Nghịch Lửa Chương 15


Chương 15
Lâm Vãn Thu gần như có thể khẳng định Ngô tổng cố tình gây khó khăn cho mình

đúng elà lúc trước 9cô từng 64kí bản ahợp đồng 4d ày, nhưng 61 ất chặt 6 hẽ, rất dđúng nguyên f1 ắc. Thế be à hôm nay 89 ại bất bf gờ xuất bd iện vấn fđề kì 0 ạn? Từ 4 rước tới 9 iờ, cô bf àm việc 1e uôn thận 69 rọng, không 3a ao giờ để 5 ảy ra những 20 ai xót chết e gười này.



Hai 5e àn tay gã 85 hẹ nhàng df ờ soạng 86 ờ vai cô, d hanh âm lọt c âu dưới 0bđáy tai 9 ô: "Vì 9 huyện này 33 ông ty mất 7cđi không aeít tiền, 2 ãn Thu à, 5 ô thật 76 uá bất 4 ẩn."

Lâm 03 ãn Thu nghiêng 8 gười tránh 64 ơi thở 5f ủa gã, 9 ình tĩnh 8đối đáp: e8"Lúc 1trước tôi dvà người 5đại diện 2ccủa anh 4bấy đã efđạt được 59thỏa thuận, dfgiờ muốn 1gánh trách d2nhiệm, đương 1cnhiên người 7cđại diện ckia cũng 87phải có aphần."

Chuyện 38mờ ám của 33cô ả đại 93diện cùng 93Ngô tổng detừng bị 1ecông ty bàn dtán xôn 5xao, Lâm 7Vãn Thu cũng 7acó lần e5chứng kiến 38hai người 9họ dắt bctay nhau ra 2dkhỏi phòng evệ sinh fnữ.

Thái 7độ của a0Lâm Vãn 24Thu khiến 66sắc mặt 8ecủa Ngô 0etổng dần 3chìm vào 0u tối, giọng cfnói cũng a1trở nên 34cáu gắt: 3e"Ý cô blà sao? Cho 8rằng tôi 14cố ý chỉnh ffcô?"

Lâm 8Vãn Thu giữ 2im lặng, 47loại chuyện bnày không 1cần nói bra, hai người 6cngầm tự 5hiểu với bnhau là đủ. 1 © DiendanLeQuyDon.comVì công 5dviệc, cô 7cố ngậm 1dđắng nuốt 98cay, nhưng 49loại người 14hạ tiện, 0xấu xa như b5Ngô tổng, 0dkhông đạt 6mục đích 1csẽ không 19bỏ cuộc. c © DiendanLeQuyDon.comDù lần dnày có may 5mắn thoát dnạn, nhưng cgã luôn dẩn trong 3dbóng tối, 2cra chiêu d2ngầm với 2cô bất 8kì lúc nào.

Ngô 5atổng cười 7dnhạt nói: 96"Mặc 3kệ là ai acùng cô 2gánh chịu, 5tôi chỉ 7fy theo hợp 22đồng quyết 7định, bản 2thân cô c0bắt buộc 2cphải chịu 56% số tiền 1bồi thường."

Lâm 1Vãn Thu nắm 4achặt quả 60đấm, sống alưng kéo 4ecăng thẳng 6tắp, hai c8chân Ngô ftổng thong 84thả đi 9từng bước, bccuối cùng 8cũng chịu flòi đuôi 4bcáo: "Nhưng 4cmà, chỉ ccần em ngoan 9một chút, ctôi đây fnhất định 95sẽ nghĩ 2biện pháp bgiúp đỡ 2em."

"Không a4cần."

fvừa dứt blời, lập 46tức bị 3ném trả blại câu ecự tuyệt, edvẻ mặt cLâm Vãn dThu điềm c9tĩnh, ẩn 96chứa vài 67phần kiêu 73ngạo: "Chuyện 71này tôi dsẽ tra rõ, 7tìm lại 2công bằng e6cho chính 0tôi."

Mi 2atâm của 96gã hõm sâu 1vào, âm 2trầm mím ckhóe miệng: 64"Lâm 2Vãn Thu, achớ không afbiết phân 70biệt tốt 13xấu."

Khóe 38môi Lâm aaVãn Thu nhếch f5lên nụ ccười mỉa, 9ctrực tiếp fxoay người era khỏi 53phòng làm beviệc.

-

36không muốn 38nán lại fcông ty thêm b5một giây, afhôm nay Ngô 4tổng dùng 2thủ đoạn 84này bức 8dbách cô, 58ngày sau 0không biết 6fcòn sử 4ddụng những 72chiêu trò 50đê tiện 27nào nữa.

Lâm bVãn Thu trực 7tiếp thu b3dọn đồ c6đạc về bnhà, bắt a7đầu tính 8dtoán tìm 01công việc 8mới, cô 53hiện tại 8ccoi như có c9chút quen 7biết với 4anhững  người 63trong nghề, 4kinh nghiệm 2cũng kha 9khá, nếu 80tiếp tục 7evật lộn 1ở làng a2giải trí 6acũng không 1thành vấn 1đề.

Dọc 7đường bvề, cô 52vừa đi dvừa nghĩ, 9acho đến 2fkhi dưới 7ebụng réo 0lên tiếng 9“ọc, ọc”, elúc này 9mới nhớ 5dmình còn e3chưa ăn ctrưa. Từ 3khi Tri Hạ 9vào viện can dưỡng, 3dLâm Vãn e8Thu một 33mình rất bít khi vào acbếp, thường 4mua bánh fmì ứng 91phó qua bữa.

Vừa 6fđúng gần a3đây có fcửa hàng 92KFC, Lâm 33Vãn Thu đờ 2đẫn đi 10vào, trùng avới thời 91gian ăn trưa bnên trong 2tiệm có c2rất nhiều 7khách, cô 7đứng chờ 7ở cuối fahàng, đột aenhiên vạt 6áo bị kéo.

Lâm 8Vãn Thu nghi 1hoặc cúi 6đầu, liền 2thấy được 6nụ cười 7híp mắt ccủa Manh d3Manh.

96vui mừng, 46cúi người 67ôm bé: "Cục 74cưng!"

Manh 2Manh cười catươi như 49hoa, vòng fahai tay ôm 4người Lâm 1Vãn Thu, anghịch ngợm 4véo nhẹ 5má cô: "Manh 6Manh kêu 77dì rất 2lâu, nhưng 2dì lại 19không nghe, 3aManh Manh ađau lòng 39quá."

Lâm fVãn Thu mím 58môi cười: df"Xin elỗi con 63nhiều, vừa 5cnãy dì có 5chút chuyện 8dphải suy 74nghĩ."

Manh 1Manh cong 24lên đôi 7emắt hình dquả nho 99đen: "Sao a8dì không baăn cơm, dđến chỗ 6Manh Manh dăn đi."

Lâm 2aVãn Thu biết dkhi Bạch bThuật Bắc 7bận rộn 3công việc, bsẽ giao 7bManh Manh 1cho người 6lớn trong bnhà chăm 8nom, lúc b9này thấy 3cManh Manh, 69cô chỉ 9anghĩ bé 4edo người blàm trong dnhà dẫn 93tới.

c9ngẩng đầu, d0nhìn theo 59hướng ngón 2tay Manh Manh 8chỉ, nụ bdcười hiền ddịu trên fmặt còn bchưa kịp 7thu hồi, c5đã chạm 5ephải đáy 8mắt lạnh 0lẽo của a5Bạch Thật 5Bắc, trái 0tim phút a7chốc bị 5thắt chặt.

Anh bkhông phải 9bnên ở đơn 14vị sao?

Hôm 0fnay, Bạch 8aThuật Bắc fmặc áo c2sơ mi trắng 9đơn giản, cchiếc đồng dhồ nạm 24kim cương 26trên cổ 32tay chiết 09xạ ánh 00mặt trời, 7phát ra tia csáng chói d4mắt. Ngũ 2quan tuấn dmỹ nhưng etràn ra hơi 11thở lạnh 27tanh, hoàn 97toàn nổi 1bật giữa ađám người 5dxung quanh.

Lâm aVãn Thu chần 3chừ không b2muốn đi 8tới đó, 1hai chân cđứng bất 4động tại 2chỗ.

Ngón etay Bạch 40Thuật Bắc actao nhã vân 1cvê ly cà b4phê nhỏ, 0fánh mắt 0thâm thúy 79né tránh fđôi mắt c4của Lâm 4Vãn Thu.

Từ 5lúc cô đi 7ở đường dđối diện, 1aanh đã nhìn dthấy cô, 0người phụ 1nữ này 6fkhông biết 0cđang suy 0nghĩ chuyện dgì mà cả 23người như 7mất hồn 81mất vía. 3 © DiendanLeQuyDon.comKhi thấy bcô đi  đến b5bên đây, 79anh thậm 4chí có chút 8ebối rối, 1cổ họng 8tắc nghẽn 7không thể ethốt nên 7lời. Chẳng 43lẽ Lâm 7Vãn Thu đã 44hạ cổ 97trên người 5anh sao?

Manh d0Manh không 3nhận ra 8cơn sóng a7ngầm mãnh cliệt giữa 9hai người, cdùng sức 8kéo Lâm 60Vãn Thu đi 0tới chỗ dba của bé: 2"Dì dđi mau lên, d2ba con cũng dở đây 2đó."

Lâm 9Vãn Thu cắn 4cắn môi 97dưới, lấy etay ngăn 7dbé: "Manh 0Manh, dì 1còn bận 6cchút việc, d4mua đồ dcvề nhà 7ăn thôi."

Manh 5cManh vểnh dbcái miệng 3nhỏ xinh, fthất vọng dfnhìn cô: 1"Nhưng bba con cũng 3fở đây 0amà."

05không phải 2drất thích daba sao? Sao d7bây giờ e1thấy ba 0lại không 39vui mừng 60như lúc etrước? 3Hai hàng 43lông mày 73của bé 6nhíu rất 5bchặt, cụt 53hứng cúi 5thấp đầu.

Lâm 1Vãn Thu vuốt 8vuốt đỉnh eđầu của c2bé, chợt dphát hiện 1chùm tóc 9đuôi ngựa dphía sau 8buộc méo 2xệch, trang 7phục trên 40người của b7bé cũng 9erất dị 8bhợm.

Lâm deVãn Thu có 8chút dở 57khóc dở 5cười: "Ai a9cột tóc e6cho con thế? bLàm hỏng 69hết nét 2đẹp của 6Manh Manh."

Manh 72Manh chu miệng, adbàn tay chụm 7elại che d5ở bên tai 4cô, nói d8nhỏ: "Ba 7con đó, f6quần áo 2ecũng do ba 6chọn. Bà 2bị té rồi, dtrong nhà 61chỉ có 4dba cùng Manh aManh, ba còn flười nấu 0cơm."

". d © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." 5dLâm Vãn eThu ngoài dý muốn 8liếc nhìn 5Bạch Thuật f2Bắc, thì c1ra là do ebất đắc 16dĩ anh mới 4fmuốn tìm c2bảo mẫu.

Manh 2Manh ôm chặt bcánh tay e0Lâm Vãn 30Thu, âm thanh 8giòn giã e: "Dì 5bơi, Manh 5cManh thèm 6fmón ăn của 8dì nấu, 67Manh Manh e6còn muốn 88cùng ngủ 5với dì. 1a © DiendanLeQuyDon.comBa ba rất 40lười kể b7truyện cổ 3tích, giọng bkể thì dcồm ồm, 08Manh Manh ekhông thích."

Lâm 6Vãn Thu bị a3giọng điệu 4mềm nhũn 62của Manh 20Manh đánh atrúng nội 7tâm, lát b5sau phát dra tiếng bfnói nồng 70giọng mũi: 63"Ừ".

Lâm 79Vãn Thu cùng c8Manh Manh dađi đến, 5Bạch Thuật 7Bắc cũng ekhông có 62phản ứng, 5chỉ dùng ecánh mắt 7đầy thâm cý liếc 9cnhìn cô: d5"Ngồi cđi."

Lâm 9bVãn Thu trầm 28tĩnh ngồi 5exuống, trên 5bàn có nhiều dthức ăn, 9nhưng trước a0mặt Bạch 8fThuật Bắc cchỉ có 9bly cà phê, 35Manh Manh 3ehình như fđã ăn no, c2ngồi trên 78ghế, lắc 8lắc hai 1fchân tròn 7ngắn: "Dì făn đi."

Đối 5diện là a6ánh mắt a3thâm trầm decủa Bạch 05Thuật Bắc, bbLâm Vãn 5Thu làm gì 9còn khẩu 51vị, ánh emắt phức 29tạp khẽ dnhìn anh. 80 © DiendanLeQuyDon.comKhí thế dmạnh mẽ 1trên người 9bBạch Thuật 8Bắc luôn 2luôn chèn 1ép cô, mỗi 54khi gần feanh, cả 6người cô bliền mất 89tự nhiên.

Ngược clại Bạch 60Thuật Bắc 4là người 8mở miệng ctrước: a"Manh eManh, ra chơi dcùng các bdbạn đi, 6ba có chuyện e8cần nói 5với dì."

Manh 3Manh nghi dengờ trừng 3mắt , con dngươi đen 7láy ánh flên vầng csáng pha 07lê, che miệng 9cười trộm: e4"Ba có 00chuyện cần 0nói nhỏ ecvới dì, dManh Manh adkhông thể 0nghe."

Bạch 8Thuật Bắc bkhông giải 19thích nữa, 72dịu dàng 4nhắc nhở: 31"Chú 1cý an toàn 68nghe con."

Manh caManh vui vẻ 4dchạy đi, f1được vài 0bước, lại 5không yên 0tâm, quay eađầu dặn 5dò: "Không 42cho phép 15ba bắt nạt b1dì!"

Manh eManh nói 28xong, đưa 5mắt nhìn dLâm Vãn 2Thu một cchút, sau 6mới chịu 9cchạy tới a1khu vui chơi 79thiếu nhi 3gần đó.

-

Chỉ 60còn lại 4ahai người, 5bầu không 2khí càng 01ngột ngạt, 9tù túng. 01 © DiendanLeQuyDon.comChỗ ngồi 1ecủa bọn d9họ kề f9sát cửa 5sổ, có 5fánh nắng dban trưa d0xuyên qua 74tán lá, 47vẩy những b8tia sáng 3nhỏ lên b0sườn mặt 15hai người.

Âm 1thanh xung aquanh huyên a1náo, nhưng 2Lâm Vãn 24Thu chỉ 4cnghe được 4dtiếng lòng 7mình khẩn 6atrương lo 38lắng. Bạch 0Thuật Bắc 93muốn nói 0gì với 5cô? Lần aenày cô thật 4asự không 9bđoán được.

Bạch f9Thuật Bắc bkhông nói e5ngay vào 1chuyện chính, 0chỉ giữ 07im lặng 62quan sát c7cô.

Cổ 45họng Lâm 1Vãn Thu khô 5khốc, cầm e5ly nước 8fchanh hút 9anhanh một eahơi, vì chút quá 31mạnh, nước bfchanh lại dquá lạnh, bcô lập etức bị 6ho sặc sụa.

Ngón e1tay thon dài, 8sạch sẽ 43xuất hiện 91trước mặt, 6anh đưa equa một 1tờ khăn 4giấy, lúc 71này mới dmở miệng 44"Tối 86hôm qua cô dvề đã auống thuốc 4achưa?"

Câu f6nói ấy d2đá thẳng 67cô xuống 4hầm băng, d4bàn tay co 16lại thành 4nắm đấm, 5bnhàu nát dtờ khăn d4giấy bên btrong.

Hai 31bên đều 0hiểu chữ db“thuốc” 40trong miệng danh nghĩa 0là gì, là acô quá sơ fý. Thì ra ccvấn đề c0Bạch Thuật 1eBắc quan dtâm cũng b7chỉ có 64thế.

"Không bfcó." bLâm Vãn a7Thu nhẹ f2giọng trả flời, ngẩng b9đầu nhìn 65anh, con ngươi 32trong suốt athấp thoáng 64tia nước cđọng, "Tôi eaquên mất, 4đợi lát 1về nhà 6sẽ uống."

Bạch e2Thuật Bắc e9cau mày, abngũ quan 2vẫn trầm b6tĩnh như 42nước: "Đợi 22ư?"

Lâm 1Vãn Thu siết 70chặt quả 09đấm, biểu 2etình trên 0mặt Bạch cThuật Bắc 7ethật quá b1rõ ràng, 5chính là 2fkhông tin 1dtưởng cùng 52hoài nghi. 83 © DiendanLeQuyDon.com. . . . .


Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/72093


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận