tịnh cũng 53không muốn, 50nhưng đồng 02nghiệp hiếm 15khi nhờ 65vả, không 9etiện từ dchối.

“Haizzz.” 43Hạ Sính 4Đình thở 5dài, một 4người xưa f7nay phóng 1fkhoáng vui 8vẻ như bcô mà cũng 6thấy u sầu.

Trình 3Lãng đang 78nhắm mắt bnghỉ ngơi 40thì cảm 3giác như cccó người 76đến cạnh 6mình, anh fmở mắt, 0cười  cười: 80“XOng việc 72rồi à?”

“Ừ, 3đẩy mấy 09hạng mục akhông quan 9btrọng lùi 7lại vài 6fngày.” 5aLăng Thiên 6Ý nhếch 5bmôi: “Dù 3sao cậu c5cũng không e2ăn được 92gì nên tôi a1không mua 7cgì đâu.”

Trình dLãng buồn c6bực: “Cậu cđang đến adthăm người 2bệnh đó eahả?”

Lăng 1Thiên Ý 62chớp mắt 75vẻ giảo 1fhoạt: “Nhưng cxem ra cậu 4fkhông thiếu 37gì.” Anh 7ta mấp máy 5môi, trên 9tủ cạnh afgiường b8bệnh đặt bmột bát 7cháo loãng 2còn xót cchút ít amà Trình 3Lãng vừa 3ăn xong.


Đó blà do Dư acTịnh buổi 53trưa mang 32tới, cho adù không d3phải chính 07tay cô nấu 8anhưng vẫn 6dkhiến anh 8dcảm thấy fấm áp lạ dlùng, Trình 5Lãng cười 68khẽ.

“Cười e9như gió baxuân phơi 0phới ấy f2nhỉ.” 02Khóe môi eLăng Thiên aÝ như cười dnhư không: d“Tuyệt ddđối có 3gì đó.”
“Cậu 2thử nằm ecả ngày 1xem, còn a1cười được d5nữa không?” bbTrình Lãng 5bực bội bnói.
“Thế 24cũng chưa 1chắc, có 8dlẽ là y 56tá ở đây 2xinh đẹp 4cũng nên.” f3Lăng Thiên 4Ý ngắm 1fnghía những 4thiên thần 3aáo trắng ađang đi 8equa đi lại.
15mắt Trình 4aLãng hơi 34giật, lời cfcủa Lăng 44Thiên Ý 3xem như cũng a3nói trúng 0atim đen của 8anh. Nhưng 3dù người 54khác có 4cxinh đẹp a2thế nào, 7thì trong b8trái tim fanh vĩnh 9cviễn chỉ b4có một.

“Ủa, 6cô y tá 1xinh đẹp 3nhất đang bdđi lại 5chỗ này a2kìa.” Lăng fThiên Ý 8achớp chớp 58mắt.
Trình aLãng thấy etim giật 3thót, ngước cmắt nhìn, f0Dư Tịnh 25nhẹ nhàng 35bước đến, 6sắc mặt aatrầm tĩnh, 6đưa một 7cái cặp 5nhiệt độ echo anh.

“Vẫn 7cphải đo 14nhiệt độ elần nữa.”

Trình 3Lãng gật 7eđầu: “Anh 24tưởng em 51tan ca rồi.”
eTịnh đáp abgọn: “vẫn dphải trực 22ca đêm nữa.”

Trình baLãng tuy ckhông rõ aenguyên do 4nhưng trong clòng lúc 51này không akìm nén d2được cảm fgiác vui csướng. 0d © DiendanLeQuyDon.comĐược ngắm 0cô nhiều 96hơn cũng 2là một 4aniềm hạnh bphúc.

Lăng 0Thiên Ý 5quan sát 8Dư Tịnh avới vẻ 30hứng thú: d9“KHông 4giới thiệu 9à?”

“Bạn 4anh, Lăng b2Thiên Ý.” 8aTrình Lãng afmỉm cười, 1bnhưng khi 68nhìn Dư 76Tịnh thì 3esắc mặt 8thay đổi, 7không biết 76phải nói 3thế nào.

1Tịnh nhận 1ra sự lúng 6túng đó, 5hít một 5ehơi thật bsâu: “Tôi 2là chị bdâu họ 4của Trình 4Lãng.”
“Tôi 9ccứ tưởng…” aLăng Thiên 2Ý dừng c5lại đúng flúc, chuyển esang ho mấy 2atiếng.

Trình 1Lãng cúi d4đầu trong d3lòng phức 3tạp khó 15nói.
Hứa 79Gia Trì đến 09hơi muộn.

1Tịnh hỏi c4vu vơ: “Hôm efnay tan sở dctrễ thế eanh?”
Hứa 6fGia Trì cười 8hì hì, lấy 43từ sau lưng 4ra một chiếc ctúi giữ 0nhiệt, sau dđó lần 05lượt là c8mấy hộp 4giữ nhiệt, 0trái cây, 9nước uống, 2cuối cùng 59còn móc 0ra đồ ăn fvặt như 26chocolate bdâu, khoai 1etây chiên…
bdTịnh há 8hốc miệng: 4b“Anh muốn 9làm gì thế? 5cĐịnh mở 9tọa đàm cở phòng dy tá sao?”
Hứa dcGia Trì vẫn 0acười tít 3mắt: “Có 5phải cho 2em hết đâu.” 2Anh vừa cachia đồ 3ăn vặt a0và uống bbnước cho b7mọi gười 5vừa nói: 1“Ăn nhiều 5lên, mọi 0người vất avả rồi.”

Doãn dQuyên cười 4nói: “Anh 5bgiờ giống 2như thủ ctrưởng 27hỏi thăm 7ccấp dưới 0vậy.”
Một 92câu nói 1khiến mọi engười đều 01cười vui 9vẻ.

Hứa dGia Trì ngượng 2ngùng gãi b2đầu, dùng 7dcánh tay 0huých huých cDư Tịnh: 0“Nấu cho afem món em 15thích nhất cfđây.”

Doãn c1Quyên cực 42kì biết e0ý, cười 4hì hì: “Ăn c8của người 57ta thì phải 4biết điều, 77Dư Tịnh f3đem đi ăn 1cơm trước c0đi.”

cTịnh đỏ b0mặt kéo aHứa Gia dTrì đến 8phòng nghỉ, 7fHứa Gia 3aTrì thuần dthục đem f3thức ăn 0đặt vào elò vi sóng, 4nghe ‘ting’ cmột tiếng cthì lấy 4ra đưa Dư 3fTịnh: “Mau 65ăn đi.” 4eSau đó lại 9hâm nóng a8chiếc hộp ecòn lại 5rồi nói: 8a“Em ăn ftừ từ 6thôi, anh 92cầm cho 3A Lãng đây.”

“Này.” 7Dư Tịnh 2vội ngăn 3anh lại: 2“Cậu ấy fachỉ ăn 49đồ loãng cthôi.” 4Hứa Gia 4Trì cười, 5giơ hộp 9lên: “Em fnghĩ đến eanh cả chút b4kiến thức 0sơ đẳng b2cũng không 4có à.”

Ánh bamắt Dư 2Tịnh lóe 81lên, bất 5giác lúng 6túng vì asự quan 8ftâm bất 7cthường 6đó của 5emình.
Ăn 05cơm xong, 3lại bị c6đồng nghiệp 68trêu chọc, emãi một 6lúc lâu 40sau Dư Tịnh e3mới có 01thời gian cđi thăm 0Trình Lãng.

Hứa 6eGia Trì không 2biết đang c7nói chuyện 7gì với c6Trình Lãng 0mà sắc c5mặt hai 06người đều 8tươi cười 0vui vẻ.

Với ftư cách eelà người 30phụ trách bbệnh nhân, 4cDư Tịnh 32đành phải 6lên tiếng dnhắc nhở: a“Bệnh eenhân không fđược mệt dmỏi quá, 1người nhà 37có thể 40về rồi.”

Hứa aGia Trì bật 02cười thành 18tiếng: “Em ađúng là 65quá tận 6tụy đấy.”
6Tịnh nhướng 68mày.
“Được f7rồi, anh bcvề trước 2bđây.” 75Hứa Gia 5Trì giả a8vờ nghiêm btúc: “A aLãng nhờ 4cem chăm sóc a1nhé.”
1Tịnh mặt 4không cảm cxúc: “Phải 7vậy thôi, 67trách nhiệm c9nghề nghiệp 6mà.”
Hứa 7Gia Trì cười, cxoa đầu 90cô.

“Lái 71xe cẩn thận.”

Hứa a0Gia Trì gật 4đầu.
Thấy 4banh đi xa brồi, Dư 46Tịnh quay c6đầu lại, 9bắt gặp 82Trình Lãng 52đang nhìn fcô chăm 3bchú.
Mặt 06Dư Tịnh 6bỗng nóng 56lên.
Trong 55lòng Trình 3Lãng vô 7bcùng phức d1tạp, biết 96rõ cô đã 10thành chị 8dâu họ dcủa mình, 87cũng khá 3bhòa thuận 5yêu thương a6anh họ, 9nhưng vì cfsao lại cthấy không 85cam lòng. b © DiendanLeQuyDon.comRõ ràng 7anh là người 6cxuất hiện cbđầu tiên, bnhưng lại fkhông thể 3có được bbcô. Ra nông 6nổi này, 3rốt cuộc clà lỗi 94của ai.

aTịnh bị 81anh nhìn dđến tim 23đập loạn, 8ccúi đầu 9nói khẽ: 22“Anh phải 0nghỉ ngơi 0rồi.”
Trình 3aLãng không 6bphản ứng.

aTịnh bó 7tay, đành 6đẩy anh cmột cái, 03không ngờ 68bị anh nắm 6chặt: “A 63Tịnh!”
Trước 2bkia anh luôn e3gọi cô 0như vậy, 3cA Tịnh, 1A Tịnh, 6blúc tức 76giận đến fmấy bị 12anh gọi 1bmột tiếng 20dịu dàng 6nũng nịu cnhư thế 4fcũng không 5thể nào 8cứng cỏi ađược. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhư có hơi anước đang e3trào lên, 8bDư Tịnh 5cố gắng c0chớp mắt.

“A 3Tịnh nói cdchuyện với b9anh một 8lúc được 7không?”

0bTịnh không bnói gì, a0giằng co 06một lúc dvẫn không athoát ra dđược: 23“Anh buông e2em ra đã.”
Trình 96Lãng do dự erồi vẫn dngoan ngoãn 7buông tay.
53Tịnh xoắn fdhai tay vào 2nhau, cắn amôi.

“A 5dTịnh…” c3Trình Lãng 7fchưa kịp 9nói hết 3cđã bị dDư Tịnh ecắt ngang: 76“Em phải 7đi xem các aphòng khác 1bthế nào, 19anh nghỉ 92ngơi đi.”
Trình 4Lãng cuống cquít túm 90lấy áo 3cô: “Đừng 6đi.”

2Tịnh hất 0mạnh tay fra, đánh c6trúng vào 7mu bàn tay btrái đang d4cắm kim 13truyền dịch 1của Trình 4Lãng, anh 8đau dến f4nghiến răng 5fnhưng vẫn 2cnén nhịn 01không buông bctay.
“Sao 43anh phải 3khổ như 3evậy.” e1Dư Tịnh 3khẽ thở f2dài.

3bệnh nên d4sắc mặt c1Trình Lãng cckhông tốt 0lắm, lại 7thêm hàng elông mày a7cau chặt, cetrông rất 30tiều tụy. e © DiendanLeQuyDon.comAnh cúi đầu, cmái tóc brũ xuống c8trước trán, 2vừa trông dftrẻ con 3vừa yếu e8đuối.
98Tịnh dịu 0bgiọng lại: 9a“Được c7thôi, em 8ckhông đi c2nữa.” 8Cô ngừng 8elại: “Anh dmuốn nói 8chuyện gì?”

Trình 4Lãng quá 84mừng rỡ, 25gương mặt 9trong tích btắc sinh 0fđộng hẳn. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngẫm 9cnghĩ, đang 75định nói 5dthì ngoài 79cửa thoáng 50có bóng 5angười lẻn 49vào: “Trình 71Lãng, nghe fnói anh bị cbệnh…” cbThi Thi bỗng emở to mắt, acánh mắt 8dừng ở 42bàn tay Trình 2Lãng đang fatúm chặt fdlấy gấu 2báo Dư Tịnh.

“Hai 50người….” cHộp cơm 6atrên tay d1Thi Thi tuột 7xuống, cô 5không biết d8gì hết.
Trình e6Lãng lặng 14lẽ rụt ftay lại, bhỏi gọn: 0“Sao em 6ftới đây?”
“Em 91đến thăm danh.” Thi cThi vô thức 0trả lời.

04Tịnh hít dfmột hơi: f“Hai người 4nói chuyện 18đi, nhưng fađừng khuya equá.”
Hàm drăng trắng 05muốt của 36Thi Thi để 2lại dấu 45răng lờ dmờ trên 2môi: “Cô bfta là ai?”

Trình fLãng đáp 8cgọn: “Y 21tá bệnh 0viện, chẳng 7phải em b0đã thấy 46rồi đó d7thôi.” dKhông hiểu e7vì sao anh 21không muốn 3nhắc lại asự thực 4rằng Dư d5Tịnh là 10chị dâu ehọ của fanh.

Thi 9Thi cố gắng 55giữ tâm btrạng tươi dtỉnh, tin barằng cảm 95xúc mờ 4cám giữa 6hai người 2fnày ban nãy 2achỉ là 9ảo giác 28của cô, 5fcô mở hộp 51cơm ra, gắng 6nở nụ 5ecười: “Tự 26tay em làm dđó, anh dăn thử 5đi.”

Nghe 8câu đó 78Dư Tịnh 5dvốn đã 2bước ra b0ngoài lại 6quay trở c2lại: “Xin flỗi bệnh 6nhân hiện b1nay chỉ 34có thể 4ăn đồ cloãng thôi.”
Thi 6bThi phớt 0lờ cô, fchỉ nhìn 4Trình Lãng, a1mắt đầy c0mong chờ.

Trình 81Lãng liếc 4dnhìn cô 4như cầu 3cứu, Dư c8Tịnh bất 0lực, bước 68lại gần: 84“Nếu nghĩ c6cho bệnh 0nhân thì b3tốt nhất a8cô đừng 6để anh d9ấy ăn những 9món này.”

“Chị 34là gì của 3aanh ấy? 6Mà quản 0nhiều việc 5thế hả? 1b“Thi Thi 18hừ một 5tiếng.
0Tịnh nhún 2vai vẻ vô f7tội: “Tôi alà y tá bquản lí c5giường b2anh ấy.”

Thi 9eThi nheo mắt 0lại, quan 65sát cô chăm 48chú.

0bTịnh không 96tránh né, e2thành thục fnói: “Đây d0là công 76việc của a8tôi, đừng 5làm khó 4tôi, đồng fthời đây 47cũng là 6vì tốt ccho anh ấy.”
Hia 4cngười nhìn 01nhau mấy c3giây, cuối bdcùng Thi 4Thi đành 05thỏa hiệp. 3 © DiendanLeQuyDon.comCho dù cô f5nghi ngờ 41về thân 8phận Dư 1Tịnh, thì 18cũng cảm 3bthấy bị auy hiếp dbởi sự b6tồn tại 0của cô.

Trình 99Lãng thở 8phào, cho f6dù bây giờ 0anh khỏe 5bmạnh thì c7cũng không 85dám thưởng cthức sản e1phẩm làm b8ra do nhất eethời hứng 9lên của 1đại tiểu 15thư Thi Thi 8xưa nay chưa f4từng đụng 82tay vào bếp 8núc.
62Tịnh cười dfmỉm, lại 7ddặn dò 95mấy câu cfrồi rời c7đi.
Trong clòng Thi 0eThi cực 2ckì khó chịu, c6cô cũng 73không phải blà bắt 8ép Trình 20Lãng phải 0nếm món 42ăn mình 4nấu nhưng 1dcô đã bỏ 5ra rất nhiều btâm huyết, cmấy ngón ectay vì nấu 22canh cho anh emà đều 8bị bỏng bcả, thế amà Trình aLãng lại 27không liếc 22mắt ấy b2một cái. 6f © DiendanLeQuyDon.comCô lại 8flà người cnhạy cảm, emới nhìn 9đã nhận 62ra có gì 3đó khác 0lạ giữ 7Trình Lãng 8eva Dư Tịnh, 1nếu cô 0đoán không 2clầm thì 9fquan hệ 28hai người d3tuyệt đối 5ckhông bình b0thường. 80 © DiendanLeQuyDon.comCô thích f5Trình Lãng 3đã lâu f4rồi, không bbao giờ 40cho phép 2engười khác 69chen chân 8vào. Cô 66mang tâm d0trạng phức 4tạp nhìn dfTrình Lãng 03mà không e5nói gì.

Trình fLãng ho khẽ 12một tiếng: c“Muộn 7erồi, mau 9avề đi, ađừng dể cngười nhà dlo lắng.”
“Ngoài 66việc bắt 0em về nhà 75sớm, anh ckhông còn 30gì muốn 6nói với 8em sao?” 0eThi Thi bực 0bội nói.
Trình cLãng cười ekhan: “Anh 2nói thế acũng là 7một cách 9quan tâm beem đó thôi.”

Hai 78mắt Thi 98Thi sáng b5lên: “Em 7biết ngay elà em có 71vị trí f7đặc biệt 94trong lòng 1anh mà.”
Trình e3Lãng hơi bahối hận avì lời 5nói vừa alỡ buột 7miệng, khiến 9cThi Thi lại 4ảo tưởng, 4nhưng cũng c8không tiện 9phủ nhận, 8nếu không adcô bé này 0lại khóc 48lóc nữa. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh đành f2nói theo dý của cô 4bé: “Vậy b2em còn không c5nghe lời 84anh mà về b7nhà đi.”

Thi bThi gật 8đầu, ngoan 2ngoãn nói: 2“Vâng.”     

Nhưng 95cô không fvề ngay 2mà men theo 1hành lang 5tìm đến 09phòng y tá.

Qua 47ngã rẽ 8cô nhìn dthấy Dư aTịnh, mọi cngười đang 9trò chuyện 12vui vẻ, fDư Tịnh 38ngồi ở 2tỏng cùng, 5tay đang 0bghi chép dgì đó, 9lặng lẽ 8mà đầy 0cuốn hút. 98 © DiendanLeQuyDon.comĐến gần 56Thi Thi mới acphát hiện 8Dư Tịnh 9đang ghie f9chép lại ftình ình 98liên quan 4đến bệnh c8nhân và 4những điều acần chú e6ý, trên 9csổ công 2tác dày fđặc những 0chữ.
Thi 4Thi bĩu môi, 5etỏ vẻ dkhinh khỉnh: c“Chị có bephải bác 5csĩ đâu, dghi mấy 2dcái này e5làm gì?”
5dTịnh ngước 0dlên thấy 7cô nàng 7thì mỉm ecười: “Đây 3cũng là 4một trong b7những công f3việc của dbtôi.”
“Có 05thể nói edvới chị b8vài câu eđược không?”

“Bây bfgiờ đang 8là giờ e5làm việc.”

Thi 3bThi nghiến crăng, thô 60bạo nói: 1“Hỏi thăm f8bệnh tình a4của Trình e6Lãng là 2được chứ b6gì.”
“Chuyện 0này cô nên 5hỏi bác 7sĩ điều atrị của 7anh ấy.”  Dư 1aTịnh không fthỏa hiệp.
Thi 0Thi còn định bbám theo 44thì lúc 0này có bệnh anhân bấm 5chuông, Dư 73Tịnh cầm a6bình nước cmuối cần 0thay lên: 0“Xin lỗi, ebây giờ bftôi rất 4bận, xin 49hãy tránh 5ra.”

40Tịnh không 4nể mặt 5cô, Thi Thi eevẫn đang 33tức giận d6nên cau mặt 85lại, chặn 1ở cửa, bkhông chịu cetránh ra.

“Xin 41đừng làm 1ảnh hưởng 69tới công 7việc của 1tôi.” Dư 1Tịnh bất 4dắc dĩ 34phải cao a2giọng nhắc.
Thi 13Thi cũng 64không phải 0người không 29biết điều, bcô nàng f6nghĩ ngợi, 8nếu ngăn dcản Dư 4Tịnh làm 70việc thì a9chứng tỏ 8emình đuối clí, nghĩ 0fdược điều 3này, cô 1nàng hừ clạnh một d7tiếng rồi 5tránh sáng a8một bên.

e7Tịnh phớt flờ cô nàng, eđi nhanh c9đến phòng 5ebệnh thay fbình dịch b7truyền, dsau đó lại 1ebận rộn e5một lúc 2blâu, Thi 4dThi chờ 45đến sốt 7cruột, cuối fcũng vẫn 5phải bỏ ađi.

Mấy fy tá khác faxúm lại 74xì xào bàn 6tán, Vương dLệ Quân 9dùng cánh ctay huých 0vào Dư Tịnh: 3“Cô gái ckia là ai 9eđó?”
3dTịnh không e9ngẩn lên: ef“Không 59quen.”

“Không 5quen sao cô ata lại kiếm 76cậu làm dgì?”

“Không 9etin thì cậu 35hỏi mình 4elàm gì.”

Vương bLệ Quân e1nghẹn lời, dbại trận.
deTịnh khẽ cathở ra, dánh mắt 6trống rỗng 03nhìn phòng abệnh, có 9vẻ suy tư.
0Trình Lãng ekhông tình f5nguyện đến 1đâu, thì a2anh vẫn f8phải hết 05bệnh, ra 7viện.
Trước 7kia vì nằm a5viện phải 80gác lại akhá nhiều 69việc nên dhiện tại 5eanh bận eđến tối f1tăm mặt emũi, không ecó thời 70gian ngó d0ngàng đến cThi Thi. Kì 7lạ là cô 6nàng cũng 43không đeo e6bám anh.
Bây 56giờ cô 4anàng bận bdnghe ngóng dchuyện Dư aTịnh mỗi 3bngày, đối 5với cô 3bây giờ 2quan trọng 0nhấ không 5ephải thái 30độ của 2Trình Lãng cvới cô cmà là sự dtồn tại amang tính ceuy hiếp 1lớn tên 3Dư Tịnh. d © DiendanLeQuyDon.comCô rất 0tự tin với 0dbản thân d9chỉ cần bcạnh Trình a2Lãng không 1có người c0phụ nữ 81nào khác bthi sớm 6muộn gì f3anh cũng 56sẽ đón 9bnhận cô. 7e © DiendanLeQuyDon.comSự bất fengờ mang ctên Dư Tịnh dtuyệt đối akhông thể 6để nó 4có cơ hội bphát triển cđược.

Thi 9Thi rất dfkiên trì, fsau mấy 28ngày phục 8bkích ở dbệnh viện 20cuối cùng ađã nắm dđược qui 45luật thời f0gian làm 3việc của c3Dư Tịnh.

Chiều 3bhôm đó 5cô nàng eđứng chờ 5etrước cổng cbệnh viện, 81đợi Dư efTịnh tan 2ca sẽ tổng ctiến công 36ngay.
Quả 6fnhiên không 8để cô 07đợi quá 2lâu, Dư 9Tịnh đã 7xuất hiện. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô mặc bdáo sơ mi e0màu xanh eanhạt bên 6ngoài khoác 6áo len đán ftay cùng 9màu, phóng 1khoáng mà 1nhã nhặn. 75 © DiendanLeQuyDon.comThi Thi tự 2dthấy bản 63thân không 1có khả 1dnăng ăn 1mặc quần 4áo đơn b9giản mà 6fvẫn đẹp d9giống vậy eđược, 4chẳng trách 49trong mắt dTrình Lãng 4cô luôn 93là một 5cô bé không alớn nổi. 9a © DiendanLeQuyDon.comBất giác fthấy buồn 42bã, cô nàng 2hít một 8hơi thật esâu, ra chặn 72trước mặt eDư Tịnh.

Ánh 3anắng hơi 8chói mắt, eDư Tịnh canheo mắt 5lại quan 1sát cô nàng, 1cnụ cười a2ở khóe 84môi cứng clại.
“Tôi etên Thi Thi, 3chúng ta fđã gặp 1nhau.”

1Tịnh mệt eamỏi gật 2đầu, người 60này sao cứ 67như âm hồn 6không tan 4mãi thế.
“Tôi e3có chuyện 5cmuốn hỏi 2chị.” 0fThi Thi hỏi 68thẳng.
Đứng 0ftrước cổng dbệnh viện 9nếu làm 7ầm lên 72thì thật 6khó coi, 7Dư Tịnh ebèn đưa cThi Thi đến fmột quán 1bcafé gần 4eđó, chọn 8amột ly mocha 6frồi nói: e“Hỏi đi.”
“Chị b4và Trình d7Lãng là dquan hệ 4cgì?” Thi 4Thi cũng 17không vòng 8dvo, không 74muốn phí 00thời gian bnên tấn ddcông trực d9diện.

36Dư Tịnh b3đã sớm 33nhận ra 5tình cảm 1Thi Thi dành 8cho Trình dLãng nhưng d7không ngờ 8cô nàng 9lại hỏi d3thẳng thừng 37như vậy. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô nói: c“Như cô 8đã thấy 7aquan hệ 5bệnh nhân 3và y tá.”
Thi 0aThi làm sao 9dễ dàng b8tin cô, cô 1anàng hừ bblạnh một batiếng: “thôi 6eđừng lấy 9chiêu đó 0ra che mắt c5tôi.”

“Tin 8hay không 4tùy cô.” d6Dư Tịnh 8cúi xuống bcnghịch điện a2thoại, con e4giá thế 9hệ 9x thật 8dữ dằn, 3nói chuyện 00không hề f9biết kiêng dckị, làm 1sao so được 14với vẻ ekhiêm tốn e8năm nào 79của mình, 1tuy rằng 32cô cũng f6không lớn 0hơn Thi Thi 0mấy tuổi, 8enhưng chỉ fbcần ba năm 5ccũng đã d7thể hiện 6rõ được ekhoảng cách ethế hệ, acâu này 5thật có 0clí. Tuy nhiên 5xét cho cùng 8thì dám 7yêu dám 3hận chưa 0chắc đã clà chuyện ckhông tốt.

Thi 6eThi rất 36khó chịu ftrước vẻ 35thản nhiên 6không cảm e5xúc của 1eDư Tịnh, fmột mặt b5cô nàng d8hi vọng 84giữa Trình 8Lãng và e1Dư Tịnh 4akhông hề cacó quan hệ 7dgì như Dư f9Tịnh đã 3nói, mặt 16khác lại dthấy thái 9độ dửng 4adưng của 2Dư Tịnh 96là sự sỉ fnhục đối 1dvới Trình 0Lãng. Tâm 9trạng cô b5nàng hiện 1anay vùa nhạy cfcảm vừa 93mâu thuẫn. 0 © DiendanLeQuyDon.comNgười cô 8thích thì 64chắc chắn 77là người 1atốt nhất 4thế giới, 7người khác 6bcũng bắt 5fbuộc phải ctrân trọng 0nhưng người 4đó chỉ ccó thể bthuộc về 5cô, người 16khác không 2được tiếp f0cận. Tính akhí tiểu 95thư của 02Thi Thi nói e5đến là 58đến ngay, engón tay 50cô chỉ 05vào Dư Tịnh, 8gần như bchọc vào c9trán cô: ba“Sau này 8chị phải 2tránh xa 5Trình Lãng ccủa tôi 43ra.”

0bTịnh vốn 67ngỡ cô bgái này 2acó trí thông 57minh, cũng 3dám theo 7cđuổi hạnh 0phúc của 0bản thân, 5nhưng xem 80ra mình đã f5đánh giá 4cô ta quá acao. Tính ecách bồng 8bột và 4acả việc 99đối xử 3bvô lí với 6người khác, 6còn phải 8btu luyện 3thêm mấy 7năm nữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô cười 8gật đầu: 19“Được, 62cô yên tâm, 18tôi nhất bđịnh sẽ d0tránh xa 7anh ấy.”

Thi 5Thi há hốc 0dmiệng, cô fnàng không abao giờ 6ngờ rằng 33Dư Tịnh 8lại nhận 5lời nhanh 33chóng như 5bvậy. Mấy fflần muốn 8nói gì đó fnhưng cuối a1cùng vẫn a4im lặng.

“Điều 10cô muốn 2hỏi tôi 0fđã nói 5với cô fdròi, điều 0cô muốn 4atôi làm 8cũng đã enhận lời e0cô rồi, 4tôi đi được 2erồi chứ?” 5Dư Tịnh c9cười ung 7dung.

Thi 48Thi cắn 4dmôi, buồn bbực nói: 8“Chị đi 29đi.”

0Tịnh quay ddlại nhìn 0cThi Thi, cô a3nàng vẫn 6ngồi thẫn a6thờ.

2lẽ Thi Thi 85không phải 5người thích 7hợp nhất fvới Trình 2bLãng.

2lẽ Thi Thi 3là người 8đối xử a5tốt nhất 35với Trình 9Lãng.

7lẽ Thi Thi 8alà người 5chịu làm cnhiều điều 1enhất vì aTrình Lãng.

85lẽ Thi Thi 8không phải dlà đối 1tượng lí 7tưởng nhất bccủa Trình 5Lãng.

Nhưng f9điều này 2ecó liên 01quan gì tới 7cô. Mọi 44người dều 2có thể fftrở thành 98người yêu, edngười bạn 0đời kiếp 9này của fanh, duy chỉ ccó cô là bkhông thể.

Nguồn: truyen8.mobi/t98890-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-6.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận