Đời Ảo Chương 51


Chương 51
Vào đúng bảy giờ, Jocelyn đến. Chị ngó đầu vào văn phòng tôi, nhướn mày và nói, “Chào buổi sáng,” với giọng điệu ngạc nhiên và đầy hàm ý.

Thở gấp, tôi mở ngăn kéo ra. Tôi đã phần nào nghĩ ngăn kéo sẽ trống trơn, như những hồ sơ AURORA trong bộ phận nhân sự. Nhưng nó không trống. Nó xếp chật các tập hồ sơ, được đánh mã màu theo một cách nào đó tôi không hiểu, từng tập được đóng dấu TRION TUYỆT MẬT. Đây rõ ràng là thông tin tốt.

Theo những gì tôi thấy, những hồ sơ này là về vài công ty mới thành lập - hai cái ở Thung lũng Silicon, California và một vài công ty khác ở Cambridge, Massachusetts - được Trion gần đây mua lại với những điều khoản về bảo mật tuyệt đối. “Hoạt động kín,” hồ sơ ghi vậy.

Tôi biết đây là chuyện lớn, chuyện gì đó quan trọng, và mạch tôi thực sự đập loạn lên. Từng trang được đóng dấu BÍ MẬT hoặc THÔNG TIN MẬT. Thậm chí ngay trong những hồ sơ tuyệt mật, được giữ ở văn phòng khóa kín của Giám đốc Tài chính như thế này, ngôn ngữ sử dụng vẫn khó hiểu, cứ úp úp mở mở. Có những câu, những đoạn như “Đề xuất mua lại sớm nhất” và “Phải giữ dưới tầm ra đa”.

Vậy là bí mật của AURORA nằm ở đây.

Tôi thật sự không hiểu được dù có miệt mài với những hồ sơ như thế nào. Một công ty dường như đã phát triển được giải pháp để kết nối các thành phần điện tử với quang học trong một mạch tích hợp. Tôi không biết thế có nghĩa là gì. Có ghi chú nói rằng công ty đó đã giải quyết được vấn đề “hiệu suất thấp của vật liệu bán dẫn”.

Một công ty nữa đã tìm ra cách để sản xuất hàng loạt mạch lượng tử. Được rồi, nhưng thế nghĩa là gì chứ? Một vài công ty khác hoạt động trong ngành phần mềm, nhưng tôi chẳng có khái niệm họ làm gì.

Một công ty gọi là Liên hợp Delphos. - công ty này thực sự lại tỏ ra thú vị - đã xây dựng được quá trình chế luyện và sản xuất một hợp chất hóa học nào đó gọi là inđi phốt phua, tạo thành bởi “tinh thể nhị phân từ nguyên tố kim loại và phi kim loại”, dù nó nghĩa là gì đi nữa. Thứ này có “thuộc tính hấp thụ và truyền dẫn quang học độc nhất vô nhị”, theo bản tường trình chi tiết của nó. Hình như nó được sử dụng để chế tạo một loại laser nào đó. Theo những gì tôi thấy, Liên hợp Delphos đã thao túng thị trường inđi phốt phua. Tôi chắc chắn rằng những đầu óc khá khẩm hơn tôi sẽ đoán ra được một lượng lớn inđi phốt phua thì làm nên được chuyện gì. Ý là, một người thì cần đến bao nhiêu laser cơ chứ?

Nhưng đây mới đến phần thú vị: Hồ sơ về Delphos được đóng dấu CHỜ MUA LẠI. Như vậy Trion đang thương thuyết để mua công ty này. Hồ sơ đầy thông tin về tài chính, chỉ là một đám mờ ảo trước mắt tôi. Có một tài liệu mười hay mười hai trang, một bản điều khoản chuẩn bị cho việc Trion mua lại Delphos. Dòng cuối hình như là Trion ra giá năm trăm triệu đô để mua công ty. Có vẻ như các viên chức của công ty, một đám nhà khoa học nghiên cứu từ Palo Alto, cũng như một hãng đầu tư vốn mạo hiểm đặt tại London sở hữu phần lớn công ty này, đã đồng ý với các điều khoản. Phải rồi, nửa tỷ đô hẳn có thể bôi trơn mọi chuyện. Họ chỉ còn mỗi việc tô thêm dấu chấm trên chữ i mà thôi. Người ta đã tạm lên kế hoạch cho ra một thông báo trong vòng một tuần tới tính từ bây giờ.

Nhưng tôi phải làm thế nào để sao chép những hồ sơ này? Sẽ lâu vô cùng - hàng tiếng đứng trước máy sao chép. Lúc này đã là sáu giờ sáng, và nếu Jock Goddard tới làm vào bảy giờ ba mươi, bạn nên tin rằng Paul Camilletti đến trước lúc đó. Vì vậy tôi thật sự phải cuốn xéo khỏi đây. Tôi không có thời gian để sao chép.

Tôi không thể nghĩ ra cách nào khác ngoài lấy chúng. Có lẽ chuyển vài hồ sơ từ đâu đó vào lấp đầy khoảng trống, và rồi...

Và rồi làm phát sinh đủ loại báo động ngay khi Camilletti hay trợ lý của hắn cố tìm hồ sơ AURORA.

Không. Ý tồi.

Thay vì thế, tôi lấy ra từ tám hồ sơ công ty, mỗi tập một hai trang quan trọng, bật máy phô tô lên và sao chép lại chúng. Trong chưa đầy năm phút, tôi đặt lại các trang giấy vào cặp hồ sơ và cho bản sao vào túi mình.

Tôi đã xong việc, và đến lúc cuốn gói khỏi đây rồi. Nâng một thanh trên tấm mành che cửa sổ của văn phòng phía trước lên, tôi ghé mắt nhìn ra để chắc chắn không có người đến.

Vào sáu giờ mươi lăm phút sáng, tôi đã trở lại văn phòng của mình. Suốt cả ngày hôm đó tôi sẽ phải mang theo mình những hồ sơ AURORA tuyệt mật này, nhưng như thế còn tốt hơn bỏ chúng lại ngăn kéo tủ với nguy cơ bị Jocelyn phát hiện ra. Tôi biết nghe có vẻ hoang tưởng, nhưng tôi phải dự trù rằng Jocelyn có thể sẽ lục lọi ngăn kéo tủ của tôi. Có thể chị ta là trợ lý hành chính “của tôi”, nhưng chi phiếu lương của chị ta là do Hệ thống Trion trả, không phải tôi.

Vào đúng bảy giờ, Jocelyn đến. Chị ngó đầu vào văn phòng tôi, nhướn mày và nói, “Chào buổi sáng,” với giọng điệu ngạc nhiên và đầy hàm ý.

“Chào buổi sáng, Jocelyn.”

“Anh đến sớm thật.”

“Ờ,” tôi lẩm bẩm.

Rồi chị nheo mắt. “Anh... anh tới đây một lúc rồi cơ à?”

Tôi thở hắt ra. “Chị không biết thì tốt hơn,” tôi nói.

Chương tiếp theo sẽ được cập nhật nhanh nhất đến bạn đọc !

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/29929


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận