Nghịch Lửa Chương 17


Chương 17
Bạch Thuật Bắc nhìn mắt người phụ nữ trước mặt

 

vẫn là dkhuôn mặt fađơn thuần, athanh khiết, 48ngay cả 46ngữ điệu bdtrong lời 64 nói cũng c mềm dẻo, a0 không chút ad sắc bén.



Nhưng 79anh nghe rõ a1 từng chữ at từng chữ a2 một, Lâm c6 Vãn Thu dám 5 bảo anh biến eđi!

Bạch 71 huật Bắc g05 iận quá d hóa cười, 09 khoanh tay, 9cáp người b8 vào lưng bc ghế: "Cô b10 ị bệnh 13 tự kỉ à, t7 ưởng rằng v8 ì cú điện a thoại của ba5 ác sĩ mà c5 tôi có mặt 4ở đây? 5d Nếu như 2c không vì 3 anh Manh,  cô f sống hay f3 hết mặc 9f kệ cô, tôi ca7 hả buồn 4 quan tâm."

Trong t8 ấm chăn b lớn, hai b48 àn tay của 9a Lâm Vãn Thu 8 gắt gao siết c chặt, tầm a4 mắt rơi avào gương 9mặt lãnh akhốc của 34anh. Cô đã c2mê luyến 1gương mặt c6này suốt bnhiều năm 0ròng, nhưng agiờ phút 4này, lại 5cảm thấy 27nó xa lạ 2và đáng a1sợ quá.

"Cô 6cbảo tôi 6biến, dựa bvào đâu  tôi 5phải nghe dlời cô?" 74Bạch Thuật 9Bắc cúi 11người, 8trợn mắt 24nhìn khuôn 95mặt nhỏ 0cnhắn, thấy 50đôi đồng c0tử đen 1tuyền của a3cô co rút 4dlại, lúc 2này anh mới 4hài lòng, 12khóe môi 32gợn lên 4nét cười.

Chính alà đây, atrước mặt banh, Lâm 6Vãn Thu phải bluôn luôn asợ hãi, 20luôn luôn 47phục tùng 5amới đúng.

Hai 5cánh tay a1Bạch Thuật 28Bắc tạo 9nên một btấm lưới fvô hình 38nhưng ngột 0ngạt, ép d4chặt Lâm 4Vãn Thu trong eaphạm vi 2nhỏ hẹp b. Anh chậm frãi nhả 9fra từng 1cchữ: "Phòng 7ecô đang abnằm là cdo tôi bỏ e7tiền ra a1đấy, giờ felại trở 9mặt kêu e9tôi biến, 90má tôi à?"

Mùi a0hương trên 1người anh 0phảng phất 2equanh chóp bmũi. Nghe 4lời anh 1nói, ngực c9càng thêm fthắt chặt 26. Lâm Vãn 8aThu khó thở, 84nghiêng mặt 2đi, tránh e5xa không 6gian tù túng 31ấy.

Bạch cThuật Bắc cbhơi giật dmình, trơ 98mắt nhìn 0cô xuống b5giường 00với hai 8bbàn chân c2trần.

"Bao 3nhiêu tiền, 13tôi trả 8lại anh." cCô vừa dnói vừa 30lục lọi ftrong túi, brũ mắt, 7cố che đấu 1tâm trạng cdkhổ sở, a"Nếu aBạch tiên 06sinh đã 44chấm căn 83phòng này, 3ftôi xin nhường ccho anh vậy, baanh cứ thoải 8mái nghỉ 5ngơi đi."

Con a6ngươi trong 3đôi mắt 0hẹp dài elộ ra tia fkinh ngạc, 13sắc mặt acàng thêm 3băng giá, 6Bạch Thuật 57Bắc thong 4edong dựa 8vào ghế, 1yên lặng 54không lên 6etiếng, nhưng 8ahai mắt ebvẫn lia cethẳng vào ecô.

Hành 90động ngoài 0dự đoán 5dcủa Lâm 5eVãn Thu khiến 0clòng anh 01không thoải 7mái là điều 84đương nhiên, 8nhưng đặc 22biệt…còn acó thêm 3fmột cảm 2giác…tuy 8khó hình 76dung nhưng fvô cùng 5mãnh liệt.

Lâm 91Vãn Thu liếc 9thấy vẻ 9fmặt âm 40hiểm của 44Bạch Thuật dbBắc, dưới bđáy lòng 1fdấy lên 82luồng khí e4lạnh, tuy fnhiên, vẫn aquật cường, 6dtrấn định etrừng lại 66anh.

Rốt ecuộc, gương 3mặt Bạch 2Thuật Bắc cfcũng có f6chút biến 5achuyển, 90hiện lên enụ cười 9lành lạnh: f5"Lâm e6Vãn Thu, 84khá khen 47cho bản 3clãnh của 1cô."

Lâm 0dVãn Thu nâng 2cằm, lẳng 1lặng đấu 43mắt với 0anh. Cô tuy 6amềm yếu 0nhưng vẫn 41có lòng cftự trọng. 1 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật 8Bắc năm dlần bảy e7lượt làm 71tổn thương ccô, cô chịu 3đủ rồi, 5đã đến 5clúc phải 54biết tự fdyêu thương, e7bảo vệ 93chính mình.

Tức 2nước thì 1vỡ bờ 4thôi, nhưng 3fsao nỗi 94đau trong 5tim vẫn 37không thể 9nguôi ngoai.

-

Bạch 0Thuật Bắc 76chợt đứng 0lên, đi 2atừng bước 1đến chỗ 5cô . Bóng bdáng cao 88lớn như abức tường f0kiên cố, dtiến sát 7bdần, kéo 7dtheo trận 80mưa to bão fddữ.

Lâm 69Vãn Thu theo 7bản năng 4muốn lui cbra sau, lại 22không cam 60tâm, đầu 29ngón tay 3bấm chặt 6vào lòng e4bàn tay, ccquyết tâm 88đứng tại 7chỗ.

Bạch 1Thuật Bắc cbdừng trước 2mặt cô, cgiơ tay nắm e9chiếc cằm ethon nhọn. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrên mặt 48cô rất 49ít thịt, 17đụng vào 3chả có 0tí thoải 2mái, chiếc 77cằm gầy 1nhọn tựa enhư chỉ bfcòn da bọc 57xương.

Lòng 8ngón tay ethô ráp 0miết nhẹ 0elàn môi fmềm mại, 72cổ họng etràn ra tiếng ecười nhẹ: 8d"Thủ eđoạn câu f8dẫn đã acđạt đẳng c5cấp mới, 15thành công dkhơi lên 4fhứng thú bcủa tôi 1crồi đấy, 5cái này 2so với mấy 4chiêu hề 12trước kia, 66hữu dụng 0bhơn nhiều”.

Lâm d7Vãn Thu không 29vui nhíu 5dmày, há 9cmồm muốn cphản bác, d7lại bị 8anh bất 93ngờ khóa etrụ cả emôi và lưỡi.

Anh 2bóp mạnh cacằm cô, 3dùng sức dlực như 4emuốn bóp 0nát nó, bdquá đau 4đớn. Hai 7hàm răng 4không cách 1nào khép e6lại, cô 5bị buộc cngửa đầu, bmặc anh c5thô bạo 2khuấy đảo datrong khoang 80miệng.

Trước a4kia, mỗi e3khi anh đụng 3vào cô, edù là vô 3tình hay a0cố ý, cô ecđều thụ asủng nhược fkinh, thành eahoàng thành ekhủng *. 33 © DiendanLeQuyDon.comNhưng giờ ephút này, 5bcô bỗng 4có chút 1chán ghét.

  *Thành ahoàng thành 0khủng: hết fdsức lo sợ.

Hôn 8xong thì csao?

Anh 9vẫn dùng 2ánh mắt 92khinh bỉ 18nhìn cô, 9nói những 6câu đùa d1cợt, sốc d5óc cô? Hay 3đây là 2phương thức 1nhục mạ 1mới của 2anh? Với 7cô, nụ 9hôn biểu 83thị cho cetình yêu, arất thiêng 9liêng, rất etốt đẹp. 8b © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh cbđang làm 09gì? Dùng 4anó để 24phát tiết 9dục vọng btrong lòng, 0fđây chẳng 5phải là bfhành động bgiày xéo, 09chà đạp 0lên tình fyêu của ddcô sao?

Lâm fVãn Thu dùng 6ahết sức cavùng vằng, 2bgiãy dụa, 6bnhưng chỉ 7agiống như b2lấy trứng bchọi với bđá.

Bạch 4Thuật Bắc 61thuận thế d3ôm chặt 7ccô trong 0ngực, thân f0thể cô cvẫn mềm 27mại, thơm 0dmát như 8đêm ấy, 0khiến anh ahồn xiêu f2phách lạc.

Vòm dngực săn 6chắc của 3eanh áp sát 1dvào vòng cmột đẫy 2dđà, no đủ acủa cô. c © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 61Thu bị hôn a0đến ngộp 08thở, loay choay mãi 5vẫn không betránh thoát. c © DiendanLeQuyDon.comVì bị anh e8hôn nên fcô có chút 18“thất bcđiên bát eđảo” e0*, không 2cngừng chống 04cự đến ddkhi khuôn 6mặt phiếm fmột màu 72đỏ hồng.

*: dcó nghĩa 0là ứng 8phó một 8ecách rối fcloạn trong fnhững tình e3huống cực c0kì khó khăn.

"Dì aaơi ——"

Cửa 4phòng đột e4ngột bị cfđẩy ra, 37Cao Hách dabế Manh 03Manh đứng 54trước cửa. 9e © DiendanLeQuyDon.comMột lớn, acmột nhỏ 95đều dùng 2ánh mắt 8kinh ngạc banhìn hai dngười trong ephòng.

Bạch 9Thuật Bắc 4achả có 4tẹo gì dgọi là 35lung túng, 2fchỉ khẽ 2buông lỏng 0bàn tay đang d4siết eo 3Lâm Vãn 52Thu. Lâm 4Vãn Thu thừa edịp đẩy 6mạnh anh 3cra. Bạch 0Thuật Bắc 1bị cô ra fđòn phũ 08vô tình, 7cảm xúc 2tốt đẹp 74từ nụ 24hôn hoàn 4toàn bay debiến.

Manh dcManh tinh fngịch nháy fnháy mắt, 9che miệng 87cười trộm: 3f“ Ba cùng 9dì đang fôm hôn nhau, b8Manh Manh 20sắp có 5thêm em trai 1nhỏ rồi."

Bạch 13Thuật Bắc 63không trả 3alời, trở 58mặt không 3cthèm nhìn e1Lâm Vãn d8Thu, bình 4dthản hỏi 8eCao hách: 3"Kiểm 14tra sức dkhỏe thế cnào?"

Cao 2Hách vừa bmới đưa 1Manh Manh 5đi kiểm 4tra sức 3bkhỏe, trở 1cvề liền ethấy một 7màn “đặc 0sắc” như 0vậy, sắc 88mặt anh dcta u ám, 02lạnh nhạt 2trả lời: a"Rất 96tốt."

Cao aeHách thả eManh Manh 29xuống, nhưng 9ánh mắt 01vẫn dừng atrên người 89Lâm Vãn 7bThu.

Anh 9ata những 2atưởng Bạch f4Thuật Bắc 9rất bài 5xích Lâm 3Vãn Thu, 0dnhưng hôm fnay. . . . 5a © DiendanLeQuyDon.com. . Anh ta 3cảm thấy ehơi rối 3rắm, đã 4nhiều năm c5qua, Bạch 51Thuật Bắc dkhông hề 4chơi trò 7tình cảm 3dmập mờ bvới bất dkì phụ 14nữ nào, 10vì không 4có thời 4agian và hơn b0nữa… đã dcó một 5angười ngự 8trị trong 0tim anh.

Nhưng 80vừa nãy, 90Bạch Thuật 2Bắc lại 0bchủ động ahôn Lâm 7dVãn Thu?

Lâm 1Vãn Thu vừa 7xấu hổ d8vừa bực ccbội vì 1bị Manh edManh cùng b8Cao hách ebắt gặp 39tình trạng 3túng quẫn acủa mình, acúi thấp 7đầu, vội bftrở về 97giường. 0 © DiendanLeQuyDon.comCũng may 3Manh Manh aađi tới, cnói sang e7chủ đề bkhác, bé 3nũng nịu 3ôm cánh 8tay cô: "Dì c0ơi, dì xem 1anày, Manh 5Manh mới bđi lấy abmáu đấy, 6dbị rút 00quá trời abmáu."

9nhóc giơ 6chỗ bị 46kim đâm 0amách với 3Lâm Vãn a8Thu. Lâm e7Vãn Thu dịu 61dàng cúi bđầu hôn 7nơi ấy: 2e"Manh 56Manh thật fgiỏi, thật 23dũng cảm."

Bạch dThuật Bắc 16nhìn con aegái nở b8nụ cười 1thỏa mãn, 3trong lòng efnổi lên 34tia tình 3bcảm khác bdthường 0. Anh chau 8emày, dời 8tầm mắt, bbngoài ý d8muốn thấy 74Cao Hách 5đang nhìn 8Lâm Vãn f9Thu đắm 73đuối.

-

Lâm 32Vãn Thu chỉ bfbị cảm anắng, truyền ddịch xong 4alà có thể 1xuất viện. e © DiendanLeQuyDon.comTrong khoảng dfthời gian 5cnày, Cao ddHách vẫn 8athường f0xuyên ở ctrong phòng 85bệnh của 9ecô, rõ ràng 5anh ta là 91bác sĩ nội 5khoa, nhưng 4cứ chốc 2chốc lại echạy đến 5khoa cấp 0cứu.

Bạch a5Thuật Bắc fangồi một 59bên,  làm 7như lơ đãng 7hỏi: "Cậu bkhông phải brất bận 2rộn à? bTôi nhớ emỗi ngày 1ccậu phải 72tiếp rất 17nhiều bệnh 11nhân."

Cao cHách ngồi 70trước giường fbệnh, đang 8cẩn thận 64gọt quả c2táo cho Lâm 7eVãn Thu, 3không buồn 24ngẩng đầu: 4"Buổi 8echiều tôi 26xin nghỉ 28rồi”.

Cao 7dHách nhỏ 0dhơn Bạch 4bThuật Bắc fvài tuổi, cdiện mạo 81thanh tú blịch lãm, 3tính tình clại hòa 0enhã trầm 27ổn. Anh 6ta nở nụ fcười hiền, 6đưa quả 0táo tới 4tay Lâm Vãn fThu: "Anh 0enghe bác 4sĩ bảo, 98em còn bị 2tụt huyết dáp. Anh có b2rất nhiều e9chocolate, 5lát nữa 72em về anh 30sẽ đưa. 7f © DiendanLeQuyDon.comSau này đi bđâu nhớ 5dự trữ evài viên atrong túi, bcảm thấy dchoáng váng 40thì nhanh 9chóng ngậm avào. Nhỡ c4đâu sau eanày ngất bxỉu, xui 75xẻo đụng dphải kẻ 86xấu thì 4bnguy."

Manh 2Manh nghe 0nhắc đến echocolate, etừ trong ddngực Bạch d6Thuật Bắc deló đầu 9ra, chen vào 3giữa hai cfngười: 1b"Manh eManh cũng amuốn ăn 98chocolate."

Lâm aVãn Thu dở 0khóc dở ecười: "Được, 8sẽ cho Manh 8eManh ăn."

Manh 72Manh vui mừng eleo lên giường 7bệnh, nằm 68bên cạnh b8cô: “Dì 60không ăn f6cơm nên bamới ngất 1exỉu hả?  Dì dthật đáng c4thương, a0y chang Manh 30Manh, không 4có ai chăm 4sóc."

Lâm 7Vãn Thu mím 08môi cười, 48vuốt ve 71tóc mai trên 18trán bé.

Bạch 5Thuật Bắc cengồi trên d0sôpha, trơ 97mắt nhìn ecba người a2chen chúc 87trên giường a3bệnh, đặc 9biệt chú 73ý đến bfCao Hách b8cùng Lâm 16Vãn Thu, 8thỉnh thoảng 90hai người 86đó còn bcười đùa 3với nhau. 76 © DiendanLeQuyDon.comAnh còn không 3biết  Lâm dVãn Thu “bà e7tám” đến 23thế cơ 6bđấy.

Truyền 1cdịch xong, 5Lâm Vãn f0Thu đứng 4dnói chuyện ecùng Cao 96Hách. Nhìn cbiểu cảm 1anghiêm túc ctrên gương 25mặt của c1hai người, 7Bạch Thuật aBắc đoán 4họ đang 14có chuyện cđứng đắn d0cần bàn. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh 38không nghĩ 33ra, giữa adhai người 4có chuyện 0gì cần 5cphải bàn 48bạc. Bạch 3Thuật Bắc cbcứ  nhìn bđi nhìn a5lại, nhìn 30một hồi b7lâu, lại 8thấy hai 10người này 83chả đứng cađắn tẹo 5nào.

Lâm 92Vãn Thu nói 51xong chuyện 5với Cao afHách, xoay engười, fdthấy Bạch 3fThuật Bắc 07vẫn còn ađứng đấy, 7dkhông được 4dtự nhiên dmở miệng: a"Tôi dtự mình fevề, không 0blàm phiền deanh nữa."

81không muốn 3cải vã 1bvới Bạch 4Thuật Bắc 8ftrước mặt 4Manh Manh.

Bạch c4Thuật Bắc 25bỏ ngoài 71tai những 46lời cô e6nói…ánh 6mắt vẫn ddnhìn theo cphương hướng dCao Hách 5rời đi: e"Hai 8người nói ebchuyện gì?"

Lâm 70Vãn Thu hơi besững sờ, 81mấp máy 80đôi môi 4khô khốc: b"Không 5có gì."

Hai acánh mũi 34bạch Thuật bBắc tràn 80ra tiếng f3hừ nhẹ 5"Không edcó gì mà b6nói lâu fthế à, bCao Hách evốn đâu b8có sở thích 65ngồi lê 17đôi mách."

Hai 3hàng chân 9mày của 91Lâm Vãn dThu vặn 80ngược lên, beManh Manh 9cũng nghi 4hoặc, chớp cchớp mắt: d2"Dì 3bquen thân cvới chú 5fCao lắm b5hả?"

Lâm faVãn Thu đành a2phải trả 7lời Manh 1Manh: "Ừm, 55vì thân a3thể dì akhông tốt, cbnên hẹn engày mai b5đi tập e4thể dục avới chú 1Cao”.

"Tập athể dục?" a9Hai mắt aManh Manh 5sáng rỡ, 99hưng phấn 40vỗ vỗ dctay, "Manh eManh cũng 68muốn đi! 09Manh Manh asẽ chạy 3bộ."

Lâm 0Vãn Thu bật 00cười, cô 49hẹn Cao 79Hách đến 10trung tâm 8tập thể 97hình là f2có mục 1đích riêng, 8echứ đâu 69ra thời 4gian rỗi 6rãi để etiêu phí dvào những 17hoạt động anày? Dẫn fdtheo Manh eManh thì fehơi bất 4tiện, đành clựa lời c2từ chối 55:"Dì 2cùng chú 6aCao có chuyện 04đứng đắn fephải làm."

Bất cngờ bị aLâm Vãn 34Thu cự tuyệt, e6Manh Manh 7ethất vọng d7ra mặt.

Bạch f1Thuật Bắc 00thấy cô 89như thế, dcàng thêm 4điên người. f © DiendanLeQuyDon.comThái độ 5đấy là 9sao? Vội dvội vàng 2vàng loại b1bỏ chướng fngại à? e0Chẳng lẽ dsợ Manh 8Manh làm 8“bóng đèn” 71cản trở 7cuộc hẹn acủa hai c1người họ. a © DiendanLeQuyDon.comMẹ kiếp, b1tính làm bmấy chuyện 9abậy bạ 50à?

Bạch bThuật Bắc 7lặng lẽ 36đem cô nhóc 55đang bị 0atổn thương 4tâm hồn enhét vào 3trong xe, 95tiếp theo 4axoay người, 7nhìn thẳng 6vào Lâm 5cVãn Thu.

Lâm 9aVãn Thu khó 4chiểu nhìn 5anh. Bạch cThuật Bắc abcao hơn cô 8arất nhiều cnên anh phải 49hạ mi mắt, angũ quan 5anh tuấn dfnhiễm tầng 99khí rét, 8ngữ điệu d7vẫn lạnh 4lùng vô 3cảm, nhưng 3nội dung b3câu nói efkhiến cô 5kinh hoàng.

"Lâm 1Vãn Thu, 3dchúng ta 9kết hôn 7fđi, đừng 7tốn công bquyến rũ 55những người 13đàn ông ekhác nữa, etôi có thể abđáp ứng d2những gì 55em muốn. 2d "

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/72096


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận