Nghịch Lửa Chương 49


Chương 49
Bạch Thuật Bắc tốn công tìm Lâm Vãn Thu rất lâu.

Dong 26Thành vốn 2bkhông lớn, 7nhưng muốn 7tìm một angười cố d7ý trốn c2tránh mình, bquả thật 8 iống như 46 ò kim đáy f2 iển. Lâm e2 ãn Thu đã 0 án đi quán 7ăn - nguồn e iếm sống 75 hính của 8 ô, vậy d ô sinh hoạt d9 ằng cách 24 ào? Nghĩ c5đến đây, 2ađáy lòng fe ạch Thuật 27 ắc như d hể có ngọn 81 ửa rừng 2 ực thiêu 46đốt, dày 2d ò từng 2 ấc da thịt.



Tính af ình của 8 anh Manh ngày c àng ương 0b ướng, khác 9a iệt hoàn ae oàn so với d8 ô bé ngoan a goãn nghe 49 ời lúc 27 rước. Lấy a huyện ăn 4 ơm làm điển a ình, Bạch 4f huật Bắc 39 hông yên 16 âm nên vẫn d hưa tìm f gười giúp 3fviệc, đích 6cthân tự 9mình xuống 8bbếp.

Tài 84nấu nướng 8bcủa anh 3tuy  có 3hạn, nhưng 1vẫn có 4thể làm 5amấy món 42ăn gia đình dđơn giản.

7fnhóc Manh 1dManh lại 35không thèm abnể tình 4bba mình đã dcất công 92xuống bếp, 0ctrực tiếp 6ném đũa 10trên bàn, 82khuôn mặt 8phụng phịu, eflã chã nước dmắt: "Không 7eăn, con muốn 0ăn đồ 6mẹ nấu!"

Chiếc d3đũa va mạnh 4dxuống mặt 8fbàn, bắn 6dlên phía 53trước, 65rơi trúng 0ngay người 64Bạch Thuật aeBắc. Tay d3anh nắm bchặt chiếc 57đũa trong f0tay, gân c1xanh dần 83nổi lên.

Anh 4hiếm khi 3nổi nóng 9evới bé, acũng chưa 0ebao giờ 2nói nặng 7cbé một 86câu. Giờ 2phút này, 34vẫn như 9cũ, đè bnén tức 0giận: "Cục 3ccưng ngoan, 9tâm tình 3fmẹ con không 20tốt nên 69đi du lịch 3vài ngày, 38hai ba con 08ta ở nhà, 6cùng  chờ 3mẹ về, echịu không 00? »

"Không 71chịu." 57Manh Manh 3trả lời 89dứt khoát, adđôi mắt 1ađen láy 0như thể 4nhìn thấu 0đáy lòng 1danh, "Ba 2cnói xạo, 89ba gạt con. 4 © DiendanLeQuyDon.comMẹ bị 05ba chọc ctức, khóc 6lóc bỏ fnhà đi rồi. d9 © DiendanLeQuyDon.comVì ba mà 88mẹ không 9cần Manh 0fManh nữa, 2cba hại lây 39Manh Manh 1đó."

Tiếng 4khóc của 4bé thút 7thít đứt 6quãng, Bạch 27Thuật Bắc 9cảm thấy dda đầu 0amuốn nứt 3ra. Anh đặt 6echiếc đũa 8cxuống, lấy 3tay bóp mạnh 8mi tâm, hàng 80chân mày 90đen rậm c1nhăn nhúm 1lại: "Manh 43Manh, ba bảo 6đảm, nhất 8định sẽ 5tìm mẹ fevề cho con. e © DiendanLeQuyDon.comCon ngoan 8engoãn nghe 5lời dùm 7ba đi."

Lồng 1cngực bé 2nhỏ của 1Manh Manh 8fnhấp nhô 98lên xuống, dfquả đấm 60dọng xuống 7mặt bàn, dmiệng nhỏ bcmím mạnh, 9fbộ dáng bfcực kì 1dấm ức: d"Nếu e0ba không atìm được 38mẹ thì 27con không 0bao giờ eđể ý tới 68ba nữa. 3b © DiendanLeQuyDon.comCon chỉ bccần mẹ, 60không muốn 6mấy dì 93khác."

Nói 95xong, bé 8dbèn tụt angười xuống 2ghế, lê bdép dẫm ed« Bịch 29Bịch Bịch c» lên lầu.

Bạch eThuật Bắc btrầm tư 28áp người 9fvào thành dghế, lặng 16thinh nhìn 2theo bóng 2lưng của 3ccon gái. 1b © DiendanLeQuyDon.comTrước kia, 9chưa từng a4cảm thấy 33ngôi nhà 90này rộng 6lớn trống 62trải, chỉ 21cần hai ecba con anh 0ở với dcnhau là đủ, dnhưng bây 8giờ..........Sự 20im ắng vô 65tận khiến canh hít thở 8không thông.

Chỉ 4là thiếu 7Lâm Vãn 5Thu, một 3người vốn 50sống trầm 5alặng, không 40ngờ lại abđem đến cdnỗi mất 2mát lớn cbđến nhường cnày.

Bạch 98Thuật Bắc 4giơ tay lướt fquanh cái 9cbát sứ 1trước mặt. fa © DiendanLeQuyDon.comBộ bát 9đĩa này 2clà do Lâm 9Vãn Thu mua 3về, có 4bđường 6choa văn màu 5xanh lam mềm 1mại, nổi 26bật trên 48nền trắng dtrang nhã, 9tựa như fakhí chất acủa con b2người cô.

Bạch d5Thuật Bắc abiết chính dmình là 0cloại người 4asống kiểu 1nội tâm, 7luôn mệt 55mỏi lướt 29qua từng 90ngày, hoặc 6nói đúng bhơn, anh 50chỉ thích 51hợp với 1clối sống f9trang nghiêm, 6gò bó trong 9những chuẩn 5mực. Tất ccả đều 9do hoàn cảnh 3etạo thành, 33anh là trưởng 19nam trong bbgia đình, 8mẹ lại d6qua đời 7ekhi anh còn 2rất nhỏ. 0 © DiendanLeQuyDon.comNgười cha fvốn là dtrụ cột atrong nhà 65lại làm 3anh quá thất 2vọng, không c7thể nhờ bccậy. Đứa dem trai thứ ffhai thì không a9nói, chứ b1còn Bạch 4cTrạm Nam 8và Bạch aTiểu Lê, 1đều do 55một tay 9anh chăm 09sóc từ bnhỏ, thậm bchí chính 4canh là người 90thay mặt 9phụ huynh 1fđi họp 8etrong trường 0cho hai đứa.

Bản 97tính của fanh là gì? 1Chính anh accũng không cebiết.

Anh 72bị buộc 09phải trưởng 9thành sớm, 8bị buộc fphải gánh 9trách nhiệm, 34phải sống 4thật nguyên 82tắc để celàm gương 1cho các em 5bnoi theo. fb © DiendanLeQuyDon.comVì thế, 1anh chọn 9một nghề anghiệp cực 77nhọc mà f5cao cả, 2byêu cầu eetính kỷ f6luật và 6bsự chính 1trực cao, bđể đi e5trên một 5acon đường c6gian khổ 81mà nhiều 37vinh quang 13chói lọi.

Từng 55bước anh 6đi, đều 51để lại 36sau lưng 5dmột con e4đường a1đã trải 8sẵn thảm choa dành 50cho những 1đứa em, 7biến những cchuyện vụn 4vặt của 0chúng thành fenhiệm vụ ecủa mình. ef © DiendanLeQuyDon.comCuộc sống a4gánh trên 8cvai nhiều 4ebổn phận, 1đồng nghĩa 2với việc 02có nhiều 0cáp lực 5bị đè 0fnén trong 13lòng. Ngày 1cqua ngày, 2fchúng tích 3tụ, dồn 5bđặc nghẽn 20dưới đáy 7lòng anh, cathời điểm 0gặp Lâm bdVãn Thu, e9chúng hoàn 8toàn bộc cphát.

Bạch e5Thuật Bắc 7nghĩ, có 4flẽ anh chính c0là một 98gã đàn 7ông bỉ 5ổi, có atất cả 6những khuyết a8điểm đánh 70khinh của 3cánh mày 0crâu, nào 98là tự cao atự đại, 81nào là ích 42kỉ vô sỉ, 5amuốn xấu b8bao nhiêu c5thì có bấy 2nhiêu. Nhưng fngược lại, aanh rất dgiỏi che 5ddấu, đứng betrước mặt angười khác, bthì vờ 0ra vẻ nghiêm 7chỉnh đàng f4hoàng. Còn etrước mặt cLâm Vãn 9Thu, anh không 57hề kiêng fdè, cứ ethoải mái 9phơi bày 2thói xấu.

Nói 3như vậy, 9chóa ra chỉ 7akhi ở cạnh 59cô, anh mới a2sống thật 6với chính 7mình, sống 0một cách a0tự do không egò bó.

Bạch eaThuật Bắc 3fdùng đầu fngón tay 03miêu tả dtheo đường 5cong của 9bcái bát, cgiống như 78phía trên 9còn lưu 0lại nhiệt 2dđộ bàn etay của 5Lâm Vãn fThu. Anh phát ahiện, bản 68thân càng dngày càng a1dựa dẫm bvào cô. 06 © DiendanLeQuyDon.comCô giống 26như một ecloại độc 4avô hình, 61ngấm ngầm 6xâm chiếm dtoàn thân 7danh.

Buổi etối, Bạch 52Thuật Bắc d9nấu bột fdinh dưỡng eacho Manh Manh, 5dụ mỏi fmiệng bé fmới chịu, 9vừa ăn dfvừa thút ethít, thật 44lâu mới eăn xong. 16 © DiendanLeQuyDon.comLúc Bạch 5eThuật Bắc b9lau miệng 63cho bé, không a8nhịn được 42hỏi: "Ngày e4thường f6con ở nhà fvới mẹ, 2cũng bướng 5bỉnh như 0cvậy hả?"

Manh 0Manh ngồi  trên 69ghế, ngước 16khuôn mặt 6nhỏ nhắn 0đáng yêu: 20"Mẹ a5không giống 3aba, chẳng fnhẫn nại 46tẹo nào. e © DiendanLeQuyDon.comMẹ thấy 37Manh Manh 3cgiận dỗi, 9fsẽ chạy 0atới dỗ fdành, không 40như ba, nhẫn 1tâm để 9Manh Manh fkhóc đúng cchai tiếng 4đồng hồ.”

Bạch 21Thuật Bắc dbỗng nhiên 1bmuốn trêu dfghẹo cô 0nhóc lém 74lỉnh này, ccó biết e9hai tiếng 7là bao lâu cfhay không 37mà dám nói 2bbừa? Nhưng 58lời nói ecủa bé d8khiến anh eelặng im, acúi đầu fném khăn f0giấy vào a6thùng rác.

d3nói không 28sai, so với banh, Lâm b0Vãn Thu kiên 2nhẫn hơn 6dnhiều. Từ csau khi kết dehôn cùng 72Lâm Vãn 73Thu, anh tựa f6hồ không 6bận lòng cvề chuyện dcủa con fgái. Sinh 0hoạt ăn 0cuống hằng fngày của ebé, tình dtrạng sức 4khỏe đều 5ado Lâm Vãn 3Thu trông a2nom lo liệu, 7athậm chí 9cô còn chu 4toàn mọi 5việc trong efnhà.

Anh 27rất an tâm, d2dốc sức celàm việc, 0không phải 6bận tâm 37việc nhà.

Ngay 62cả với edBạch Tiểu 47Lê, Lâm 5Vãn Thu cũng 1hết lòng 8quan tâm. 13 © DiendanLeQuyDon.comQuần áo dfđi học 6dcủa Bạch 7cTiểu Lê 1đều được 5cô đem về c3nhà, ngâm c2vào máy 42giặt, cô 7luôn nói: 95"Tiểu eLê ở trường eehọc phải bagiặt tay, 2rất vất 0vả. Quần 4báo thì không e5nói, chứ c8giặt chăn fbông hay 2ga trải 2giường 65thì mệt b0lắm."

3còn đem ecơm cho Bạch bcTiểu Lê, dngay cả 7Bạch Cẩn dTây và Bạch b3TRạm Nam 8cũng có 7phần .

Bạch 0Thuật Bắc 3bnghĩ tới 4những thứ 1này, trái 45tim bèn trướng 6đau. Rõ 46ràng là e1những chuyện 9bdiễn ra f2hằng ngày, ddtrước kia 58anh không 9hề có cảm egiác với dnó, còn 9ebây giờ, eecứ như d“phương 9trình hóa 6học” có 18phản ứng 5achậm nhưng 8gây “kết 45tủa” mạnh.

Manh 98Manh nghiêng fđầu nhìn 99Bạch Thuật f0Bắc, ánh 9bsáng ban 84đêm mờ 8dtối không 9enhìn rõ, etất nhiên d5bé không athấy được e1nỗi bi đát ctrên gương 00mặt ba mình. a © DiendanLeQuyDon.comCô nhóc aetrợn to abmắt, thân 2thể tiến 6lên phía betrước, 1cnhìn chằm c7chằm Bạch cThuật Bắc 6và hỏi: ef"Ba, bcó phải f2ba đang nhớ 1đến mẹ?"

Nhớ cLâm Vãn 2Thu?

Bạch 1Thuật Bắc 7bthừ người, 2lí trí muốn 3phủ nhận, cnhưng bé 68nói chính 98xác, cả c4ngày hôm 6nay anh đều 69nhớ đến 7Lâm Vãn dThu, một 98giây cũng adkhông ngừng!

Bạch 1Thuật Bắc cctối mặt, 3đè đầu 2của Manh 3bManh lại, 60nhấc bổng 66bé lên, 3trực tiếp 76quẳng vào 0dgiường, 70cất giọng enghiêm khắc 6f: "Ngủ 63đi."

Manh 4cManh giùng 5giằng, bật 2người ngồi bdậy, le elưỡi làm dmặt xấu cvới anh: a"Ba yêu 3mẹ mà không 94dám thừa 9nhận, đúng 9alà quỷ fdnhát gan!"

". 68 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." da-

Ngày 8hôm sau, 2Bạch Thuật 93Bắc về 01Bạch gia. 4 © DiendanLeQuyDon.comBạch Hữu bNiên vừa d0thấy bộ edạng u ám, 7lạnh giá e1của anh 5tiến vào 4fphòng khách, e5tay đang 6cầm báo abất giác frun lên: 56"Hôm ccnay về nhà 51là muốn 4fcãi nhau 9với tôi cenữa à?"

Bạch 6dThuật Bắc c3ngồi đối ediện với 3ông ta, ném 65hai cuốn 2dsổ màu 65đỏ xuống 7bàn trà.

Bạch 6dHữu Niên 72liếc nhìn, 24lập tức efrũ mắt: c2"Chẳng 2phải đã dsớm định 9đoạt sao, dgiờ lại 5giở chứng, 9đột nhiên bmuốn tới e4thông báo 1với ba anh?"

Khóe 1dmôi Bạch c9Thuật Bắc 6tràn ra tiếng 2cười châm 8chọc "Con 52đến là 5để nhấn 4mạnh với 9fba một điều, dcả đời e3này, con 2dchỉ có 3duy nhất emột giấy 0hôn thú evới Lâm 63Vãn Thu."

Lúc 37này, ánh acmắt Bạch 68Hữu Niên 2mới nhìn 25thẳng vào 10anh, xếp 7tờ báo 0trong tay, 7động tác fcủa ông 32ta tất chậm, 8mỗi một cchuyển động bnhư ẩn 7chứa sức 7mạnh áp 37bức to lớn 87như mưa 9gào gió bthét.

Thế 36nhưng, Bạch 4dThuật Bắc 5fchẳng sợ, eđôi mắt 7hẹp dài 6hơi nheo 73lại, tựa dchồ đã 68chuẩn bị 6btâm thế aecùng ông cfta tính toán 2rõ ràng.

"Những 40tấm hình 6kia là do 29tôi tìm 70người chụp, fso với Lâm 3Vãn Thu, 6fhiển nhiên aCố An Ninh 4đỡ làm 5mất mặt agia đình 72này hơn." 8Sắc mặt eBạch Hữu 5aNiên lạnh ate, giống f2như việc 4dông ta làm blà hợp b4tình hợp 2flý.

Bạch 6eThuật Bắc d8lười tranh bluận cùng fông ta: "Phải b3nhân nhượng cđể đạt 05được mục 1đích, ngài 47cục trưởng 1chịu thiệt 8rồi."

Bạch c2Hữu Niên cnhướng 46mày, đôi 2tay khoanh 31trước ngực, avì tức c1giận con 31trai mà mạch 42máu nhảy b9rần rật 1dtrong cơ 9thể. Bạch 0Thuật Bắc b3trầm mặc d3trong chốc clát, sau 0ccầm giấy a1hôn thú 1đứng lên, 1ftừ trên 19cao nhìn b9xuống người cđàn ông cmà mình 0gọi là 68“ba”.

"Nói fthật lòng, b4trước kia ccon vẫn 4luôn hi vọng, demột ngày 3cnào đấy, 1asẽ nhận fđược từ angài cái 27gọi là 97tình yêu 9của người 3cha. Nhưng 68hôm nay con 1bđã thấu atriệt vấn d9đề, từ eđầu đến d6cuối ngài echỉ yêu e3chính bản 03thân mình. f © DiendanLeQuyDon.comCòn con, 5được di cbtruyền toàn 2abộ bản 7tính ích fkỉ của 8ngài, trở e3thành kẻ 54tư lợi 9cxấu xa. b0 © DiendanLeQuyDon.comCó điều, flần này e7phải cảm 9ơn ngài, 13cảm ơn 5ngài đã 6nhắc nhở."

Dứt elời, anh 3dxoay người 0rời đi. 32 © DiendanLeQuyDon.comBạch Hữu 40Niên bỗng dfdưng đứng 55dậy, lạnh 47lùng quát: 1b"Bạch ecThuật Bắc, 10suy cho cùng 3là anh muốn 19ngỗ nghịch 3cchống đối 3tôi, hay fthật lòng 57thích người 8phụ nữ ffkia. Hãy 0tự thành 2thật với cchính mình bđi. Nếu fnhư anh yêu d2cô ta, tại 51sao lại 14chần chừ 4không chịu ctổ chức ehôn lễ a2với cô 66ta. Tôi chỉ 5muốn giúp a0anh sữa cchữa sai f2lầm. Nên fanhớ tôi 28là ba anh, 2là người 3hiểu rõ 7về anh nhất."

Bạch fThuật Bắc 2ngừng bước, 5từ từ 3angoái đầu 4nhìn ông 4ta, ánh mắt 9bén nhọn fey như thanh 96kiếm sắc, 3khóe miệng 6nhếch thành dfđường 7cong châm bdbiếm, chậm 03rãi nhả 6từng chữ: 92"Hiểu d2rõ? Ngay aacả bản b9thân con f9còn chưa 7hiểu nổi 5mình đấy."

Bạch 8Hữu Niên 7fđen mặt 7nhìn anh, 4trong con 65ngươi ánh 0flên tia hung 4ác.

"Nếu c3ba không bnhúng tay fvào việc 40này, con 5cũng không dcó cơ hội 75biết mình 5vẫn còn cecó thể a6sống như 3một con bngười đúng e5nghĩa." 73Ánh mắt bBạch Thuật 6Bắc không 0drơi trên cngười Bạch 5Hữu Niên, d7anh vô thức 39cảm thán, 19nửa nói 23cho mình 6nghe, nửa 30không phải.

Bạch bHữu Niên 17chau mày: de"Ăn 43nói xằng ebậy. Lúc 7trước anh frất tốt, 1ehiện tại cmới tưng 9ctửng không 0bình thường!"

Bạch 1Thuật Bắc a5liếc nhìn 0Bạch Hữu 67Niên bằng 1ánh mắt 4thương hại, 32biết mình fcó nói nhiều ehơn cũng 6vô ích, 4chỉ gằn 4giọng nói, amang theo 3dvài phần 55răn đe: ca"Ngài 68đừng can athiệp vào 36chuyện của bcon nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comChắc ngài 0cũng hiểu aerõ những 4thủ đoạn 37của con, 30cũng biết 9con bây giờ, 3căn bản c8không e dè 24gì ngài. fd © DiendanLeQuyDon.comSở dĩ con f8nhẫn nhịn 3alà vì nghĩ echo Tiểu 4fLê, chứ 7thằng hai 45hay thằng 5ba, cũng d0chẳng làm 9gì được 4con."

"Lâm bVãn Thu không e3giống Cố fAn Ninh. Nếu a3ngài dám 49xuống tay 7với cô 41ấy, thì 6đừng trách 93vì sao con bbất hiếu, ackhông nể 4tình quan 5hệ cha con."

Anh 5không nói 2tiếp, nhưng 5dtia âm độc dftrong đôi demắt khiến 5Bạch Hữu cbNiên ngớ 41ngẩn. Đây cflà đứa 25con trai mà 2ông ta vẫn 8luôn tự 0hào hãnh 7diện. Ngày bfhôm nay, e8lại vì 0một ả dđàn bà bmà nói với 13ông ta những 2lời này.

Bạch 7Thuật Bắc 4bsải bước 4frời đi, a7một bóng 71dáng quyết 0tuyệt và b5cao ngạo.

Bạch 3fHữu Niên a6đổ người 4xuống sô a8pha. Địa 6vị hiện c6giờ của 6ccon ông ta 9đều do d4chính nó 5phấn đấu 9để đạt 4được. 4f © DiendanLeQuyDon.comÔng ta biết 6đứa con e5này có tính 4ẩn nhẫn aftốt mà bliều mạng 5cũng tới 16cùng. Quá 9khứ của 3nó luôn ebị đè 33nén, vì ffmấy đứa 5em mà nhẫn 8nhịn ông eta. Những 3việc này, 86Bạch Hữu 8Niên đều 4fbiết rõ.

Về 6sự việc 7của Cố 0bAn Ninh năm 4dđó, ít 84nhiều gì công ta vẫn 0acó thể 8ekhông chế 06Bạch Thuật 5Bắc, nhưng a9bây giờ 4thời thế 5xoay vần, 88ông ta đã 5không thể 6coi thường 44con trai. b © DiendanLeQuyDon.comBây giờ, anó vì ả 8đàn bà 54kia mà vạch 47rõ ranh giới 5với ông 3ta. Bạch 5Hữu Niên 84bất giác 8nhận ra, b4bản thân ađã hết fcách kiểm 7csoát đứa 1con này, chiện tại 5nó không 5còn là người 68chịu nhẫn b0nhịn, nuốt 9bực vào b4lòng.

Con efcủa ông cta, dường 1như đã 1thay đổi.

Lâm c7Vãn Thu ở 0viện phúc d6lợi làm 1aviệc rất 1cthoải mái. 98 © DiendanLeQuyDon.comCông việc 5dkhông hề 8mệt mỏi, 3hơn nữa 89mọi người ebiết cô 55là phụ 9cnữ có thai, 1thường 3xuyên quan 5dtâm chăm 29sóc cô. b6 © DiendanLeQuyDon.comTừ trẻ 35em đến acngười già 3cđều có 6lòng tốt, 82nhiệt tình a7giúp đỡ, 42lúc nào 75cũng đem 7hoa quả 6ađến cho 43cô.

Lâm 28Vãn Thu vốn 4bđẹp người c7đẹp nết, d2nên nhanh 4chóng cùng eamọi người b4sống hòa 4fhợp vui bvẻ.

Cuộc 57sống cứ 0như vậy etrôi qua 94từng ngày. 2 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn d9Thu ít khi 04nhớ tới eBạch Thuật aBắc. Nghĩ aavề anh ta b4đồng nghĩa 0với việc atự đày ađọa bản 3bthân, cô 6bbây giờ bsẽ không 8bu mê như bvậy nữa.

Thỉnh 1thoảng cô 0clen lén đi f9đến nhà atrẻ nhìn eeManh Manh, 9ecó vài lần fthấy Bạch 4Thuật Bắc.

Anh 91ta tự mình  tới 29rước Manh 6eManh, Lâm eVãn Thu hơi cthắc mắc, 9vì sao dạo 8này anh ta erỗi rãi 8thế? Hơn 5nữa rất 5kỳ quái, 2bBạch Thuật 61Bắc luôn 00chọn những 7vị trí 15khuất để cđỗ xe. c © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 46không cẩn fthận nhìn 2ngó xung 8dquanh, nói fekhông chừng eđã sớm fbị anh ta 46phát hiện.

64không dám 0etiến lên 1phía trước, acho dù có 8fnhớ Manh 37Manh cũng fcố kìm 53lòng. Có 48một lần, 6nhà trẻ aeđã tan học 8nhưng Bạch 4Thuật Bắc 4chưa xuất 3hiện. Lâm 9Vãn Thu quan 21sát những 59nơi lân 24cận cũng 8fkhông thấy 3xe của anh 74ta. Suýt 81tí nữa b9cô đã đi 7tới, bởi fvì Manh Manh d9buồn buồn bfđứng trước accổng nhà adtrẻ, ở cđó chỉ bcòn cô giáo 20và một 92mình bé.

Manh dManh cúi 1thấp đầu, dmũi giày 87màu đỏ eerê rê trên 0amặt đất. df © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn fThu không 2nhìn rõ 4nét mặt d5của bé, 4nhưng vẫn 7có thể dccảm nhận cđược, 0ebé có bao 6enhiêu buồn etủi và e5đau lòng.

Tim 2cô nhức 89nhối, hai 7bchân nhịn akhông được 6tiến lên 6vài bước. c9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đúng 57lúc đó, 3tầm mắt 9lướt qua bfchiếc xe 31việt dã 9của Bạch 5Thuật Bắc 2không biết 05từ nơi 7đâu xuất 7hiện.

Bóng 8lưng cao d2lớn của canh ta tiến 7dần tới f2chỗ Manh 8Manh, còn 60đứng nói eevài lời 4với cô cgiáo bé. f © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn fThu có thể 4nhìn thấy 5gò má của a1anh ta, có bavẻ anh ta 2gầy hơn, 4nhưng được 8một điều, bcthần thái dcủa anh 5ta đã không e5còn chán 8chường emệt mỏi 5như lần 10gặp trước.

Lâm 6Vãn Thu chú 24tâm nhìn 16con gái, 3clòng như 4bị đao 16xoắn. Cô cchỉ còn 9cách thừa 8cơ hành ađộng, lợi 8dụng lúc 0Bạch Thuật 97Bắc trở 3về đơn 3bvị, sẽ a7bí mật f3tới thăm 06bé vậy.

Thật dra, bị Bạch cThuật Bắc ephát hiện 7cũng chẳng 49có gì to 3ftát. Chỉ 2là hiện ctại cô cckhông muốn 6gặp mặt canh ta. Hơn ccnữa, cô d4bây giờ dkhông tiền 3không quyền, 5nếu cùng canh ta “cứng 4đối cứng” 2thì chỉ e1tự rước 8elấy thua 5dthiệt.

Bạch ffthuật Bắc 93ôm đứa 57bé lên xe, 31đôi mắt b2tựa hồ a9vẫn lưu 3eluyến quan asát xung a6quanh mấy 7lần. Lâm 0aVãn Thu nép 83sát người 4vào khúc 8quanh của fvách tường, 39cho đến bkhi phía dbên kia truyền 0đến âm fbthanh của ctiếng nổ 7máy xe quen 88thuộc, cô emới thở 0phào nhẹ 4nhõm.

Tình 0huống như bvậy lập 64đi lập dlại rất 44nhiều lần, fcàng về 56sau Lâm Vãn 29Thu càng cluyện được 0ctính nhanh 98nhạy, cảnh 99giác cao.

Cuộc csống đơn 53giản cứ e7trôi qua, 45nhoáng một c1cái, cái b9thai đã d9đến tháng 7thứ ba, f1cần phải c5tới bệnh 2viện kiểm ctra.

Lâm d5Vãn Thu định 4xin nghỉ, 0vừa ra cửa abèn gặp d8chủ nhiệm b4Lưu từ fbbên ngoài 7trở về. 86 © DiendanLeQuyDon.comĐối phương 7nghe nói 0acô muốn 52đi bệnh b5viện, vội b7vàng ngăn 4cản: "Không 0cần phiền 3toái như 26thế....Hôm denay bệnh 4viện thành 5phố có fccử vài 1bác sĩ tới 8khám sức 5khỏe cho b3người già a1và trẻ 7em trong viện, 85sẵn dịp, 1ecô hãy nhờ 11họ khám 69giúp. Bữa 67trước hình 4như cô bị c4động thai, 9hôm nay có 5bác sĩ khoa aphụ sản d6tới nữa 4cđấy, cô anhớ nhờ 6bọn họ 01khám cẩn 7dthận."

Lâm fVãn Thu nghĩ 8như vậy e7cũng tốt. b6 © DiendanLeQuyDon.comViện phúc 0lợi cách 8bệnh viện 3khá xa, thời 3btiết lại 3drét lạnh, dađi xa quả 3thật có 85hơi mệt 22mỏi, phiền f3hà.

Nhưng 0Lâm Vãn c4Thu không fngờ, ở 8bchỗ này bcó thể 14gặp được 38người quen. 53 © DiendanLeQuyDon.comCô đi theo 4chủ nhiệm fLưu vào 5căn phòng 46có chút 93ồn ào, 64náo nhiệt, 8lúc vừa cđẩy cửa aphòng, cô 3fliền nhìn 8thấy một dngười phụ abnữ đang 6cngồi giữa 2ađám đông, dchau mày dnhìn cô.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74631


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận