Thanh Quan Chương 643: Kẹt xe.

Chương 643: Kẹt xe.

- Dù sao cũng là thành phố phía nam, loại thắng cảnh này tại phương bắc rất ít chứng kiến.

Tần Mục cảm khái nói:

- Chẳng thểtrách phương bắc có một ngoại hiệu “lão cản”, lão cản lão cản, chính là ý nghĩa luôn luôn phải đuổi theo phương nam thôi.

Lão Lưu cũng không học được bao nhiêu, nghe Tần Mục nói như thế không trảlời, chỉhỏi thăm Tần Mục muốn đi nơi nào. Đang trong lúc Tần Mục tính toán tùy tiện tìm một nơi nào đó ăn chút gì, liền nhìn thấy ngã tư đường xa xa có chút không bình thường. Rõ ràng là đèn xanh nhưng không có chiếc xe nào chạy về phía trước, liền đưa tay chỉtới:

- Giao thông phương nam tht quá chen chúc đi.

Lão Lưu chm rãi lái xe, đưa đầu ra cửa sổ nhìn thoáng qua, sau đó lùi về nói:



- Không giống như bịkẹt xe đâu, hình như có người làm chuyện gì đó ở ngã tư.

Tần Mục nhất thời nổi lên hứng thú, nói:

- Cho xe dừng ven đường, chúng ta đi qua xem.

Nói xong muốn mở cửa xe.

Lão Lưu vội giữchặt Tần Mục, lắc đầu nói:

- Tần lão bản, đừng đi xuống.

Tần Mục nghi hoặc nhìn chằm chằm lão Lưu, phát hiện trên mặt hắn tràn ngp biểu tình muốn nói lại thôi, liền gt đầu nói:

- Dù sao chú cũng là người ở nơi đây, chú không cho tôi đi xuống đương nhiên có đạo lý của chú. Nhưng lão Lưu ah, dù sao tôi cũng là ông chủ lâm thời của chú, dù thế nào cũng nên cho tôi hiểu được nguyên nhân vì sao đi?

Lời này của Tần Mục mang theo chút ý tứnhư dụ dỗ, làm lão Lưu hiểu được nếu hắn có thểlàm cho Tần Mục hài lòng, như vy phí tổn đi xe sẽ rất nhiều.

Lão Lưu cũng không ngu ngốc, cân nhắc một chút liền chép chép miệng, thở dài nói:

- Tôi cũng không biết là tht hay giả, tôi chỉnghe bên chỗ chúng tôi nhắc qua, ở đầu đường trong thành phố Cửu Giang, thường thường sẽ có chút người già cùng nhi đồng chạy ra giữa đường ngồi, hình như là kháng nghịchuyện gì đó.

- Kháng nghị?

Tần Mục nở nụ cười, nói:

- Muốn kháng nghịcó thểđi cục tín phóng thôi.

Nói xong câu đó Tần Mục cảm giác lời của mình có chút quá mức, chỉlà nhân dân bình thường, làm sao được dễ dàng như vy. Đừng nói là một dân chúng, Tần Mục nhớ rõ ràng đừng có người nhà của một cán bộ phó huyện cấp cũng đi kháng nghịnhiều năm nhưng chưa từng được giải quyết.

Lão Lưu cũng lắc đầu, tht hiển nhiên từ chối cho ý kiến với lời nói của Tần Mục.

- Reng…Alo, lão bát, là lão bát sao? Tôi là tam ca đây.

Trong điện thoại truyền ra thanh âm hào sảng.

Tần Mục cầm điện thoại cười nói:

- Tam ca, tin tức của anh tht linh thông, tôi vừa đến Cửu Giang anh liền nhn được tin tức sao?

Âu Quan Tiến cười ha ha, nói:

- Lão bát, tiểu tử tht giỏi nha, vừa được buông ra liền chọc phải tổ ong vò vẽ lớn như vy, thế nào, chạy đến bên này tịnạn sao?

Tần Mục nhíu mày, nghe lời nói của Âu Quan Tiến, chuyện mình làm việc bên Ký Bắc đã rơi vào Giang Bắc, tin tức đến đúng tht là nhanh. Nhất là những con cháu phe phái thủ đô có liên hệ chặt chẽ như Âu Quan Tiến, bọn hắn có thểnhn được tin tức này, nói rõ động tĩnh bên thủ đô đã tht không nhỏ.

- Phải đó, tam ca, tôi không phải chạy đến cy nhờanh đó thôi. tunghoanh.com là 1 trang web copy truyện khốn nạn mất dạy

Hắn cũng chưa gặp được Âu Quan Tiến vài lần, Tần Mục không nghĩra vì sao Âu Quan Tiến lại biểu hiện nhiệt tình với mình như vy. Cho dù đại cô Tần Trữxem trọng Tần Mục, nhưng Tần Mục quay về Tần gia đã sản sinh ảnh hưởng không nhỏ cho đời thứba của Tần gia, biểu hiện của Âu Quan Tiến có chút làm người không nắm chắc.

