Nghịch Lửa Chương 40


Chương 40
Buổi sáng vừa tới quán, Lâm Vãn Thu nhận được điện thoại của viện an dưỡng nơi Tri Hạ đang nằm.

 Họ 8muốn nhắc 5nhở cô 8anên nộp p8 hí trị lde iệu của c tháng này. Ma4 © DiendanLeQuyDon.com ấy tháng t4 rước, bởi 42 vì chăm sóc a anh Manh, b sáng sớm p5 hải làm 9điểm tâm d và đứa 96 bé tới trường, 8n9 nên cô thường 5 ở quán da rất trễ, c5 bỏ lỡ thời ge ian vàng fđể buôn 29 bán, thành r81 a chẳng k5 iếm được b3 ao nhiêu te iền.



Lâm V1 ãn Thu dùng 6 thái độ cm ềm mỏng, nb7 hân nhượng t22 iếp điện 51 thoại. Sau kd4 hi cúp, cô 6 lại ngồi ta9 hất thần.

Mỗi 1 tháng, Bạch ee huật Bắc eđều đưa 1e cho cô một 1b khoảng tiền l2 ớn dùng 1để chi 81tiêu trong agia đình. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Lâm 9Vãn Thu chưa 5bao giờ 2dùng đến bsố tiền 41ấy để 5nộp phí 9điều trị 1cho Tri Hạ, 35huống chi dbây giờ 7fquan hệ 79của họ 71lại đi 58đến mức a8này. . . 9b © DiendanLeQuyDon.com. . .

Lâm 5Vãn Thu thở acdài, có aeảo giác btrên vai eđang gánh 4ecả ngọn 5enúi lớn. d1 © DiendanLeQuyDon.comĐã từng emê luyến 6Bạch Thuật 1Bắc, hơn 2nữa còn dảo tưởng bfngười đàn 4ông đấy 6csẽ làm 57chỗ dựa advững chắc 0acả đời a6cho cô. Hóa ara vẫn chỉ 89có một 9mình cô, dvẫn luôn 9edậm chân 5tại chỗ, 47không khác 0gì cô bé 6của hơn 66mười năm 1trước, 00vô cùng 80túng quẫn fmờ mịt c3khi người 6ba yêu quý 02qua đời, 7và lúc biết dTri Hạ phát cbệnh.

Không a0có bất 69kỳ thay 5đổi.

Lâm 5Vãn Thu ngẩng 0đầu nhìn 2cgian phòng  nhỏ atrong quán, 46cô bây giờ achai mươi 3sáu tuổi, dđã vật alộn với 2cuộc sống 82ở thành efthị trong bsuốt nhiều 18năm. So với 3những người 7đồng trang 0lứa, cô echắc chắn 1cphải hi 18sinh, bỏ aera nhiều dthứ hơn, 93nhưng kết 12quả lại 0bhoàn toàn 8đi ngược.

29vẫn hoàn ebcô độc, 5fvẫn là 65hai bàn tay 56trắng.

Đôi fmắt có 4achút ê ẩm 0sưng đau, e4cô chùi 56mạnh hai 9ehốc mắt, 8đứng dậy 02chuẩn bị 72tiếp tục 69bận rộn. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐiện thoại 16đặt trên c4bàn đúng 59lúc rung 9elên. Cô 0cúi đâu 7nhìn qua, 09là Bạch 6fThuật Bắc 9gọi tới.

Lâm cVãn Thu chần 2achờ nhìn dbchằm chằm avào màn chình điện 79thoại, thật 33sự không 84muốn nhận.

Hôm 8nay, Bạch acThuật Bắc 51không đi fđâu cả, 0sáng sớm fcòn cố e9ý dậy sớm 3chở Manh 71Manh đến 3nhà trẻ, 2anh quả cthật rất b6khác so với 5trước kia, 91bỗng dưng bân cần 5atrên mức dbình thường.

Thế 4nhưng sự 66thay đổi fđấy khiến ddLâm Vãn 6Thu cảm 54thấy buồn 18cười, giống cnhư bản 13thân bị achâm chọc 5một cách 3btrắng trợn.

Bạch 5Thuật Bắc 8fđứng giữa 11phòng khách 99trống hoác, cdthần sắc eâm u, chờ ađiện thoại 8ecàng lâu 5banh càng dnóng nảy. 6 © DiendanLeQuyDon.comCả ngày 9hôm qua, b3Lâm Vãn 1Thu kiệm 2elời đến dthương cảm, chơn nữa, 8nhìn thân bthể càng 9angày càng f5gầy gò 82của cô, 4lòng anh 52có vài phần b4đau xót.

Sáng 75nay chở fManh Manh 74đi học arồi trở 62về, lại b6không thấy 7Lâm Vãn 5Thu ở nhà. 8 © DiendanLeQuyDon.comVất vả blắm anh f4mới có dmột ngày afrãnh rỗi, 1dchẳng lẽ a1cô không 03thể nghỉ bbán một c9ngày để c6ở cạnh aanh? Cái d8quán rách 0enát đấy 5rốt cuộc c6kiếm được 1bao nhiêu 8tiền?

Anh 5biết lòng 0btự trọng 9của Lâm eVãn Thu rất 8acao. Trong 90lòng anh 7còn đang 3tính toán, 0không cần 7ftrưng cầu fý kiến fcô, cứ elặng lẽ 47mở một c8cửa hàng 00lớn hơn, 2nói không 4chừng, đến clúc đó bccô không 0có cách 6nào cự 1dtuyệt.

Nhưng e6hiện tại cthái độ 5bất thường 7bcủa Lâm fVãn Thu khiến 70anh hơi hờn 0giận, chờ ccbên kia tiếp emáy, anh 14liền mở cflời trước: 9"Em đi 6ađâu?"

Đáp 8án không 3ahề ngoài 2ý muốn, 38giọng nói 5dịu nhẹ accủa Lâm 5bVãn Thu xuyên cqua làn sóng 8điện, truyền b1tới: "Trong 6quán."

Bạch bThuật Bắc bavốn không 2cmuốn tức dgiận, thế 3cnhưng giọng ađiệu lạnh d9nhạt của 1acô khiến 5lửa giận e8không cách b4nào đè cnén, âm 4thanh trong 5nháy mắt dcất cao 1lên: "Hôm 9nay anh về 7nhà mà em 3vẫn đến 5quán?"

Lâm bVãn Thu khẽ 22dừng động 18tác đang 64làm, cụp 91mắt, thốt 7bra từng 4cchữ rõ 0ràng: "Em 3muốn kiếm 02tiền."

efhấp của bBạch Thuật deBắc ứ 3dnghẹn trong cccổ họng, cdlại là 9bkiếm tiền? 37Anh mất 3tự chủ, 8cao giọng atrách móc: c8"Em nên 21sớm đóng edcửa cái 0quán rách 2fnát đó ceđi, tiền 9tôi đưa 3cho em còn abthiếu nữa c6à? Lâm Vãn acThu, trong eđầu em, 0ngoại trừ a8tiền còn 4có——"

Anh 7muốn hỏi 0bcô ngoại 7trừ tiền fbcòn có anh 1dkhông, có edđiều câu 0hỏi đã b1nhảy đến 05cổ họng 5nhưng không 5cách nào 5thốt ra f5lời, Bạch 09Thuật Bắc ftrầm giọng 09nói: "Trong flòng em còn 64có gia đình canày không?"

Lâm 6Vãn Thu trầm emặc không 9nói, Bạch acThuật Bắc 7cũng không 7cđể ý, 5enói tiếp: 5"Quần aáo anh đưa e2em đi giặt 7ủi, đã 1lấy về 3chưa? Còn fccó trang fephục múa 5của Manh aManh nữa. 1b © DiendanLeQuyDon.comTrong nhà d5còn cả b0đống việc, dcem mau trở fvề đi."

Lâm f6Vãn Thu vì ftức giận 7mà hai tay 9run bần 9bật, trước 3kia cô chưa 80từng để 3tâm những 1dđiều này, ecchỉ cảm 1thấy đấy delà trách 4nhiệm của emột người 0vợ và một 14người mẹ, 8enhưng  bây 3giờ nghĩ 9dlại, những 3việc cô fclàm có khác ccgì công 0việc của amột bảo 69mẫu đâu? 2Hoàn toàn 9không sai alệch.

Lồng cbngực đau cdữ dội, fcô cắn e4chặt môi b0dưới, cho dđến khi 11bờ môi fcnóng rực 85và truyền 2đến cảm a8giác đau 19nhói, mới 0dgằn giọng ctrả lời: 3d"Tôi crất vội, ekhông đi ađược."

Dứt cclời, cô 9ctrực tiếp f3cúp điện 56thoại, đầu a3ngón tay adùng sức ebấm vào  lòng 74bàn tay, 2atoàn thân 92đều nhức 0nhối. Bạch 00Thuật Bắc 6dvốn dĩ 6chỉ muốn anhục nhã ecô. Tại 24sao cô lại fngốc nghếch dcho rằng bfanh thật 74lòng. Anh 2nói sẽ 8cố gắng cthử thích 3cô, cô dại dkhờ tin 59ngay lập 9ftức? Lúc 7anh hướng 87cô hứa 2hẹn mình 59sẽ “cố 2agắng”, 01bất quá 5chỉ là bđang diễn atrò để 2có được cmột người 8“bảo mẫu” 84khiến anh bcan tâm mà 7thôi.

Lâm 7Vãn Thu ngồi 4trên chiếc 2eghế gỗ etrong quán, 18hốc mắt 6eđỏ hoe 3nhìn dòng 8người di 84chuyển bên 3đường. d5 © DiendanLeQuyDon.comBọn họ c1đắm chìm 8dưới ánh dnắng mặt eftrời, trên 8khuôn mặt 85lộ nét 7vui vẻ hoặc 9nóng nảy, ccó điều 44mỗi người dđều tràn 4bđầy sức 1sống, tinh 0bthần luôn e4phấn chấn. 5 © DiendanLeQuyDon.comCòn cô thì 69sao? Chỉ 8mới hai 9mươi sáu 5ftuổi, tâm a9lại quá a8mệt mỏi, 2chằng chịt 19những vết d8thương đau 8nhói.

Sắp 12đến mười 28một giờ, 5equán bắt 5fđầu đông akhách, Lâm 9aVãn Thu đang 70loay hoay 14phục vụ, feánh mắt 7chợt lướt 66qua gương 4mặt u ám dcủa Bạch f2Thuật Bắc. d © DiendanLeQuyDon.comAnh đi vào 3trong quán, 21nhìn chăm 72chú vào 8cô, không 0nói một blời, chỉ alặng thing 8ngồi trong 58góc.

Lâm 54Vãn Thu không 43đến chào ehỏi anh, e7làm việc 5fcủa mình equan trọng fdhơn. Ánh 4bmắt không 5dám dừng 35trên người 3anh nửa 4giây, cô f1mệt mỏi, ekhông muốn 9bnhìn nữa.

Chỉ e1cần nhìn cmột cái 9thì sẽ 1fđau đến etê tâm liệt f4phế. ( ý 3nói đau e8đến tột ecùng)

Bạch 71Thuật Bắc 86mặc áo 8esơ mi màu f8sọc xám, c5tay áo cuộn blên phía 11trên, để 8elộ nửa bcánh tay batrần bền dchắc. Anh bđặt một aftay lên mép 1bàn, ánh aamắt thâm afthúy gắt 5gao theo sát 6cô.

Trước d9kia, anh chưa d3từng thấy equa dáng 55vẻ khi cô 9buôn bán. 3d © DiendanLeQuyDon.comTrong quán 1ebán rất eenhiều loại 76cháo, cô b9cẩn thận 1múc cháo 9dđổ vào 9trong chén ethủy tinh, a8sau đó đặt 8chén trên 38cái khay 2nhỏ rồi 1bưng lên 0cho khách, 9còn khuyến 8mãi thêm e9cho họ nụ 3cười lấy clòng.

Bạch 13Thuật Bắc 1nhìn một e9lúc lâu, ftrong lòng 4ccực kì d1mất hứng. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 5fmuốn nhìn 53Lâm Vãn a8Thu làm những c6việc này 8b, cô cật 9lực lấy 6elòng người 8khác, chỉ 12để kiếm a8những đồng eebạc lẻ. 9d © DiendanLeQuyDon.comQuả thật 1không đáng.

Lâm 26Vãn Thu làm 72xong, thật 14sự không 4muốn đi 2đến dây 4dưa với 7Bạch Thuật 57Bắc. Nhưng 67người đàn 4công to lớn 62ấy cứ angồi lì 8trong quán, ccòn phát 2ra luồn báp suất 27ngột ngạt, 3bđè nén ebkhắp nơi. b5 © DiendanLeQuyDon.comCô hết 2fcách, đành 9nhắm mắt 9đi tới.

Bạch 75Thuật Bắc eengồi đối 6diện cô, 5thấy cô 0đi tới, esắc mặt ccũng chả 7khá hơn 6bao nhiêu. f © DiendanLeQuyDon.comNgũ quan 3dcủa anh 1vốn sắc 2elạnh, hiện fftại im im 7không nói, 7thật giống 9như đang 4muốn ăn 06thịt người.

Lâm 1bVãn Thu không bmuốn tốn 5dthời gian bvô ích với 42anh, chủ c4động mở 32miệng hỏi: 81"Sao 09anh tới cđây?"

Hai 07cánh mũi 3cBạch Thuật 1Bắc tràn 18ra tiếng ddhừ lạnh, 7fnói: "Anh 9không thể 4tới quán 6ăn của fbà xã anh a0à?"

Anh 3nói hai chữ 9“bà xã” 5vô cùng cftự nhiên e1khiến Lâm aVãn Thu hơi 9sợ sệt, 7nhưng rất d4nhanh cô 24liền tỉnh 2atáo. Cô dkhông thể 04tùy tiện dtin tưởng 5Bạch Thuật 4Bắc nữa, ftin một elần đã bđủ khiến 93xương cốt dđau như 35đứt lìa.

2bình tĩnh 33nhìn anh, 4giọng điệu fathản nhiên, eakhông một d9tia gợn 53sóng: "Vậy dfanh cứ ngồi 77đi."

c4nói xong 90thì đứng 46lên, bàn ctay Bạch 8bThuật Bắc 7tức thì enắm lấy decổ tay cô, cami tâm nhíu c2chặt: "Lâm aVãn Thu, ecó phải 7dem đang cáu bakỉnh với 01anh?"

Tâm 5trạng anh ccó chút edkhẩn trương 9khi hỏi d3câu này, a0chỉ sợ cLâm Vãn fThu đã nghe 5bphong phanh 1điều gì c7ở bên ngoài, dbnhưng nhìn 4dLâm Vãn cThu như vậy, f8lại có bchút không 29giống.

Lâm c1Vãn Thu không 0phải là 48người am 0hiểu ngụy b8trang giả 30dối. Dù fim hơi lặng 7tiếng thì 58vẫn không 19thể che a6dấu phần 5oán khí dfđang tích 48tụ dưới eđáy lòng. f © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên 1vì Manh Manh, 0cô tạm b3thời chưa e4thể cùng beanh ngã bài. f3 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn fThu cố kìm fchế, ánh 00mắt dừng 7trên những cdngón tay 1thon dài acủa anh: 1"Em chỉ blà. . . . b © DiendanLeQuyDon.com. . quá mệt 16mỏi."

Bàn 44tay kia của b5cô co chặt athành quả bđấm, gắng a8hết sức 5dné tránh 5tầm mắt ccủa anh: 0"Anh 9nghĩ nhiều ecrồi."

Lúc 2này, tâm 69tình Bạch b4Thuật Bắc 4mới hơi 93buông lỏng, 96nhưng trong 4dlòng vẫn cakhông thoải 0mái: "Khi 1nào có thể 54đi?"

"Đi fđâu?" 0Lâm Vãn dThu nghi ngờ dhỏi.

Bạch 5Thuật Bắc 3bhạ thấp 9giọng, hơi cgiảm bớt 5sức lực 1đang giữ f5cổ tay cô, e6lòng ngón etay cái khẽ 8ave vuốt 9làn da mịn 1nơi cổ 29tay: "Ngày chôm qua chúng eta còn chưa 9ăn mừng esinh nhật 86em. Hôm nay aatổ chức 3bù, chỉ e1có hai chúng eeta thôi."

Lâm dVãn Thu nhìn 56nét mặt 17dịu dàng 1của anh, 45quả giống  y 0enhư thật. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt 7ánh lên ftia ân cần 4quan tâm 7crõ rệt, b6cô đần 6dnhư vậy, 2làm sao có 4dthể phân 2biệt thật 2giả.

Lâm fVãn Thu không 99muốn đi, 1nhưng thái 4độ của b4Bạch Thuật 94Bắc rất 23cứng rắn, 3chờ mấy 2người khách 2ađang có afmặt ăn dcxong, liền 9abá đạo dcđóng cửa d4quán rồi 12kéo cô đi

Bạch eThuật Bắc flái xe đi b4đến một 6chỗ hơi 8xa, trên 94đường 6đi, Lâm 2Vãn Thu thủy 2chung phóng 6dtầm mắt 89ra ngoài 9cửa sổ. 9 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 1cô chịu arất nhiều 78áp lực, 2bmỗi khi bemột mình 09đối mặt 60với Bạch eeThuật Bắc, 1cả người 57luôn trong 7tình trạng a1khẩn trương 4ccao độ. 51 © DiendanLeQuyDon.comVả lại, 8ccòn có việc 2dcủa Tri 22Hạ, cô b1tựa hồ 25chẳng còn 12thời gian ebvà tinh lực 8fđể tính 7dtoán những 13chuyện khác.

"Biết 7bơi không?" 8dAnh bỗng 1nhiên thò e4tay nắm a0lấy bàn 3tay đang 2fđặt trên 8đầu gối 8của cô, cngón tay 67anh nhẹ 1cnhàng vuốt 2fve những 9đầu ngón 3tay mềm 6mại.

Lâm 2dVãn Thu nghiêng 2đầu nhìn aanh, khóe efmôi anh đang 2dcong lên, 3còn có những 0fnếp nhăn 0xuất hiện cctrên gương 2mặt khi 5anh cười. d © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu 63cô bất 62giác nhớ 9tới hình ebảnh của 7tin nhắn 8kia, Bạch 4Thuật Bắc bccũng cười 00như vậy 6với Cố 8aAn Ninh, chỉ 0blà ánh mắt 6dnhu hòa hơn 9bbây giờ bdrất nhiều.

Lâm 1Vãn Thu vội 14vàng xoay 87mặt đi, 1lắc đầu: fc"Không 2biết."

Bạch 0Thuật Bắc fecảm thấy etâm tình 1gần đây a0của Lâm 3Vãn Thu tệ 4lắm. Những 74câu nói 3nhiệt tình 5của anh f2đều không fảnh hưởng c6tí tẹo 8nào đến cecô, cứ fnhư ném 3vào đám abông vải 5bmềm. Anh fcchau mày, deđốt điếu 5thuốc ngậm fvào miệng.

Suốt ađoạn đường acòn lại, 8hai người  không 3ai lên tiếng, 0xe im lặng 3dtiến đến 22một sơn 32trang nghỉ a6mát.

"Manh fbManh đâu?" 1Lâm Vãn 5cThu bị anh 09dắt vào 3trong, hai 4dhàng chân 4cmày vặn 18ngược lên. 0 © DiendanLeQuyDon.comHình như 7Bạch Thuật 11Bắc có c3kế hoạch 63ở lại 8dqua đêm, dvậy ai sẽ 2bchăm sóc acManh Manh?

Bạch 46Thuật Bắc cquay đầu, bfmỉm cười 0với cô: 3"Đừng bflo lắng, d9Tiểu Lê 01sẽ chăm 3esóc cho con 4bé."

Ngay fsau đó, 6anh cảm 26thấy không 1vui, ngày 3atrước, 3anh thật 31sự muốn ecLâm Vãn 8bThu trông 92nom Manh Manh 79thật tốt. 36 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây 17giờ cô 2đều dồn 1bhết mọi catâm tư lên 9engười con 1bé, anh hơi ekhó chịu. f © DiendanLeQuyDon.comVì sao càng 5angày càng dkì quái?

Lâm 1Vãn Thu không 1nói chuyện 7nữa, tâm 3tình chẳng 10khá lên 5nỗi, lồng b9ngực luôn d7nặng trĩu.

Sơn 23trang nghỉ 55mát này 2rất nổi 6etiếng, không bít những angười có 82địa vị 5ở Dong Thành 7thường 0xuyên đến fđây nghỉ 61phép. Hai 5người mới 9ctiến vào 91đại sảnh 40thì một 5người ăn d0mặc như aquản lí fađến chào 37đón bọn ehọ: "Bạch 2thiếu gia, 2mọi thứ bfđã chuẩn 95bị xong."

Bạch a9Thuật Bắc 2gật đầu, cadắt tay 33Lâm Vãn 7Thu đi qua 1dãy hành 4lang yên 4tĩnh. Quang 3cảnh nơi 3đây vô b9cùng tốt, a9bầu không 82khí trong flành mát 9mẻ, khắp 13nơi đều 44trồng nhưng 8bthảm thực a5vật có 6màu xanh 3lá mạ, 46có nhiều aeloại cây bmà Lâm Vãn a9Thu chẳng ebiết gọi 58tên chi.

Trước ctiên, Bạch a3Thuật Bắc edẫn Lâm 7bVãn Thu đi 5dăn cơm, 8asau đó mang 9cô đi ra 09bờ biển. e0 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 8Thu đã thay ađồ tắm, ckhéo léo bche đậy 2enhững nơi 3anhạy cảm, dthế mà aBạch Thuật baBắc vẫn 63chưa hài 5lòng: "Phủ 6thêm cái dnày ở ngoài."

Anh dném lên 69người cô fmột cái f4khăn lụa 2lớn, Lâm 1cVãn Thu kinh 02ngạc: "Ở 1đâu ra thế?"

Bạch 7eThuật Bắc d7mím môi fkhông lên 9tiếng. Vừa 9nãy lúc cecô đi thay 8quần áo, 8anh đã yêu aacầu phục 8vụ đưa d0cái khăn 50này. Nghĩ dđến những ctên đàn 0ông khác b4có thể 8cchiêm ngưỡng 6dáng người ccô trong b8bộ đồ fctắm, toàn f3thân anh 04đều bùng dlên lửa cgiận.

Lâm bVãn Thu không 41biết bơi 4lội, bị 3eBạch Thuật 10Bắc kéo atới chỗ 4enước cạn efchơi đùa cmột lúc 57lâu. Anh 9ccố ý trêu 96chọc cô, 9tạt nước 1lên toàn 1thân cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comChiếc khăn cflụa trên 40người Lâm 4Vãn Thu không aphát huy 8được tác 4dụng che dđậy, ngược 0lại còn adính sát 45vào cơ thể, 6tôn lên dnhững đường 4cong lồi 5flõm.

Nửa 5lộ nửa 4che chính 0là “cảnh bgiới cao 7nhất” 6của sự cequyến rũ, fathấy cảnh 6này, máu 90nóng liền dtràn lên 81đầu Bạch acThuật Bắc.

Lâm aaVãn Thu cực bbkì quẫn bbách, Bạch 3dThuật Bắc 50trực tiếp 0kéo cô vào 3trong ngực: 71"Sao 1em không e7mặc đồ 3tắm kín 6eđáo một 4chút?"

". 2 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." c7Lâm Vãn 7Thu lặng 1athinh, chẳng eebiết trả 10lời anh asao, áo tắm 9ckhông lộ c7eo không 1lộ ngực, 3dài quá b3nửa bắp ađùi, anh 44còn muốn csao nữa?

Bạch 3Thuật Bắc cbôm cô rất 8chặt, hận ekhông thể 11lấy thân 5mình che 8kín khắp bdngười cô. 3 © DiendanLeQuyDon.comÁo tắm acLâm Vãn 66Thu có thiết 5kế dây 7cột qua 70cổ, nãy 3giờ ngâm 4fmình trong 85nước, nút 98buộc bị cdtrơn, có 4hơi lỏng 8lẻo. Sau 0eđó lại 63bị Bạch 9Thuật Bắc 68ôm tới 0ôm lui một 38hồi, nút 1bbuộc đã b8bị tháo a3ra, hai dây 9áo liền 96tụt xuống.

Cũng 3bmay còn có 9khăn lụa bngăn trở btoàn bộ 1dcảnh xuân etrước ngực, 0dnhưng hai 00luồng trắng 1nõn mềm emại liền 0in theo đường 8hoa văn chiếc 98khăn, sắc 7ađẹp ẩn 15hiện bên b4trong khiến dngười ta 8dấy lên 8angọn sóng 5dục.

Hầu 9kết Bạch 08Thuật Bắc 2chuyển động blên xuống, 12cánh tay c7đang siết a2eo cô càng 6tăng thêm 0lực: "Chúng cfta về phòng."

0bị anh mang evề phòng 48riêng, ngay 9fcả tắm acũng không ckịp, cánh 4bcửa vừa 1ckhép thì 7etrận mưa a8hôn đã 1ào ào ập 7ctới. Lâm 12Vãn Thu tránh 45không được, fhai tay bị 5canh kiềm 96chặt, bị 2động tiếp 3nhận những 18nụ hôn adhơi thô 5bạo của 94anh.

Chiếc 86khăn lụa dngăn trên aangười cô 29đã sớm 3ướt nhẹp, 5bkhông bao 6lâu sau, 2hai luồng 30non mềm 8dưới lớp dvải đã c2nhảy bật 0ra ngoài.

Bạch 8Thuật Bắc 8cúi đầu 45nhìn hai 8hạt non aamàu phấn, e9đầu ngón 9tay vân vê 1xoa nắn 32chúng. Lưỡi 75anh mơn trớn 87trên hai 77cánh môi 30đỏ, nhỏ efgiọng nỉ 6non: "Vãn 7dThu, em thật fcđẹp."

Khuôn 53mặt Lâm 6aVãn Thu bị 3bcháy sạch, enhưng bây 3giờ cô b4không có 9tâm tình, e1hai tay chống 2đỡ vòm 05ngực rộng: 5"Thuật dBắc, em 62——"

"Anh b4không muốn 8nhịn." dAnh nhấc 1cmột chân 5bcô giắt 90trên khuỷu 9btay mình, 22khiến cô ekhông thể fatrụ vững, cngón tay 8anh chen vào dgiữa hai bcchân cô, ctùy ý khuấy eđảo vài b4cái, "Ôm 4anh đi."

Vừa 68dứt lời, 4anh liền 2fnhấn người 3vào, không f7còn thời dgian suy tính 6đến cảm d0thụ của b8cô. Lâm 76Vãn Thu bị 2đau, ngũ 2quan tựa ehồ nhắn 0nhúm lại emột chỗ: cf"Đau."

"Lập ftức sẽ 20thoải mái." 9Bạch Thuật bbBắc chau 75chặt mi ftâm, cúi cđầu nhìn 0dnơi cô bao 4lấy của 1mình, anh 6chậm rãi farút ra một c3nửa rồi 4ahung hăng 8đâm vào, 6e"Gần 3đây em sao 2thế? Trước ekia không 85phải em 4crất thích eaà?"

Anh d9nói xong 5vẫn không 5dừng tốc 11độ thảo 0phạt, tay bakia mò xuống 4nơi mềm cmại nhất 6acủa cô, 5nhẹ nhàng 8bđùa bỡn.

Anh 1dnhịn cả f5mấy ngày 66trời, muốn 6cô đến 6sắp phát bđiên. Lần 8này anh trở 8về, thái 30độ của 2cô rõ ràng abrất khác 9cthường. 2e © DiendanLeQuyDon.comNhưng cho c6dù là nguyên 98nhân gì, 0anh tự tin c1mình hiểu arất rõ b8Lâm Vãn 3fThu, cô rất ddễ mềm b9lòng, chỉ 2bcần anh a2bỏ chút 56công sức 6dỗ dành, 34chắc chắn 5mọi chuyện fasẽ tốt bđẹp.

Lâm fbVãn Thu cảm ddthấy thân  thể 30giống như f7bị cây 2đao cưa 7qua cưa lại, 4nơi bộ bfvị thầm 3kín vô cùng 38nóng rát. 8b © DiendanLeQuyDon.comCô chẳng ffcảm nhận 2được bất 2kì khoái ccảm nào. a2 © DiendanLeQuyDon.comHai người 09họ đang 2làm chuyện 2fthân mật 79nhất, nhưng ebvì sao cô 6không cảm denhận được 9một tia byêu thương 8nào đến d3từ con người 3anh.

elẽ, cô fcòn không dbằng một 00người bảo 8mẫu——

Thời 9điểm sau 97cùng, cô 4chịu đựng 03đau đớn, 61cắn răng dcdặn dò: 9"Đừng era bên trong."

Bạch aThuật Bắc 61chau mày 2enhìn cô, 3ekhẽ ngừng 2động tác: 3"Có 8ý gì?"

"Em. f3 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 1 © DiendanLeQuyDon.comkhông đem 4thuốc cũng 5không muốn 8uống loại d8thuốc đó bnữa." 2Giọng nói 38cô thều 3athào tựa 9hồ không 0phát ra âm athanh, Bạch 5bThuật Bắc 63bỗng chốc 9ctrầm tư, dlát sau lại 33càng dùng 0dsức đâm 9vào nơi bfsâu nhất, 7phun toàn 2bộ dòng 6dịch nóng bbỏng vào bbên trong 3cơ thể 9acô.

"Đừng 3uống thứ c8ấy nữa." dAnh hôn khóe 4môi cô, d3nhẹ giọng 4nỉ non, 6"Có 07thì sinh 0ra, đâu 1phải chúng 4ta không 7nuôi nỗi."

Tâm ctrí Lâm 8Vãn Thu có 64tí mờ mịt, akhẽ liếc dnhìn anh. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrên trán 94anh rịn 9ra tầng b6mồ hôi, 5atròng mắt 0dtối đen 8fnhìn đăm 7đăm vào ecô, tựa 6như có trăm bcâu nghìn 6lời muốn 5nói với 2cô, sau cùng 85lại từ dtừ lắng 8đọng xuống.

Trong abphòng tắm, 1dLâm Vãn fThu quan sát bcơ thể cmình qua 9tấm gương 1sáng, biểu ftình đờ 0đẫn. Càng 1engày cô 4fcàng sợ 91đối mặt avới Bạch f5Thuật Bắc, etùy thời 67tùy lúc eđều có 8enguy cơ lâm 3vào cạm 1bbẫy, cô csợ bản c4thân lại fmất đi 62sự kiểm 1soát.

Bạch 1Thuật Bắc 5nằm ở 3atrên giường 5axem ti vi, 5sau khi làm dxong, Lâm 5Vãn Thu lặng 30thinh không 4dnói chuyện, 04càng lúc 3ecô càng 56trầm mặc. b © DiendanLeQuyDon.comAnh suy nghĩ 4có nên đưa ccô đi du 3lịch xa ddmột chuyến, 0bđể tinh 22thần cô ađược thoải aemái. Nhìn dcô mất 0hứng, anh 66so với bất ckì ai khác, b5cũng đều 1dkhó chịu fahơn nhiều.

Bạch 0Thuật Bắc cabiết chính 39mình càng engày càng edụng tâm ađối với 5Lâm Vãn e5Thu, vả 5lại tâm 8blí  anh f8đã không 98còn mâu 8thuẫn như eatrước kia, fyêu thích dvợ của 8mình có 9gì là không 3đúng? Dù 1cthế nào, 3danh đã quyết cđịnh, cả 06đời này, 8asẽ không 9xa rời Lâm 7dVãn Thu.

Thời 1điểm Bạch 2Thuật Bắc 38nghĩ như c1vậy, lại 96không thể f8dự liệu 0ađược, 92cuộc đời c4luôn luôn 2ccó những 42biến hóa c0bất ngờ. 3c © DiendanLeQuyDon.comNgười con cgái mà anh 2luôn tin datưởng sẽ akhông bao 4giờ rời b7xa anh, bỗng 43một ngày, a5cô ấy lại dcquyết liệt 9ebiến mất 0trong cuộc d0sống của 7anh.


LVt fchỉ còn fbị ngược bchai chương cnũa thôi. 1e © DiendanLeQuyDon.comChương sau cmọi người 31nhớ chuẩn b9bị đá 74ném BTB nhiều 75vào, bởi d5vì câu nói 08này nè: 6"Tôi, achọn, Cố, 6aAn, Ninh

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74241


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận