Tiếu Lâm An Nam Truyện 3-4

Truyện 3-4
TÚNG THẾ, NÓI LIỀU

Một anh đã phải vợ có máu hay ghen lại còn đi rước một cô vợ lẽ về nhà; để đến nỗi vợ cả sinh chuyện lôi thôi, đêm đêm mang nhốt vợ lẽ vào trong buồng, bắc chõng nằm ngang cửa, canh giữ, không cho anh chồng bén mảng đến.


Anh ta tức quá, chẳng biết làm thế nào mà vào lọt được.

Một đêm, tưởng chừng vợ cả nó ngủ đã say, mới thừa cơ chui qua chõng lẻn vào, thầm thì với vợ lẽ.

Vợ cả thấy động, giở dậy, đốt đèn đi soi. Anh nọ vội vàng chui ngay xuống gầm giường, ngồi ẩn. Chẳng may nó soi thấy cậu; nó mới hỏi ngồi làm gì chồm chỗm ở đấy.

Cậu ta túng thế quá, nói liều rằng:

- Ngồi iả, chứ ngồi làm gì !

- Iả thì cứt đâu ?

- Cứt ăn mất rồi, chứ đâu !...

Có một chị hay làm nũng chồng. Một hôm, chồng đi chơi về khuya ; chị ta giả tảng sốt, làm bộ nằm trong màn không dậy. Chồng không thấy vợ, mới hỏi vú già rằng:

- Chứ cô mày đâu ?

- Thưa thầy, cô tôi trở trời, nằm ở trong màn ấy ạ.

Anh chồng vội vàng chạy đến, vạch cửa màn, hỏi vợ:

- Mình làm sao đấy ?

Chị vợ lẳng lặng, không nói gì cả.

- Mình đau đâu ?

Cũng cứ im.

Anh ta quay đầu ra, hỏi vú già:

- Cô trở trời thế nào ? Có ăn uống gì không hử vú ?

- Thưa thầy, cô tôi kêu sốt, nhức đầu, chóng mặt. Từ chiều đến giờ, chẳng ăn một hột cơm nào cả. Tôi dỗ dành làm sao, cũng không chịu ăn.

Nguồn: truyen8.mobi/t89497-tieu-lam-an-nam-truyen-3-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận