Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 168: Pháp trận cảnh giới truyền thừa

Mặc dù ngữ khí của hắn bình thản nhưng có sự uy nghiêm không thể cự tuyệt được.

Trong lòng Sara dâng lên sự kích động, một ý niệm quái dị sinh ra trong đầu nàng, hắn cố ý tránh né ta hay không đặt ta ở trong lòng.

Betty ngẩn ra, vội vàng nói: "Chờ một chút, đại ma pháp sư tiên sinh, tại sao ngài đem chúng ta vào nơi này?"Tiếu Ân ngước đầu lên, cước bộ dừng lại, hắn kinh ngạc hỏi:

Tiếu Ân dở khóc dở cười lắc đầu nói: "Ta giúp các ngươi giải quyết hắc quỷ pháp sư, vật cũng giao cho các ngươi. Ta còn có việc phải làm, thực sự không rảnh, nếu như các ngươi lo lắng, vậy nên rời khỏi đây nhanh đi."Petty chớp đôi mắt, hỏi:

Ba người phụ nữ nhìn nhau, Petty không vì vậy mà nổi giận, mặc dù khuôn mặt của nữ tinh linh này cũng đạt tiêu chuẩn, nhưng ngay cả tuyệt sắc như Sara, Tiếu Ân cũng không thèm để mắt, tự nhiên Petty không có đãi ngộ đặc thù.

Betty do dự một chút nói: "Đại ma pháp sư các hạ, hẳn ngài biết, một khi khe nứt không gian mở ra, trừ khi tới lúc đóng cửa, không ai có thể ra vào."

Mặc dù đây là sự thực, nhưng ngươi nói ra làm gì, không để cho ta ít mặt mũi nào cả.

Nếu Sara không lộ ra bộ mặt thực, các nàng chưa tìm được thiết phiến, các nàng đã ước Tiếu Ân sớm rời đi.

Nhưng Tiếu Ân từ chối khéo Sara, hơn nữa còn dùng lục thư để trao đổi mặt nạ nguyệt quang, sự cảnh giác của các nàng đối với Tiếu Ân đã giảm thấp. Cuối cùng Tiếu Ân làm theo ước định, chỉ liếc mắt nhìn qua một lúc, càng khiến các nàng sinh hảo cảm, thậm chí còn không e ngại nam tử có thực lực mạnh hơn các nàng.

Sara mỉm cười, dung nhân tuyệt mỹ của nàng rực sáng lên, chỉ tiếc Tiếu Ân có từ trường hồng trĩ, không tạo ra gợn sóng nào trong lòng hắn.

Sara khẽ cắn môi, ôn nhu cầu khẩn nói: "Đại ma pháp sư các hạ, ngài là bạn cố tri của dì Tiffany, cũng biết nơi này vô cùng nguy hiểm, chẳng lẽ ngài yên tâm để một mình Betty lưu lạc trong này?"Tiếu Ân chỉ ngón tay vào nơi này nói:

Biết rõ bộ dạng này của nàng tám chín phần là giả vờ, nhưng nếu không thèm để ý, dường như cũng không dễ dàng.

Trong đầu xuất hiện vài ý niệm, cuối cùng Tiếu Ân quyết định dứt khỏi các nàng.

Hắn mỉm cười nói: "Ba người các ngươi đều là pháp sư, có thực lực cường đại, chiếm ưu thế về địa hình, chắc tự bảo vệ được mình, cáo từ."Nói xong, thân hình của Tiếu Ân cử động, cứ như thế rời đi.

Sara rơi nước mắt, nàng nhìn bóng lưng Tiếu Ân, hàm răng cắn vào nhau, trong lòng xuất hiện cảm giác khổ sở.

Petty cứng mồm nửa ngày, cuối cùng nói: "Thế mà cũng rời đi, hắn có phải là nam nhân không?"Thân hình Tiếu Ân nhanh như điện rời khỏi tầm mắt của ba nàng.

Tốc độ của Tiếu Ân khi phát huy tới cực hạn chỉ để lại tàn ảnh, đợi mọi người có phản ứng, hư ảnh đã sớm biến mất, còn bản thân Tiếu Ân đã sớm biệt tung biệt tích. Ở trong núi, hai chân hắn nhẹ nhàng chạm đất, mỗi lần nhún chân giống như chạm phải lò xo bật ra xa.

Gió núi gào thét bên tai, khiến tâm tình Tiếu Ân thấy phấn khởi.

Nhưng rất nhanh, hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình, ngẩng đầu nhìn bầu trời, thấy ánh sáng đã ảm đạm.

Trong khe nứt không gian, trừ Hắc Toàn Phong ra, chắc không có ai dám di chuyển trong đêm tối.

Tiếu Ân tìm một vách núi, thi triển Hóa Thạch Thuật và Ngưng Thổ Thuật, tạo ra một nơi ở nho nhỏ.

Ở bên ngoài không thể có điều kiện tốt, nhưng ma pháp sư không giống thường nhân. Chỉ cần có sơn động, bọn họ có thể dễ dàng tạo ra chỗ ở.

Vào trong động, Tiếu Ân ngáp một cái thực to, đặt nhẫn bạch cốt sang một bên nói: "Đại nhân Corey, ta mệt rồi, muốn ngủ một giấc."Một đầu tiểu hắc long từ trong nhẫn chui ra, nó hồ nghi nhìn Tiếu Ân:

Trong lòng hắn xuất hiện niềm vui, đầu cốt long này có bản tính cao ngạo, ngay cả khi biết ta mượn sức hắn, hắn vẫn cho phép.

Đó không phải do nó bị khích tướng mà do trên người nó có một cỗ khí thế ngạo nghễ đặc thù.

Nói cho dễ nghe, đó là trên trời dưới đất, chỉ có nó là độc nhất. Nhưng nói khó nghe một chút thì là coi trời bằng vung, ngông cuồng ngang ngược, không ai bì kịp.

Nhưng nó có thể làm được điều này, bởi vì nó có thực lực, nó có thực lực mạnh mẽ không coi Tiếu Ân vào mắt.

Tất nhiên, sở dĩ nó giúp Tiếu Ân, mục đích lớn nhất là nó muốn mượn lực lượng của Tiếu Ân. Bởi vì ngoài Tiếu Ân ra, hắn khó có thể tìm được một đại ma pháp sư thứ hai trong khe nứt không gian.

Mà Tiếu Ân nhìn thấu điều này nên mới đưa ra yêu cầu đó.

Lấy mắt kính ra, Tiếu Ân không kiêng kỵ Corey, trực tiếp đeo lên mắt.

Corey kinh ngạc nhìn hắn, do dự một chút, cuối cùng hỏi: "Đó là vật gì?"Nếu như là mấy vạn năm trước, lúc nó cường thịnh, người như Tiếu Ân không có khả năng nói chuyện với nó. Nhưng nó bị nhốt trong khe nứt không gian mấy vạn năm, chưa từng nói chuyện với ai, cho nên sâu trong nội tâm của nó có dục vọng muốn nói chuyện với người khác.

Tiếu Ân giơ mắt kính lên nói: "Đây là sản phẩm luyện kim thuật, có thể giúp ta chìm nhanh vào giấc ngủ, ngài muốn thử không?"Tiểu hắc long nhìn mắt kính, vẻ mặt buồn bực.

Nhỏ như thế, làm sao nó thử được? Phải biết thể tích của nó cao hơn ba mươi thước, hơn nữa giờ phút này nó đã trúng pháp thuật tà ác, biến thành đống khô lâu, càng khó có thể ngủ được.

Nhìn tiểu hắc long hậm hực quay đầu, Tiếu Ân buồn cười, nhưng không biểu lộ ra, nằm trên mặt đất, tiến vào Nhất Hào không gian."Nhất Hào, phục chế lại hai tấm thiết phiến đó lại cho ta!" Tiếu Ân phân phó nói.

Hai tấm thiết phiến ghi lại một ma pháp.

Lộ tuyến ma pháp quá hùng vĩ, nói là ma pháp không bằng nói là ma pháp trận mới đúng.

Nhìn vài lần, ánh mắt Tiếu Ân lập tức thu lại, bởi hắn xem không hiểu, cho nên quay đầu nhìn phần giải thích.

Song những văn tự đó lại khiến Tiếu Ân đau đầu, bởi vì căn bản hắn không nhận biết được."Nhất Hào, đó là gì?"

Tiếu Ân tiến lại gần, yên lặng quan sát, từ từ, ánh mắt của hắn càng ngày càng sáng lên, toát ra tia sáng lộng lẫy.

Cuối cùng, khi Tiếu Ân xem toàn bộ văn tự, hắn thở dài một cái nói: "Đồ tốt, thực sự là đồ tốt."Trên hai cuốn lục thư có ghi lại hai ma pháp trận.

Nhưng trước mắt Tiếu Ân chưa thể sử dụng hai ma pháp trận này, muốn sử dụng hai ma pháp trận này, ít nhất phải có thực lực lục tinh đại ma pháp sư.

Hơn nữa hai ma pháp trận này không phải là ma pháp trận công kích, chúng nó chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi.

Nhưng tác dụng phụ trợ của nó có giá trị không kém gì sát lục kết giới và Hoàng Kim kết giới.

Theo giới thiệu, trong hai ma pháp trận có một ma pháp trận có tác dụng để lục tinh đại ma pháp sư xung kích cảnh giới ma đạo sĩ.

Trong ma pháp trận, có thể tổ hợp nguyên tố ma pháp thành một trạng thái đặc thù. Hay nói cách khác, ma pháp trận hình thành một kết giới nhỏ, ở trong kết giới này, lục tinh đại ma pháp sư có thể cảm nhận được trạng thái thần kỳ của ma đạo sỹ.

Nói cách khác, sử dụng ma pháp trận này, có thể khiến hạ cấp đại ma pháp sư sớm cảm ứng được thứ mà ma đạo sỹ có thể cảm ứng.

Đó là kinh nghiệm truyền thừa, dùng một loại kết giới để truyền thừa xuống.

Khi Tiếu Ân đọc giải thích về ma pháp trận, trong lòng hắn chấn động.

Cuối cùng hắn mới hiểu được, tại sao hai tộc Nguyệt Tinh Linh và mộc tinh linh lại dùng bất cứ giá nào, phái tất cả tộc nhân tinh linh đạt tới cảnh giới ma pháp sư chính thức tiến vào khe nứt không gian.

Bởi vì ma pháp trận này có giá trị đủ để hai tộc mạo hiểm.

Một khi nắm giữ được ma pháp trận này, số lượng lục tinh đại ma pháp sư trở thành ma đạo sỹ sẽ tăng lên một nửa.

Ma đạo sỹ đó, đó là danh từ khiến nhiều người hâm mộ.

Chỉ có cao thủ có cấp bậc đó mới có thể đứng trên đỉnh đại lục, mới có tư cách sánh vai cùng đám siêu cấp cao thủ như Yidikalun, Dida, Ibrahim.

Nếu như Nguyệt Tinh Linh và mộc tinh linh có được ma pháp trận siêu cường này, thì trong tương lai bọn họ có thể bồi dưỡng ra cường giả cấp bậc ma đạo sỹ.

Đối với hai chủng tộc này mà nói, có thêm mấy ma đạo sỹ, điều đó đại biểu cho điều gì?

Chỉ cần là người biết suy nghĩ sẽ hiểu được ý nghĩa trong đó. Có lẽ, sau ngàn năm nữa, Nguyệt Tinh Linh và mộc tinh linh sẽ trở thành bộ tộc tinh linh hùng mạnh nhất.

Nhìn ghi chép về ma pháp trận còn lại, mới biết giá trị của nó không hề thua kém ma pháp trận đầu tiên.

Giá trị của nó hết sức trân quý, nếu như rơi vào tay ma đạo sỹ, tất nhiên sẽ được ưu ái, nhưng rơi vào tay Tiếu Ân lại có chút tầm thường.

Bởi vì ma pháp trận còn lại là loại hình phụ trợ cho ma đạo sỹ.

Ngày xưa Dida có nói, không phải ma đạo sỹ nào cũng có kết giới, nhưng chỉ có cường giả có kết giới mới tiến giai thành truyền kỳ pháp sư.

Nhưng cũng chỉ có một khả năng mà thôi, thực sự muốn dựa vào kết giới biến nó thành lĩnh vực của truyền kỳ pháp sư, độ khó khăn cực lớn, chỉ sợ còn khó khăn hơn gấp trăm lần so với ma pháp học đồ muốn tiến giai thành ma đạo sỹ.

Ma pháp trận thứ hai này là loại ma pháp trận phụ trợ cho việc luyện tập của ma đạo sỹ, hơn nữa còn gia tăng sự lĩnh ngộ về kết giới.

Tác dụng của hai ma pháp trận này mặc dù khác nhau nhưng đối với cao cấp pháp sư mà nói, lại có sự hấp dẫn khó cưỡng lại được, Tiếu Ân cố hết sức mới kiềm chế được tâm tình dậy sóng của mình.

Hắn yên lặng nhìn hai ma pháp trận, xem yêu cầu chế tạo nó, từ từ khuôn mặt hắn lộ ra nụ cười khổ.

Hai ma pháp trận này xứng đáng được xưng là ma pháp trận nghịch thiên, nhưng muốn chế tạo hai ma pháp trận này cũng không phải chuyện đơn giản.

Việc khác không nói, riêng việc mỗi ma pháp trận cần một viên bát cấp ma hạch, căn bản đã không thể làm được.

Bát cấp ma thú đó, đó là lực lượng cường đại chỉ xếp sau Yidikalun. Đừng nói là Tiếu Ân, dù là ma đạo sỹ cũng chưa chắc thắng được bát cấp ma thú.

Dù sao ma đạo sỹ cũng phân chia cao thấp, cũng không phải ma đạo sỹ nào cũng có thực lực cường hãn như Dida đại tát mãn.

Cúi đầu trầm tư trong chốc lát, Tiếu Ân vẫn như trước, không nắm chắc có thể lấy đươc bát cấp ma hạch.

Lắc đầu, trong lòng hắn nảy sinh ý định ác độc, dù sao thời gian còn nhiều, chờ hắn đạt tới lục tinh đại ma pháp sư mới bàn tới vấn đề này.

Nếu như đến lúc đó còn không làm được, vậy chỉ còn cách mời đầu cốt long ra tay thôi.

Với thực lực của nó, đừng nói là bát cấp ma hạch, dù muốn lấy ma hạch của Hoàng Kim chi vương Yidikalun, chỉ sợ cũng không phải chuyện khó.

Có người này làm hậu thuẫn, Tiếu Ân bình tĩnh lại nhiều. Hắn thu liễm tâm thần, nhìn lên màn hình, bắt đầu tu luyện ma pháp chất chồng.

Ba trăm giờ thoáng cái đã trôi qua, màn hình biến mất, Tiếu Ân mới chậm rãi tỉnh lại.

May mà ở trong Nhất Hào không gian, nếu không không người nào có thể luyện tập liên tục trong vòng ba trăm giờ.

Từ từ đứng dậy, hai tay Tiếu Ân xoa vào nhau, liên tiếp những ma pháp phát ra từ tay hắn.

Trong đầu không ngừng hiện lên những lộ tuyến ma pháp mà hắn nắm giữ, từng ma pháp nối tiếp nhau, từ hạ cấp ma pháp tới cao cấp ma pháp, trong nháy mắt thuấn phát ra.

Thi triển xong tất cả ma pháp, Tiếu Ân bắt đầu thi triển ma pháp không có quy tắc, lúc là ma pháp công kích cấp ba, lúc là ma pháp phụ trợ cấp một, có lúc là pháp thuật vong linh hệ, năng lượng Hoàng Kim.

Đông đảo ma pháp hợp với nhau tạo thành ánh sáng rực rỡ, khiến Tiếu Ân chìm trong ánh sáng chói lọi.

Cuối cùng khi tất cả ánh sáng biến mất, Tiếu Ân mới lộ ra bộ mặt thoải mái."Chủ nhân, ngài phóng thích ma pháp có tính ăn khớp với nhau nhanh hơn một giây đồng hồ, chúc mừng." Giọng nói mừng rỡ của Nhất Hào vang lên.

Tiếu Ân mỉm cười, hắn biết sự cố gắng của mình không hề uổng phí."Chủ nhân, còn một tin tốt nữa."

Hai mắt Tiếu Ân mở lớn ra, vui mừng khôn xiết hỏi: "Thực không?"

Lục cấp ma pháp vòng phòng hộ và lục cấp ma pháp Hỏa Diễm Phong Bạo còn chưa tính, nhưng Tiêu Dung Thuật là ma pháp Tiếu Ân rất chờ mong.

Nếu nắm giữ ma pháp này có lẽ không đối phó được với truyền kỳ pháp sư, nhưng đối mặt với ma đạo sỹ cũng khiến cho bọn chúng kiêng kỵ không dám coi thường vọng động.

Tất nhiên, Tiếu Ân rất tin tưởng vào ma pháp này, nhưng hắn biết, Corey sẽ không quan tâm tới ma pháp này, bởi vì đầu cốt long đó quá đáng sợ."Nhất Hào, chiếu lộ tuyến ma pháp lên."

Tiếu Ân rùng mình, nếu một hai hắc quỷ pháp sư thì không sao, nhưng Nhất Hào nói một đám, đủ để hắn kiêng kỵ.

Nhẹ nhàng vung tay lên, Tiếu Ân lập tức rời khỏi Nhất Hào không gian.

Tháo mắt kính ra, chợt có khí tức nhẹ nhàng theo gió truyền tới.

Sắc mặt của hắn khẽ biến, đôi mắt đảo qua, ánh mắt nhất thời nhìn tiểu hắc long đang ngủ say, trong lòng ngẩn ra, trán Tiếu Ân nhất thời đen lại."Đại nhân Corey, bên ngoài có người tới." Tiếu Ân cười nói, mặc dù trong lòng hắn tức giận, nhưng không dám biểu lộ.

Tiểu hắc long ngẩng đầu lên hỏi: "Tại sao ta phải giết bọn chúng?"

Bộ tộc hắc long có quan hệ với quanh minh hệ thì cũng thôi đi, hắn thấy đầu cốt long này thi triển ma pháp Hoàng Kim, hiện giờ Huyết Tinh Linh có xú danh trong thế giới này cũng thuộc quang minh nhất hệ.

Tiếu Ân không biết được sự phân chia thế lực của chúng thần, nếu như còn xáo trộn như vậy nữa, Tiếu Ân tin tưởng, một ngày nào đó hắn gặp phải vực sâu đại ác ma, đầu cốt long này nói đó là vật cưỡi của quang minh thần. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

Tiểu hắc long chần chừ trong chốc lát nói: "Ta cũng không biết, bởi vì ta bị nhốt ở nơi này mấy vạn năm, trời mới biết ở ngoài xảy ra chuyện gì, có lẽ, hắc quỷ pháp sư đã quy thuận quang minh thần."Trong lòng Tiếu Ân cười nhạo, nhưng ngoài miệng lại nói:

Tiểu hắc long không nhịn được nói: "Đó là nơi chúng ta đã từng tới."Không biết vì sao, trong lòng Tiếu Ân trở nên khẩn trương, hắn vội vàng nói:

Nhưng trong lòng của hắn cũng không biết mình đang lo lắng cho Betty hay lo lắng cho Sara."Quản chuyện của các nàng làm gì?" Tiểu hắc long nói thầm một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, không hề để ý tới chuyện này.

Mặc dù trong lòng Tiếu Ân lo lắng, nhưng ý nghĩ lại càng tỉnh táo, hắn không lập tức lao ra tìm phiền phức, mà yên lặng lắng nghe tiếng động đang tới gần.

Hắn không tin những người này nhìn thấy ma pháp động do mình tạo ra sẽ quay mình bỏ đi luôn mà không có chút phản ứng nào.

Liếc mắt nhìn tiểu hắc long, Tiếu Ân biết, nếu mình chủ động lao ra, gặp phải nguy hiểm, Corey sẽ ra tay hỗ trợ, nhưng nếu làm vậy sẽ khiến Corey nổi giận.

Đã như thế, không bằng ở đây chờ bọn chúng tới khiêu khích, khi đó dù mình đánh không lại, cũng có chỗ dựa lớn.

Quả nhiên, một lát sau, ngoài của ma pháp động truyền đến tiếng hét kinh hãi, sau đó âm thanh đó nhanh chóng biến mất.

Tiếu Ân lạnh lùng cười, biết bọn chúng đã phát hiện ma pháp động do mình tiện tay tạo ra."Lộc cộc, lộc cộc!" Nghe tiếng động cổ quái truyền đến, Tiếu Ân đứng dậy, đôi mắt chuyển động, thân thể co rút lại, cẩn thận đặt huy chương nhất tinh ma pháp sư lên ngực.

Hắn chậm rãi bước ra ngoài, khuôn mặt lộ ra thần sắc khẩn trương.

Ở ngoài ma pháp động có bảy người, trong đó bốn người là hắc quỷ pháp sư, ba người còn lại thì hai tên là ma cung thủ tinh linh, và tên còn lại là tinh linh pháp sư.

Gặp phải tổ hợp này, Tiếu Ân miễn cưỡng nở nụ cười, hai tay hắn giật giật, dường như thấy bọn họ, cả người hắn chảy đầy mồ hôi lạnh, còn lau mồ hôi lên quần áo mấy cái.

Động tác của Tiếu Ân và vẻ mặt của hắn đều rơi vào trong mắt của bảy người kia, ánh mắt của bọn họ nhìn vào vạt áo của Tiếu Ân, thấy huy chương nhất tinh ma pháp sư, tất cả đều lộ ra ánh mắt trào phúng."Nhất tinh ma pháp sư, ngươi từ đâu đến?" Tên Huyết Tinh Linh cầm ma pháp trượng dò hỏi.

Huyết Tinh Linh cùng Nguyệt Tinh Linh và mộc tinh linh đều giống nhau, đều cùng chủng tộc tinh linh.

Nhìn vẻ bề ngoài của bọn họ, rất khó phân biệt được sự khác nhau giữa bọn họ. Đặc biệt là lỗ tai nhọn hoắt của bọn họ, càng độc nhất vô nhị.

Trong lòng Tiếu Ân thấy kỳ lạ, Corey làm thế nào phát hiện ra ba tinh linh này là Huyết Tinh Linh."Khụ, khụ, ta là Tiếu Ân, nhất tinh ma pháp sư của đế quốc Cát Hãn, xin hỏi ba vị là…"

Tên Huyết Tinh Linh pháp sư nhíu mày, nói: "Tiếu Ân pháp sư, bằng hữu của ta loạn ngôn, ngươi không nên nghe những lời điên khùng của hắn."Đôi mắt của tên pháp sư kia lộ vẻ hung ác, nhưng đối với Huyết Tinh Linh pháp sư, dường như có sự kiêng kỵ sâu sắc, cho nên không dám nói tiếp, chỉ hừ nhẹ một tiếng, sau đó quay đầu đi chỗ khác.

Tiếu Ân đoán được thực lực của bọn chúng từ năng lượng dao động trên người bọn chúng.

Trong bảy người này, tên Huyết Tinh Linh pháp sư cầm ma pháp trượng là lợi hại nhất. Cường độ năng lượng của hắn, thậm chí còn hơn cả Tiếu Ân lúc mới tiến vào khe nứt không gian.

Nếu tu luyện thêm mười, hai mươi năm nữa, vị Huyết Tinh Linh pháp sư này có khả năng lớn tiến giai thành đại ma pháp sư.

Hiện tại nhiều nhất hắn mới năm mươi tuổi, trước sáu, bảy mươi tuổi trở thành đại ma pháp sư, chắc chắn tiền đồ sẽ không thể đo lường được, dù là ma đạo sỹ, thậm chí truyền kỳ pháp sư, cũng có thể đạt được.

Do hắn có thực lực cường đại như thế, nên hắn mới cầm đầu được bảy người này.

Sắc mặt Tiếu Ân đỏ bừng, ánh mắt thoáng nhìn qua người tên hắc quỷ pháp sư, thu hồi vẻ sợ hãi lại, nở nụ cười tươi nhìn về phía Huyết Tinh Linh pháp sư."Ma pháp sư tôn kính, ta tất nhiên tin ngài, xin hỏi ngài là…"

Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, kinh ngạc đánh giá Khoa Đốn, cẩn thận hỏi: "Khoa Đốn các hạ, hiện tại đã khuya, nếu như ngài không ngại, mời người vào trong nghỉ ngơi."Khoa Đốn giơ tay chặn lại nói:

Nhất thời, tên hắc quỷ pháp sư có diện mạo dữ tợn chậm rãi tiến lên.

Tiếu Ân kinh hãi lắp bắp hỏi: "Ngươi, ngươi muốn làm gì?"

Đột nhiên Tiếu Ân lĩnh ngộ được điều gì đó, hét lớn: "Khoa Đốn các hạ, ta mang người đi…"Khoa Đốn nở nụ cười xem thường, tên hắc quỷ pháp sư bĩu môi, buồn bực lui xuống.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-168/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận