Nghịch Lửa Chương 41


Chương 41
Bạch Thuật Bắc bảo Lâm Vãn Thu ở lại khu nghỉ mát một đêm

tâm 16 tình của banh dường n0 hư rất tb ốt, kiên n4 hẫn dụ 3 dỗ cô. Buổi c0 hiều, anh bđưa cô d2đi du ngoạn b2 những cảnh 6eđẹp xung 5quanh. Đến c5một thị 3trấn lân 30cận, hai 14người thuê 67một chiếc 6axe đạp 5đôi, chạy 02vòng vòng equanh thị 0trấn cổ.



Giữa 4dtrưa, ánh 2nắng vàng 18nhợt của 32mặt trời 33lặng lẳng 64chảy xuôi 6theo những 6con đường 7dtrên thị 4trấn. Lâm 4Vãn Thu ngồi 8ở ghế cbsau, hai chân f6máy móc dđạp theo 2ftốc độ 1fcủa Bạch 9Thuật Bắc. 70 © DiendanLeQuyDon.comKhông thể cnói lên aecảm giác 0bchân thật ctrong lòng bcô vào lúc 6dnày, mặc 33kệ anh làm f5gì, cô luôn 5luôn không ctự chủ, 9bắt đầu a2suy đoán 70mục đích fecủa anh.

4phải anh d6và Cố An 7eNinh hay làm bnhững điều bnày? Suy cnghĩ đấy efphá tan hết 2mọi hứng 13thú, tò 05mò của abcô đối 0với những 1điều đang fxảy ra, 22nhưng cô ckhông từ 0chối Bạch 5Thuật Bắc, fhiện tại efcô không 3có sức bblực cùng baanh tranh cacãi.

Hai 2người đi 00đến một 4cửa hàng 9achuyên về b1các mặt 96hàng thủ 3ecông mỹ fnghệ, Bạch 73Thuật Bắc 86tùy ý liếc 1nhìn, phát f5hiện Lâm aVãn Thu đứng aebất động, 3nhìn chăm 81chú vào 54chủ nhân 7của cửa 64hàng. Thật acmay, chủ 5dcửa hàng ddlà một 5người phụ anữ trung bniên khá 3lớn tuổi, 0nếu chẳng 4may là một 6người đàn 38ông, chắc 6chắn “lửa 8ghen” của 4fBạch Thuật 2aBắc sẽ 6thiêu rụi 6eluôn cửa 3hàng của a1người ta.

"Sao evậy em?" 7Bạch Thuật e3Bắc đứng f0sau lưng 6cô, hai tay dđặt lên bebờ vai cô, 1tò mò hỏi, ca"Sao 7fđứng ngẩn cfngơ vậy."

Lâm 1Vãn Thu nhìn 5lướt qua 0anh, không 3trả lời. fc © DiendanLeQuyDon.comCô từ tốn 57khom người, 4engồi xổm 53xuống trước 82mặt bà cchủ, giọng 9nói chân 9thành lễ 24phép: "Bác bfơi, cái 96đó có thể 5làm bằng 5tay không?"

edchỉ một 6ccái khóa 2bbạc, kích 5thước nho 21nhỏ, bề 4ngoài nhìn ecrất tinh 9xảo.

Đôi 83mắt nằm 64dưới gọng 3kính dày 9của bà 85chủ từ 39từ liếc 4nhìn theo 9dphương hướng 86cô chỉ, 27hơi bất 4ngờ trả 4elời: "Cái 77đấy làm c6rất khó, ccực nhọc alắm."

"Không e2sao đâu 0dạ." 7Lâm Vãn 9Thu mỉm bcười, tự 8giác cầm 0cái ghế fgỗ tới 3ngồi bên 44cạnh bà 8chủ, biểu ftình tựa 6như những 3đứa bé 78ham học 5hỏi, "Cháu 6muốn tự 0tay làm tặng 1cho con gái."

Bạch beThuật Bắc 2liền giật e9mình, nhìn 4ecô bằng 4ánh mắt 44phức tạp.

"Đây 9là khóa 48Cát Tường, 41cháu hi vọng 9cả cuộc eđời con f8bé đều 3cbình an, 0thuận lợi." 00Lâm Vãn c1Thu vuốt 9ve chiếc ekhóa bạc, 51đầu ngón 4tay hơi run erẩy. Cô 0và Bạch 6Thuật Bắc ccó khả 1năng bị 9gãy gánh 1dgiữa chừng. b0 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 2lưu lại ccho Manh Manh f3chút kỉ bniệm thuộc c6về mình, cmón quà 78tự tay làm enên, có fý nghĩa 66hơn việc 1chỉ bỏ 4tiền ra 4mua.

55chủ lặng c0thinh nhìn 47cô một ehồi, cuối 0cùng, ánh 9mắt bà 9đầy thâm 9ý liếc cnhìn Bạch 7Thuật Bắc.

Mặc c0dù Bạch 3bThuật Bắc fkhông hiểu 7rõ về bạc, e2nhưng biết 5fquy trình 0mài nhẵn, 2echế tác 60ra thành 23phẩm rất fphiền toái, 87môi anh kề asát tai cô, 1thấp giọng bnói: "Bên 53ngoài có 8cbán rất anhiều mà 2eem?"

Lâm ddVãn Thu nhìn 1canh, cười bcười: "Em 45muốn tự ftay mình 88làm."

Bạch a0Thuật Bắc 8cchau mày, cbất đắc 8dĩ ngồi e3trong cửa 58hàng xem 71Lâm Vãn 47Thu học 83hỏi tay 9nghề của 7bà chủ, f0phải công 99nhận Lâm dbVãn Thu ở 3phương diện 66này rất 1có thiên 06phú, cô 0đặc biệt 5cẩn thận, 92tập trung dclàm nghiêm 1túc.

Bạch f3Thuật Bắc 8ngắm nhìn, 6adần dần bđắm chìm 81trong hình b9ảnh trước dmắt, tiếng 07náo nhiệt b2cùng dòng 31người xung 8quanh từ btừ biến 0mất, trong 6khoảnh khắc 7enày, thế 9giới chỉ edcòn anh và 6cô, trong e1đôi mắt 8anh chỉ ecòn tồn ftại sườn amặt nghiêng ethanh lệ.

Khuôn emặt trắng bnõn của dLâm Vãn 38Thu toát bra lớp mồ a1hôi mỏng, 39chốc chốc a4cô lại agiơ tay quệt echúng. Trên 4làn da mịn 0bmàng thấp 20thoáng những 62giọt nước dóng ánh, c3lộ dưới fánh sáng cmặt trời, 1fkhiến người 3ta ngứa 9ngáy. Bạch eThuật Bắc 0cảm thấy 7hình ảnh 5ađấy quá aađẹp, lần 1đầu tiên 9trong đầu 15anh không bxuất hiện 9những ý 54niệm không 2atrong sáng.

Trong 6khi làm việc, 35tính khí 62của bà 9bchủ hơi 02nóng nảy, alời nói 1thẳng đuột, 51có chút 5ckhó nghe. b © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 6cThu chỉ adcần làm 0sai một cbước liền abị mắng 7xối xả, 5nhưng cô bvẫn nhẫn c5nại học 1hỏi, tiếp 74thu những 4alời dạy 2dbảo của 27bà.

Suốt 4acả buổi dchiều, hai bngười đều 4ở cửa 7hàng, Bạch 3Thuật Bắc 4chưa khi 74nào cảm bcthấy thời 6gian trôi 6nhanh đến fthế. Hơn f7nữa nhìn caLâm Vãn b9Thu dốc f6sức làm cnhững chuyện bnày. . . b9 © DiendanLeQuyDon.com. . . anh f0lại vô 0cùng hạnh 76phúc.

Hai 0người ngồi 7đến khi ehoàng hôn ebuông xuống, bdBạch Thuật 6dBắc nhìn 51không chớp 9mắt chiếc efkhóa Lâm bVãn Thu vừa 9dlàm xong. a © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 3ckhông tinh bcxảo, nhẵn 0nhụi bằng 6ecái của 5bà chủ alàm, nhưng b8tổng thể avẫn chỉnh 59chu, có thể athấy được 77Lâm Vãn 8aThu rất e9dụng tâm.

Cuối f6cùng, Bạch fcThuật Bắc 31giở chiêu e“ăn vạ”, 5cứ nằng ednặc đòi 9cLâm Vãn 3aThu làm cho 2mình một 93chiếc nhẫn. 19 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 2Thu khó hiểu: 2"Những ethứ này ekhông mắc 0đâu, vả elại bình c7thường 4fanh không fthể đeo b3nhẫn ——"

Không fbbiết lời 4bcô nói có echọc trúng 13“ổ kiến 96lửa” hay 3ekhông, mà 0người đàn dông kia liền 6đanh mặt: ec“Đeo hay 8fkhông là bbviệc của 5aanh, trong fmắt em chỉ 0có tiền fcùng Manh b5Manh thôi 6à?"

Đây 9chẳng phải balà nhận fađịnh từ 3trước đến e6giờ của a0anh sao? Lâm eaVãn Thu khó 72hiểu nhìn 8anh.

Sắc 0mặt Bạch 9Thuật Bắc c1càng khó 88coi : "Em 5có làm cho 6anh không?"

Lâm bVãn Thu bất 8đắc dĩ 4mài cho anh 4một chiếc a3nhẫn bạc 61đơn giản, 6thao tác 03này dễ 7hơn nhiều. a © DiendanLeQuyDon.comVì đã có abkinh nghiệm 8từ trước, 02nên cô làm 2erất mau 71lẹ, chiếc 07nhẫn có c9phần tinh cxảo hơn 29chiếc khóa 55Cát Tường

Bạch fcThuật Bắc eđặt chiếc cnhẫn bạc 2sáng lóa 84ngay giữa 9blòng bàn 4tay, trong 5lòng dâng 28trào những c7tình cảm 8khác lạ.

Trên 00đường dtrở về, danh cực 7kì cao hứng, 3hành động 7ngu ngơ y 14như một dđứa trẻ, f6thích thú bngắm nhìn 98chiếc nhẫn 63trên ngón 09tay áp út: 2"Đúng 02ra nên khắc 2chữ ở e2bên trong, bckhắc tên 91của em là 48tốt nhất."

Lâm bVãn Thu ngạc 8cnhiên nhìn 08anh mấy 66lần, bộ afdạng này 5của anh, 4sắp khiến 52cô không 86thể phân 0dbiệt thật b8giả. Cô 57mấp máy 5môi không d8lên tiếng, 8an tĩnh đi c4phía sau 8anh.

Buổi 5btối, Lâm 37Vãn Thu từ 31phòng tắm 0đi ra, phát 6hiện Bạch 5aThuật Bắc 69không có 1trong phòng 5ngủ, cô 45đi ra gian e9phòng bên cngoài, thấy 9Bạch Thuật 24Bắc đang 3nói chuyện 01điện thoại 7fngoài ban 5công.

Một 49khắc kia, 57cô chợt 1đắn đo 44do dự, theo 83bản năng 02suy đoán, 1anh gọi 4cho người 4fnào hoặc bai gọi cú 26điện thoại 8đó cho anh. af © DiendanLeQuyDon.comNếu như 4không đi 6tới, cô 0có thể 0tiếp tục 2giả vờ, b2lừa mình e2dối người 3dcái gì cũng 7không biết. 5 © DiendanLeQuyDon.comCòn nếu fđi nghe lén 0cuộc nói 10chuyện đấy, dhình như 60người chịu ađau khổ b7cũng chỉ 80có cô thôi.

Lâm 2eVãn Thu siết b3chặt dây cbuộc áo e3choàng tắm, 76cổ họng 5từng trận 1bcăng đau, bnhìn lom flom vào thân 3ahình to lớn ccủa anh, 5cuối cùng 04vẫn nhấc 78chân đi 0tới.

"Bây 0giờ có 2thể ngủ 61được chưa? 4Em vừa mới 1hồi phục, 77phải nghỉ bngơi thật 03tốt."

Bạch 70Thuật Bắc bđưa lưng 2avề phía dacô, cô không cxem được fbiểu cảm dcủa gương amặt anh, fchỉ nhìn 13thấy điếu 6thuốc kẹp e7giữa hai angón tay 7đã cháy 1fđến hơn 84nửa. Âm 3thanh giọng 5nói của 3anh theo làn a9gió đêm 3truyền đến ebên tai cô, câm sắc bcnhu hòa, 1êm nhẹ 3khiến trái a1tim người 0ta như muốn f6mềm nhũn.

Lâm 9Vãn Thu dựa a8vào bức 8ctường lạnh 3fngắt, toàn 8athân đều 8lạnh đến 41thấu xương.

Thật 5may cô đã 74không còn e6tin tưởng 3anh, đối 6với con bngười Bạch a2Thuật Bắc, 2fhiện giờ f0cô có thể anhìn rõ. 00 © DiendanLeQuyDon.comỞ trên cthị trấn c5nhỏ này, 15suýt nữa 2cô lại 7bị thôi e0miên.

Bạch 30Thuật Bắc 2ckiên nhẫn e8dụ dỗ 0từng chút etừng chút bmột, cô 32gần như 52chắc chắn f5xác định 8đối tượng 8ebên kia là 7ai. Có thể 77khiến anh f9nhẫn nại 70dỗ dành 9đi vào giấc bngủ, ngoài a4Manh Manh, 6cũng chỉ acó người 1con gái kia.

Cách 0nhau một abức tường, 8hai người 4bên kia là 2“lưỡng ftình tương 0duyệt”*, cfmà cô. . e © DiendanLeQuyDon.com. . . . mãi 44chỉ đóng 70vai kẻ thứ 4ba, luôn cbmơ mộng 6bhão huyền cephần tình 6cảm không dthuộc về fbản thân.

* 0fý nói tình ecảm được 5xuất phát 7từ hai phía.

Lâm dVãn Thu lặng cdthinh đứng anghe những 95lời tâm 2tình dịu 2bdàng của 8Bạch Thuật bdBắc, tuyến clệ đã fabị tê liệt, 09nước mắt 4chảy ngược fdvào tim. 92 © DiendanLeQuyDon.comNhững hình 8ảnh buồn 7fcười vào c7buổi chiều dkéo về 2ctrong trí eenhớ, nó 97thật châm 0chọc, trào 27phúng biết cbao. Người 82đàn ông 9này, cô cquả thật 24đã nhìn 10lầm anh 67ta.

Trở 7về từ fkhu nghỉ 80mát, Lâm 5Vãn Thu dần f7thay đổi, 2trở nên 0trầm lặng daít nói. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô lần 5elượt suy 4tính những 0việc nên 9làm, ngại 46một điều flà vướng fphải Manh 8Manh, bé a6chính là 6tâm bệnh ccủa cô. bd © DiendanLeQuyDon.comTrong khoảnh 7fthời gian 4này, cô 8fdồn toàn bbộ tâm etư lên người 3Manh Manh, 8hết mực dđối tốt dcvới bé, 55tốt đến 0mức Manh feManh cảm bthấy kì bquái, có 57lần bé 01hỏi: "Mẹ 6ơi, dạo 5cnày mẹ 8sao vậy? 9eKhông thoải e3mái hả 48mẹ?"

Lâm 7Vãn Thu lắc c2đầu, nhìn 18đôi mắt f9trong suốt e0của bé, bachần chờ 1bhỏi: "Manh 97Manh, nếu 4emẹ làm 0sai chuyện 1gì đó, ebManh Manh 0sẽ tha thứ 18cho mẹ chứ?"

02sợ sẽ 4có ngày ebé phát fahiện việc 3cô đẻ 5emướn. Manh 3Manh vẫn abcòn quá canhỏ, liệu fbé có thể 9bhiểu được 4fnỗi khổ dtâm của f2cô không?

Manh 5Manh mở 9to hai mắt, angay sau đó fnhếch môi acười: "Hóa 5ra là mẹ 32làm chuyện cecó lỗi, cbây giờ 7mẹ muốn 6lấy lòng 4Manh Manh 37à?"

Manh 8Manh mỉm fcười nhìn 0Lâm Vãn 96Thu, giơ dhai bàn tay fnhỏ bé 16ôm lấy acô, hai chân e0nhón lên fmuốn hôn 0dcô. Lâm 7Vãn Thu phối 7ahợp, bế 2bổng bé aelên, khuôn 61mặt bé 06cọ vào 1tóc mai của 3Lâm Vãn 0Thu: "Mẹ 56yên tâm, bdù mẹ phạm 0lỗi gì, 5Manh Manh d3đều tha bthứ hết, d6vì Manh Manh eyêu mẹ 00nhất."

Lâm bVãn Thu nghe 54giọng nói 6non nớt 4dbên tai, b8trong lòng 7cực kỳ bfkhó chịu, 8cô thật 5bmuốn bất fchấp tất 3cả, đưa 3Manh Manh 7rời đi. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 0lấy gì 88để tranh 9bquyền nuôi 2dưỡng con 1với Bạch 8dThuật Bắc? 9Không khéo eccuối cùng 5còn mất fluôn cơ 8hội được 4gặp mặt 6dbé.

Cuộc 68sống cứ evô tình 5trôi qua, 9trong khoảng 4thời gian 67này, Lâm 4Vãn Thu vẫn 5đều đặn 73nhận được ectin nhắn 16của số bđiện thoại ebkia, nội fedung cơ bản 7giống nhau, 8cđều là 1fnhững tấm aehình chụp 0lại cảnh 4thân mật 4của Bạch 1Thuật Bắc 2và Cố An f4Ninh.

Bọn 2chọ rất e1xứng đôi, 87tựa như 9một cặp 99tinh nhân 1yêu nhau 53say đắm.

2cxem hết c8một lượt, a8tay run run 4muốn xóa 9những hình 2ảnh chướng 24mắt đấy. 68 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hình 4như cô là 5loại người 5thích tự 4ngược đãi 2fmình, không fcách nào f2xuống tay 7xóa đi những 18tấm hình 09đấy.

Viện 5can dưỡng 9của Tri fHạ thỉnh 5thoảng lại 3hối thúc fcô đóng 2tiền, Lâm 6cVãn Thu chịu 7aáp lực 1fcực lớn 7mà không 21thể hướng 2ai bày tỏ. 37 © DiendanLeQuyDon.comCô không ddám nói 9Tri Hạ, 56không muốn 44khiến anh 2flo lắng, c3gần đây 3dbệnh tình ccủa anh 2ađang chuyển 8abiến tốt.

Lâm 6Vãn Thu dần 5phát giác, 0càng ngày 7cô càng 6khó khống echế tâm 56tình, không 3fthể kiểm 0soát cảm bcxúc của 8bản thân. 8d © DiendanLeQuyDon.comCó lúc, 1ecô tự dưng 82gọi điện 6cho Bạch f7Thuật Bắc, 1khi máy thông e4thì cô lặng 1thinh không anói. Dường 6như cô mặc 7phải chứng fbệnh năng, 4cứ muốn d7gọi kiểm btra hoàn 3cảnh anh 77đang sinh echoạt, cố 9gắng cảm d9nhận trong ađống tạp 0eâm xung quanh aanh, có phát fra âm thanh dgiọng nói aecủa người cacon gái kia ckhông?. . 8 © DiendanLeQuyDon.com. . . .

Mọi f1dây thần 5ekinh trong 2ccơ thể f6cô đều 4trong tình 1atrạng căng 94cứng, bất 17cứ khi nào a2cũng có 9fthể đứt dđoạn.

Cuộc 2sống đè 4nén kéo d1dài thật 2lâu, cho 6đến ngày 53đó, tất decả đều 7bùng nổ.

Ngày e4đó, Lâm 8Vãn Thu đưa f9Manh Manh 9đến nhà 7ftrẻ, sau ađó chuẩn 6cbị đón e4xe điện 3ngầm quay fvề quán. 53 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 8cô đi đến 2econ phố eđối diện, 4trước mắt 6cô xuất 4hiện một 9chiếc xe 6tải nhỏ, 3cửa xe nhanh a3như chớp d4được kéo 90ra, tiếp besau có hai 03người đàn bông nhảy 6xuống xe.

Lâm 59Vãn Thu giật dmình, theo 00bản năng 0lui về sau, b0nhưng đã cmuộn, hai 7người kia bcđã đi tới atrước mặt 36cô.

Lâm aVãn Thu bị echúng nhét 14lên xe, không fngững giãy 71giụa chống ebcự: "Mấy 63người là 2aai!"

Vừa 4dứt lời, 69cô phát a6hiện ở 75phía đối c0diện có bbmột người 49phụ nữ 0fđang bị 4atrói chặt atay chân, 8miếng băng 40dán màu 9đen bịt 1ekín miệng e1khiến cô 4fấy không 50thể nói 31chuyện, 3fđôi mắt 11cô ấy mở fcực lớn cnhìn chằm 5chằm Lâm 6Vãn Thu.

Hai 54người khó ctin nhìn dbnhau, đủ 99để biểu 8đạt sự 4kinh ngạc 5cùng khiếp 80sợ.

Lâm 6Vãn Thu kinh 77hãi ngậm amiệng, Cố 79An Ninh. . d8 © DiendanLeQuyDon.com. . . . Tại 2sao cô ấy 2ở đây?

Từ 7ngày kí afbản hiệp dnghị kia, 8fđây là 2lần đầu 6tiên bọn 1họ gặp 1lại nhau, a8tâm tình f9của hai 1người đều ahỗn loạn, aachỉ biết 9nhìn nhau, dfkhông thể ethốt nên alời.

Ngược 28lại, gã dđàn ông 0eđứng một d3bên chủ f2động phá 6vỡ bầu cfkhông khí a6quỷ dị 4egiữa hai 83cô: "Cái 7thằng Bạch 37Thuật Bắc cecũng biết 6hưởng  thụ equá nhỉ, 6cả hai người d3đều là 4những mỹ bfnữ."

"Hai 46em có quen fnhau không? aCó cần banh giới 4thiệu giúp 27không?" ebGã đàn ddông ngồi cdbên cạnh d3Lâm Vãn d2Thu ngã ngớn 4vươn tay, 86véo nhẹ 8cằm của c6Cố An Ninh, e4"Bạch 2ephu nhân, 88vị này 9là Cố tiểu fathư, là  ——"

"Im 87đi!" 4eLâm Vãn 54Thu mở miệng 2cắt đứt flời hắn, 2fánh mắt ekinh ngạc c0của Cố 48An Ninh khiến datrái tim ccô rơi xuống dđáy vực.

Thì 0ra, Cố An 6eNinh chưa 9biết Bạch cThuật Bắc 4đã kết c5hôn.

Cơn ceghen tuông ađánh úp avào hốc 9mắt, cô 1khó chịu 76hạ mi mắt, 2hỏi: "Rốt 4cuộc mấy 3người là 8ai?" dCô cố dời abđi sự chú 0fý, không 4dám suy nghĩ 86tới việc 53Bạch Thuật 9Bắc giấu 8aCố An Ninh 0chuyện kết 07hôn. Cô 4dễ dàng bsuy đoán 0được nguyên 6anhân anh 63giấu diếm, d7nhưng nguyên 6nhân ấy 9ctựa như ebmột cái 0tát, hung fehăng đánh 5thẳng vào 6mặt cô.

Một 10gã đàn 4ông nhướng 4nhướng 5mày, ngồi 13dựa vào 25thành ghế, 2cười nói: a"Xin 2lỗi, tôi ccũng không emuốn liên dlụy tới 25người vô c5tội. Nhưng 8mà, Bạch aThuật Bắc cđã hại fchết em ctrai tôi, 4thù này btôi nhất 98định phải 9fbáo."

Lâm 1fVãn Thu và 0bCố An Ninh 51bị mang dtới một 4kho hàng c9bỏ hoang, ehai người ađưa lưng avề phía 06nhau, tay 1bị cột fechung một dchỗ.

Bọn fchúng trói 1vô cùng 8bchặt, Lâm 0Vãn Thu hầu 67như không 09thể nhúc 57nhích. Miệng 5bị chúng 1ddùng khăn 6etay nhét fvào, không a3thể phát 0ra âm thanh. 7c © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 8cThu cảm 84nhận được 3toàn thân 6cCố An Ninh bđang run 34rẩy. Cô 4fcảm thấy 8hơi kì quái, 51trong trí 03nhớ của 41cô, Cố 2An Ninh không 35phải là eloại người f9yếu đuối, 8dễ dàng 4choảng hốt 99hay mất 07bình tĩnh.

blẽ sự aenguy hiểm etrước mặt 9fkích phát 4cbản năng ffsợ hãi 75của cô cấy.

19đàn ông ecầm đầu ađứng một 8bên gọi 5fđiện thoại, 8có lẽ đang 4gọi cho e0Bạch Thuật 3Bắc. Dĩ 2anhiên Lâm 6Vãn Thu không 0nghe thấy 0những điều a4Bạch Thuật 4aBắc nói, 7nhưng cô cnghĩ, hiện 33giờ người 1fkhiến Bạch eThuật Bắc 8lo lắng bfcũng chỉ eacó một 1emình Cố cAn Ninh.

Quả 92nhiên Bạch e0Thuật Bắc 0tới rất b6nhanh, cửa 76kho hàng acũ kĩ bị 8lực đá 39mạnh mở 8tung ra. Thân 9hình trong 5bbộ quân adtrang màu 0xanh cao ráo 8tựa như d2một cây 62tùng vừng echắc, lẳng 77lặng đứng 2giữa kho 3hàng.

Cái 9nón che đi 4phần nào 7ngũ quan csắc lạnh 45của anh, 9ebóng hình fcanh in phía 9dưới mặt 4đất, tựa 0như con sói 05dữ đang 8dngủ đông fcchờ vận 7sức.

Lâm 8Vãn Thu đứng d4cách anh dhơi xa, không 6thấy được 14vẻ mặt 11chân thật dcủa anh. 7c © DiendanLeQuyDon.comCô có cảm 5giác ánh 0mắt anh 69dừng tại d7nơi hai cô 5abị trói crất lâu, 4chỉ không 8biết là 0đang nhìn 9người nào.

"Trần bfChiêu, tôi 2dlàm theo 1yêu cầu f9của anh, echỉ đến emột mình, 71anh mau thả 34họ ra."

Giọng e0nói anh trấn fđịnh, không cnghe ra bất 9kì sự hoang 54mang hay lo 7lắng, đôi egiày da sáng a5bóng dậm ftrên nền 05đất, cả f5người toát fblên khí bthế uy nghiêm dcùng khí flực mạnh ccmẽ.

fcđàn ông 1acó tên gọi 7cTrần Chiêu bnở nụ bcười tà, 2lười biếng 0adựa người b9vào thùng d4giấy lớn, 5tay vuốt ecằm, ánh 1mắt quét b5dọc theo 63bộ quân 3dtrang của 6Bạch Thuật 2fBắc: "Tưởng ftao ngu ngốc 6ahả? Dưới dethắt lưng 8của mày 7giấu gì bđó? Lấy dra mau."

Bạch 8Thuật Bắc 7aim lặng, 8lát sau móc dkhẩu súng, 6eném xuống 2đất.

Trần bChiêu chậm 30rãi đi tới, f4nhặt khẩu 61súng, vuốt 4cve nó, âm 34trầm cười adlên tiếng: f"Đúng elà anh hùng 9khó qua ải 8mỹ nhân, c5Bạch đội 7trưởng 2đáng yêu 46của tao dcũng không bngoại lệ. 06 © DiendanLeQuyDon.comĐể tao 3đoán thử 9xem, ai trong 40hai người fnày khiến 2mày lo lắng 07khẩn trương 3eđến thế."

Hắn 95vừa nói 3dvừa từ 1tốn đi 0fđến trước 36mặt Lâm 1cVãn Thu và 6aCố An Ninh, fđè họng b7súng lạnh 0alẽo lên d2huyệt thái 86dương của 57Lâm Vãn 68Thu, thanh d3âm ghê tởm 4của Trần 5Chiêu truyền f8xuống đỉnh 2đầu"Là 0ccô ta?"

Ánh 4mắt Bạch 8Thuật Bắc 8brét như 50băng, năm 77ngón tay 0buông thỏng 8bở bên người 3từ từ 6fsiết thành a0quyền.

Trong b9lòng Lâm 98Vãn Thu cực 17kì khiếp f6sợ, nhưng 5bkhông dám 8biểu hiện 9ra mặt, 1hoặc nói, 0ccô vẫn 1tin tưởng bBạch Thuật 6Bắc, cô fcảm thấy 7anh nhất 13định sẽ 9dcó cách 8ecứu thoát 5bọn họ.

Giây 15tiếp theo, ahọng súng b1thay đổi 20vị trí, 7bLâm Vãn bThu không 3anhìn thấy 1được, 7nhưng có 5bthể đoán fTrần Chiêu 8đã chuyển e2nó sang đầu 6aCố An Ninh.

"Hay 2là cô này?"

Trần 7Chiêu vừa 77dứt lời, 58Lâm Vãn 4Thu cảm 5thấy Cố 4An Ninh càng 1run lẩy 9bẩy, ngón ebtay cô ấy e8chạm vào 3Lâm Vãn b6Thu, lạnh d3như băng, 8không còn bchút nhiệt ceđộ.

"Trần 24Chiêu, con 58mẹ nó, a9nếu mày dflà đàn 8ông thì ebcứ đối fđầu trực 50diện với dtao đi” 3Bạch Thuật e3Bắc bỗng 32nhiên đánh afmất tự fchủ, giọng 38điệu cộc d4cằn đầy 0rẫy mùi 3thuốc súng, 8giống như 81tùy thời 6bđều có dthể nổ fcháy tất 0cả.

Trần 1Chiêu nở 2nụ cười e9xảo trá, 7sắc mặt e9lại hung bctợn: "Không 06đùa không b3vui đâu, 9mất hết ccả ý nghĩa. 4f © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 16cừ từ ctừ dày 4bvò mày thôi."

Thần 4sắc Bạch 6fThuật Bắc 6trầm xuống, 19yên tĩnh 1như chảy 6era nước, 23ánh mắt d5anh đỏ 78rực, gắt 30gao theo sát e5động tác 8bcủa Trần 00Chiêu, toàn 5dthân dấy 3dlên lửa a9giận lại 5không cách 83nào phát btác. Cuộc bdđời anh 6cchưa bao 6giờ phải dekìm nén, 0cáp chế 80cơn điên 5cuồng đến 1mức độ f7này.

"Hai b0người đẹp 5này, mày 8thích ai 5hơn?" 9Trần Chiêu 8nói xong, fkhẩu súng btrong tay 6bphối hợp e4quơ tới a0quơ lui, f6"Hay dchính mày 7cũng không e1biết mình ethích người 53nào? Hai eengười bọn fhọ, chỉ 50có một 0người được 7sống sót, 62Bạch đội 3trưởng 6thân yêu 71ơi! Mày 70sẽ chọn 3bai đây?"

Bạch fThuật Bắc 7sửng sốt, 27“ầm” d9một tiếng, afmọi thứ c7trong đầu 5dvỡ tung.

42Lâm Vãn 1aThu cùng 9dCố An Ninh 8gần như 9đồng thời engẩng đầu cvề phía danh, ánh 58mắt Bạch 00Thuật Bắc 86trở nên 27vô định, 1anh đứng 5tại chỗ, 1trừ quả 69đấm căng 9thẳng nổi 2đầy gân a6xanh, thì 5thật sự fkhông thể 4nhìn ra cảm 9exúc chân 94thật của 5anh.

Đầu 4óc Lâm Vãn 94Thu rỗng 4ftuếch, hai 8cchân mền fenhũn không 58còn tí sức, 4khí lực 01toàn thân 0adần bị 4rút đi, 7không dám 05suy nghĩ abđến bất 4ckì điều 9gì.

Bước 2chân Bạch 0Thuật Bắc 4fkhẽ nhúc danhích, Trần 5Chiêu lập fetức đề 8cphòng, chĩa 3súng vào f1giữa mi 32tâm Cố aAn Ninh: "Bạch 3Thuật Bắc, 84mày muốn 1hai người ednày lập 4tức chết c6trước mặt cmày?"

Bạch 9Thuật Bắc 8btựa hồ cmuốn bóp 68nát quả 97đấm, anh 5có thể 1cảm nhận 44nỗi sợ 9hãi của 82họ. Mặc 8dù Lâm Vãn fThu cực 2lực kiềm 7chế, nhưng 87tia khiếp f2đảm phát ara từ ánh fmắt cô 4akhiến trái 9tim anh bị b6xoắn chặt, cco thắt a3từng hồi.

Cố 16An Ninh thì 0khỏi phải enói, khuôn 6mặt phờ 9phạc, thuần 8một màu 3trắng bệch, 0cặp mắt 05với hai femàu đen 60trắng tràn 27ngập nỗi ckinh hãi cvà luống 8cuống. . 7 © DiendanLeQuyDon.com. . . .Đầu 74ngón tay ecủa Bạch 7Thuật Bắc 40cuộn tròn ftrong lòng 21bàn tay, 3quyết định 20không do 0dự nữa.

Lâm 0Vãn Thu cảm athấy ánh 7mắt anh bvà cô cùng c5nhau giao dthoa tại 88một chỗ. 5 © DiendanLeQuyDon.comTuy ánh mắt fđấy quá b3phức tạp, 9nhưng chỉ cecần liếc 84nhìn thì fcô đã hiểu.

Không adngoài dự 99liệu của 1cô, từ dbmiệng anh bnhả ra từng 53chữ rỏ 6ràng: "Tôi, 4chọn, Cố, 9An, Ninh."

Lâm 1cVãn Thu đơ 7người tại bchỗ, dường 0như có chậu 5nước lạnh 21dội khắp ctoàn thân acô, trái etim không f7chỉ lạnh 3đến phát brun mà còn 28có chút 5ftê dại.

Đáp 8eán này, dkhông phải e2mày đã cđoán trước brồi sao?

Lâm aVãn Thu, b0mày còn e7khóc làm 74chi nữa?

Nhưng 5nước mắt 5cứ như ecvòi nước d4hỏng, rơi 5lã chã không 60cách nào 24ngăn được, c5bung khỏi 9tuyến lệ, 02liên tục 6trào ra hốc 32mắt. Rất 3nhanh, tầm 26mắt cô ftrở nên e7mơ hồ mờ f6ảo, cuối e7cùng xóa 13đi diện 8mạo của 01người đàn 2dông kia.

Yêu felâu như 2vậy, yêu 4akhông chút 95đắn đo, e3thậm chí 9vứt luôn acả tự 3ái…Để 8rồi sau fcùng chỉ 0ftự rước dblấy nhục ef.

Bạch fThuật Bắc e0đứng tại cchỗ, nhìn 5bkhuôn mặt 4tái nhợt 96của Lâm 4Vãn Thu giàn dbgiụa trong dnước mặt. a2 © DiendanLeQuyDon.comĐầu cô 2càng lúc ccàng rũ 48xuống thấp, 1fanh thấp f1thoáng thấy 68được nụ 91cười châm 4fbiếm nở cdtrên môi acô. . . . e © DiendanLeQuyDon.com. . Nụ cười 3đấy khiến ftrái tim ddanh như bị 2một dao 6đâm xuyên.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74444


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận