Thơ Ngụ Ngôn La Fontainne (La phông ten) Lừa và chó

Lừa và chó
Sống phải giúp lẫn nhau

Lẽ tự nhiên là thế

Nhưng lừa nọ ích kỷ

Bo bo chỉ biết mình

Nó cho rằng bản thân

Chẳng cần đến ai giúp

Nên cũng thường lạnh phớt

Quay lưng lại mọi người

Cùng một ông chủ nuôi

Còn có con chó nữa

Hàng ngày chủ đi chợ

Cả hai con được đi

Con nào làm việc gì

Chủ phân công rõ việc

Một hôm đường xa mệt

Chủ cho nghỉ dọc đường

Lừa tha hồ gặm cỏ

Ông chủ mệt nằm đó

Chợp mắt một giấc dài

Lừa no cỏ thảnh thơi

Còn chó thì quá đói

Chó đến bên lừa gọi:

"Hạ thấp giỏ trên lưng

Cho tôi lấy bên trong

Khẩu phần như thường lệ"

Lừa mải ăn thây kệ

Lạnh lùng bảo chó rằng:

"Mong bạn hãy vui lòng

Ráng chờ ông chủ dậy

Có đói một chút đấy

Nhưng khỏi phiền mọi người"

Ngay sau lúc đó thôi

Một con sói xông lại

Lừa bối rối sợ hãi

Gọi chó đến cứu mình

Chó lạnh lùng nói rằng:

"Mong bạn hãy vui lòng

Ráng chờ ông chủ dậy

Cũng khá nguy hiển đấy

Nhưng khỏi phiền mọi người"

Lừa chết vì ích kỷ

Phút chót nó muốn chừa

Nhưng than ôi quá muộn

Câu chuyện này kết luận:

Phải giúp đỡ lẫn nhau!

 

Nguồn: truyen8.mobi/t121855-tho-ngu-ngon-la-fontainne-la-phong-ten-lua-va-cho.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận