ĐIỆN THOẠI CÓ KHẢ NĂNG HIỂN THỊ VÀ ĐIỆN THOẠI VÔ TUYẾN
CÓ PHẢI LÀ MỘT HAY KHÔNG?
Qua cái tên điện thoại vô tuyến ta có thể đoán ra ngay rằng nó là sự kết hợp giữa điện thoại và vô tuyến. Sự ra đời của điện thoại vô tuyến giúp cho mọi người khi gọi điện không chỉ nghe thấy âm thanh mà còn có thể nhìn thấy cả hình ảnh. Nó được coi là có ''Thiên lý nhãn'' và đôi tai thính, có thể nghe được những âm thanh từ khoảng cách rất xa'' của thời hiện đại. Do đó, điện thoại vô tuyến vừa có thể truyền được âm thanh của hai đầu dây, lại có thể truyền đi hình ảnh của hai bên, độ rộng đường truyền của nó thật đáng kinh ngạc. Theo tính toán của các chuyên gia, tín hiệu đường truyền của điện thoại vô tuyến phải dùng đến 100 đường truyền của tín hiệu điện thoại thông thường. Do đó, phí sử dụng điện thoại vô tuyến rất đắt, rất ít người tiêu dùng có khả năng sử dụng nó.
Hiện nay cọ một loại máy vừa có thể tiến hành truyền tin tức trên đường dây điện thoại, lại có thể nhìn thấy hình ảnh của bên kia, phương thức truyền tin và chi phí của nó tương đương với điện thoại thông thường: Đây chính là một tín hiệu đáng mừng cho người tiêu cùng. Nó được gọi là điện thoại có khả năng hiển thị.
Điện thoại có khả năng hiển thị và điện thoại vô tuyến có giống nhau không?
Từ phần trên ta có thể thấy rằng, điện thoại vô tuyến và điện thoại có khả năng hiển thị hầu như không có mấy sự khác biệt, chúng đều có phím ấn như điện thoại thông thường, một màn hình hiển thị hình ảnh của đầu bên kia và một máy quay để quay hình ảnh toàn thân của người nói. Trên thực tế, sự khác biệt giữa chúng là rất lớn: Hình ảnh mà điện thoại vô tuyến truyền đi là hình ảnh động, còn điện thoại có khả năng hiển thị chỉ là hình ảnh tĩnh.
Chúng ta đều biết, điện thoại bình thường truyền âm thanh, sử dụng dây điện đôi là được, còn điện thoại vô tuyến thì không như vậy, trên mạng điện thoại, nó vừa có thể truyền được tín hiệu của âm thanh, lại vừa có thể truyền đi hình ảnh động của cả hai bên, nên yêu cầu phải có ba đường truyền đôi. Do bình thường, tín hiệu mà đường dây điện thoại truyền đi là tín hiệu mô phỏng, tốc độ là 64Kb (1Kb = 1000)/s. Còn tín hiệu hình ảnh động nhất thiết phải là tín hiệu số, phải truyền đi trên đường truyền số, tốc độ truyền gấp 10 lần loại máy trước. Do đó phải sử dụng biện pháp giảm bớt tín hiệu đường truyền, hoặc tiếp nhận mạng lưới thông tin cáp quang, từ đó để truyền thông tin trên một xa lộ thông tin rộng lớn.
Một điểm khác biệt nữa là hình ảnh tĩnh của điện thoại có khả năng hiển thị được truyền đi trên hệ thống điện thoại mô phỏng. Nó dùng kỹ thuật dự trữ và giảm bớt tin tức về hình ảnh. Đầu tiên, các hình ảnh quét sẽ được truyền đến máy lưu giữ của bên kia, đợi đến khi lượng thông tin đủ khả năng hiển thị thành một bức ảnh thì nó sẽ hiện lên màn hình. Như vậy, để truyền đi một bức ảnh bán thân của người sử dụng thì ước chừng mất khoảng 5s; Nếu là hình ảnh màu thì mất khoảng 10s. Khi dùng điện thoại có khả năng hiển thị, muốn truyền đi một hình ảnh cố định thì phải ấn nút truyền đi, thông tin về hình ảnh tĩnh sẽ được truyền tới đầu dây bên kia, sau đó đợi cho hình ảnh của bên kia được truyền đi. Do tín hiệu âm thanh cũng được truyền đi trên đường dây này, nên khi hình ảnh được truyền đi trên đường dây thì hai bên không thể nói chuyện với nhau.
Bất kể là điện thoại vô tuyến hay là điện thoại có khả năng hiển thị, thì khi nói chuyện bạn đều có thể ''mặt đối mặt'' để nói chuyện với người ở xa; Ví dụ như khi muốn thảo luận với một người nào đó về một bài toán, bạn không cần phải dùng lời để miêu tả hình ảnh và ký tự toán, chỉ cần viết ra rồi đặt trước camera là bên kia có thể nhìn thấy; Có điện thoại vô tuyến hoặc điện thoại có khả năng hiển thị thì mọi người cớ thể tổ chức các cuộc hội nghị qua điện thoại, truyền phát các tài liệu khoa học, các biểu đồ và văn bản. Cùng với sự phát triển và phổ cập không ngừng của kỹ thuật thông tin, điện thoại vô tuyến và điện thoại có khả năng hiển thị sẽ ngày càng nhận được sự hưởng ứng của mọi người.