Sự Thật Và Bịa Đặt Về Lăng Lenin Và Khu Mộ Bên Tường Thành Kremli Phụ lục 5


Phụ lục 5
Đừng đánh nhau với người đã khuất, hãy trả lương và trợ cấp hưu trí cho những người đang sống.

Nhà sử học A. Abramov đề nghị Tổng thống Nga M. Yeltsin gặp mình trong buổi tranh luận “Những lời dối trá về di chúc của Lenin. Nó có lợi cho ai?” trên truyền hình.

Dưới đây chúng tôi công bố bức thư ngỏ của nhà sử học gửi cho Tổng thống Nga.

Thưa ngài Tổng thống!

Ngày 14 tháng 3, ngày 6 và 11 tháng 6 năm 1997 ngài kêu gọi hãy mai táng V. I. Lenin, “như ông đã di chúc lại, cạnh chỗ nằm của mẹ mình ở Saint Petersburg”. Vì Lenin chưa bao giờ viết di chúc đó và những lời giả dối do gã Karyakin nào đó sáng tác ra và được ngài phát ngôn đã làm cho hàng triệu công dân nước Nga và dư luận quốc tế bị lầm lẫn, nên tôi đề nghị ngài cho gặp để làm sáng tỏ thực chất vấn đề này trong buổi tranh luận công khai trên truyền hình, “Những lời dối trá về di chúc của Lenin. Nó có lợi cho ai?” Điều này còn đáng làm hơn bởi vì rằng bất chấp lời giải thích chính thức của cơ quan lưu trữ được công bố gần đây, ngài vẫn tiếp tục, một cách có ý thức hay do lỗi lầm của các trợ lý, nhắc đi nhắc lại nguyện vọng của Lenin được an nghỉ tại Saint Petersburg và vì thế ngài đã đặt mình vào tình thế ngu ngốc của một kẻ chuyên dối trá.

Tôi đề nghị cuộc nói chuyện theo dàn ý sau:

1. B. Yeltsin: Lenin di chúc mai táng mình ở Saint Petersburg bên cạnh mẹ

A. Abramov: Lenin không viết di chúc đó mặc dù rất yêu mẹ của mình.

Lời giải thích của cơ quan lưu trữ: “Tại Trung tâm Lưu trữ và Nghiên cứu các tài liệu lịch sử đương đại Nga không có một văn bản nào của Lenin hay của những người thân gần gũi nhất của ông hay của họ hàng về “ý nguyện cuối cùng” của Lenin muốn được mai táng tại một nghĩa trang nào đó của nước Nga (ở Moskva hay Petersburg)”.

2. B. Yeltsin: Lenin được mai táng không theo phong tục Cơ Đốc giáo, tức là không được “chôn cất”.

A. Abramov: Mặc dù Lenin là người vô thần, ông vẫn được chôn cất theo phong tục Cơ Đốc giáo.

V. Dal: Mai táng người đã khuất - “chôn cất và vùi đất lên; đưa quan tài vào trong hầm mộ ” (Từ điển tường giải sinh ngữ Đại Nga, tập III, trang 367).

Mà “hầm mộ”, theo như V. Dal giải thích, là “một huyệt mộ ngầm dưới đất có mái vòm bằng đá (tập IV, trang 198).

Nghị quyết của Đại hội Xô viết toàn Liên bang ngày 26 tháng 1 năm 1924: “Quan tài có thi hài Vladimir Ilyich được bảo quản trong hầm mộ, hầm mộ này được thiết kế để có thể viếng thăm”.

Từ “hầm mộ” chẳng bao lâu bị thay bằng từ mới là Lăng.

Mọi người đều biết, các vị được phong thánh cả Sergei Radonezhsky, cả Serafim Sarovsky, cả Ioasaf Belgorodsky đều không chôn cất”. Phong tục này phổ biến trên thế giới. Ví dụ, thi hài của bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng N. Pirogov được ướp và gìn giữ 116 năm tại điền trang của ông ở gần Vinnitsa.

3. B. Yeltsin: Phải đưa Lăng ra khỏi Quảng trường Đỏ.

Hitler: Ở mặt trận phía Đông mọi di tích lịch sử và văn hóa không có giá trị và cần phải phá bỏ.

 A. Abramov: Có vẻ như ngài Tổng thống dự định làm nốt những gì mà Quốc trưởng Đức không làm nổi. Từ việc nổ mìn phá hủy tòa nhà Ipatyev ở Sverlovsk đến việc phá hủy Lăng Lenin và Hàng mộ Danh dự trên Quảng trường Đỏ, những công trình được coi như một bộ phận của quần thể kiến trúc đã được đưa vào Danh sách di sản văn hóa thế giới của UNESCO.

Hiến pháp Liên bang Nga: “Mỗi công dân có trách nhiệm và nghĩa vụ quan tâm gìn giữ di sản lịch sử và văn hoá, bảo vệ các di tích lịch sử và văn hoá” (điều 44).

4. B. Yeltsin: Phải dẹp nghĩa trang ra khỏi Quảng trường Đỏ.

 A. Abramov: Từ bao đời nay trên Quảng trường Đỏ luôn có nghĩa trang.

Vào thời nhà nước phong kiến Moskva dọc theo tường thành Kremli chỉ riêng đoạn giữa tháp Spasskaya và tháp Nikolskaya đã có tới 15 nghĩa trang (theo số nhà thờ có ở đó). Và hiện nay dưới vòm mái nhà thờ Pokrovsky là nơi yên giấc vĩnh hằng của Thánh Vasily, Ioann Vologodsky và nhiều bậc tiền bối khác của chúng ta. Và dọc tường thành Kremli là nơi yên nghỉ của hơn 400 người và nhiều người trong số đó đã là niềm vinh quang và tự hào của nước Nga. Trong số họ có các nguyên soái Zhukov và Rokossovsky, các phi công vũ trụ Garagin và Komarov, các phi công Chkalov và Raskova, các viện sĩ Korolyov và Kurchatov, các nhà văn M. Gorky và John Reed. Ở đó là di hài của 18 Anh hùng và 14 người hai lần Anh hùng Liên Xô. Ở đó là bến đậu cuối cùng của 20 nguyên soái.

Chúng ta sẽ bắt đầu từ ai đây, thưa ngài Boris Nikolayevich, từ Thánh Vasily hay từ Yuri Garagin?

Luật “Về việc chôn cất và mai táng” của Liên bang Nga: Khi không có ý nguyện của người đã khuất mong yên nghỉ tại một nghĩa trang nhất định nào đó, thi hài của anh ta phải được để lại tại nơi chôn cất đầu tiên.

5. Nỗi xấu hổ chung của chúng ta: hàng nghìn liệt sĩ của cuộc Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại hy sinh ở miền Tây nước Nga chưa được an táng, hàng trăm chiến sĩ của quân đội Liên bang hy sinh ở vùng rừng núi Chechnya còn chưa được an táng. Đó là những người, thưa ngài Boris Nikolayevich, cần phải được mai táng theo phong tục dân tộc với các nghi lễ cần thiết.

6. Những lời kêu gọi cải táng Lenin và xóa bỏ Lăng cùng Hàng mộ Danh dự ở chân tường thành Kremli là biểu hiện của chủ nghĩa hủy diệt giá trị văn hóa. Ta không nói về hệ tư tưởng cộng sản mà nói về việc phỉ báng các di tích lịch sử.

7. Mục đích của những kẻ muốn quật mồ người khác là đánh lạc hướng chú ý của các dân tộc trong nước Nga và toàn thế giới khỏi thất bại của công cuộc cải cách ở nước Nga, những khó khăn và mất mát của hàng triệu người dân Nga, thất bại trong cuộc chiến ở Chechnya.

8. Đã đến lúc, thưa ngài tổng thống, chấm dứt việc đánh nhau với người đã khuất và bắt đầu trả lương và trợ cấp hưu trí, trợ cấp trẻ em kịp thời cho những người đang sống.

Xin cảm ơn trước ngài nếu có hồi đáp từ phía ngài về kênh truyền hình và thời gian dự kiến cho cuộc nói chuyện của chúng ta.

Phó tiến sĩ khoa học lịch sử

Aleksei Abramov.

Moskva

Báo Nước Nga Xô viết, số ra ngày 1 tháng 7 năm 1997.

BỨC THƯ MẬT

Vào đầu tháng 7 có một bức thư từ Tòa Thượng phụ Moskva gửi cho Tổng thống B. Yeltsin. Như một quan chức Điện Kremli thông báo cho chúng tôi (anh ta yêu cầu không nêu tên), bức thư không nhằm đăng báo và vì vậy với lời lẽ hết sức cởi mở đã viết:

“...Thể hiện ý chí của các con chiên trong giáo xứ, chúng tôi khẩn thiết yêu cầu Ngài xác định quy chế cho di hài của Ulyanov V. I. đã khuất.

Nếu như người này chưa bị phạt vạ tuyệt thông, thì chúng tôi yêu cầu Ngài chôn cất ông ta tại một nghĩa trang nào đó, còn cái “công trình xây dựng bất bình thường” (tức Lăng - A. A) trên Quảng trường Đỏ phải bị phá đi và tại chỗ đó nên dựng một đài tưởng niệm cho vị Sa hoàng tử vì đạo Nikolai II, nếu như không thể được thì xây nhà thờ”.

Người nói chuyện với tôi không nói rõ ai ký bức thư đó. Tuy nhiên, dễ hiểu là những văn kiện quan trọng như thế không thể xuất hiện mà người đứng đầu tòa Thượng phụ Moskva không biết đến.

Thế đấy: trước ống kính truyền hình Thượng phụ giáo chủ Aleksiy II đã phát biểu một bài diễn văn cao đạo, kêu gọi phải trận trọng, nói rằng: không nên làm việc đó bây giờ”, “để không làm chia rẽ xã hội chúng ta vào thời điểm khó khăn như thế này”, v.v... Thế mà trong một bức thư bí mật gửi đi vào ngày 21 tháng 6, giáo hội Moskva đã xúi bẩy tổng thống, viện đến các con chiên siêu hình nào đó mà quên mất rằng nước Nga không phải là Vatican, mà là một quốc gia thế tục, ở đó có hàng chục triệu người vô thần, có các tín đồ Hồi giáo, tín đồ Phật giáo và Do Thái giáo, xúi bẩy tổng thống hành động như một kẻ man rợ vô văn hóa đi đào mồ người khác. Lẽ nào điều đó phù hợp với lý tưởng hòa giải dân tộc, hành thiện, khoan dung và chia sẻ? Thượng phụ giáo chủ lãnh đạo Giáo hội Moskva có ước vọng nắm lấy quyền lực tinh thần cao nhất, lẽ nào lại không hiểu rằng động tới di hài của người đã khuất là một trọng tội?!

Qua lời tuyên bố công khai của mình, Thượng phụ giáo chủ đã chúc phúc cho hành động xúc phạm tới nơi yên nghỉ của những người con quang vinh của nước Nga như V. Lenin, G. Zhukov, Yu. Gagarin, M. Gorky, S. Korolyov và các đồng chí của họ, xúc phạm đến nơi yên nghỉ của những người đã chiến đấu bảo vệ những người khốn cùng và là biểu tượng của cuộc đấu tranh hàng thế kỷ của những người lao động nghèo khổ đòi hạnh phúc cho cuộc sống thế tục; làm như vậy Thượng phụ giáo chủ đã chống lại chúa Kitô. 

Hết phụ lục 5. Phụ lục tiếp theo sẽ được cập nhật trong thời gian nhanh nhất.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/26625


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận