Đứa Trẻ Giấy Chương 7

Chương 7
Ngồi ở bàn bên là đôi tình nhân trẻ đang làm nũng nhau.

Đang cầm đũa gắp hạt lạc xào cho vào mồm, chợt thoáng thấy anh chàng lúc nào cũng mỉm cười chăm chăm nhìn người yêu bất ngờ rời khỏi gương mặt đối phương...

Ngoảnh lại, tôi liền nhìn thấy Hà Tịch, cùng vô số ánh mắt - hoặc lén lút hoặc công khai, đang hướng về cô ấy.

“Hiếm khi nào được thấy em đến muộn.” - Tôi cười với Hà Tịch.

“Em vừa thực hiện xong một vụ mổ xẻ là vội vàng đi luôn” - Hà Tịch ngước mắt nhìn tôi, nói: “ Anh có giấy không? Cho em lau tay chút!”

“Hả...” - Tôi giật thót mình, “Mổ xong em vẫn chưa ... rửa tay mà đi ngay à?”

Hà Tịch tỉnh bơ chìa tay cho tôi xem

Mười ngón tay thon mảnh, trắng muốt và mềm mại. May mà không có vết máu nào.

“Đùa anh thôi, là do tắt đường!”. - Hà Tịch mỉm cười.

Trong mắt đồng nghiệp, Hà Tịch là cô gái vừa xinh đẹp vừa rất khác người, song dạo gần đây hình như cô rất hay cười trước mặt tôi.

Đây là nhà hàng Tứ Xuyên rất nổi tiếng. Tôi cố tình gọi mấy món tương đối cay cay, bởi tôi thích được nhìn Hà Tịch khi gương mặt cô ửng hồng và có những giọt mồ hôi lấm tấm nơi chóp mũi, một hình ảnh hoàn toàn trái ngược so với lúc thường ngày...

Trong lúc đợi món, tôi tường thuật vắn tắt lại câu chuyện về Chu Tiêm Tiêm cho cô hay.

Nguồn: truyen8.mobi/t106742-dua-tre-giay-chuong-7.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận