Trong tuần lễ tiếp theo, Meredith tiến hành các công việc của Tổng giám đốc lâm thời; cô thực hiện các quyết định một cách thận trọng và khéo léo, cô họp với ủy ban điều hành, lắng nghe những ý kiến của họ, đề xuất những ý tưởng mới, và trong vài ngày họbắt đầu đáp lại cô với niềm tin mãnh liệt và nhiệt tình. Cùng một lúc, cô giải quyết phần lớn công việc mà cô đã làm trước đây với vai trò giám đốc điều hành – một điều rất dễ thực hiện với năng lực của Phyllis, sự trung thành tuyệt đối của cô ta, và sự tự nguyện làm việc nhiều giờ bên cạnh Meredith.
Sau mấy ngày thành công làm tròn cả hai vai trò, Meredith học được cách làm việc có chừng mực, và sự kiệt sức ban đầu của cô nhường chỗ cho sự phấn khích. Cô thậm chí còn dành ra một ít thời gian để lo cho đám cưới; cô đặt thiệp mời từ bộ phận văn phòng phẩm của Bancroft, và khi cửa hiệu áocưới thông báo có vài kiểu áo mới, cô đến xem chúng. Chiếc váy đính ngọc trai trên nền vải lụa màu nước đá xanh với cổ sâu rộng hình chữ V khoétsâu ratận phía sau lưng chính xác là những gì cô đang tìm kiếm lâu nay. “Nó quá hoàn hảo!” Cô kêu lên, cười rạng rỡ và ôm lấy chiếc váy khi nhân viên trong tiệm nhìn thấy sự thích thú dễ lây của cô, cười với cô.
Với bản thiết kế trong một tay và mẫu in thiệp cưới trong tay kia, cô ngồi ở cái bàn thuộc về cha và ông nội cô. Doanh thu các cửa hiệu của Bancroft đang đạt kỷ lục cao, cô đang giải quyết tốt mỗi vấn đề cô cần làm, dù cho nó phức tạp đến mức nào, và cô sắp sửa cưới một người đàn ông tốt, người đàn ông tốt nhất trong những người đànông mà cô từng yêu kể từ khi còn bé. Truyen8.mobi
Tựa lưng vào thành ghế, cô cười thật tươi với chân dung của người sáng lập Bancroft treo trong cái khung to lớn, chạm trổ cầu kỳ trên bức tường đối diện. Đột nhiên tràn đầy tình cảm và hạnh phúc, cô nhìn người đàn ông có đôi mắt xanh lấp lánh, và trìu mến thì thầm, “Ông nghĩ gì về cháu, ông cố? Cháu đang làm tốt chứ?”
Khi tuần đó trôi qua, cô tiếp tục cảm thấy sự thách thức, hạnhphúc vàsay mê. Sự thành công mỉm cười với mỗi nhiệm vụ mà cônhận... ngoại trừ một việc: trước khi cha cô lên đường tận hưởng chuyến du lịch đường biển của ông, ông đã giữ lời về yêu cầu quy hoạch của Matt, nhưng cô không thểgặp được Matt để nói với anh chuyện đó.
Bất cứ khi nào cô gọi điện đến văn phòng anh, thưký của anh cũng dứt khoát thông báo cho cô hoặc anh không có mặt trong văn phòng hoặc đã đi khỏi thành phố. Vào chiều thứ Năm, khi anh vẫn chưa trả lời các cuộc gọi, Meredith thử gọi lại. Lần này thư ký của anh chuyển cho cô lời nhắn của Matt: “Ông Farrell,” bà ta tuyên bố bằng giọng lạnh lùng ngắn gọn, “ra lệnh cho tôi nói với cô rằng cô sẽ phải nói chuyện với luật sư của ông ấy, Levinson & Pearson, chứ không phải với ông ấy. Ông ấy sẽ không nghe cuộc gọi nào của cô bây giờ hay trong tương lai, cô Bancroft. Ông ấy cũng bảo tôi nói rằng nếu cô cứ khăng khăng gọi cho ông ấy ởđây, ông ấy sẽ kiện cô tội quấy nhiễu.” Và rồi người phụ nữ gác máy!
Meredith giữđiện thoại ra xa tai cô, nhìn trừng trừng vào nó. Cô nghĩ đến chuyện đi đến văn phòng Matt và khăng khăng đòi gặp anh, nhưng rất có khả năng trong tâm trạng hiện thời, anh sẽ yêu cầu những người bảo vệ tống cô ra khỏi toà nhà. Nhận ra rằng mình bắt buộc phải tiếp tục tỏ ra lãnh đạm và khách quan, cô bình tĩnh cân nhắc các giải pháp khác – chính xác như khi cô gặp phải vấn đề khó khăn trong kinh doanh. Cô biết sẽ vô ích khi gọi cho luật sư của Matt. Họ đại diện cho phe đối lập, và họ sẽ cố gắng doạ nạt cô chỉ cho vui thôi. Hơn nữa, cô biết ngay từđầu là côsẽ cần có một luật sư để phác thảo giấy tờ một khi Matt đồng ýtiến hành vụ ly hôn thân tình. Rõ ràng, cô cần một luật sư sớm hơn cô đã tiên liệu – một người sẽ thực hiện những thủ tục khó chịu khi chuyển lời tạ lỗi của cô qua cho Pearson & Levinson để họ có thể chuyển nó đến thân chủ của họ. Truyen8.mobi
Nhưng cô không thể chọn bất cứ luật sư có khả năng nào, nhất là khi Matt đã được đại diện bởi một công ty uy tín và lớn mạnh như Pearson & Levinson. Bất cứ người nào mà cô chọn phải có nhiều ảnh hưởng chính trị và nhiều kỹ năng như các luật sư nổi tiếng của Matt; nếu không họ sẽ doạ nạt cô đầu hàng với kiểu pháp lý mềm mỏng và trò chơi ra vào toà án mà các luật sưcó vẻđặc biệt thích thú. Thứ hai, và cũng quan trọng không kém, người cô chọn còn phải là người sẽ bảo vệ bí mật của cô cũng nhưbảo vệ cô về mặt luật pháp; một người sẽ không thảo luận trường hợp của cô với bạn bè của anh ta qualy rượu tại Câu lạc bộ Luật sư... ai đó mà cô có thể tin tưởng một cách tuyệt đối.
Parker đã đề nghị bạn anh, nhưng Meredith muốn người nào đó mà cô biết và thích. Cô không muốn nhập nhằng cácvấn đề kinh doanh với những chuyện cá nhân, vì vậy Sam Green là không thể được. Một cách vu vơ, cô cầm bút và viết tên những luật sư mà cô biết, sau đó từ từ gạch tên từng người. Tất cả bọn họ đều rất thành công, tất cả bọn họ đều thuộc về câu lạc bộ quốc gia của cô; họ chơi gôn với nhau; và có lẽhọ cũng ngồi lê đôi mách với nhau.
Chỉ có một người hội đủ tiêu chuẩn của cô, mặc dù cô ghét phải kể cho anh ta nghe về tất cả những chuyện này. “Stuart,” cô nói với một tiếng thở dài vừa miễn cưỡng vừa trìu mến. Stuart Whitmore từng là cậu bé duy nhất thích cô khi cô còn là một cô bé xấu xí mười ba tuổi, cậu bé duy nhất tự nguyện mời cô nhảy ở bữa tiệc của cô Eppingham. Ởtuổi ba mươi ba, vẻ ngoài của anh không gây ấn tượng như trước đây, với đôi vai hẹp và tóc nâu. Anh cũng là một luật sư xuất sắc trong hàng loạt các luật sư xuất sắc khác, một người lôi cuốn, và – trên hết – là bạn cô. Cách đây hai năm anh đã làm một nỗ lực cuối cùng – và kiên quyết nhất – để cô lên giường với anh; anh đã làm điều đó theo cách điển hình của Stuart: như thể anh đang nói ra những lý lẽđã được chuẩn bịcẩn thận trước bồi thẩm đoàn, anh liệt kê tất cả các lý do cô nên lên giường với anh, kết thúc là “bao gồm, nhưng không phải giới hạn, khả năng làm vợ chồng trong tương lai”.
Bất ngờ và cảm động khi anh đã cân nhắc đến chuyện kết hôn với cô, Meredith đã nhẹ nhàng từ chối anh trong khi cố gắng làm cho anh hiểu rằng tình bạn của anh rất có ý nghĩa với cô. Anh đã nghe một cách chăm chú lời từ chối của cô, và trả lời bằng giọng chua chát, “Em để cho tôi đại diện cho em trong các vụ thưa kiện được không? Làm vậy tôi có thểđảm bảo với chính bản thân các nguyên tắc làm việc, không có tình cảm xen vào để ngăn cấm mối quan hệ của chúng ta.” Meredith vẫn còn cố giải mã câu nói đó khi cô nghe thấy sự hài hước gượng gạo của anh, và câu trả lời với nụ cười của cô tràn đầy tình cảm và lòng biết ơn. “Em sẽ làm vậy! Em sẽăn cắp một chai aspirin từ hiệu thuốc vào sáng mai, và anh có thể bảo lãnh cho em ra khỏi tù.”
Stuart đã toét miệng cười với cô rồi đứng lên, nhưng lời tạm biệt của anh thì ấm áp và trìu mến. Anh trao cho cô tấm danh thiếp của anh, và nói, “Nhớ yêu cầu đạo luật thứnăm (đạo luật được quyền giữ im lặng) cho đến khi tôi đến nhé!”
Sáng hôm sau, Meredith đã buộc Mark Braden gọi điện cho bạn anh – một trung úy cảnh sát địa phương – nhờ anh ta gọi cho Stuart và bảo với Stuart rằng cô bị bắt về tội ăn cắp ở hiệu thuốc. Nghi ngờ là trò đùa, Stuart đã gác máy, gọi lại, và tìm ra đúng là có một trung úy tên Reicher, và Meredith đang bị anh ta giam giữ.
Nấp bên ngoài đồn cảnh sát, Meredith nghe tiếng bánh xe của chiếc Mercedes rít lên khi Stuart dừng lại ngay khu vực bị kéo xe ở phía trước. Cho đến khi cô nhìn thấy anh nhảy ra khi động cơ vẫn còn đang nổ, cô mới nhận thức được anh thật sự quan tâm cô đến mức nào.
“Stuart!” Cô gọi khi anh chạy lên những nấc thang ngang qua mặt cô. Anh dừng chạy và quay người lại, nhận ra ngay mình là nạn nhân của một trò đùa. “Em thật lòng xin lỗi,” cô thì thầm. “Em chỉ muốn chứng tỏ cho anh thấy là em sẽ làm tất cả những gì để bảo vệ tình bạn rất có ý nghĩa đối với em.” Truyen8.mobi
Sự giận dữ biến mất khỏi mặt Stuart, anh hít sâu một hơi, điều hòa hơi thở, sau đó cười toe toét. “Tôi đã bỏ lại hai kẻ đối đầu trong một vụ ly hôn cay đắng trong phòng họp, chờ một luật sư khác. Giờđây họ hoặc đã giết nhau, hoặc tệ hơn, làm hòa, và như vậy là đi tong khoản lệ phí cắt cổ của tôi rồi.”
Vẫn còn mỉm cười với ký ức đó, Meredith nhấc điện thoại và ấn nút hệthống liên lạc nội bộ. “Phyllis, cô làm ơn gọi điện cho Stuart Whitmore ở Whitmore & Northridge giùm tôiđược không?”
Ngay khi cô gác máy, sựcăng thẳng bắt đầu dâng lên trong cô, và bàn tay cô run lên khi cô đưa tay với lấy chồng bản intừ máy tính trên bàn làm việc. Cô đã không gặp mặt Stuart quá hai lần trong năm qua. Chuyện gìsẽ xảy ra nếu anh không gọi lại cho cô... chuyện gì sẽ xảy ranếu anh không muốn dính líu đến những vấn đề cá nhân của cô... chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh đã ra ngoài thành phố? Tiếng reo đột ngột của hệ thống liên lạc nội bộ làm cô giật mình.
“Ông Whitmore trên đường dây số một, Meredith.”
Meredith hít một hơi thật sâu và nhấc điện thoại. “Stuart, cảm ơn anh rất nhiều vì đã gọi lại cho em ngay.”
“Tôi chuẩn bịđi thu thập chứng cứ thì thư ký của tôi nhận cuộc gọi của em,” anh trả lời, giọng nói của anh có vẻ mang tính chất công việc nhưng lịch sự.
“Em có một vấn đề pháp lý nhỏ,” cô giải thích. “Thực ra thì nó không phải là một vấn đề nhỏ, mà hơi phức tạp. Không, rất phức tạp.”
“Tôi đang nghe đây,” anh nói khi cô do dự.
“Anh có muốn em nói cho anh biết những chuyện đó ngay bây giờ không? Trên điện thoại, khi anh đang vội?”
“Không nhất thiết. Em có thể cho tôi một chút gợi ý
– để kích thích sự ham muốn về mặt luật pháp của tôi.”
Bây giờ thì cô nghe được sự hài hước tỉnh khô trong giọng nói của anh, và cô thở phào nhẹ nhõm. “Nói một cách ngắn gọn, em cần cố vấn về… về việc ly hôn của em.” Truyen8.mobi
“Trong trường hợp đó,” anh lập tức trả lời một cách nghiêm trang, “lời khuyên của tôi là kết hôn với Parker trước đã. Chúng ta có thể dàn xếp mọi chuyện tốt hơn theo cách đó.”
“Đây không phải là một lời đùa như lần trước đâu, Stuart,” cô cảnh báo, nhưng có cái gì đó về anh khiến cô cảm thấy quá tự tin đến nỗi cô mỉm cười. “Em đang ở trong một vụ lộn xộn về pháp lý mà anh từng gặp. Em cần phải giải quyết nó ngay.”
“Tôi thường thích kéo dài mọi chuyện... để tăng thêm lệ phí,” anh trả lời. “Tuy nhiên, với một người bạn cũ, tôi nghĩ tôi có thể một lần hy sinh tính tham lam cho lòng trắc ẩn. Em có rảnh đi ăn tối nay không?”
“Anh đúng là một thiên thần!”
“Thật sao? Hôm qua đối thủ của tôi đã nói với thẩm phán tôi là đồ khốn kiếp đấy.”
“Không phải thếđâu!” Meredith phản đối một cách trung thành.
Anh cười nhẹ. “Không, người đẹp của tôi, đúng thế đấy!”
Truyen8.mobi tiếp tục cập nhật đến bạn đọc chương tiếp theo một cách nhanh nhất. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!