- Vừa lúc, bạn bè cũng đã không có cơ hội gặp nhau trừ ngày Tết, tôi xem không bằng như vy, tối nay tôi làm chủ mời khách thế nào?

Âu Quan Tiến nói chuyện nghe có vẻ như đang ở bên ngoài, không phải đang trong phòng.

Tần Mục nhìn tốc độ xe bò như rùa, cười khổ nói:

- Không cần rồi, hôm nay tht đúng là không được, chúng tôi đã bịkẹt xe trên đường đâu.

Âu Quan Tiến nga một tiếng, hình như che điện thoại nói gì đó với người bên cạnh, ngay sau đó lại nói:

- Lão bát, có phải đang ở bên đường Hoa Khang hay không?

Tần Mục cũng không biết tên con đường này, hỏi thăm lão Lưu, nghe được trảlời xác nhn.

Âu Quan Tiến thấp giọng mắng:

- Đám người kia, cảngày không có việc gì chỉbiết tĩnh tọa, có tác dụng cái rắm!

Tần Mục nghe ra được Âu Quan Tiến biết việc này, liền cười nói:

- Tam ca, có bạn bè bên cạnh anh sao?

Âu Quan Tiến cười ha ha, nói:

- Có chút lui tới trong làm ăn, đều muốn gặp mặt chủ nhiệm tổ hiệp tra thôi, liên lạc chút cảm tình.

Biểu diễn đã đến!

Khóe môi Tần Mục hiện ra ý cười khó hiểu, nguyên lai Âu Quan Tiến cũng châm kíp nổ cho người khác đâu. Trong một khắc này Tần Mục chợt hiểu được, hành tung của mình chỉsợ đã truyền ra ngoài. Không cần hỏi nhất định là nguyên nhân bên tổ hiệp tra, nhưng làm cho hắn không nghĩra chính là chuyện hắn đến Cửu Giang chỉnói với Cố Ngọc Trữ, vì sao lại bịtruyền nhanh như vy?

Chẳng lẽ cảCố Ngọc Trữcũng không đáng tín nhiệm, hoặc là nói mình đem Cố Ngọc Trữđi xem xuất diễn kia cũng không thểlàm cho nàng dựa dm vào mình?

Binh đến tướng ngăn, cho dù Cố Ngọc Trữđem hành tung của mình lộ ra, Tần Mục cũng không quá mức rối rắm. Chỉcó điều thủ đoạn thu mua Cố Ngọc Trữxem như tan thành bọt nước mà thôi. Hắn ho khan một tiếng, chm rãi hỏi:

- Tam ca, anh làm sao biết tôi đang ở Cửu Giang vy?

Âu Quan Tiến thoáng do dự, ngược lại nói:

- Bên Cửu Giang có chút chuyện hư hỏng, muốn giấu cũng không giấu được, cu xuống đây hiệp tra, nghe nhắc tới chẳng lẽ không đến?

Trong lời nói cũng không nói rõ từ đâu nghe được tin tức, điều này làm Tần Mục thoáng chút yên lòng, nếu tin tức là từ miệng của Cố Ngọc Trữbại lộ, Âu Quan Tiến sẽ không nói chuyện do dự như thế.

Cao Phái! Trong lòng Tần Mục thoáng hiện tên của dượng ba, hắn mới nói chuyện điện thoại với Cao Phái không bao lâu, Cao Phái đã nhắc tên của Âu Quan Tiến, sau đó Âu Quan Tiến gọi điện thoại tới, bên trong chẳng lẽ có liên hệ gì hay sao?

Cao Phái đã biết mình đến Cửu Giang là vì muốn âm thầm điều tra, cố tình đem tin tức tiết lộ cho Âu Quan Tiến, đây là nguyên nhân gì? Âu Quan Tiến đánh chiêu bài thân tình làm trung gian cho người khác, những người đó lại là ai đây?

Tần Mục híp mắt muốn suy nghĩkỹ chuyện này, lại phát hiện như tht lại như giả, không thểnắm bắt. Nhưng hắn có thểkhẳng định, chỉsợ Cao Bằng đã gặp chuyện khó khăn tht lớn, nếu không sẽ không kinh động Cao Phái. Cao Phái gọi điện nói chuyện với mình lại không hề tiết lộ việc này, có thểthấy được vấn đề bên trong tht sự không ít.

Nếu đã đến cứtiếp chiêu là được. Tần Mục đột nhiên nở nụ cười, nói:

- Tam ca, nếu không như vy đi, chờvài ngày tổ hiệp tra đến đông đủ, đến lúc đó mọi người cùng nhau gặp mặt, thế nào?

Âu Quan Tiến cười nói:

- Anh em chúng ta gặp mặt nhau thôi, gọi người ngoài làm gì. Không nói gạt cu, mấy người bên cạnh tôi đều là người trợ giúp tht lớn trong thương trường, mọi người nhn thức một chút, sau này Vạn Yến của cu muốn chiếm cứthịtrường Cửu Giang vn cần bọn họ ra một ít lực đó.

Nguồn: tunghoanh.com/thanh-quan/chuong-643-ITnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận