Đioxin là gì?
Trước hết ta cần biết rằng các ''đioxin'' không chỉ là một loại phân tử mà là toàn bộ những hợp chất hóa học có cấu trúc rất gần nhau. Trên thực tế, tên gọi này chứa đựng hai họ lớn: đioxin theo đúng nghĩa và furan, hoặc theo thuật ngữ của các chuyên gia là PolyChloroDibenzo-p-Dioxines (PCDD) và PolyChloroDibenzoFuranes (PCDF). Nếu giải mã thì đó là các nguyên tử cacbon, hydro, oxy và clo kết hợp với nhau thành một cấu trúc phẳng sáu cạnh, trong đó sự đối xứng tạo cho những phân tử này các tính chất rất đặc biệt. Đioxin bền ở nhiệt độ rất cao: phải đạt tới hơn 8500C mới bắt đầu hủy được chúng! Chúng cũng không dễ bay hơi phân hủy sinh học, không tan trong nước và rất ưa dầu-mỡ. Tóm lại, khi đã được sản xuất thì đioxin rất khó biến đổi và có xu hướng tích tụ trong các khuôn giàu mỡ (sữa, mô mỡ). Tổng cộng, người ta đếm được 210 loại đioxin và furan, trong đó 17 chất được coi là độc.