Nghịch Lửa Chương 38


Chương 38
Lâm Vãn Thu không thể diễn tả nổi tâm tình của mình vào giây phút này,

 8etựa như 1khiếp sợ, b9lại tựa ahồ  không ccó kinh ngạc 0đến vậy. 00 © DiendanLeQuyDon.com ô vẫn luôn 28 chuẩn bị 4 tâm lí, vẫn lc uôn giữ 0a suy nghĩ có l0 ẽ một gc iây kế ta5 iếp Cố 2An Ninh sẽ 4 xuất hiện.



Tuy 5 nhiên Lâm V3 ãn Thu vẫn 5 không kịp 1 trở tay, t5f hật giống n9 hư một 04 tử tù cuối bb cùng cũng bad ị tuyên 4án tử hình.

Ánh da ắt Lâm a7 Vãn Thu di cc9 huyển sang 2 bên cạnh, n1c hìn thấy 1anh.

Cô c4 hưa từng c0 thấy Bạch eT5 huật Bắc c50 ười dịu dc àng đến 85 thế. Trong 76 mắt anh chỉ c0 hất chứa f8 duy nhất f bóng hình 8 kia, mắt cd hì chăm ca hú nhìn, 4còn khóe 85môi vẫn b6thủy chung b9nhếch thành cđộ cong echoàn hảo, 71vẻ mặt 8nghiêm túc, fctập trung cnghe Cố 8An Ninh nói bchuyện.

Dường 40như, cô 6ấy chính clà cả thế 5giới của eanh.

Trong c8phút chốc, 7adáng vẻ 07trước kia 00của anh 7khi đối amặt với ecô không 32ngừng lóe 9lên trong 0tâm trí. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐó chỉ alà những 0châm chọc, 6đùa cợt, 7lạnh lùng. 8 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 0 © DiendanLeQuyDon.comGiống như 6những thước 6phim màu fđen trắng 6đơn điệu avô hồn. b9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi dCố An Ninh 80xuát hiện, 8ngay lập ctức nhiễm 9tầng màu fsắc xinh dđẹp, sống feđộng.

Lâm fVãn Thu đứng 7cứng người a8trước cửa 69phòng bệnh, 8tâm tính 2ethiện lương 83như bị 41ngâm trong 1bthùng đá ablạnh, cả eengười cũng 72tràn đầy 9khí lạnh. cb © DiendanLeQuyDon.comCô nhiều 81lần tự 0fnhắc nhở 1mình nên 0đi đi, nhưng 13hai chân 37lại không 99hoạt động 5nửa phần, etựa như 9cbị oán 3khí nhốt 9chặt tại 6echỗ.

7không nghe a9được bọn 62họ nói 4gì, chỉ a7nhìn thấy adkhuôn mặt 3fCố An Ninh e8hơi tím 1tái nhưng atrên miệng 01vẫn nở 54nụ cười 6ngây thơ. f © DiendanLeQuyDon.comCô ấy nghiêng ddđầu nhìn 6Bạch Thuật 5aBắc, hai 7ngươi say dfsưa trò 2fchuyện với bnhau, dường anhư khi nói cchuyện, cCố An Ninh f5còn mang 0theo chút bnũng nịu 3đặc trưng fcủa con 9egái——

Lâm 72Vãn Thu nhìn 37mà cực 8akì hâm mộ. 3 © DiendanLeQuyDon.comCho tới 4bây giờ, dccô chưa 63hề làm fcnũng trước cmặt anh. e3 © DiendanLeQuyDon.comCô sợ sẽ 7làm anh chướng 9mắt, sợ 2anh sẽ ghét 63bỏ.

Trước 6người không 5yêu mình, dcô không 2dám thoải 0dmái bộc b3lộ các 9khuyết điểm, 06ưu điểm edchưa chắc 66đã được 5yêu, nói 3chi tới 89khuyết điểm.

Không afbiết Cố cAn Ninh nói 8câu gì, e6Bạch Thuật bfBắc có 7chút bất cđắc dĩ 43nhận lấy eđĩa táo a9đã gọt 5vỏ trong 91tay Cố Bá a1Bình, lấy fthêm cái 9bnĩa, ghim ftừng miếng e5táo, đút cvào miệng 5Cố An Ninh.

Hình fcảnh kia 3quá chói bmắt, người acđó là chồng 7của cô, bthế nhưng fsự dịu 3dàng của 18anh mãi mãi fvượt quá 4tầm tay 3cô.

Lâm 0Vãn Thu lảo 1đảo lui a7về phía ccsau mấy eebước, nụ 0cười dịu adàng của 78anh cứ ẩn 84hiện trước emắt, không 26cách nào 98xua đi khỏi. d © DiendanLeQuyDon.comLòng đau 45gay gắt, 9chành lang 65phía trước bcũng vặn evẹo thành fanhững đường 3cong uốn 25lượn gấp akhúc. Hình 5ảnh trước cmắt đảo 55đảo nghiêng bdnghiêng, 2đầu óc 23cô choáng dváng đến alợi hại.

Tay 27cô chống 3vách tường, 59cố gắng ađứng cho avững, cổ 9bhọng khô 4rát, vô abcùng đau eđớn. Cô 9dép buộc 31mình đừng anghĩ đến 42nữa, nhưng avẫn không bkhống chế 52nổi.

Đã esớm biết 89ngày này 9crồi cũng fdtới, thật 36ra kết quả 25cũng không 1khác biệt 14so với dự 4đoán ban 42đầu. Từ dkhi quyết 52định đến 8với anh, 4ecô đã chuẩn c8bị tâm 63lí để dđón nhận e3kết cục 7này.

Đời d2này cô chỉ 54hành động 7dũng cảm 20một lần 2duy nhất, 1muốn tranh 8bthủ cơ 7hội cho ebtình yêu fdcủa bản 2thân. Đáng 0buồn thay, ecthất bại 20vẫn hoàn c7thất bại, 0kì tích dkhông bao 41giờ xảy cra.

Kế 5tiếp phải 8elàm sao? 3Lâm Vãn 0Thu lặp 7đi lặp dlại câu f1hỏi đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comMột giây f4trước còn bđắm chìm etrong niềm bhạnh phúc 8huyễn hoặc, cgiờ khắc f7này, tất 5cả cảnh 89tượng huyền 8ảo đã 5bị xé nát 6ra.

Đầu cóc cô  cực 8ckì hỗn eloạn, không dbiết đâu amà lần, 3fchẳng lẽ ccứ im lặng, fchờ anh cechủ động c7mở miệng.

Nhớ 71đến sự 7lạnh lùng 9của anh 4trong khoảng fethời gian 20gần đây, fcó lẽ chính e4là để dcô biết dckhó mà lui. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu không d5vì sao anh 9cứ ậm cờ, không bmuốn nói 4đến chuyện 8hôn lễ.

Lâm aVãn Thu nở 2nụ cười cctự trào, a9sâu dưới dđáy mắt, 4hàng lệ ecđã trào 2dâng.

Niềm 78hạnh phúc 4luôn cách 41cô một 74bức tường 6dvững chắc. 1f © DiendanLeQuyDon.comCô nỗ lực 6lâu như evậy, cẩn f6thận từng 05li từng 9tí, cuối 0cùng vẫn d7không đạt 5được chút 3tình cảm 7quyến luyến c6nào từ 3danh.

Lâm 4Vãn Thu không 5biết mình 08làm cách 8nào để dxuống lầu, 3dcô hoảng 0dhốt trốn 2chạy, không a5hề hay biết ebản thân bđi lướt c9qua người 12Cao Hách. f © DiendanLeQuyDon.comCao Hách 7đi thêm d2hai bước, cthân hình 17trong chiếc c2áo blouse 6trắng chậm frãi dừng 81lại.

Chờ 3axác định 07người đi 2ngang qua 8là Lâm Vãn 6fThu,  anh 01ta nhấc e7chấn đuổi 92theo: "Vãn 24Thu?"

Bọn 61họ đã d8lâu không 3gặp, thỉnh 96thoảng chỉ 3cliên lạc cdqua điện 49thoại, tán f3gẫu vài 7câu với 7anhau. Giờ 72phút này, cnhìn thấy 05thân thể 05gầy gò 32yếu ớt, bhàng chân 0mày đậm 98của Cao 0fHách chau fchặt: "Sao b1thế em? 2Sao đi giống 0người mất a9hồn vậy?."

Lâm 7Vãn Thu nhìn fechăm chú f2hồi lâu, 43mới mơ ffhồ nhận 81ra người 0eđàn ông 35đứng đối 6diện, cô 6cmiễn cưỡng c4giương khóe 7miệng: "Cao dHách."

Cao 2Hách nhìn 9acô cười 1gượng ép, ctrong lòng 71càng thêm 6lo lắng, 6cẩn trọng 9dò xét: dd"Sao aem tới bệnh 51viện? Thân 9dthể em không 5khỏe?"

Lâm 02Vãn Thu lắc f1đầu một 1cái, ngay 3sau đó lại fgật đầu: fc"Người 6Manh Manh d4hơi sốt."

f8giống như fdbừng tỉnh dtừ giấc 73mộng, lúc 9này mới 6nhớ tới c8Manh Manh evẫn còn 7đang nằm 9btrong phòng 0bệnh, đang 9được cô 94y tá trông 4coi giùm, cccô vội 6vàng vẫy ftay với 5Cao Hách: d"Em đi fbtrước đây."

Cao abHách giơ dtay ngăn fbcô lại, 2trầm mặc, 37khó khăn 09hỏi: “ 7Em biết 5rồi phải 6ekhông?"

". 76 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 1 © DiendanLeQuyDon.comBiết cái 9gì?" e3Lâm Vãn 0Thu láng 90máng hiểu fđược ý 2tứ của dCao Hách, enhưng vẫn 0giả bộ 84ngơ ngác. 53 © DiendanLeQuyDon.comHóa ra cả dthế giới ađều biết, cchỉ có cmình cô 89là kẻ ngốc.

40lẽ, Cố 0An Ninh đã 3trở về btừ lâu.

Não 36bộ giống 6như bị achích điện, 5trong nháy cmắt liền aetỉnh táo 62vô cùng. 5e © DiendanLeQuyDon.comCuộc điện 8thoại tại ckhu vực 40gặp nạn, 7acòn có việc 43vắng nhà 34thường d0xuyên của 39Bạch Thuật 4cBắc. Tất 6cả đã 2sớm rõ 1ràng, chỉ 11mình cô dcố chấp 4atự nhốt dmình trong eốc đảo 0riêng, không 2chịu đối emặt với 07sự thật.

Cao f3Hách  bất f3an nhìn sắc bbmặt của 6cô, trắng 1bệch như 7giấy, anh 2ta càng thêm 2echắc chắn cfvới suy 5đoán của 6mình. Cao 84Hách từ 2từ hỏi, 8sợ kích cđộng đến 4ecô: "Em. f © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 9 © DiendanLeQuyDon.comEm thấy ccbọn họ brồi?"

Lâm 0Vãn Thu dùng 7sức nắm fquả đấm, 1khẽ rũ dđầu xuống. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô cảm 7fthấy rối 3quá, Cố eAn Ninh vắng 0mặt, cô 6dcòn có thể 6tự an ủi, 94ít nhiều 08gì Bạch 3dThuật Bắc 92vẫn dành a9chút tình 31cảm cho 2mình, nhưng 6fgiờ cô cấy trở b3lại, cô 48chỉ nắm a4trong tay atờ giấy 22hôn thú 1đỏ.

Những eddũng khí, 03những sự e6cố gắng f4ngày trước 5giống như 8một trò 61hề nhảm, 2bày biện atrước mặt 9người ta, e6thật sự 18chỉ là 6tôm tép 1nhãi nhép.

Đại bsảnh bệnh 7aviện chật c0chội huyên 46náo, người 0đến người ccđi vô tình 3lướt qua 64nhau. Lâm 50Vãn Thu cùng cCao Hách dtrầm mặc bđứng chung ddmột chỗ, f6cả hai không 1biết nên 25nói gì.

"Em addự định 4sẽ làm bgì?"

Giọng 0nói Cao Hách 4trầm êm b3như tiếng 34nước chảy, 8eLâm Vãn 38Thu nghe xong 34liền ngớ 0< 10000 /span>ngẩn, cô efquả thật 0không biết e9nên làm cdgì, coi như 07bỏ qua Bạch d7Thuật Bắc, 33cô cũng 3không buông 4bỏ được 06con gái.

Hốc dmắt trướng 40đau, Lâm 5Vãn Thu né b3tránh ánh 70mắt Cao dHách, nhỏ 0giọng lên 5btiếng: "Em f7cần thời 4dgian để 4suy nghĩ."

Cao 21Hách bất 4eđắc dĩ c7thở dài: cf"Còn 9ccần nghĩ 1điều gì? d4Anh ta bây 62giờ không fhề kiêng adè làm tổn 9thương em, eđấy chẳng 4bphải là d9do ỷ lại  em ecsẽ không fbbao giờ 4rời xa anh 61ta hay sao?"

Lâm 1Vãn Thu khép ami mắt, 8dcô không fcách nào 76giải thích 8cho Cao Hách bhiểu, hiện 9tại cô e5đau đầu dddữ dội.

Bọn a6họ kết e9hôn, hơn 70nữa những 4atháng ngày 1ở chung dcvới Manh beManh, khiến 9ecô nảy 4sinh tham c9luyến cái bcgọi là 5“Gia đình”, 2cô đơn 1quá lâu 6khiến cô 4cquý trọng a1những thứ fbình dị 77đấy. Người 87như Cao Hách, 1chưa bao 0giờ chống 3chọi một 0mình với 56giá lạnh a5mùa đông, 3emãi mãi 72sẽ không 20hiểu được 3lòng cô.

Tạm dbiệt Cao 6Hách, cô 5trở về 7phòng bệnh 8dành cho 46trẻ em, 9Manh Manh 5đang ngồi 1atrên giường, bnói chuyện avới cô 3y tá, thấy 5cô đi vào, 9aánh mắt cabé sáng f1rỡ, hơi 8dỗi hờn: 4b"Mẹ 5đi lâu quá!"

Tiếng 67kêu của 8fbé kéo Lâm faVãn Thu trở 83về thực 96tại , cô 3nhìn đứa 40con gái ruột 66gần trong 4gang tấc, 1tâm tính 4thiện lương 8dhoàn toàn 2cbị một 48đao chém 2cvụn.

10thậm chí 4cđã quên 2mất, Cố 9dAn Ninh trở clại, đồng c3nghĩa với 6bviệc cô 9sẽ mất etoàn bộ, engoại trừ fBạch Thuật a4Bắc, còn 1có Manh Manh.

akhông cách 12nào nắm d9giữ mọi 8thứ trong 62tay. Trong d7lúc xúc 44động, cô fbđi tới 8bôm chặt 86lấy bé, 20niềm hạnh 64phúc ngắn 77ngủi trở 3nên vô cùng aaquý giá, bfcô phải ftranh thủ b4từng phút cbtừng giây. e9 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn 04Thu không ebđành lòng 6từ bỏ, 7btình cảm dbgiữa hai 9cmẹ con đã 4khắc sâu d7vào tận b2xương tủy.

Nếu caphải chia 4fly thêm lần 0nữa, vết 5thương vừa 0mới nguôi 8ngoai lại 53bị xé toạc 5ra.

Manh aManh bị 9mẹ ôm chặt, fahơi ngẩn dngười, atiếp sau, 7bé cười 2atủm tỉm 61ôm lại 4fmẹ: "Mẹ 4đang muốn 11bồi thường 94cho con phải 67không?"

Bồi 6ethường. c9 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . 5 © DiendanLeQuyDon.comCô lấy 11gì để 8bồi thường 02bé, hết 8thảy còn 09chưa bắt 48đầu, đã b6đến hồi akết thúc.

Lâm fVãn Thu kìm 19nén những 8giọt nước 41mắt, thừa ddịp Manh 01Manh không 0chú ý, lấy 2ftay chùi 42sạch hai akhóe mắt, fnói: "Ừm, 94mẹ gặp ađược chú 28Cao, cho nên 37——"

Manh 1dManh nghe b0tới đó 7eliền trợn 5mắt, kêu 09to: "Chú dCao? Không 6phải hai ddngày trước, 6chú ấy 2vừa gọi cđiện cho 5fmẹ sao."

Lâm eaVãn Thu bị 5ebộ dạng 0ehung hăng 10của bé elàm cho tức a6cười, véo 9nhẹ sống 21mũi bé: 6"Mẹ 86và chú ấy 75chỉ tán aagẫu vài 49câu thôi."

Manh 3bManh chu cái 4dmiệng nhỏ 5fxinh, nói c2ra những 6câu “già 0hơn tuổi” 3của bé: 0a"Ba đang 68vắng nhà, eccon phải 0ecó nhiệm b0vụ bảo 5avệ, trông 1fchừng mẹ, 31không để 4bất kì a3chú nào 8tiếp cận d5mẹ."

Lâm cbVãn Thu đang 7akhom người 9xỏ giày 7cho bé, nghe bbxong những dlời bé f0nói, khẽ d7dừng động atác.

Manh aManh còn 4nhỏ, luôn 2mong ba mẹ 23ở cùng 0với bé. a © DiendanLeQuyDon.comBé chỉ 04nhìn thấy 2những điều 39xảy ra trước bamắt, cố degắng ngăn 8ccản những 2người đàn c7ông khác 80tới gần aLâm Vãn 1Thu. Nhưng 50nếu Bạch 8Thuật Bắc dmuốn tiếp 0xúc với 4người phụ 2anữ khác?

Hơn 0anữa, xưng 7hô “mẹ” 19này, đã 5csắp không e5còn thuộc 8về cô.

Bạch b3Thuật Bắc d2vẫn chưa 3nói với 2Manh Manh, ccô là mẹ 6druột của 2bé. Hóa era. . . . 3 © DiendanLeQuyDon.com. . trái 6tim anh luôn c2tồn tại 5vách ngăn 1etrở.

Lâm 7Vãn Thu mang 3giày xong 66cho bé, ngồi 72xổm xuống, 3tay vuốt 3nhẹ đỉnh adđầu bé, 9nở nụ 58cười buồn: 8"Không 7cần lo lắng, amẹ chỉ 63yêu một cmình Manh 3fManh."

Manh 1Manh nghiêng 1ađầu, ùa bvào lòng 5ccô, mỉm 8cười ngọt cdngào: "Manh 61Manh cũng 6yêu mẹ b4nhất, không fgì sánh 0được với dmẹ của 7fManh Manh.”

Lâm 0Vãn Thu cười bhíp mắt, a9cổ họng 2lại khô eekhốc, cuối 24cùng bế 5bé ra ngoài: a"Người 33con bớt 82nóng rồi, bchúng ta 7về nhà 4thôi. Con e5muốn ăn 7món gì để 25mẹ nấu."

"Thật f6hả mẹ?" 9Manh Manh 95ôm cổ của fbcô, bắt 12đầu liệt ekê, " feCon muốn 5ăn sườn 6xào chua a5ngọt, muốn 4ăn cánh cgà Quý Phi, 8còn món 0trứng chim fcuốn bột 22gạo nữa."

Mnh ecManh mải 16mê đếm eđếm ngón 7tay, Lâm 92Vãn Thu ghi cnhớ mọi ethứ trong elòng. Trước akia, vì ngại ddầu mỡ, fccô hạn 7dchế không 6cho bé ăn. b6 © DiendanLeQuyDon.comHiện tại 5acô quyết 2eđịnh chiều 00theo ý bé, 3trong khoảng 4bthời gian 2cuối cùng, 1cô không 94muốn thấy 1vẻ mặt 43thất vọng 4của con cgái.

Lúc 8đứng ở cven đường a1chờ taxi, 7ađiện thoại dtrong túi fđổ chuông, eaLâm Vãn cThu lấy 72ra nhìn, atrái tim 3bất chợt eđau thắt, 3là số của bBạch Thuật 09Bắc.

Theo 2fphản xạ, acô quay đầu 8fliếc nhìn fphương hướng ecủa bệnh 4viện. Cô 59gấp gáp arời đi, dcăn bản 2không chú bý đến 75tình hình 6trong căn 4phòng đấy 60nữa.

Lần eđầu tiên fLâm Vãn bbThu do dự d9không muốn 21nhận điện 93thoại của 95anh. Manh 4Manh đứng cbên cạnh dnắm lấy atay cô, khó 15hiểu nhắc 75nhở: "Mẹ bơi, ba gọi abtới kìa."

Lâm 00Vãn Thu nhấn 30nút nhận eđiện, áp e6thẳng điện ddthoại vào c4tai Manh Manh. 66 © DiendanLeQuyDon.comManh Manh 6acó tí bất fngờ, nhưng 4vẫn tự 63nhiên trò bfchuyện cùng 31Bạch Thuật 46Bắc, vẫn 78giống mọi 6engày, nói 66những chuyện 66về bé hoặc anhững việc 4trong nhà.

Manh 0Manh rất 34hiểu chuyện, 1sợ ba lo 3lắng nên 3cố tình 93không nói 03chuyện bé 6bị bệnh.

Lâm 68Vãn Thu ngắm 5nhìn hàng fcây bên b8ven đường, flá xanh đã 66sớm rơi 2rụng, nơi cenơi đều c1trống rỗng 1ahoang tàn, ftựa như 41đáy lòng 33cô.

"Mẹ, 0fba muốn cbnói chuyện evới mẹ." 39Không biết abthất thần eđã bao lâu, 0dManh Manh 5bất ngờ 28để điện 5thoại bên ftai cô, bàn 1tay nhỏ e0tẹo có 3hơi lạnh dlẽo. Lâm cVãn Thu khắc edchế cảm 7bxúc khác fethường, fgiơ tay giữ b6thân máy.

Âm 6thanh giọng 3bnói của 3anh vẫn 2trầm thấp, 9từ tính f0như xưa, 9cnhưng giờ 9lọt vào btai cô, cứ denhư đã 1cách cả admột đời dmột kiếp: 63"Hai 1ngày nữa 9aanh mới bvề nhà, e3trong đội 5còn bận 4chút chuyện."

Lâm 2Vãn Thu cũng 3không biết a0chính mình 22ngụy trang 91như thế e7nào, mà a3có thể 6điềm nhiên 2cùng anh 5trò chuyện: e"Vâng, acông việc 04của anh 3quan trọng 7hơn."

Bạch e5Thuật Bắc 21nói xong 4thì trầm amặc, hình enhư đang 7cố tìm 0vấn đề dkhác để fnói. Lâm aVãn Thu quá 7dmệt, nói athẳng: "Xe etới rồi, aem cúp đây."

Đây 16là lần 6đầu tiên 50cô chủ 1eđộng cúp e4điện thoại 2của anh. 67 © DiendanLeQuyDon.comCô không 7muốn trò 0chuyện cùng 6người đàn 1aông đó 29nữa , không 74dám nghe 3anh nói nhiều 30thêm một 8câu. Anh f3rốt cuộc 91đã lừa 26dối cô 6bao nhiêu, 2càng nghĩ 6atrái tim ccàng lạnh 8dần.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/74239


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận