"Uyển Uyển, ngươi tới mau. Lệ ca bị thương, hiện tại đang nằm ở trong bệnh viện......"
Còn chưa nghe xong, Uyển Uyển sắc mặt trắng bệch đã chạy ra ngoài. Tiếng kêu của nữ tiếp tân vang lên phía sau, nhưng trong đầu cô chỉ ong ong một câu nói anh Nhiên Hi bị thương.....
Taxi dừng trước cổng bệnh viện. Cô đã từng tới đây vài lần, đều là đến thăm Khởi Phi hoặc Lâm Rich. Nhưng lần này nằm bên trong lại là Lệ Nhiên Hi! Thời điểm bước qua cánh cổng, chân cô như đứng không vững nữa.
Uyển Uyển thấy rất nhiều người lạ trong hành lang, mỗi người đều mang bộ mặt dữ tợn, nhân cao mã lớn, nhưng cô biết họ là thủ hạ của anh Nhiên Hi.
Khởi Phi đã sớm chờ ở ngoài cửa, nhìn thấy cô liền đón chào ngay lập tức.
"Tiểu tử kia, ngươi đã tới." Khởi Phi trên mặt cũng có mấy chỗ bị đả thương, nhưng không nghiêm trọng.
Uyển Uyển gật gật đầu, hít thở sâu vài lần, thanh âm mới dịu lại: "Anh Nhiên Hi đâu?"
Khởi Phi một bên dẫn đường, một bên quay đầu có chút tự trách nói: "Đều là anh không tốt, tính tình nóng nảy, cùng Roger và đám người kia không nói không rằng động thủ, còn làm cho Lệ ca bởi vì anh bị thương. Vừa rồi Y Sinh nhìn qua, bụng trúng một đao......"
Uyển Uyển dừng cước bộ một chút, hô hấp cứng lại, môi tái nhợt.
Khởi Phi vội vàng khoát tay: "Không không không, em đừng lo lắng, miệng vết thương không sâu, Y Sinh nói Lệ ca thân thể vẫn ổn, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày sẽ không có chuyện gì."
Uyển Uyển lúc này mới nhẹ nhàng thở ra: "Dẫn em đi gặp anh ấy."
Khởi Phi gật gật đầu.
Đến phòng bệnh ngoại, vài người đứng ngoài canh chừng gật đầu mở cửa cho họ. Cửa mở, Lâm Rich cùng Tư Lăng đều đứng ở trong phòng bệnh. Nhìn thấy Uyển Uyển, Lâm Rich ngẩn người, liền tới đánh Khởi Phi một quyền, lực đạo không nhỏ.
"A Kỳ, ngươi điên rồi? Sao đánh ta?" Khởi Phi ôm chỗ đau, không hiểu nhìn Lâm Rich, phòng bệnh cần nên kiêng kị, áp lực gầm nhẹ.
Lâm Rich trừng mắt nhìn Khởi Phi một cái: "Ngươi mới điên, để Uyển Uyển tới làm gì, anh ấy tỉnh lại rồi sẽ tính tới ngươi."
Khởi Phi thế lúc này mới tỉnh ngộ trong giây lát, Lệ Nhiên Hi bị thương chắc hẳn không muốn Uyển Uyển biết chuyện, sợ cô lo lắng. Aiiiii, tại hắn vừa rồi cảm thấy áy náy, một lòng chỉ nghĩ làm sao để Lệ Nhiên Hi tỉnh lại cảm thấy dễ chịu, cho nên mới gọi Uyển Uyển tới, thật nghĩ không ra......
Uyển Uyển không để ý đến bọn họ, bước thẳng đến bên giường.
Giờ phút này, Lệ Nhiên Hi cứ nằm im lặng như vậy, sự sắc bén khắc sâu trên gương mặt thoáng chút mềm lại, nhưng lại có chút gì không ổn, tái mặt nhíu mày.
Ở bệnh viện mùi khó ngửi, thậm chí gay mũi.
Nhưng Uyển Uyển cảm giác mùi vị kia lúc này không phải gay mũi, mà là khó chịu, nếu không trong mắt của cô làm sao có thể sương mù giăng đầy trời?
Đột nhiên lúc này, trên giường bệnh nam nhân mày nhíu chặt lại. Ngay sau đó, đôi mắt rung động, tỉnh lại.