Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 7


Chương 7
Kế hoạch nguy hiểm

Lý Cẩm 7dTú vừa 61từ nhà 5Tả Thi Giao 30ra đã gặp dngay Kỷ 1Viễn đứng a6trước cửa bphòng cô, 6 khiến cô g80 iật cả 4d mình.



   7“Anh, sao 4anh lại 16đến đây?” cfa ẩm Tú chạy te ới bên 9 kỷ Viễn, 23 vui mừng 82 ới mức b6 nói ấp úng. 6c © DiendanLeQuyDon.com vừa nhìn te hấy Kỷ 8vvve viễn xuất h8 iện, những 6ý nghĩ thề e5 rằng sẽ e trừng phạt danh đột n91 hiên tan 5 biến như e mây khói. c8 © DiendanLeQuyDon.com ô vui mừng d7 tới mức 4b dường như d2 quên tất 6 cả mọi v5a iệc lúc 50đó.

   nce hưng theo ce ách nhìn c11 ủa Kỷ 07 iễn thì eanh ta cho 2c rằng cô 67 làm chuyện 8 xấu nên 4b sợ hãi, cđến nói 67cũng không dthể nói 2cho rõ ràng.

   9Kỷ Viễn 88không hề 7tỏ ra vui amừng gì, f0liếc mắt f9nhìn Quách 0fTrường eAn đang đi 2sau Cẩm 1Tú, “Anh 19ta có thể cđến thì a9tại sao canh không ethể, đêm a0nay, em thi b3hành lệnh 18giới nghiêm c5của em với 9anh ở đây 9sao?” Ban 6đầu Cẩm 8Tú không 2hiểu hiểu 0được ẩn 1ý của Kỷ bcViễn, cô 2quay người 6tạm biệt 6Quách Trường 5An nhưng bfKỷ Viễn 4bđã chặn adđường 32đi của 4Quách trường eAn, “Đừng 11vội đi, d1đã tới 7đây rồi efthì vào 0nhà ngồi emột lát 29chứ.” 6cKỷ Viễn 55tuy đang 4anói với 2fQuách Trường 68An nhưng 6fánh mắt 0thì hằn 63học nhìn fCẩm Tú.

   3“Em về atới nhà 8thì anh yên atâm rồi.” a1Quách Trường 0An lạnh 98lùng nói damà không 7nhìn Kỷ a1Viễn, và d9anh cũng 82không hoàn ctoàn để 04ý đến 1Kỷ Viễn. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrong ánh 1mắt của 9viên cảnh d4sát ngạo 50mạn này, b7từ trước ađến giờ acũng không 7hề có Kỷ 2Viễn.

   dCâu nói 2dnày là Quách abTrường 1An nói với 58Cẩm Tú, fQuách Trường eAn hoàn toàn 7không muốn 6nói gì với 2fKỷ Viễn.

   fAnh ta còn fkhông buồn 8nói chuyện 5với Kỷ 3cViễn.

   8e“Mối quan 0chệ của c0các người 7đúng là 0btiến triển cnhanh đấy, 8ahồi trước e4còn chạy 72tới nhà 6cnghỉ phạt d9ba nghìn, aemà bây giờ 2đã thành 9đôi thành 1cặp với 56nhau rồi. 10 © DiendanLeQuyDon.comCác người ccoi tôi là dkhông khí 38chắc.” cKỷ Viễn 71không hề 92muốn dàn 42hòa.

   21Cẩm Tú 0nhìn thấy edvẻ bực dtức của 42Kỷ Viễn, 7cô nửa c0mừng nửa 2clo. Mừng 19vì Kỷ Viễn 5bđã tới, 3, lại còn 4rất để 6dý tới việc 7giữa cô fvà người b4đàn ông 43khác, vậy c7thì chứng 8atỏ Kỷ aViễn vẫn bcòn rất c1để ý tới 84cô. Anh không 4bchịu tới fđây xin 1lỗi và 1giải thích bcho cô chắc 9bchắn là 5có nguyên efnhân khác. 74 © DiendanLeQuyDon.com, có điều 3ecô lo lắng 05là cô nhìn 6cthấy sát abkhí đằng 10đằng trong 9đôi mắt aKỷ Viễn, b1cô sợ Kỷ 1Viễn sẽ agây sự evới Quách f1Trường feAn.

   a7Quách Trường d9An đã xoay fdngười đi cxuống lầu, 5trái tim dcnhư muốn 8nhảy ra 7khỏi lồng angực cô c4cuối cùng 01cũng dịu 2lại. Nhưng f5đến khi 50cô mở cửa 90quay đầu belại thì 0Kỷ Viễn 2đã theo 6sau Quách 4Trường 30An đi xuống 93lầu.

   f“Kỷ Viễn, b8Kỷ Viễn, 4dKỷ Viễn 2đáng ghét, 0anh quay lại bdđây cho ccem. Anh lại b3lắm chuyện 5gì thế?” f3Cẩm Tú 54gọi mấy dcâu nhưng 2không nghe 5fthấy tiếng cftrả lời, 9chỉ nghe 52thấy tiếng e5bước chân 5evọng lên 8từ dưới 9lầu. Chỉ 9gọi thôi 1thì không 7có tác dụng, 60cô vội 5cvã lôi điện 6thoại ra, bdùng đèn 2pin của bfđiện thoại 13để soi f4sáng, rồi fba chân bốn dcẳng chạy 1xuống dưới, f0vừa chạy bbvừa gọi:”Kỷ 35Viễn, anh 89đừng có 36làm bừa 4ađấy nhé.”

   2Tới lúc e6cô chạy axuống dưới 1lầu thì 24Quách Trường cAn đã lên 91chiếc xe f1Jeep cũ kỹ 41của anh, 62còn Kỷ 6Viễn thì fdđang lổm 3ngổm đứng 1dậy.

   eChiếc xe fcjeep rít e1lên một 08tiếng rồi 5lao đi. Đợi b3tới khi 8eKỷ Viễn 6đứng thẳng 4người lên 03thì xe của 03Quách Trường 9fAn đã đi 88xa.

   3Xem ra Cẩm 75Tú đã tới 5muộn một 36bước, hai 7người đã 2động chân, 1động tay 40với nhau 4rồi, chỉ 4ecó điều 91người bị 5thiệt thòi 8alần này 60là Kỷ Viễn.

   7e“Mẹ nó dbchứ, mày 2amà chạy d4chậm ba 2giây nữa bthôi, mày 5có tin tao 11đánh gãy 27chân chó 7của mày 6ra.” Kỷ 02Viễn hướng 2dvề chiếc daxe Jeep đang 7chạy nói 0một cách 36đầy hằn 1học, một fbtay ôm lấy 72vết thương 06trên cánh 7tay bên kia. f © DiendanLeQuyDon.comNếu không 1phải vì 8vết thương ctrên tay 81này của 45anh, thì a0có lẽ thằng eQuách trường 84An không 70phải là 03đối thủ 6của anh, 1anh nghĩ 46vậy.

   97Cẩm Tú 11nhìn Kỷ 6Viễn từ 3đầu đến cchân. Mấy fngày không 24gặp, anh bdường như 1fkhông có d7gì thay đổi, 5vẫn chiếc 9quần bò 23cũ và chiếc 4áo sơ mi b7ấy, với 27bộ quần 30áo cũ này, 99trông Kỷ 4fViễn vẫn etràn đầy 34khí phái. 96 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có d8điều nét d0mặt anh, calời nói a6của anh, bfhành động ccủa anh, 8làm cho cô 28cảm thấy 8akhông quen 6thuộc.

   a“Vì sao bdem lại đi fvề cùng fhắn?” 85Kỷ Viễn 32hỏi Cẩm 7eTú.

   3“Việc 4gì tới 6anh?” Cẩm 48Tú muốn 51nũng nịu 7với Kỷ 7Viễn. Nhưng f1những ý 5nghĩ ấy bckhi thốt c0lên thành 58lời lại 0khác biệt chẳn với 84những điều 23cô nói. 8 © DiendanLeQuyDon.comMấy 10000 ngày 0chôm nay, 16Kỷ Viễn cmất tích, 1vừa xuất 6hiện đã 9nghi ngờ 8dCẩm Tú. c © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 7nghĩ lại 0enhững điều 9aấm ức 6mà mấy angày hôm d6nay cô phải bbchịu, cô 2cảm thấy 7bkhông vui, 7ecô chẳng 6amuốn nghe 4bgì hết.

   b8“Em là eavợ anh, 2sao lại cbkhông liên 4quan gì đến 7anh?” Kỷ 6Viễn đáp 3một cách f8hùng hổ 6bđầy hăm 3dọa, dường enhư muốn 46ép Cẩm 37Tú phải b0giải thích 0dcho rõ, không bgiải thích 95thì không 02xong.

   4b“Anh còn ffbiết em belà vợ anh 32cơ à? Sao elúc đầu fctrước mặt 9người ngoài 5fmà anh dám 8sỉ nhục, 1abôi nhọ 4em, lúc ấy 7anh có từng anghĩ em là 70vợ anh không? 5dMấy ngày 0hôm nay anh 1trốn trong e3cái hang 3achuột nào dphải không? 5bMột cuộc fđiện thoại b1cũng không fđược, 1amột tin eenhắn cũng 1không có, egọi điện 6cho anh thì c1anh không enghe, anh 5có coi em 62là vợ của a3anh không? eBây giờ 1ra em là eavợ của aanh rồi, fvợ cái dađầu của 2banh ấy. 0a © DiendanLeQuyDon.comHôm nay anh 1không giải cthích rõ 0mọi việc 65của ngày 55hôm đó bcthì em sẽ 4không phải 0dlà vợ của a6anh nữa.”  

   fThực sự b7cho tới 9dngày hôm 7cnay, trong eblòng Cẩm 97Tú đã dần 64tha thứ a9cho Kỷ Viễn, 7nhưng những bdhành động 6bcủa Kỷ 84Viễn làm 4dcô thấy fphản cảm, 7cô buột 34miệng nói 4fra những 8điều đó, b9nói xong 7mà chưa 6nguôi tức bgiận.

      Có 97lẽ bữa cdtiệc kết 66hôn hôm 9bnay của ddTả thi Giao 2đã tác 32động quá 6lớn tới 97cô, khiến 84cô giận c7luôn cả bKỷ Viễn. 83 © DiendanLeQuyDon.comGiả sử eKỷ Viễn 4có căn nhà 1to như thế, 40hai người 7sống trong aecăn hộ 18tình yêu c2ấy không 97cần tẩu 43hôn nữa, 7ethì giữa a8họ cũng 1ekhông có 4anhững mâu 4thuẫn như bdnày. Bởi 42thế có cfnói gì đi 5nữa thì d6người sai cvẫn là 7aKỷ Viễn, 5acô có trách bcứ mấy 2câu cũng 1ađáng thôi.

   9c“Chẳng dqua là anh dnói khoác fvới bạn 51bè một achút, em exem có người 8đàn ông 51nào mà không 07nói khoác ckhông nào.” aKỷ Viễn 3đáp: “Cái 9ftên cảnh e0sát thối 3aấy, hắn fcdựa vào a0cái gì mà fđưa em về, cmới có c2mấy ngày 7mà hắn 5đã theo cem lên tận 06lầu rồi, bnếu anh 28không có f1ở đây 1dchắc chắn b3đã vào 17tận phòng cem.”

   f“Nếu đã ekhông biết 9thì đừng 61có nói những 86câu như deđấm vào bctai như thế.” 87Cẩm Tú 2tức giận cvì Kỷ Viễn 4hiểu lầm 8cô, thậm echí còn 8vu vạ cho 4cô. Cô thừa 83biết Kỷ cViễn nghĩ cnhư thế 9nào, thấy bnửa đêm cCẩm Tú 97trở về fecùng Quách 89trường a2An, là nổi 6ngay máu 0bghen. Nhưng 7nếu dùng 1cái đầu c9lợn của 6banh ta để 4nghĩ thì 17cũng phải 2hiểu rằng 96trong phòng f6cô có tới ebốn người a4con gái sống 3cùng nhau, elẽ nào 52Cẩm Tú 42lôi Quách b8Trường 3dAn về mà a4thân mật 22trước mặt 0ba cô gái ckia chắc.

   08Kỷ Viễn 8dựa vào 1bcái gì mà bluôn nghĩ dcô làm những dđiều không 7thể như 3thế, dựa 1vào cái fgì mà đoán 98già đoán 31non Quách aTrường 9An và Cẩm bdTú có thể decó những 9bhành vi không cachính đáng bvới nhau.

   aVấn đề dtrước đây facủa Kỷ abViễn còn cchưa giải 93thích rõ 5ràng mà 2bây giờ ecòn quay 2sang đổ 4clỗi lên a2đầu cô, deanh ta đúng 2là tên đáng 7cghét.

   c“Từ bây 2giờ trở 3ađi, em không 4bmuốn nói 26chuyện với b9đồ khốn 57như anh nữa, eanh cút đi axa đi, càng a9xa càng tốt, 05em không 8muốn thấy 7anh nữa.” 7Cẩm Tú 5quay người 6fđi lên lầu.

   45Kỷ Viễn 5btừ phía 2sau ôm chặt clấy cô.

   f2“Em không 5muốn gặp 10anh cũng d5được, 0nhưng anh 25rất muốn 5gặp em. 18 © DiendanLeQuyDon.comMấy hôm 57nay anh đi 9công tác, dcó mấy fkhoản tiền 87anh làm nhầm ddmất rồi, 68có quá nhiều 8cđiều anh 9ekhông muốn 42nói trong 4điện thoại 0fvới em, 6chỉ muốn 0chờ tới 47ngày hôm c6nay gặp 2em để nói. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng tối 3nay gọi 7fđiện cho 30em, điện fthoại em 80lại tắt e6máy. Anh 9đã phải f4đạp xe 9đạp hơn 2ehai tiếng 04đồng hồ, bleo lên tầng bnăm đợi 37em cả đêm 49mà lại f8thấy em avề cùng bbmột người ađàn ông 35khác. Bây 4giờ em nói d1không muốn a0nhìn thấy 6anh, là em 45không muốn anhìn thấy 1anh thật 84sao? Em là 98gì của b6an hem rõ d2chứ, anh 5là gì của eem chắc 55em cũng rõ. 07 © DiendanLeQuyDon.comEm không 4amuốn gặp 1anh thì em dmuốn gặp eai? Muốn fgặp tên 6cảnh sát 3thối vừa enãy sao? eEm cùng hắn c4đi ra ngoài 77cả đêm 03còn không eđủ sao, 7mà lại 5còn kéo ahắn về 93để anh cphải nhìn 4thấy. đây 3không phải 0là muốn blàm tổn 5thương anh 3thì là gì?”

   f0Những câu 8enói của 1Kỷ Viễn 3không thể 47khiến Cẩm 9dTú tha lỗi fccho anh ngay. d © DiendanLeQuyDon.comCô lấy 54hết sức d2cố vùng 4vằng. Kỷ 4Viễn đột 8nhiên “ai 51da”, anh 0buông cẩm 3Tú ra, cảm 0bthấy đau c9điếng người, 9tay anh ôm c4lấy vết dthương bên 74cánh tay akia, trông 5vẻ rất 43đau đớn.

   9“Sao thế, f3anh làm cái 59gì vậy, ffkhông phải 07là vì đánh 1nhau đấy 30chứ?” 3Cẩm Tú exót xa xoa clên cánh ctay Kỷ Viễn. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô định 0giở lớp 4băng ra xem.

   b7Kỷ Viễn 2bvội kéo 80Cẩm Tú avào lòng. 1a © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 6atrốn tránh b5mấy lần c2nhưng Kỷ 13Viễn quá 9bkhỏe, cô 3ekhông thể cnào trốn cđược nhưng 6lại sợ 3chạm vào 0vết thương e2của Kỷ 40Viễn. Hơn 4thế nữa 91sức hấp 48dẫn đầy d8nam tính 0trên người dKỷ Viễn aetoát ra, 6bmùi hương abấy như b4muốn làm 3tan chảy 1cô. Cô hít a7một hơi 6thật sâu, btrong người 70cô đột 1nhiên có 7sự thay 79đổi kỳ eflạ, từ 3cứng rắn ctrở nên 7mềm yếu, 9mềm yếu dfnhư dòng 1nước mùa 99xuân. Đặc 3abiệt là cbàn tay Kỷ 89Viễn ôm dlên eo cô d9khiến Cẩm fbTú như muốn 5dtan chảy, 9rồi cô ffnhẹ nhàng 74tựa vào 41lòng Kỷ 8Viễn.

   6“Anh vẫn 5chưa xin 01lỗi em vì 58chuyện ngày ahôm đó bđâu.” 19Trong lúc 9này cô muốn e3nói với 9dKỷ Viễn 46về ngày a6hôm đó, 9lại còn 0về cả 60việc anh dthất hứa 1với cô fetrước đây.

   50“Giữa 67chúng ta emà còn cần 0xin lỗi 1sao em? Em 1là vợ của 82anh mà ích ekỉ thế e1sao?” Kỷ 7dViễn không dxin lỗi, 9không giải 63thích mà 6dùng đôi 43môi, dùng 45ngón tay 86chọc ghẹo 0cô, khiến e3cô say đắm, 6rồi cuối 38cùng chuyện 9tranh cãi 0giữa anh bvà cô lên achín tầng amây.

   efRồi họ f4cùng nhau fera ngoài. a © DiendanLeQuyDon.comNgõ bên 7cạnh khu 96chung cư bcó một 1cnhà nghỉ dnhỏ, một e1đêm ba mươi 11tệ. Rút 6akinh nghiệm fbị cảnh 40sát đột 4ngột xông 9vào như 3lần trước, 1Cẩm Tú 11trách Kỷ 8Viễn lúc byêu gây cra tiếng eđộng quá 1lớn, còn 66Kỷ Viễn d4lại kêu 39vì cái giường 9etrong nhà 5nghỉ nhỏ 0dquá, không 7chắc chắn 2agì cả, 0chỉ động 6một tí f4là kêu cót bca cót két. 9 © DiendanLeQuyDon.comThế là e3hai người ehọ phải 4chọn mãi 1mới được afmột căn 5phòng có 54giường fađôi mà cfngồi lên fkhông phát dra tiếng dkêu.

   eNhưng chỉ 0khi hai người 5bắt đầu, 8chiếc giường bkhông còn 2ở trạng 89thái im lặng fnữa, chiếc 33giường 54phát ra tiếng dakêu cót 2aca cót két bnhư phối bhợp. Cả d9căn phòng fanhư vang 0lên một fkhúc hòa etấu. Cẩm e5Tú không 4ethích tiếng 38kêu của 21Kỷ Viễn, c6cô đưa 8tay che miệng aanh lại.

   cTrong việc 31này, ý kiến 23của đàn 4ông và phụ d4nữ thường 4brất hiếm ekhi giống 4nhau. Khi 54“yêu”, f4Kỷ Viễn 6muốn cả ethế giới e8này biết crằng anh 36đang yêu evợ của 0mình, còn d2Cẩm Tú 32thì lại bxấu hổ, ccô cảm 0thấy việc 8này nên 7btiến hành 60lặng lẽ 3trong phòng, bthì sẽ becảm nhận eđược nhiều 7niềm vui ahơn

   2Cẩm Tú 5hỏi chuyện 8anh đánh 4nhau phải avào đồn 6cảnh sát. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh nói anh fđã động 04tay, động 55chân với ckế toán 01của công 9ty. Hai lần ađi công 7etác trước b4đây, đều 9aphải ở 83khách sạn 7bình dân 9nhưng viết fhóa đơn fcủa khách 5asạn năm 01sao, kế 32toán không 09cho anh báo 3bchi với acông ty, anói rằng 42nhân viên 39kinh doanh 9đi công btác chỉ 1được ở 3dkhách sạn 0bình thường.

  “Anh 7thật là, 1eđã biết 53rõ đó là 18quy định 3của công a0ty mà anh ddcòn làm 9esao?” Cẩm c6Tú nói.

   4c“Người 1khác đều 33làm thế, 5tới lượt 0anh thì lại bcxảy ra chuyện, ctên kế 84toán đó adcó một acchân trong acông ty, 1toàn thông d5đồng với c4nhau làm 2việc xấu 0cả.” Kỷ 0Viễn tỏ ccra không 5phục.

   6a“Ai nộp 9tiền bảo 61lãnh cho fanh?” Cẩm 19Tú hỏi.

   a“Lãnh đạo ccông ty.” dKỷ Viễn cđáp

   88“Lãnh đạo 48nữ à?”

  “Ừ” 8Kỷ Viễn 75đáp.

   b“Có phải b3lãnh đạo 4enữ có ý egì với 69anh không, 46nếu không 1thì làm 5sao phải 19nộp tiền 37bảo lãnh a9cho tên nhân d6viên đã 7đánh vây ccánh của 3dbà ta?” cCẩm Tú ahỏi.

   b6Kỷ Viễn a3bật cười, 5nụ cười 32ấm áp. 6 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 4đột ngột d3dừng lại.

   5“Kỷ Viễn, 4anh có ý 3agì thế, 79anh lại 79ABC với 1cả cấp 4ftrên đấy 7à?”

   eKỷ Viễn afvẫn cười 6không nói a4gì.

   53“Ba nghìn ftệ đấy a4của anh 4là thế 5nào? Cái chôm bị 57phạt ấy, cdsao trong 7túi anh nhiều 6tiền thế?”

   9e“Tiền 3hàng anh fthu về đấy, 3cvẫn chưa 1fnộp cho 57kế toán.” 30Cách giải ecthích của 20Kỷ Viễn e8cũng có e3phần hợp 0lý, Cẩm 40Tú không 8dhỏi gì dnữa, cô 64không phải 2là người 8fthích gây dchuyện, 3cchỉ có 3điều trong clòng cô b9có cảm dgiác gì 27đó rất 9lạ.

   3cCẩm Tú fphát hiện 13Kỷ Viễn bcó rất dnhiều tật 7fxấu. Thứ fnhất là 8người hay 3nóng giận, fthích đánh 77nhau. Thứ 4fhai, khi nào 36giữa họ cxuất hiện fmâu thuẫn 2thì anh luôn 8dùng chuyện 7“yêu đương” 4để giải dquyết, dường bnhư sau khi ahọ làm 91việc đó 85thì mâu 50thuẫn giữa 4fhọ không 1còn nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comThực tế asau đó không a6lâu giữa bhọ lại 96xảy ra tranh acãi những 6việc y hệt 25như vậy.

   f9Điều này 3đúng là 6fkhiến người 29ta đau đầu. e3 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú bkhông ngờ 41được kết ehôn lại 5mệt mỏi 9như thế. f © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ f0muốn cách 30xa Kỷ Viễn 48một chút 3eđể bàn dvề những 7việc như bthế này 8eđể tìm 5ra một cách 8giải quyết 15tốt, nhưng e2Kỷ Viễn 1lại nói: 2“Việc 6gì cũng 1nghe theo f7em, lại acòn chưa a0được sao? 3Làm gì có a0cãi cọ bgì? Gia đình 76chúng ta 3cùng trên 0emột con a6thuyền. f2 © DiendanLeQuyDon.comDo em chèo 5lái cả.”

   fCẩm Tú 71không thích 6thái độ 6của Kỷ dViễn, anh 4bluôn không 8coi những e7điều vợ 8anh nói ra 0gì, lúc 6anào cũng 4echo rằng 8Cẩm Tú ađang nói adđùa.

   2c“Anh nghiêm b7chỉnh một 4chút có cđược không?”

   e“Anh mà 9nghiêm chỉnh 7fthì sao lại 02ngủ cùng 05em?” Kỷ a5Viễn vẫn dthao thao d6bất tuyệt.

   58Cẩm Tú 7equay người 16đi, muốn 2clàm to chuyện 0tức giận 27giữa cô a1và Kỷ Viễn

   9f“Sáng mai 72anh làm bữa 9fsáng cho 7avợ anh, fcoi như xin a2lỗi nhé.” 6Kỷ Viễn cvừa xoa 76bóp vai cho 01Cẩm Tú d0vừa nói.

   d1Cách xin 9lỗi này 8emiễn cưỡng d5cũng cho 0qua được. 12 © DiendanLeQuyDon.comThôi, mệt 3cmỏi lắm f6rồi, để 3lần sau, elần sau 94gặp chuyện 7thế này 41nữa thì 9dsẽ bàn 5dtới cùng. 9b © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú cmông lung 6chìm vào 1cõi mơ.

   2eCẩm Tú 9có một aethói xấu eđó là thói dham ngủ, 0đặc biệt 4là vào buổi fsáng cô acàng thèm adngủ hơn, anếu như 4ekhông phải ebbản thân 9cô muốn fftỉnh dậy 5thì cho dù f5ai gọi thì acô đều 28cáu gắt 8với người cđó. Sáng chôm sau, 32lúc cô còn 3bđang say bgiấc nồng, dđột nhiên 8cbên tai vang 83lên những 93tiếng huyên 01náo om sòm.

   8“Vợ ơi, dvợ ơi, 3dậy đi, a4em ăn cái 8gì nào?” cdLà tiếng 0của Kỷ b9Viễn.

   3f“tùy”. 2 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 1ậm ừ trong dcổ dường c8như sợ blàm mất 1bcơn buồn c0ngủ.

   d9“Tùy nghĩa 5là thế dnào? Mau 8nghĩ lấy c7một món ađi?”

   b“Tùy”

   bb“Em cứ 24nói tùy 4làm anh chẳng 42biết nên 5làm thế 9enào, anh bsợ em không 64vừa lòng, c1nói mau đi dnào vợ bcủa anh.”

   0“Thì…ăn 4fquẩy với b8sữa đậu b3nành đi!” 52Cẩm Tú 6cảm thấy 6chán ngán dlắm rồi, c6cơn buồn 18ngủ sắp b6bị Kỷ 97Viễn xua cđi mất frồi.

   5c“không băn quẩy 07được, 2đó là loại 0fthực phẩm 8cchiên nhiều d5dầu mỡ, d0lại bán edọc đường cbmất vệ 1bsinh lắm.” 8Kỷ Viễn bcvẫn lèo 2enhèo bên 12tai cô không 3chịu, “Em 8dchọn món 4khác đi.”

   34Lúc này dCẩm Tú 8không phải 3cảm thấy 2chán ngán 5bnữa mà eđã bắt e3đầu tức eagiận. Cô eclấy chăn 1dbịt tai clại rồi 62nói:”Bánh 9bao có được bkhông?”

   2Lần này 2cuối cùng 3thì Kỷ 5dViễn cũng echịu và 7achạy đi. 39 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 1lại tiếp fetục chìm 3vào giấc e5ngủ.

   89Nhưng cô edchưa kịp fngủ trở clại thì 4dKỷ Viễn f3lại chạy 4tới bên 84tai cô và 2nói: “Hết d7bánh bao 0erồi, em 9chọn món 1khác đi 11nào.”

   30Cẩm Tú 38tức giận: 78“Đừng blàm ồn 4nữa được 5không? Em 31không ăn 40gì cả.”

   5“Vợ ơi, a0không ăn 9sáng là 2thói quen 71không tốt dchút nào, 9bem xem em d0gầy như ethế này, 62chúng ta a6phải nhanh eachóng mua bbnhà chuyển 9về sống 5cùng nhau, ekhông có 26ai chăm sóc dcho em, em 96sống tạm 4bợ quá ecrồi đấy.”

   86Cẩm Tú b4không ngủ 2cđược nữa, 0dcó con ve bsầu kêu 6gào bên aetai thế d2này thì a0ngủ làm fsao được.

   aKhi cô đã 79tỉnh hẳn, 64mặc xong 5quần áo cthì có một 09cuộc điện cthoại gọi 2tới buộc 7Kỷ Viễn 94phải đi. 19 © DiendanLeQuyDon.comDường như 08Cẩm Tú 1dnghe thấy 2âm thanh 8trong điện 9thoại là aegiọng nói 7yểu điệu 0của một 5ecô gái. 77 © DiendanLeQuyDon.comMới sáng 73sớm đã acó con gái 12gọi điện. d © DiendanLeQuyDon.comĐúng là cKỷ Viễn e4có duyên a8với phụ bnữ. Nếu 1nói theo 0fcách của 29Kỷ Viễn dthì:” Anh 8là người bmà ai gặp 4cũng yêu, egặp hoa f2thì hoa nở, 33gặp xe thì b8xe nổ lốp.”

   1bGiấc ngủ 8angon vào 9ngày cuối 8btuần đã dbị Kỷ 74Viễn làm fcho tan tành. 5b © DiendanLeQuyDon.comSau đó anh ata lại biến dmất, thật e6tức chết 17đi được!

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89136


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận