Dị Giới Suy Thần Chương 7 : Thí nghiệm. (1+2)

Dị Giới Suy Thần
Tác giả: Tiểu Ngư Hung Mãnh

Chương 7: Thí nghiệm. (1+2)

Dịch: Thụy An An
Biên tập: Cửu Thiên
Nguồn:


Sáng sớm ngày thứ hai , Lôi Lôi ngồi xe ngựa đi tới phủ Tân Khắc Lan, mắt thấy không có kẻ nào hạn chế tự do của hắn, Lôi Lôi thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như mọi chuyện trở nên xấu đi, hắn sẽ rất dễ dàng đào hôn.

Phủ của thân vương Tân Khắc Lan tọa lạc cách đế đô không xa, là một chỗ sơn minh thủy tú, hoàn cảnh ưu nhã, cây xanh thành ấm, nếu so với phủ đệ của những nhân vật quý tộc khác thì nơi này thật sự rất yên tĩnh, thanh nhã.

Lôi Quân nhẹ nhàng gõ vòng đồng ở trên cửa của phủ đệ thân vương, một người hầu cao lớn bước ra mở cửa, hắn trừng hai con mắt nhìn Lôi Quân, một giọng nói cộc cằn quát lên: "Cần gì?"



"Thiếu gia nhà của chúng ta muốn cầu kiến Kim Đình thân vương các hạ, đây là danh thiếp. " Lôi gia đem danh thiếp đã chuẩn bị đi tới, người hầu kia nhìn thoáng qua, vung tay lên: "Vào đi. "

Giờ phút này gặp lại Tân Khắc Lan, hắn cảm thấy hình tượng rất khác nhau, mặc dù vẫn hạc phát đồng nhan *, nhưng thần sắc lại rất uy nghiêm thần thánh, hai mắt như điện, một thân pháp bào màu tím có đính chín khỏa kim tinh, trong thiên hạ người có tư cách mặc pháp bào này thực không vượt quá năm người.

"Ta đã nghĩ ra một phương pháp, có lẽ có thể phép cho ngươi hấp dẫn được nhiều ma lực, ngươi có muốn thử không? " Tân Khắc Lan vừa thấy Lôi Lôi, liền lập tức hỏi, trong mắt hắn lấp lánh quang mang hưng phấn, trông thực giống những quái nhân bác học.

Lôi Lôi đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn theo Tân Khắc Lan đi vào một căn phòng thí nghiệm.

Phòng thí nghiệm của ma pháp sư luôn được bố trí rất nhiều pháp trận phòng ngự. Đương nhiên phòng thí nghiệm của Tân Khắc Lan cũng không ngoại lệ. Lôi Lôi được tham quan phòng thí nghiệm của Tân Khắc Lan không khỏi cảm thán, thật quá ư là thần kỳ.

Theo động tác và chú ngữ ngâm xướng của Tân Khắc Lan, một cự tháp màu trắng ngà từ trong hư không chợt hiện ra, rất hiển nhiên, chính Tân Khắc Lan đã làm biến đổi không gian để sau đó, đem phòng thí nghiệm của mình giấu vào trong. Pháp trận ma pháp cao thâm như thế, trừ Tân Khắc Lan ra, không ai có thể mở được. Kẻ nào không được sự đồng ý của hắn sẽ không cách nào tiến nhập vào phòng thí nghiệm.

Cự tháp không có cửa ra vào, Tân Khắc Lan hướng Lôi Lôi vung ống tay áo, một đạo kình lực nhu hòa nâng hắn chậm rãi bay lên tới đỉnh tháp, từ nơi này có thể thưởng lãm cảnh sắc bốn phía xinh đẹp tuyệt trần, nhưng từ bên ngoài lại căn bản không cách nào nhìn vào bên trong cự tháp.

Bên trong cự tháp thực sự là lớn hơn tưởng tượng của Lôi Lôi rất nhiều, ánh sáng của ma tinh như chiếu sáng cả tòa tháp. Có một căn phòng nhỏ ở bên cạnh cầu thang xoắn ốc. Lôi Lôi có thể cảm nhận được ma lực đang phát ra nhè nhẹ từ sau cánh cửa.

Tân Khắc Lan dẫn theo Lôi Lôi đi tới trước cửa phòng, vươn tay điểm một dấu ấn phía trên cửa, một đạo lưu thủy quang hoa hiện lên, cánh cửa tự động mở ra.

Lại một lần nữa Lôi Lôi thực sự ngạc nhiên, căn phòng có kích thước bằng với sân bóng đá ở trường. Nhìn thấy vẻ mặt hắn ngẩn ra, Tân Khắc Lan giải thích: "Đây là không gian thi triển pháp thuật. Ma pháp thí nghiệm cần phải có không gian rất lớn mới có thể thực hiện. Ta còn có mấy phòng thí nghiệm lớn bằng cả kinh đô. "

Lôi Lôi âm thầm sợ hãi than, hắn nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy một loạt tủ kéo dài đến tận cuối phòng, mà chính giữa phòng có rất nhiều bàn, trên bàn lại có rất nhiều khí cụ cổ quái, điều này làm cho Lôi Lôi nhớ tới những phòng thí nghiệm quy mô ở các trường đại học của địa cầu.

"Ngồi đi. " Tân khắc lan tiện tay phất một cái, một cái ghế xuất hiện trước cái bàn, hắn tự đi đến tủ lấy đồ.

Lôi Lôi tò mò đánh giá phòng thí nghiệm, chờ hắn quay đầu lại, Tân Khắc Lan đã đem mấy cái đĩa đến trước mặt Lôi Lôi.

"Cái này là thất hệ ma tinh, được ta nghiền nát chế thành phấn mạt, ngươi thử ăn một chút, xem có thể hấp thu ma lực hay không. "

Nhìn đĩa chứa ma tinh phấn mạt đủ mọi màu sắc, Lôi Lôi có chút buồn cười, chưa nghe có ai nói chuyện ăn ma tinh cả, không biết mùi vị thế nào?

"Không có độc, yên tâm ăn đi. " Tân Khắc Lan thấy Lôi Lôi cười khổ, tưởng rằng hắn lo lắng có độc, liền giải thích: "Ma tinh chỉ là do một ít quáng vật nguyên tố kỳ quái ngưng tụ thành, trừ bỏ độc hệ ma thú ma tinh ra, những ma tinh còn lại đều không có độc tính. "

Lôi Lôi lấy tay chấm một ít hỏa ma tinh phấn mạt màu đỏ cho vào đầu lưỡi, nếm không thấy mùi vị gì , hỏa ma tinh phấn mạt pha với nước bọt được Lôi Lôi nuốt vào bụng.

Tân Khắc Lan cùng Lôi Lôi nhìn nhau, qua một hồi lâu, hắn hỏi: "Có phản ứng gì không? "

"Không có phản ứng. " Lôi Lôi lắc đầu: "Một chút cảm giác cũng không có. "

"Vậy thử một loại ma tinh phấn mạt khác xem. " Tân Khắc Lan có chút thất vọng.

"Được."

Dù sao không có độc, Lôi Lôi đương nhiên không lo, hắn lại nuốt thử từng loại ma tinh phấn mạt, tuy nhiên, chờ hồi lâu cũng không có phản ứng gì.

"Xem ra ngươi cùng ma thú vẫn còn có chỗ khác nhau, bởi vì ma thú có thể thông qua cắn nuốt ma tinh của ma thú khác để tiến hóa. " Tân Khắc Lan thất vọng nói: "Rất rõ ràng, ngươi không được. "

Lôi lôi nghe xong trợn tròn hai mắt, Tân Khắc Lan thế nào lại đem mình thí nghiệm như là ma thú.

"Thí nghiệm kế tiếp. " Tân Khắc Lan dẫn Lôi Lôi đi tới góc phòng, chỉ vào một thủy mạc nói: "Dùng Hỏa cầu thuật oanh kích nó, đến khi nào ma lực của ngươi hao hết thì thôi. "

Lôi Lôi gật đầu, hai tay vươn ra, từng hỏa cầu nhằm hướng thủy mạc ném tới, nhưng ngay cả một chút bọt nước cũng không văng ta, hỏa cầu to bằng nắm tay vừa tiếp xúc với thủy mạc lập tức tan biến.

Tân Khắc Lan cũng không quan sát hắn, bỏ đi sang bàn điều chế dược hoàn.

Rất nhanh, nửa giờ trôi qua, ma lực cuồn cuộn trong người Lôi Lôi đều biến thành hỏa cầu, dường như vô cùng vô tận, hai tay hắn cử động theo quán tính, tâm tư vừa chuyển, hai tay huy vũ, hỏa cầu phóng ra liên tục!

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Vô luận động tác Lôi Lôi ra sao, hỏa cầu cũng có thể theo tâm niệm hắn không ngừng phóng ra, sau đó hắn dùng cả mười đầu ngón tay phóng ra hỏa cầu, từng điểm hỏa tinh từ đầu ngón tay bay ra với tốc độ kinh người, hướng về thủy mạc, trong phút chốc, thủy mạc có chút rung động.

Lôi Lôi càng chơi càng cao hứng, loại cảm giác này thật sự giống như võ lâm cao thủ trong truyền thuyết, trong tâm tư hắn chợt hiện lại những chiêu thức võ thuật mà hắn từng xem trên tivi, giờ đây hắn bắt chước lại, dùng các bộ vị của mình phóng ra hỏa cầu.

Đang chuyên tâm điều chế dược hoàn, Tân Khắc Lan bỗng cảm thấy trong căn phòng có chút khác thường. Hắn ngẩng đầu lên vừa đúng lúc chứng kiến cảnh Lôi Lôi há mồm phun ra hỏa cầu. Đây vẫn còn là người sao? !

Sau đó, từ trên đỉnh đầu, một hỏa cầu bay ra. Tiếp theo, Lôi Lôi ngoắc mông một cái, một đoàn hỏa cầu lại từ mông hắn bay ra ngoài!

"Quái vật! "

Tân Khắc Lan thầm thở dài, tự cho mình kiến thức rộng rãi nhưng hắn không có nghe nói qua trên đời này có ai lại dùng mông để phóng thích Hỏa Cầu thuật. Nói về Hỏa Cầu thuật, hắn cũng không phải người bình thường có thể so sánh nhưng cũng không thể như tiểu tử này tùy tâm sở dục, mà cũng không thể phóng thích ra nhiều hỏa cầu đến thế. Không trách sao hôm trước, tên pháp sư kia lại kinh ngạc như vậy.

"Hi hi......"

Hỏa cầu dày đặc đã phá được thủy mạc khiến cho Tân Khắc Lan ngẩn người ra. Khi làn khói nhẹ tan đi, Lôi Lôi đã đình chỉ động tác.

"Lão đầu, cái kia......Hỏng rồi. "

Tân Khắc Lan sâu trong đáy lòng rên rỉ một tiếng, có chút ngoài ý muốn nhìn Lôi Lôi, đây chính là lục cấp ma pháp trung thủy kính nha, lại bị tiểu hỏa cầu kích phá, tiểu tử này thật sự là quái vật.

"Ngươi bây giờ cảm giác thế nào? " Tân Khắc Lan lắc đầu, đem tâm lý đang rung động trấn an, hướng Lôi Lôi hỏi: "Có cảm giác được ma lực tiêu hao không?"

Lôi Lôi nháy nháy mắt, cẩn thận kiểm tra biến hóa trong cơ thể, nói: "Ách......Ta cảm giác được có chút mệt mỏi, ngoài ra......Có chút nóng lên, hình như là vậy. "

Tân Khắc Lan tay xoa xoa trán, sau đó tức giận hướng lôi lôi kêu lên: "Tên tiểu tử nhà ngươi nhảy lên nhảy xuống, đương nhiên là phải mệt mỏi, nhìn bản mặt ngươi mồ hôi nhễ nhại, không nóng mới là lạ! Ý ta là hỏi ngươi có cảm giác choáng váng, hoặc là không còn chút sức lực, hoặc những cảm giác nào giống vậy hay không. "

"Không có! " Lôi Lôi như chém đinh chặt sắt lắc đầu.

Tân Khắc Lan không nói ra nhưng trong lòng hiểu rõ, một giờ liên tục phóng thích hỏa cầu với mật độ dày đặc, cho dù là trung cấp ma pháp sư cũng sẽ cảm giác ăn không tiêu. Tên tiểu tử này dĩ nhiên một điểm cảm giác cũng không có, hắn trong thân thể rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu ma lực a? !

Ánh mắt cổ quái nhìn Lôi Lôi một chút, Tân Khắc Lan ngoắc hắn lại, nói: "Đến đây. Uống hoàn thuốc ta vừa phối chế xong. Không cần lo lắng. Dược hoàn này chỉ có tác dụng bổ sung ma lực. "

* hạc phát đồng nhan: tóc trắng như lông hạc, mặt hồng hào như mặt trẻ con, ý nói già nhưng vẫn tráng kiện khỏe mạnh.


Lôi Lôi ngồi xe ngựa đi tới phủ Tân Khắc Lan, mắt thấy không có kẻ nào hạn chế tự do của hắn, Lôi Lôi thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như mọi chuyện trở nên xấu đi, hắn sẽ rất dễ dàng đào hôn.

Phủ của thâLôi Lôi đi tới trước cái bàn, uống hết bình chất lỏng tinh khiết có màu như lam bảo thạch, sau đó nói: "Mùi vị không được ngon cho lắm. "

Tân Khắc Lan tức giận đến suýt nữa ngất đi, hắn hung hăng gõ đầu Lôi Lôi một cái, kêu lên: "Đây chính là dùng hơn mười loại cực kỳ trân quý tài liệu mới phối chế thành hồi phục dược thủy, chỗ thuốc vừa rồi ngươi uống, có thể bán đi rẻ nhất cũng năm mươi vạn kim tệ ......Tức chết ta rồi! "

Năm mươi vạn kim tệ ? !

Lôi Lôi cũng bị dọa cho giật mình, chính mình vừa rồi uống một chút mà lại đáng giá năm mươi vạn kim tệ?

Một kim tệ bằng mười ngân tệ, một ngân tệ bằng mười đồng tệ, một đồng tệ bằng một khối tiền, chính mình vừa rồi uống một chút......Năm ngàn vạn lần!

"Lão đầu......" Lôi Lôi chỉ vào Tân Khắc Lan, run giọng kêu lên: "Ngươi thật là giàu có a! "

Tân Khắc Lan lườm hắn một cái, đoạn nói thầm: "Ma pháp sư chính là nghề nghiệp phi thường hao phí kim tiền , tùy tiện một khối ma tinh, một chút phẩm dùng ma pháp, đều là một con số trên trời. Tỷ như vừa rồi ngươi uống dược thủy hồi phục cấp tốc, mặc dù giá trị phi thường cao, nhưng trong lúc hai ma pháp sư quyết chiến, nếu là ma lực của ngươi hao hết toàn bộ, thì nó chính là bảo bối cứu mạng. Lôi tiểu tử, nếu ngươi muốn trở thành một ma pháp sư xuất sắc, điều đầu tiên là phải có tiền. Mà cũng thật may mắn là Lôi gia các ngươi vẫn còn của ăn của để."

Lôi gia......

Lôi Lôi cười khổ một tiếng, qua vài ngày có lẽ chính mình phải bỏ nhà đi bụi, còn có thể trông cậy vào cái gì đây chứ?

"Bây giờ cảm giác thế nào? " Tân Khắc Lan nhìn Lôi Lôi hỏi.

Cẩn thận kiểm tra biến hóa trong cơ thể, Lôi Lôi phát hiện, chất lỏng màu lam sau khi uống xong biến thành một tia lạnh như băng lưu chuyển trong cơ thể, sau đó thông qua vùng bụng dưới biến mất.

"Có chút động tĩnh. " Lôi Lôi vui mừng lẫn sợ hãi đem tình trạng biến hóa nói lại cho Tân Khắc Lan.

"Bụng dưới......" Tân Khắc Lan ngắt râu mép, bắt đầu trầm tư liễu, qua một hồi lâu, hắn mới mở miệng nói: "Rất kỳ quái, chẳng lẽ của ngươi ma tinh ngưng kết tại vùng bụng dưới sao? "

Khi Tân Khắc Lan lập lại mấy từ "vùng bụng dưới", ánh mắt hắn gắt gao như muốn nhìn xuyên qua Lôi Lôi, khiến Lôi Lôi sợ đến nỗi vội vàng dùng hai tay che kín lại.

"Ngươi muốn làm gì?! "
truyện được lấy từ website tung hoanh
Lúc Lôi Lôi nói lời này, bộ dáng giống như là một tiểu cô nương cố bảo vệ trinh tiết trước mặt một sắc lang .

Tân Khắc Lan sửng sốt, lập tức nở nụ cười: "Ta chỉ là muốn tìm ra vị trí ma lực chi nguyên của ngươi , cần gì khẩn trương vậy? "

"Ta không khẩn trương mới là lạ! " Lôi Lôi trong lòng nói thầm: "Ánh mắt ngươi thật sự là quá......tà ác a! "

"Vị trí ma lực chi nguyên của từng người thực không giống nhau. " Tân Khắc Lan vừa lục tìm vật gì trong tủ, vừa giải thích: "Để dung nạp được nhiều ma lực thì ma pháp sư hoặc là sử dụng phương pháp minh tưởng hoặc là phát triển ma lực chi nguyên của chính mình. Cái gọi là cửu cấp, trên thực tế, chính là cấp bậc phát triển của ma lực chi nguyên."

Đây là lần đầu tiên Lôi Lôi tiếp xúc kiến thức ma pháp, hắn suy nghĩ một chút, hỏi: "Vậy cấp bậc cao nhất của ma pháp sư là cửu cấp sao? Hình như ngài là cửu cấp thánh ma đạo sĩ, vậy ma lực chi nguyên của ngài có hình dạng gì? "

Tân Khắc Lan ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục tìm kiếm, hắn quay lưng về phía Lôi Lôi nói: "Việc phân chia thành cửu cấp chỉ là nhằm vào vạn vật chúng sanh mà nói. Siêu việt hơn cả cửu cấp ma pháp sư chính là pháp thần. Nhưng mà ta nghĩ còn có tồn tại lợi hại hơn cả pháp thần. Dù sao, ta vẫn chưa có dịp gặp được. Ta chỉ nghe sư phụ từng nói qua, cảnh giới cao nhất của ma pháp sư chính là phải đem toàn thân hóa thành ma lực chi nguyên, trực tiếp cùng năng lượng thiên địa câu thông....Cũng có khi, cảnh giới mà sư phụ ta đề cập qua cũng chỉ là cảnh giới pháp thần."

Lôi Lôi le lưỡi, nếu toàn thân đều là ma lực chi nguyên thì không thể nào là con người nữa rồi, mà chính là ma pháp di động. Khó trách người ta xưng tụng là pháp thần.

"Uống nó đi. "

Lúc này, Tân Khắc Lan đã tìm được vật hắn muốn tìm.

Lôi Lôi tiếp nhận một chiếc bình nhỏ chứa dược thủy màu xanh biếc, nhíu mày hỏi: "Đây là cái gì? "

"Ma lực sắc tề. " Tân Khắc Lan nhàn nhạt trả lời: "Một loại dược tề rất bình thường. Công dụng của nó là làm cho ma pháp sư cảm giác được rõ ràng ma lực trong thân thể mình và hướng di chuyển của nó. Nó......"

Lôi Lôi mới vừa nghe được một nửa, đã ngửa đầu uống cạn bình Ma lực sắc tề. Tân Khắc Lan, sắc mặt cổ quái, nói tiếp: "Tuy nhiên, nó cũng có một chút tác dụng phụ. Bất quá, nó không có tổn hại đến cơ thể. "

Rất nhanh, Lôi Lôi đã nhận biết tác dụng phụ theo như lời Tân Khắc Lan nói là gì !

Nguồn: tunghoanh.com/di-gioi-suy-than/chuong-7-5p3aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận