Nghịch Lửa Chương 32


Chương 32
Sau khi đuổi Bạch Trạm Nam đi

 

Bạch 50Thuật Bắc d9yên lặng 5ngồi bên ccạnh Lâm 8Vãn THu, 4cánh tay fhai người bcọ xát 43vào nhau, 2 lớp vải b quân trang 67 iếp xúc b4 với nửa 4đoạn cánh 0 tay trần ce6 ủa cô.



Lâm c Vãn Thu lặng 95 lẽ nhìn e vầng trán 64 cao rộng, r42 ịn ra lớp m7 ồ hôi mỏng, 9f còn có, hai 0a cúc áo phía 67 trên rộng 7 mở.

Nhìn 5 như vậy, g02 iống như e6anh đã vội v43 ã chạy 3đến.

Trong 9 lòng Lâm 6d Vãn Thu vừa ef chua vừa b chát , cô 77 muốn hỏi d thực hư c3 huyện xem 1 mắt của 40anh, chỉ 43 sợ anh không 7 muốn giải 8 thích cùng cb9 ô. Nhưng 8bb bọn họ 4 không phải 8 là người yb5 êu của b nhau sao?

Đang m2 iên man suy 8nghĩ, ngón 7tay bị nắm clấy, thân 9thể cô 0chợt cứng dađờ, từ 2từ nghiêng f0đầu.

Anh 86không nhìn 3bcô, ánh 0mắt vẫn c1chăm chú 5nhìn trên 98sân khấu, ckhóe miệng 76nở nụ f2cười hãnh 62diện, vừa 19lòng, hồn 63nhiên không fhay biết 9mười ngón 6tay hai người 6đan chặt fevào nhau, fccứ như d4đây là 9động tác equen thuộc, 38cực kì 4tự nhiên 2giữa bọn ahọ.

Lâm dbVãn Thu thu ehồi tầm fmắt, tâm e3tình phức a6tạp nhìn c6Manh Manh 4biểu diễn. 55 © DiendanLeQuyDon.comCô bé đã 6bnhìn thấy cBạch Thuật 5Bắc, trong a9lòng cao 4hứng, biểu 07diễn sống 1động hẳn c8lên.

Chờ 6các bạn 4bnhỏ kết 9thúc màn 1fbiểu diễn, 01Manh Manh ehào hứng 94chạy vọt dxuống, một cctay nắm e2Lâm Vãn 6cThu, tay kia e8lôi kéo 9eBạch Thuật aBắc. Hai 9người ngoan 6fngoãn đi 1ctheo hướng bManh Manh edẫn dắt, cxuyên qua bđám đông f4chật chội.

73bé vui vẻ 0đứng trước 8mặt các b2bạn, đắc cý mở to 4miệng giới 0thiệu: “Đây dlà ba mẹ 9của tớ”

Manh 40Manh đặc 8biệt chuyển 6trọng tâm 9chủ ý đến bngười Lâm b7Vãn Thu: fa"Mẹ 92tớ nè, f9xinh đẹp 47không? Mẹ 6dtớ nấu 8ăn vô cùng angon đấy acnhé."

Hai cchân Lâm 3Vãn Thu khóa e7chặt trên 4mặt đất, 8cả người cdgần như 0dkhông nhúc 1nhích. Chữ d“mẹ” 36phát ra từ 50miệng Manh 61Manh mang 7theo ma lực dkì bí, chỉ 1ctrong nháy efmáy, hạnh 1phúc vỡ 0òa trong 5dtrái tim 9cô.

Bạch 7Thuật Bắc c4an tĩnh đứng d0một bên, cbcó tí kinh 1ngạc trước 10biểu hiện 3của Manh cManh. Anh 3biết con 74bé vẫn 2luôn ước dao có một bngười mẹ, 43nhưng không fngờ niềm 7khao khát efcủa bé 39lại lớn 4bđến thế.

Hơn 3nữa Manh bdManh. . . e4 © DiendanLeQuyDon.com. . . thật clòng yêu 13quý Lâm 2Vãn THu.

Nghĩ 5eđến chuyện 3hối hôn 55trong nhà, a6anh tức 4thời phiền c6chán, ánh 9mắt nhìn 7Lâm Vãn ceThu cũng b5biến thành caý vị sâu 6fxa.

Lâm e0Vãn Thu mỉm facười đứng a9cạnh Manh 23Manh, lòng 9ngọt ngào 7nhưng vẫn b3có cảm degiác gai 9agai tựa fdkim đâm, 7bé khiến becô đau lòng, 8khuôn mặt btươi cười 69cùng trái a6tim ngây 4thơ trong 4sáng của fbé đâm 9emạnh vào eđáy lòng dacô, máu 3tươi loang 2lỗ.

8cthật có 5dlỗi với 57Manh Manh, 72chưa một 8ekhắc nào 9fcô làm tròn 9bổn phận acủa một dngười mẹ, 1fhơn nữa 3nguyên do 8cô sinh bé 6cũng khó 03có thể 0chấp nhận.

Manh 0Manh biểu 4hiện càng b0vui vẻ, btrong lòng dcô càng 1khó chịu.

Tiếp esau là hoạt 02động dạo 0chơi trong ekhuôn viên 84trường, e3các bậc 36phụ huynh 0và các bé 6dđều tham cdự. Manh 41Manh nắm 6tay hai người, 97vừa hào dhứng vừa clo lắng efnói: "Ba, 2fcon muốn 67có phần 27thưởng 9hạng nhất, 92ba phải ccố lên 4nha, phối chợp với ffmẹ cho tốt e2vào."

Lâm c7Vãn Thu vẫn 8chưa quen 2với cách 0xưng hô 9này của 5Manh Manh, 1giọng nói 5hơi khàn 7khàn: "Cục 39cưng, phần 8thưởng 8bcủa giải 41nhất là 7gì?"

Manh 9bManh tự ehào ngẩng d5đầu: "Là 3bằng khen cd“Gia đình 21hạnh phúc”!"

". 7 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."

Bạch e6Thuật Bắc eckhông có 5hứng thú 0với tấm abằng trẻ bdcon ấy, 8canh lười 48biếng quan csát những 7dchướng ccngại vật 3etrước mắt. a © DiendanLeQuyDon.comTrò chơi cnày cực 83kì đơn 7giản, trong dTV đã từng 7chiếu vô 9số lần. 53 © DiendanLeQuyDon.comMột chân 1của ba mẹ eebị cột 0chung vào 73nhau, sau 4đó hai người 9phải vượt efqua các chướng 04ngại vật 6dđã được 23sắp sẵn, 4ecuối cùng 4lấy trái 75bóng đưa aacho con của 7bmình. Trong 4thời gian 1quy định, 36gia đình f3nào lấy dđược nhiều 9bóng nhất ddsẽ trở athành người fthắng cuộc.

Bạch 1Thuật Bắc 6nhìn mấy ethứ “đồ 0chơi” được dgọi là 1chướng cengại vật, 9cảm thấy 8các giáo dbviên nhà ctrẻ ngây 06thơ, màu 78mè quá. e9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng vì 6eManh Manh, 09anh cố nhẫn 97nại phối achợp, cởi 33áo khoác 8aquân trang, b0khom người adùng dây 30băng cột f8chân bọn 38họ.

Để dtiện cho 18vận động, 89hôm nay, 1Lâm Vãn 5cThu cố ý 38vận bộ 6trang phục 8thể thao eabằng vải c5nhung màu 7tím nhạt, 6làn da trắng f5muốt tỏa bsáng dưới bánh mặt 5trời, mái 2ftóc dài 3búi cao trên 17đầu, lộ 1ra chiếc 92cổ thiên d4nga mảnh 8khảnh, hoàn 5toàn nổi 2bật giữa a8biển người 7xung quanh. 09 © DiendanLeQuyDon.comCó điều, cabây giờ alà giữa 4mùa hè, 66nên cô bận 1cái quần bchỉ dài 6tới đầu egối, Bạch eThuật Bắc anhìn rất 2akhông vừa 3dmắt.

Anh f0liếc nhìn f2bắp chân 8non mềm 8của cô, 8không dám 20dùng dây 6atrói quá 8chặt.

Đứng 6bên cạnh, 8một bé ftrai có khuôn 09mặt kháu 5khỉnh, hướng 9về phía fManh Manh ale lưỡi: 7"Gia 2đình của etôi nhất 62định đứng 8bthứ nhất, cBạch Nhất 2Manh là đồ 03đại ngốc."

Manh 21Manh lườm bcậu bé, equả đấm 5dnhỏ quơ aquơ trước 6mặt cậu: 80"Cậu 4bmới là 0dkẻ ngốc, 86đến cây 6ccủ cải 6cũng biết c3cậu ngốc 18nhất trên 1đời đó."

Hai bađứa bé 8say sưa cãi 1vã, Lâm eVãn Thu cùng 1phụ huynh d1của bé bdtrai đều engại ngùng blúng túng, 74ba cậu bé 5không ngừng 32nói lời dxin lỗi: 7“ Thật 12ngại quá."

Lâm 9Vãn Thu mỉm a2cười đáp alễ: "Không 4có gì đâu, d4trẻ con 3vốn vậy 8mà."

Bạch 85Thuật Bắc ebuộc dây f9xong, đứng 7ddậy, bắt 87gặp Lâm afVãn Thu đang 8ftrò chuyện fvui vẻ với 7người đàn 06ông kia. 8 © DiendanLeQuyDon.comVốn anh 8không để 2cbụng, nhưng f2khi nghe đối 5phương giới 5thiệu người 57phụ nữ 7bên cạnh 5là dì của 29thằng nhóc cbkia, ánh 84mắt anh 0fbèn híp blại.

"Mẹ cathằng bé a9mất sớm, 7nên tính 4tình nó 08có chút 8dquái gỡ 4——"

Lâm 1Vãn Thu vừa 0định an 1ủi đối 7phương vài 42câu thì 44bị Bạch c9Thuật Bắc 5fbá đạo 9kéo vào abtrong ngực. ed © DiendanLeQuyDon.comCô kinh ngạc bquay đầu, cđụng phải d3ánh mắt 01âm hiểm cbbực bội dcủa anh.

Anh 46nhỏ giọng 7nói: "Sao 7dem cứ thích 3tùy tiện dftán gấu 95với người 49lạ thế?"

Lâm c0Vãn Thu bất 58đắc dĩ 31trả lời: c"Chỉ eanói vài 43câu thôi cbmà."

Bạch eThuật Bắc 0hung hăng e6trừng cô, 0lời nói d4sặc mùi a0cảnh cáo: 9"Ngoan 5ngoãn đứng f2yên một 4chỗ cho 6tôi."

Người 8đàn ông cekia liếc 65nhìn khuôn 20mặt hầm a3hầm một acđống của 56Bạch Thuật 5Bắc, biết a3ý cười 5lịch sự darồi quay cđầu đi d5hướng khác, 6Lâm Vãn 81Thu thấy fthần sắc 2u tối của 8anh, lặng 2lẽ nắm 9lấy ngón 50tay anh.

Bạch c4Thuật Bắc c9phụng phịu 4nghiêng đầu, c9bắt gặp 1dkhuôn mặt 7sáng bừng bnét cười 4của cô.

"Anh, 95ghen sao?"

Lâm b6Vãn Thu nhỏ 9giọng hỏi, 4không dám 2nhận định 59bừa, nhưng 2vẫn cảm c1thấy ngọt dngào. Thì 19ra, anh là dcngười đàn 2ông khó 88tính đến 46vậy, còn 8ecó, đây 73là lần fđầu tiên aBạch Thuật 2Bắc ghen evì cô.

Bạch 7Thuật Bắc ecbị vạch 12trần bí 8mật trong blòng, càng cthêm cáu 3bẳn, biểu 9cảm thẹn 5quá hóa dgiận: "Em eim miệng."

Lâm eaVãn Thu tủm 7tỉm cười, a0đôi mắt 5nheo thành fcvầng trăng f8khuyết, fcon ngươi eđen phát 7tia sáng d0rực, dáng fvẻ kia gãi 3nhẹ vào etrái tim 2banh, khiến 5nó rạo 7rực mà 0ngứa ngáy, dBạch Thuật 15Bắc ôm 9bsát cô bên 9bmình, rỉ 2fnhỏ vào dbtai cô: "Tẹo 67nữa về 63giường ecsẽ dạy 7dỗ lại a3em."

Lời 0nói ái muội 1dcộng thêm d2giọng điệu 9gợi cảm, bahơi thở fnong nóng 81lọt sâu fxuống dưới fđáy tai, 4khiến toàn athân Lâm 20Vãn Thu bất fgiác mềm 3fnhũn, cô c3giương mắt 1cnhìn anh, 4ở khoảng 3ccách gần 77trong gang 5etấc, anh 3đẹp đến 3khó tin.

Lâm a4Vãn Thu nhoẻn cemiệng cười, fcmóng tay bfcào nhẹ 7cvào đường b7vân trong 52lòng bàn ftay anh.

Bạch 5bThuật Bắc 5giật mình, cvéo nhẹ 8eo cô: "Đừng cgiỡn nữa, bdsắp bắt bđầu rồi fđấy."

Tiếng f4còi báo ehiệu trò 04chơi bắt 3đầu, khóe fmôi Bạch e7Thuật Bắc e5cong nhẹ, 3tâm tình 10dường như e7tốt lên adrất nhiều. 6 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 9Thu mấp 5máy đôi 6môi, mừng 10thầm trong 24lòng, hóa fbra cô cũng c9có thể cfkhiến anh 10dao động.

Loại 35trò chơi 3này đối e4với Bạch cThuật Bắc 54dễ như 2btrở bàn 7etay, một etay anh ôm 5eo Lâm Vãn 9eTHu, ép sát 0dcô trước bvòm ngực 3drộng, hai 9người phối bhợp hành 92động, ăn 79ý đến a2bất ngờ.

Manh 5Manh liên btục nhún b3nhảy, cổ 1vũ: "Ba 8dmẹ ơi! fCố gắng 80lên!"

Những 2chướng 97ngại vật 9ở giữa eađường edđều rất 8đơn giản, 7engười chơi c4chỉ cần 4đi lượn 3vòng để f6vượt qua 2chúng, sau 7đó nhảy 48qua một 6tấm rào b6nhỏ để 23lấy bóng. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhi thời 52gian trôi 90qua quá nửa, 63Bạch Thuật 64Bắc cảm 57giác bước 2chân của 0bLâm Vãn 94Thu dần echậm lại.

"Mệt 1sao?"

Anh 3bhạ mắt anhìn cô, 4etrên trán 0fLâm Vãn 1Thu xuất e8đầy mồ 3hôi hột, eđôi môi 3có chút 3khô khốc. 8c © DiendanLeQuyDon.comNhưng nghe 3câu hỏi 94của anh, 8ccô miễn 88cưỡng lắc 1đầu: "Không a8mệt."

Bạch c3Thuật Bắc a8nhìn cô e0đầy lo 9lắng, cánh 2tay đang dôm eo cô bbỗng nhiên esiết chặt dhơn: "Vì 0cManh Manh, 66em cố chịu eđựng."

Lâm 8Vãn Thu đưa 37mắt nhìn 3Manh Manh 1ađứng cách e4đó không 8exa, bé hồi 6hộp theo 9fsát hành 3ađộng của fbọn họ. 9 © DiendanLeQuyDon.comThấy khuôn 2dmặt lo âu e4của bé, 7cô quả 3quyết gật 3đầu: "Tiếp 1tục đi, dem không 07sao cả."

Bạch 24Thuật Bắc 4nửa ôm 04cô, gánh 5cmột phần 3sức cho 88cô, thể 8lực anh 6brất tốt, acvận động 0này đối cvới anh 19chỉ như emuỗi. Về esau, tốc 6độ của 43anh ngày 1ccàng nhanh, 9Lâm Vãn 9Thu dần 8hụt hơi, 21khó khăn 8cđuổi theo e6những bước c2chân sải 81rộng.

Đến 3thời điểm a9công bố 0ekết quả, 4Manh Manh fnhìn giáo aviên đếm 8etừng trái 43bóng trong b3rổ nhỏ, 7số lượng e3vượt qua 3hai mươi 8trái, bé abvui mừng 1nhảy bật dlên: "Ba 9dmẹ thật bgiỏi!"

Làm 57một người 94mẹ, khi 0thấy con 67mừng vui 0vẻ thì 2hạnh phúc 7biết bao, d4Lâm Vãn 5Thu nhìn 4dnụ cười 3atươi rói 9của bé, bkhóe môi 1abất giác 91nhếch lên.

Manh d0Manh chạy b7nhào vào 0alòng hai fngười, 41khuôn mặt 8nhỏ úp 3vào hông 39ba mẹ: "Ba dmẹ con là 8csố một, 9cực kì 34lợi hại!”.

Bạch 1Thuật Bắc 13khom người 18chuẩn bị 0cởi dây cbăng, phát 2hiện mắt 2cá chân d4của Lâm 15Vãn Thu bị 4trầy một 5vết lớn, 0dnhiều tia dmáu tuôn 7ra. Mặc ddù anh đã 41cố ý cột 6hơi lỏng, 3nhưng vẫn 41gây ra vết 7bầm cho dccô. Khi gần 2hết thời 57gian, anh bcòn hấp btấp đi 2nhanh hơn, 4Lâm Vãn 72Thu vì phối 9ahợp với f9tốc độ ccủa anh, 9vẫn cắn e2răng, im 0lặng chịu bđựng đi 7tới cuối 1bcùng, tiêu fhao hết fbphần lớn e3sức lực.

Bạch 9Thuật Bắc 7trầm mặc 1tháo dây f5băng, cái 6cgì cũng 4không hỏi.

Nhóm 8egiáo viên e7mang bằng dkhen trao 63tặng, Manh 45Manh cẩn 14thận nhận 5lấy, nhất equyết đòi a0đóng bằng bkhen vào ekhung hình.

Bằng aekhen này cđối với 33ba người abọn họ 3fcó chút cbất đồng 59ý nghĩa, 3Lâm Vãn 2Thu qua loa 50trả lời bbé: "Ừm, 5dđều chiều b8theo ý Manh 9Manh."

Hôm 5nay, gia đình 41Manh Manh 17thu hết 28mọi danh 8tiếng, những 3hoạt động 3tiếp sau, emột mình 2cBạch Thuật 3Bắc hầu 56như chiến 5thắng tất 5cả. Từ 08đều đến 2bcuối, miệng cManh Manh 01đều ngoác 0fto hết cỡ, ecliên tục 7hôn hai người.

Hoạt 14động kết 8thúc, Bạch acThuật Bắc 8bế Manh dManh đi phía 2trước, 6bLâm Vãn aThu ôm áo 11khoác của 00anh lẽo acđẽo theo 3sau. Cô sợ 0Bạch Thuật bBắc chê dcô vô dụng, 2ckhông dám c3nói chân 48mình đau, 8cố biểu blộ bình 53thường. 8 © DiendanLeQuyDon.comThật ra, 76lúc này 9cảm giác 57đau đớn dđã tiêu etán vài 6ephần, chỉ cfcòn chỗ dda bị trầy 1fhơi đau cerát.

Bạch cThuật Bắc 3eđi rất dmau, cô nhanh cchóng bị f5bỏ lại 5dphía sau. 97 © DiendanLeQuyDon.comNhìn bóng b4dáng cao 6to của anh 7gấp khúc ctrên mặt 9đất, chóp dmũi cô cay a9xè, thầm 8tự an ủi, eBạch Thuật 6Bắc là 7ađàn ông, b1không được 6dtinh tế 91như phụ 3nữ, cô d5không thể 6atrách móc banh được.

ftiếp tục 72đi về phía etrước, eeđi không 1ebao xa thì 28đụng phải 1vật cản b4trước mặt, e4mùi thuốc e0là quen thuộc 3aphảng phất f6quanh chóp 2mũi, cô 4fkinh ngạc 44ngẩng đầu.

"Em 6định chịu 0đựng một 3mình tới dbao giờ?" aBạch Thuật 2Bắc chau fcmày, cúi 15người, 4bế ngang 6fcô lên, 3gương mặt 40hung dữ: c"Lâm cVãn Thu, fem đần 5thế, chân 08đau  sao 1không biết 1alên tiếng."

Lâm 7dVãn Thu ôm 28cổ anh, achóp mũi bcách mặt danh rất fcgần, cho d2dù lời abanh nói vẫn chằn học 3dkhó chịu, 4nhưng đem 7đến cho 0cô sự ấm báp đến etận xương 70tủy.

Hóa 5ra, anh không aphải là 6dngười vô 8tâm vô tính c——

eekhông hề 85do dự nâng balên khuôn emặt nhỏ eenhắn, dán 98sát hai cánh 6môi mềm 86mại vào abmôi anh, d3dè dặt e5mút mát, fhút nhẹ 09đôi môi 5lạnh lẽo e6của người 4đàn ông, 9fcử chỉ 08nâng niu, 7ecẩn thận 7từng li 6từng tí.

Từ alúc bắt 3đầu yêu 5danh, cô đã eđần đến edhết thuốc 3echữa, chỉ 7among sự 77đần độn 7của cô 1không làm 86anh chướng famắt, như 0vậy đã 1bđủ.

Bạch 0Thuật Bắc 23đứng cứng 55mình tại 54chỗ, động 2tác của b2Lâm Vãn 7Thu vụng 3về không 7lưu loát, chơn nữa, e1còn chủ 23động thân 0thiết ngay c2giữa nơi f8công cộng 2elàm anh có dtẹo. . . c7 © DiendanLeQuyDon.com. . .

4chỉ cắn 5mút vài 94giây rồi a6chóng vánh e3lui ra, ánh e9mắt Bạch aThuật Bắc 1phức tạp 0nhìn cô, 9dđầu Lâm dVãn Thu gần fnhư gập 2đụng ngực.

"Ai c7cho em hôn atôi?"

Anh 7fchợt trầm 67mặt, giọng bbnói khắc 5ekhe lạnh 00lùng hệt 0như trong 9quá khứ, 20Lâm Vãn 4aThu hốt 72hoảng, luýnh 3dquýnh nhìn 9danh: "Em 15——". 5 © DiendanLeQuyDon.comCô lại 4cvượt qua dagiới hạn b2ư, nhưng 4đây là dbcử chỉ cbình thường 02của hai cngười yêu 0nhau mà.

Đang 1lúc cô thất 0vọng hụt d7hẫng, anh 7dbất ngờ 7hôn chụt 1amôi cô, dcổ họng cbật ra tiếng d2cười khẽ: d"Tôi 2fmuốn hôn elại em."

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74232


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận