Nghịch Lửa Chương 27


Chương 27
Vãn Thu biết nếu chấp thuận, có thể cô sẽ rơi vào vực thẳm không đáy.

Con 4đường 4phía trước alà gì? Cô 74 hông thể 2 ự định bđoạt, tấm 2a òng của c8anh, luôn 6 uôn bị 5 àn sương 8a ù che phủ.



Nhưng 2 ô vẫn muốn 9a hử một e hen, nếu c0 ô dùng tình 6f êu chân 5 hành để 14đối xử, d ó lẽ sau f ày sẽ cảm c9 óa được 68 rái tim anh c hăng?

Trước c0 ia, cô không b ám hi vọng f huyện xa ac ời, hiện 04 ại, thái 65độ của ffanh khiến 1 ô cảm động, 6 ắt đầu d6 ạo nên 9e ia hi vọng c hỏ nhoi. 4f © DiendanLeQuyDon.com ô yên lặng 18 gẩng đầu 78 hìn anh, 99 hóe miệng 89 ong lên: 5"Không a8 hơi xỏ 54 á, em đồng 8ý với anh."

Bạch b2Thuật Bắc b4ngắm nụ d8cười hòa 4trong tia 50nắng ban 4mai, trái 80tim bất b5giác lỗi denhịp, tựa 5enhư mục 4đích của 0anh không 5phải là 3atìm người 9mẹ thích abhợp cho 19Manh Manh, 7mà là con 8tim anh đã fmong đợi bsự đồng 92ý của cô 55từ rất c8lâu rồi.

Anh 27không tự 7enhiên dời 5tầm mắt, b7trầm mặc a5không nói 4achuyện. 6 © DiendanLeQuyDon.comSau khi vào 2thang máy, 12cánh tay 98đang khoác 72trên vai bLâm Vãn eThu thuận 6thế trườn 4lên, véo enhẹ mặt fcô: "Sớm 58ngoan ngoãn cchấp nhận 22tôi thì 0đâu phải d4chịu khổ."

Lâm 7Vãn Thu nghe canh nói, 7nhớ lại 27chuyện xảy fra với quán 77ăn, lập 9tức cẩn a1thận hỏi: c"Anh 9phải về fđơn vị?"

"Thế 9nào?" cBạchThuật cfBắc hài c4hước giương d2khóe môi, 54trêu chọc, b4"Không 2nỡ xa tôi 96à?"

Lâm 40Vãn Thu quả ethật có 5ftí không 9nỡ, bọn e4họ đã 6dxem như chính e4thức hẹn 5fhò, nhưng bchưa tìm 08hiểu được 31bao lâu lại dphải xa 57cách một a0thời gian.

Bộ 02dạng ngượng 8ngùng của ecô là câu 4trả lời 2bchính xác 29nhất, Bạch bThuật Bắc abthu lại 61vẻ mặt acười cợt, 04trầm ngâm 95mấy giây evà nói: 9"Đã 73hoãn lâu a3rồi, tôi 96bắt buộc 9phải nhanh 2dchóng trở 9evề."

Lâm 4Vãn Thu thấu 64hiểu gật 5đầu "Anh 6yên tâm, 4em sẽ chăm 31sóc Manh d5Manh thật d0tốt, sẽ 38dẫn bé 5đến quán 09——"

"Em 8bcòn muốn 5trở về fnơi đó?" 2Gương mặt 6anh u ám, 8bất mãn bbmở miệng, c"Quán e9ấy có thể 2kiếm được 23bao nhiêu aftiền, em dbbận bịu bbuôn bán, 51còn đâu 8cthời gian 0chăm sóc 42Manh Manh?"

Lâm 7fVãn Thu bị 0anh chất 6cvấn, có 7achút khó 8cchịu: "Em 6dcũng có fcông việc fcủa riêng 1cmình chứ, cban ngày 8Manh Manh 6đến nhà dtrẻ, sẽ 06không bị dảnh hưởng."

"Vậy 52sau khi nó 7tan học? dEm định fchăm sóc 4nó như thế 2enào?"

Bạch 17Thuật Bắc 75lạnh lùng 21phản bác, fgiọng điệu 13rét lạnh, 3không chút cbnhiệt độ. 10 © DiendanLeQuyDon.comTrong khoảnh 5khắc, Lâm 7Vãn Thu cảm 28thấy anh 6alại trở 63về con người ebcủa ngày dxưa. Nhưng fcô bình 9tĩnh suy 44xét, có elẽ vì quá aquan tâm bcManh manh 8nên giọng 4điệu anh cmới gay a4gắt như 7cvậy.

8do dự giơ atay khoác flấy cánh 1tay anh, xuống 0bnước thương belượng: 6"Mỗi 5ngày em chỉ cbán buổi 33sáng, đến 3akhi Manh Manh f6tan học 0thì đóng 6ccửa, được c7không?"

Mặc eedù buổi 24chiểu là 3thời gian 59khách khứa 7đổ xô 2ađến, nhưng aBạch Thuật 71Bắc nói 1fđúng, Manh 70Manh ở quán drất không 6an toàn. 5 © DiendanLeQuyDon.comVả lại 48trong ngõ 59có nhiều 58xe cộ qua 7clại, ngộ 70nhỡ xảy 4ra chuyện 0bất trắc, ftổn hại 49đến manh cManh, cô f5có hối dahận cũng 2không kịp.

Bạch 3Thuật Bắc 53nhìn bàn 41tay đang c4bấu chặt 4fcánh tay 1mình, một bfmàu trắng ebxanh, biểu 71cảm trên 4fkhuôn mặt ecô cũng fcnhu thuận, 25lấy lòng.

Lâm 9Vãn Thu thấy fcanh vẫn enhìn hau 7háu vào 19tay mình, 0ccho rằng 4anh khó chịu adkhi bị cô dđụng chạm, 9avội vàng 4thu tay, trong clòng mất 8mát: "Xin 50lỗi, Bạch 39tiên sinh."

Bạch c6Thuật Bắc 4nắm chặt ccằm cô, 10đợi con 49ngươi đen 8trong vắt 6phản chiếu 6bóng hình 22anh, lúc 4dnày mới 61lên tiếng: 36"Nhớ dkĩ, việc 7bchính của cbem là trông 2coi Manh Manh. 3 © DiendanLeQuyDon.comNếu cần 10tiền, cứ c2nói thẳng 32với tôi."

Lâm eVãn Thu  mấp 6máy môi, ekhóe miệng 2khẽ bứt cdlên, cô dakhông cần 26bất cứ 26đồng nào 0từ Bạch bThuật Bắc. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐúng là ctiệm cháo ekiếm được 0rất ít 0ftiền, nhưng 07cô sẽ cố ccdành dụm, f3tiết kiệm. f9 © DiendanLeQuyDon.comMột khi 6dính líu 77đến tiền 4bạc, mối 06quan hệ bcủa anh fvà cô sẽ f6chuyển theo 4chiều hướng bckhác, mang 0theo sự bclợi dụng 2làm vấy 80bẩn tình a8cảm đơn 6thuần.

-

Buổi 9chiều, Lâm 1eVãn Thu nhất 4cquyết muốn edtrở lại f7quán, vẫn 3còn một 2dđống bừa 2abãi đang cchờ cô c4thu dọn, 0Bạch Thuật 4Bắc không 4lay chuyển d0được cô, 5đành lái 4xe đưa cô 8về.

Xe 6dừng ở cđầu ngõ, dBạch Thuật 87Bắc kéo 3cửa kính 0xuống, dặn 0dò: "Tôi decòn có việc, d1em đừng 1lo lắng 9evề đám acngười tối 8qua, bọn achúng sẽ 7không xuất 0hiện nữa."

Ngụ 06ý là anh 7cđã biết ckẻ đứng 2đằng sau 08sai khiến, eLâm Vãn b0Thu cân nhắc 9hỏi: "Không 17phải do 3bọn lưu d9manh bình b4thường 4gây ra phải ffkhông?"

dnghĩ mãi dvẫn không 6fra kẻ chủ 5mưu đứng esau chuyện dnày, nếu 3dnhư là Ngô ftổng, làm dbsao chỉ e7đập quán 5bmà không 6anói ra yêu 5cầu của 4gã.

Bạch 83Thuật Bắc bchau mày a9nhìn cô 6amột cái, 60lờ đi câu 72hỏi, nghiêng dngười thay 5cô mở cửa ebxe: "Buổi 4tối, tôi 2tới đón 09em."

74sao anh lại b2né tránh, 6hay là việc 4hôm qua có cliên quan 4đến anh? 5Nhưng lý 45do, mục 8đích là 5gì? Vì sai 7dlại đối 84phó cô? 0Chẵng lẽ dkẻ kia không 77biết Lâm 76Vãn Thu chả f6có địa 9vị gì trong 39lòng Bạch eThuật Bắc 5ahay sao?.

Lâm 69Vãn Thu vừa 9bước xuống, 86Bạch Thuật 64Bắc liền 1bnhấn ga 7drời đi, 8ckhông nói 6thêm câu cadư thừa. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô đứng c9dưới ánh 7mặt trời 7chói chang, 8dyên lặng 04nhìn theo fbóng xe khuất 96dần trong 4tầm mắt.

Tâm 8tình cô 9bỗng chốc 4nặng nề, 71cố gắng 75hít thở 42thật đều, aBất luận 63là chuyện 81gì, cũng 83đều có 1acách giải c1quyết, quan ctrọng là b4anh và cô 3ađang ở 2ebên nhau, 5tình cảm bcủa họ 5vừa mới 10chớm nở.

Bước btrên con a8hẻm nhỏ, 5quang cảnh c0xung quanh 1cũng như 56tâm trạng dcon người, fbỗng dưng bđẹp lên 3một cách flạ thường. a © DiendanLeQuyDon.comCòn chưa 00đi tới 41quán, xa 51xa đã thấy abóng hình ecao dong dỏng, 1bóng lưng 12thẳng tắp 4được ánh 9nắng in 3cdài trên bmặt đất.

"Bác 6sĩ Cao?" eLâm Vãn c5Thu bất fngờ, chau 9mày nhìn dngười đàn công nhễ 51nhãi mồ 5bhôi, quan ftâm hỏi, 6"Sao 9anh lại 6ctới đây?"

Cao 0dhách nhoẻn 49miệng cười 9hiền, áo 8sơ mi trắng ctinh, gọn 8fgàng sạch 0sẽ bật c6lên gương c9mặt tuấn 32lãng, thanh 9cao: "Bữa 61giờ bận aaquá, chưa 6bđến ủng 07hộ quán d6của em. e © DiendanLeQuyDon.comHôm nay, arãnh rỗi 6đến đây, e2nhưng không 1ngờ quán elại đóng 6cửa."

Lâm a6Vãn Thu không 33thể nói 5lí do quán 85bị đóng, 8lảng sang fechuyện khác: b9"Bên fbngoài rất c0nắng, anh 96vào trong c2đi."

Lâm 6Vãn Thu cầm 61chìa khóa 74mở cửa, 95cánh cửa 6cuốn từ atừ được 76kéo lên 3trên. Cao a0Hách không fcngại bẩn, d1xông xáo 0giúp cô 0một tay, 5enhưng khi 9ethấy cảnh etượng bên ctrong thì 1btrợn mắt 2fhá mồm.

"Anh 6engồi đây c9nè." bLâm Vãn 5Thu vất 6vả thu dọn 1bsạch một a2góc nhỏ, 90đánh thức 3người đàn dông đang 1csững sờ.

Cao a3Hách nhíu 46mày, ánh cmắt phức ftạp lia 5khắp phòng, 40chén dĩa 60vỡ vụng ddrơi đầy e8đất, bàn fghế bị a8xô ngã, anằm lăn 51lóc trên 35sàn nhà, bvừa nhìn 27đã biết f4chuyện gì fxảy ra.

"Báo bcảnh sát 2fchưa? Có 6cần anh 2giúp không." dfAnh ta biết 8một cô 2gái tự 7bươn chãi 5ngoài đời athật không a9dễ dàng. 8f © DiendanLeQuyDon.comLúc biết 3Lâm Vãn eThu định 2mở tiệm 8cháo, trong 6lòng anh 5ta vô cùng blo âu, không adngờ anh dta chỉ đi 8dự hội athảo vài 4ngày, trở 41lại đã f0thấy một afmàn như bfvậy.

Ánh 4mắt cao e3Hách bộc 3phát niềm e6thương tiếc: 4"Anh 5có rất denhiều bạn 6fbè làm cảnh 5dsát."

Lâm aVãn Thu xua 5tay từ chối: c"Không 20sao mà, em bđã. . . a9 © DiendanLeQuyDon.com. . . báo bcảnh sát arồi."

07muốn nói bcho Cao Hách 9biết, Bạch 9Thuật Bắc cđã giải ffquyết xong a7mọi việc, 5nhưng chợt bnhớ màn b8tan rã không avui của 7hai người ađàn ông dtại trung btâm tập 4thể hình, 2cô lặng 6clẽ nuốt flại lời 8giải thích.

Hàng a6chân mày ebcủa Cao cHách giãn 1ra đôi chút, bvẫn không ayên tâm 4Nhắc nhở: 7"Về 9sau nhớ cphải gọi f9điện ngay 02cho anh đấy, 1một mình 3em ở nơi d7này không can toàn, 32anh tìm phòng 8giúp em nhé."

Lâm 50Vãn Thu thụ 42sủng nhược 2kinh, liên 7atục lắc 5bđầu: "Không bcần đâu, 14bác sĩ Cao, 3banh đã giúp cem nhiều 0elắm rồi. 1 © DiendanLeQuyDon.comEm có thể 8btự chăm 2dsóc bản 92thân."

Thấy d9dáng vẻ 0luống cuống 56của cô, 3Cao hách 4không nỡ 6eép uổng 5nữa. Anh a0ta nhận f5ra trong lòng 8cô đang 4echất chứa 1muôn vàn b9tâm sự, 0anhìn cô 7nhẫn nhịn echịu đựng, 3anh ta rất eđau lòng, 6nhưng chỉ 0có thể dbnương theo fý cô, giả 6fvờ làm d8ngơ tất 77cả.

Cao 6Hách đem 31ống tay báo cuộn 9dtròn lên, d4khom người a0dựng lại fccái bàn 3nhỏ. Lâm 0aVãn Thu định 35ngăn cản, 9anh ta bèn 46cười điềm adđạm: "Một dmình em dọn 19dẹp chắc f2tới sáng bluôn đó. c © DiendanLeQuyDon.comĐể anh 94giúp em."

Lâm d4Vãn Thu nhìn e2nụ cười acủa anh c3ta, mím môi banói lời bcảm ơn.

Thời 7tiết mùa fhè, trời 5dnóng đổ cdlửa, hai bngười mải 3mê dọn fdẹp, mặc 9bcho mồ hôi 8bướt đẫm 5cơ thể eacũng không 2ai lên tiếng 6than van.

Cao 4Hách khiến aLâm vãn cThu phải athay đổi 0cách nhìn. b © DiendanLeQuyDon.comNgày trước, eetrong mắt 7cô, anh ta 9là người fđàn ông 48lương thiện, 0fsạch sẽ, 76cả ngày echỉ tiếp cxúc với edao mổ, f1bàn tay không 43đụng vào 0những thứ edơ bẩn f0hay việc 08nặng nhọc.

Nhưng 4hiện tại, 8Cao Hách a3chăm chỉ 54phụ giúp c3cô từng 27việc nhỏ, etỉ mỉ 90xếp lại 3từng chiếc 94ghế, từng 94cái bàn. e © DiendanLeQuyDon.comĐặc biệt, 1ý thức bcông cộng 3ccủa anh bta rất tốt, 35tuyệt đối 8không ném 9đồ lung 4tung, kiên 5nhẫn đi 5đến thùng b7rác ngoài eexa để vứt b6đồ.

Quán b8cháo gần enhư lấy flại diện amạo tươm 1tất, lúc anày, áo 3asơ mi của 3dCao Hách 4đã ướt anhẹp mồ 9dhôi, Lâm 2Vãn Thu xấu 69hổ tự etrách, nói 2với anh 1ta: "Anh 01nghỉ đi, 57em vào pha cnước ô 3mai cho anh bbuống."

Cao a8Hách đang 1rửa tay, 28nghe cô nói 8xong thì dxoay đầu 92lại: "Không 29cần mệt 56mỏi như 74vậy, chúng 0ta ra ngoài eăn cơm đi, a5em còn nợ 2anh một 0bữa đấy."

Được 6Cao hách 9giúp cả 9buổi chiều, bđương nhiên 9fcô phải dđáp lễ, e4nên mời a8anh dùng e6cơm. Nhưng 39còn Bạch dThuật Bắc——

"Em 92không keo 9kiệt đến 7dmức không 3edám mời 0anh một 5dbữa cơm 40đấy chứ?"

Khóe 4miệng Cao 2Hách chứa bý cười, 0thân hình 3to cao lười fbiếng tựa fvào bồn 6rửa mặt, 5cLâm Vãn 5aThu nghe anh 93ta nói thế, f0càng thêm b9áy náy: 9"Em cần a7gọi điện 5thoại một dtẹo, anh 02cứ quyết 63định chỗ 4dăn đi."

Dứt 1lời, cô exoay người d9ra khỏi 5dquán, tay dbấm bàn 8phím điện 1thoại. Cao ecHách dõi 99theo bóng 5lưng của 9cô, ánh fmắt dần 9cảm đạm.

-

Bạch 3Thuật Bắc 9lái xe trở 1về Bạch 6gia, cố 7dằn lửa 2giận trong 77lòng. Quản f2gia thấy 3abộ dáng ehung hăng 4của anh, 5không nhịn 50được phải f6nhắc nhở: 2"Đại 89Thiếu Gia, f7Tứ thiếu 8đang ở 1fđây, cậu 5đừng sinh esự với a4lão gia!”

Mỗi 70lần anh cvề nhà 1với dáng 64vẻ này, 4ngay sau đó 0liền có bamột trận fcãi vã long 5trời lở 1đất của 94hai cha con.

Quản 4cgia nhìn fbọn họ f9lớn lên d8từ nhỏ, 1bhiển nhiên 27biết được 5dmấy anh 35em Bạch fThuật Bắc 42rất bài bxích Bạch 2Thầm, luôn 3đoàn kết 8chống lại 6Bạch Thầm.

Bạch 6Thuật Bắc 3nghe lời 67quản gia 2nói, đáy cmắt liên 0tục bắn 2ara tia sáng a8lạnh, cởi cfáo khoác 93giắt trên 3dcánh tay: a6"Tới 2đúng lúc 2lắm."

Quản d0gia không cbngăn được danh, chỉ 3cbiết nhìn 7etrời than 9thở.

Bạch f9Thuật Bắc dtiến vào dnhà, trong 8aphòng khách, f7Bạch Hữu 48Niên đang 75nhỏ giọng e7bàn bạc 0chuyện gì 0đó với 38Bạch Thầm. e © DiendanLeQuyDon.comThấy anh 3vào, hai 5người kia b2đồng thời 4bưỡn thẳng besống lưng, 5im lặng 31không nói b8tiếp.

Bạch 1Thuật Bắc 87nheo mắt 1quan sát, 4đi thẳng 31đến ghế 74sô pha, ngồi eđối diện bvới hai 8người, 7hai chân fbắt chéo, cephô ra tư 6ethế “có c8việc cần c8bàn”.

Bạch cHữu Niên 4dkhẩy điếu 06thuốc lá 44vào gạt btàn, theo 2thói quen 82nhíu mày: e3"Sao 5chưa về ađơn vị?"

Bạch 36Thuật Bắc 9cười lạnh cmột tiếng, bánh mắt 0chế giểu 14liếc khẽ e9Bạch Thầm: 44"Không 3phải ba 1fđã biết berõ nguyên 4nhân à? 52Chẳng phải 3luôn có dngười báo a2cáo với 0ba mọi hành 4eđộng của 0con sao."

Bạch 8Hữu Niên 2nhìn anh 09đăm đăm, felàn khói 1dmờ che khuất 18tâm tình cmỗi người, 28lát sau ông bcta dứt khoát d2dụi tắt 2điếu thuốc: 3"Cho fnên hôm enay đến 1tìm ba tính 7sổ?"

Bạch 5fThuật Bắc 4chán nản 0nhìn ba mình, 1khi tra được fdbọn lưu fdmanh do Bạch eaThầm sai 6khiến, anh 75liền biết 6mọi việc cđều do dông già 2an bài. Bạch 22Thầm không 6phải là 21kẻ nhàm 69chán đến 5thế, tự 9cdưng nổi ckhùng đi 5đập quán facủa Lâm 1Vãn Thu, d3giải thích 76hợp lí 1nhất chính dlà nghe theo 7sự sai bảo 67của Bạch 04Hữu Niên.

Bạch 93Hữu Niên 5dựa lưng bvào sô pha, 6dửng dưng dfnhìn lại 6anh: "Cô 0gái này 23ba cũng không 58hài lòng, b7mắt nhìn 9phụ nữ 35của con 89ngày càng bkém. Ba chỉ edkêu thằng 5Tư đi thử 1fmột chút, axác thực 2lá gan không 9nhỏ, nhưng 02gia cảnh 1quá kém."

Bạch a2Thuật Bắc evô cùng echướng 5mắt với 4tư thái 52độc đoán, cabảo thủ acủa Bạch 84Hữu Niên.

Anh bkhoanh tay, 2khóe miệng 7nâng lên, 9nở nụ ebcười trào 38phúng: "Thôi b4thì ngài d0cứ nói 93thẳng, ngài 94bằng lòng 19người phụ f0nữ nào? 76Con trực d2tiếp cưới bvề cho ngài."

Bạch 45Hữu Niên 48bùng lên a4lửa giận: 6"Hỗn e8láo, anh 7bđang nói cchuyện với eaai đấy."

Bạch 60Thuật Bắc 9egiữ nguyên 53nét cười 74lạnh: "Ba 0à, ngài 61nghĩ thế 55nào về 0lời đề 6anghị của dacon? Xưng 4hô này đã 5làm ngài 6hài lòng a0chưa?"

Hai dcha con đã 7từng cãi 8anhau vô số 90lần, nhưng 17chưa bao dbgiờ xé 5rách mặt acmũi của 6đối phương 5như hôm e9nay. Bạch 4Hữu Niên a3cáu gắt 8nhìn con ctrai: "Ba 94cứ tưởng accon vẫn a4đang chờ ceCố An Ninh 91cơ đấy. 31 © DiendanLeQuyDon.comTuy Cố An 7bNinh hành 10động hồ 06đồ nhưng ffvẫn tốt 43hơn người 80phụ nữ 3kia!"

Ngày 96trước, 87ông ta chê 61gia cảnh a4của Cố 2An Ninh không 38xứng với 8gia đình 9họ. Nhưng 9so với người e2phụ nữ 5kia, vẫn bcòn tốt b7chán. Mở 5một tiệm 2cháo lụp 0xụp, có f5thể giúp 2được gì 55cho sự nghiệp d7của con dbtrai ông 67ta. Sau này, 1adẫn ra ngoài 02giao thiệp, f2không khéo bcòn làm ebẽ mặt cgia đình aông ta.

Sắc 07mặt Bạch eThuật Bắc 54dâng tràn d6tầng sát 2aý, nhìn 4cchằm chằm f5Bạch Hữu 3Niên, hai 8đấm tay 89bên hông 3siết chặt a4lại, đáy fmắt đỏ cngầu: "Đừng 9nhắc đến 37An Ninh. Chính 6ba đã đẩy 9con tới dbước đường 7này. Nếu 1không phải bba kiên quyết dbphản đối, 13con cùng e4An Ninh sẽ 12không phải acách xa nhau, f6và cuộc dđời con 2cũng không 4bị Lâm 0Vãn Thu phá chỏng!"

Bạch 61Hữu Niên acứng mình, 8elập lại 9ba chữ: 3"Lâm fVãn Thu?"

Ông 1ta nhanh chóng 2flục lại 19trí nhớ, 9cvài giây csau, hai mắt a1ông ta trợn a0to, khó tin bnhìn Bạch cThầm: "Chính 5là cô ta 6sao? Mày flại cùng 7con nhỏ e3đó ——"

Tiếng 73chuông điện dthoại đột 98ngột vang 33lên, cắt fbngang bầu 7không khí 00nảy lửa, 7cả ba người eđều lấy clại sự 9trầm mặc.

Bạch fThầm vẫn aequy củ ngồi atrên sô fdpha, thư 9cthả thưởng dthức chén 4ctrà Long fdTĩnh, tách 1biệt bản 5thân với 5emọi thứ 0xung quanh.

Bạch e6Thuật Bắc 1không kiên eenhẫn liếc fnhìn dãy 9esố, là d7Lâm Vãn 5Thu gọi 54tới, lúc 7này, tên 93cô chính 05là điều 39cấm kị 5etrong lòng 1anh, nhìn dthấy nó, 64cơn tức 0giận bốc 3lên tận 7não.

Không e8cần suy bnghĩ, anh aecúp ngay eđiện thoại, cnhìn thẳng 98Bạch Hữu fNiên, gằn atừng chữ: 7d"Không desai, chính 1clà người 6phụ nữ 4đấy, người f1đã cùng c9Cố An Ninh 6cký bản fhiệp ước 1- Lâm Vãn 2Thu."



Thủy bcàng ngày a5càng thích 32Lâm Vãn f7Thu

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/73506


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận