Nghịch Lửa Chương 44


Chương 44
Lời Lâm Vãn Thu khiến Bạch Thuật Bắc triệt để cứng họng.

Anh 3fngồi ngay 0ngắn trên 54chiếc ghế fdựa, đôi b9đồng tử d2đen lay láy 3 thảng thốt nnnnhìn tấm 8b lưng gầy ge8 ò và mệt mee ỏi của c6 ô, như thể 8anh đang 8c hìn một 0c gười hoàn 6 toàn xa lạ.



Lâm 91 Vãn Thu không p9 hải như 48 vậy, lúc 87 trước cũng cc9 ó những 6 lần cô giận d7 ỗi, chống bađối với 62anh, nhưng c92 hỉ cần danh xuống 1 nước, cô 9a ập tức 2d xuôi theo. 4 © BDiendanLeQuyDon.com Bạch Thuật f Bắc biết d lần này c22 ơn giận e2 của Lâm e ãn Thu không 9đơn giản n4 hư những c lần trước, 2 nhưng anh v11 ẫn có tự t4 in khiến cc ô lần nữa m2 ỉm cười v3 ới mình.

Anh 6 khẽ nghiêng 14tới trước, 93hai bàn tay f9đan vào enhau rồi 6đặt dưới 6cằm, mấp amáy đôi 10môi: "Những dtấm hình 25kia….Kẻ 7gửi đến 99cho em, chắc 9chắn có 8mục đích 9xấu, sao 4em có thể bdễ dàng dabị đánh alừa."

Lâm 5Vãn Thu không 3trả lời, 5chỉ là, 87những ngón 2tay dưới 90tấm chăn f4bắt đầu f4cuộn tròn.

Bạch a4Thuật Bắc atất nhiên 2không phát d7hiện được, 3tiếp tục bnói: "Anh bbđã cho người 65đi điều 9tra rồi. 3 © DiendanLeQuyDon.comVãn Thu, 5anh chưa 41biết rõ 5mục đích 3chính của 87kẻ đó, 4nhưng chắc 29chắc kẻ 9đó hi vọng 4vợ chồng 6achúng ta 6sẽ xảy 28ra xào xáo, 8hiểu lầm 2không đáng."

Lúc 0fnày, Lâm d3Vãn Thu mới f3khàn giọng c9ngắt lời 58anh: "Vậy bviệc Cố 2btiểu thư 7trở lại, 71vì sao anh 2không nói echo tôi biết."

Bạch 91Thuật Bắc 62liền á 1khẩu, khẽ 0dhạ mi mắt.

Lâm 09Vãn Thu bật 4ra tiếng 8cười châm e2biếm: "Có 0ephải anh 4cảm thấy ffchả cần 9thiết, hoặc 86là, tôi 1đối với 80anh chẳng 88quan trọng?"

Nói 9đoạn cô 92chống người 56ngồi dậy, 12quần áo 24bệnh nhân fkhoác trên 2người rộng 66thùng thình 76lại lỏng b8la lỏng 9lẻo, khiến 5angười ta edsinh ra cảm 1bgiác thương 2xót vô ngần.

Bạch 46Thuật Bắc fgiơ tay muốn 3ađỡ cô, 4lại bị 42cô  nghiêng 48mình né etránh, hàng 64lông mày cđen như fmực bất agiác nhíu ddchặt.

Thần 4asắc Lâm 56Vãn Thu xám 2axịt, sắc amôi trắng 9anhợt, cất efgiọng phều bphào: "Bạch 53Thuật Bắc, 23tôi chỉ e9muốn biết, 7từ lúc e2sống chúng 4với nhau, fanh đã bao 2giờ tôn b6trọng tôi e8chưa? Hoặc 22nói đúng 4hơn, anh b3có tôn trọng cvợ của eanh không?"

Cổ b2họng Bạch 8Thuật Bắc arát đau, c2hồi lâu e9sau cũng 5fkhông biết 7trả lời 0fnhư thế 4nào.

Anh 8dthật sự 1không nghĩ abtới việc 9cần nói 8cho Lâm Vãn 5Thu biết 9chuyện Cố e9An Ninh trở 67về, thoạt 8ađầu là ecó ý lảng atránh, tiếp 6sau lại ccảm thấy. 0 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . a8 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 8dThu dù biết 9hay không 47cũng chẳng d5quan trọng. c © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ, e7Lâm Vãn 54Thu quá nhu 6thuận, quá bhiểu chuyện 24nên trong 1tiềm thức acủa anh 3dcàng lúc fcàng bá 6đạo.

Lâm 95Vãn Thu thấy 8fBạch Thuật d0Bắc không fđối ứng f5được, 82trái tim 9ccàng lạnh 4ngắt. Trong 3lòng cô 34nhẫn nại, ekìm nén 54quá lâu 26rồi, đã 24mệt mỏi 2lắm. Bây 1giờ cô ekhông muốn 5btự đày 0dđọa mình 1nữa. Cuộc 9hôn nhân 0này đã 61cho cô thấy 87rõ sự bất blực của 62bản thân evà sự phũ 4phàng của 3người đàn eông này.

"Ly efhôn đi."

Lâm 0bVãn Thu nói 38ra câu ấy dmột cách e0nhẹ tênh, dđáy lòng 5cuối cùng 8đã bình 8lặng, không bcòn phải ecchịu đựng 02những gợn 9esóng nhấp dcnhô hành 6hạ. Bạch ddThuật Bắc 74bỗng nhiên b3ngước mặt, 1nheo hai mắt: d"Em ——"

Lâm cVãn Thu cực a9kì bình 4tĩnh, nhìn cthẳng vào abđôi mắt 4sắc lạnh, bbén nhọn 5của anh: f0"Thật 37ra anh chỉ 1emuốn tìm adngười có ethể khiến 4danh yên tâm, atới chăm afsóc Manh 60Manh. Anh ecvốn dĩ cakhông hề 1byêu tôi, 1fbây giờ 1người anh 8yêu đã 4etrở lại, athân là abảo mẫu, 96tôi nên dtự động 58rút lui."

Mi aatâm Bạch b5Thuật Bắc e9lõm sâu, 5hai màu trắng 7đen biến echuyển liên 9tục trên 5gương mặt, c2mắt hau cháu nhìn 4cô, tựa 37như một 4giây kế 26tiếp sẽ f0nhào lên, 29cắn trúng ddtĩnh mạnh 0cnơi cổ 1ccô.

Lâm fVãn Thu chẳng 71còn gì để 1sợ, trái 9tim cũng 84đã tê dại aerồi, còn f5có gì khiến fcô phải 0sợ nữa?.

"Nếu 88như anh ngại fảnh hưởng 66tới địa 8vị Thượng 81tá của 5mình, anh 3acó thể 70tùy ý lực 8chọn bất e7kì lí do 2gì. Chỉ ecần để 4tôi được 6tự do, điều 9kiện gì 74tôi cũng 6đồng ý."

Bạch 73Thuật Bắc 8cnghe được 6bcâu này, 94sự bình 37tĩnh hoàn 0toàn bay 3biến, khóe 0miệng nhếch 66thành vòng 3cung giễu fcợt, cười 9clạnh một d8tiếng: "Sao? 7Có thể etùy ý lựa 6chọn bất 56kì lý do 7aà? Trong felòng em, 83tôi là loại 0người đểu 5cáng, bỉ 3ổi như 29vậy?”

Khóe d2môi Lâm 99Vãn Thu giật fgiật, không 8phủ nhận.

Bạch aThuật Bắc 8echỉ cảm 3thấy toàn ethân loạng 70choạng, 7như đang 8đứng ngay 1emép bờ 1vực thẳm. b © DiendanLeQuyDon.comAnh thừa 2nhận bản 60thân chẳng cphải là 3loại tốt 63đẹp, hơn 6enữa, ban 66đầu anh 22đến với 84Lâm Vãn 36Thu, đúng 27là mang theo abmục đích cckhông trong 9sáng. Tuy danhiên, anh 3những tưởng b1cô yêu anh ađến tận cfxương tủy. bd © DiendanLeQuyDon.comNgười từng anhất mực dmê luyến 5sùng bái 6fanh, bây 21giờ quay 6angoắc 180 6độ, bình bthản nói 51ra yêu cầu 4ly hôn, điềm 16nhiên ngầm alên án, 5dchỉ trích canh.

Lồng 8ngực Bạch 2Thuật Bắc d5như bị f1nện đá 6tảng, khắc 01chế nỗi 3đau nhói, bctrấn tĩnh 0mở miệng: ae"Em nhất 2định phải 8dly hôn?"

Đốt 0ngón tay 0Lâm Vãn 5Thu bất 3giác rụt eelại, quả 8quyết gật 25đầu, cực 23kỳ kiên fđịnh trả 31lời: "Vâng"

Bạch 2Thuật Bắc 5fbỗng dưng 99đứng lên, 3elửa giận etrong ánh 7mắt khi 1mờ khi tỏ, 1etức nghẹn 3dđến mức 6lồng  ngực ecphập phồng, 3dnhưng giọng 2ađiệu vẫn 8lạnh nhạt: e0"Như e5em mong muốn. 6f © DiendanLeQuyDon.comCòn Manh 90Manh, cả 9đời này 5cem đừng 56vọng tưởng c6đến việc a4gặp lại b6nó."

Trái atim Lâm Vãn c5Thu căng alên, khi 64ngẩng đầu 4thì Bạch 0Thuật Bắc d6đã đóng 6bsập cánh bcửa.

Yêu 3lâu như 4vậy, bây 22giờ mới 6muộn màng cphát hiện cbản chất 7của con 9người anh 5fta, những 4mặt xấu 0cxa, tồi 4atệ dần f9dần đã e6được bộc 75lộ. Anh a0ta biết a0rõ Manh Manh alà sinh mệnh 4dcủa cô. 29 © DiendanLeQuyDon.comNgày xưa, 56anh ta đã 6lấy đi 2của cô 7dđúng “bảy 6tấc”*, e6bây giờ ebtiếp tục cdùng lại bchiêu cũ.

*: eám chỉ e0điểm mấu 2chốt, nhược 93điểm, bộ b7vị yếu dớt nhất.

Lâm cVãn Thu nhìn 3ngoài cửa 2sổ, lặng fdlẽ lau khô a6khóe mắt. 0 © DiendanLeQuyDon.comThôi thì 9thà muộn 3còn hơn 0không, bây 89giờ đã anhìn thấu 97được con fcngười này, a1về sau không 9bcần vì 1anh ta mà bthương tâm 8nữa.

acũng nên 5suy nghĩ evề cuộc f6sống thuộc 3avề  cô 3egái hai mươi 1bsáu tuổi.

Lâm 20Vãn Thu đưa 7atay vuốt 4ve cái bụng 8fbằng phẳng, 6trong lòng bccàng giữ 5dvững quyết 91định ly b3hôn.

-

Bạch aeThuật Bắc 5tức giận 04rời khỏi 0phòng bệnh, 32anh biết abmình nên 99nhẫn nại 96kiên trì 0thêm chút a2nữa. Phụ 9nữ đều 9thích nghe 2những lời dfdụ ngọt, fsao anh lại 13nông nỗi afquên mất 3điều này? 77Thậm chí 1còn chưa 9kịp hỏi 6vấn đề e1của đứa 67bé, quả 0thật, giận e3quá mất 4khôn, mụ 4hết cả 0đầu.

Trong 8emắt Lâm bVãn Thu, feanh bây giờ 25có khác bgì tên Trần 6bThế Mỹ* fkhốn nạn dngày xưa. bc © DiendanLeQuyDon.comAnh là loại 86người chó d1má đến 9mức bỏ 85vợ vứt 3con sao?

*: e8là một b5nhân vật 9trong kinh 5bkịch dân 80gian của 06Trung Hoa 7được truyền 3ctụng gắn 4với giai 8thoại xử c2án của e6Bao Công. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrần Thế bdMỹ xuất c2thân bần a3hàn nhưng 1chọc giỏi 03và đỗ 09trạng nguyên f7rồi kết 7hôn với 3công chúa anhà Tống 2trở thành aephò mã. 53 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 7fhắn bội dtình, phản cbội vợ 2con cũ của emình để 5ftheo vinh 06hoa phú quý. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrần Thế 2Mỹ đã 4bị Bao Chửng fexử chém.

Anh 1chắc chắn 3Lâm Vãn 1Thu không 6bỏ được aManh Manh, dbhuống chi 4hiện tại c6bọn họ 5còn có thêm fđứa bé, fkhông thể 2edễ dàng 4vạch rõ 2giới hạn. e0 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật d0Bắc nghĩ 1như vậy, 7tâm tình admới hơi 20thả lỏng.

Bây 4giờ Lâm 1Vãn Thu đang 2nổi nóng, 4mấy ngày f5nữa sẽ 8nguôi ngoai, 64người như 0eLâm Vãn 6Thu, chắc bchắn không 1để bụng amột việc ccquá lâu?

Bạch cThuật Bắc eliếc nhìn 5túi đồ bmình sắp 03xếp cho aLâm Vãn f0Thu vẫn b0còn trên 22tay, vì nổi 6giận nên 02quên béng dđưa cho f7cô. Hiện ftại, đâu e7còn mặt 7mũi quay 1lại phòng 0bệnh, anh bdứt khoát 4gởi cho 64cô y tá.

Thuận 4tiện hỏi 08tình trạng f4sức khỏe ccủa Lâm 2Vãn Thu, 4fcảm ơn 4trời, đứa 5bé vẫn 73còn. Quả 3fnhiên, ả 5bác sĩ thần 9kinh kia cố 16tình chơi 01anh một 67vố mà.

Tinh 0thần Bạch 64Thuật Bắc 4nhanh chóng 2lên dây 21cót, thầm 0nghĩ, trước 56giờ Lâm 2cVãn Thu chưa 9từng giận aanh quá lâu. 4 © DiendanLeQuyDon.comVới lại, 3anh còn đang 6fbị thương, 85lợi dụng 9việc này 2tiến hành 43khổ nhục fakế một c8phen, biết 7đâu mang 06lại hiệu 3aquả tốt.

Bạch fThuật Bắc 7athoải mái ftrở về 1phòng bệnh 6nghỉ ngơi. a4 © DiendanLeQuyDon.comSáng sớm 2hôm sau, 1aanh tới 4tìm Lâm cVãn Thu. e6 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi c9đi, còn 83yêu cầu cay tá băng 1bó vết dthương của 0mình, sao 58cho càng cnhìn càng 3thấy thê 60thảm, tốt cnhất xuyên 8thấu qua cbbộ đồ 0fbệnh nhân, ecó thể cthấy được bnhững lớp cabăng gạc 33dày đặc b0bên trong.

0dy tá đỏ 3fmặt gật b5đầu, còn dBạch Thuật 3aBắc thừ 3người suy 4nghĩ vu vơ, 14tưởng tượng 97đến biểu ecảm xụ 0mặt đáng 1yêu của a8Lâm vãn 3Thu khi nhìn dthấy vết 87thương trên fvai anh, trái 93tim bắt 66đầu ngứa 6ngáy khó dnhịn.

Nhưng bkhi anh đến cphòng bệnh 76ngày hôm aqua, Lâm 1Vãn Thu đã 3không còn 6ở đấy. 66 © DiendanLeQuyDon.comCăn phòng etrống rỗng, 3giường 48được dọn cdẹp sạch 7sẽ, ga giường aftrải mới ftrắng tinh, 9vừa nhìn 3liền biết 7đã trả 94phòng.

Bạch 2Thuật Bắc e1nắm quả a7đấm, kéo 8cô y tá bvừa đi 6ngang qua, 9hấp tấp 8hỏi: "Xin 22hỏi, bệnh fnhân phòng anày đâu 7rồi?"

"À, 28đã xuất bviện."

Bạch 50Thuật Bắc 2trợn mắt dhá mồm: 99"Xuất e0viện? Thân 1thể cô 1fấy đã 9hồi phục 18rồi à?"

c6y tá nhìn danh như kẻ 3quái dị: 0"Trên 2dđầu bị 07vết thương 23dài như dvậy, sao 3ahồi phục 21thần tốc anhư thế 5fđược, 87là do bệnh fnhân yêu f5cầu được 4xuất viện."

Bạch e7Thuật Bắc ctựa hồ 94bị tạt 8nguyên chậu 3nước lạnh, 8Lâm Vãn e4Thu cố ý 6tránh mặt 8anh, cô hiển 60nhiên không b1muốn bị banh làm phiền 3fnên mới b8quyết định 81liều lĩnh 1như vậy.

Bạch d1Thuật Bắc 0bỏ ngoài atai những ablời ngăn 91cản, khuyên 3ccan của 1dbác sĩ, efkiên quyết 5fra khỏi ebệnh viện, 8bác sĩ bó 4tay, cuối 2ecùng dặn eanh, khi nào 6cảm thấy b9khó chịu ecthì phải 7lập tức 5nhập viện. 6 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 3Bắc đâu f9còn lòng 1dạ để 3cnghe, hiện ebgiờ toàn 8thân anh 9đều đau fđớn rệu 1rã, đặc fbiệt là etrái tim 5ẩn trong celồng ngực a3rộng.

Sau c2khi về nhà, 6toàn bộ cbài trí 2bên trong 9đều chứng btỏ Lâm 2Vãn Thu chưa 6ctừng trở 2về. Trong a7nhà, những 2thứ thuộc f0về cô vẫn 0dcòn nguyên eđấy, quần eaáo cô vẫn ađược xếp 86cùng chỗ 8avới anh.

Bạch 9Thuật Bắc ay như kẻ ftâm thần 28nặng, điên 24cuồng lần 35theo những 6dấu vết dchứng minh 76cô không 2rời bỏ 20anh. Trong 6aphòng tắm, e7vẫn còn dlưu lại 5những dụng 6dcụ tắm drửa mà becô hay dùng, 3bngay cả 26kệ giày, dvẫn còn 2fnguyên vẹn 7những đôi 3giày nữ 2được xếp 6ngay ngắn, 88chỉnh tề.

Bạch 8bThuật Bắc 1ethở phào 2nhẹ nhõm, 4Lâm Vãn a8Thu chỉ 0alà tức 10giận nên ađi tìm một cbchỗ để ekhuây khỏa 4btâm hồn, 84cô vẫn 5không nhẫn 3tâm rời 7bỏ anh.

Nhưng 6bthời điểm 3anh mở ngăn c3kéo của c8tủ đầu 4giường, 15khi thấy 2hộ khẩu 93và sổ tiết ckiệm của 0Lâm Vãn 6aThu biến 7mất, đầu 6óc anh chỉ 61còn một 3mảnh tan 2hoang, mục 8rỗng.

-

Ngay etức thời, 27Bạch Thuật 29Bắc lái 77xe đến b8quán cháo 9của Lâm 71Vãn Thu. dd © DiendanLeQuyDon.comCô không c0còn chỗ c8để đi, 95chắc chắn 9quay về 4nơi ở trước. b © DiendanLeQuyDon.comLúc này, 2fBạch Thuật 3Bắc lại 2ecảm thấy bthật may 0fmắn. May 9mắn vì a5lúc trước 4anh không 69kiên quyết 4bắt Lâm 05Vãn Thu đóng f5cửa quán, 48nếu không 23bây giờ, 13anh thật 5bsự không 05biết phải 5đi đến enơi nào dtìm vợ.

Từ 4eđằng xa, 84anh đã thấy 95bóng dáng ccủa Lâm 33Vãn Thu, 6cô đứng 4dưới ngọn 7đèn đường 9atrước cửa 5bquán, có 0điều, tên bđàn ông 9fđứng cạnh 6cô khiến 5anh cực 7kì gai mắt.

Cao b3Hác chau abmày liếc 0nhìn cái 3quán xập fxệ sau lưng b2Lâm Vãn 7dThu, không 5yên lòng, 8atiếp tục cthuyết phục: 59"Ở 1eBắc Giao, a0anh còn một 4nhà trọ 6fđể trống, fdem tạm thời 59dọn tới 81đó ở đi, dnơi này 0thật sự akhông an 5btoàn."

Lâm 39Vãn Thu mỉm fccười lắc 4đầu: "Không 3esao đâu 6bạ, với f3lại cũng abkhông ở dlâu nữa."

Cao 2eHách nghi engờ nhìn 4dcô, Lâm aVãn Thu không 3giải thích b6rõ, ánh 6cmắt cô absâu lắng 5bnhìn một 8lượt khắp fquán nhỏ. 4 © DiendanLeQuyDon.comNơi này 7ccô đã buôn b6bán mấy f4tháng, không 9lỗ vốn c2nhưng cũng 1echẳng kiếm 5dđược bao 4nhiêu. Tiền fthuốc men 3trị liệu 92cho Tri Hạ 4không thể 31tiếp tục 46kéo dài, e0giờ chỉ eacòn biện 24pháp chuyển 93nhượng 78quán cho 1người khác.

Sau bkhi chuyển 0bnhượng, 4cô một emình nên 09đi đâu bđây?

daManh Manh, 4bLâm Vãn 79Thu không 7đành lòng 9rời khỏi 1thành phố 6này. Cho ddù Bạch bThuật Bắc akhông cho 09cô và bé dgặp mặt, 0nhưng ít 71nhất thỉnh fthoảng, 8cô sẽ núp 7bvào một 64góc khuất 4gần nhà etrẻ, len 0lén ngắm 1nhìn con 38gái.

Chuyện enày, trước ekia cô vẫn 48hay làm, 6nào ngờ 43qua mấy 49tháng ngắn 3ngủi, tất 6cả đều ctrở về 4quỹ đạo 5như xưa.

Cao 43Hách thấy btinh thần 0cô bất 25ổn, ngao 9ngán thở 0dài: "Em 1nhớ phải a0uống thuốc 8dưỡng thai 25đúng giờ 5giấc, xảy 6ra chuyện egì thì phải 8dgọi cho 92anh ngay lập 4dtức đấy. 72 © DiendanLeQuyDon.comĐừng để b6xảy ra chuyện b4giống lần 4etrước, aquán bị fbngười ta 38đập cho 7tan nát."

Lâm 4Vãn Thu ngoan e7ngoãn gật 1đầu. Cao 9cHách thấy 15cô nghe lời 73như vậy, 8btrái tim 82mềm hẳn 1xuống. Trong 87đầu anh eta bèn xuất ehiện một 9emệnh lệnh, cthôi thúc 5banh ta hãy d3tiến tới, 3ehôn lên ckhuôn mặt 9enhỏ nhắn 7bcủa cô, 0nhưng ——

Lâm 32Vãn Thu nhìn 2thấy anh cta đứng 3bất động, fmiệng ngậm 3chặt mà 3ánh mắt 84cứ nhìn f2cô tha thiết, dfcô ngần 29ngại lên 84tiếng nhắc 8nhở khéo: 7"Tối 6fnay, anh còn f5có ca trực d3đấy."

Cao 0Hách xấu bahổ nắm 0chặt quả ađấm, chống 16đỡ bên 5môi khẽ 7đằng hắng 1amột tiếng. 9 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 5fThu càng cfbuồn bực, 5fđang lúc 94lúng túng fthì Cao Hách 7bất chợt 12cúi đầu fxuống.

Không 0fbiết vì 8sao Lâm Vãn 58Thu bắt anhanh được aecảm xúc a1lóe lên atrong đáy e7mắt anh 8ta, cũng enghiêng đầu 62đi một acách chóng 2vánh. Đôi 62môi mềm f2mại của 3cao Hách 36bèn đi lệch a8mục tiêu, 9chạm nhẹ 1làn tóc 86mai của 30cô, trộm dđược chút e4hương thơm cacủa người 98con gái.

Lâm aVãn Thu có f6chút gượng 72gạo, Cao 1Hách cũng 4không được ectự nhiên: 62"Anh. 14 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."

"Cao cHách, cám 6ơn anh." 6Lâm Vãn bThu vội 3vã ngắt 3lời anh 4ta, chỉ 5bsợ Cao Hách emất kiềm 6chế nói ara những a1lời gây 9khó xử 1cho cả hai 0cbên. Cao 78hách bất emãn, nhíu 7mày, "Em 1nhất định bacự tuyệt aanh?"

Suy aanghĩ một alát, anh 6ta mở to cbmắt nhìn dcô chằm c8chằm: "Em 1vẫn còn 6nhớ đến 67anh ta? Còn 2muốn quay bblại với aeanh ta."

Lâm bVãn Thu nghĩ dngợi chốc 0lát, khẽ b8lắc đầu: 6"Hai aviệc này bkhông liên 2quan đến 6nhau. Cao 13Hách à, ahai chúng 67ta không 9thích hợp, 0tình cảm ccủa anh 20đối với bem chỉ là 4bsự đồng fctình thương 80xót. Anh 5chưa từng 4gặp phải fngười như 3em, một 9dngười gần e1như sống bdưới đáy 3fxã hội, 4có lẽ những f2thứ mới 9lạ này 7hấp dẫn 14anh. Tuy nhiên, c4chúng hoàn 09toàn không cthể giúp 4chúng ta 7sống bên anhau cả 3dđời."

Cao e1Hách cái chiểu cái fkhông, đôi 74tay đặt 2lên hai bờ 7vai cô, giọng 2điệu đã 7bình thản 7trở lại: 57“Em không 4phải là 8anh, làm 9fsao biết dechắc thế?"

Lâm a7Vãn Thu phì 28cười, giơ a6tay vỗ vỗ 0bả vai anh 6fta: "Đi 23nhanh đi, adanh còn phải 44về nhà 51thay quần 65áo đấy."

Cao 4bHách nhìn dcô đăm 68đăm, bất cđắc dĩ 4tràn ra tiếng 91cười tự f2trào: "Vãn 4Thu, em đối dvới ai, a2cũng đều 9giữ vững fdlý trí. d © DiendanLeQuyDon.comVì sao đối 2bvới Thuật 68Bắc lại fhoàn toàn 52khác biệt?"

Lâm b6Vãn Thu nhìn dbóng lưng 8Cao Hách bdần đi 1xa, không 9nhịn được btự hỏi 3chính mình, 53tại sao 9cô không 4thể dùng d8lí trí để eđối xử 32với Bạch ebThuật Bắc? 39Bởi vì d6cô quá yêu 18anh ta, yêu 6đến mức 0tự mình 92tô vẽ cho 97anh ta một clớp vỏ 08bọc tràn 33ngập ánh 35sàng mỹ bmiều, hoa 03lệ, yêu 5đến mức felạc lối 6cả tâm 4fhồn.

Lâm 02Vãn Thu cảm cthấy giờ dkhắc này 00cô như người dđược sống 0thêm lần 60nữa, nhẹ b7nhàng xoay 3người đi 10vào trong, 59sau lưng eliền truyền 1tới giọng 9ecười nhạo cđầy cay cdđộc "Chúng 61ta còn chưa 71ly hôn mà 4em đã vội 44gấp gáp 5tìm cho mình 6“nhà dưới”* 9mới rồi dà."


Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74447


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận