BÍ THƯ TRÙNG SINH
Tác giả: Bảo Thạch Tiêu
Chương 1132(p1): Tận tâm tận lực lo lắng dân sinh, hết lòng mưu cầu phát triển.
Nguồn dịch: Nhóm dịch Masta4ever
Sưu tầm: tunghoanh.vn
Biên tập: metruyen.com
Nguồn truyện: bokon
Hà Ung Quân dùng ánh mắt có chút lo sợ nhìn Vương Tử Quân, tuy Vương Tử Quân trẻ hơn vài tuổi so với hắn, thế nhưng hắn đứng đối diện với bí thư Vương, trong lòng cảm thấy cực kỳ bất an
Hà Ung Quân căn bản không ngờđến kết quảđến thành phố Ba Uẩn lần này lại như vậy. Hắn tính toán phải làm tốt công tác được giao, sau đó tìm lấy sự tán thưởng của bí thư Vương, sau đó sẽ tiến lên như diều gặp gió, thế nhưng hắn đưa người đến thành phố Ba Uẩn làm công tác điều tra, căn bản bịngười thành phố Ba Uẩn đuổi đi.
Th
ật sự xấu hổ, không những mất thểdiện của chính mình, hơn nữa còn làm mất mặt bí thư Vương. Mặc dù đám người thành phố Ba Uẩn nói rất dễ nghe, không muốn làm ch
ậm trễ công tác của bọn họ, thế nhưng thực tế thì ai cũng biết tổ điều tra của bọn họ bịđuổi ra khỏi Ba Uẩn.
- Ung Quân, anh có thích uống trà không?
Dọng nói ôn hòa vang lên bên tai Hà Ung Quân, giọng nói này làm cho hắn vốn đang cảm thấy rất sợ hãi chợt không kịp phản ứng.
Bí thư Vương vừa nói gì? Hà Ung Quân có chút sững sốt, sau đó l
ập tức nghĩđến hai chữ"uống trà".
Khi hắn đang trố mắt thì Vương Tử Quân đã đưa một phần trà vào trong ấm, hắn nhìn bộ dạng mất hồn vía của Hà Ung Quân rồi nói:
- Hồng trà uống ấm bụng, trà thường có tác dụng nâng cao tinh thần, tất cảđều có chỗ tốt, tôi căn bản lại không quá chú ý, thứgì uống cũng được.
Hà Ung Quân nhìn gương mặt tươi cười của Vương Tử Quân, tâm tình đã bình tĩnh hơn một chút. Trên đường quay về hắn đã suy nghĩrất nhiều, nên nói với bí thư Vương như thế nào, nhưng bây giờvì quá căng thẳng mà đã quên đi tất cả. Cuối cùng sau khi bình tĩnh lại thì hắn tranh thủ thời gian nói:
- Bí thư Vương, tôi không làm tốt công tác của mình.
Vương Tử Quân khoát tay áo nói:
- Chuyện này cũng không phải là anh có thểkhống chế được, chuyện công tác nói sau. Trước tiên anh uống ngụm trà cho nhu
ận miệng.
Một ly trà được rót ra đầy, Hà Ung Quân uống vào cảm thấy thoải mái hơn một chút, hầu như đã khôi phục lại giống như bình thường. Khi Vương Tử Quân cầm bình trà lên tiếp tục rót vào ly, hắn vội đưa tay nh
ận lấy. Nếu như vừa rồi hắn có chút bối rối nên đểbí thư Vương châm trà cho mình, bây giờdù thế nào hắn cũng không thểđểcho bí thư Vương tiếp tục.
Vương Tử Quân nhìn Hà Ung Quân rót nước cho mình, hắn cười nói:
- Ung Quân, lần này đến thành phố Ba Uẩn điều tra thế nào? Bọn họ xử lý chuyện này ra sao?
- Bí thư Vương, sau khi đi đến thành phố Ba Uẩn thì trước tiên chúng tôi đến tòa án thành phố, các đồng chí tòa án thành phố Ba Uẩn có tâm tình rất mâu thu
ẫn với chúng tôi. Thế nhưng vì lý do công khai, dựa theo đúng trình tự pháp lu
ật, quần chúng tiến hành khởi tố vụ này thì phải đi đến tòa án nhân dân huyện.
Hà Ung Quân nói đến đây thì dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Chúng tôi vội vàng chạy đến tòa án huyện, thái độ của bọn họ cũng không phải không tốt, chỉlà kết quảkhông giống như ý muốn, bọn họ nói căn bản không nh
ận được đơn tố cáo của nhân dân.
Vương Tử Quân nghe lời nói của Hà Ung Quân thì không mở miệng, tuy hắn không đi thế nhưng lại hiểu rõ vì sao lại xuất hiện tình huống như v
ậy.
- Khi chúng tôi chuẩn bịxuống nhà dân tìm hiểu tình huống thì các đồng chí của ủy ban tư pháp thịủy chạy đến, hai cấp ủy ban tư pháp huyện ủy và thịủy cùng tiến hành báo cáo. Bọn họ nói rằng đã giải quyết xong sự kiện này, từng quần chúng gặp tai họa đều đã được đền bù tổn thất, quần chúng cũng tỏ ra thỏa mãn với điều kiện đền bù.
Vương Tử Quân cười cười, hắn nâng ly trà lên uống một ngụm rồi nói:
- Có phải các anh cũng đã tiến hành điều tra với quần chúng rồi không?
- Vâng, vì muốn làm tốt công tác của mình nên chúng tôi đưa ra yêu cầu như v
ậy, lúc bắt đầu thì các đồng chí ủy ban tư pháp thịủy không đồng ý, sau này bọn họ tìm đến vài người đại biểu. Nhưng tôi cảm thấy chính mình đi điều tra thì hay hơn, đồng thời tôi cảm thấy phương thức xử lý của bọn họ rất qua loa.
Vương Tử Quân khẽ g
ật đầu, Hà Ung Quân này căn bản là một người có khảnăng xâm nh
ập cơ sở, nếu không thì người ta căn bản đã không tìm cách đẩy đi.
Vương Tử Quân biết được một vài tình huống từ trong miệng của Hà Ung Quân, sau đó hắn cười cười cho Hà Ung Quân đi nghỉngơi trước. Nhưng sau khi Hà Ung Quân bỏ đi, Vương Tử Quân nhíu mày rất chặt. LữBân Tương th
ật sự quá cường thế, đối phương thấy không lường gạt được mình, thế là dùng thủ đoạn này.
Khi Vương Tử Quân gặp mặt Hà Ung Quân, lúc này trước căn nhà số hai tỉnh ủy Nam Giang, xe của L
ật Binh Đông đã dừng lại bên ngoài. LữBân Tương vừa đi xuống vừa nói với lái xe:
- C
ậu đi ra phía sau lấy hai thùng hoa quảra đây.
Lái xe nhanh chóng chạy xuống lấy ra hai thùng hoa quả, nhưng hắn còn chưa nh
ận được lời nói nào của L
ật Binh Đông, lúc này L
ật Binh Đông cũng không cần mở miệng, trực tiếp tiến lên nh
ận lấy, sau đó nói:
- Các c
ậu ở đây chờtôi, tôi đi vào trong nhà của chủ tịch Chử có chút việc.
Động tác của L
ật Binh Đông làm cho lái xe phải trợn mắt há mồm, hắn cũng không phải một hai lần đi cùng lãnh đạo đến nhà người khác, tất nhiên mỗi lần như v
ậy cũng không phải đến tay không. Nhưng khi đó những công tác khuân vác đều dành cho hắn và thư ký, hôm nay lãnh đạo có thái độ khác thường, đây là làm sao? Lãnh đạo không vui sao? Hay là biểu hiện của mình căn bản là không tốt, không làm cho lãnh đạo hài lòng?
L
ật Binh Đông cũng không có tâm tư phỏng đoán ý nghĩcủa viên lái xe, hắn xách theo hai thùng trái cây đi vào trong nhà của chủ tịch ChữV
ận Phong.
Ánh đèn trong nhà chủ tịch ChữV
ận Phong có hơi tối, sau khi gõ cửa, dì Lý thấy mặt L
ật Binh Đông thì nhanh chóng cười biểu hiện vẻ nghênh đón:
- Bí thư L
ật, mời ngài vào bên trong.
- Chào chịdâu, tôi đã lâu không đến thăm ngài, lúc này vì có chút sợ hãi nên đặc biệt chạy đến.
L
ật Binh Đông dùng giọng tràn đầy thân m
ật nói.
Dì Lý căn bản rất hưởng thụ với lời nói khách sáo của L
ật Binh Đông, nàng tiếp nh
ận hai thùng quà của L
ật Binh Đông rồi cười nói:
- Được rồi, anh đến tìm anh Chử thì nói cho rõ, tôi cũng không phải không biết gì, anh nịnh nọt tôi thì có được gì?
- Tôi nói lời th
ật lòng, chịdâu, con người của tôi căn bản là rất kính trọng ngài.
L
ật Binh Đông nói rồi cũng không chờcho dì Lý đến lấy quà, hắn nhanh chóng đi vào đặt trên bàn phòng khách, sau đó nói:
- Đến nhà chịmà đi tay không cũng không hay, nếu đưa đến nhiều thứthì chủ tịch Chử lại bắt đưa về. Tôi biết chủ tịch Chử thích ăn cam, thế cho nên mới đưa đến vài trái.
Khi L
ật Binh Đông mở miệng thì một đứa bé m
ập mạp chạy ra, vừa chạy ra vừa nói:
- Bà, cháu muốn xe hơi, bà mua xe hơi cho cháu đi.